Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Tạo Hóa Tiên Đế

Chương 952: Mộng Thương Sinh (1)



Thiên Tuyệt lão tổ khẽ mĩm cười nói:
- Không coi là cái gì, một đóa Thánh Dược mà thôi, đây là ba năm trước chúng ta ở Thiên La giới vô tình lấy được, để ở trong tay ta cũng không có tác dụng gì, hôm nay lấy làm lễ gặp mặt, đưa cho Thần Oa! Ngươi cũng không nên cự tuyệt, đây không phải tặng cho ngươi, là đưa cho Thần Oa!
Giờ phút này Thần Oa phảng phất như hoàn toàn không có chứng kiến ánh mắt của Khương Tư Nam, cười tủm tỉm nhận lấy, miệng rất ngọt, khoa trương mãnh liệt để cho Thiên Tuyệt lão tổ cười ha ha.
- Ha ha, đại ca lấy ra Xích Hỏa Kim Liên Thập Nhị Phẩm, quả thực là bỏ hết cả tiền vốn, ta cũng không thể keo kiệt, khối Tiên thạch này chính là ta lấy được ở một di tích Tiên đạo, hôm nay tặng cho ngươi!
Khương Địa Diệt cũng mỉm cười, trên tay xuất hiện một khối Tiên thạch lớn cỡ nắm tay hài nhi, mờ mịt lấy hào quang hoa mỹ, phảng phất như dưỡng dục thần thai, tản mát ra từng sợi hào quang thần bí, tựa như có một Chân Tiên ngồi xếp bằng, giảng thuật Chư Thiên ảo diệu.
Tiên thạch tản mát ra khí tức mờ mịt, Khương Tư Nam hấp thu một tia, lập tức cảm giác được pháp lực của mình lại gia tăng một chút, không khỏi khiếp sợ.
Đây tuyệt đối là chí bảo khó lường, không hổ là Tiên thạch chất chứa Tiên Linh Chi Khí.
Khương Tư Nam vốn muốn cự tuyệt, nhưng nhìn đến thái độ kiên quyết của Khương Địa Diệt, còn có biểu lộ vui rạo rực của Thần Oa, ôm vào trong ngực sợ bị người khác đoạt đi, chỉ phải cười khổ một tiếng.
Hai vị lão tổ lấy ra bảo vật trân quý như thế, sau này mình cũng phải nghĩ biện pháp trả ân tình này của hai vị lão tổ, Khương Tư Nam âm thầm ghi nhớ.
Thần Oa tay trái cầm Thập Nhị Phẩm Xích Hỏa Kim Liên, tay phải cầm một khối Tiên thạch, một bộ cười tủm tỉm, liên tục nhìn hai vị lão tổ nói lời cảm tạ.
Một bên Thỏ gia chứng kiến Thánh Dược cùng Tiên thạch, ghen ghét đến con mắt đỏ bừng lên.
Nhưng mà Thần Oa ôm Thập Nhị Phẩm Xích Hỏa Kim Liên, trực tiếp bay đến trước mặt Hoàng Thiên Y, chớp mắt to nói.
- Mẫu thân, ngươi thân có Phượng Hoàng huyết mạch, chính là Niết Bàn thể, ngươi luyện hóa Thập Nhị Phẩm Xích Hỏa Kim Liên này, chẳng những thương thế khỏi hẳn, hơn nữa tu vi cũng có thể càng tiến một bước!
- Cho ta?
Hoàng Thiên Y sững sờ, trong ánh mắt lộ ra một si nhu hòa, đẩy Thập Nhị Phẩm Xích Hỏa Kim Liên trở về, khẽ mĩm cười nói:
- Thần Oa nghe lời, ta không cần gốc Thánh Dược này, thương thế trên người ta không sao, chính ngươi giữ lại đi!
Nhưng mà Thần Oa vẫn cố chấp đưa tới, rất nghiêm túc nói:
- Mẫu thân, ngươi không nên gạt ta, thương thế trên người ngươi rất nặng, Thập Nhị Phẩm Xích Hỏa Kim Liên này ngươi nhất định phải nhận, bằng không thì, bằng không thì, ta liền không để ý tới ngươi nữa!
Thần Oa trừng mắt to, thần sắc tức giận.
Khương Tư Nam nhìn Hoàng Thiên Y khẽ cười nói:
- Ngươi thu đi, đây là tâm ý của nhi tử, nếu ngươi chối từ, chẳng phải là để cho hài tử thương tâm?
Hoàng Thiên Y liếc nhìn Khương Tư Nam, biết rõ hắn đây là nhân cơ hội chiếm tiện nghi, bất quá cũng không có phản bác, sủng nịch vuốt đầu Thần Oa, thu Thập Nhị Phẩm Xích Hỏa Kim Liên lại.
Lúc này Thần Oa mới mặt mày hớn hở, một người ôm Tiên thạch ở đó cười ngây ngô.
- Vô Kỵ nhỏ như vậy liền có tâm hiếu thuận, không tệ, không tệ!
Hai vị lão tổ Thiên Tuyệt Địa Diệt cũng có chút ngoài ý muốn, mắt chứa vẻ tán thưởng.
Thần Oa cũng nhu thuận cười cười, bất quá trong lòng lại âm thầm phỉ báng: Hắc hắc, nếu không phải ta biết rõ trên người lão gia hỏa này có Thánh Dược, hơi dùng thủ đoạn, lão gia hỏa này liền ngoan ngoãn lấy ra, mới có thể đưa cho mẫu thân, bằng không mà nói lão gia hỏa này thật đúng là không nhất định cam lòng.
Bất quá những lời này hắn ngược lại không có lá gan nói.
Ngũ Hành Thánh Tông đại chiến đã tiếp cận khâu cuối cùng.
Ngũ Hành Thánh Sơn là năm tòa Thần Sơn đâm thẳng vân tiêu, hiện lên xu thế Ngũ Hành lưu chuyển, từ Thượng Cổ truyền thừa đến nay, Ngũ Hành Thánh Tông được xưng đệ nhất thiên hạ tông, hôm nay bị diệt triệt để.
Ngũ Hành Thánh Sơn bị đánh cho tàn phế, khắp nơi đổ nát thê lương, đá vụn cổ thụ sụp đổ, Ngũ Hành thiên cung mênh mông bị oanh toái, khắp đại địa đều là khe rãnh xâm nhập lòng đất, sát khí tràn ngập, huyết quang lập loè, cho thấy ở đây đã xảy ra một hồi đại chiến kinh thiên.
Trên hư không, hôm nay chỉ còn lại có hai thân ảnh.
Một cái là Hắc bào nhân thần bí ngồi ở trên bờ vai Ma Tôn Khôi Lỗi, cái khác là Trọng Lê Trận Vương chật vật không chịu nổi.
- Chuyện gì xảy ra?
Khương Tư Nam cất bước mà đến, nhìn thân ảnh đại chiến trong hư không, có chút nghi ngờ nói.
- Khởi bẩm Thiếu chủ, Hắc bào nhân này nói hắn và Trọng Lê Trận Vương là sinh tử đại địch, hắn muốn đích thân giải quyết Trọng Lê Trận Vương, không để cho chúng ta xuất thủ!
Kim Minh chứng kiến Khương Tư Nam, lên tiếng bẩm báo nói.
- Sinh tử đại địch sao?
Trong ánh mắt của Khương Tư Nam lộ ra thần sắc như có điều suy nghĩ, hắn chợt thấy Dịch Thiên Cơ ở một bên trầm ngâm không nói, thấy được trong ánh mắt Dịch Thiên Cơ có thở dài cùng thương cảm lóe lên rồi biến mất, sương mù trong lòng phảng phất như bị một đạo thiểm điện phá vỡ.
- Thì ra là thế!
Khương Tư Nam mỉm cười, như đã minh bạch cái gì.
Mà giờ khắc này, Long Ngưng Tuyết, Long Thu Nguyệt, Diệp Tích Quân cùng Phương Tình Tuyết đều có mặt, các nàng vốn chứng kiến Khương Tư Nam, trong ánh mắt đều lộ ra thần sắc vui sướng, nhưng mà nhìn đến Hoàng Thiên Y bên người Khương Tư Nam, sắc mặt lập tức trì trệ, lộ ra vẻ cười khổ.
Không thể không nói Hoàng Thiên Y có một loại khí chất phong hoa tuyệt đại, tất cả mọi người che dấu không được ánh sáng của nàng.
Tuy Long Ngưng Tuyết, Long Thu Nguyệt, Diệp Tích Quân cùng Phương Tình Tuyết đều thanh lệ tuyệt trần, có dung nhan tuyệt sắc, cũng không kém Hoàng Thiên Y bao nhiêu, nhưng mà so với Hoàng Thiên Y, trên người các nàng thiếu khuyết loại khí tức thần bí, mờ ảo cùng cao quý kia.
Hoàng Thiên Y cũng đã nhận ra ánh mắt của tứ nữ, nhìn các nàng lộ ra dáng tươi cười nhàn nhạt, sau đó giống như cười mà không phải cười nhìn Khương Tư Nam, để cho Khương Tư Nam cảm giác toàn thân sợ hãi.
Bất quá chứng kiến thần sắc của Hoàng Thiên Y bình tĩnh như trước, cũng không nói gì thêm, lúc này Khương Tư Nam mới thở dài một hơi.
Oanh!
Trên hư không, Trọng Lê Trận Vương bố trí xuống trận pháp cường đại bị Ma Tôn Khôi Lỗi oanh nát, sau đó Ma Tôn Khôi Lỗi sải bước, ngang trời đánh về phía Trọng Lê Trận Vương, một chưởng liền đập hắn thổ huyết bay ngược.
Chương trước Chương tiếp
Loading...