Tạo Hóa Tiên Đế
Chương 1010: Ngọc Khê
Ầm ầm!
Vừa lúc đó, trong hư không có hào quang sáng chói lập loè, một chiếc Hư Không bảo thuyền tản ra vạn đạo hào quang, từ trong hư không bay ra, xuất hiện ở trên không quảng trường.
Từ trên Hư Không bảo thuyền bay ra mười nam nữ trẻ tuổi, nam tử kiện tráng như rồng, diện mạo bất phàm, nữ tử kiều mỵ như hoa, phiêu phiêu dục tiên, cả đám khí tức vô cùng cường đại, vậy mà kém cỏi nhất cũng là Vương giả sơ kỳ.
Mà nam tử trung ương nhất, như chúng tinh củng nguyệt, mặc Xích Long bào, dáng người thon dài mà kiện tráng, toàn thân bao phủ ở trong xích sắc thần mang, mặt như quan ngọc, mục như lãng tinh, diện mạo bất phàm, tu vi bất ngờ đã đạt đến Vương giả đỉnh cấp.
Khương Tư Nam lòng có nhận thấy, ngẩng đầu nhìn nam tử kia, trong nội tâm thầm suy nghĩ, người này chỉ sợ là Tề Thiên Giáo Chân Truyền Đệ Tử, Ngọc Khê.
- Ngọc Khê trở lại rồi?
Tất cả mọi người thần sắc chấn động, nhìn xem thanh niên trên hư không kia, trong ánh mắt lộ ra một tia chấn kinh.
Giờ phút này ánh mắt mọi người nhìn Lam gia, có chút lộ ra vẻ lo lắng, có chút lộ ra vẻ trào phúng nhìn hả hê.
Bất kể như thế nào, Ngọc Khê trở lại, lúc này đây tỷ thí đan đạo, chỉ sợ tám chín phần mười Lam gia sẽ thất bại.
Thần sắc người Lam gia cũng hết sức khó coi, nhưng đây là sự tình bọn hắn đã sớm ngờ tới, bởi vậy cũng không quá kinh ngạc.
Mười thanh niên nam nữ, cả đám thần sắc kiêu căng, tất cả đều là đệ tử thiên tài của Tề Thiên Giáo, giờ phút này vây quanh Ngọc Khê từ trong hư không phiêu nhiên rơi xuống, đi tới trước mặt Ngọc Cuồng Lôi, Ngọc Khê cung kính thi lễ nói:
- Hài nhi bái kiến phụ thân!
- Ha ha ha... Tốt! Khê Nhi, ngươi rốt cục trở lại rồi, lúc này đây tỷ thí đan đạo liền nhờ vào ngươi!
Vẻ mặt Ngọc Cuồng Lôi tự hào, trong ánh mắt tràn đầy vui vẻ, thật không ngờ hôm nay con của mình đã đạt đến Vương giả đỉnh cấp, để cho mình cũng cảm thấy áp lực nhàn nhạt.
- Phụ thân yên tâm, lúc này đây Lam gia, không có bất kỳ cơ hội xoay người!
Thanh âm của Ngọc Khê rất lạnh nhạt, phảng phất như đương nhiên, ánh mắt đạm mạc quét mắt người Lam gia, cuối cùng ở trên người Lam Tương Hàm có chút đình trệ thoáng một phát.
- Phụ thân, vị này chính là Tề Thiên Giáo trưởng lão Từ sư thúc, hôm nay hắn đại biểu Tề Thiên Giáo, làm trọng tài của tỷ thí đan đạo!
Ngọc Khê khẽ mĩm cười nói, bên cạnh hắn đứng một lão giả thân mặc hắc bào, thoạt nhìn diện mục uy nghiêm, khí tức vô cùng thâm thúy.
Hoàng giả!
Ánh mắt của Khương Tư Nam có chút co lại, hắn thật không ngờ lúc này đây Tề Thiên Giáo chẳng những có người đến, còn đến một Hoàng giả, vị Từ trưởng lão này thoạt nhìn cũng không phải Hoàng giả đơn giản, ngay cả Khương Tư Nam cũng có chút nhìn không thấu.
Trong lòng hắn trầm xuống, chỉ sợ chuyện hôm nay có chút không dễ làm rồi.
Ngọc Cuồng Lôi vội vàng chào hỏi Từ trưởng lão, cuối cùng hắn nhìn chằm chằm vào bọn người Lam Nguyên Đức sắc mặt khó coi, khẽ mĩm cười nói:
- Lam gia chủ, hôm nay tỷ thí đan đạo, do Tề Thiên Giáo Từ trưởng lão làm trọng tài, ngươi xem coi thế nào?
Lam Nguyên Đức tự nhiên không dám phản đối, Tề Thiên Giáo là chúa tể phương viên mấy chục vạn dặm, trong lòng của hắn lộ ra vẻ lo lắng, Ngọc Khê chính là Tề Thiên Giáo Chân Truyền Đệ Tử, Từ trưởng lão này có thể làm công bình công chính sao?
Nhưng thần sắc của hắn lại không có bất kỳ biến hóa, khẽ mĩm cười nói:
- Tề Thiên Giáo Từ trưởng lão làm trọng tài, Lam gia ta tự nhiên không có dị nghị!
Tề Thiên Giáo Từ trưởng lão, giờ phút này không chút khách khí ngồi ở chủ vị, thần sắc đạm mạc mà uy nghiêm, nhàn nhạt lên tiếng nói:
- Đã như vầy, tỷ thí đan đạo bắt đầu đi!
Lúc này nếu không phải vì Ngọc Khê, dùng thân phận tôn quý của hắn, căn bản sẽ không đến Lam Ngọc Thành, ở hắn xem ra Lam Ngọc Thành chỉ là tiểu thành mà thôi, ở đây tỷ thí đan đạo có gì đáng xem?
Dù sao Tề trưởng lão cũng là một vị Luyện Đan Sư, hơn nữa là Đan Hoàng có thể luyện chế ra Linh Đan Hoàng đạo, tự nhiên tầm mắt rất cao.
Trên quảng trường, đã xuất hiện hai Đan Đỉnh đỏ thẫm, phía dưới bày ra Địa Hỏa đại trận, tất cả Đan Đỉnh đều là Linh khí Vương phẩm, thoạt nhìn có chút bất phàm, hơn nữa giống như đúc.
Đây đều là Ngọc gia sớm bố trí, để tỏ rõ lần tỷ thí đan đạo này công bình, vô luận là Đan Đỉnh hay Địa Hỏa tất cả đều giống như đúc.
Đương nhiên, nếu người tham gia tỷ thí có được thiên địa linh hỏa, cũng coi như là một bộ phận thực lực, có thể sử dụng.
Chỉ là thiên địa linh hỏa quá trân quý, cũng chỉ nghe nói qua Lam gia cùng Ngọc gia đều có một loại Địa Hỏa, chính là chí bảo trấn tộc của hai nhà.
- Lam gia chủ, dựa theo trước đó chúng ta thương định, lúc này đây tỷ thí đan đạo có ba khâu, theo thứ tự là đệ tử trẻ tuổi dưới 50 tuổi của hai nhà tỷ thí, người mạnh nhất của hai nhà tỷ thí, cùng với khách khanh của hai nhà đọ sức, đương nhiên nếu đầy đủ tự tin, trận thứ ba có thể không cần mời khách khanh ra tay, ngươi có dị nghị gì không?
Hai mắt Ngọc Cuồng Lôi híp híp, tinh quang lập loè, nhìn Lam Nguyên Đức chậm rãi nói.
- Không có dị nghị!
Lam Nguyên Đức gật đầu nói.
- Tốt! Đã như vầy, chúng ta liền trước tiến hành trận đầu tỷ thí, vì không chiếm tiện nghi của Lam gia các ngươi, trận chiến này chúng ta phái người trước, Ngọc Hà, trận chiến này ngươi tới đi!
Ngọc Cuồng Lôi mỉm cười, theo thanh âm của hắn rơi xuống, từ trong đám người Ngọc gia đi ra một thanh niên mặc hắc y, nhãn quang lạnh như băng, toàn thân tản mát ra quỷ khí để cho người run lên, phảng phất như từ Cửu U Địa Ngục đi tới.
Khí tức trên thân hắn cực kỳ cường đại, không chút che dấu thích phóng ra, vậy mà đã đạt đến Vương giả hậu kỳ!
Tất cả mọi người hơi sững sờ.
Vốn tất cả mọi người cho rằng, một đời trẻ tuổi của hai nhà đọ sức, Ngọc gia sẽ phái Ngọc Khê, nhưng thật không ngờ sẽ xuất hiện một người cho tới bây giờ không có nghe nói qua Ngọc Hà, nhưng lại có tu vi cường đại như thế, đây là có chuyện gì?
Trong lòng Khương Tư Nam có chút ngưng tụ, chiến lực của Ngọc Hà này cực kỳ cường đại, hơn nữa Ngọc Cuồng Lôi đã phái hắn đi ra, nói rõ rất có lòng tin với hắn, chẳng lẽ Ngọc Hà này cũng là một Đan Vương cường đại sao?
Dù sao cảnh giới đan đạo bất đồng cảnh giới tu luyện, có ít người coi như đạt đến Hoàng giả, nhưng nếu không có thiên phú đan đạo, chỉ sợ ngay cả Đan Vương cũng không đạt được.
Nhưng mà có chút người, ở trên đan đạo có thiên phú cực cao, khả năng chỉ là Thông Thiên Cảnh, nhưng đã trở thành Đan Vương, ví dụ như Khương Tư Nam cùng Lam Tương Hàm.
- Ngọc gia Ngọc Hà, xin chỉ giáo!
Thần sắc của Ngọc Hà rất lạnh, hơn nữa có một loại âm hàn quỷ dị, thời điểm hắn đứng ở trên quảng trường, quỷ khí rét lạnh lại để cho mọi người chung quanh rùng mình một cái, sắc mặt có chút tái nhợt.
Người bên Lam gia chứng kiến Ngọc Hà đi ra, trong nội tâm cũng trầm xuống, vậy mà không phải Ngọc Khê xuất chiến, Ngọc gia này rốt cuộc là nghĩ như thế nào?
Nhưng hôm nay đã không được phép bọn hắn do dự, Lam Nguyên Đức trầm ngâm nói:
- Tương Hàm, con lên đi!
Lam Tương Hàm nhẹ gật đầu, chậm rãi đi ra đám người.
Nàng có dung nhan tuyệt thế, khí chất siêu phàm thoát tục, cả người phiêu phiêu dục tiên, vừa đi ra, lập tức liền hấp dẫn ánh mắt mọi người.
Vừa lúc đó, trong hư không có hào quang sáng chói lập loè, một chiếc Hư Không bảo thuyền tản ra vạn đạo hào quang, từ trong hư không bay ra, xuất hiện ở trên không quảng trường.
Từ trên Hư Không bảo thuyền bay ra mười nam nữ trẻ tuổi, nam tử kiện tráng như rồng, diện mạo bất phàm, nữ tử kiều mỵ như hoa, phiêu phiêu dục tiên, cả đám khí tức vô cùng cường đại, vậy mà kém cỏi nhất cũng là Vương giả sơ kỳ.
Mà nam tử trung ương nhất, như chúng tinh củng nguyệt, mặc Xích Long bào, dáng người thon dài mà kiện tráng, toàn thân bao phủ ở trong xích sắc thần mang, mặt như quan ngọc, mục như lãng tinh, diện mạo bất phàm, tu vi bất ngờ đã đạt đến Vương giả đỉnh cấp.
Khương Tư Nam lòng có nhận thấy, ngẩng đầu nhìn nam tử kia, trong nội tâm thầm suy nghĩ, người này chỉ sợ là Tề Thiên Giáo Chân Truyền Đệ Tử, Ngọc Khê.
- Ngọc Khê trở lại rồi?
Tất cả mọi người thần sắc chấn động, nhìn xem thanh niên trên hư không kia, trong ánh mắt lộ ra một tia chấn kinh.
Giờ phút này ánh mắt mọi người nhìn Lam gia, có chút lộ ra vẻ lo lắng, có chút lộ ra vẻ trào phúng nhìn hả hê.
Bất kể như thế nào, Ngọc Khê trở lại, lúc này đây tỷ thí đan đạo, chỉ sợ tám chín phần mười Lam gia sẽ thất bại.
Thần sắc người Lam gia cũng hết sức khó coi, nhưng đây là sự tình bọn hắn đã sớm ngờ tới, bởi vậy cũng không quá kinh ngạc.
Mười thanh niên nam nữ, cả đám thần sắc kiêu căng, tất cả đều là đệ tử thiên tài của Tề Thiên Giáo, giờ phút này vây quanh Ngọc Khê từ trong hư không phiêu nhiên rơi xuống, đi tới trước mặt Ngọc Cuồng Lôi, Ngọc Khê cung kính thi lễ nói:
- Hài nhi bái kiến phụ thân!
- Ha ha ha... Tốt! Khê Nhi, ngươi rốt cục trở lại rồi, lúc này đây tỷ thí đan đạo liền nhờ vào ngươi!
Vẻ mặt Ngọc Cuồng Lôi tự hào, trong ánh mắt tràn đầy vui vẻ, thật không ngờ hôm nay con của mình đã đạt đến Vương giả đỉnh cấp, để cho mình cũng cảm thấy áp lực nhàn nhạt.
- Phụ thân yên tâm, lúc này đây Lam gia, không có bất kỳ cơ hội xoay người!
Thanh âm của Ngọc Khê rất lạnh nhạt, phảng phất như đương nhiên, ánh mắt đạm mạc quét mắt người Lam gia, cuối cùng ở trên người Lam Tương Hàm có chút đình trệ thoáng một phát.
- Phụ thân, vị này chính là Tề Thiên Giáo trưởng lão Từ sư thúc, hôm nay hắn đại biểu Tề Thiên Giáo, làm trọng tài của tỷ thí đan đạo!
Ngọc Khê khẽ mĩm cười nói, bên cạnh hắn đứng một lão giả thân mặc hắc bào, thoạt nhìn diện mục uy nghiêm, khí tức vô cùng thâm thúy.
Hoàng giả!
Ánh mắt của Khương Tư Nam có chút co lại, hắn thật không ngờ lúc này đây Tề Thiên Giáo chẳng những có người đến, còn đến một Hoàng giả, vị Từ trưởng lão này thoạt nhìn cũng không phải Hoàng giả đơn giản, ngay cả Khương Tư Nam cũng có chút nhìn không thấu.
Trong lòng hắn trầm xuống, chỉ sợ chuyện hôm nay có chút không dễ làm rồi.
Ngọc Cuồng Lôi vội vàng chào hỏi Từ trưởng lão, cuối cùng hắn nhìn chằm chằm vào bọn người Lam Nguyên Đức sắc mặt khó coi, khẽ mĩm cười nói:
- Lam gia chủ, hôm nay tỷ thí đan đạo, do Tề Thiên Giáo Từ trưởng lão làm trọng tài, ngươi xem coi thế nào?
Lam Nguyên Đức tự nhiên không dám phản đối, Tề Thiên Giáo là chúa tể phương viên mấy chục vạn dặm, trong lòng của hắn lộ ra vẻ lo lắng, Ngọc Khê chính là Tề Thiên Giáo Chân Truyền Đệ Tử, Từ trưởng lão này có thể làm công bình công chính sao?
Nhưng thần sắc của hắn lại không có bất kỳ biến hóa, khẽ mĩm cười nói:
- Tề Thiên Giáo Từ trưởng lão làm trọng tài, Lam gia ta tự nhiên không có dị nghị!
Tề Thiên Giáo Từ trưởng lão, giờ phút này không chút khách khí ngồi ở chủ vị, thần sắc đạm mạc mà uy nghiêm, nhàn nhạt lên tiếng nói:
- Đã như vầy, tỷ thí đan đạo bắt đầu đi!
Lúc này nếu không phải vì Ngọc Khê, dùng thân phận tôn quý của hắn, căn bản sẽ không đến Lam Ngọc Thành, ở hắn xem ra Lam Ngọc Thành chỉ là tiểu thành mà thôi, ở đây tỷ thí đan đạo có gì đáng xem?
Dù sao Tề trưởng lão cũng là một vị Luyện Đan Sư, hơn nữa là Đan Hoàng có thể luyện chế ra Linh Đan Hoàng đạo, tự nhiên tầm mắt rất cao.
Trên quảng trường, đã xuất hiện hai Đan Đỉnh đỏ thẫm, phía dưới bày ra Địa Hỏa đại trận, tất cả Đan Đỉnh đều là Linh khí Vương phẩm, thoạt nhìn có chút bất phàm, hơn nữa giống như đúc.
Đây đều là Ngọc gia sớm bố trí, để tỏ rõ lần tỷ thí đan đạo này công bình, vô luận là Đan Đỉnh hay Địa Hỏa tất cả đều giống như đúc.
Đương nhiên, nếu người tham gia tỷ thí có được thiên địa linh hỏa, cũng coi như là một bộ phận thực lực, có thể sử dụng.
Chỉ là thiên địa linh hỏa quá trân quý, cũng chỉ nghe nói qua Lam gia cùng Ngọc gia đều có một loại Địa Hỏa, chính là chí bảo trấn tộc của hai nhà.
- Lam gia chủ, dựa theo trước đó chúng ta thương định, lúc này đây tỷ thí đan đạo có ba khâu, theo thứ tự là đệ tử trẻ tuổi dưới 50 tuổi của hai nhà tỷ thí, người mạnh nhất của hai nhà tỷ thí, cùng với khách khanh của hai nhà đọ sức, đương nhiên nếu đầy đủ tự tin, trận thứ ba có thể không cần mời khách khanh ra tay, ngươi có dị nghị gì không?
Hai mắt Ngọc Cuồng Lôi híp híp, tinh quang lập loè, nhìn Lam Nguyên Đức chậm rãi nói.
- Không có dị nghị!
Lam Nguyên Đức gật đầu nói.
- Tốt! Đã như vầy, chúng ta liền trước tiến hành trận đầu tỷ thí, vì không chiếm tiện nghi của Lam gia các ngươi, trận chiến này chúng ta phái người trước, Ngọc Hà, trận chiến này ngươi tới đi!
Ngọc Cuồng Lôi mỉm cười, theo thanh âm của hắn rơi xuống, từ trong đám người Ngọc gia đi ra một thanh niên mặc hắc y, nhãn quang lạnh như băng, toàn thân tản mát ra quỷ khí để cho người run lên, phảng phất như từ Cửu U Địa Ngục đi tới.
Khí tức trên thân hắn cực kỳ cường đại, không chút che dấu thích phóng ra, vậy mà đã đạt đến Vương giả hậu kỳ!
Tất cả mọi người hơi sững sờ.
Vốn tất cả mọi người cho rằng, một đời trẻ tuổi của hai nhà đọ sức, Ngọc gia sẽ phái Ngọc Khê, nhưng thật không ngờ sẽ xuất hiện một người cho tới bây giờ không có nghe nói qua Ngọc Hà, nhưng lại có tu vi cường đại như thế, đây là có chuyện gì?
Trong lòng Khương Tư Nam có chút ngưng tụ, chiến lực của Ngọc Hà này cực kỳ cường đại, hơn nữa Ngọc Cuồng Lôi đã phái hắn đi ra, nói rõ rất có lòng tin với hắn, chẳng lẽ Ngọc Hà này cũng là một Đan Vương cường đại sao?
Dù sao cảnh giới đan đạo bất đồng cảnh giới tu luyện, có ít người coi như đạt đến Hoàng giả, nhưng nếu không có thiên phú đan đạo, chỉ sợ ngay cả Đan Vương cũng không đạt được.
Nhưng mà có chút người, ở trên đan đạo có thiên phú cực cao, khả năng chỉ là Thông Thiên Cảnh, nhưng đã trở thành Đan Vương, ví dụ như Khương Tư Nam cùng Lam Tương Hàm.
- Ngọc gia Ngọc Hà, xin chỉ giáo!
Thần sắc của Ngọc Hà rất lạnh, hơn nữa có một loại âm hàn quỷ dị, thời điểm hắn đứng ở trên quảng trường, quỷ khí rét lạnh lại để cho mọi người chung quanh rùng mình một cái, sắc mặt có chút tái nhợt.
Người bên Lam gia chứng kiến Ngọc Hà đi ra, trong nội tâm cũng trầm xuống, vậy mà không phải Ngọc Khê xuất chiến, Ngọc gia này rốt cuộc là nghĩ như thế nào?
Nhưng hôm nay đã không được phép bọn hắn do dự, Lam Nguyên Đức trầm ngâm nói:
- Tương Hàm, con lên đi!
Lam Tương Hàm nhẹ gật đầu, chậm rãi đi ra đám người.
Nàng có dung nhan tuyệt thế, khí chất siêu phàm thoát tục, cả người phiêu phiêu dục tiên, vừa đi ra, lập tức liền hấp dẫn ánh mắt mọi người.