Tạo Hóa Tiên Đế
Chương 690: Thiên Ngoại Xích Hà Hỏa (1)
- Không phải thuần phục, ngươi không biết chưởng giáo Chân Nhân coi Linh Tôn là bằng hữu, ngay cả Tích Quân tỷ tỷ cũng cung kính xưng một tiếng Linh thúc thúc, ở trên Tê Hà sơn, ngoại trừ chưởng giáo Chân Nhân cùng Tích Quân tỷ tỷ, Linh Tôn trên cơ bản ai cũng không để ý!
Đào Nhã giải thích nói.
Đi qua cầu hình vòm, là một quảng trường, lượn lờ lấy Vân Hà xích sắc, cùng chân trời chung quanh hòa thành một thể, mà ở chỗ sâu trong Vân Hà, một Thiên Cung to lớn đỉnh thiên lập địa, tựa như hành cung của Thiên Đế, cực kỳ thần bí.
Ba người đứng ở trước cung điện, càng cảm giác được bản thân nhỏ bé.
- Giang huynh, chưởng giáo Chân Nhân ở bên trong chờ ngươi, chính ngươi vào đi thôi!
Đào Nhã khẽ cười nói.
- Tốt!
Khương Tư Nam cũng không chối từ, thò tay đẩy đại môn, cất bước đi vào.
Oanh!
Vừa mới đi vào cung điện, Khương Tư Nam cũng cảm giác được một mảnh tiên quang sáng chói rừng rực, để cho ánh mắt hắn không mở ra được, chung quanh tất cả đều là hào quang xích sắc, chỉ là ẩn ẩn ở phía trước, hắn thấy được một thân ảnh.
- Ta là gọi ngươi Giang Nam? Hay Khương Tư Nam?
Ai biết, thân ảnh kia nhàn nhạt một câu, lại để cho Khương Tư Nam muốn chạy trốn, thân ảnh kia vậy mà một câu nói phá thân phận chân thật của hắn.
Ông!
Quang mang nhàn nhạt tràn ngập ra, một thân ảnh xoay đầu lại, Khương Tư Nam chứng kiến chính là một vị trung niên nam tử nho nhã, thân mặc xích sắc đạo bào, thần sắc uy nghiêm, toàn thân tản mát ra một loại khí tức mênh mông vô tận, đứng ở trước mặt của hắn, Khương Tư Nam vậy mà cảm giác được có chút không thở nổi.
Cái này là Vương giả khống chế toàn bộ Đan Khí Tông, Đan Khí Tông chưởng giáo Chí Tôn… Diệp Cương!
Giờ phút này trên mặt uy nghiêm của Diệp Cương, lộ ra một tia ý vị thâm trường, con ngươi thâm thúy cơ trí, tựa như quần tinh sáng loá.
Hắn đứng ở nơi đó, nhưng lại cho Khương Tư Nam một loại khí tức khống chế Thiên Địa, không gì làm không được, tựa như Vương Triều đế vương, để cho người nhịn không được quỳ bái.
- Chưởng giáo thực biết nói đùa, Khương Tư Nam là ai? Ta chưa từng có nghe nói qua, tại hạ là đại khách khanh mới của Đan Khí Tông, Giang Nam!
Trong nội tâm Khương Tư Nam ngầm cười khổ, nhưng mà thần sắc trên mặt lại không thay đổi, vừa đúng lộ ra một tia nghi hoặc chậm rãi nói.
Hắn không nghĩ tới Già Thiên Bí Thuật mình vẫn lấy làm ngạo, vậy mà lập tức bị Diệp Cương xem thấu, xem ra còn là mình tu luyện không tới nơi tới chốn a.
Diệp Cương phảng phất như xem thấu nội tâm của hắn, chậm rãi nói:
- Tuy ngươi tu luyện một loại thần thông thần kỳ, có thể che lấp diện mục, coi như là Vương giả không cẩn thận cũng căn bản nhìn không ra, nhưng mà Tê Hà sơn này đều ở trong lòng bàn tay của ta, ta vẫn có thể nhìn ra tướng mạo sẵn có của ngươi, cho nên ngươi không cần lo lắng, ta biết rõ ngươi là thiếu niên thiên tài phong ấn Ma Tôn, Khương Tư Nam!
Khương Tư Nam chỉ phải cười khổ một tiếng nói:
- Chưởng giáo Chân Nhân tuệ nhãn như đuốc, đúng vậy, tiểu tử là đệ tử Đại La Thiên Tông, Khương Tư Nam!
Nói xong, trên người của hắn lóe lên hào quang, Già Thiên Bí Thuật hình thành dịch dung tản ra, hắn lại khôi phục tướng mạo sẵn có của mình.
Diệp Cương chậm rãi từ phía trên đi xuống, Xích Hà chung quanh dần dần tản ra, lộ ra một đại điện trống trải, hắn khẽ cười nói:
- Đồ đệ của Thiên Cơ Trận Vương quả nhiên bất phàm, có thể ở trong Thần Ma cổ chiến trường phong ấn Ma Tôn, vô luận là thiên phú hay tâm trí đều là tốt nhất, ta cũng nhịn không được muốn cùng Thiên Cơ Trận Vương đoạt ngươi a! Khương Tư Nam, ngươi tới từ Càn Nguyên vực, là ca ca của Khương Vũ Điệp?
Trong nội tâm Khương Tư Nam chấn động, lập tức cười khổ một tiếng nói:
- Không nghĩ tới chưởng giáo Chân Nhân ngay cả cái này cũng biết, xem ra chi tiết của vãn bối ngài biết đến nhất thanh nhị sở, không sai, vãn bối là ca ca của Khương Vũ Điệp, lần này tới Đan Khí Tông chính là vì gặp muội muội, bất đắc dĩ dịch dung, kính xin chưởng giáo Chân Nhân thứ lỗi!
- Ta biết rõ ngươi là lo lắng những người Hỏa gia kia, chút việc nhỏ ấy ta cũng không có để ở trong lòng!
Diệp Cương khoát tay áo, lơ đễnh nói.
Khương Tư Nam mới hơi nghi hoặc nói:
- Vậy không biết chưởng giáo Chân Nhân gọi ta đến đây là cần làm chuyện gì? Chẳng lẽ là vì Thanh Thiên Bích Hải Đan sao?
- Thanh Thiên Bích Hải Đan? Ha ha, loại Linh Đan này quả thật không tệ, có thể rèn luyện thể chất, chiết xuất pháp lực, hơn nữa hiệu quả còn rõ ràng như thế, cái này chính là Linh Đan có thể làm cho người thoát thai hoán cốt, xác thực rất trân quý, nếu bị Đan Khí Tông ta nhận được, thực lực toàn bộ tông môn có thể đạt được tăng cường, nhưng mà Linh Đan này mặc dù tốt, ta lại không phải là vì nó!
Diệp Cương cảm khái nhìn Khương Tư Nam, chậm rãi nói:
- Tình huống trong Đan Khí Tông ngươi nên biết một ít, hôm nay ở trong Đan Khí Tông có hi vọng tranh đoạt thiếu chưởng giáo nhất có ba người, nữ nhi của ta Diệp Tích Quân, Hỏa gia Hỏa Nguyên còn có đồ đệ của ta Đường Thiết! Dựa theo tổ huấn mà nói, ai tìm được Đan Lệnh trước, người đó có thể trở thành thiếu chưởng giáo, nhưng mà đã nhiều năm như vậy, Đan Lệnh như trước không có bất kỳ hạ lạc, ba năm trước đây Tích Quân biết được Càn Nguyên vực có tin tức Đan Lệnh, liền lẻ loi một mình đi tìm, nhưng mà vẫn không có tìm được!
Thanh âm của Diệp Cương rất ôn hòa, chậm rãi giảng thuật tình hình của Đan Khí Tông.
- ... Nhưng mà Đan Lệnh không có tìm được, Đan Khí Tông thiếu chưởng giáo cạnh tranh lại càng kịch liệt, Hỏa gia lòng muông dạ thú, Hỏa Nguyên là tuyệt đối không thể trở thành Đan Khí Tông thiếu chưởng giáo, đồ đệ của ta Đường Thiết bởi vì có chút nguyên nhân cũng không được, chỉ có Tích Quân mới là thiếu chưởng giáo của Đan Khí Tông ta, mà nàng lại là thân nữ nhi, cho nên trên người nàng áp lực có thể nghĩ! Ngay mấy tháng trước, nàng không tiếc cưỡng ép dung hợp tiền bối Đan Khí Tông lưu lại Thiên Ngoại Xích Hà Hỏa, nhưng mà hôm nay lại lâm vào trạng thái hôn mê, tình huống cực kỳ nguy cấp, nếu lại không thể hoàn thành dung hợp, chỉ sợ nàng sẽ có lo lắng tính mạng!
- Cái gì?
Khương Tư Nam giương mi lên, trong nội tâm chấn động không thôi, hắn thật không ngờ tình huống hôm nay của Diệp Tích Quân nguy cấp như vậy.
- Thiên Ngoại Xích Hà Hỏa này đến tột cùng là hỏa diễm gì? Làm sao sẽ xuất hiện loại tình huống như vậy? Còn có chưởng giáo Chân Nhân, dùng lực lượng của ngươi, cũng không thể giúp Tích Quân tỷ tỷ sao?
Đào Nhã giải thích nói.
Đi qua cầu hình vòm, là một quảng trường, lượn lờ lấy Vân Hà xích sắc, cùng chân trời chung quanh hòa thành một thể, mà ở chỗ sâu trong Vân Hà, một Thiên Cung to lớn đỉnh thiên lập địa, tựa như hành cung của Thiên Đế, cực kỳ thần bí.
Ba người đứng ở trước cung điện, càng cảm giác được bản thân nhỏ bé.
- Giang huynh, chưởng giáo Chân Nhân ở bên trong chờ ngươi, chính ngươi vào đi thôi!
Đào Nhã khẽ cười nói.
- Tốt!
Khương Tư Nam cũng không chối từ, thò tay đẩy đại môn, cất bước đi vào.
Oanh!
Vừa mới đi vào cung điện, Khương Tư Nam cũng cảm giác được một mảnh tiên quang sáng chói rừng rực, để cho ánh mắt hắn không mở ra được, chung quanh tất cả đều là hào quang xích sắc, chỉ là ẩn ẩn ở phía trước, hắn thấy được một thân ảnh.
- Ta là gọi ngươi Giang Nam? Hay Khương Tư Nam?
Ai biết, thân ảnh kia nhàn nhạt một câu, lại để cho Khương Tư Nam muốn chạy trốn, thân ảnh kia vậy mà một câu nói phá thân phận chân thật của hắn.
Ông!
Quang mang nhàn nhạt tràn ngập ra, một thân ảnh xoay đầu lại, Khương Tư Nam chứng kiến chính là một vị trung niên nam tử nho nhã, thân mặc xích sắc đạo bào, thần sắc uy nghiêm, toàn thân tản mát ra một loại khí tức mênh mông vô tận, đứng ở trước mặt của hắn, Khương Tư Nam vậy mà cảm giác được có chút không thở nổi.
Cái này là Vương giả khống chế toàn bộ Đan Khí Tông, Đan Khí Tông chưởng giáo Chí Tôn… Diệp Cương!
Giờ phút này trên mặt uy nghiêm của Diệp Cương, lộ ra một tia ý vị thâm trường, con ngươi thâm thúy cơ trí, tựa như quần tinh sáng loá.
Hắn đứng ở nơi đó, nhưng lại cho Khương Tư Nam một loại khí tức khống chế Thiên Địa, không gì làm không được, tựa như Vương Triều đế vương, để cho người nhịn không được quỳ bái.
- Chưởng giáo thực biết nói đùa, Khương Tư Nam là ai? Ta chưa từng có nghe nói qua, tại hạ là đại khách khanh mới của Đan Khí Tông, Giang Nam!
Trong nội tâm Khương Tư Nam ngầm cười khổ, nhưng mà thần sắc trên mặt lại không thay đổi, vừa đúng lộ ra một tia nghi hoặc chậm rãi nói.
Hắn không nghĩ tới Già Thiên Bí Thuật mình vẫn lấy làm ngạo, vậy mà lập tức bị Diệp Cương xem thấu, xem ra còn là mình tu luyện không tới nơi tới chốn a.
Diệp Cương phảng phất như xem thấu nội tâm của hắn, chậm rãi nói:
- Tuy ngươi tu luyện một loại thần thông thần kỳ, có thể che lấp diện mục, coi như là Vương giả không cẩn thận cũng căn bản nhìn không ra, nhưng mà Tê Hà sơn này đều ở trong lòng bàn tay của ta, ta vẫn có thể nhìn ra tướng mạo sẵn có của ngươi, cho nên ngươi không cần lo lắng, ta biết rõ ngươi là thiếu niên thiên tài phong ấn Ma Tôn, Khương Tư Nam!
Khương Tư Nam chỉ phải cười khổ một tiếng nói:
- Chưởng giáo Chân Nhân tuệ nhãn như đuốc, đúng vậy, tiểu tử là đệ tử Đại La Thiên Tông, Khương Tư Nam!
Nói xong, trên người của hắn lóe lên hào quang, Già Thiên Bí Thuật hình thành dịch dung tản ra, hắn lại khôi phục tướng mạo sẵn có của mình.
Diệp Cương chậm rãi từ phía trên đi xuống, Xích Hà chung quanh dần dần tản ra, lộ ra một đại điện trống trải, hắn khẽ cười nói:
- Đồ đệ của Thiên Cơ Trận Vương quả nhiên bất phàm, có thể ở trong Thần Ma cổ chiến trường phong ấn Ma Tôn, vô luận là thiên phú hay tâm trí đều là tốt nhất, ta cũng nhịn không được muốn cùng Thiên Cơ Trận Vương đoạt ngươi a! Khương Tư Nam, ngươi tới từ Càn Nguyên vực, là ca ca của Khương Vũ Điệp?
Trong nội tâm Khương Tư Nam chấn động, lập tức cười khổ một tiếng nói:
- Không nghĩ tới chưởng giáo Chân Nhân ngay cả cái này cũng biết, xem ra chi tiết của vãn bối ngài biết đến nhất thanh nhị sở, không sai, vãn bối là ca ca của Khương Vũ Điệp, lần này tới Đan Khí Tông chính là vì gặp muội muội, bất đắc dĩ dịch dung, kính xin chưởng giáo Chân Nhân thứ lỗi!
- Ta biết rõ ngươi là lo lắng những người Hỏa gia kia, chút việc nhỏ ấy ta cũng không có để ở trong lòng!
Diệp Cương khoát tay áo, lơ đễnh nói.
Khương Tư Nam mới hơi nghi hoặc nói:
- Vậy không biết chưởng giáo Chân Nhân gọi ta đến đây là cần làm chuyện gì? Chẳng lẽ là vì Thanh Thiên Bích Hải Đan sao?
- Thanh Thiên Bích Hải Đan? Ha ha, loại Linh Đan này quả thật không tệ, có thể rèn luyện thể chất, chiết xuất pháp lực, hơn nữa hiệu quả còn rõ ràng như thế, cái này chính là Linh Đan có thể làm cho người thoát thai hoán cốt, xác thực rất trân quý, nếu bị Đan Khí Tông ta nhận được, thực lực toàn bộ tông môn có thể đạt được tăng cường, nhưng mà Linh Đan này mặc dù tốt, ta lại không phải là vì nó!
Diệp Cương cảm khái nhìn Khương Tư Nam, chậm rãi nói:
- Tình huống trong Đan Khí Tông ngươi nên biết một ít, hôm nay ở trong Đan Khí Tông có hi vọng tranh đoạt thiếu chưởng giáo nhất có ba người, nữ nhi của ta Diệp Tích Quân, Hỏa gia Hỏa Nguyên còn có đồ đệ của ta Đường Thiết! Dựa theo tổ huấn mà nói, ai tìm được Đan Lệnh trước, người đó có thể trở thành thiếu chưởng giáo, nhưng mà đã nhiều năm như vậy, Đan Lệnh như trước không có bất kỳ hạ lạc, ba năm trước đây Tích Quân biết được Càn Nguyên vực có tin tức Đan Lệnh, liền lẻ loi một mình đi tìm, nhưng mà vẫn không có tìm được!
Thanh âm của Diệp Cương rất ôn hòa, chậm rãi giảng thuật tình hình của Đan Khí Tông.
- ... Nhưng mà Đan Lệnh không có tìm được, Đan Khí Tông thiếu chưởng giáo cạnh tranh lại càng kịch liệt, Hỏa gia lòng muông dạ thú, Hỏa Nguyên là tuyệt đối không thể trở thành Đan Khí Tông thiếu chưởng giáo, đồ đệ của ta Đường Thiết bởi vì có chút nguyên nhân cũng không được, chỉ có Tích Quân mới là thiếu chưởng giáo của Đan Khí Tông ta, mà nàng lại là thân nữ nhi, cho nên trên người nàng áp lực có thể nghĩ! Ngay mấy tháng trước, nàng không tiếc cưỡng ép dung hợp tiền bối Đan Khí Tông lưu lại Thiên Ngoại Xích Hà Hỏa, nhưng mà hôm nay lại lâm vào trạng thái hôn mê, tình huống cực kỳ nguy cấp, nếu lại không thể hoàn thành dung hợp, chỉ sợ nàng sẽ có lo lắng tính mạng!
- Cái gì?
Khương Tư Nam giương mi lên, trong nội tâm chấn động không thôi, hắn thật không ngờ tình huống hôm nay của Diệp Tích Quân nguy cấp như vậy.
- Thiên Ngoại Xích Hà Hỏa này đến tột cùng là hỏa diễm gì? Làm sao sẽ xuất hiện loại tình huống như vậy? Còn có chưởng giáo Chân Nhân, dùng lực lượng của ngươi, cũng không thể giúp Tích Quân tỷ tỷ sao?