Tạo Hóa Tiên Đế
Chương 1259: Đuổi giết
- Khương tiểu hữu, là chúng ta sai rồi, chúng ta ly khai ngay!
Còn lại hai vị Yêu Tôn đều vong hồn bốc lên, giờ phút này ở đâu còn có thể diện của Chí Tôn, đều lên tiếng cầu khẩn nói, chạy thục mạng về phương xa.
Bọn hắn thật sự là bị hù sợ, Khương Tư Nam quá hung tàn rồi.
- Lúc này mới nhớ tới cầu xin tha thứ? Đã muộn!
Ánh mắt của Khương Tư Nam lạnh như băng, cũng bất vi sở động, thân hình hóa thành một tia chớp kim sắc, lực lượng toàn thân bộc phát ra, phảng phất như một tiểu mặt trời nổ tung, quang vũ tràn ngập, hoàn toàn bao phủ hai Đại Yêu Tôn, cuối cùng trực tiếp hóa thành một mảnh tro bụi!
Tam Đại Yêu Tôn, cứ như vậy chết ở trong tay Khương Tư Nam.
- Ta cũng có thể ly khai nơi đây rồi!
Khương Tư Nam tự nhủ, ở chỗ này nhận được tin tức phụ thân mẫu thân, coi như là một niềm vui ngoài ý muốn.
Khương Tư Nam ý định, ở Nam Yêu Châu tìm kiếm được Hoàng Thiên Y, liền phản hồi Tây Cực Châu Thiên Đế Sơn, cách Thiên Đế Sơn Bát đại gia tộc một đời Thiên Đế giác trục mới đã không xa, ở trước đó, hắn nhất định phải chạy trở về.
Khương Tư Nam bay lên trời, xuyên việt sương mù trùng trùng điệp điệp, lại về đến sơn mạch bên ngoài.
Hắn đã biết rõ, đây là một bộ phận của Thượng Cổ Thanh Khâu cổ địa, bởi vậy sinh linh trong sơn mạch có lẽ là Hồng Hoang dị chủng thời kỳ Thượng Cổ.
Tại đây nếu là địa phương Hỗn Độn Hải Thánh Địa lưu lại, Khương Tư Nam cũng không có tính toán đi động cái gì, liền cực tốc bay về đường cũ.
- Khương Tư Nam, trốn chỗ nào?
Tiếng hô lạnh như băng vang lên, từ đằng xa bay tới năm thân ảnh khí tức cường đại, cả đám ánh mắt lạnh như băng, tràn đầy sát khí, đuổi theo Khương Tư Nam.
- Ân? Bọn hắn vậy mà không có bị thương?
Trong nội tâm Khương Tư Nam khẽ động, bên trong ngũ Đại Yêu Tôn này, hắn chỉ nhận được Bạch Hổ Pháp Vương, nhưng tuy bọn hắn thoạt nhìn có chút chật vật, nhưng khí tức cường đại như trước, không có bị tổn thương gì.
Khương Tư Nam cũng không đáp lời, lập tức từ trong hư không rơi xuống, chạy trốn ở trong núi rừng.
Nếu phi hành, chỉ sợ mình căn bản bay không được bao xa, sẽ bị ngũ Đại Yêu Tôn này đuổi theo, cho nên hắn chỉ có thể lợi dụng Hồng Hoang dị chủng trong vùng núi này, ngăn cản ngũ Đại Yêu Tôn thoáng một phát.
- Đáng chết!
Một Yêu Tôn mặc áo giáp thanh sắc, đầu sinh sừng nhọn hừ lạnh một tiếng, sắc mặt có chút khó coi, hiển nhiên là minh bạch cách nghĩ của Khương Tư Nam.
- Truy! Lúc này đây nhất định phải lưu hắn lại!
- Đợi bắt được tiểu tử này, nhất định phải tháo hắn thành tám khối, dùng tiết mối hận trong lòng của ta!
Ngũ Đại Yêu Tôn lạnh lùng nói, nhanh như điện chớp đuổi theo.
Ầm ầm!
Sơn mạch run rẩy, thần quang lập loè, phù văn tràn ngập, Chí Tôn uy áp tràn ngập cả sơn mạch, tuy ở trong núi rừng bôn tẩu, nhưng không ngại ngũ đại Chí Tôn phát động công kích với Khương Tư Nam.
Khương Tư Nam không quan tâm, lưng cõng tiên thi, bị một mảnh Tiên quang bao phủ, căn bản không có nguy hiểm gì có thể uy hiếp được hắn, cho nên tốc độ của hắn cực nhanh.
Oanh!
Vài đạo thần quang rừng rực dán sơn mạch, phóng về phía Khương Tư Nam, đó là vài đạo kiếm quang vô cùng sắc bén, ẩn chứa thiên địa đạo tắc, cực kỳ cường đại.
Nhưng Khương Tư Nam căn bản không trốn tránh, mà tùy ý những kiếm quang kia bổ ở trên thân thể, tóe lên đạo đạo hỏa hoa, hắn chỉ là toàn thân khẽ động, sau đó lại tiếp tục chạy trốn.
Mà ngũ Đại Yêu Tôn không kiêng nể gì cả truy kích, rốt cục dẫn động những Hồng Hoang kia dị chủng trong sơn mạch chú ý.
Ba!
Một bóng roi tốc độ nhanh đến cực hạn, dùng xu thế Lôi Đình không kịp bưng tai đến sau lưng một vị Yêu Tôn, thời điểm hắn phát giác, bóng roi đã rút lên lưng của hắn.
Vị Yêu Tôn kia phát ra một tiếng kêu thảm, sau lưng huyết nhục mơ hồ, hơn nữa có đạo đạo hào quang màu đen nhanh chóng chui vào trong cơ thể của hắn, để cho sắc mặt hắn biến thành màu đen.
Thẳng đến lúc này, hắn mới nhìn rõ ràng, công kích hắn chính là một con bò cạp màu đen, móc câu tản ra hàn quang, hiển nhiên là độc tính rất cường đại.
Tốc độ của vị Yêu Tôn kia lập tức chậm lại, nhưng bốn vị Yêu Tôn khác căn bản bất chấp để ý tới hắn, tiếp tục đuổi theo Khương Tư Nam.
Cũng không lâu lắm, sau lưng truyền đến thanh âm kêu thảm yếu ớt, vị Yêu Tôn kia chỉ sợ đã trở thành món ăn trong bụng bò cạp rồi.
Còn lại bốn vị Yêu Tôn, ánh mắt càng thêm rét lạnh, hận không thể ăn Khương Tư Nam, nhưng giờ phút này cũng chỉ có thể giữ yên lặng tiếp tục đuổi giết Khương Tư Nam.
Rống!
Một tiếng hổ gầm khủng bố vang lên, chấn động thương khung, ẩn ẩn có một lão hổ màu trắng, tản ra hào quang thần bí, đột nhiên nhảy lên, đánh về phía Khương Tư Nam.
Khí tức hung hãn ngập trời, để cho Nguyên Thần của Khương Tư Nam cảm giác được lạnh như băng, thân hình của hắn hơi chậm lại.
- Không tốt, là Bạch Hổ Bảo thuật không trọn vẹn!
Tinh thần của Khương Tư Nam chấn động, rất nhanh liền từ trong trạng thái đó tỉnh lại, nhưng Bạch Hổ Pháp Vương ở sau lưng không nói lời nào, lập tức lao về phía hắn, một chưởng đập rơi, như thông thiên chi ấn, vô cùng bá đạo.
- Giết!
Khương Tư Nam gào thét, pháp lực toàn thân bị vận chuyển tới cực hạn, lực lượng thân thể bộc phát, nương theo Lôi Đình kim sắc, nghênh đón Bạch Hổ Pháp Vương.
Oanh!
Thiên địa rung mạnh, lỗ chân lông toàn thân Khương Tư Nam cơ hồ muốn tràn ra máu, toàn thân hắn rung mạnh, đột nhiên phun ra một ngụm máu tươi, nương theo lực lượng kinh khủng, đột nhiên bay ra mấy ngàn trượng, lần nữa kéo ra khoảng cách với bốn vị Yêu Tôn.
- Không hổ là một trong bốn đại Pháp Vương của Tiên Đế Minh!
Ánh mắt của Khương Tư Nam lạnh như băng, không rên một tiếng, cực tốc mà đi.
Bạch Hổ Pháp Vương là người cường đại nhất trong mấy Yêu Tôn này, tu vi chỉ sợ đã đạt đến cực hạn của Chí Tôn cảnh, hơn nữa lại nắm giữ Bạch Hổ Bảo thuật không trọn vẹn, nếu như không phải vì có những Hồng Hoang dị chủng này cản trở, chỉ sợ Khương Tư Nam sớm đã bị đuổi theo rồi.
Ầm ầm!
Trên đường đi, Khương Tư Nam cùng Tứ Đại Yêu Tôn không ngừng giao thủ, hơn nữa trong sơn mạch, Hồng Hoang dị chủng công kích, vô cùng mạo hiểm, đến cuối cùng cũng đi tới cửa vào.
- Ta không phụng bồi rồi! Ta nhớ kỹ các ngươi, hôm nay các vị chiếu cố, ngày sau tất có hậu báo!
Khương Tư Nam lạnh lùng nhìn lướt qua Bạch Hổ Pháp Vương cùng Tam Đại Yêu Tôn kia, lập tức hóa thành một đạo lưu quang, nhảy vào trong Hỗn Độn Hải.
- Đáng chết! Để cho hắn chạy!
Tam Đại Yêu Tôn phiền muộn muốn thổ huyết, tiến vào trong Hỗn Độn Hải, còn muốn bắt lấy Khương Tư Nam, sẽ càng thêm khó khăn rồi.
- Chúng ta còn có cơ hội! Bên ngoài có người Tiên Đế Minh của ta! Mọi người đồng tâm hiệp lực bắt lấy Khương Tư Nam, các ngươi yên tâm, ta chỉ muốn Khương Tư Nam, tiên thi sau lưng hắn quy các ngươi!
Bạch Hổ Pháp Vương nhàn nhạt nhìn lướt qua Tam Đại Yêu Tôn, chậm rãi nói.
Tam Đại Yêu Tôn nhìn nhau, đều tim đập thình thịch, cuối cùng cắn răng nói:
- Thành giao!
Còn lại hai vị Yêu Tôn đều vong hồn bốc lên, giờ phút này ở đâu còn có thể diện của Chí Tôn, đều lên tiếng cầu khẩn nói, chạy thục mạng về phương xa.
Bọn hắn thật sự là bị hù sợ, Khương Tư Nam quá hung tàn rồi.
- Lúc này mới nhớ tới cầu xin tha thứ? Đã muộn!
Ánh mắt của Khương Tư Nam lạnh như băng, cũng bất vi sở động, thân hình hóa thành một tia chớp kim sắc, lực lượng toàn thân bộc phát ra, phảng phất như một tiểu mặt trời nổ tung, quang vũ tràn ngập, hoàn toàn bao phủ hai Đại Yêu Tôn, cuối cùng trực tiếp hóa thành một mảnh tro bụi!
Tam Đại Yêu Tôn, cứ như vậy chết ở trong tay Khương Tư Nam.
- Ta cũng có thể ly khai nơi đây rồi!
Khương Tư Nam tự nhủ, ở chỗ này nhận được tin tức phụ thân mẫu thân, coi như là một niềm vui ngoài ý muốn.
Khương Tư Nam ý định, ở Nam Yêu Châu tìm kiếm được Hoàng Thiên Y, liền phản hồi Tây Cực Châu Thiên Đế Sơn, cách Thiên Đế Sơn Bát đại gia tộc một đời Thiên Đế giác trục mới đã không xa, ở trước đó, hắn nhất định phải chạy trở về.
Khương Tư Nam bay lên trời, xuyên việt sương mù trùng trùng điệp điệp, lại về đến sơn mạch bên ngoài.
Hắn đã biết rõ, đây là một bộ phận của Thượng Cổ Thanh Khâu cổ địa, bởi vậy sinh linh trong sơn mạch có lẽ là Hồng Hoang dị chủng thời kỳ Thượng Cổ.
Tại đây nếu là địa phương Hỗn Độn Hải Thánh Địa lưu lại, Khương Tư Nam cũng không có tính toán đi động cái gì, liền cực tốc bay về đường cũ.
- Khương Tư Nam, trốn chỗ nào?
Tiếng hô lạnh như băng vang lên, từ đằng xa bay tới năm thân ảnh khí tức cường đại, cả đám ánh mắt lạnh như băng, tràn đầy sát khí, đuổi theo Khương Tư Nam.
- Ân? Bọn hắn vậy mà không có bị thương?
Trong nội tâm Khương Tư Nam khẽ động, bên trong ngũ Đại Yêu Tôn này, hắn chỉ nhận được Bạch Hổ Pháp Vương, nhưng tuy bọn hắn thoạt nhìn có chút chật vật, nhưng khí tức cường đại như trước, không có bị tổn thương gì.
Khương Tư Nam cũng không đáp lời, lập tức từ trong hư không rơi xuống, chạy trốn ở trong núi rừng.
Nếu phi hành, chỉ sợ mình căn bản bay không được bao xa, sẽ bị ngũ Đại Yêu Tôn này đuổi theo, cho nên hắn chỉ có thể lợi dụng Hồng Hoang dị chủng trong vùng núi này, ngăn cản ngũ Đại Yêu Tôn thoáng một phát.
- Đáng chết!
Một Yêu Tôn mặc áo giáp thanh sắc, đầu sinh sừng nhọn hừ lạnh một tiếng, sắc mặt có chút khó coi, hiển nhiên là minh bạch cách nghĩ của Khương Tư Nam.
- Truy! Lúc này đây nhất định phải lưu hắn lại!
- Đợi bắt được tiểu tử này, nhất định phải tháo hắn thành tám khối, dùng tiết mối hận trong lòng của ta!
Ngũ Đại Yêu Tôn lạnh lùng nói, nhanh như điện chớp đuổi theo.
Ầm ầm!
Sơn mạch run rẩy, thần quang lập loè, phù văn tràn ngập, Chí Tôn uy áp tràn ngập cả sơn mạch, tuy ở trong núi rừng bôn tẩu, nhưng không ngại ngũ đại Chí Tôn phát động công kích với Khương Tư Nam.
Khương Tư Nam không quan tâm, lưng cõng tiên thi, bị một mảnh Tiên quang bao phủ, căn bản không có nguy hiểm gì có thể uy hiếp được hắn, cho nên tốc độ của hắn cực nhanh.
Oanh!
Vài đạo thần quang rừng rực dán sơn mạch, phóng về phía Khương Tư Nam, đó là vài đạo kiếm quang vô cùng sắc bén, ẩn chứa thiên địa đạo tắc, cực kỳ cường đại.
Nhưng Khương Tư Nam căn bản không trốn tránh, mà tùy ý những kiếm quang kia bổ ở trên thân thể, tóe lên đạo đạo hỏa hoa, hắn chỉ là toàn thân khẽ động, sau đó lại tiếp tục chạy trốn.
Mà ngũ Đại Yêu Tôn không kiêng nể gì cả truy kích, rốt cục dẫn động những Hồng Hoang kia dị chủng trong sơn mạch chú ý.
Ba!
Một bóng roi tốc độ nhanh đến cực hạn, dùng xu thế Lôi Đình không kịp bưng tai đến sau lưng một vị Yêu Tôn, thời điểm hắn phát giác, bóng roi đã rút lên lưng của hắn.
Vị Yêu Tôn kia phát ra một tiếng kêu thảm, sau lưng huyết nhục mơ hồ, hơn nữa có đạo đạo hào quang màu đen nhanh chóng chui vào trong cơ thể của hắn, để cho sắc mặt hắn biến thành màu đen.
Thẳng đến lúc này, hắn mới nhìn rõ ràng, công kích hắn chính là một con bò cạp màu đen, móc câu tản ra hàn quang, hiển nhiên là độc tính rất cường đại.
Tốc độ của vị Yêu Tôn kia lập tức chậm lại, nhưng bốn vị Yêu Tôn khác căn bản bất chấp để ý tới hắn, tiếp tục đuổi theo Khương Tư Nam.
Cũng không lâu lắm, sau lưng truyền đến thanh âm kêu thảm yếu ớt, vị Yêu Tôn kia chỉ sợ đã trở thành món ăn trong bụng bò cạp rồi.
Còn lại bốn vị Yêu Tôn, ánh mắt càng thêm rét lạnh, hận không thể ăn Khương Tư Nam, nhưng giờ phút này cũng chỉ có thể giữ yên lặng tiếp tục đuổi giết Khương Tư Nam.
Rống!
Một tiếng hổ gầm khủng bố vang lên, chấn động thương khung, ẩn ẩn có một lão hổ màu trắng, tản ra hào quang thần bí, đột nhiên nhảy lên, đánh về phía Khương Tư Nam.
Khí tức hung hãn ngập trời, để cho Nguyên Thần của Khương Tư Nam cảm giác được lạnh như băng, thân hình của hắn hơi chậm lại.
- Không tốt, là Bạch Hổ Bảo thuật không trọn vẹn!
Tinh thần của Khương Tư Nam chấn động, rất nhanh liền từ trong trạng thái đó tỉnh lại, nhưng Bạch Hổ Pháp Vương ở sau lưng không nói lời nào, lập tức lao về phía hắn, một chưởng đập rơi, như thông thiên chi ấn, vô cùng bá đạo.
- Giết!
Khương Tư Nam gào thét, pháp lực toàn thân bị vận chuyển tới cực hạn, lực lượng thân thể bộc phát, nương theo Lôi Đình kim sắc, nghênh đón Bạch Hổ Pháp Vương.
Oanh!
Thiên địa rung mạnh, lỗ chân lông toàn thân Khương Tư Nam cơ hồ muốn tràn ra máu, toàn thân hắn rung mạnh, đột nhiên phun ra một ngụm máu tươi, nương theo lực lượng kinh khủng, đột nhiên bay ra mấy ngàn trượng, lần nữa kéo ra khoảng cách với bốn vị Yêu Tôn.
- Không hổ là một trong bốn đại Pháp Vương của Tiên Đế Minh!
Ánh mắt của Khương Tư Nam lạnh như băng, không rên một tiếng, cực tốc mà đi.
Bạch Hổ Pháp Vương là người cường đại nhất trong mấy Yêu Tôn này, tu vi chỉ sợ đã đạt đến cực hạn của Chí Tôn cảnh, hơn nữa lại nắm giữ Bạch Hổ Bảo thuật không trọn vẹn, nếu như không phải vì có những Hồng Hoang dị chủng này cản trở, chỉ sợ Khương Tư Nam sớm đã bị đuổi theo rồi.
Ầm ầm!
Trên đường đi, Khương Tư Nam cùng Tứ Đại Yêu Tôn không ngừng giao thủ, hơn nữa trong sơn mạch, Hồng Hoang dị chủng công kích, vô cùng mạo hiểm, đến cuối cùng cũng đi tới cửa vào.
- Ta không phụng bồi rồi! Ta nhớ kỹ các ngươi, hôm nay các vị chiếu cố, ngày sau tất có hậu báo!
Khương Tư Nam lạnh lùng nhìn lướt qua Bạch Hổ Pháp Vương cùng Tam Đại Yêu Tôn kia, lập tức hóa thành một đạo lưu quang, nhảy vào trong Hỗn Độn Hải.
- Đáng chết! Để cho hắn chạy!
Tam Đại Yêu Tôn phiền muộn muốn thổ huyết, tiến vào trong Hỗn Độn Hải, còn muốn bắt lấy Khương Tư Nam, sẽ càng thêm khó khăn rồi.
- Chúng ta còn có cơ hội! Bên ngoài có người Tiên Đế Minh của ta! Mọi người đồng tâm hiệp lực bắt lấy Khương Tư Nam, các ngươi yên tâm, ta chỉ muốn Khương Tư Nam, tiên thi sau lưng hắn quy các ngươi!
Bạch Hổ Pháp Vương nhàn nhạt nhìn lướt qua Tam Đại Yêu Tôn, chậm rãi nói.
Tam Đại Yêu Tôn nhìn nhau, đều tim đập thình thịch, cuối cùng cắn răng nói:
- Thành giao!