Tạo Hóa Tiên Đế
Chương 887: Ninh trực bất khuất!
Ngay cả Lý Nguyên Sư ở trung ương nhất cũng bờ môi khẻ nhếch, muốn nói lại thôi, cuối cùng bất đắc dĩ thở dài một hơi, ngay cả hắn cũng không coi trọng Khương Tư Nam.
Chỉ là bởi vì có chút nguyên nhân, hắn không có làm khó Khương Tư Nam.
- Giết!
Chung quanh ba mươi sáu nửa bước Vương giả đều đồng thời gào thét một tiếng, sát cơ bùng lên.
Khương Tư Nam đến, mở ra sỉ nhục trong lòng bọn hắn, để cho đạo tâm của bọn hắn bịt kín một tầng bụi bậm, coi như bọn hắn đã đầu phục Đệ Nhất Thánh, nhưng mà sỉ nhục trong nội tâm bọn hắn như trước rất mãnh liệt, chỉ có điều bị bọn hắn tê liệt, dấu đi mà thôi.
Nhưng mà hôm nay Khương Tư Nam đến, thoại ngữ không lưu tình, để cho bọn hắn thẹn quá hoá giận, đối với Khương Tư Nam càng hận thấu xương, phảng phất như chỉ có giết Khương Tư Nam, mới có thể che dấu sỉ nhục trong lòng mình.
- Như thế nào, thẹn quá hoá giận sao? Đã dám phản bội sư môn, lại có cái gì không dám thừa nhận? Làm kỹ nữ lại lập đền thờ, ngay cả Ma đạo chi nhân cũng không bằng, để cho người buồn nôn!
Khương Tư Nam phảng phất như không thấy được sát cơ của mọi người chung quanh, nhìn thẳng mọi người, khóe miệng lộ ra vẻ trào phúng nồng đậm.
- Ngươi câm miệng cho ta!
Trần Nguyên Canh phóng ra một bước, kiếm quang khủng bố kinh tiêu, ánh mắt của hắn lạnh như băng, trong nhãn quang sát cơ như thực chất.
- Ai...
Lý Nguyên Sư thở dài một hơi, nhàn nhạt nói với Khương Tư Nam:
- Ngươi đầu hàng đi, chúng ta cam đoan tha cho ngươi một mạng! Thiên phú của ngươi siêu phàm, chính là thiên tài hiếm thấy của Đại La Thiên Tông ta, so với Đế Nhất cũng chỉ kém một bậc mà thôi, chỉ cần ngươi cùng Đế Nhất đồng tâm hiệp lực, chắc chắn sẽ đem Đại La Thiên Tông ta phát dương quang đại, Khương Tư Nam, ta biết rõ thiếu niên có thiếu niên nhuệ khí, nhưng mà hôm nay tình thế không có người cường, nếu như ngươi nguyện ý thần phục, thay đổi địa vị, ta tin tưởng Đệ Nhất Thánh nhất định sẽ nguyện ý thu ngươi về môn hạ!
- Đó là đường của ngươi, không phải của ta!
Khương Tư Nam lạnh lùng cười cười, không cho Lý Nguyên Sư mặt mũi chút nào, trong nhãn quang bộc lộ tài năng, hắn cảm giác được máu của mình sôi trào, có một loại chiến ý bay thẳng Cửu Trọng Thiên bành trướng.
- Con đường của ta, quyết chí tiến lên, không khom người cầu an! Con đường của ta, đã đạp lên Cửu Thiên liền muốn giết hắn long trời lở đất! Thái Thượng trưởng lão, ta không biết ngươi là nghĩ như thế nào, nhưng mà ta cùng những bại hoại này nhất định không phải một loại người, hôm nay ta đã đến, dựa vào kiếm trong tay, huyết trên người, nhất định trả cho Đại La Thiên Tông một mảnh thanh thiên!
Khương Tư Nam chính khí nghiêm nghị, phảng phất như có một cỗ hạo nhiên chính khí trực chỉ vân tiêu, để cho hắn thoạt nhìn hào quang bắn ra bốn phía, lóe ra một loại phong mang làm cho không người nào có thể nhìn gần.
Trong ánh mắt Lý Nguyên Sư có hổ thẹn, có phức tạp, có vui mừng, có kích động, nhưng mà đến cuối cùng tất cả đều hóa thành một tiếng thở dài.
Hắn chậm rãi nói:
- Khương Tư Nam, người Thiên Đạo Phong hôm nay tất cả đều bị Đế Nhất dẫn tới Ngũ Hành Thánh Tông, kể cả người trong Đan Khí Tông, phàm là người cùng ngươi có quan hệ đều ở Ngũ Hành Thánh Tông, bọn hắn vì chính là bức ngươi chui đầu vào lưới, ta nói đến thế thôi, ngươi tự giải quyết cho tốt!
Trần Nguyên Canh cùng Thạch Cửu Biến đồng thời lạnh lùng nhìn Lý Nguyên Sư, nhưng mà cuối cùng nhất vẫn không có nói gì, phảng phất như thân phận của Lý Nguyên Sư để cho bọn hắn có chút cố kỵ.
Nhưng mà đối với Khương Tư Nam liền không giống, nhất là Khương Tư Nam càng chính khí lăng nhiên, lửa giận trong lòng bọn hắn càng tràn đầy.
- Giết hắn cho ta!
Trần Nguyên Canh quát lạnh một tiếng, lập tức ba mươi sáu nửa bước Vương giả từ bốn phía, lao về phía Khương Tư Nam.
- Rốt cục thẹn quá hoá giận, muốn động thủ sao?
Khương Tư Nam khinh thường nhìn bốn phía, nhìn trong ánh mắt những nửa bước Vương giả này nổi giận, khóe miệng lộ ra một tia tươi cười rét lạnh:
- Đã như vầy, vậy để cho ta thay chưởng giáo Chân Nhân thanh lý môn hộ a!
Oanh!
Trên người Khương Tư Nam đột nhiên bộc phát ra khí thế núi thở hải khiếu, tựa như Đại Hải lao nhanh, Thiên Địa gào thét, khí tức thần bí mà cổ xưa nhét đầy Thiên Địa, khí chất của Khương Tư Nam đột nhiên đại biến.
Vừa rồi vẫn là một thiếu niên thanh tú, nhưng mà trong nháy mắt Khương Tư Nam liền biến thành một tuyệt thế Chân Tiên trấn áp Thiên Địa!
Trên người hắn áo trắng bồng bềnh, sáng chói tiên quang lượn lờ, nhất là sau lưng dị tượng liên tục, Lôi Đình điện mang, Thiên Địa mênh mông, tựa như một thế giới chân thật, làm hắn càng thần bí.
Thân hình Khương Tư Nam dần dần trở nên mờ ảo, chỉ có con ngươi, tràn đầy uy nghiêm, thần bí, mênh mông cùng hào quang khủng bố, phảng phất như Thượng Thiên Chi Nhãn, lạnh lùng vô tình, tràn đầy sát cơ.
Một năm trước, Khương Tư Nam đã đạt đến Thông Thiên Cảnh viên mãn, mà một năm sau, Khương Tư Nam trở nên càng thâm bất khả trắc, loại khí tượng mênh mông này ngay cả Vương giả thấy cũng âm thầm kinh hãi.
Cái gọi là Thiên Phát Sát Cơ, dời tinh di túc; địa phát sát cơ, long xà khởi lục; người phát sát cơ, Thiên Địa lật ngược!
Khương Tư Nam hôm nay lần thứ nhất động thủ, muốn quấy long trời lở đất!
- Động thủ!
Thạch Cửu Biến cũng biến sắc, nhìn ba mươi sáu nửa bước Vương giả quát lạnh một tiếng.
Hắn sợ nếu tiếp tục như vậy, Khương Tư Nam phát ra khí thế bàng đại, sẽ đoạt đi tâm chí của bọn hắn, mài diệt chiến ý cùng sát cơ của bọn hắn.
Thạch Cửu Biến cùng Trần Nguyên Canh nhìn nhau, đều thấy được vẻ ngưng trọng trong ánh mắt đối phương, mới đầu bọn hắn còn tưởng rằng ba mươi sáu nửa bước Vương giả kia, có thể trấn áp Khương Tư Nam, nhưng mà hôm nay, bọn hắn lại do dự!
Trên người Khương Tư Nam phát ra khí tức mênh mông, uy áp đã vượt qua nửa bước Vương giả, coi như là ba mươi sáu nửa bước Vương giả này, dùng chiến trận kỳ dị ngưng tụ đại thế, cũng không thể áp chế Khương Tư Nam, thậm chí có xu thế bị phản áp chế.
Ở sau lưng Khương Tư Nam, Sơn Hà mênh mông, hồ biển lao nhanh, thương thiên đại địa cao viễn khôn cùng, tựa như thế giới thần thoại, loại dị tượng to lớn này, coi như là Trần Nguyên Canh cùng Thạch Cửu Biến cũng có chút kinh hồn táng đảm.
- Một năm thời gian, hắn làm sao có thể trở nên mạnh như vậy?
Trong ánh mắt Thạch Cửu Biến mang theo thần sắc khó có thể tin, một năm trước Khương Tư Nam cùng Đế Nhất pháp thân đại chiến còn rõ mồn một trước mắt, lúc kia Khương Tư Nam còn bất quá là Anh Thiên Cảnh viên mãn, nhưng mà chỉ một năm, thì có biến hóa nghiêng trời lệch đất, đã đạt đến tình trạng để cho Vương giả cũng phải nhìn thẳng vào.
Chỉ là bởi vì có chút nguyên nhân, hắn không có làm khó Khương Tư Nam.
- Giết!
Chung quanh ba mươi sáu nửa bước Vương giả đều đồng thời gào thét một tiếng, sát cơ bùng lên.
Khương Tư Nam đến, mở ra sỉ nhục trong lòng bọn hắn, để cho đạo tâm của bọn hắn bịt kín một tầng bụi bậm, coi như bọn hắn đã đầu phục Đệ Nhất Thánh, nhưng mà sỉ nhục trong nội tâm bọn hắn như trước rất mãnh liệt, chỉ có điều bị bọn hắn tê liệt, dấu đi mà thôi.
Nhưng mà hôm nay Khương Tư Nam đến, thoại ngữ không lưu tình, để cho bọn hắn thẹn quá hoá giận, đối với Khương Tư Nam càng hận thấu xương, phảng phất như chỉ có giết Khương Tư Nam, mới có thể che dấu sỉ nhục trong lòng mình.
- Như thế nào, thẹn quá hoá giận sao? Đã dám phản bội sư môn, lại có cái gì không dám thừa nhận? Làm kỹ nữ lại lập đền thờ, ngay cả Ma đạo chi nhân cũng không bằng, để cho người buồn nôn!
Khương Tư Nam phảng phất như không thấy được sát cơ của mọi người chung quanh, nhìn thẳng mọi người, khóe miệng lộ ra vẻ trào phúng nồng đậm.
- Ngươi câm miệng cho ta!
Trần Nguyên Canh phóng ra một bước, kiếm quang khủng bố kinh tiêu, ánh mắt của hắn lạnh như băng, trong nhãn quang sát cơ như thực chất.
- Ai...
Lý Nguyên Sư thở dài một hơi, nhàn nhạt nói với Khương Tư Nam:
- Ngươi đầu hàng đi, chúng ta cam đoan tha cho ngươi một mạng! Thiên phú của ngươi siêu phàm, chính là thiên tài hiếm thấy của Đại La Thiên Tông ta, so với Đế Nhất cũng chỉ kém một bậc mà thôi, chỉ cần ngươi cùng Đế Nhất đồng tâm hiệp lực, chắc chắn sẽ đem Đại La Thiên Tông ta phát dương quang đại, Khương Tư Nam, ta biết rõ thiếu niên có thiếu niên nhuệ khí, nhưng mà hôm nay tình thế không có người cường, nếu như ngươi nguyện ý thần phục, thay đổi địa vị, ta tin tưởng Đệ Nhất Thánh nhất định sẽ nguyện ý thu ngươi về môn hạ!
- Đó là đường của ngươi, không phải của ta!
Khương Tư Nam lạnh lùng cười cười, không cho Lý Nguyên Sư mặt mũi chút nào, trong nhãn quang bộc lộ tài năng, hắn cảm giác được máu của mình sôi trào, có một loại chiến ý bay thẳng Cửu Trọng Thiên bành trướng.
- Con đường của ta, quyết chí tiến lên, không khom người cầu an! Con đường của ta, đã đạp lên Cửu Thiên liền muốn giết hắn long trời lở đất! Thái Thượng trưởng lão, ta không biết ngươi là nghĩ như thế nào, nhưng mà ta cùng những bại hoại này nhất định không phải một loại người, hôm nay ta đã đến, dựa vào kiếm trong tay, huyết trên người, nhất định trả cho Đại La Thiên Tông một mảnh thanh thiên!
Khương Tư Nam chính khí nghiêm nghị, phảng phất như có một cỗ hạo nhiên chính khí trực chỉ vân tiêu, để cho hắn thoạt nhìn hào quang bắn ra bốn phía, lóe ra một loại phong mang làm cho không người nào có thể nhìn gần.
Trong ánh mắt Lý Nguyên Sư có hổ thẹn, có phức tạp, có vui mừng, có kích động, nhưng mà đến cuối cùng tất cả đều hóa thành một tiếng thở dài.
Hắn chậm rãi nói:
- Khương Tư Nam, người Thiên Đạo Phong hôm nay tất cả đều bị Đế Nhất dẫn tới Ngũ Hành Thánh Tông, kể cả người trong Đan Khí Tông, phàm là người cùng ngươi có quan hệ đều ở Ngũ Hành Thánh Tông, bọn hắn vì chính là bức ngươi chui đầu vào lưới, ta nói đến thế thôi, ngươi tự giải quyết cho tốt!
Trần Nguyên Canh cùng Thạch Cửu Biến đồng thời lạnh lùng nhìn Lý Nguyên Sư, nhưng mà cuối cùng nhất vẫn không có nói gì, phảng phất như thân phận của Lý Nguyên Sư để cho bọn hắn có chút cố kỵ.
Nhưng mà đối với Khương Tư Nam liền không giống, nhất là Khương Tư Nam càng chính khí lăng nhiên, lửa giận trong lòng bọn hắn càng tràn đầy.
- Giết hắn cho ta!
Trần Nguyên Canh quát lạnh một tiếng, lập tức ba mươi sáu nửa bước Vương giả từ bốn phía, lao về phía Khương Tư Nam.
- Rốt cục thẹn quá hoá giận, muốn động thủ sao?
Khương Tư Nam khinh thường nhìn bốn phía, nhìn trong ánh mắt những nửa bước Vương giả này nổi giận, khóe miệng lộ ra một tia tươi cười rét lạnh:
- Đã như vầy, vậy để cho ta thay chưởng giáo Chân Nhân thanh lý môn hộ a!
Oanh!
Trên người Khương Tư Nam đột nhiên bộc phát ra khí thế núi thở hải khiếu, tựa như Đại Hải lao nhanh, Thiên Địa gào thét, khí tức thần bí mà cổ xưa nhét đầy Thiên Địa, khí chất của Khương Tư Nam đột nhiên đại biến.
Vừa rồi vẫn là một thiếu niên thanh tú, nhưng mà trong nháy mắt Khương Tư Nam liền biến thành một tuyệt thế Chân Tiên trấn áp Thiên Địa!
Trên người hắn áo trắng bồng bềnh, sáng chói tiên quang lượn lờ, nhất là sau lưng dị tượng liên tục, Lôi Đình điện mang, Thiên Địa mênh mông, tựa như một thế giới chân thật, làm hắn càng thần bí.
Thân hình Khương Tư Nam dần dần trở nên mờ ảo, chỉ có con ngươi, tràn đầy uy nghiêm, thần bí, mênh mông cùng hào quang khủng bố, phảng phất như Thượng Thiên Chi Nhãn, lạnh lùng vô tình, tràn đầy sát cơ.
Một năm trước, Khương Tư Nam đã đạt đến Thông Thiên Cảnh viên mãn, mà một năm sau, Khương Tư Nam trở nên càng thâm bất khả trắc, loại khí tượng mênh mông này ngay cả Vương giả thấy cũng âm thầm kinh hãi.
Cái gọi là Thiên Phát Sát Cơ, dời tinh di túc; địa phát sát cơ, long xà khởi lục; người phát sát cơ, Thiên Địa lật ngược!
Khương Tư Nam hôm nay lần thứ nhất động thủ, muốn quấy long trời lở đất!
- Động thủ!
Thạch Cửu Biến cũng biến sắc, nhìn ba mươi sáu nửa bước Vương giả quát lạnh một tiếng.
Hắn sợ nếu tiếp tục như vậy, Khương Tư Nam phát ra khí thế bàng đại, sẽ đoạt đi tâm chí của bọn hắn, mài diệt chiến ý cùng sát cơ của bọn hắn.
Thạch Cửu Biến cùng Trần Nguyên Canh nhìn nhau, đều thấy được vẻ ngưng trọng trong ánh mắt đối phương, mới đầu bọn hắn còn tưởng rằng ba mươi sáu nửa bước Vương giả kia, có thể trấn áp Khương Tư Nam, nhưng mà hôm nay, bọn hắn lại do dự!
Trên người Khương Tư Nam phát ra khí tức mênh mông, uy áp đã vượt qua nửa bước Vương giả, coi như là ba mươi sáu nửa bước Vương giả này, dùng chiến trận kỳ dị ngưng tụ đại thế, cũng không thể áp chế Khương Tư Nam, thậm chí có xu thế bị phản áp chế.
Ở sau lưng Khương Tư Nam, Sơn Hà mênh mông, hồ biển lao nhanh, thương thiên đại địa cao viễn khôn cùng, tựa như thế giới thần thoại, loại dị tượng to lớn này, coi như là Trần Nguyên Canh cùng Thạch Cửu Biến cũng có chút kinh hồn táng đảm.
- Một năm thời gian, hắn làm sao có thể trở nên mạnh như vậy?
Trong ánh mắt Thạch Cửu Biến mang theo thần sắc khó có thể tin, một năm trước Khương Tư Nam cùng Đế Nhất pháp thân đại chiến còn rõ mồn một trước mắt, lúc kia Khương Tư Nam còn bất quá là Anh Thiên Cảnh viên mãn, nhưng mà chỉ một năm, thì có biến hóa nghiêng trời lệch đất, đã đạt đến tình trạng để cho Vương giả cũng phải nhìn thẳng vào.