Tạo Hóa Tiên Đế
Chương 688: Huyền Vũ vệ
Oanh!
Khương Tư Nam tung thiên mà lên, một quyền oanh ở trên Xích Tiêu Cổ Kiếm, hỏa tinh bắn ra bốn phía, xích quang cuồn cuộn, quả đấm của hắn phảng phất như Hoàng Kim đúc thành, không ngừng đập nện lên Xích Tiêu Cổ Kiếm, cổ kiếm truyền đến lực cắn trả để cho Hỏa Phong khí huyết phiên cổn.
- Ngươi... Quả đấm của ngươi làm sao có thể cứng rắn như vậy? Lại có thể cùng chuẩn Linh khí Vương phẩm tranh phong?
Hỏa Phong nói chuyện cũng có chút cà lăm rồi, sắc mặt càng trắng bệch.
Oanh!
Trên quyền mang của Khương Tư Nam, lập tức xuất hiện một mảnh Lôi Đình tử sắc rừng rực, lập tức kích ở trên Xích Tiêu Cổ Kiếm, đả thương nặng thần hồn ấn ký của Hỏa Phong lưu ở phía trên, sau đó theo Lôi Đình rừng rực, cuối cùng sắc mặt Hỏa Phong đại biến, lập tức liền mất đi liên hệ với Xích Tiêu Cổ Kiếm.
Cái này cũng đại biểu cho, trong khoảnh khắc, Khương Tư Nam liền xóa đi thần hồn ấn ký của hắn lưu ở phía trên.
- Chuôi Xích Tiêu Cổ Kiếm này coi như cũng tạm được, ta nhận!
Khương Tư Nam nhàn nhạt nói, sau đó trong tay lóe lên hào quang, Xích Tiêu Cổ Kiếm trực tiếp bị hắn thu vào.
Phốc!
Hỏa Phong lập tức phun ra một ngụm máu tươi, hắn run rẩy chỉ vào Khương Tư Nam, hổn hển nói:
- Ngươi... Ngươi trả Xích Tiêu Cổ Kiếm cho ta!
Khương Tư Nam nhàn nhạt nói:
- Xích Tiêu Cổ Kiếm này xem như tiền lãi ngươi nói năng lỗ mãng, còn không cút cho ta? Hẳn là muốn ta đánh gãy chân chó của ngươi sao?
- Tiểu tử, ngươi nhất định phải chết, đoạt Xích Tiêu Cổ Kiếm của ta, làm tổn thương đệ tử Đan Khí Tông, coi như hậu trường của ngươi lại ngạnh cũng cứu không được ngươi, ngươi nhất định phải chết!
Sắc mặt của Hỏa Phong cực kỳ dữ tợn, hắn lập tức lấy ra một lệnh bài, sau đó kích phát trận pháp trong đó, nhất thời lệnh bài hào quang đại tác, cũng không lâu lắm thì có mấy chục đạo khí tức cường đại phóng về phía bên này.
Sưu sưu sưu!
Mấy chục trung niên nhân mặc chiến giáp xích sắc, thần sắc lạnh như băng, uyển như thiên thần, bao phủ ở trong bảo huy, cả đám khí tức cực kỳ cường đại, vậy mà tất cả đều là đại năng Thông Thiên Cảnh.
Trên chiến giáp của bọn hắn tất cả đều khắc lấy một Hỗn Độn Chung phong cách cổ xưa, lộ ra cực kỳ thần bí.
- Chuyện gì xảy ra?
Một thanh âm uy nghiêm vang lên, phảng phất như chấn động Thiên Địa, để cho hư không chung quanh ông ông run rẩy.
Hỏa Phong cùng hai đệ tử kia vội vàng khập khiễng đi đến trước mặt mấy chục đại năng này, chỉ vào Khương Tư Nam thanh âm lạnh lùng nói:
- Huyền Vũ vệ đại nhân, người này không phải đệ tử Đan Khí Tông ta, nhưng lại tiềm hành vào Đan Khí Tông, nhất định là gian tế tông môn khác, lại đả thương ba người chúng ta, kính xin Huyền Vũ vệ đại nhân giết chết hắn ngay tại chỗ!
- Ân?
Mấy chục đại năng Thông Thiên Cảnh đều không hẹn mà cùng nhìn về phía Khương Tư Nam, nhãn quang lạnh lùng như thần kiếm, phảng phất như có thể xuyên thủng nội tâm Khương Tư Nam, sát khí vô cùng cường đại đập vào mặt.
- Sát khí thật mạnh!
Trong nội tâm Khương Tư Nam tán thưởng, mấy chục đại năng này, đều là người ở trong núi thây biển máu đi ra, sát khí trên người đều là vô số sinh linh oán khí ngưng kết thành, vô cùng cường đại.
Bởi vậy tuy tu vi của bọn hắn không tính rất cao, nhưng mà người cảnh giới cao hơn cũng không nhất định là đối thủ của bọn hắn.
Khương Tư Nam không chút hoang mang móc ra một viên lệnh bài kim sắc.
- Đại Khách Khanh Lệnh!
Mấy chục Huyền Vũ vệ ánh mắt lóe lên, sát khí trong nhãn quang giảm bớt rất nhiều, nhưng mà vẫn lộ ra rất lạnh lùng, một Huyền Vũ vệ nhàn nhạt hỏi:
- Ngươi đã là đại khách khanh của Đan Khí Tông ta, đương nhiên không phải gian tế gì, nhưng mà vì sao ngươi ra tay đả thương người, đả thương ba người bọn hắn?
Khương Tư Nam nhàn nhạt nói:
- Ba người này đều là mặt người dạ thú, ở chỗ này muốn mưu đồ làm loạn vị Tử Huyên Tiên Tử này, ta chỉ là vừa vặn đi ngang qua, thuận tay giúp Tử Huyên Tiên Tử thoáng một phát, ba cầm thú này coi như là bị ta đánh một trận, cũng là bọn hắn gieo gió gặt bão, ta chỉ là đúng lúc ra tay mà thôi, cũng không có trái với môn quy của Đan Khí Tông!
- Ngươi... Ngươi nói bậy!
Trong ánh mắt Hỏa Phong lửa giận cơ hồ ngưng tụ thành thực chất, hắn thanh âm lạnh lùng nói:
- Rõ ràng là ngươi lén lén lút lút ở một bên nhìn trộm, chúng ta chỉ là đang cùng Tử Huyên sư muội luận bàn tu vi, là ngươi thấy được Xích Tiêu Cổ Kiếm của ta, thấy hơi tiền nổi máu tham, đột nhiên ra tay đả thương người, đoạt Xích Tiêu Cổ Kiếm của ta, thật sự là hèn hạ! Huyền Vũ vệ đại nhân, kính xin bắt tiểu nhân hèn hạ này, ngay tại chỗ giết chết!
Biết rõ Khương Tư Nam chỉ là Đan Khí Tông khách khanh, Hỏa Phong lập tức không có sợ hãi, chính là một khách khanh mà thôi, giết thì giết, đối với Hỏa gia mà nói, như nghiền chết một con kiến.
- Ngươi là ra lệnh cho chúng ta?
Thanh âm của Huyền Vũ vệ lạnh lẽo, ánh mắt lập tức nhìn thẳng Hỏa Phong, có một cỗ sát khí phô thiên cái địa trước mặt mà đến.
Hỏa Phong lập tức giật mình, vội vàng nịnh nọt cười nói:
- Không dám không dám, Huyền Vũ vệ đại nhân, ta chỉ là thỉnh cầu các ngươi trừng trị tiểu nhân hèn hạ này mà thôi!
Huyền Vũ vệ cùng Thần Đan vệ, là hai đại hộ vệ của Đan Khí Tông, trong đó có vô số cường giả, nhưng lại chỉ do chưởng giáo Chân Nhân khống chế, những người khác coi như là Thái Thượng trưởng lão cũng điều động không được, bởi vậy tuy Hỏa gia thế đại, nhưng còn không cách nào chạm đến Huyền Vũ vệ cùng Thần Đan vệ.
- Hừ, chuyện này đến cùng như thế nào, chúng ta tự nhiên sẽ tra rõ ràng!
Huyền Vũ vệ lạnh giọng nói, tuy bọn hắn là Huyền Vũ vệ, nhưng cũng biết Hỏa Phong là cái mặt hàng gì, trong nội tâm đã biết rõ đại khách khanh này nói hẳn là thật sự.
Giờ phút này Tử Huyên cũng đứng ra, nhìn mấy chục Huyền Vũ vệ thi lễ một cái nói:
- Huyền Vũ vệ đại nhân, vị đại khách khanh này nói rất đúng, ba người Hỏa Phong mới là tiểu nhân hèn hạ, đối với ta mưu đồ làm loạn, may mắn có đại khách khanh kịp thời xuất hiện, xin các vị tường tra!
Vừa lúc đó, bỗng nhiên từ trên chủ phong bay tới hai thân ảnh.
- Giang Nam, tại sao ngươi lại ở chỗ này?
Đào Nhã ở trong hư không liếc mắt liền thấy được Khương Tư Nam ở phía dưới, vội vàng cùng Thủy Linh Nhi đáp mây bay xuống.
- Đây là có chuyện gì? Tử Huyên tỷ tỷ ngươi cũng ở nơi đây?
Thủy Linh Nhi có chút nghi hoặc nhìn những người này, không biết xảy ra chuyện gì, thậm chí ngay cả Huyền Vũ vệ cũng bị kinh động đến.
Khương Tư Nam tung thiên mà lên, một quyền oanh ở trên Xích Tiêu Cổ Kiếm, hỏa tinh bắn ra bốn phía, xích quang cuồn cuộn, quả đấm của hắn phảng phất như Hoàng Kim đúc thành, không ngừng đập nện lên Xích Tiêu Cổ Kiếm, cổ kiếm truyền đến lực cắn trả để cho Hỏa Phong khí huyết phiên cổn.
- Ngươi... Quả đấm của ngươi làm sao có thể cứng rắn như vậy? Lại có thể cùng chuẩn Linh khí Vương phẩm tranh phong?
Hỏa Phong nói chuyện cũng có chút cà lăm rồi, sắc mặt càng trắng bệch.
Oanh!
Trên quyền mang của Khương Tư Nam, lập tức xuất hiện một mảnh Lôi Đình tử sắc rừng rực, lập tức kích ở trên Xích Tiêu Cổ Kiếm, đả thương nặng thần hồn ấn ký của Hỏa Phong lưu ở phía trên, sau đó theo Lôi Đình rừng rực, cuối cùng sắc mặt Hỏa Phong đại biến, lập tức liền mất đi liên hệ với Xích Tiêu Cổ Kiếm.
Cái này cũng đại biểu cho, trong khoảnh khắc, Khương Tư Nam liền xóa đi thần hồn ấn ký của hắn lưu ở phía trên.
- Chuôi Xích Tiêu Cổ Kiếm này coi như cũng tạm được, ta nhận!
Khương Tư Nam nhàn nhạt nói, sau đó trong tay lóe lên hào quang, Xích Tiêu Cổ Kiếm trực tiếp bị hắn thu vào.
Phốc!
Hỏa Phong lập tức phun ra một ngụm máu tươi, hắn run rẩy chỉ vào Khương Tư Nam, hổn hển nói:
- Ngươi... Ngươi trả Xích Tiêu Cổ Kiếm cho ta!
Khương Tư Nam nhàn nhạt nói:
- Xích Tiêu Cổ Kiếm này xem như tiền lãi ngươi nói năng lỗ mãng, còn không cút cho ta? Hẳn là muốn ta đánh gãy chân chó của ngươi sao?
- Tiểu tử, ngươi nhất định phải chết, đoạt Xích Tiêu Cổ Kiếm của ta, làm tổn thương đệ tử Đan Khí Tông, coi như hậu trường của ngươi lại ngạnh cũng cứu không được ngươi, ngươi nhất định phải chết!
Sắc mặt của Hỏa Phong cực kỳ dữ tợn, hắn lập tức lấy ra một lệnh bài, sau đó kích phát trận pháp trong đó, nhất thời lệnh bài hào quang đại tác, cũng không lâu lắm thì có mấy chục đạo khí tức cường đại phóng về phía bên này.
Sưu sưu sưu!
Mấy chục trung niên nhân mặc chiến giáp xích sắc, thần sắc lạnh như băng, uyển như thiên thần, bao phủ ở trong bảo huy, cả đám khí tức cực kỳ cường đại, vậy mà tất cả đều là đại năng Thông Thiên Cảnh.
Trên chiến giáp của bọn hắn tất cả đều khắc lấy một Hỗn Độn Chung phong cách cổ xưa, lộ ra cực kỳ thần bí.
- Chuyện gì xảy ra?
Một thanh âm uy nghiêm vang lên, phảng phất như chấn động Thiên Địa, để cho hư không chung quanh ông ông run rẩy.
Hỏa Phong cùng hai đệ tử kia vội vàng khập khiễng đi đến trước mặt mấy chục đại năng này, chỉ vào Khương Tư Nam thanh âm lạnh lùng nói:
- Huyền Vũ vệ đại nhân, người này không phải đệ tử Đan Khí Tông ta, nhưng lại tiềm hành vào Đan Khí Tông, nhất định là gian tế tông môn khác, lại đả thương ba người chúng ta, kính xin Huyền Vũ vệ đại nhân giết chết hắn ngay tại chỗ!
- Ân?
Mấy chục đại năng Thông Thiên Cảnh đều không hẹn mà cùng nhìn về phía Khương Tư Nam, nhãn quang lạnh lùng như thần kiếm, phảng phất như có thể xuyên thủng nội tâm Khương Tư Nam, sát khí vô cùng cường đại đập vào mặt.
- Sát khí thật mạnh!
Trong nội tâm Khương Tư Nam tán thưởng, mấy chục đại năng này, đều là người ở trong núi thây biển máu đi ra, sát khí trên người đều là vô số sinh linh oán khí ngưng kết thành, vô cùng cường đại.
Bởi vậy tuy tu vi của bọn hắn không tính rất cao, nhưng mà người cảnh giới cao hơn cũng không nhất định là đối thủ của bọn hắn.
Khương Tư Nam không chút hoang mang móc ra một viên lệnh bài kim sắc.
- Đại Khách Khanh Lệnh!
Mấy chục Huyền Vũ vệ ánh mắt lóe lên, sát khí trong nhãn quang giảm bớt rất nhiều, nhưng mà vẫn lộ ra rất lạnh lùng, một Huyền Vũ vệ nhàn nhạt hỏi:
- Ngươi đã là đại khách khanh của Đan Khí Tông ta, đương nhiên không phải gian tế gì, nhưng mà vì sao ngươi ra tay đả thương người, đả thương ba người bọn hắn?
Khương Tư Nam nhàn nhạt nói:
- Ba người này đều là mặt người dạ thú, ở chỗ này muốn mưu đồ làm loạn vị Tử Huyên Tiên Tử này, ta chỉ là vừa vặn đi ngang qua, thuận tay giúp Tử Huyên Tiên Tử thoáng một phát, ba cầm thú này coi như là bị ta đánh một trận, cũng là bọn hắn gieo gió gặt bão, ta chỉ là đúng lúc ra tay mà thôi, cũng không có trái với môn quy của Đan Khí Tông!
- Ngươi... Ngươi nói bậy!
Trong ánh mắt Hỏa Phong lửa giận cơ hồ ngưng tụ thành thực chất, hắn thanh âm lạnh lùng nói:
- Rõ ràng là ngươi lén lén lút lút ở một bên nhìn trộm, chúng ta chỉ là đang cùng Tử Huyên sư muội luận bàn tu vi, là ngươi thấy được Xích Tiêu Cổ Kiếm của ta, thấy hơi tiền nổi máu tham, đột nhiên ra tay đả thương người, đoạt Xích Tiêu Cổ Kiếm của ta, thật sự là hèn hạ! Huyền Vũ vệ đại nhân, kính xin bắt tiểu nhân hèn hạ này, ngay tại chỗ giết chết!
Biết rõ Khương Tư Nam chỉ là Đan Khí Tông khách khanh, Hỏa Phong lập tức không có sợ hãi, chính là một khách khanh mà thôi, giết thì giết, đối với Hỏa gia mà nói, như nghiền chết một con kiến.
- Ngươi là ra lệnh cho chúng ta?
Thanh âm của Huyền Vũ vệ lạnh lẽo, ánh mắt lập tức nhìn thẳng Hỏa Phong, có một cỗ sát khí phô thiên cái địa trước mặt mà đến.
Hỏa Phong lập tức giật mình, vội vàng nịnh nọt cười nói:
- Không dám không dám, Huyền Vũ vệ đại nhân, ta chỉ là thỉnh cầu các ngươi trừng trị tiểu nhân hèn hạ này mà thôi!
Huyền Vũ vệ cùng Thần Đan vệ, là hai đại hộ vệ của Đan Khí Tông, trong đó có vô số cường giả, nhưng lại chỉ do chưởng giáo Chân Nhân khống chế, những người khác coi như là Thái Thượng trưởng lão cũng điều động không được, bởi vậy tuy Hỏa gia thế đại, nhưng còn không cách nào chạm đến Huyền Vũ vệ cùng Thần Đan vệ.
- Hừ, chuyện này đến cùng như thế nào, chúng ta tự nhiên sẽ tra rõ ràng!
Huyền Vũ vệ lạnh giọng nói, tuy bọn hắn là Huyền Vũ vệ, nhưng cũng biết Hỏa Phong là cái mặt hàng gì, trong nội tâm đã biết rõ đại khách khanh này nói hẳn là thật sự.
Giờ phút này Tử Huyên cũng đứng ra, nhìn mấy chục Huyền Vũ vệ thi lễ một cái nói:
- Huyền Vũ vệ đại nhân, vị đại khách khanh này nói rất đúng, ba người Hỏa Phong mới là tiểu nhân hèn hạ, đối với ta mưu đồ làm loạn, may mắn có đại khách khanh kịp thời xuất hiện, xin các vị tường tra!
Vừa lúc đó, bỗng nhiên từ trên chủ phong bay tới hai thân ảnh.
- Giang Nam, tại sao ngươi lại ở chỗ này?
Đào Nhã ở trong hư không liếc mắt liền thấy được Khương Tư Nam ở phía dưới, vội vàng cùng Thủy Linh Nhi đáp mây bay xuống.
- Đây là có chuyện gì? Tử Huyên tỷ tỷ ngươi cũng ở nơi đây?
Thủy Linh Nhi có chút nghi hoặc nhìn những người này, không biết xảy ra chuyện gì, thậm chí ngay cả Huyền Vũ vệ cũng bị kinh động đến.