Tạo Hóa Tiên Đế
Chương 1529: Đoạt tọa hóa thiên địa
- Lấy Chư Thiên vũ trụ làm thức ăn, cắn nuốt vô tận sinh linh, Hỗn Độn nguyên thú này quả thật quá khủng bố! Càng huống hồ, Hỗn Độn nguyên thú có được năng lực trưởng thành vô cùng cường đại, tiềm lực kinh người, khó trách được xưng là đệ nhất tử địch của Chư Thiên vũ trụ!
Khương Tư Nam trong lòng chấn kinh, phảng phất như đụng chạm đến đại bí mật sâu thẳm của thế giới này.
Khương Tư Nam cuối cùng đã biết, vì sao bây giờ trong Cửu Thiên Tiên giới lại không có cường giả cấp Đế, chỉ sợ cường giả cấp Đế đều đã tiến vào trong Hỗn Độn vực hải, đi săn giết Hỗn Độn nguyên thú.
Nếu bỏ mặc Hỗn Độn nguyên thú cắn nuốt vũ trụ, chỉ sợ không bao lâu nữa, trọn cả Hỗn Độn chỉ thừa lại một mảnh tử tịch.
- Đáng tiếc a, đạo tàn hồn này chỉ ngưng tụ một ít ý niệm của Hỗn Độn nguyên thú sau khi chết, chứ không cất chứa truyền thừa thực sự của Hỗn Độn nguyên thú!
Khương Tư Nam cảm thấy có phần đáng tiếc, đạo tàn hồn này tuy bị mình luyện hóa, nhưng cũng chỉ được đến một ít ký ức từ trong đó mà thôi, chứ không giành được truyền thừa hạch tâm của Hỗn Độn nguyên thú.
Chẳng qua trong đạo tàn hồn này ẩn chứa năng lượng linh hồn bàng bạc, đủ khiến thần hồn Khương Tư Nam đạt tới một loại trình độ khó mà tưởng tượng.
- Hiện nay chắc ta đã vươn tới bình cảnh Cổ Thần cửu tinh, tưởng muốn lĩnh ngộ sinh tử chi lực, ngưng tụ thế giới thiên đạo, chỉ sợ không phải trong thời gian ngắn có thể làm được!
Khương Tư Nam đứng dậy, trong mắt lấp lánh tinh mang, khí tức trong người càng trở nên sâu không lường được.
- Nguyên thần bị thương rồi ư?
Khương Tư Nam kiểm tra Ngao Huyên Huyên một chút, lông mày khẽ nhíu, suy đoán ra Ngao Huyên Huyên e là đã bị mình vô ý đả thương, hiện nay nguyên thần tổn hại, đang chìm trong hôn mê.
Hắn lấy ra vài gốc tiên dược thơm ngát, quang hoa lấp lánh, chính là bảo dược vô thượng tu phục linh hồn, đút cho Ngao Huyên Huyên phục dụng, rồi thu nàng vào trong tiểu thế giới của mình
- Toàn bộ mọi chuyện đều là do Quân Hạo giở trò quỷ, nếu ta dự liệu không sai, hắn cũng đang giấu mình trong thân thể con Hỗn Độn nguyên thú này!
Ánh mắt Khương Tư Nam chợt lóe, đạp ra một bước, không dính chút khói lửa hồng trần nào, cứ thế nháy mắt liền tan biến trong phiến tinh không hoang vu này.
Ầm ầm!
Trên đại lục vô biên hình thành từ thi thể Hỗn Độn nguyên thú, thiên địa chấn rung, thần quang đen ngòm quỷ dị tung hoành, khắp nơi tràn ngập một cỗ khí tức tanh mùi máu.
Đệ tử thiên tài đi tới trên phiến đại lục vô biên này đã bị chém giết chín thành, hiện giờ tiếng cầu cứu thanh, tiếng chém giết càng lúc càng yếu, đến sau cùng cơ hồ đã rất khó nghe được.
Nhưng càng quỷ dị chính là, trên đại lục không lưu lại một giọt máu, một thi thể nào, chỉ có sát khí nhàn nhạt ngập tràn trong hư không, tỏ rõ nơi đây vừa trải qua một trường đại giết hại.
- Lấy máu thịt và nguyên thần của ngàn vạn cường giả thiên tài, đúc thành Vô Thượng Thiên Đế đan? Quân Hạo này đúng là tang tâm bệnh cuồng (phát rồ mất trí) a! Chẳng qua Hỗn Độn nguyên thú hiểu được thủ pháp luyện đan tà ác như thế, không biết có phải đến từ đan đạo trong vũ trụ mà hắn từng cắn nuốt!
Khương Tư Nam khẽ than thở nói.
Sưu!
Cả ngườ hắn hóa thành một đạo lưu quang, tốc độ nhanh đến cực điểm, phi tốc bay tới vị trí nơi đặt tâm tạng của Hỗn Độn nguyên thú.
Hắn luyện hóa tàn hồn Hỗn Độn nguyên thú, từ trong ký ức của nó biết được một điều, thì ra nơi Quân Hạo luyện đan chính là chỗ tâm tạng từng bị Yêu Đế một quyền oanh vụn.
Chỉ sợ ngay cả đạo bóng đen Hỗn Độn nguyên thú đào tẩu được kia cũng không tưởng tượng ra nổi, Khương Tư Nam chẳng những hoàn toàn cắn nuốt luyện hóa tàn hồn, mà còn tách lấy ký ức từ trong đó, dễ dàng tìm ra vị trí Quân Hạo đang ẩn núp.
- Vô Thượng Thiên Đế đan này chính là thứ đoạt tinh hoa chúng sinh vạn linh, một khi luyện thành nghe nói còn có dị tượng xuất hiện! Chỉ là bây giờ chưa đến ngày Vô Thượng Thiên Đế đan khai đan, oán khí, chiến lực, tâm huyết, nguyên thần các loại điều kiện đều chưa tề tụ đủ, chỉ sợ Quân Hạo đã nhịn không được!
Khương Tư Nam tự nhiên biết phương pháp luyện chế Vô Thượng Thiên Đế đan,
Cho nên mới rõ như lòng bàn tay về thủ đoạn bách thiết muốn giết chết toàn bộ cường giả thiên tài của Quân Hạo.
Quân Hạo vốn đã có tu vi Tiên Vương, nếu nuốt xuống Vô Thượng Thiên Đế đan, dù là có tàn khuyết, không được hoàn mỹ, nhưng e là ít nhất cũng có thể thành tựu bán bộ Tiên Đế, đến lúc đó sợ rằng trọn cả Cửu Thiên Tiên giới đều không ai có thể ngăn được hắn.
- Tất phải ngăn trở hắn luyện chế Vô Thượng Thiên Đế đan!
Trong mắt Khương Tư Nam chớp qua một tia phong mang.
Không quản Quân Hạo có âm mưu gì, nhưng nếu để hắn thành công, chỉ sợ mình muốn cứu bốn người Diệp Tích Quân sẽ càng ngàn khó vạn khó.
Tuy lần này phải đối mặt với một tuyệt thế Tiên Vương, nhưng Khương Tư Nam vẫn dứt khoát đưa ra quyết định.
Sưu!
Mặt đất hóa thành một mảnh hư ảnh dưới chân hắn, hắn phi hành lướt trên đó, hắc quang quỉ dị chung quanh không có một tia một hào chạm được trên người hắn.
Khương Tư Nam thoáng suy nghĩ một lát liền cũng rõ ràng, những hắc quang quỷ dị này là do sát khí tuyên cổ trong cơ thể Hỗn Độn nguyên thú hình thành nên, trong khi mình đã luyện hóa tàn hồn Hỗn Độn nguyên thú, lây dính một tia khí tức Hỗn Độn nguyên thú, thế nên đoán rằng hắc quang quỷ dị liền coi mình như là một bộ phận của Hỗn Độn nguyên thú.
Như thế vừa hay, càng tiện cho mình hành sự.
Nếu phải phân tâm đối phó hắc quang quỷ dị, chẳng những lãng phí thời gian, hơn nữa còn cực kỳ phiền toái.
Rất nhanh hắn đã bay tới vị trí đặt tâm tạng Hỗn Độn nguyên thú.
Ông!
Cả người Khương Tư Nam trực tiếp hóa thành một đạo hắc quang, bắn vào trong vực sâu hắc ám hun hút trước mắt
Đám chiến linh và sát hồn trong vực sâu vừa cảm nhận được khí tức trong người Khương Tư Nam, đều tự động nhường ra, không hề nhào lên.
Khương Tư Nam càng cảm thấy sự thần diệu của tàn hồn Hỗn Độn nguyên thú.
Phía dưới là một mảnh hắc ám sâu không thấy đáy, Khương Tư Nam càng bay xuống dưới lại càng thêm phần cẩn thận.
Hồng Mông Tạo Hóa kinh được hắn vận chuyển tới cực điểm, thuật biến hóa của Tổ Long bí thuật cũng mang đến cho hắn yểm hộ cực chắc chắn, khiến khí tức hắn không hề bị tiết lộ mảy may.
- Chính là chỗ đó!
Cũng không biết bay bao lâu, Khương Tư Nam chợt thấy trong hắc ám có một mảnh quang mang nhàn nhạt, lập tức toàn thân hắn khẽ chấn, trong mắt chớp qua một tia tinh quang.
Căn cứ ký ức tàn hồn, Hỗn Độn nguyên thú tuy bị một quyền của Yêu Đế oanh giết, nhưng ở vị trí tâm tạng của nó vẫn có một ít không gian phá toái, bên trong thậm chí ẩn chứa một ít bảo mật và sinh thời Hỗn Độn nguyên thú sưu tập được.
Mà phiến quang mang trước mắt chính là không gian phá toái lớn nhất trong đó, bên trong ẩn chứa đỉnh của thế giới Hỗn Độn nguyên thú, Quân Hạo chính dựa vào đỉnh này để luyện chế Vô Thượng Thiên Đế đan.
Lúc này, trong không gian phá toái, chiếc đỉnh ba chân hai tai bị hỏa diễm chín màu thiêu đốt, dần dần tán phát ra quang mang chín màu, lộng lẫy đến cực điểm.
Một quang đoàn lớn chừng nắm tay chìm nổi trong hỏa diễm chín màu, tán phát ra một cỗ khí tức khiến người chấn đãng.
Quang đoàn kia giống như Thiên Đế vô song trấn áp chín phương trời mười phương đất, khiến người vừa nhìn, liền nhịn không được tưởng muốn quỳ xuống mô bái.
- Tà Thần, Vô Thượng Thiên Đế đan này còn cần bao lâu?
Hiện giờ Quân Hạo càng lúc càng nóng nảy, phảng phất như trong lòng có dự cảm bất hảo nào đó sắp sửa xảy ra.&
Khương Tư Nam trong lòng chấn kinh, phảng phất như đụng chạm đến đại bí mật sâu thẳm của thế giới này.
Khương Tư Nam cuối cùng đã biết, vì sao bây giờ trong Cửu Thiên Tiên giới lại không có cường giả cấp Đế, chỉ sợ cường giả cấp Đế đều đã tiến vào trong Hỗn Độn vực hải, đi săn giết Hỗn Độn nguyên thú.
Nếu bỏ mặc Hỗn Độn nguyên thú cắn nuốt vũ trụ, chỉ sợ không bao lâu nữa, trọn cả Hỗn Độn chỉ thừa lại một mảnh tử tịch.
- Đáng tiếc a, đạo tàn hồn này chỉ ngưng tụ một ít ý niệm của Hỗn Độn nguyên thú sau khi chết, chứ không cất chứa truyền thừa thực sự của Hỗn Độn nguyên thú!
Khương Tư Nam cảm thấy có phần đáng tiếc, đạo tàn hồn này tuy bị mình luyện hóa, nhưng cũng chỉ được đến một ít ký ức từ trong đó mà thôi, chứ không giành được truyền thừa hạch tâm của Hỗn Độn nguyên thú.
Chẳng qua trong đạo tàn hồn này ẩn chứa năng lượng linh hồn bàng bạc, đủ khiến thần hồn Khương Tư Nam đạt tới một loại trình độ khó mà tưởng tượng.
- Hiện nay chắc ta đã vươn tới bình cảnh Cổ Thần cửu tinh, tưởng muốn lĩnh ngộ sinh tử chi lực, ngưng tụ thế giới thiên đạo, chỉ sợ không phải trong thời gian ngắn có thể làm được!
Khương Tư Nam đứng dậy, trong mắt lấp lánh tinh mang, khí tức trong người càng trở nên sâu không lường được.
- Nguyên thần bị thương rồi ư?
Khương Tư Nam kiểm tra Ngao Huyên Huyên một chút, lông mày khẽ nhíu, suy đoán ra Ngao Huyên Huyên e là đã bị mình vô ý đả thương, hiện nay nguyên thần tổn hại, đang chìm trong hôn mê.
Hắn lấy ra vài gốc tiên dược thơm ngát, quang hoa lấp lánh, chính là bảo dược vô thượng tu phục linh hồn, đút cho Ngao Huyên Huyên phục dụng, rồi thu nàng vào trong tiểu thế giới của mình
- Toàn bộ mọi chuyện đều là do Quân Hạo giở trò quỷ, nếu ta dự liệu không sai, hắn cũng đang giấu mình trong thân thể con Hỗn Độn nguyên thú này!
Ánh mắt Khương Tư Nam chợt lóe, đạp ra một bước, không dính chút khói lửa hồng trần nào, cứ thế nháy mắt liền tan biến trong phiến tinh không hoang vu này.
Ầm ầm!
Trên đại lục vô biên hình thành từ thi thể Hỗn Độn nguyên thú, thiên địa chấn rung, thần quang đen ngòm quỷ dị tung hoành, khắp nơi tràn ngập một cỗ khí tức tanh mùi máu.
Đệ tử thiên tài đi tới trên phiến đại lục vô biên này đã bị chém giết chín thành, hiện giờ tiếng cầu cứu thanh, tiếng chém giết càng lúc càng yếu, đến sau cùng cơ hồ đã rất khó nghe được.
Nhưng càng quỷ dị chính là, trên đại lục không lưu lại một giọt máu, một thi thể nào, chỉ có sát khí nhàn nhạt ngập tràn trong hư không, tỏ rõ nơi đây vừa trải qua một trường đại giết hại.
- Lấy máu thịt và nguyên thần của ngàn vạn cường giả thiên tài, đúc thành Vô Thượng Thiên Đế đan? Quân Hạo này đúng là tang tâm bệnh cuồng (phát rồ mất trí) a! Chẳng qua Hỗn Độn nguyên thú hiểu được thủ pháp luyện đan tà ác như thế, không biết có phải đến từ đan đạo trong vũ trụ mà hắn từng cắn nuốt!
Khương Tư Nam khẽ than thở nói.
Sưu!
Cả ngườ hắn hóa thành một đạo lưu quang, tốc độ nhanh đến cực điểm, phi tốc bay tới vị trí nơi đặt tâm tạng của Hỗn Độn nguyên thú.
Hắn luyện hóa tàn hồn Hỗn Độn nguyên thú, từ trong ký ức của nó biết được một điều, thì ra nơi Quân Hạo luyện đan chính là chỗ tâm tạng từng bị Yêu Đế một quyền oanh vụn.
Chỉ sợ ngay cả đạo bóng đen Hỗn Độn nguyên thú đào tẩu được kia cũng không tưởng tượng ra nổi, Khương Tư Nam chẳng những hoàn toàn cắn nuốt luyện hóa tàn hồn, mà còn tách lấy ký ức từ trong đó, dễ dàng tìm ra vị trí Quân Hạo đang ẩn núp.
- Vô Thượng Thiên Đế đan này chính là thứ đoạt tinh hoa chúng sinh vạn linh, một khi luyện thành nghe nói còn có dị tượng xuất hiện! Chỉ là bây giờ chưa đến ngày Vô Thượng Thiên Đế đan khai đan, oán khí, chiến lực, tâm huyết, nguyên thần các loại điều kiện đều chưa tề tụ đủ, chỉ sợ Quân Hạo đã nhịn không được!
Khương Tư Nam tự nhiên biết phương pháp luyện chế Vô Thượng Thiên Đế đan,
Cho nên mới rõ như lòng bàn tay về thủ đoạn bách thiết muốn giết chết toàn bộ cường giả thiên tài của Quân Hạo.
Quân Hạo vốn đã có tu vi Tiên Vương, nếu nuốt xuống Vô Thượng Thiên Đế đan, dù là có tàn khuyết, không được hoàn mỹ, nhưng e là ít nhất cũng có thể thành tựu bán bộ Tiên Đế, đến lúc đó sợ rằng trọn cả Cửu Thiên Tiên giới đều không ai có thể ngăn được hắn.
- Tất phải ngăn trở hắn luyện chế Vô Thượng Thiên Đế đan!
Trong mắt Khương Tư Nam chớp qua một tia phong mang.
Không quản Quân Hạo có âm mưu gì, nhưng nếu để hắn thành công, chỉ sợ mình muốn cứu bốn người Diệp Tích Quân sẽ càng ngàn khó vạn khó.
Tuy lần này phải đối mặt với một tuyệt thế Tiên Vương, nhưng Khương Tư Nam vẫn dứt khoát đưa ra quyết định.
Sưu!
Mặt đất hóa thành một mảnh hư ảnh dưới chân hắn, hắn phi hành lướt trên đó, hắc quang quỉ dị chung quanh không có một tia một hào chạm được trên người hắn.
Khương Tư Nam thoáng suy nghĩ một lát liền cũng rõ ràng, những hắc quang quỷ dị này là do sát khí tuyên cổ trong cơ thể Hỗn Độn nguyên thú hình thành nên, trong khi mình đã luyện hóa tàn hồn Hỗn Độn nguyên thú, lây dính một tia khí tức Hỗn Độn nguyên thú, thế nên đoán rằng hắc quang quỷ dị liền coi mình như là một bộ phận của Hỗn Độn nguyên thú.
Như thế vừa hay, càng tiện cho mình hành sự.
Nếu phải phân tâm đối phó hắc quang quỷ dị, chẳng những lãng phí thời gian, hơn nữa còn cực kỳ phiền toái.
Rất nhanh hắn đã bay tới vị trí đặt tâm tạng Hỗn Độn nguyên thú.
Ông!
Cả người Khương Tư Nam trực tiếp hóa thành một đạo hắc quang, bắn vào trong vực sâu hắc ám hun hút trước mắt
Đám chiến linh và sát hồn trong vực sâu vừa cảm nhận được khí tức trong người Khương Tư Nam, đều tự động nhường ra, không hề nhào lên.
Khương Tư Nam càng cảm thấy sự thần diệu của tàn hồn Hỗn Độn nguyên thú.
Phía dưới là một mảnh hắc ám sâu không thấy đáy, Khương Tư Nam càng bay xuống dưới lại càng thêm phần cẩn thận.
Hồng Mông Tạo Hóa kinh được hắn vận chuyển tới cực điểm, thuật biến hóa của Tổ Long bí thuật cũng mang đến cho hắn yểm hộ cực chắc chắn, khiến khí tức hắn không hề bị tiết lộ mảy may.
- Chính là chỗ đó!
Cũng không biết bay bao lâu, Khương Tư Nam chợt thấy trong hắc ám có một mảnh quang mang nhàn nhạt, lập tức toàn thân hắn khẽ chấn, trong mắt chớp qua một tia tinh quang.
Căn cứ ký ức tàn hồn, Hỗn Độn nguyên thú tuy bị một quyền của Yêu Đế oanh giết, nhưng ở vị trí tâm tạng của nó vẫn có một ít không gian phá toái, bên trong thậm chí ẩn chứa một ít bảo mật và sinh thời Hỗn Độn nguyên thú sưu tập được.
Mà phiến quang mang trước mắt chính là không gian phá toái lớn nhất trong đó, bên trong ẩn chứa đỉnh của thế giới Hỗn Độn nguyên thú, Quân Hạo chính dựa vào đỉnh này để luyện chế Vô Thượng Thiên Đế đan.
Lúc này, trong không gian phá toái, chiếc đỉnh ba chân hai tai bị hỏa diễm chín màu thiêu đốt, dần dần tán phát ra quang mang chín màu, lộng lẫy đến cực điểm.
Một quang đoàn lớn chừng nắm tay chìm nổi trong hỏa diễm chín màu, tán phát ra một cỗ khí tức khiến người chấn đãng.
Quang đoàn kia giống như Thiên Đế vô song trấn áp chín phương trời mười phương đất, khiến người vừa nhìn, liền nhịn không được tưởng muốn quỳ xuống mô bái.
- Tà Thần, Vô Thượng Thiên Đế đan này còn cần bao lâu?
Hiện giờ Quân Hạo càng lúc càng nóng nảy, phảng phất như trong lòng có dự cảm bất hảo nào đó sắp sửa xảy ra.&