Tạo Hóa Tiên Đế
Chương 1279: Hiếm thấy chủ tớ
- A... Ngươi dám làm tổn thương ta, chủ nhân sẽ không bỏ qua ngươi! Các ngươi chết đi!
Trung niên nhân giống như điên cuồng, sợi tóc rối tung, trên người tất cả đều là huyết quang.
Ánh mắt của Khương Tư Nam có chút ngưng trọng, hắn từ trên người trung niên này cảm thấy một loại khí tức cực kỳ lạ lẫm, nhất là vừa rồi trung niên nhân kích phát Huyết Hải Kiếm Vũ, hoàn toàn là kích phát lực lượng huyết khí trên người mình, không hề giống kiếm đạo pháp tắc thuần túy, để cho trong lòng hắn cảm giác có chút nghi hoặc.
Người này rốt cuộc là ai? Vì sao mình cảm giác không thấy khí tức trên thân hắn?
Thời điểm Khương Tư Nam nghi hoặc, hắn bỗng nhiên cảm giác toàn thân sởn hết cả gai ốc, như gặp nguy cơ thật lớn, trước mắt đột nhiên xuất hiện một thân ảnh.
- Chủ nhân? Chủ nhân ngươi thật sự đến rồi? Mau giết hắn, hắn cướp đi Thăng Tiên Thảo của chủ nhân!
Trung niên nhân thấy thân ảnh thanh sắc kia, mặt lộ lập tức vui mừng, vội vàng hô lớn.
Thân ảnh thanh sắc lẳng lặng xoay người lại, lập tức để cho phiến thiên địa này cũng chấn động.
Đây là một thanh niên hơn hai mươi tuổi, tóc chỉ dài một tấc, da thịt toàn thân lộ ra quang mang kim sắc nhàn nhạt, khuôn mặt cực kỳ cương nghị, như đao gọt búa khắc.
Thân hình của hắn thon dài, đứng ở trong hư không, chung quanh có kiếm quang nhỏ vụn lập loè, ẩn ẩn phác họa ra một thế giới thần bí.
Nhất là trong con ngươi của hắn, phảng phất như có hào quang Thập tự sáng chói chói mắt, liếc nhìn người, liền giống như có thể chứng kiến nội tâm đối phương, để cho người không tự chủ được cảm giác sợ hãi.
Đây là một người cường đại đến thâm bất khả trắc.
Khương Tư Nam lập tức có cảm giác như vậy.
- Ngươi đã đoạt Thăng Tiên Thảo của bổn tọa sao? Giao ra đây! Ta còn không muốn giết người.
Người áo xanh thản nhiên nói, trong ánh mắt lộ ra hào quang kỳ dị, trong thanh âm tràn đầy bá đạo không dung cãi lời.
- Như thế nào? Đánh lão xong, lại đến tiểu nhân sao? Thăng Tiên Thảo này vốn là đồ đạc của ta, tại sao phải giao cho ngươi?
Khương Tư Nam cười lạnh nói.
Trong lòng của hắn cũng ẩn ẩn đề phòng, bởi vì hắn chứng kiến, trên đỉnh đầu người áo xanh này, thậm chí có ba Thiên Kiếm Tâm kim quang sáng chói, cực kỳ rực rỡ tươi đẹp, tản ra chấn động cường đại.
Điều này đại biểu, người áo xanh này đã lĩnh ngộ ba loại kiếm đạo pháp tắc bài danh trước 100 đến viên mãn, đã đản sinh ra Thiên Kiếm Tâm kim sắc.
Tuy Khương Tư Nam trông mà thèm, nhưng hắn biết ba viên Thiên Kiếm Tâm kim sắc này đại biểu cái gì, âm thầm súc tích lực lượng, phòng bị người áo xanh kia phát động công kích.
- Chủ nhân nói của hắn, đó chính là của hắn! Người Dị giới ti tiện, ngươi nhất định phải chết! Chủ nhân tuyệt đối sẽ không bỏ qua ngươi!
Người trung niên kia ở một bên kêu gào, trong ánh mắt tràn đầy hận ý.
- Dị giới?
Ánh mắt của Khương Tư Nam lóe lên, bỗng nhiên bắt được mấu chốt.
- Các ngươi không phải người của Thái Sơ Đại Thế Giới!
Một đạo thiểm điện bỗng nhiên vạch phá sương mù trong óc Khương Tư Nam, thanh âm của hắn có chút ngưng trọng nói.
Trong nội tâm Khương Tư Nam bắt đầu chấn kinh, vốn hắn cho rằng, Thiên Kiếm Tiên Sơn có 100 Thiên Kiếm Lệnh, tiến vào Thiên Kiếm Tiên Sơn tối đa sẽ không vượt qua một ngàn người.
Nhưng nếu như Thiên Kiếm Tiên Sơn không chỉ mở ra ở Thái Sơ Đại Thế Giới? Nếu như Thiên Kiếm Lệnh ở Thái Sơ Đại Thế Giới chỉ có 100 viên thì sao? Nếu như người của thế giới khác cũng có thể tiến vào Thiên Kiếm Tiên Sơn thì sao?
Khương Tư Nam càng nghĩa, càng cảm giác được loại khả năng này cực kỳ lớn.
- Ồ? Ngươi dĩ nhiên là người của Thái Sơ Đại Thế Giới? Nghe nói Thái Sơ Đại Thế Giới bị mấy Đại Thế Giới vây công, hôm nay đã suy yếu đến cực hạn, ngay cả Chân Tiên cũng không có! Trách không được ngươi nhỏ yếu như vậy!
Ánh mắt của thanh y nhân lộ ra một tia kinh dị.
Nhỏ yếu?
Trong nội tâm Khương Tư Nam cười khổ, từ khi hắn bắt đầu tu luyện đến nay, một đường dũng mãnh tinh tiến, có một không hai đương đại, cái này là lần đầu tiên bị người nói là nhỏ yếu.
Nhưng người áo xanh đối diện xác thực có tư cách, Thiên Kiếm Tiên Sơn mới mở ra bao lâu? Hắn dĩ nhiên đã lấy được ba viên Thiên Kiếm Tâm kim sắc, không biết là cướp đoạt, hay tự mình tu luyện thành, nhưng cái này cũng đã chứng minh người này đáng sợ.
- Thái Sơ Đại Thế Giới nghe nói ngay cả cường giả Chí Tôn cũng không có bao nhiêu, Hoàng giả có thể xưng hùng một phương, một Thánh Địa tiên môn chỉ có một hai Chí Tôn, thật sự là đáng thương! Tiểu tử, ngươi biết không? Ở thế giới của chúng ta, khoảng chừng trên trăm vị cường giả Chí Tôn, tùy ý xuất động cũng có thể triệt để diệt bọn ngươi! Cũng không biết thế giới nhỏ yếu như vậy, là làm sao mới có thể tồn tại đến bây giờ!
Người trung niên kia dương dương đắc ý nói, cho rằng nói như vậy có thể triệt phá hủy tin tưởng của Khương Tư Nam.
- Toàn bộ thế giới mới có trên trăm vị Chí Tôn?
Trong ánh mắt của Khương Tư Nam lộ ra một tia cổ quái, như vậy còn đáng giá tự hào? Tuy Khương Tư Nam không biết toàn bộ Thái Sơ Đại Thế Giới có bao nhiêu Chí Tôn, nhưng những ngày này hắn biết rõ, cường giả Chí Tôn đuổi giết hắn không chỉ hơn trăm người a.
Thiên Đế Sơn Bát đại gia tộc cộng lại, cường giả Chí Tôn chỉ sợ cũng phải hơn trăm người, mà Thánh Địa tiên môn như Thiên Đế Sơn, ở toàn bộ Thái Sơ Đại Thế Giới cộng lại, chỉ sợ có hơn mấy chục.
Như vậy tính toán, toàn bộ Thái Sơ Đại Thế Giới, số lượng cường giả Chí Tôn ít nhất cũng mấy ngàn người!
Hai cái hiếm thấy này là từ đâu đến? Thái Sơ Đại Thế Giới lại vì sao bị người nói nhỏ yếu như vậy?
Trong lòng Khương Tư Nam nghi hoặc lóe lên rồi biến mất.
- Muốn Thăng Tiên Thảo! Không có khả năng, vậy thì chiến a! Để cho ta tới lĩnh giáo thần thông của Dị giới thoáng một phát, không biết các ngươi là người của thế giới nào a?
Khương Tư Nam nhàn nhạt nói.
Trung niên nhân vênh váo tự đắc nhìn Khương Tư Nam, cười lạnh nói:
- Vậy hôm nay liền cho ngươi chết minh bạch! Chúng ta là người của Dạ Lang Đại Thế Giới! Ngươi phải may mắn vì cách Thái Sơ Đại Thế Giới của các ngươi xa xôi, bằng không mà nói đã sớm công phá thế giới của các ngươi! Mà chủ nhân nhà ta, chính là trẻ tuổi đệ nhất cường giả của Dạ Lang Đại Thế Giới, Dạ Phác Ân! Ta là tọa hạ đệ nhất cường giả của chủ nhân, Kim Chính Hi!
- Dạ Lang Đại Thế Giới? Dạ Phác Ân? Kim Chính Hi? Chưa từng nghe qua!
Khương Tư Nam hơi sững sờ, đối với thế giới hiếm thấy kia, hắn còn là lần đầu tiên nghe nói qua.
- Ngươi đương nhiên chưa từng nghe nói qua, lúc này Dạ Lang Đại Thế Giới chúng ta trọn vẹn được bảy viên Thiên Kiếm Lệnh, Thái Sơ Đại Thế Giới các ngươi có mấy viên? Một viên hay hai viên? Không bằng ngươi đầu nhập vào chủ nhân của ta, đi theo chủ nhân ta chinh phục Thiên Kiếm Tiên Sơn này, đạt được truyền thừa chí cao vô thượng!
Kim Chính Hi thổ mạt hoành phi, dương dương đắc ý nhìn Khương Tư Nam, phảng phất như quên vừa rồi Khương Tư Nam đánh mình thảm như vậy, bắt đầu muốn thuyết phục Khương Tư Nam, để cho hắn quy thuận Dạ Phác Ân.
Khương Tư Nam nhịn xuống khóe miệng có chút run rẩy, Dạ Lang Đại Thế Giới chỉ nhận được bảy viên Thiên Kiếm Lệnh, dĩ nhiên cũng đắc sắt như thế, nếu như bọn hắn biết Thái Sơ Đại Thế Giới có khoảng chừng 100 Thiên Kiếm Lệnh, có thể trực tiếp hù chết hay không?
Khương Tư Nam càng cảm thấy, đôi chủ tớ này cực kỳ hiếm thấy.
Trung niên nhân giống như điên cuồng, sợi tóc rối tung, trên người tất cả đều là huyết quang.
Ánh mắt của Khương Tư Nam có chút ngưng trọng, hắn từ trên người trung niên này cảm thấy một loại khí tức cực kỳ lạ lẫm, nhất là vừa rồi trung niên nhân kích phát Huyết Hải Kiếm Vũ, hoàn toàn là kích phát lực lượng huyết khí trên người mình, không hề giống kiếm đạo pháp tắc thuần túy, để cho trong lòng hắn cảm giác có chút nghi hoặc.
Người này rốt cuộc là ai? Vì sao mình cảm giác không thấy khí tức trên thân hắn?
Thời điểm Khương Tư Nam nghi hoặc, hắn bỗng nhiên cảm giác toàn thân sởn hết cả gai ốc, như gặp nguy cơ thật lớn, trước mắt đột nhiên xuất hiện một thân ảnh.
- Chủ nhân? Chủ nhân ngươi thật sự đến rồi? Mau giết hắn, hắn cướp đi Thăng Tiên Thảo của chủ nhân!
Trung niên nhân thấy thân ảnh thanh sắc kia, mặt lộ lập tức vui mừng, vội vàng hô lớn.
Thân ảnh thanh sắc lẳng lặng xoay người lại, lập tức để cho phiến thiên địa này cũng chấn động.
Đây là một thanh niên hơn hai mươi tuổi, tóc chỉ dài một tấc, da thịt toàn thân lộ ra quang mang kim sắc nhàn nhạt, khuôn mặt cực kỳ cương nghị, như đao gọt búa khắc.
Thân hình của hắn thon dài, đứng ở trong hư không, chung quanh có kiếm quang nhỏ vụn lập loè, ẩn ẩn phác họa ra một thế giới thần bí.
Nhất là trong con ngươi của hắn, phảng phất như có hào quang Thập tự sáng chói chói mắt, liếc nhìn người, liền giống như có thể chứng kiến nội tâm đối phương, để cho người không tự chủ được cảm giác sợ hãi.
Đây là một người cường đại đến thâm bất khả trắc.
Khương Tư Nam lập tức có cảm giác như vậy.
- Ngươi đã đoạt Thăng Tiên Thảo của bổn tọa sao? Giao ra đây! Ta còn không muốn giết người.
Người áo xanh thản nhiên nói, trong ánh mắt lộ ra hào quang kỳ dị, trong thanh âm tràn đầy bá đạo không dung cãi lời.
- Như thế nào? Đánh lão xong, lại đến tiểu nhân sao? Thăng Tiên Thảo này vốn là đồ đạc của ta, tại sao phải giao cho ngươi?
Khương Tư Nam cười lạnh nói.
Trong lòng của hắn cũng ẩn ẩn đề phòng, bởi vì hắn chứng kiến, trên đỉnh đầu người áo xanh này, thậm chí có ba Thiên Kiếm Tâm kim quang sáng chói, cực kỳ rực rỡ tươi đẹp, tản ra chấn động cường đại.
Điều này đại biểu, người áo xanh này đã lĩnh ngộ ba loại kiếm đạo pháp tắc bài danh trước 100 đến viên mãn, đã đản sinh ra Thiên Kiếm Tâm kim sắc.
Tuy Khương Tư Nam trông mà thèm, nhưng hắn biết ba viên Thiên Kiếm Tâm kim sắc này đại biểu cái gì, âm thầm súc tích lực lượng, phòng bị người áo xanh kia phát động công kích.
- Chủ nhân nói của hắn, đó chính là của hắn! Người Dị giới ti tiện, ngươi nhất định phải chết! Chủ nhân tuyệt đối sẽ không bỏ qua ngươi!
Người trung niên kia ở một bên kêu gào, trong ánh mắt tràn đầy hận ý.
- Dị giới?
Ánh mắt của Khương Tư Nam lóe lên, bỗng nhiên bắt được mấu chốt.
- Các ngươi không phải người của Thái Sơ Đại Thế Giới!
Một đạo thiểm điện bỗng nhiên vạch phá sương mù trong óc Khương Tư Nam, thanh âm của hắn có chút ngưng trọng nói.
Trong nội tâm Khương Tư Nam bắt đầu chấn kinh, vốn hắn cho rằng, Thiên Kiếm Tiên Sơn có 100 Thiên Kiếm Lệnh, tiến vào Thiên Kiếm Tiên Sơn tối đa sẽ không vượt qua một ngàn người.
Nhưng nếu như Thiên Kiếm Tiên Sơn không chỉ mở ra ở Thái Sơ Đại Thế Giới? Nếu như Thiên Kiếm Lệnh ở Thái Sơ Đại Thế Giới chỉ có 100 viên thì sao? Nếu như người của thế giới khác cũng có thể tiến vào Thiên Kiếm Tiên Sơn thì sao?
Khương Tư Nam càng nghĩa, càng cảm giác được loại khả năng này cực kỳ lớn.
- Ồ? Ngươi dĩ nhiên là người của Thái Sơ Đại Thế Giới? Nghe nói Thái Sơ Đại Thế Giới bị mấy Đại Thế Giới vây công, hôm nay đã suy yếu đến cực hạn, ngay cả Chân Tiên cũng không có! Trách không được ngươi nhỏ yếu như vậy!
Ánh mắt của thanh y nhân lộ ra một tia kinh dị.
Nhỏ yếu?
Trong nội tâm Khương Tư Nam cười khổ, từ khi hắn bắt đầu tu luyện đến nay, một đường dũng mãnh tinh tiến, có một không hai đương đại, cái này là lần đầu tiên bị người nói là nhỏ yếu.
Nhưng người áo xanh đối diện xác thực có tư cách, Thiên Kiếm Tiên Sơn mới mở ra bao lâu? Hắn dĩ nhiên đã lấy được ba viên Thiên Kiếm Tâm kim sắc, không biết là cướp đoạt, hay tự mình tu luyện thành, nhưng cái này cũng đã chứng minh người này đáng sợ.
- Thái Sơ Đại Thế Giới nghe nói ngay cả cường giả Chí Tôn cũng không có bao nhiêu, Hoàng giả có thể xưng hùng một phương, một Thánh Địa tiên môn chỉ có một hai Chí Tôn, thật sự là đáng thương! Tiểu tử, ngươi biết không? Ở thế giới của chúng ta, khoảng chừng trên trăm vị cường giả Chí Tôn, tùy ý xuất động cũng có thể triệt để diệt bọn ngươi! Cũng không biết thế giới nhỏ yếu như vậy, là làm sao mới có thể tồn tại đến bây giờ!
Người trung niên kia dương dương đắc ý nói, cho rằng nói như vậy có thể triệt phá hủy tin tưởng của Khương Tư Nam.
- Toàn bộ thế giới mới có trên trăm vị Chí Tôn?
Trong ánh mắt của Khương Tư Nam lộ ra một tia cổ quái, như vậy còn đáng giá tự hào? Tuy Khương Tư Nam không biết toàn bộ Thái Sơ Đại Thế Giới có bao nhiêu Chí Tôn, nhưng những ngày này hắn biết rõ, cường giả Chí Tôn đuổi giết hắn không chỉ hơn trăm người a.
Thiên Đế Sơn Bát đại gia tộc cộng lại, cường giả Chí Tôn chỉ sợ cũng phải hơn trăm người, mà Thánh Địa tiên môn như Thiên Đế Sơn, ở toàn bộ Thái Sơ Đại Thế Giới cộng lại, chỉ sợ có hơn mấy chục.
Như vậy tính toán, toàn bộ Thái Sơ Đại Thế Giới, số lượng cường giả Chí Tôn ít nhất cũng mấy ngàn người!
Hai cái hiếm thấy này là từ đâu đến? Thái Sơ Đại Thế Giới lại vì sao bị người nói nhỏ yếu như vậy?
Trong lòng Khương Tư Nam nghi hoặc lóe lên rồi biến mất.
- Muốn Thăng Tiên Thảo! Không có khả năng, vậy thì chiến a! Để cho ta tới lĩnh giáo thần thông của Dị giới thoáng một phát, không biết các ngươi là người của thế giới nào a?
Khương Tư Nam nhàn nhạt nói.
Trung niên nhân vênh váo tự đắc nhìn Khương Tư Nam, cười lạnh nói:
- Vậy hôm nay liền cho ngươi chết minh bạch! Chúng ta là người của Dạ Lang Đại Thế Giới! Ngươi phải may mắn vì cách Thái Sơ Đại Thế Giới của các ngươi xa xôi, bằng không mà nói đã sớm công phá thế giới của các ngươi! Mà chủ nhân nhà ta, chính là trẻ tuổi đệ nhất cường giả của Dạ Lang Đại Thế Giới, Dạ Phác Ân! Ta là tọa hạ đệ nhất cường giả của chủ nhân, Kim Chính Hi!
- Dạ Lang Đại Thế Giới? Dạ Phác Ân? Kim Chính Hi? Chưa từng nghe qua!
Khương Tư Nam hơi sững sờ, đối với thế giới hiếm thấy kia, hắn còn là lần đầu tiên nghe nói qua.
- Ngươi đương nhiên chưa từng nghe nói qua, lúc này Dạ Lang Đại Thế Giới chúng ta trọn vẹn được bảy viên Thiên Kiếm Lệnh, Thái Sơ Đại Thế Giới các ngươi có mấy viên? Một viên hay hai viên? Không bằng ngươi đầu nhập vào chủ nhân của ta, đi theo chủ nhân ta chinh phục Thiên Kiếm Tiên Sơn này, đạt được truyền thừa chí cao vô thượng!
Kim Chính Hi thổ mạt hoành phi, dương dương đắc ý nhìn Khương Tư Nam, phảng phất như quên vừa rồi Khương Tư Nam đánh mình thảm như vậy, bắt đầu muốn thuyết phục Khương Tư Nam, để cho hắn quy thuận Dạ Phác Ân.
Khương Tư Nam nhịn xuống khóe miệng có chút run rẩy, Dạ Lang Đại Thế Giới chỉ nhận được bảy viên Thiên Kiếm Lệnh, dĩ nhiên cũng đắc sắt như thế, nếu như bọn hắn biết Thái Sơ Đại Thế Giới có khoảng chừng 100 Thiên Kiếm Lệnh, có thể trực tiếp hù chết hay không?
Khương Tư Nam càng cảm thấy, đôi chủ tớ này cực kỳ hiếm thấy.