Tạo Hóa Tiên Đế
Chương 777: Thần Hư tướng quân
- Hiện tại, đến phiên ngươi!
Ánh mắt của Khương Tư Nam lạnh nhạt, lăng không mà đứng, quan sát Chu Lam phía dưới, toàn thân tản ra một loại ý vị vô địch làm cho lòng người vì sợ mà tâm rung động.
- Khương Tư Nam, ngươi nhất định phải chết! Ngươi tuyệt đối chết chắc rồi! Giết Ngũ Hành Thánh Tông ta nhiều người như vậy, cửu thiên thập địa ai cũng cứu không được ngươi, Vương giả của Ngũ Hành Thánh Tông ta đã đến, ngươi căn bản trốn không thoát!
Ánh mắt Chu Lam oán độc, nhưng mà thanh âm có chút ngoài mạnh trong yếu, trong nội tâm vô cùng lo lắng, không biết vì sao Diệt Thần vệ của Ngũ Hành Thánh Tông còn chưa tới.
- Vậy sao? Vương giả của Ngũ Hành Thánh Tông thì như thế nào? Ngươi đã nhìn không tới rồi!
Khương Tư Nam lạnh lùng nói, trên nắm tay vờn quanh tia chớp kim sắc, một quyền oanh qua!
Oanh!
Trong Sơn Hà phiến xuất hiện núi cao cự sông, ở dưới một quyền này của Khương Tư Nam, lập tức hóa thành bột mịn, kim quang vô cùng cuồng bạo bắn về phía tứ phương, khí lãng vô hình để cho mọi người chung quanh sắc mặt đại biến.
Răng rắc!
Khương Tư Nam vung cước, trực tiếp đạp vào trên lồng ngực Chu Lam, lực lượng mênh mông bộc phát, vô số phù văn dâng lên, sau đó lập tức nổ tung, Linh khí chuẩn Vương phẩm chiến giáp cường đại kia, xuất hiện một vết rạn rõ ràng.
Sau đó thân hình Chu Lam giống như sao băng, hung hăng nện ở trên đại địa, ầm ầm rung động.
Nhìn Khương Tư Nam dần dần đi tới, trong ánh mắt Chu Lam rốt cục xuất hiện sợ hãi không che dấu được, hắn cảm thấy một cỗ uy hiếp trí mạng, run rẩy chỉ vào Khương Tư Nam nói:
- Đừng tới đây... Ngươi đừng tới đây! Van cầu ngươi tha cho ta đi, ta không dám cùng ngươi đối đầu nữa, ngươi giết ta ngươi cũng chạy không thoát!
Chu Lam là hoàn toàn bị Khương Tư Nam dọa phá mật, hắn thấy được sát cơ trong ánh mắt của Khương Tư Nam không che dấu chút nào, toàn thân như rơi băng uyên, không ngừng cầu xin tha thứ.
Nhưng mà Khương Tư Nam mặt không đổi sắc, dùng một loại tiết tấu kỳ dị đi tới, bước chân chậm chạp, nhưng lại cho Chu Lam một loại khí tức áp lực, phảng phất như đối mặt toàn bộ Thiên Địa.
Ma nữ chứng kiến bộ dạng của Khương Tư Nam, thần sắc biến ảo bất định, nhưng mà cuối cùng vẫn khẽ thở dài một tiếng, không có mở miệng.
Nàng vốn muốn khuyên Khương Tư Nam tha Chu Lam một mạng, dù sao thiên phú của Chu Lam không kém, lại là nhi tử của Ngũ Hành Thánh Tông Thái Thượng trưởng lão, nếu bị Khương Tư Nam giết, tất nhiên sẽ gây ra sóng to gió lớn.
Nhưng mà Khương Tư Nam dù sao đã giết Chu Thanh, thù đã sớm không giải được, ma nữ cuối cùng vẫn không có nói cái gì.
Ngay thời điểm tất cả mọi người cho rằng Chu Lam chết chắc rồi, đột nhiên phiến thiên địa này tối xuống.
Cuồng phong gào thét, mây đen áp đỉnh, trong thiên địa tràn ngập một cổ khí tức áp lực, phảng phất như có tồn tại nào đó hàng lâm, để cho người nhịn không được nhũn ra, muốn bái xuống.
- Ai dám động đến người Ngũ Hành Thánh Tông ta?
Một thanh âm bá khí, uy nghiêm ở trong thiên địa vang lên, ngay sau đó trong lòng mọi người run rẩy, chứng kiến trong thiên địa hiện lên hắc ám vô tận, xuất hiện một trung niên nhân thần sắc lạnh như băng, mặc chiến giáp màu đen quỷ dị, khí tức toàn thân ngập trời, lăng không mà đứng.
Dĩ nhiên là một Vương giả giá lâm!
Tất cả mọi người trong nội tâm trầm xuống, ngay cả sắc mặt của Yêu Nguyên Dã cũng rất khó xem, không nghĩ tới Yêu Thần Cung Yêu Vương không có đến, vậy mà tới một Vương giả của Ngũ Hành Thánh Tông.
Chu Lam vừa nhìn thấy người trung niên này, mặt lập tức lộ ra vẻ mừng như điên, hô lớn:
- Thần Hư tướng quân, nhanh tới cứu ta! Hắn là Khương Tư Nam!
- Khương Tư Nam?
Hai mắt của Thần Hư tướng quân như điện, lập tức liền thấy được Khương Tư Nam, ánh mắt phảng phất như có thể xuyên thủng hết thảy, để cho Khương Tư Nam cảm giác được toàn thân lạnh như băng.
- Sát khí thật cường đại!
Trong nội tâm Khương Tư Nam rùng mình, sát khí trên người Thần Hư tướng quân này cơ hồ ngưng tụ thành thực chất, hóa thành hào quang màu đen, đây rốt cuộc là giết bao nhiêu người mới có thể có sát khí như thế? Người trước mắt này không dễ chọc, dĩ nhiên là một Sát đạo Vương giả.
Trong nội tâm Khương Tư Nam lập tức liền cẩn thận.
Theo hắn phá quan mà ra cho tới bây giờ chỉ là thời gian rất ngắn, Ngũ Hành Thánh Tông liền có Vương giả đến, nói cách khác Vương giả của Ngũ Hành Thánh Tông sớm liền đi tới Thập Vạn Đại Sơn.
Mà có thể làm cho Vương giả đến Thập Vạn Đại Sơn, Khương Tư Nam lập tức liền nghĩ đến những người đến này bất thiện, chỉ sợ là vì đối phó mình.
- Khương Tư Nam, ngươi thật to gan!
Ánh mắt Thần Hư tướng quân lóe lên, bắn ra sát cơ khủng bố:
- Một con sâu cái kiến, cũng dám khiêu khích Ngũ Hành Thánh Tông ta, giết Ngũ Hành Thánh Tông ta nhiều người như vậy, hôm nay ta liền tiêu diệt ngươi!
Thần Hư tướng quân chính là một trong Tam Đại Tướng quân của Ngũ Hành Thánh Tông Diệt Thần vệ, vô cùng cường đại, hắn nhận được tin tức của Chu Lam liền chạy đến, không nghĩ tới vẫn chậm một bước, Ngũ Đức Chân Nhân lại bị Khương Tư Nam chém giết!
Ngũ Đức Chân Nhân chết, để cho Thần Hư tướng quân cũng cảm thấy tức giận, năm người này đều là thiên tài của Ngũ Hành Thánh Tông, một khi đột phá, kia chính là năm Vương giả, hôm nay bị Khương Tư Nam sinh sinh bóp chết, hắn sao có thể không phẫn nộ?
Thần Hư tướng quân nhãn quang lóe lên, lập tức liền muốn động thủ với Khương Tư Nam.
- Ha ha ha ha, Thần Hư, dám ở ta Thập Vạn Đại Sơn địa bàn động thủ, ngươi hỏi qua ta Thanh Lân sao?
Vừa lúc đó, một tiếng cười to truyền đến, trong hư không thanh quang lập loè, hư không nhộn nhạo, từ trong đó đi tới một nam tử mặc áo bào xanh yêu dị, nam tử tướng mạo anh tuấn, khí chất bất phàm, khóe miệng chứa đựng một dáng tươi cười tà dị, mấu chốt nhất chính là mi tâm thậm chí có một mắt dọc, lóe ra hào quang quỷ dị.
Yêu Nguyên Dã chứng kiến nam tử này, sắc mặt vui vẻ, cung kính hành lễ nói:
- Thanh Lân thúc thúc, ngươi đã đến rồi!
- Ân!
Thanh Lân đối với Yêu Nguyên Dã gật đầu cười, nhìn hố to phía dưới, trong ánh mắt có một tia nghi hoặc, không biết là lực lượng gì tạo thành lực phá hoại lớn như thế, lại vẫn có tí ti Thiên Lôi chi lực.
- Thanh Lân?
Ánh mắt Thần Hư lóe lên, thản nhiên nói:
- Nguyên lai là Thanh Lân Yêu Vương, ở đây là bên ngoài Thập Vạn Đại Sơn, cũng không phải địa bàn Yêu Thần Cung ngươi, ta động thủ thì như thế nào?
Trong nội tâm Thần Hư sinh ra một tia kiêng kị, vị Thanh Lân Yêu Vương này bản thể chính là một tam nhãn Thanh Lân Báo, chính là Man Hoang dị chủng, nghe nói có huyết mạch Thượng Cổ Thần Thú, hơn nữa cực kỳ cường đại, nhất là mi tâm mắt dọc, có thể bài trừ vô căn cứ, phát ra Thần quang hủy diệt, cực kỳ cường đại.
Ánh mắt của Khương Tư Nam lạnh nhạt, lăng không mà đứng, quan sát Chu Lam phía dưới, toàn thân tản ra một loại ý vị vô địch làm cho lòng người vì sợ mà tâm rung động.
- Khương Tư Nam, ngươi nhất định phải chết! Ngươi tuyệt đối chết chắc rồi! Giết Ngũ Hành Thánh Tông ta nhiều người như vậy, cửu thiên thập địa ai cũng cứu không được ngươi, Vương giả của Ngũ Hành Thánh Tông ta đã đến, ngươi căn bản trốn không thoát!
Ánh mắt Chu Lam oán độc, nhưng mà thanh âm có chút ngoài mạnh trong yếu, trong nội tâm vô cùng lo lắng, không biết vì sao Diệt Thần vệ của Ngũ Hành Thánh Tông còn chưa tới.
- Vậy sao? Vương giả của Ngũ Hành Thánh Tông thì như thế nào? Ngươi đã nhìn không tới rồi!
Khương Tư Nam lạnh lùng nói, trên nắm tay vờn quanh tia chớp kim sắc, một quyền oanh qua!
Oanh!
Trong Sơn Hà phiến xuất hiện núi cao cự sông, ở dưới một quyền này của Khương Tư Nam, lập tức hóa thành bột mịn, kim quang vô cùng cuồng bạo bắn về phía tứ phương, khí lãng vô hình để cho mọi người chung quanh sắc mặt đại biến.
Răng rắc!
Khương Tư Nam vung cước, trực tiếp đạp vào trên lồng ngực Chu Lam, lực lượng mênh mông bộc phát, vô số phù văn dâng lên, sau đó lập tức nổ tung, Linh khí chuẩn Vương phẩm chiến giáp cường đại kia, xuất hiện một vết rạn rõ ràng.
Sau đó thân hình Chu Lam giống như sao băng, hung hăng nện ở trên đại địa, ầm ầm rung động.
Nhìn Khương Tư Nam dần dần đi tới, trong ánh mắt Chu Lam rốt cục xuất hiện sợ hãi không che dấu được, hắn cảm thấy một cỗ uy hiếp trí mạng, run rẩy chỉ vào Khương Tư Nam nói:
- Đừng tới đây... Ngươi đừng tới đây! Van cầu ngươi tha cho ta đi, ta không dám cùng ngươi đối đầu nữa, ngươi giết ta ngươi cũng chạy không thoát!
Chu Lam là hoàn toàn bị Khương Tư Nam dọa phá mật, hắn thấy được sát cơ trong ánh mắt của Khương Tư Nam không che dấu chút nào, toàn thân như rơi băng uyên, không ngừng cầu xin tha thứ.
Nhưng mà Khương Tư Nam mặt không đổi sắc, dùng một loại tiết tấu kỳ dị đi tới, bước chân chậm chạp, nhưng lại cho Chu Lam một loại khí tức áp lực, phảng phất như đối mặt toàn bộ Thiên Địa.
Ma nữ chứng kiến bộ dạng của Khương Tư Nam, thần sắc biến ảo bất định, nhưng mà cuối cùng vẫn khẽ thở dài một tiếng, không có mở miệng.
Nàng vốn muốn khuyên Khương Tư Nam tha Chu Lam một mạng, dù sao thiên phú của Chu Lam không kém, lại là nhi tử của Ngũ Hành Thánh Tông Thái Thượng trưởng lão, nếu bị Khương Tư Nam giết, tất nhiên sẽ gây ra sóng to gió lớn.
Nhưng mà Khương Tư Nam dù sao đã giết Chu Thanh, thù đã sớm không giải được, ma nữ cuối cùng vẫn không có nói cái gì.
Ngay thời điểm tất cả mọi người cho rằng Chu Lam chết chắc rồi, đột nhiên phiến thiên địa này tối xuống.
Cuồng phong gào thét, mây đen áp đỉnh, trong thiên địa tràn ngập một cổ khí tức áp lực, phảng phất như có tồn tại nào đó hàng lâm, để cho người nhịn không được nhũn ra, muốn bái xuống.
- Ai dám động đến người Ngũ Hành Thánh Tông ta?
Một thanh âm bá khí, uy nghiêm ở trong thiên địa vang lên, ngay sau đó trong lòng mọi người run rẩy, chứng kiến trong thiên địa hiện lên hắc ám vô tận, xuất hiện một trung niên nhân thần sắc lạnh như băng, mặc chiến giáp màu đen quỷ dị, khí tức toàn thân ngập trời, lăng không mà đứng.
Dĩ nhiên là một Vương giả giá lâm!
Tất cả mọi người trong nội tâm trầm xuống, ngay cả sắc mặt của Yêu Nguyên Dã cũng rất khó xem, không nghĩ tới Yêu Thần Cung Yêu Vương không có đến, vậy mà tới một Vương giả của Ngũ Hành Thánh Tông.
Chu Lam vừa nhìn thấy người trung niên này, mặt lập tức lộ ra vẻ mừng như điên, hô lớn:
- Thần Hư tướng quân, nhanh tới cứu ta! Hắn là Khương Tư Nam!
- Khương Tư Nam?
Hai mắt của Thần Hư tướng quân như điện, lập tức liền thấy được Khương Tư Nam, ánh mắt phảng phất như có thể xuyên thủng hết thảy, để cho Khương Tư Nam cảm giác được toàn thân lạnh như băng.
- Sát khí thật cường đại!
Trong nội tâm Khương Tư Nam rùng mình, sát khí trên người Thần Hư tướng quân này cơ hồ ngưng tụ thành thực chất, hóa thành hào quang màu đen, đây rốt cuộc là giết bao nhiêu người mới có thể có sát khí như thế? Người trước mắt này không dễ chọc, dĩ nhiên là một Sát đạo Vương giả.
Trong nội tâm Khương Tư Nam lập tức liền cẩn thận.
Theo hắn phá quan mà ra cho tới bây giờ chỉ là thời gian rất ngắn, Ngũ Hành Thánh Tông liền có Vương giả đến, nói cách khác Vương giả của Ngũ Hành Thánh Tông sớm liền đi tới Thập Vạn Đại Sơn.
Mà có thể làm cho Vương giả đến Thập Vạn Đại Sơn, Khương Tư Nam lập tức liền nghĩ đến những người đến này bất thiện, chỉ sợ là vì đối phó mình.
- Khương Tư Nam, ngươi thật to gan!
Ánh mắt Thần Hư tướng quân lóe lên, bắn ra sát cơ khủng bố:
- Một con sâu cái kiến, cũng dám khiêu khích Ngũ Hành Thánh Tông ta, giết Ngũ Hành Thánh Tông ta nhiều người như vậy, hôm nay ta liền tiêu diệt ngươi!
Thần Hư tướng quân chính là một trong Tam Đại Tướng quân của Ngũ Hành Thánh Tông Diệt Thần vệ, vô cùng cường đại, hắn nhận được tin tức của Chu Lam liền chạy đến, không nghĩ tới vẫn chậm một bước, Ngũ Đức Chân Nhân lại bị Khương Tư Nam chém giết!
Ngũ Đức Chân Nhân chết, để cho Thần Hư tướng quân cũng cảm thấy tức giận, năm người này đều là thiên tài của Ngũ Hành Thánh Tông, một khi đột phá, kia chính là năm Vương giả, hôm nay bị Khương Tư Nam sinh sinh bóp chết, hắn sao có thể không phẫn nộ?
Thần Hư tướng quân nhãn quang lóe lên, lập tức liền muốn động thủ với Khương Tư Nam.
- Ha ha ha ha, Thần Hư, dám ở ta Thập Vạn Đại Sơn địa bàn động thủ, ngươi hỏi qua ta Thanh Lân sao?
Vừa lúc đó, một tiếng cười to truyền đến, trong hư không thanh quang lập loè, hư không nhộn nhạo, từ trong đó đi tới một nam tử mặc áo bào xanh yêu dị, nam tử tướng mạo anh tuấn, khí chất bất phàm, khóe miệng chứa đựng một dáng tươi cười tà dị, mấu chốt nhất chính là mi tâm thậm chí có một mắt dọc, lóe ra hào quang quỷ dị.
Yêu Nguyên Dã chứng kiến nam tử này, sắc mặt vui vẻ, cung kính hành lễ nói:
- Thanh Lân thúc thúc, ngươi đã đến rồi!
- Ân!
Thanh Lân đối với Yêu Nguyên Dã gật đầu cười, nhìn hố to phía dưới, trong ánh mắt có một tia nghi hoặc, không biết là lực lượng gì tạo thành lực phá hoại lớn như thế, lại vẫn có tí ti Thiên Lôi chi lực.
- Thanh Lân?
Ánh mắt Thần Hư lóe lên, thản nhiên nói:
- Nguyên lai là Thanh Lân Yêu Vương, ở đây là bên ngoài Thập Vạn Đại Sơn, cũng không phải địa bàn Yêu Thần Cung ngươi, ta động thủ thì như thế nào?
Trong nội tâm Thần Hư sinh ra một tia kiêng kị, vị Thanh Lân Yêu Vương này bản thể chính là một tam nhãn Thanh Lân Báo, chính là Man Hoang dị chủng, nghe nói có huyết mạch Thượng Cổ Thần Thú, hơn nữa cực kỳ cường đại, nhất là mi tâm mắt dọc, có thể bài trừ vô căn cứ, phát ra Thần quang hủy diệt, cực kỳ cường đại.