Tạo Hóa Tiên Đế
Chương 248: Đại Hoang Tháp (1)
Sau một khắc trường thương đảo ngược, như lưu quang Tinh Hà, đâm tới mi tâm của Khương Tư Nam, hơn nữa lập tức bắn ra một đạo thần quang sáng chói, mang theo khí cơ hủy diệt mênh mông.
Mạc Hải vậy mà dùng thần thông Tinh Hà Bá Quang, cùng chuôi chiến thương ngân sắc dung hợp, bộc phát ra uy năng vô tận.
Khương Tư Nam mặt không đổi sắc, trong nháy mắt Hàng Long Ấn cùng Phục Hổ Ấn, bay ra hư ảnh Thần Long Mãnh Hổ, hơn nữa Long Hổ tương tế, dung hợp thành một Thái Cực Đồ huyền ảo, chặn một kích này.
Ba!
Trong tay Tử Yên có một trường tiên hồng sắc xuất hiện, lưu chuyển lên ngọn lửa nóng bỏng, mang theo khí tức đốt diệt hết thảy, như một Hỏa Long bay múa, đánh úp về phía sau lưng Khương Tư Nam.
Thân hình Khương Tư Nam không thay đổi, sau lưng như có mắt, khí tức toàn thân câu thông Phong Lôi Chi Lực, trên trăm đạo Thiên Lôi gầm thét, hình thành hải dương Lôi quang, phong bế trường tiên của Tử Yên, hơn nữa Lôi quang mênh mông, cuốn về phía Tử Yên Tiên Tử.
Ba người tầm đó bạo phát đại chiến vô cùng khủng bố.
Ngân sắc chiến thương trong tay Mạc Hải, Hỏa Diễm Tiên của Tử Yên, đều là Linh khí Ngũ phẩm, uy năng mênh mông, phối hợp thần thông công kích cường đại, vây quanh Khương Tư Nam mãnh liệt công giết.
Nhưng mà Khương Tư Nam thần tình lạnh nhạt, tay không tấc sắt, bao phủ ở trong một mảnh kim hà, tung hoành xê dịch, chiến lực vô tận, như một Chư Thiên Chiến Thần, phát ra mũi nhọn kinh thiên!
- Tư Nam ca ca thật lợi hại!
Tuyết Linh Nhi phấn điêu ngọc mài, dung nhan vô cùng tinh xảo, giờ phút này trong ánh mắt đều là tiểu tinh tinh.
Lúc mới bắt đầu, nàng còn vì Khương Tư Nam lo lắng, dù sao Mạc Hải cùng Tử Yên Tiên Tử, đều là Chân Thiên Cảnh hậu kỳ đỉnh phong, chiến lực khinh thường một đời trẻ tuổi, tuy Khương Tư Nam cũng rất mạnh, nhưng dù sao cảnh giới thấp, lấy một địch hai, quá mạo hiểm rồi.
Nhưng mà thật không ngờ, Khương Tư Nam cường đại như vậy, một mình đại chiến Mạc Hải cùng Tử Yên, còn chiếm cứ thượng phong.
- Oanh!
Kim quang sáng chói, khí tức ngập trời, song phương kịch liệt đại chiến trên trăm hiệp, Khương Tư Nam đạp thiên mà đứng, Bạch Y Thắng Tuyết, ánh mắt sáng ngời, có thần quang kim sắc nhàn nhạt lập loè.
Mà xa xa Mạc Hải, tuy tay cầm ngân sắc chiến thương, nhưng mà có thể nhìn ra cánh tay run nhè nhẹ, có một vết máu tràn ra.
Tử Yên mặc dù tốt hơn một chút, nhưng cũng có chút thở gấp, sợi tóc mất trật tự, nhìn Khương Tư Nam, đôi mắt đẹp phát ra dị sắc.
- Còn muốn chiến không? Liền coi như các ngươi cùng tiến lên, cũng không phải đối thủ của ta!
Khương Tư Nam lạnh nhạt nói, thanh âm không hề bận tâm, hình như là trần thuật một sự thật.
- Khương tiểu tử, ngươi quá không công bình, đại bộ phận công kích của ngươi đều dùng ở trên người tiểu tử Tinh Thần Điện kia, hết lần này tới lần khác đối với cô nàng này hạ thủ lưu tình, ngươi không phải là vừa ý người ta chứ? Ân, ta xem cô nàng này không tệ, cạc cạc, ngực to mông lớn, lấy về nhà khẳng định mắn đẻ...
Thanh âm Long Hoàng lải nhải truyền vào trong lỗ tai Khương Tư Nam, Khương Tư Nam có chút đau đầu, dứt khoát che đậy thanh âm của Long Hoàng, lúc này mới thanh tịnh.
Tử Yên cười khổ một tiếng nói:
- Khương sư đệ, ngươi xác thực rất cường đại, bất quá Trường Sinh Thảo nơi đây cũng không chỉ một gốc, đợi hạch tâm chi địa qua đi, có thể đưa ta một ít hay không? Yên tâm, ta sẽ dùng một ít bảo vật trao đổi.
Khương Tư Nam khẽ mĩm cười nói:
- Nếu Tử Yên Tiên Tử có thể lấy ra đầy đủ bảo vật, ta tự nhiên cam tâm tình nguyện trao đổi.
Đồng thời trong lòng cũng âm thầm cảnh giác, nữ nhân này bề ngoài xinh đẹp, nhưng cũng là thế hệ tâm cơ thâm trầm, không muốn tiếp tục giằng co nữa, dứt khoát trực tiếp rời khỏi, là người cầm được thì cũng buông được.
- Hừ, ngươi không nên quá kiêu ngạo, chờ ta từ hạch tâm chi địa đi ra, tất trảm ngươi! Trường Sinh Thảo cùng huyết bia của ta trước gởi lại ở chỗ ngươi!
Sắc mặt Mạc Hải khó xem tới cực điểm, trong ánh mắt sát cơ mãnh liệt, nhưng mà cũng biết căn bản ở trong tay Khương Tư Nam lấy không đến tiện nghi, nếu như tiếp tục chiến xuống, mặc dù mình có át chủ bài, nhưng nếu bị trọng thương, khó tránh khỏi ảnh hưởng đến hạch tâm chi địa chinh chiến cuối cùng.
Ánh mắt của Khương Tư Nam lạnh như băng, hắn suy nghĩ có nên thừa cơ hội này, giải quyết tất cả đệ tử của Tinh Thần Điện hay không?
Nếu như đã là cục diện không chết không ngớt, không bằng thừa cơ hội này ra tay, nhưng mà Mạc Hải xem ra không có sợ hãi, chỉ sợ còn có chuẩn bị ở sau gì, không có dễ dàng giải quyết như vậy a.
Thời điểm Khương Tư Nam âm thầm suy tư, đột nhiên, một thanh âm kỳ dị ở trong phiến thiên địa này vang lên.
- Đang!
Phảng phất như thần chung mộ cổ, lại như Viễn Cổ truyền đến tiếng vang kỳ dị, một đạo sóng âm làm cho lòng người trong suốt mang tất cả tứ phương.
Tất cả mọi người sắc mặt chấn động, theo phương hướng sóng âm truyền đến nhìn lại.
Ở sau Cổ Dược Viên, trên hư không óng ánh lập lòe, tiên quang lượn lờ, phảng phất như từ một thế giới khác mà đến, ở trên hư không xuất hiện một bảo tháp hùng vĩ.
Bao phủ ở trong một đoàn hào quang xích sắc, sau lưng như một liệt nhật chiếu rọi, tản ra khí tức to lớn bao la mờ mịt, bảo tháp cao chín tầng, lượn lờ lấy Cửu Sắc Thần Quang, mênh mông vô tận.
- Đại Hoang Tháp xuất hiện!
Trong ánh mắt Mạc Hải lóe ra hào quang kích động, nhẹ giọng tự nói, lập tức không quay đầu lại, mang theo tất cả đệ tử Tinh Thần Điện, cấp tốc bay về phía bảo tháp hùng vĩ kia.
Tử Yên Tiên Tử cùng chúng đệ tử Ly Hỏa Cung, cũng vô cùng kích động, chẳng quan tâm tiếp tục bài trừ cấm chế thu hoạch Linh Dược, hóa thành từng đạo lưu quang, phóng lên trời.
- Đại Hoang Tháp sao?
Khương Tư Nam nói nhẹ, trong ánh mắt lộ ra một tia kích động.
Sau khi bảo tháp xuất hiện trong hư không, Thuần Dương Ngọc Hoàng Huyết Bia vậy mà bắt đầu run rẩy, có một tia chấn động hưng phấn truyền ra, hơn nữa huyết dịch của Khương Tư Nam lại một lần nữa bắt đầu sôi trào.
Bảo tháp kia phảng phất như truyền đến một loại Triệu Hoán chi lực ở trong tối tăm, dẫn dắt Khương Tư Nam bay về phía bảo tháp.
- Xem ra bí mật lớn nhất ở trong Đại Hoang Bí Cảnh, còn có bí mật của tổ tiên Khương gia ta, liền giấu ở trong Đại Hoang Tháp.
Trong nội tâm Khương Tư Nam thầm nghĩ, quay đầu nhìn đám người Tuyết Linh Nhi đang hoan hô tung tăng như chim sẻ cười nhạt nói:
- Chúng ta đi!
Hạch tâm chi địa mà tam đại tiên môn mong đợi nhất, chính là Đại Hoang Tháp xuất hiện, đốt lên cuồng nhiệt trong lòng đệ tử tam tông.
Mạc Hải vậy mà dùng thần thông Tinh Hà Bá Quang, cùng chuôi chiến thương ngân sắc dung hợp, bộc phát ra uy năng vô tận.
Khương Tư Nam mặt không đổi sắc, trong nháy mắt Hàng Long Ấn cùng Phục Hổ Ấn, bay ra hư ảnh Thần Long Mãnh Hổ, hơn nữa Long Hổ tương tế, dung hợp thành một Thái Cực Đồ huyền ảo, chặn một kích này.
Ba!
Trong tay Tử Yên có một trường tiên hồng sắc xuất hiện, lưu chuyển lên ngọn lửa nóng bỏng, mang theo khí tức đốt diệt hết thảy, như một Hỏa Long bay múa, đánh úp về phía sau lưng Khương Tư Nam.
Thân hình Khương Tư Nam không thay đổi, sau lưng như có mắt, khí tức toàn thân câu thông Phong Lôi Chi Lực, trên trăm đạo Thiên Lôi gầm thét, hình thành hải dương Lôi quang, phong bế trường tiên của Tử Yên, hơn nữa Lôi quang mênh mông, cuốn về phía Tử Yên Tiên Tử.
Ba người tầm đó bạo phát đại chiến vô cùng khủng bố.
Ngân sắc chiến thương trong tay Mạc Hải, Hỏa Diễm Tiên của Tử Yên, đều là Linh khí Ngũ phẩm, uy năng mênh mông, phối hợp thần thông công kích cường đại, vây quanh Khương Tư Nam mãnh liệt công giết.
Nhưng mà Khương Tư Nam thần tình lạnh nhạt, tay không tấc sắt, bao phủ ở trong một mảnh kim hà, tung hoành xê dịch, chiến lực vô tận, như một Chư Thiên Chiến Thần, phát ra mũi nhọn kinh thiên!
- Tư Nam ca ca thật lợi hại!
Tuyết Linh Nhi phấn điêu ngọc mài, dung nhan vô cùng tinh xảo, giờ phút này trong ánh mắt đều là tiểu tinh tinh.
Lúc mới bắt đầu, nàng còn vì Khương Tư Nam lo lắng, dù sao Mạc Hải cùng Tử Yên Tiên Tử, đều là Chân Thiên Cảnh hậu kỳ đỉnh phong, chiến lực khinh thường một đời trẻ tuổi, tuy Khương Tư Nam cũng rất mạnh, nhưng dù sao cảnh giới thấp, lấy một địch hai, quá mạo hiểm rồi.
Nhưng mà thật không ngờ, Khương Tư Nam cường đại như vậy, một mình đại chiến Mạc Hải cùng Tử Yên, còn chiếm cứ thượng phong.
- Oanh!
Kim quang sáng chói, khí tức ngập trời, song phương kịch liệt đại chiến trên trăm hiệp, Khương Tư Nam đạp thiên mà đứng, Bạch Y Thắng Tuyết, ánh mắt sáng ngời, có thần quang kim sắc nhàn nhạt lập loè.
Mà xa xa Mạc Hải, tuy tay cầm ngân sắc chiến thương, nhưng mà có thể nhìn ra cánh tay run nhè nhẹ, có một vết máu tràn ra.
Tử Yên mặc dù tốt hơn một chút, nhưng cũng có chút thở gấp, sợi tóc mất trật tự, nhìn Khương Tư Nam, đôi mắt đẹp phát ra dị sắc.
- Còn muốn chiến không? Liền coi như các ngươi cùng tiến lên, cũng không phải đối thủ của ta!
Khương Tư Nam lạnh nhạt nói, thanh âm không hề bận tâm, hình như là trần thuật một sự thật.
- Khương tiểu tử, ngươi quá không công bình, đại bộ phận công kích của ngươi đều dùng ở trên người tiểu tử Tinh Thần Điện kia, hết lần này tới lần khác đối với cô nàng này hạ thủ lưu tình, ngươi không phải là vừa ý người ta chứ? Ân, ta xem cô nàng này không tệ, cạc cạc, ngực to mông lớn, lấy về nhà khẳng định mắn đẻ...
Thanh âm Long Hoàng lải nhải truyền vào trong lỗ tai Khương Tư Nam, Khương Tư Nam có chút đau đầu, dứt khoát che đậy thanh âm của Long Hoàng, lúc này mới thanh tịnh.
Tử Yên cười khổ một tiếng nói:
- Khương sư đệ, ngươi xác thực rất cường đại, bất quá Trường Sinh Thảo nơi đây cũng không chỉ một gốc, đợi hạch tâm chi địa qua đi, có thể đưa ta một ít hay không? Yên tâm, ta sẽ dùng một ít bảo vật trao đổi.
Khương Tư Nam khẽ mĩm cười nói:
- Nếu Tử Yên Tiên Tử có thể lấy ra đầy đủ bảo vật, ta tự nhiên cam tâm tình nguyện trao đổi.
Đồng thời trong lòng cũng âm thầm cảnh giác, nữ nhân này bề ngoài xinh đẹp, nhưng cũng là thế hệ tâm cơ thâm trầm, không muốn tiếp tục giằng co nữa, dứt khoát trực tiếp rời khỏi, là người cầm được thì cũng buông được.
- Hừ, ngươi không nên quá kiêu ngạo, chờ ta từ hạch tâm chi địa đi ra, tất trảm ngươi! Trường Sinh Thảo cùng huyết bia của ta trước gởi lại ở chỗ ngươi!
Sắc mặt Mạc Hải khó xem tới cực điểm, trong ánh mắt sát cơ mãnh liệt, nhưng mà cũng biết căn bản ở trong tay Khương Tư Nam lấy không đến tiện nghi, nếu như tiếp tục chiến xuống, mặc dù mình có át chủ bài, nhưng nếu bị trọng thương, khó tránh khỏi ảnh hưởng đến hạch tâm chi địa chinh chiến cuối cùng.
Ánh mắt của Khương Tư Nam lạnh như băng, hắn suy nghĩ có nên thừa cơ hội này, giải quyết tất cả đệ tử của Tinh Thần Điện hay không?
Nếu như đã là cục diện không chết không ngớt, không bằng thừa cơ hội này ra tay, nhưng mà Mạc Hải xem ra không có sợ hãi, chỉ sợ còn có chuẩn bị ở sau gì, không có dễ dàng giải quyết như vậy a.
Thời điểm Khương Tư Nam âm thầm suy tư, đột nhiên, một thanh âm kỳ dị ở trong phiến thiên địa này vang lên.
- Đang!
Phảng phất như thần chung mộ cổ, lại như Viễn Cổ truyền đến tiếng vang kỳ dị, một đạo sóng âm làm cho lòng người trong suốt mang tất cả tứ phương.
Tất cả mọi người sắc mặt chấn động, theo phương hướng sóng âm truyền đến nhìn lại.
Ở sau Cổ Dược Viên, trên hư không óng ánh lập lòe, tiên quang lượn lờ, phảng phất như từ một thế giới khác mà đến, ở trên hư không xuất hiện một bảo tháp hùng vĩ.
Bao phủ ở trong một đoàn hào quang xích sắc, sau lưng như một liệt nhật chiếu rọi, tản ra khí tức to lớn bao la mờ mịt, bảo tháp cao chín tầng, lượn lờ lấy Cửu Sắc Thần Quang, mênh mông vô tận.
- Đại Hoang Tháp xuất hiện!
Trong ánh mắt Mạc Hải lóe ra hào quang kích động, nhẹ giọng tự nói, lập tức không quay đầu lại, mang theo tất cả đệ tử Tinh Thần Điện, cấp tốc bay về phía bảo tháp hùng vĩ kia.
Tử Yên Tiên Tử cùng chúng đệ tử Ly Hỏa Cung, cũng vô cùng kích động, chẳng quan tâm tiếp tục bài trừ cấm chế thu hoạch Linh Dược, hóa thành từng đạo lưu quang, phóng lên trời.
- Đại Hoang Tháp sao?
Khương Tư Nam nói nhẹ, trong ánh mắt lộ ra một tia kích động.
Sau khi bảo tháp xuất hiện trong hư không, Thuần Dương Ngọc Hoàng Huyết Bia vậy mà bắt đầu run rẩy, có một tia chấn động hưng phấn truyền ra, hơn nữa huyết dịch của Khương Tư Nam lại một lần nữa bắt đầu sôi trào.
Bảo tháp kia phảng phất như truyền đến một loại Triệu Hoán chi lực ở trong tối tăm, dẫn dắt Khương Tư Nam bay về phía bảo tháp.
- Xem ra bí mật lớn nhất ở trong Đại Hoang Bí Cảnh, còn có bí mật của tổ tiên Khương gia ta, liền giấu ở trong Đại Hoang Tháp.
Trong nội tâm Khương Tư Nam thầm nghĩ, quay đầu nhìn đám người Tuyết Linh Nhi đang hoan hô tung tăng như chim sẻ cười nhạt nói:
- Chúng ta đi!
Hạch tâm chi địa mà tam đại tiên môn mong đợi nhất, chính là Đại Hoang Tháp xuất hiện, đốt lên cuồng nhiệt trong lòng đệ tử tam tông.