Tạo Hóa Tiên Đế
Chương 581: Đoạt thức ăn trước miệng cọp (2)
Con mắt của Khương Tư Nam cực kỳ sáng ngời, thế giới trước mắt lập tức tan vỡ, hắn lại lâm vào một không gian kiếm quang xông lên trời.
Không phải tất cả cổ trận đều có phù văn cổ tự, cũng không phải tất cả phù văn cổ tự đều đại biểu cho áo nghĩa bất đồng, ở trong thần hồn của Khương Tư Nam cũng có phù văn cổ tự lặp lại, chỉ là những phù văn cổ tự lặp lại kia căn bản không cách nào cùng tồn tại, đến cuối cùng sẽ dung hợp ngưng tụ thành một viên phù văn cổ tự độc nhất vô nhị.
Phù văn cổ tự là thiên địa đại đạo cụ hiện, đại biểu quy tắc nào đó hiển hóa, ngay cả Trọng Lê Trận Vương cũng xem như trân bảo.
Nếu để Trọng Lê Trận Vương biết được trên người Khương Tư Nam có nhiều phù văn cổ tự như vậy, chỉ sợ sẽ lập tức liều mạng đuổi giết hắn.
Vạn Tượng Trận đối với người khác mà nói cửu tử nhất sinh, nhưng Khương Tư Nam, Đoan Mộc Hàn cùng tiểu hòa thượng đều lộ ra cực kỳ nhẹ nhõm, cũng không lâu lắm, trong thần hồn của Khương Tư Nam đã nhiều hơn mười viên phù văn cổ tự.
Ông!
Lúc này đây, Khương Tư Nam phá vỡ một tòa Tam Tinh Nguyên Diệt cổ trận, từ trong đó nhận được ba viên phù văn chất chứa tinh thần chân ý.
Trong hư không, theo trận pháp không gian tan vỡ, ba viên phù văn hoa mỹ chậm rãi bay về phía Khương Tư Nam.
Vừa lúc đó, trong nháy mắt có vài tiếng xé gió truyền đến, thanh âm ở trong hư không lạnh lùng mà bá đạo lập tức nổ vang.
- Lưu lại phù văn cổ tự, cút!
Khương Tư Nam chứng kiến bảy tám thanh niên đạo nhân mặc Tử Kim đạo bào, khuôn mặt lạnh lùng, con mắt quang mang như điện, lập tức xuyên thấu không gian trước mắt, chậm rãi rơi vào trước mặt Khương Tư Nam.
Ông!
Không đợi Khương Tư Nam trả lời, người cầm đầu vung tay lên, một Dẫn Linh Kính trôi nổi, phóng ra một cỗ hấp lực cường đại, muốn hấp thu ba viên phù văn cổ tự trong hư không kia vào.
- Ân?
Ánh mắt của Khương Tư Nam lạnh lẽo, lập tức bị đám người kia bỏ qua và hung hăng càn quấy chọc giận.
Hắn tự nhiên nhận ra đám người kia đều là đệ tử Ngũ Hành Thánh Tông, bất quá trong tám người này chỉ có một đại năng Thông Thiên Cảnh, những thứ khác đều là cường giả Anh Thiên Cảnh, dĩ nhiên cũng dám bỏ qua đám người Khương Tư Nam, cái này là hung hăng càn quấy bực nào?
Phải biết rằng bên Khương Tư Nam, Cẩu Tam, Miêu Tứ cùng Thử Ngũ là ba đại năng Thông Thiên Cảnh, nhưng mà đám người Ngũ Hành Thánh Tông kia lại dám không coi ai ra gì như thế.
- Ầm ầm!
Khương Tư Nam cũng lười cùng bọn họ nói nhảm, người Ngũ Hành Thánh Tông vĩnh viễn đều là bộ dạng lão tử đệ nhất thiên hạ, phảng phất như tất cả đồ vật trong thiên hạ đều là của bọn hắn, chỉ có thực lực cường đại mới có thể để cho bọn hắn cảm thấy sợ hãi.
Quyền mang xông lên trời, nắm đấm kim sắc oanh về phía đám người Ngũ Hành Thánh Tông, mang theo thần uy vô tận.
- Cũng dám ra tay với chúng ta? Chết!
Thanh niên cầm đầu kia sắc mặt lạnh lẽo, toàn thân tản mát ra một cỗ sát khí ngập trời, sát cơ lạnh thấu xương, lăng không đánh về phía Khương Tư Nam một chưởng, có Ngũ Sắc Thần Quang tràn ngập, cảnh tượng khủng bố.
Oanh!
Thần quang nổ tung, thân hình của Khương Tư Nam cùng thanh niên đại năng kia đồng thời chấn động, lui lại mấy bước.
- Ồ? Ngươi vậy mà có thể tiếp được một chưởng của ta? Không đúng, ngươi... Ngươi là Khương Tư Nam?
Người thanh niên kia vốn còn có chút nghi hoặc, nhưng mà đột nhiên nhìn rõ ràng khuôn mặt cuối cùng Khương Tư Nam, thần sắc lập tức đại biến, nói chuyện cũng có chút cà lăm.
- Cái kia là Khương Tư Nam sao?
Kỷ Vân Thâm thản nhiên nói, cả người tản mát ra ý vị vô địch, bao phủ một tầng bảo huy sáng chói, lẳng lặng yên đứng ở nơi đó, liền để cho tất cả mọi người sinh ra cảm giác nhìn lên.
- Không tệ! Giết tám đệ tử Ngũ Hành Thánh Tông ta, tội nghiệt to lớn, nhất định phải bầm thây vạn đoạn!
Kim Đức Chân Nhân nhìn tám đệ tử Ngũ Hành Thánh Tông bị chém giết ở dưới chân, đầy đất máu tươi, trong ánh mắt của hắn lộ ra sát cơ nồng đậm, nghiến răng nghiến lợi nói.
- Chỉ sợ không chỉ tám cái a!
Kỷ Vân Thâm nhàn nhạt nói, sau đó trong tay xuất hiện một đạo quang kính, lưu động lấy hào quang hoa mỹ, phảng phất như có rất nhiều phù văn bay múa, ở trong quang kính có hơn mười đạo quang điểm.
- Dùng Dẫn Linh Kính thu thập phù văn cổ tự, là Trọng Lê sư thúc bàn giao, nhưng mà trong khoảng thời gian này đã có hơn mười Dẫn Linh Kính bị người đoạt đi, hơn nữa đệ tử Ngũ Hành Thánh Tông ta toàn bộ bị giết, Nguyên Thần ấn ký trên Dẫn Linh Kính cũng biến mất rồi!
Tuy thanh âm của Kỷ Vân Thâm rất nhạt, nhưng lại để cho chung quanh mỗi người đều nội tâm run lên, có một cỗ từ cổ chí kim Vĩnh Hằng rét lạnh cùng sát cơ.
- Cái gì?
Ngũ Đức Chân Nhân còn có một đám đệ tử Ngũ Hành Thánh Tông chung quanh, trên mặt tất cả đều mang thần sắc không dám tin, kinh sợ nảy ra.
- Trước kia rất nhiều đệ tử Ngũ Hành Thánh Tông ta tiến vào trong Thần Ma cổ chiến trường, ngoại trừ tìm kiếm cơ duyên bảo tàng, trọng yếu nhất là vì Trọng Lê sư thúc thu thập phù văn cổ tự, nhưng mà Thanh Long Điện xuất thế, ta cũng đã triệu tập các vị trưởng lão, sư huynh sư đệ đến đây, nhưng mãi cho tới bây giờ còn thiếu khuyết mấy chục người, mấy chục người kia chỉ sợ đều chết hết, hơn nữa vừa rồi Vương sư huynh truyền âm nói mục đích của Khương Tư Nam dĩ nhiên là phù văn cổ tự cùng Dẫn Linh Kính, vậy thì đã chứng minh những người kia nhất định là Khương Tư Nam giết chết!
Kỷ Vân Thâm cười nhạt một tiếng, nụ cười trên mặt nồng đậm, nhưng mà khí tức băng hàn trên người thực sự càng thêm mãnh liệt, để cho mọi người chung quanh không khỏi vội vàng thối lui.
- Ta thật muốn biết là ai cho hắn lá gan lớn như vậy, dám giết người Ngũ Hành Thánh Tông ta? Hẳn cho rằng chính là đệ tử của Thiên Cơ Trận Vương, liền dám cùng Ngũ Hành Thánh Tông ta khiêu chiến sao? Coi như là Thiên Cơ Trận Vương... Lại được coi là cái gì?
Kim Đức Chân Nhân cũng cười lạnh một tiếng nói:
- Kỷ sư điệt, Khương Tư Nam này tội ác ngập trời, cho dù chết một ngàn lần cũng không đủ chuộc tội, chúng ta nhất định phải bắt lấy hắn, những phù văn cổ tự kia của Trọng Lê Trận Vương tuyệt đối không thể mất đi, cơ duyên liên quan đến Ngũ Hành Thánh Tông ta thiên thu cường thịnh, tuyệt đối phải cướp về!
- Đúng vậy, Kỷ sư huynh, Khương Tư Nam kia quỷ kế đa đoan, có dị bảo có thể mở Không Gian Chi Môn đào thoát, chúng ta không thể không phòng, nếu muốn bắt hắn, nhất định phải dùng thế sét đánh lôi đình!
Không phải tất cả cổ trận đều có phù văn cổ tự, cũng không phải tất cả phù văn cổ tự đều đại biểu cho áo nghĩa bất đồng, ở trong thần hồn của Khương Tư Nam cũng có phù văn cổ tự lặp lại, chỉ là những phù văn cổ tự lặp lại kia căn bản không cách nào cùng tồn tại, đến cuối cùng sẽ dung hợp ngưng tụ thành một viên phù văn cổ tự độc nhất vô nhị.
Phù văn cổ tự là thiên địa đại đạo cụ hiện, đại biểu quy tắc nào đó hiển hóa, ngay cả Trọng Lê Trận Vương cũng xem như trân bảo.
Nếu để Trọng Lê Trận Vương biết được trên người Khương Tư Nam có nhiều phù văn cổ tự như vậy, chỉ sợ sẽ lập tức liều mạng đuổi giết hắn.
Vạn Tượng Trận đối với người khác mà nói cửu tử nhất sinh, nhưng Khương Tư Nam, Đoan Mộc Hàn cùng tiểu hòa thượng đều lộ ra cực kỳ nhẹ nhõm, cũng không lâu lắm, trong thần hồn của Khương Tư Nam đã nhiều hơn mười viên phù văn cổ tự.
Ông!
Lúc này đây, Khương Tư Nam phá vỡ một tòa Tam Tinh Nguyên Diệt cổ trận, từ trong đó nhận được ba viên phù văn chất chứa tinh thần chân ý.
Trong hư không, theo trận pháp không gian tan vỡ, ba viên phù văn hoa mỹ chậm rãi bay về phía Khương Tư Nam.
Vừa lúc đó, trong nháy mắt có vài tiếng xé gió truyền đến, thanh âm ở trong hư không lạnh lùng mà bá đạo lập tức nổ vang.
- Lưu lại phù văn cổ tự, cút!
Khương Tư Nam chứng kiến bảy tám thanh niên đạo nhân mặc Tử Kim đạo bào, khuôn mặt lạnh lùng, con mắt quang mang như điện, lập tức xuyên thấu không gian trước mắt, chậm rãi rơi vào trước mặt Khương Tư Nam.
Ông!
Không đợi Khương Tư Nam trả lời, người cầm đầu vung tay lên, một Dẫn Linh Kính trôi nổi, phóng ra một cỗ hấp lực cường đại, muốn hấp thu ba viên phù văn cổ tự trong hư không kia vào.
- Ân?
Ánh mắt của Khương Tư Nam lạnh lẽo, lập tức bị đám người kia bỏ qua và hung hăng càn quấy chọc giận.
Hắn tự nhiên nhận ra đám người kia đều là đệ tử Ngũ Hành Thánh Tông, bất quá trong tám người này chỉ có một đại năng Thông Thiên Cảnh, những thứ khác đều là cường giả Anh Thiên Cảnh, dĩ nhiên cũng dám bỏ qua đám người Khương Tư Nam, cái này là hung hăng càn quấy bực nào?
Phải biết rằng bên Khương Tư Nam, Cẩu Tam, Miêu Tứ cùng Thử Ngũ là ba đại năng Thông Thiên Cảnh, nhưng mà đám người Ngũ Hành Thánh Tông kia lại dám không coi ai ra gì như thế.
- Ầm ầm!
Khương Tư Nam cũng lười cùng bọn họ nói nhảm, người Ngũ Hành Thánh Tông vĩnh viễn đều là bộ dạng lão tử đệ nhất thiên hạ, phảng phất như tất cả đồ vật trong thiên hạ đều là của bọn hắn, chỉ có thực lực cường đại mới có thể để cho bọn hắn cảm thấy sợ hãi.
Quyền mang xông lên trời, nắm đấm kim sắc oanh về phía đám người Ngũ Hành Thánh Tông, mang theo thần uy vô tận.
- Cũng dám ra tay với chúng ta? Chết!
Thanh niên cầm đầu kia sắc mặt lạnh lẽo, toàn thân tản mát ra một cỗ sát khí ngập trời, sát cơ lạnh thấu xương, lăng không đánh về phía Khương Tư Nam một chưởng, có Ngũ Sắc Thần Quang tràn ngập, cảnh tượng khủng bố.
Oanh!
Thần quang nổ tung, thân hình của Khương Tư Nam cùng thanh niên đại năng kia đồng thời chấn động, lui lại mấy bước.
- Ồ? Ngươi vậy mà có thể tiếp được một chưởng của ta? Không đúng, ngươi... Ngươi là Khương Tư Nam?
Người thanh niên kia vốn còn có chút nghi hoặc, nhưng mà đột nhiên nhìn rõ ràng khuôn mặt cuối cùng Khương Tư Nam, thần sắc lập tức đại biến, nói chuyện cũng có chút cà lăm.
- Cái kia là Khương Tư Nam sao?
Kỷ Vân Thâm thản nhiên nói, cả người tản mát ra ý vị vô địch, bao phủ một tầng bảo huy sáng chói, lẳng lặng yên đứng ở nơi đó, liền để cho tất cả mọi người sinh ra cảm giác nhìn lên.
- Không tệ! Giết tám đệ tử Ngũ Hành Thánh Tông ta, tội nghiệt to lớn, nhất định phải bầm thây vạn đoạn!
Kim Đức Chân Nhân nhìn tám đệ tử Ngũ Hành Thánh Tông bị chém giết ở dưới chân, đầy đất máu tươi, trong ánh mắt của hắn lộ ra sát cơ nồng đậm, nghiến răng nghiến lợi nói.
- Chỉ sợ không chỉ tám cái a!
Kỷ Vân Thâm nhàn nhạt nói, sau đó trong tay xuất hiện một đạo quang kính, lưu động lấy hào quang hoa mỹ, phảng phất như có rất nhiều phù văn bay múa, ở trong quang kính có hơn mười đạo quang điểm.
- Dùng Dẫn Linh Kính thu thập phù văn cổ tự, là Trọng Lê sư thúc bàn giao, nhưng mà trong khoảng thời gian này đã có hơn mười Dẫn Linh Kính bị người đoạt đi, hơn nữa đệ tử Ngũ Hành Thánh Tông ta toàn bộ bị giết, Nguyên Thần ấn ký trên Dẫn Linh Kính cũng biến mất rồi!
Tuy thanh âm của Kỷ Vân Thâm rất nhạt, nhưng lại để cho chung quanh mỗi người đều nội tâm run lên, có một cỗ từ cổ chí kim Vĩnh Hằng rét lạnh cùng sát cơ.
- Cái gì?
Ngũ Đức Chân Nhân còn có một đám đệ tử Ngũ Hành Thánh Tông chung quanh, trên mặt tất cả đều mang thần sắc không dám tin, kinh sợ nảy ra.
- Trước kia rất nhiều đệ tử Ngũ Hành Thánh Tông ta tiến vào trong Thần Ma cổ chiến trường, ngoại trừ tìm kiếm cơ duyên bảo tàng, trọng yếu nhất là vì Trọng Lê sư thúc thu thập phù văn cổ tự, nhưng mà Thanh Long Điện xuất thế, ta cũng đã triệu tập các vị trưởng lão, sư huynh sư đệ đến đây, nhưng mãi cho tới bây giờ còn thiếu khuyết mấy chục người, mấy chục người kia chỉ sợ đều chết hết, hơn nữa vừa rồi Vương sư huynh truyền âm nói mục đích của Khương Tư Nam dĩ nhiên là phù văn cổ tự cùng Dẫn Linh Kính, vậy thì đã chứng minh những người kia nhất định là Khương Tư Nam giết chết!
Kỷ Vân Thâm cười nhạt một tiếng, nụ cười trên mặt nồng đậm, nhưng mà khí tức băng hàn trên người thực sự càng thêm mãnh liệt, để cho mọi người chung quanh không khỏi vội vàng thối lui.
- Ta thật muốn biết là ai cho hắn lá gan lớn như vậy, dám giết người Ngũ Hành Thánh Tông ta? Hẳn cho rằng chính là đệ tử của Thiên Cơ Trận Vương, liền dám cùng Ngũ Hành Thánh Tông ta khiêu chiến sao? Coi như là Thiên Cơ Trận Vương... Lại được coi là cái gì?
Kim Đức Chân Nhân cũng cười lạnh một tiếng nói:
- Kỷ sư điệt, Khương Tư Nam này tội ác ngập trời, cho dù chết một ngàn lần cũng không đủ chuộc tội, chúng ta nhất định phải bắt lấy hắn, những phù văn cổ tự kia của Trọng Lê Trận Vương tuyệt đối không thể mất đi, cơ duyên liên quan đến Ngũ Hành Thánh Tông ta thiên thu cường thịnh, tuyệt đối phải cướp về!
- Đúng vậy, Kỷ sư huynh, Khương Tư Nam kia quỷ kế đa đoan, có dị bảo có thể mở Không Gian Chi Môn đào thoát, chúng ta không thể không phòng, nếu muốn bắt hắn, nhất định phải dùng thế sét đánh lôi đình!