Tạo Hóa Tiên Đế
Chương 1140: Tẩm bổ Nguyên Thần (2)
Chỉ trong nháy mắt, thì có rất nhiều người bất ngờ không đề phòng, bị Chiến Linh giết chết.
Những Chiến Linh này không có thật thể, tất cả đều là tàn hồn biến thành, thần thông bình thường căn bản không thể tạo thành tổn thương, cho nên lập tức thì có rất nhiều cường giả tử thương thảm trọng.
- Giết!
Tổ Tú nhãn quang lạnh thấu xương, chiến đao trong tay hắn phát ra hào quang rừng rực, một đao ngang trời, phảng phất như diệt sạch hết thảy thiên địa, ẩn chứa lực lượng phá diệt hồn phách, quét ngang mà ra, kịch chiến với một Tu La Chiến Linh ở đối diện, ánh đao tung hoành, nếu không phải Thiên Đế hành cung vô cùng chắc chắn, đã sớm chia năm xẻ bảy rồi.
Trong tay Mộ Dung Thịnh, Thiên Cơ côn đan vào thành côn ảnh kỳ dị, ẩn ẩn có một loại khí cơ mờ ảo tràn ngập, cùng một đám Chiến Linh đại chiến, trong nhãn quang tràn đầy vẻ ngưng trọng.
Trong khoảng thời gian ngắn, cả đại điện bị Chiến Linh vô cùng vô tận tràn đầy, lập tức có đại lượng cường giả bị giết.
- A...
Lại là một tiếng kêu thảm thiết truyền đến, có mấy thiếu nữ dung nhan xinh đẹp bị một đám Chiến Linh áp chế, mi tâm bị công phá, huyết hoa phất phới, trong ánh mắt của các nàng đã mất đi thần thái.
- Chuyện gì xảy ra?
Mặc dù Hoàng Thiên Y cùng đám người Khương Ngọc Khanh không có tiến vào trong Thiên Đế hành cung, nhưng bị tiếng kêu thảm thiết bên trong hấp dẫn, đều biến sắc, cái gì cũng không nghĩ, liền xông vào trong Thiên Đế hành cung.
Ông!
Chứng kiến đám người Hoàng Thiên Y cũng vào, thần sắc của Khương Tư Nam biến đổi, lộ ra vẻ lo lắng, những Chiến Linh này hoàn toàn liền quái vật giết chóc, Hoàng Thiên Y có lẽ còn có thể ngăn cản, nhưng đám người Khương Ngọc Khanh mới vừa vào Hoàng giả, đối diện với mấy Chiến Linh này, chỉ sợ sẽ cực kỳ nguy hiểm.
Đang thời điểm Khương Tư Nam chuẩn bị chém giết mấy Chiến Linh trước mặt, sau đó phóng tới đám người Hoàng Thiên Y, mấy chục Chiến Linh dị tộc phát hiện đám người Hoàng Thiên Y, mắt lộ ra hung quang lao đến!
- Giết!
Trong nội tâm Khương Tư Nam lo lắng, lập tức gào thét một tiếng, cả người tựa như thần dương, tách ra hào quang vô tận, Ngọc Hoàng kiếm khí bắn ra, rậm rạp chằng chịt, tràn đầy cả Thiên Đế hành cung, phong mang kinh thiên.
Xuy xuy xùy!
Lập tức thì có mấy chục Chiến Linh bị Ngọc Hoàng kiếm khí xỏ xuyên qua thân hình, sau đó bị Ngọc Hoàng thần quang trong mi tâm Khương Tư Nam quét qua, hóa thành quang vũ đầy trời.
Nhưng Chiến Linh vẫn nhiều lắm, như trước có hơn mười Chiến Linh đánh về phía đám người Hoàng Thiên Y.
Oanh!
Ánh mắt của Hoàng Thiên Y lóe lên, cánh tay thon dài nhẹ phẩy, sau lưng phảng phất như có một Hỏa Phượng Hoàng hư ảnh hiển hiện, sau đó một tiếng nhẹ minh vang vọng trời cao, ánh lửa hừng hực, đốt mấy Chiến Linh ở trước mặt thành tro bụi.
- Dĩ nhiên là Chiến Linh bị nguyền rủa chi lực quấn thân?
Trong miệng Thần Oa phát ra một thanh âm kinh dị, hắn cưỡi trên người Thỏ gia, chứng kiến Chiến Linh xông lên, trong miệng lập tức phun ra một viên Thất Thải thạch châu, tản ra chấn động kỳ dị, ở trong hư không tỏa ra hào quang.
- Rống!
Nguyền rủa Nguyên Châu tán ra hào quang, rơi vào trên người mấy Chiến Linh, phát ra tiếng ầm vang, phảng phất như bị ăn mòn, thân ảnh Chiến Linh lập tức ảm đạm rất nhiều, trong ánh mắt đều lộ ra thần sắc đã cừu hận lại kiêng kị, sau đó lách qua Thần Oa, đánh về phía những người khác.
- Một đám quái vật đã bị mất phương hướng, để cho ta tiễn đưa các ngươi đi nghỉ ngơi a!
Trong miệng Thần Oa thì thào tự nói, khuôn mặt nhỏ nhắn bảo tướng trang nghiêm, Thất Thải thạch châu ở trong tay hắn tản mát ra hào quang mịt mờ, sau đó lập tức kích thích vài đạo thần hồng, như Trật Tự Thần Liên, quét ngang tứ phương.
Oanh!
Vài đạo thần hồng kia phảng phất như cực kỳ khủng bố, tất cả Chiến Linh dính vào đều hóa thành quang vũ, năng lượng Nguyên Thần cường đại lập tức dũng mãnh tràn vào trong thân thể của Thần Oa, Hoàng Thiên Y, Thỏ gia, Lý Kim Long cùng đám người Khương Ngọc Khanh.
- Nguyên Thần lực thật tinh thuần!
Khương Ngọc Khanh sợ hãi than một tiếng, cảm giác được sau khi hấp thu lực lượng của những Chiến Linh này, Nguyên Thần vậy mà tăng trưởng một mảng lớn.
Loong coong!
Khương Thiết thì mắt lộ ra chiến ý lăng lệ ác liệt, Ngọc Hoàng thần quang trong mi tâm hóa thành một thanh Sát Lục Tiên Kiếm màu đen, quét ngang ra, chém về phía một Chiến Linh.
Khương Thiết từ trước đến nay lôi lệ phong hành, tuy tu luyện Ngọc Hoàng kiếm khí cùng Ngọc Hoàng thần quang của Khương tộc, nhưng lại càng giống một vị Kiếm Tu thuần túy, khí tức lạnh thấu xương, ra tay quả quyết, có được một loại khí thế chưa từng có từ trước đến nay.
Chú Trớ Nguyên Châu của Thần Oa cực kỳ cường đại, lập tức phai mờ đại lượng Chiến Linh, đưa tới tất cả mọi người chú ý.
Mọi người nhìn Chú Trớ Nguyên Châu, trong ánh mắt tràn đầy tham lam.
Những Chiến Linh này quá khó chơi, chỉ có thể vận dụng thần thông Nguyên Thần công kích, mới có thể triệt để chém giết, nhưng đại bộ phận cường giả đều khó có được thần thông như thế, rất nhiều người đều chết ở trong tay Chiến Linh.
Mà hôm nay, bọn hắn chứng kiến Thần Oa vận dụng Chú Trớ Nguyên Châu, lại có thể diệt sát đại lượng Chiến Linh, lập tức đều sinh ra tâm ngấp nghé.
- Tiểu thí hài, giao Thạch Châu trong tay ngươi ra đây!
Một tiếng hét to vang lên, lập tức có mười mấy cường giả ngang trời mà đến, khí tức vô cùng cường đại, chộp về phía Chú Trớ Nguyên Châu trong tay Thần Oa.
Hơn nữa, bọn hắn vừa ra tay là thần thông vô cùng cường đại, lăng lệ ác liệt, phảng phất như không để ý Thần Oa chết sống chút nào.
- Dừng tay!
Khương Tư Nam giận dữ, ánh mắt lập tức âm trầm xuống, sát cơ lập loè, hắn như một Chân Long bạo tẩu, quanh thân có Phong Lôi quanh quẩn, chiến lực xông lên trời, một quyền oanh đến.
- Đều cút ngay cho ta!
Quyền cương kim sắc ngang trời mà đến, như một Thái Cổ Thần Sơn, ẩn chứa lực lượng to lớn bao la mờ mịt, lập tức có mấy người bất ngờ không đề phòng, bị đánh bay, những người khác đều biến sắc, trong ánh mắt lộ ra kiêng kị.
- Khương Tư Nam, ngươi quá kiêu ngạo rồi! Chẳng lẽ ngươi cho rằng một mình ngươi còn có thể chiến toàn bộ chúng ta hay sao?
Âm thanh lạnh như băng ở trong hư không vang lên, Vương Xà cùng Xích Diễm ngang trời mà đến, một cái sau lưng mọc ra thanh dực, một cái mi tâm có hào quang hỏa diễm quanh quẩn, như hỏa diễm Chiến Thần, mang theo một đám cường giả, vây quanh về phía Khương Tư Nam.
- Đúng vậy! Khương Tư Nam, chẳng lẽ ngươi muốn độc chiếm loại dị bảo có thể đối phó Chiến Linh này hay sao?
Có người quát lớn, ánh mắt lạnh như băng.
Những Chiến Linh này không có thật thể, tất cả đều là tàn hồn biến thành, thần thông bình thường căn bản không thể tạo thành tổn thương, cho nên lập tức thì có rất nhiều cường giả tử thương thảm trọng.
- Giết!
Tổ Tú nhãn quang lạnh thấu xương, chiến đao trong tay hắn phát ra hào quang rừng rực, một đao ngang trời, phảng phất như diệt sạch hết thảy thiên địa, ẩn chứa lực lượng phá diệt hồn phách, quét ngang mà ra, kịch chiến với một Tu La Chiến Linh ở đối diện, ánh đao tung hoành, nếu không phải Thiên Đế hành cung vô cùng chắc chắn, đã sớm chia năm xẻ bảy rồi.
Trong tay Mộ Dung Thịnh, Thiên Cơ côn đan vào thành côn ảnh kỳ dị, ẩn ẩn có một loại khí cơ mờ ảo tràn ngập, cùng một đám Chiến Linh đại chiến, trong nhãn quang tràn đầy vẻ ngưng trọng.
Trong khoảng thời gian ngắn, cả đại điện bị Chiến Linh vô cùng vô tận tràn đầy, lập tức có đại lượng cường giả bị giết.
- A...
Lại là một tiếng kêu thảm thiết truyền đến, có mấy thiếu nữ dung nhan xinh đẹp bị một đám Chiến Linh áp chế, mi tâm bị công phá, huyết hoa phất phới, trong ánh mắt của các nàng đã mất đi thần thái.
- Chuyện gì xảy ra?
Mặc dù Hoàng Thiên Y cùng đám người Khương Ngọc Khanh không có tiến vào trong Thiên Đế hành cung, nhưng bị tiếng kêu thảm thiết bên trong hấp dẫn, đều biến sắc, cái gì cũng không nghĩ, liền xông vào trong Thiên Đế hành cung.
Ông!
Chứng kiến đám người Hoàng Thiên Y cũng vào, thần sắc của Khương Tư Nam biến đổi, lộ ra vẻ lo lắng, những Chiến Linh này hoàn toàn liền quái vật giết chóc, Hoàng Thiên Y có lẽ còn có thể ngăn cản, nhưng đám người Khương Ngọc Khanh mới vừa vào Hoàng giả, đối diện với mấy Chiến Linh này, chỉ sợ sẽ cực kỳ nguy hiểm.
Đang thời điểm Khương Tư Nam chuẩn bị chém giết mấy Chiến Linh trước mặt, sau đó phóng tới đám người Hoàng Thiên Y, mấy chục Chiến Linh dị tộc phát hiện đám người Hoàng Thiên Y, mắt lộ ra hung quang lao đến!
- Giết!
Trong nội tâm Khương Tư Nam lo lắng, lập tức gào thét một tiếng, cả người tựa như thần dương, tách ra hào quang vô tận, Ngọc Hoàng kiếm khí bắn ra, rậm rạp chằng chịt, tràn đầy cả Thiên Đế hành cung, phong mang kinh thiên.
Xuy xuy xùy!
Lập tức thì có mấy chục Chiến Linh bị Ngọc Hoàng kiếm khí xỏ xuyên qua thân hình, sau đó bị Ngọc Hoàng thần quang trong mi tâm Khương Tư Nam quét qua, hóa thành quang vũ đầy trời.
Nhưng Chiến Linh vẫn nhiều lắm, như trước có hơn mười Chiến Linh đánh về phía đám người Hoàng Thiên Y.
Oanh!
Ánh mắt của Hoàng Thiên Y lóe lên, cánh tay thon dài nhẹ phẩy, sau lưng phảng phất như có một Hỏa Phượng Hoàng hư ảnh hiển hiện, sau đó một tiếng nhẹ minh vang vọng trời cao, ánh lửa hừng hực, đốt mấy Chiến Linh ở trước mặt thành tro bụi.
- Dĩ nhiên là Chiến Linh bị nguyền rủa chi lực quấn thân?
Trong miệng Thần Oa phát ra một thanh âm kinh dị, hắn cưỡi trên người Thỏ gia, chứng kiến Chiến Linh xông lên, trong miệng lập tức phun ra một viên Thất Thải thạch châu, tản ra chấn động kỳ dị, ở trong hư không tỏa ra hào quang.
- Rống!
Nguyền rủa Nguyên Châu tán ra hào quang, rơi vào trên người mấy Chiến Linh, phát ra tiếng ầm vang, phảng phất như bị ăn mòn, thân ảnh Chiến Linh lập tức ảm đạm rất nhiều, trong ánh mắt đều lộ ra thần sắc đã cừu hận lại kiêng kị, sau đó lách qua Thần Oa, đánh về phía những người khác.
- Một đám quái vật đã bị mất phương hướng, để cho ta tiễn đưa các ngươi đi nghỉ ngơi a!
Trong miệng Thần Oa thì thào tự nói, khuôn mặt nhỏ nhắn bảo tướng trang nghiêm, Thất Thải thạch châu ở trong tay hắn tản mát ra hào quang mịt mờ, sau đó lập tức kích thích vài đạo thần hồng, như Trật Tự Thần Liên, quét ngang tứ phương.
Oanh!
Vài đạo thần hồng kia phảng phất như cực kỳ khủng bố, tất cả Chiến Linh dính vào đều hóa thành quang vũ, năng lượng Nguyên Thần cường đại lập tức dũng mãnh tràn vào trong thân thể của Thần Oa, Hoàng Thiên Y, Thỏ gia, Lý Kim Long cùng đám người Khương Ngọc Khanh.
- Nguyên Thần lực thật tinh thuần!
Khương Ngọc Khanh sợ hãi than một tiếng, cảm giác được sau khi hấp thu lực lượng của những Chiến Linh này, Nguyên Thần vậy mà tăng trưởng một mảng lớn.
Loong coong!
Khương Thiết thì mắt lộ ra chiến ý lăng lệ ác liệt, Ngọc Hoàng thần quang trong mi tâm hóa thành một thanh Sát Lục Tiên Kiếm màu đen, quét ngang ra, chém về phía một Chiến Linh.
Khương Thiết từ trước đến nay lôi lệ phong hành, tuy tu luyện Ngọc Hoàng kiếm khí cùng Ngọc Hoàng thần quang của Khương tộc, nhưng lại càng giống một vị Kiếm Tu thuần túy, khí tức lạnh thấu xương, ra tay quả quyết, có được một loại khí thế chưa từng có từ trước đến nay.
Chú Trớ Nguyên Châu của Thần Oa cực kỳ cường đại, lập tức phai mờ đại lượng Chiến Linh, đưa tới tất cả mọi người chú ý.
Mọi người nhìn Chú Trớ Nguyên Châu, trong ánh mắt tràn đầy tham lam.
Những Chiến Linh này quá khó chơi, chỉ có thể vận dụng thần thông Nguyên Thần công kích, mới có thể triệt để chém giết, nhưng đại bộ phận cường giả đều khó có được thần thông như thế, rất nhiều người đều chết ở trong tay Chiến Linh.
Mà hôm nay, bọn hắn chứng kiến Thần Oa vận dụng Chú Trớ Nguyên Châu, lại có thể diệt sát đại lượng Chiến Linh, lập tức đều sinh ra tâm ngấp nghé.
- Tiểu thí hài, giao Thạch Châu trong tay ngươi ra đây!
Một tiếng hét to vang lên, lập tức có mười mấy cường giả ngang trời mà đến, khí tức vô cùng cường đại, chộp về phía Chú Trớ Nguyên Châu trong tay Thần Oa.
Hơn nữa, bọn hắn vừa ra tay là thần thông vô cùng cường đại, lăng lệ ác liệt, phảng phất như không để ý Thần Oa chết sống chút nào.
- Dừng tay!
Khương Tư Nam giận dữ, ánh mắt lập tức âm trầm xuống, sát cơ lập loè, hắn như một Chân Long bạo tẩu, quanh thân có Phong Lôi quanh quẩn, chiến lực xông lên trời, một quyền oanh đến.
- Đều cút ngay cho ta!
Quyền cương kim sắc ngang trời mà đến, như một Thái Cổ Thần Sơn, ẩn chứa lực lượng to lớn bao la mờ mịt, lập tức có mấy người bất ngờ không đề phòng, bị đánh bay, những người khác đều biến sắc, trong ánh mắt lộ ra kiêng kị.
- Khương Tư Nam, ngươi quá kiêu ngạo rồi! Chẳng lẽ ngươi cho rằng một mình ngươi còn có thể chiến toàn bộ chúng ta hay sao?
Âm thanh lạnh như băng ở trong hư không vang lên, Vương Xà cùng Xích Diễm ngang trời mà đến, một cái sau lưng mọc ra thanh dực, một cái mi tâm có hào quang hỏa diễm quanh quẩn, như hỏa diễm Chiến Thần, mang theo một đám cường giả, vây quanh về phía Khương Tư Nam.
- Đúng vậy! Khương Tư Nam, chẳng lẽ ngươi muốn độc chiếm loại dị bảo có thể đối phó Chiến Linh này hay sao?
Có người quát lớn, ánh mắt lạnh như băng.