Tạo Hóa Tiên Đế
Chương 1312: Trước khi bão táp xảy ra
- Đây là tâm ma kiếp?!
- Ha ha ha... Đạo tâm ma kiếp sau cùng cũng là lúc hắn yếu ớt nhất, giết Khương Tư Nam, Hồng Mông Tạo Hóa tháp sẽ là của chúng ta!
Lúc này, trong mắt tất cả cường giả Chí Tôn đều lộ ra thần sắc tham lam và kinh hỉ.
Vừa nãy Chí Tôn kiếp của Khương Tư Nam là chín trọng lôi kiếp, ngay cả cường giả Chí Tôn dính phải cũng chết, chẳng thế mà rất nhiều cường giả Chí Tôn đã chết ở trong đó, chẳng qua đại bộ phận cường giả Chí Tôn đều kịp thời thoát ly, tránh ra xa xa, quan vọng tình hình độ kiếp của Khương Tư Nam.
Quả nhiên, lôi kiếp của Khương Tư Nam rất nhanh liền kết thúc, hiện nay lúc phải đối chọi với đạo tâm ma kiếp sau cùng cũng là thời điểm Khương Tư Nam hư nhược nhất. Mà dù Khương Tư Nam có vượt qua tâm ma kiếp, đối với những cường giả Chí Tôn ở đây hắn cũng không còn mấy uy hiếp, Khương Tư Nam mới vừa bước vào cảnh giới Chí Tôn, đối với bọn họ mà nói thì diệt đi dễ như trở bàn tay.
Phải biết, nơi này có rất nhiều cường giả Chí Tôn, hơn nữa phần đông còn là chủ nhân Thánh Địa, gia chủ thế gia, không một ai không là tồn tại một tay che trời.
- Không hay! Đại ca nguy hiểm!
Trong mắt tiểu hòa thượng chớp qua một đạo kim mang, thần tình vô cùng lo lắng.
Lúc này, Mộng Thương Sinh, Vương Vũ Thần, Đoan Mộc Hàn và tiểu hòa thượng đã hoàn thành đột phá, trở thành bốn vị cường giả đạp bước vào cảnh giới Chí Tôn, bọn hắn không cần phải vượt qua kiếp nạn, thế nên thời gian đột phá nhanh hơn Khương Tư Nam một ít.
- Gia gia, ngươi ra tay cứu đại ca đi!
Vương Vũ Thần nhìn Vương Bào chống quải trượng, trong mắt toát ra một tia khẩn cầu.
Đồng thời, Đoan Mộc Hàn cũng nôn nóng nhìn sang Mạc Thiên Nhai, lần này là thời khắc nguy cơ sinh tử, nhiều cường giả Chí Tôn như vậy, nếu không có kỳ tích phát sinh, e là Khương Tư Nam tất chết không nghi ngờ.
- Tiểu tử này không phải kẻ đoản mệnh... Nhưng mà nhiều cường giả Chí Tôn như thế, dù chúng ta đồng thời ra tay, chỉ sợ cũng ngăn không được bao lâu!
Quải trượng trong tay Vương Bào tán phát ra quang mang mênh mông, ánh mắt hắn thoáng đụng chạm cùng ánh mắt Mạc Thiên Nhai, Liễu Phàm tôn giả trong hư không.
Hôm nay tới đây là vì Vương Vũ Thần, Đoan Mộc Hàn và tiểu hòa thượng, tuy nơi này có rất nhiều cường giả Chí Tôn, nhưng bọn họ vẫn chọn bảo hộ Khương Tư Nam.
- Vương lão quái, chẳng lẽ ngươi sợ? Hắc hắc... Cơ hội khiêu chiến thiên hạ quần hùng, lão tử há sẽ bỏ qua!
Mạc Thiên Nhai nhìn Vương Bào một cái, cười nhạo nói, trong mắt lấp lánh chiến ý nồng liệt.
Oanh!
Mạc Thiên Nhai tung người lên không, ma quang cuồn cuộn quanh thân, lao lên thiên không như con sông dài tung hoành trên trời dưới đất, bá khí vô cùng, nháy mắt đã hạ xuống trước mặt Khương Tư Nam.
- Chư vị, tưởng muốn đụng tới Khương Tư Nam, trước phải bước qua cửa bản tọa cái đã!
Giọng Mạc Thiên Nhai cao vút, như tiếng sắt đá va đập vào nhau, chấn cho lỗ tai ai nấy ông ông lên.
Thần tình ba đại thái thượng trưởng lão Nguyên Thủy Ma Tông sau lưng hắn đều vô cùng lãnh tuấn, ma khí ngất trời, bám theo sát gót Mạc Thiên Nhai, chiến ý trong mắt ngưng lại như thực chất.
- Ai... Xem ra bộ xương già này lại phải hoạt động một phen, hi vọng đám hậu sinh kia đừng ra tay mạnh quá!
Vương Bào nhìn Mạc Thiên Nhai suất tiên xông ra, lắc lắc đầu, cũng sải bước mà ra, thân hình nháy mắt liền tan biến trong hư không, một khắc sau đã xuất hiện trước người Khương Tư Nam.
- Còn có lão phu!
Vương Bào mỉm cười, tóc trắng phiêu diêu, tiên phong đạo cốt, khí tức như đầm sâu như biển rộng, mênh mông bao la vô cùng tận.
- A di đà Phật!
Liễu Phàm tôn giả cũng thốt lên một tiếng Phật hiệu, mang theo ba vị lão tăng sau người, cùng Vương Bào, Mạc Thiên Nhai sóng vai mà đứng.
Chỉ nháy mắt mà thôi, chín đại cường giả Chí Tôn đã hạ xuống thành hình chữ nhất (一) trước mặt Khương Tư Nam, đồng thời tán phát ra khí tức hạo hãn vô biên, chấn cho vô số cường giả Chí Tôn phía đối diện đều biến sắc.
- Tây Cực Châu Tu Di sơn Vạn Phật Thánh Địa, Nguyên Thủy Ma Tông, Trung Thần Châu Vương gia?!
Có cường giả Chí Tôn nhẹ giọng lẩm bẩm, thần tình thoáng hiện vẻ kiêng sợ.
Bọn họ nhận ra thân phận mấy người kia, đặc biệt là Liễu Phàm tôn giả và Mạc Thiên Nhai đều là cường giả uy chấn thiên hạ, chủ nhân Thánh Địa, ở trước mặt bọn họ, dù là cường giả Chí Tôn cũng cảm thấy phải kiêng sợ phần nào.
Về phần Trung Thần Châu Vương gia cũng là một gia tộc vô cùng thần bí, theo lời đồn người trong gia tộc này tu lực lượng vận mệnh nhân quả, tuy rất nhiều người trong gia tộc chết yểu, nhưng chỉ cần sống sót thì không ai không là tồn tại cường đại đến độ cực khủng bố.
Có lẽ cái tên Vương Bào khiến rất nhiều người cảm thấy xa lạ, nhưng cái tên này ở vạn năm trước cũng đã uy chấn chư thiên, rất nhiều cường giả Dị Tộc bị chết thảm trong tay hắn.
Nhưng không ngờ, một lão quái vật như thế đến nay vẫn dừng chân ở Nhân Gian giới, tịnh chưa hề phi thăng Tiên giới.
- Liễu Phàm tôn giả, Mạc Thiên Nhai, còn cả Vương Bào lão nhân, các ngươi tuy đều là tiền bối thành danh đã lâu, nhưng các ngươi cho rằng chỉ bằng mấy người các ngươi liền có thể ngăn nổi tất cả chúng ta?
Vừa lúc đó, một thanh niên Chí Tôn nét mặt yêu dị, tóc dài trắng bạc đứng ra, lạnh giọng nói.
- Chư vị đạo hữu hơi an chớ nóng, khi phụ một đứa vãn bối tính được cái gì? Khương Tư Nam này còn đang Độ Kiếp, không bằng chờ hắn Độ Kiếp xong các ngươi hẵng động thủ, được không? Đến lúc đó ta tuyệt đối sẽ không ngăn trở!
Vương Bào cười hì hì nói.
- Các ngươi tính toán hay lắm!
Khổng Lan cũng đứng ra, áo xanh trên người phiêu diêu, tán phát ra thần quang năm màu thần bí, trong mắt hắn phảng phất có hai thanh thần kiếm năm màu sắc bén vô cùng, cắm thẳng vào sâu trong nhân tâm.
Hắn lạnh giọng nói:
Đừng nói dễ nghe thế! Chẳng lẽ các ngươi không động tâm với Hồng Mông Tạo Hóa tháp? Ngoan ngoãn nhường ra, bằng không, hôm nay toàn bộ các ngươi đều tiêu đời ở chỗ này!
- Có Thái Nguyên chưởng giáo ở đây, Liễu Phàm tôn giả, chẳng lẽ các ngươi thật muốn làm châu chấu đá xe?
Yêu Thừa cũng cười lạnh nói.
Bọn hắn càng nói trong lòng lại càng tự tin.
Không chỉ bởi đám người Liễu Phàm tôn giả chỉ có chín vị Chí Tôn, trong khi phía tưởng muốn cướp đoạt Hồng Mông Tạo Hóa tháp lên tới tận trên trăm vị Chí Tôn.
Mà còn bởi, ngay cả Thái Nguyên chưởng giáo và Đế Nhất Thánh Tử đều tới, Thái Sơ tiên cung tán phát tiên quang mênh mông giữa hư không, loại tiên khí sát phạt chí cường kia một khi được phát động, dù có là Liễu Phàm tôn giả, Mạc Thiên Nhai cùng Vương Bào cũng không làm gì được.
Trên mặt Thái Nguyên chưởng giáo mang theo ý cười nhàn nhạt, nhìn sang Liễu Phàm tôn giả và Vương Bào, chậm rãi nói:
- Hai vị đạo huynh, chúng ta tương giao nhiều năm, chẳng lẽ hôm nay phải muốn xé phá da mặt? Hồng Mông Tạo Hóa tháp này chính là thánh vật của Thái Sơ Thánh Địa, hôm nay bản tọa tất phải nghênh về thánh vật mà tổ sư gia di lưu!
Trong ngữ điệu Thái Nguyên chưởng giáo mang theo ý vị kiên quyết không thể nghi ngờ, có điều hắn tịnh không gấp gáp động thủ, tự mang trong mình một cỗ khí độ vô địch có thể chưởng khống hết thảy, cho là dù Khương Tư Nam có vượt qua tâm ma kiếp hay không, đối với chuyện hắn muốn làm đều không tạo thành chút ảnh hưởng nào.
Chẳng qua, lời hắn nói quả thực không ai có thể phản bác, Hồng Mông Tạo Hóa tháp chính là bảo vật của Thái Sơ Thiên đế, Thái Sơ Thiên đế là tổ sư Thái Sơ Thánh Địa, mượn cớ này đúng thật rất hoàn mỹ.
Ai cũng biết, bảo vật trong Tu Chân Giới người có duyên mà được, không phải nói bảo vật có quan hệ với tổ sư gia ngươi liền thành là đồ của ngươi.
Nhưng mà, Thái Sơ Thánh Địa không dễ chọc, chẳng ai dại đụng tới trên đầu bọn họ.
- Ha ha ha... Đạo tâm ma kiếp sau cùng cũng là lúc hắn yếu ớt nhất, giết Khương Tư Nam, Hồng Mông Tạo Hóa tháp sẽ là của chúng ta!
Lúc này, trong mắt tất cả cường giả Chí Tôn đều lộ ra thần sắc tham lam và kinh hỉ.
Vừa nãy Chí Tôn kiếp của Khương Tư Nam là chín trọng lôi kiếp, ngay cả cường giả Chí Tôn dính phải cũng chết, chẳng thế mà rất nhiều cường giả Chí Tôn đã chết ở trong đó, chẳng qua đại bộ phận cường giả Chí Tôn đều kịp thời thoát ly, tránh ra xa xa, quan vọng tình hình độ kiếp của Khương Tư Nam.
Quả nhiên, lôi kiếp của Khương Tư Nam rất nhanh liền kết thúc, hiện nay lúc phải đối chọi với đạo tâm ma kiếp sau cùng cũng là thời điểm Khương Tư Nam hư nhược nhất. Mà dù Khương Tư Nam có vượt qua tâm ma kiếp, đối với những cường giả Chí Tôn ở đây hắn cũng không còn mấy uy hiếp, Khương Tư Nam mới vừa bước vào cảnh giới Chí Tôn, đối với bọn họ mà nói thì diệt đi dễ như trở bàn tay.
Phải biết, nơi này có rất nhiều cường giả Chí Tôn, hơn nữa phần đông còn là chủ nhân Thánh Địa, gia chủ thế gia, không một ai không là tồn tại một tay che trời.
- Không hay! Đại ca nguy hiểm!
Trong mắt tiểu hòa thượng chớp qua một đạo kim mang, thần tình vô cùng lo lắng.
Lúc này, Mộng Thương Sinh, Vương Vũ Thần, Đoan Mộc Hàn và tiểu hòa thượng đã hoàn thành đột phá, trở thành bốn vị cường giả đạp bước vào cảnh giới Chí Tôn, bọn hắn không cần phải vượt qua kiếp nạn, thế nên thời gian đột phá nhanh hơn Khương Tư Nam một ít.
- Gia gia, ngươi ra tay cứu đại ca đi!
Vương Vũ Thần nhìn Vương Bào chống quải trượng, trong mắt toát ra một tia khẩn cầu.
Đồng thời, Đoan Mộc Hàn cũng nôn nóng nhìn sang Mạc Thiên Nhai, lần này là thời khắc nguy cơ sinh tử, nhiều cường giả Chí Tôn như vậy, nếu không có kỳ tích phát sinh, e là Khương Tư Nam tất chết không nghi ngờ.
- Tiểu tử này không phải kẻ đoản mệnh... Nhưng mà nhiều cường giả Chí Tôn như thế, dù chúng ta đồng thời ra tay, chỉ sợ cũng ngăn không được bao lâu!
Quải trượng trong tay Vương Bào tán phát ra quang mang mênh mông, ánh mắt hắn thoáng đụng chạm cùng ánh mắt Mạc Thiên Nhai, Liễu Phàm tôn giả trong hư không.
Hôm nay tới đây là vì Vương Vũ Thần, Đoan Mộc Hàn và tiểu hòa thượng, tuy nơi này có rất nhiều cường giả Chí Tôn, nhưng bọn họ vẫn chọn bảo hộ Khương Tư Nam.
- Vương lão quái, chẳng lẽ ngươi sợ? Hắc hắc... Cơ hội khiêu chiến thiên hạ quần hùng, lão tử há sẽ bỏ qua!
Mạc Thiên Nhai nhìn Vương Bào một cái, cười nhạo nói, trong mắt lấp lánh chiến ý nồng liệt.
Oanh!
Mạc Thiên Nhai tung người lên không, ma quang cuồn cuộn quanh thân, lao lên thiên không như con sông dài tung hoành trên trời dưới đất, bá khí vô cùng, nháy mắt đã hạ xuống trước mặt Khương Tư Nam.
- Chư vị, tưởng muốn đụng tới Khương Tư Nam, trước phải bước qua cửa bản tọa cái đã!
Giọng Mạc Thiên Nhai cao vút, như tiếng sắt đá va đập vào nhau, chấn cho lỗ tai ai nấy ông ông lên.
Thần tình ba đại thái thượng trưởng lão Nguyên Thủy Ma Tông sau lưng hắn đều vô cùng lãnh tuấn, ma khí ngất trời, bám theo sát gót Mạc Thiên Nhai, chiến ý trong mắt ngưng lại như thực chất.
- Ai... Xem ra bộ xương già này lại phải hoạt động một phen, hi vọng đám hậu sinh kia đừng ra tay mạnh quá!
Vương Bào nhìn Mạc Thiên Nhai suất tiên xông ra, lắc lắc đầu, cũng sải bước mà ra, thân hình nháy mắt liền tan biến trong hư không, một khắc sau đã xuất hiện trước người Khương Tư Nam.
- Còn có lão phu!
Vương Bào mỉm cười, tóc trắng phiêu diêu, tiên phong đạo cốt, khí tức như đầm sâu như biển rộng, mênh mông bao la vô cùng tận.
- A di đà Phật!
Liễu Phàm tôn giả cũng thốt lên một tiếng Phật hiệu, mang theo ba vị lão tăng sau người, cùng Vương Bào, Mạc Thiên Nhai sóng vai mà đứng.
Chỉ nháy mắt mà thôi, chín đại cường giả Chí Tôn đã hạ xuống thành hình chữ nhất (一) trước mặt Khương Tư Nam, đồng thời tán phát ra khí tức hạo hãn vô biên, chấn cho vô số cường giả Chí Tôn phía đối diện đều biến sắc.
- Tây Cực Châu Tu Di sơn Vạn Phật Thánh Địa, Nguyên Thủy Ma Tông, Trung Thần Châu Vương gia?!
Có cường giả Chí Tôn nhẹ giọng lẩm bẩm, thần tình thoáng hiện vẻ kiêng sợ.
Bọn họ nhận ra thân phận mấy người kia, đặc biệt là Liễu Phàm tôn giả và Mạc Thiên Nhai đều là cường giả uy chấn thiên hạ, chủ nhân Thánh Địa, ở trước mặt bọn họ, dù là cường giả Chí Tôn cũng cảm thấy phải kiêng sợ phần nào.
Về phần Trung Thần Châu Vương gia cũng là một gia tộc vô cùng thần bí, theo lời đồn người trong gia tộc này tu lực lượng vận mệnh nhân quả, tuy rất nhiều người trong gia tộc chết yểu, nhưng chỉ cần sống sót thì không ai không là tồn tại cường đại đến độ cực khủng bố.
Có lẽ cái tên Vương Bào khiến rất nhiều người cảm thấy xa lạ, nhưng cái tên này ở vạn năm trước cũng đã uy chấn chư thiên, rất nhiều cường giả Dị Tộc bị chết thảm trong tay hắn.
Nhưng không ngờ, một lão quái vật như thế đến nay vẫn dừng chân ở Nhân Gian giới, tịnh chưa hề phi thăng Tiên giới.
- Liễu Phàm tôn giả, Mạc Thiên Nhai, còn cả Vương Bào lão nhân, các ngươi tuy đều là tiền bối thành danh đã lâu, nhưng các ngươi cho rằng chỉ bằng mấy người các ngươi liền có thể ngăn nổi tất cả chúng ta?
Vừa lúc đó, một thanh niên Chí Tôn nét mặt yêu dị, tóc dài trắng bạc đứng ra, lạnh giọng nói.
- Chư vị đạo hữu hơi an chớ nóng, khi phụ một đứa vãn bối tính được cái gì? Khương Tư Nam này còn đang Độ Kiếp, không bằng chờ hắn Độ Kiếp xong các ngươi hẵng động thủ, được không? Đến lúc đó ta tuyệt đối sẽ không ngăn trở!
Vương Bào cười hì hì nói.
- Các ngươi tính toán hay lắm!
Khổng Lan cũng đứng ra, áo xanh trên người phiêu diêu, tán phát ra thần quang năm màu thần bí, trong mắt hắn phảng phất có hai thanh thần kiếm năm màu sắc bén vô cùng, cắm thẳng vào sâu trong nhân tâm.
Hắn lạnh giọng nói:
Đừng nói dễ nghe thế! Chẳng lẽ các ngươi không động tâm với Hồng Mông Tạo Hóa tháp? Ngoan ngoãn nhường ra, bằng không, hôm nay toàn bộ các ngươi đều tiêu đời ở chỗ này!
- Có Thái Nguyên chưởng giáo ở đây, Liễu Phàm tôn giả, chẳng lẽ các ngươi thật muốn làm châu chấu đá xe?
Yêu Thừa cũng cười lạnh nói.
Bọn hắn càng nói trong lòng lại càng tự tin.
Không chỉ bởi đám người Liễu Phàm tôn giả chỉ có chín vị Chí Tôn, trong khi phía tưởng muốn cướp đoạt Hồng Mông Tạo Hóa tháp lên tới tận trên trăm vị Chí Tôn.
Mà còn bởi, ngay cả Thái Nguyên chưởng giáo và Đế Nhất Thánh Tử đều tới, Thái Sơ tiên cung tán phát tiên quang mênh mông giữa hư không, loại tiên khí sát phạt chí cường kia một khi được phát động, dù có là Liễu Phàm tôn giả, Mạc Thiên Nhai cùng Vương Bào cũng không làm gì được.
Trên mặt Thái Nguyên chưởng giáo mang theo ý cười nhàn nhạt, nhìn sang Liễu Phàm tôn giả và Vương Bào, chậm rãi nói:
- Hai vị đạo huynh, chúng ta tương giao nhiều năm, chẳng lẽ hôm nay phải muốn xé phá da mặt? Hồng Mông Tạo Hóa tháp này chính là thánh vật của Thái Sơ Thánh Địa, hôm nay bản tọa tất phải nghênh về thánh vật mà tổ sư gia di lưu!
Trong ngữ điệu Thái Nguyên chưởng giáo mang theo ý vị kiên quyết không thể nghi ngờ, có điều hắn tịnh không gấp gáp động thủ, tự mang trong mình một cỗ khí độ vô địch có thể chưởng khống hết thảy, cho là dù Khương Tư Nam có vượt qua tâm ma kiếp hay không, đối với chuyện hắn muốn làm đều không tạo thành chút ảnh hưởng nào.
Chẳng qua, lời hắn nói quả thực không ai có thể phản bác, Hồng Mông Tạo Hóa tháp chính là bảo vật của Thái Sơ Thiên đế, Thái Sơ Thiên đế là tổ sư Thái Sơ Thánh Địa, mượn cớ này đúng thật rất hoàn mỹ.
Ai cũng biết, bảo vật trong Tu Chân Giới người có duyên mà được, không phải nói bảo vật có quan hệ với tổ sư gia ngươi liền thành là đồ của ngươi.
Nhưng mà, Thái Sơ Thánh Địa không dễ chọc, chẳng ai dại đụng tới trên đầu bọn họ.