Tạo Hóa Tiên Đế
Chương 913: Hai phe giằng co (2)
- Ồ, tiểu tử, ngươi vậy mà không chết? Có được Hoàng Kim Chí Tôn truyền thừa hay không? Xem tiểu tử ngươi như vậy, nhất định là nhận được chỗ tốt ở trong truyền thừa chi địa, Linh Dược trong Cổ Dược Viên phải chia cho ta phân nửa, tranh thủ thời gian lấy ra cho ta!
Thỏ gia cũng không biết từ nơi nào đi tới, cười toe toét miệng to, chứng kiến Khương Tư Nam, bộ dạng lập tức xun xoe chạy tới, chăm chú ôm chân Khương Tư Nam, lỗ tai thỏ lay một cái, hai mắt tỏa sáng, vẫn nhớ mãi không quên Cổ Dược Viên.
Phanh!
Khương Tư Nam một cước đạp bay Thỏ gia ra ngoài, mặt đen lên nói:
- Ngươi chỉ biết Linh Dược, Linh Dược trong tay ngươi cũng là chà đạp, có bản lĩnh ngươi giải quyết đám hỗn đản này, toàn bộ Cổ Dược Viên ta đều cho ngươi!
Khương Tư Nam chỉ chỉ bọn người Ngũ Đạo Tông.
Khóe miệng Thỏ gia có chút run rẩy, ho nhẹ một tiếng nói:
- Cái này... Một đám gà đất chó kiểng, làm sao xứng để cho Thỏ gia ta ra tay? Tiểu tử, ta nhìn ngươi thiên tư tuyệt thế, số mệnh trùng thiên, không bao lâu sau có thể bước vào Vương Thiên cảnh, đến lúc đó giết những người này, quá đơn giản a!
Thỏ gia nói xong, đám người Ngũ Hành Thánh Tông liền trợn mắt nhìn nó, thần sắc đám người Trọng Lê Trận Vương cũng có chút lúng túng, nhưng khó chịu hơn nữa cũng không thể chỉ mặt một con thỏ phát tác, như vậy rất mất thân phận.
Trọng Lê Trận Vương lạnh như băng quét mắt liếc nhìn Tịch Diệt Vương, Ứng Long Chân Nhân, Diệp Đông Lưu cùng Phong Thiên Quân, lạnh lùng nói:
- Ba tháng trước các ngươi là chó nhà có tang, hôm nay đã đến, vậy thì đánh tất cả các ngươi thành chó chết!
Ứng Long Chân Nhân đỉnh lấy cái đầu trơn bóng, trong tay cầm một trường côn màu xám, chỉ vào Trọng Lê Trận Vương cười lạnh nói:
- Ít nói nhảm, ba tháng trước, nếu không phải những chó chết các ngươi đánh lén, lão tử đã sớm đập nát đầu của các ngươi, hôm nay lão tử đến, chính là muốn phá hư cái Vạn Tiên Liên Minh rắm chó gì của các ngươi, chỉ bằng mấy chó chết ra vẻ đạo mạo như các ngươi, cũng dám làm cái gì Vạn Tiên Liên Minh? Lão tử nhìn xem liền buồn nôn!
Tuy Ứng Long thoạt nhìn rất già nua, còn có cảm giác tiên phong đạo cốt, nhưng mà vừa nói liền để cho khóe miệng mọi người co giật.
Thoại ngữ thô tục không chịu nổi như vậy, cùng sơn dã thôn phu có gì khác nhau? Khương Tư Nam rốt cuộc hiểu rõ vì sao tiểu hòa thượng tinh quái như vậy, có một sư tôn hiếm thấy như thế, tiểu gia hỏa này có thể an phận thủ thường mới lạ.
Thần sắc của Đoan Mộc Cuồng cũng lạnh như băng, nhìn chằm chằm vào Trọng Lê Trận Vương cùng Đệ Nhất Thánh, sát cơ lạnh thấu xương nói:
- Mười mấy năm trước Đại La chi kiếp, các ngươi tổn thương nữ nhi của ta, làm cho hồn phách của nàng vỡ vụn, hôm nay vẫn là hoạt tử nhân, loại thù hận này, ta nhịn vài chục năm, hôm nay ta muốn triệt để thanh toán với các ngươi!
Thần sắc của Đoan Mộc Hàn cũng lạnh thấu xương, tràn đầy sát cơ cùng cừu hận nhìn mọi người.
Diệp Đông Lưu cũng đi ra, nhìn Ngũ Đạo Tông, rất nghiêm túc nói:
- Còn ngươi nữa! Ngũ Đạo Tông, mười mấy năm trước ở thế giới dưới lòng đất, ta bị Vương giả Huyết Ma tộc gây thương tích, trong này chỉ sợ cũng có phần của ngươi a? Nếu không phải ngươi cấu kết Hoàng Kim tộc cùng Huyết Ma tộc, làm sao bọn hắn có thể biết rõ hành tung của ta như vậy? Những năm này, ngươi vì dã tâm xưng bá thiên hạ của Ngũ Hành Thánh Tông, ở sau lưng không biết đã làm bao nhiêu sự tình hèn hạ vô sỉ, hôm nay ta cũng muốn lãnh giáo ngươi một phen!
Diệp Đông Lưu nói như một đạo sấm sét, nổ vang ở giữa thiên địa, để cho trong nội tâm tất cả mọi người rung mạnh.
Trong ánh mắt mọi người lộ ra thần sắc khó có thể tin, nhìn Diệp Đông Lưu cùng Ngũ Đạo Tông thần sắc đạm mạc. Nếu Diệp Đông Lưu nói là thật, vậy thì thật sự quá kinh khủng.
Nhân tộc, Yêu tộc cùng Ma tộc cừu hận kéo dài vạn năm, có thể nói cơ hồ là không chết không ngớt, nếu Ngũ Hành Thánh Tông thật sự làm như vậy, tuyệt đối sẽ lập tức trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích, bị toàn bộ Chân Cương giới căm thù.
Ngay cả rất nhiều người của Ngũ Hành Thánh Tông, cũng có chút khiếp sợ nhìn Ngũ Đạo Tông, trong ánh mắt thần sắc khác nhau.
Ánh mắt của Ngũ Đạo Tông đột nhiên bắn ra một tia hàn quang, lạnh giọng nói:
- Chê cười! Diệp Đông Lưu, ngươi có chứng cớ gì nói ta cấu kết Hoàng Kim tộc cùng Huyết Ma tộc? Ngươi không lựa lời vu oan ta như thế, chẳng lẽ thật sự cho rằng ta không dám giết ngươi sao?
Trên người Ngũ Đạo Tông, có một cỗ khí tức mênh mông mà lạnh như băng phóng lên trời, lập tức bao phủ hư không tứ phương, để cho trong nội tâm tất cả mọi người rùng mình một cái.
- Vu oan?
Diệp Đông Lưu lạnh lùng cười cười, phảng phất như không có để sát ý của Ngũ Đạo Tông vào mắt, trên người của hắn lưu động hỏa diễm, phảng phất như cả phiến thiên không đều bị bốc cháy lên.
- Sự tình mười mấy năm trước, cường giả Huyết Ma tộc dùng mình tử vong làm giá lớn, gieo xuống Huyết Liên ở trên người ta, mà cường giả Hoàng Kim tộc kia lại không biết tung tích, năm đó là ngươi mời ta đi thế giới dưới lòng đất, nếu không phải ngươi mật báo, làm sao bọn hắn có thể biết rõ hành tung của chúng ta? Hơn nữa bọn hắn đối với ngươi căn bản chỉ là làm dáng, làm bộ ra tay, nhưng đối với ta lại chiêu chiêu sát cơ, Ngũ Đạo Tông, chẳng lẽ ngươi thực coi ta là kẻ đần sao?
Phong Thiên Quân cũng thần tình lạnh nhạt, cất bước mà ra, chậm rãi nói:
- Còn có Đại La chi kiếp mười mấy năm trước, các ngươi mượn cái gọi là chính tà bất lưỡng lập, chèn ép đệ tử Đại La Thiên Tông Mộng Thương Sinh, còn có Tịch Diệt Thánh nữ của Ma môn Đoan Mộc Sương, cuối cùng đột hạ sát thủ, khiến Đoan Mộc Sương trọng thương sắp chết, Mộng Thương Sinh mưu phản Đại La Thiên Tông ta, hết thảy những chuyện này, Ngũ Đạo Tông, chẳng lẽ không có một chút quan hệ với các ngươi sao?
- Chưởng giáo, nói nhảm với bọn họ nhiều như vậy làm gì?
Trong ánh mắt của Dịch Thiên Cơ lộ ra một tia đau đớn, thanh âm cũng lạnh xuống nói:
- Hết thảy những chuyện này, đều là vì âm mưu xưng bá Chân Cương giới của Ngũ Hành Thánh Tông, hơn nữa vì mục đích này, bọn hắn không từ thủ đoạn, thậm chí không tiếc hợp tác với Ma tộc, quả thật là đại địch của Chân Cương giới ta, hôm nay cái gọi là ngày Vạn Tiên Liên Minh thành lập, chính là thời điểm bọn cẩu tặc các ngươi toi mạng!
Một cỗ khí tức hạo hạo đãng đãng phóng lên trời, Thiên Duyên Tông, Tịch Diệt Ma Môn, Đan Khí Tông và Đại La Thiên Tông vì đối kháng Ngũ Hành Thánh Tông, bất ngờ đi tới cùng một chỗ.
Thỏ gia cũng không biết từ nơi nào đi tới, cười toe toét miệng to, chứng kiến Khương Tư Nam, bộ dạng lập tức xun xoe chạy tới, chăm chú ôm chân Khương Tư Nam, lỗ tai thỏ lay một cái, hai mắt tỏa sáng, vẫn nhớ mãi không quên Cổ Dược Viên.
Phanh!
Khương Tư Nam một cước đạp bay Thỏ gia ra ngoài, mặt đen lên nói:
- Ngươi chỉ biết Linh Dược, Linh Dược trong tay ngươi cũng là chà đạp, có bản lĩnh ngươi giải quyết đám hỗn đản này, toàn bộ Cổ Dược Viên ta đều cho ngươi!
Khương Tư Nam chỉ chỉ bọn người Ngũ Đạo Tông.
Khóe miệng Thỏ gia có chút run rẩy, ho nhẹ một tiếng nói:
- Cái này... Một đám gà đất chó kiểng, làm sao xứng để cho Thỏ gia ta ra tay? Tiểu tử, ta nhìn ngươi thiên tư tuyệt thế, số mệnh trùng thiên, không bao lâu sau có thể bước vào Vương Thiên cảnh, đến lúc đó giết những người này, quá đơn giản a!
Thỏ gia nói xong, đám người Ngũ Hành Thánh Tông liền trợn mắt nhìn nó, thần sắc đám người Trọng Lê Trận Vương cũng có chút lúng túng, nhưng khó chịu hơn nữa cũng không thể chỉ mặt một con thỏ phát tác, như vậy rất mất thân phận.
Trọng Lê Trận Vương lạnh như băng quét mắt liếc nhìn Tịch Diệt Vương, Ứng Long Chân Nhân, Diệp Đông Lưu cùng Phong Thiên Quân, lạnh lùng nói:
- Ba tháng trước các ngươi là chó nhà có tang, hôm nay đã đến, vậy thì đánh tất cả các ngươi thành chó chết!
Ứng Long Chân Nhân đỉnh lấy cái đầu trơn bóng, trong tay cầm một trường côn màu xám, chỉ vào Trọng Lê Trận Vương cười lạnh nói:
- Ít nói nhảm, ba tháng trước, nếu không phải những chó chết các ngươi đánh lén, lão tử đã sớm đập nát đầu của các ngươi, hôm nay lão tử đến, chính là muốn phá hư cái Vạn Tiên Liên Minh rắm chó gì của các ngươi, chỉ bằng mấy chó chết ra vẻ đạo mạo như các ngươi, cũng dám làm cái gì Vạn Tiên Liên Minh? Lão tử nhìn xem liền buồn nôn!
Tuy Ứng Long thoạt nhìn rất già nua, còn có cảm giác tiên phong đạo cốt, nhưng mà vừa nói liền để cho khóe miệng mọi người co giật.
Thoại ngữ thô tục không chịu nổi như vậy, cùng sơn dã thôn phu có gì khác nhau? Khương Tư Nam rốt cuộc hiểu rõ vì sao tiểu hòa thượng tinh quái như vậy, có một sư tôn hiếm thấy như thế, tiểu gia hỏa này có thể an phận thủ thường mới lạ.
Thần sắc của Đoan Mộc Cuồng cũng lạnh như băng, nhìn chằm chằm vào Trọng Lê Trận Vương cùng Đệ Nhất Thánh, sát cơ lạnh thấu xương nói:
- Mười mấy năm trước Đại La chi kiếp, các ngươi tổn thương nữ nhi của ta, làm cho hồn phách của nàng vỡ vụn, hôm nay vẫn là hoạt tử nhân, loại thù hận này, ta nhịn vài chục năm, hôm nay ta muốn triệt để thanh toán với các ngươi!
Thần sắc của Đoan Mộc Hàn cũng lạnh thấu xương, tràn đầy sát cơ cùng cừu hận nhìn mọi người.
Diệp Đông Lưu cũng đi ra, nhìn Ngũ Đạo Tông, rất nghiêm túc nói:
- Còn ngươi nữa! Ngũ Đạo Tông, mười mấy năm trước ở thế giới dưới lòng đất, ta bị Vương giả Huyết Ma tộc gây thương tích, trong này chỉ sợ cũng có phần của ngươi a? Nếu không phải ngươi cấu kết Hoàng Kim tộc cùng Huyết Ma tộc, làm sao bọn hắn có thể biết rõ hành tung của ta như vậy? Những năm này, ngươi vì dã tâm xưng bá thiên hạ của Ngũ Hành Thánh Tông, ở sau lưng không biết đã làm bao nhiêu sự tình hèn hạ vô sỉ, hôm nay ta cũng muốn lãnh giáo ngươi một phen!
Diệp Đông Lưu nói như một đạo sấm sét, nổ vang ở giữa thiên địa, để cho trong nội tâm tất cả mọi người rung mạnh.
Trong ánh mắt mọi người lộ ra thần sắc khó có thể tin, nhìn Diệp Đông Lưu cùng Ngũ Đạo Tông thần sắc đạm mạc. Nếu Diệp Đông Lưu nói là thật, vậy thì thật sự quá kinh khủng.
Nhân tộc, Yêu tộc cùng Ma tộc cừu hận kéo dài vạn năm, có thể nói cơ hồ là không chết không ngớt, nếu Ngũ Hành Thánh Tông thật sự làm như vậy, tuyệt đối sẽ lập tức trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích, bị toàn bộ Chân Cương giới căm thù.
Ngay cả rất nhiều người của Ngũ Hành Thánh Tông, cũng có chút khiếp sợ nhìn Ngũ Đạo Tông, trong ánh mắt thần sắc khác nhau.
Ánh mắt của Ngũ Đạo Tông đột nhiên bắn ra một tia hàn quang, lạnh giọng nói:
- Chê cười! Diệp Đông Lưu, ngươi có chứng cớ gì nói ta cấu kết Hoàng Kim tộc cùng Huyết Ma tộc? Ngươi không lựa lời vu oan ta như thế, chẳng lẽ thật sự cho rằng ta không dám giết ngươi sao?
Trên người Ngũ Đạo Tông, có một cỗ khí tức mênh mông mà lạnh như băng phóng lên trời, lập tức bao phủ hư không tứ phương, để cho trong nội tâm tất cả mọi người rùng mình một cái.
- Vu oan?
Diệp Đông Lưu lạnh lùng cười cười, phảng phất như không có để sát ý của Ngũ Đạo Tông vào mắt, trên người của hắn lưu động hỏa diễm, phảng phất như cả phiến thiên không đều bị bốc cháy lên.
- Sự tình mười mấy năm trước, cường giả Huyết Ma tộc dùng mình tử vong làm giá lớn, gieo xuống Huyết Liên ở trên người ta, mà cường giả Hoàng Kim tộc kia lại không biết tung tích, năm đó là ngươi mời ta đi thế giới dưới lòng đất, nếu không phải ngươi mật báo, làm sao bọn hắn có thể biết rõ hành tung của chúng ta? Hơn nữa bọn hắn đối với ngươi căn bản chỉ là làm dáng, làm bộ ra tay, nhưng đối với ta lại chiêu chiêu sát cơ, Ngũ Đạo Tông, chẳng lẽ ngươi thực coi ta là kẻ đần sao?
Phong Thiên Quân cũng thần tình lạnh nhạt, cất bước mà ra, chậm rãi nói:
- Còn có Đại La chi kiếp mười mấy năm trước, các ngươi mượn cái gọi là chính tà bất lưỡng lập, chèn ép đệ tử Đại La Thiên Tông Mộng Thương Sinh, còn có Tịch Diệt Thánh nữ của Ma môn Đoan Mộc Sương, cuối cùng đột hạ sát thủ, khiến Đoan Mộc Sương trọng thương sắp chết, Mộng Thương Sinh mưu phản Đại La Thiên Tông ta, hết thảy những chuyện này, Ngũ Đạo Tông, chẳng lẽ không có một chút quan hệ với các ngươi sao?
- Chưởng giáo, nói nhảm với bọn họ nhiều như vậy làm gì?
Trong ánh mắt của Dịch Thiên Cơ lộ ra một tia đau đớn, thanh âm cũng lạnh xuống nói:
- Hết thảy những chuyện này, đều là vì âm mưu xưng bá Chân Cương giới của Ngũ Hành Thánh Tông, hơn nữa vì mục đích này, bọn hắn không từ thủ đoạn, thậm chí không tiếc hợp tác với Ma tộc, quả thật là đại địch của Chân Cương giới ta, hôm nay cái gọi là ngày Vạn Tiên Liên Minh thành lập, chính là thời điểm bọn cẩu tặc các ngươi toi mạng!
Một cỗ khí tức hạo hạo đãng đãng phóng lên trời, Thiên Duyên Tông, Tịch Diệt Ma Môn, Đan Khí Tông và Đại La Thiên Tông vì đối kháng Ngũ Hành Thánh Tông, bất ngờ đi tới cùng một chỗ.