Tạo Hóa Tiên Đế
Chương 969: Trùng thiên sát ý
- Tốt!
Trong nội tâm Khương Tư Nam ấm áp, dắt tay Hoàng Thiên Y, hóa thành một đạo lưu quang, vọt về phía Đại Hoang Bí Cảnh ở phương bắc!
Thiên Tuyệt cùng Địa Diệt lão tổ cũng nhìn nhau cười cười, thân ảnh biến mất ở trong hư không.
Mà giờ khắc này, trong Đại Hoang Bí Cảnh, có một khu kiến trúc khổng lồ, cung điện mọc lên san sát như rừng, đình đài lầu các, cầu nhỏ nước chảy, tràn ngập ở trong tiên vụ, thoạt nhìn tựa như tiên cảnh.
Đây là địa phương Khương gia kiến tạo, hôm nay lại bị người Vạn Tiên Thành chiếm cứ, đã trở thành chỗ ở tạm thời của Vạn Tiên Thành, giờ phút này ở trong một cung điện hùng vĩ, trên mặt giường lớn màu hồng phấn, nương theo tiếng nam tử thở dốc cùng nữ tử rên rỉ hấp dẫn, truyền ra tà âm để cho người mặt đỏ tới mang tai!
Trong cung điện to lớn, khắp nơi đều là tà âm, tiếng thở gấp liên tục, tràn đầy một loại khí tức kỳ dị để cho mạch máu người phun trào.
Rèm che màu hồng phấn có tiết tấu lay động, xuyên thấu qua rèm cừa hồng nhạt, mơ hồ có thể chứng kiến mấy thân ảnh uyển chuyển, như ẩn như hiện, tràn đầy hấp dẫn cực hạn.
Thật lâu sau, một vầng sáng hồng nhạt thoáng hiện, từ trên giường truyền ra một thanh âm cực kỳ thỏa mãn.
Vèo!
Từ trên giường bay ra mấy thân hình, đều là nữ tử trẻ tuổi chỉ khoảng mười sáu mười bảy, dáng người uyển chuyển, da thịt trắng noãn, mang trên mặt nụ cười thỏa mãn, nhưng mà đã không có một tia huyết sắc, khí tức cũng không còn.
- Thiếu nữ Pphàm nhân vẫn không đủ sức a, dùng để làm đỉnh lô chỉ miễn cưỡng mà thôi! Bất quá hương vị trẻ trung kia, chậc chậc...
Một thanh âm lười biếng của nam tử trẻ tuổi vang lên, rèm che tách ra, từ trong đó đi tới một thanh niên tài trí bất phàm, giờ phút này đã mặc một bộ hoa bào, chỉ là mặt mày tầm đó có một loại khí chất cực kỳ tà dị.
Nếu lúc này Khương Tư Nam ở đây, nhất định sẽ nhận ra, nam tử trẻ tuổi này là cháu trai của Vạn Tiên Thành Tam thành chủ, Đặng Á Lâm!
Hắn lợi dụng mấy thiếu nữ kia tu luyện tà công, hơn nữa ở trong vô thanh vô tức lấy đi tánh mạng của các nàng.
Oanh!
Trên tay Đặng Á Lâm hiện ra một đạo hỏa diễm, lập tức rơi xuống trên thi thể mấy nữ tử, ánh lửa óng ánh, rất nhanh liền hóa thành tro bụi.
Đặng Á Lâm mặt không đổi sắc, trong ánh mắt lộ ra một tia lười biếng, tự nhủ:
- Lợi dụng những nữ tử phàm tục này luyện công, nguyên âm không tinh khiết, Âm Dương Hòa Hợp Chân Kinh của ta muốn nhanh một chút đột phá đến Vương Thiên Cảnh, chỉ sợ rất khó! Những nữ tử trong Chu Tước vệ kia ngược lại rất đủ vị, chỉ là gia gia vì để cho các nàng sưu tầm bảo vật, không cho ta đụng, lần này ta liền đi Ngọc Kinh Thành một chuyến, chắc hẳn các nàng cũng không có gan dám cự tuyệt ta!
Giờ phút này tu vi của hắn đã đạt đến Thông Thiên Cảnh hậu kỳ, phải biết rằng hơn một năm trước hắn còn bất quá là Anh Thiên Cảnh, hơn một năm kéo qua một đại cảnh giới, có thể thấy được Âm Dương Hòa Hợp Chân Kinh này khủng bố.
- Càn Nguyên vực suy nhược như thế, nếu không có hai vị đại nhân kia, chỉ sợ không ai biết Chân Cương giới còn có một phiến địa vực như thế a? Ở chỗ này, có thể chúa tể sinh tử của bọn họ, chỉ có ta!
Trong ánh mắt Đặng Á Lâm lộ ra một tia cao ngạo cùng lạnh lùng, cất bước đi ra đại điện.
...
Sát ý!
Sát ý trùng thiên!
Khương Tư Nam vừa nhắm mắt lại, nhưng nhớ tới gia gia ngồi ở trên xe lăn, sắc mặt tái nhợt, hai chân bị gọt đoạn, còn có ống tay áo trống trơn cùng khuôn mặt chán nản của đại bá, nghĩ đến đây, tim hắn liền như bị đao cắt.
- Vạn Tiên Thành! Đặng Á Lâm!
Trong nội tâm Khương Tư Nam tràn đầy lửa giận cùng sát cơ ngập trời, ánh mắt lạnh như băng, tựa như hàn băng tuyên cổ bất hóa.
Hắn lăng không hư độ, đạp ở trên chín tầng trời, bay nhanh về phía Đại Hoang Bí Cảnh!
Hoàng Thiên Y áo trắng bồng bềnh, tiên tư yểu điệu, giờ phút này nắm tay Khương Tư Nam, trong ánh mắt lộ ra một tia lo lắng.
Chứng kiến Khương Tư Nam như vậy, trong lòng của nàng cũng tràn đầy lãnh ý.
Sau khi đạt đến Vương giả, tốc độ của Khương Tư Nam đã nhanh đến cực hạn, chỉ một lát tầm đó liền vượt qua vạn dặm, đi tới trong Đại Hoang Sơn mênh mang.
Khương Tư Nam rất dễ dàng liền tìm được cửa vào Đại Hoang Bí Cảnh, chỉ là giờ phút này lối vào truyền đến không gian chấn động mãnh liệt, được bố trí xuống trận pháp phòng ngự cường đại.
Thần sắc của Khương Tư Nam lạnh lẽo, phóng ra một bước, pháp lực mênh mông vô tận bộc phát ra, quyền cương tràn ngập kim hà, mang theo một cỗ khí thế hoành kích Cửu Trọng Thiên, đột nhiên oanh lên trận pháp.
Ầm ầm!
Thần quang vô tận nổ tung, hư không trực tiếp phá vỡ ra, đạo đạo phù văn bùng nổ, trận pháp cường đại kia bị phá vỡ, đại địa run rẩy kịch liệt.
- Đi!
Khương Tư Nam cùng Hoàng Thiên Y chung một chỗ, lập tức chui vào Đại Hoang Bí Cảnh, thân ảnh của hai vị lão tổ cũng lóe lên rồi biến mất.
- Người nào?
Vừa lúc đó, một tiếng hét to truyền đến, trong Đại Hoang Bí Cảnh có một đạo kiếm quang sáng chói đánh úp lại, cường giả gác ở cửa Đại Hoang Bí Cảnh phát hiện có người xâm lấn.
Oanh!
Thần sắc của Khương Tư Nam đạm mạc, nhìn cũng không nhìn chỗ kiếm quang bắn đến, oanh ra một quyền, quyền mang kim sắc lập tức nổ tung chuôi phi kiếm Linh khí kia, sau đó thế đi không giảm oanh một đại năng Thông Thiên Cảnh thành huyết vụ.
Vèo!
Khương Tư Nam lập tức đến trước mặt một người khác, một tay nắm giữ yết hầu của cường giả Thông Thiên Cảnh viên mãn kia, lạnh giọng nói:
- Đặng Á Lâm ở nơi nào? Nói, hoặc là chết!
Hai mắt cường giả Thông Thiên Cảnh viên mãn kia trừng tròn xoe, mặt đỏ lên, trong ánh mắt mang theo vẻ sợ hãi, hắn căn bản không nghĩ tới thiếu niên xâm nhập Đại Hoang Bí Cảnh này lại cường đại như vậy, cường giả Thông Thiên Cảnh viên mãn, bị hắn tiện tay một kích liền đuổi giết.
Chẳng lẽ thiếu niên này là một Vương giả sao? Nhưng mà tại sao Càn Nguyên vực lại có những Vương giả khác xuất hiện?
Trong lòng của hắn phi tốc chuyển động, nhưng mà biết rõ giờ phút này mình mệnh huyền một đường, không phải thời điểm do dự, tay run rẩy chỉ về phía một mảnh khu kiến trúc xa xa.
- Tại... Tại đó!
Oanh!
Khương Tư Nam trực tiếp vứt bỏ hắn, thân hình hóa thành một đạo lưu quang, bay về phía khu kiến trúc xa xa kia.
Mà tên canh cửa kia, thì bị một đạo hỏa diễm của Hoàng Thiên Y tịch cuốn, lập tức hóa thành tro bụi.
Một lát tầm đó, Khương Tư Nam cùng Hoàng Thiên Y liền xuất hiện ở trên không một khu kiến trúc, khí tức vô cùng khủng bố hạo hạo đãng đãng phát ra, để cho tất cả người cảm nhận được đều toàn thân rung mạnh
Trong nội tâm Khương Tư Nam ấm áp, dắt tay Hoàng Thiên Y, hóa thành một đạo lưu quang, vọt về phía Đại Hoang Bí Cảnh ở phương bắc!
Thiên Tuyệt cùng Địa Diệt lão tổ cũng nhìn nhau cười cười, thân ảnh biến mất ở trong hư không.
Mà giờ khắc này, trong Đại Hoang Bí Cảnh, có một khu kiến trúc khổng lồ, cung điện mọc lên san sát như rừng, đình đài lầu các, cầu nhỏ nước chảy, tràn ngập ở trong tiên vụ, thoạt nhìn tựa như tiên cảnh.
Đây là địa phương Khương gia kiến tạo, hôm nay lại bị người Vạn Tiên Thành chiếm cứ, đã trở thành chỗ ở tạm thời của Vạn Tiên Thành, giờ phút này ở trong một cung điện hùng vĩ, trên mặt giường lớn màu hồng phấn, nương theo tiếng nam tử thở dốc cùng nữ tử rên rỉ hấp dẫn, truyền ra tà âm để cho người mặt đỏ tới mang tai!
Trong cung điện to lớn, khắp nơi đều là tà âm, tiếng thở gấp liên tục, tràn đầy một loại khí tức kỳ dị để cho mạch máu người phun trào.
Rèm che màu hồng phấn có tiết tấu lay động, xuyên thấu qua rèm cừa hồng nhạt, mơ hồ có thể chứng kiến mấy thân ảnh uyển chuyển, như ẩn như hiện, tràn đầy hấp dẫn cực hạn.
Thật lâu sau, một vầng sáng hồng nhạt thoáng hiện, từ trên giường truyền ra một thanh âm cực kỳ thỏa mãn.
Vèo!
Từ trên giường bay ra mấy thân hình, đều là nữ tử trẻ tuổi chỉ khoảng mười sáu mười bảy, dáng người uyển chuyển, da thịt trắng noãn, mang trên mặt nụ cười thỏa mãn, nhưng mà đã không có một tia huyết sắc, khí tức cũng không còn.
- Thiếu nữ Pphàm nhân vẫn không đủ sức a, dùng để làm đỉnh lô chỉ miễn cưỡng mà thôi! Bất quá hương vị trẻ trung kia, chậc chậc...
Một thanh âm lười biếng của nam tử trẻ tuổi vang lên, rèm che tách ra, từ trong đó đi tới một thanh niên tài trí bất phàm, giờ phút này đã mặc một bộ hoa bào, chỉ là mặt mày tầm đó có một loại khí chất cực kỳ tà dị.
Nếu lúc này Khương Tư Nam ở đây, nhất định sẽ nhận ra, nam tử trẻ tuổi này là cháu trai của Vạn Tiên Thành Tam thành chủ, Đặng Á Lâm!
Hắn lợi dụng mấy thiếu nữ kia tu luyện tà công, hơn nữa ở trong vô thanh vô tức lấy đi tánh mạng của các nàng.
Oanh!
Trên tay Đặng Á Lâm hiện ra một đạo hỏa diễm, lập tức rơi xuống trên thi thể mấy nữ tử, ánh lửa óng ánh, rất nhanh liền hóa thành tro bụi.
Đặng Á Lâm mặt không đổi sắc, trong ánh mắt lộ ra một tia lười biếng, tự nhủ:
- Lợi dụng những nữ tử phàm tục này luyện công, nguyên âm không tinh khiết, Âm Dương Hòa Hợp Chân Kinh của ta muốn nhanh một chút đột phá đến Vương Thiên Cảnh, chỉ sợ rất khó! Những nữ tử trong Chu Tước vệ kia ngược lại rất đủ vị, chỉ là gia gia vì để cho các nàng sưu tầm bảo vật, không cho ta đụng, lần này ta liền đi Ngọc Kinh Thành một chuyến, chắc hẳn các nàng cũng không có gan dám cự tuyệt ta!
Giờ phút này tu vi của hắn đã đạt đến Thông Thiên Cảnh hậu kỳ, phải biết rằng hơn một năm trước hắn còn bất quá là Anh Thiên Cảnh, hơn một năm kéo qua một đại cảnh giới, có thể thấy được Âm Dương Hòa Hợp Chân Kinh này khủng bố.
- Càn Nguyên vực suy nhược như thế, nếu không có hai vị đại nhân kia, chỉ sợ không ai biết Chân Cương giới còn có một phiến địa vực như thế a? Ở chỗ này, có thể chúa tể sinh tử của bọn họ, chỉ có ta!
Trong ánh mắt Đặng Á Lâm lộ ra một tia cao ngạo cùng lạnh lùng, cất bước đi ra đại điện.
...
Sát ý!
Sát ý trùng thiên!
Khương Tư Nam vừa nhắm mắt lại, nhưng nhớ tới gia gia ngồi ở trên xe lăn, sắc mặt tái nhợt, hai chân bị gọt đoạn, còn có ống tay áo trống trơn cùng khuôn mặt chán nản của đại bá, nghĩ đến đây, tim hắn liền như bị đao cắt.
- Vạn Tiên Thành! Đặng Á Lâm!
Trong nội tâm Khương Tư Nam tràn đầy lửa giận cùng sát cơ ngập trời, ánh mắt lạnh như băng, tựa như hàn băng tuyên cổ bất hóa.
Hắn lăng không hư độ, đạp ở trên chín tầng trời, bay nhanh về phía Đại Hoang Bí Cảnh!
Hoàng Thiên Y áo trắng bồng bềnh, tiên tư yểu điệu, giờ phút này nắm tay Khương Tư Nam, trong ánh mắt lộ ra một tia lo lắng.
Chứng kiến Khương Tư Nam như vậy, trong lòng của nàng cũng tràn đầy lãnh ý.
Sau khi đạt đến Vương giả, tốc độ của Khương Tư Nam đã nhanh đến cực hạn, chỉ một lát tầm đó liền vượt qua vạn dặm, đi tới trong Đại Hoang Sơn mênh mang.
Khương Tư Nam rất dễ dàng liền tìm được cửa vào Đại Hoang Bí Cảnh, chỉ là giờ phút này lối vào truyền đến không gian chấn động mãnh liệt, được bố trí xuống trận pháp phòng ngự cường đại.
Thần sắc của Khương Tư Nam lạnh lẽo, phóng ra một bước, pháp lực mênh mông vô tận bộc phát ra, quyền cương tràn ngập kim hà, mang theo một cỗ khí thế hoành kích Cửu Trọng Thiên, đột nhiên oanh lên trận pháp.
Ầm ầm!
Thần quang vô tận nổ tung, hư không trực tiếp phá vỡ ra, đạo đạo phù văn bùng nổ, trận pháp cường đại kia bị phá vỡ, đại địa run rẩy kịch liệt.
- Đi!
Khương Tư Nam cùng Hoàng Thiên Y chung một chỗ, lập tức chui vào Đại Hoang Bí Cảnh, thân ảnh của hai vị lão tổ cũng lóe lên rồi biến mất.
- Người nào?
Vừa lúc đó, một tiếng hét to truyền đến, trong Đại Hoang Bí Cảnh có một đạo kiếm quang sáng chói đánh úp lại, cường giả gác ở cửa Đại Hoang Bí Cảnh phát hiện có người xâm lấn.
Oanh!
Thần sắc của Khương Tư Nam đạm mạc, nhìn cũng không nhìn chỗ kiếm quang bắn đến, oanh ra một quyền, quyền mang kim sắc lập tức nổ tung chuôi phi kiếm Linh khí kia, sau đó thế đi không giảm oanh một đại năng Thông Thiên Cảnh thành huyết vụ.
Vèo!
Khương Tư Nam lập tức đến trước mặt một người khác, một tay nắm giữ yết hầu của cường giả Thông Thiên Cảnh viên mãn kia, lạnh giọng nói:
- Đặng Á Lâm ở nơi nào? Nói, hoặc là chết!
Hai mắt cường giả Thông Thiên Cảnh viên mãn kia trừng tròn xoe, mặt đỏ lên, trong ánh mắt mang theo vẻ sợ hãi, hắn căn bản không nghĩ tới thiếu niên xâm nhập Đại Hoang Bí Cảnh này lại cường đại như vậy, cường giả Thông Thiên Cảnh viên mãn, bị hắn tiện tay một kích liền đuổi giết.
Chẳng lẽ thiếu niên này là một Vương giả sao? Nhưng mà tại sao Càn Nguyên vực lại có những Vương giả khác xuất hiện?
Trong lòng của hắn phi tốc chuyển động, nhưng mà biết rõ giờ phút này mình mệnh huyền một đường, không phải thời điểm do dự, tay run rẩy chỉ về phía một mảnh khu kiến trúc xa xa.
- Tại... Tại đó!
Oanh!
Khương Tư Nam trực tiếp vứt bỏ hắn, thân hình hóa thành một đạo lưu quang, bay về phía khu kiến trúc xa xa kia.
Mà tên canh cửa kia, thì bị một đạo hỏa diễm của Hoàng Thiên Y tịch cuốn, lập tức hóa thành tro bụi.
Một lát tầm đó, Khương Tư Nam cùng Hoàng Thiên Y liền xuất hiện ở trên không một khu kiến trúc, khí tức vô cùng khủng bố hạo hạo đãng đãng phát ra, để cho tất cả người cảm nhận được đều toàn thân rung mạnh