Tạo Hóa Tiên Đế
Chương 1107: Liên tiếp đột phá
Khương Tư Nam cùng đám người Khương Ngọc Khanh chung một chỗ, cẩn thận từng li từng tí rời đi đại lục trôi nổi, ẩn nấp thân hình, đi tới một viên tinh thần nghiền nát.
Đây là một viên tinh thần xanh thẳm, tuy chỉ còn lại có một nửa, nhưng lớn cỡ nghìn dặm, khắp nơi đều tràn đầy hào quang xanh thẳm, tản ra âm hàn chi khí.
Khương Tư Nam trực tiếp bày ra Ẩn Nặc Trận pháp cường đại, bao phủ cả đám đông.
- Ngọc Khanh Đại ca, lúc này đây chúng ta đã nhận được nhiều Ma Hồn Tinh Thạch như vậy, mọi người ngay ở chỗ này bế quan tu luyện một phen, hy vọng có thể đột phá đến Hoàng giả, đến lúc đó chiến lực của chúng ta lại có thể tăng cường rất nhiều!
Khương Tư Nam nhìn mọi người khẽ mĩm cười nói.
- Tư Nam nói không sai!
Khương Ngọc Khanh cũng là gật đầu nói:
- Hôm nay chiến trường Thiên Ngoại Thiên biểu hiện ra thoạt nhìn rất bình tĩnh, nhưng lại dấu diếm sát cơ, không biết lúc nào sẽ bộc phát đại chiến mang tất cả Thiên Ngoại Thiên, chúng ta nhất định phải cố gắng đề cao tu vi, mới có thể ở trong đại kiếp kế tiếp sống sót!
Khương Yên Nhi cùng Khương Thiết cũng nhìn nhau, đồng ý nhẹ gật đầu.
Cuối cùng nhất, ngoại trừ Khương Tư Nam lưu lại hộ pháp, tất cả mọi người đều sa vào trong bế quan.
Ma Hồn Tinh Thạch chính là tinh hoa pháp lực cùng Nguyên Thần của Ngoại Vực dị tộc biến thành, giống như Kim Đan cùng Nguyên Anh trong cơ thể Nhân tộc, ẩn chứa năng lượng khổng lồ, lợi dụng Ma Hồn Tinh Thạch vượt ải, ba người Khương Ngọc Khanh đều có nắm chắc ở trong thời gian ngắn đột phá đến Hoàng giả.
Ngay cả Lý Kim Long, Thần Oa cùng Thỏ gia cũng bắt đầu trắng trợn thôn phệ luyện hóa Ma Hồn Tinh Thạch, nhất là Thần Oa, giống như không có một chút bình cảnh, tu vi thẳng tắp dâng lên, đến bây giờ đã đạt đến Vương giả.
Loại thiên phú khủng bố này, để cho Khương Tư Nam cũng âm thầm tắc luỡi.
Chứng kiến tất cả mọi người bị một mảnh hào quang sáng chói bao phủ, luyện hóa Ma Hồn Tinh Thạch sa vào trong khi tu luyện, Khương Tư Nam cũng lấy ra một viên Ma Hồn Tinh Thạch ngân sắc.
- Ma Hồn Tinh Thạch... Nếu quả thật đối với tu vi của ta có trợ giúp? Ta đây há không phải có thể lợi dụng cơ hội chém giết Ngoại Vực dị tộc, ở chỗ này đột phá đến Hoàng giả sao?
Khương Tư Nam nhẹ giọng tự nói, trong ánh mắt cũng lộ ra một tia kích động.
Viên Ma Hồn Tinh Thạch ngân sắc kia lớn cỡ nắm tay hài nhi, hình sáu cạnh, tản ra óng ánh sáng long lanh, trong đó phảng phất như có Bích Hải Triều Sinh gào thét, có hơi nước tràn ngập chấn động.
Đây là một viên Ma Hồn Tinh Thạch Thủy thuộc tính, nói rõ chủ nhân của nó là một vị cường giả tu luyện thần thông Thủy thuộc tính.
Răng rắc!
Trong tay Khương Tư Nam lóe lên hào quang, trực tiếp bóp nát Ma Hồn Tinh Thạch, một mảnh quang mang sáng chói màu xanh da trời tràn ngập ra, Khương Tư Nam hít một hơi thật sâu, nuốt trôi biển hấp, tất cả quang vụ màu xanh da trời đều hấp thu vào.
Trong nháy mắt, toàn thân thư thái, ấm áp, Nguyên Thần mát lạnh, có một loại cảm giác vũ hóa phi thăng.
Khương Tư Nam cảm giác được pháp lực của mình lại gia tăng lên một phần, pháp lực toàn thân bàng bạc như Đại Hải lao nhanh, lao về một địa phương không biết.
Mà ở địa phương không biết kia, có một đại môn cực kỳ chắc chắn, phảng phất như Tiên kim đúc thành, coi như là toàn thân Khương Tư Nam pháp lực bàng bạc, cũng không thể để cho đại môn kia lắc lư một tia.
Khương Tư Nam biết rõ, cái gọi là đại môn này, là bình cảnh mình đột phá đến Hoàng cảnh, so với hắn tưởng tượng còn muốn chắc chắn, coi như những Ma Hồn Tinh Thạch ngân sắc này, đối với hắn hiệu quả cũng cực kỳ bé nhỏ.
- Xem ra muốn đột phá, cũng chỉ có Ma Hồn Tinh Thạch kim sắc mới có tác dụng!
Khương Tư Nam cười khổ một tiếng, mình tích lũy quá hùng hậu, làm cho độ khó muốn đột phá cũng là gấp trăm lần nghìn lần người khác, Ma Hồn Tinh Thạch ngân sắc, với hắn mà nói hiệu quả rất yếu ớt.
Có lẽ chỉ có Ma Hồn Tinh Thạch kim sắc mới có thể giúp hắn vượt qua ải, mà trong nội tâm Khương Tư Nam cũng có một loại cảm giác, chỉ sợ một viên Ma Hồn Tinh Thạch kim sắc, còn chưa đủ để cho hắn đột phá, cho nên hắn cũng không vội vã luyện hóa Ma Hồn Tinh Thạch, mà ngồi xuống, hộ pháp cho đám người Khương Ngọc Khanh.
Khương Ngọc Khanh bị một mảnh sương mù màu ngà sữa lượn lờ, có kiếm khí màu trắng biến ảo thành hoa cỏ cây cối, sông núi hồ nước, đến cuối cùng bên người Khương Ngọc Khanh phảng phất như xuất hiện một Tiểu Thế Giới kỳ dị, vô cùng thần bí.
Mà khuôn mặt Khương Yên Nhi hiện ra đỏ ửng, hai mắt nhắm nghiền, quanh thân có hoa đào chướng khí lượn lờ, phảng phất như xuất hiện một Huyễn cảnh kỳ dị, để cho người nhịn không được trầm mê trong đó.
Chỉ có Khương Thiết thuần túy nhất, quanh thân đều là kiếm khí màu đen lượn lờ, thần quang lập loè, tràn đầy ý cảnh tuyệt diệt cùng giết chóc, mày kiếm nhíu lại, phảng phất như hóa thân thành một Sát Lục chi thần.
Mà Thần Oa, Lý Kim Long cùng Thỏ gia hiếm thấy nhất, bọn hắn không có ngồi xuống tu luyện, mà nuốt luôn đại lượng Ma Hồn Tinh Thạch, cả đám cười tủm tỉm, nhất là Thỏ gia, cười đến miệng muốn nứt ra.
Ngay cả Hoàng Thiên Y, cũng mượn nhờ Ma Hồn Tinh Thạch ngân sắc, sa vào trong trạng thái tu luyện.
Nhoáng một cái ba ngày thời gian trôi qua, thời điểm ánh lửa nóng bỏng tràn ngập, tiếng phượng hót trong trẻo vang vọng hư không, khí tức trên người Hoàng Thiên Y đột nhiên tăng cường gấp đôi, cảnh giới cũng lập tức đột phá đến Hoàng giả hậu kỳ!
Loại tốc độ đột phá này coi như là Khương Tư Nam cũng âm thầm tắc luỡi.
- Ngươi đột phá?
Khương Tư Nam mỉm cười, trong lòng có chút vui vẻ, Hoàng Thiên Y mặc bạch y từ trong xích hà đi tới, khuôn mặt tuyệt mỹ để cho người hít thở không thông, cả người trần thế bất nhiễm, tản mát ra khí tức siêu nhiên xuất trần, ngón tay ngọc thon dài có chút nâng lên, tinh hoa của Ma Hồn Tinh Thạch xói mòn, chỉ còn lại có đá vụn theo gió phiêu tán.
Ánh mắt của Hoàng Thiên Y lạnh nhạt, nhưng thời điểm nhìn về phía Khương Tư Nam, lại có thêm một tia ôn nhu khó có thể phát giác, để cho Khương Tư Nam phảng phất như muốn hòa tan vào trong ánh mắt nàng.
- Ân! Nhưng kế tiếp còn muốn đột phá, chỉ sợ cũng không dễ dàng như vậy rồi!
Hoàng Thiên Y ôn nhu nhìn Khương Tư Nam, khẽ cười nói.
- Không sợ, tuy chiến trường Thiên Ngoại Thiên này nguy cơ trùng trùng, nhưng cũng là một bảo địa, chẳng những có thể dùng giết địch lịch lãm rèn luyện, hơn nữa cũng ẩn chứa rất nhiều cơ duyên, chỉ cần có thể tìm được, chúng ta có thể tiếp tục đột phá!
Trong mắt của Khương Tư Nam lóng lánh, khẽ cười nói.
Đây là một viên tinh thần xanh thẳm, tuy chỉ còn lại có một nửa, nhưng lớn cỡ nghìn dặm, khắp nơi đều tràn đầy hào quang xanh thẳm, tản ra âm hàn chi khí.
Khương Tư Nam trực tiếp bày ra Ẩn Nặc Trận pháp cường đại, bao phủ cả đám đông.
- Ngọc Khanh Đại ca, lúc này đây chúng ta đã nhận được nhiều Ma Hồn Tinh Thạch như vậy, mọi người ngay ở chỗ này bế quan tu luyện một phen, hy vọng có thể đột phá đến Hoàng giả, đến lúc đó chiến lực của chúng ta lại có thể tăng cường rất nhiều!
Khương Tư Nam nhìn mọi người khẽ mĩm cười nói.
- Tư Nam nói không sai!
Khương Ngọc Khanh cũng là gật đầu nói:
- Hôm nay chiến trường Thiên Ngoại Thiên biểu hiện ra thoạt nhìn rất bình tĩnh, nhưng lại dấu diếm sát cơ, không biết lúc nào sẽ bộc phát đại chiến mang tất cả Thiên Ngoại Thiên, chúng ta nhất định phải cố gắng đề cao tu vi, mới có thể ở trong đại kiếp kế tiếp sống sót!
Khương Yên Nhi cùng Khương Thiết cũng nhìn nhau, đồng ý nhẹ gật đầu.
Cuối cùng nhất, ngoại trừ Khương Tư Nam lưu lại hộ pháp, tất cả mọi người đều sa vào trong bế quan.
Ma Hồn Tinh Thạch chính là tinh hoa pháp lực cùng Nguyên Thần của Ngoại Vực dị tộc biến thành, giống như Kim Đan cùng Nguyên Anh trong cơ thể Nhân tộc, ẩn chứa năng lượng khổng lồ, lợi dụng Ma Hồn Tinh Thạch vượt ải, ba người Khương Ngọc Khanh đều có nắm chắc ở trong thời gian ngắn đột phá đến Hoàng giả.
Ngay cả Lý Kim Long, Thần Oa cùng Thỏ gia cũng bắt đầu trắng trợn thôn phệ luyện hóa Ma Hồn Tinh Thạch, nhất là Thần Oa, giống như không có một chút bình cảnh, tu vi thẳng tắp dâng lên, đến bây giờ đã đạt đến Vương giả.
Loại thiên phú khủng bố này, để cho Khương Tư Nam cũng âm thầm tắc luỡi.
Chứng kiến tất cả mọi người bị một mảnh hào quang sáng chói bao phủ, luyện hóa Ma Hồn Tinh Thạch sa vào trong khi tu luyện, Khương Tư Nam cũng lấy ra một viên Ma Hồn Tinh Thạch ngân sắc.
- Ma Hồn Tinh Thạch... Nếu quả thật đối với tu vi của ta có trợ giúp? Ta đây há không phải có thể lợi dụng cơ hội chém giết Ngoại Vực dị tộc, ở chỗ này đột phá đến Hoàng giả sao?
Khương Tư Nam nhẹ giọng tự nói, trong ánh mắt cũng lộ ra một tia kích động.
Viên Ma Hồn Tinh Thạch ngân sắc kia lớn cỡ nắm tay hài nhi, hình sáu cạnh, tản ra óng ánh sáng long lanh, trong đó phảng phất như có Bích Hải Triều Sinh gào thét, có hơi nước tràn ngập chấn động.
Đây là một viên Ma Hồn Tinh Thạch Thủy thuộc tính, nói rõ chủ nhân của nó là một vị cường giả tu luyện thần thông Thủy thuộc tính.
Răng rắc!
Trong tay Khương Tư Nam lóe lên hào quang, trực tiếp bóp nát Ma Hồn Tinh Thạch, một mảnh quang mang sáng chói màu xanh da trời tràn ngập ra, Khương Tư Nam hít một hơi thật sâu, nuốt trôi biển hấp, tất cả quang vụ màu xanh da trời đều hấp thu vào.
Trong nháy mắt, toàn thân thư thái, ấm áp, Nguyên Thần mát lạnh, có một loại cảm giác vũ hóa phi thăng.
Khương Tư Nam cảm giác được pháp lực của mình lại gia tăng lên một phần, pháp lực toàn thân bàng bạc như Đại Hải lao nhanh, lao về một địa phương không biết.
Mà ở địa phương không biết kia, có một đại môn cực kỳ chắc chắn, phảng phất như Tiên kim đúc thành, coi như là toàn thân Khương Tư Nam pháp lực bàng bạc, cũng không thể để cho đại môn kia lắc lư một tia.
Khương Tư Nam biết rõ, cái gọi là đại môn này, là bình cảnh mình đột phá đến Hoàng cảnh, so với hắn tưởng tượng còn muốn chắc chắn, coi như những Ma Hồn Tinh Thạch ngân sắc này, đối với hắn hiệu quả cũng cực kỳ bé nhỏ.
- Xem ra muốn đột phá, cũng chỉ có Ma Hồn Tinh Thạch kim sắc mới có tác dụng!
Khương Tư Nam cười khổ một tiếng, mình tích lũy quá hùng hậu, làm cho độ khó muốn đột phá cũng là gấp trăm lần nghìn lần người khác, Ma Hồn Tinh Thạch ngân sắc, với hắn mà nói hiệu quả rất yếu ớt.
Có lẽ chỉ có Ma Hồn Tinh Thạch kim sắc mới có thể giúp hắn vượt qua ải, mà trong nội tâm Khương Tư Nam cũng có một loại cảm giác, chỉ sợ một viên Ma Hồn Tinh Thạch kim sắc, còn chưa đủ để cho hắn đột phá, cho nên hắn cũng không vội vã luyện hóa Ma Hồn Tinh Thạch, mà ngồi xuống, hộ pháp cho đám người Khương Ngọc Khanh.
Khương Ngọc Khanh bị một mảnh sương mù màu ngà sữa lượn lờ, có kiếm khí màu trắng biến ảo thành hoa cỏ cây cối, sông núi hồ nước, đến cuối cùng bên người Khương Ngọc Khanh phảng phất như xuất hiện một Tiểu Thế Giới kỳ dị, vô cùng thần bí.
Mà khuôn mặt Khương Yên Nhi hiện ra đỏ ửng, hai mắt nhắm nghiền, quanh thân có hoa đào chướng khí lượn lờ, phảng phất như xuất hiện một Huyễn cảnh kỳ dị, để cho người nhịn không được trầm mê trong đó.
Chỉ có Khương Thiết thuần túy nhất, quanh thân đều là kiếm khí màu đen lượn lờ, thần quang lập loè, tràn đầy ý cảnh tuyệt diệt cùng giết chóc, mày kiếm nhíu lại, phảng phất như hóa thân thành một Sát Lục chi thần.
Mà Thần Oa, Lý Kim Long cùng Thỏ gia hiếm thấy nhất, bọn hắn không có ngồi xuống tu luyện, mà nuốt luôn đại lượng Ma Hồn Tinh Thạch, cả đám cười tủm tỉm, nhất là Thỏ gia, cười đến miệng muốn nứt ra.
Ngay cả Hoàng Thiên Y, cũng mượn nhờ Ma Hồn Tinh Thạch ngân sắc, sa vào trong trạng thái tu luyện.
Nhoáng một cái ba ngày thời gian trôi qua, thời điểm ánh lửa nóng bỏng tràn ngập, tiếng phượng hót trong trẻo vang vọng hư không, khí tức trên người Hoàng Thiên Y đột nhiên tăng cường gấp đôi, cảnh giới cũng lập tức đột phá đến Hoàng giả hậu kỳ!
Loại tốc độ đột phá này coi như là Khương Tư Nam cũng âm thầm tắc luỡi.
- Ngươi đột phá?
Khương Tư Nam mỉm cười, trong lòng có chút vui vẻ, Hoàng Thiên Y mặc bạch y từ trong xích hà đi tới, khuôn mặt tuyệt mỹ để cho người hít thở không thông, cả người trần thế bất nhiễm, tản mát ra khí tức siêu nhiên xuất trần, ngón tay ngọc thon dài có chút nâng lên, tinh hoa của Ma Hồn Tinh Thạch xói mòn, chỉ còn lại có đá vụn theo gió phiêu tán.
Ánh mắt của Hoàng Thiên Y lạnh nhạt, nhưng thời điểm nhìn về phía Khương Tư Nam, lại có thêm một tia ôn nhu khó có thể phát giác, để cho Khương Tư Nam phảng phất như muốn hòa tan vào trong ánh mắt nàng.
- Ân! Nhưng kế tiếp còn muốn đột phá, chỉ sợ cũng không dễ dàng như vậy rồi!
Hoàng Thiên Y ôn nhu nhìn Khương Tư Nam, khẽ cười nói.
- Không sợ, tuy chiến trường Thiên Ngoại Thiên này nguy cơ trùng trùng, nhưng cũng là một bảo địa, chẳng những có thể dùng giết địch lịch lãm rèn luyện, hơn nữa cũng ẩn chứa rất nhiều cơ duyên, chỉ cần có thể tìm được, chúng ta có thể tiếp tục đột phá!
Trong mắt của Khương Tư Nam lóng lánh, khẽ cười nói.