Tạo Hóa Chi Môn
Chương 2: Tiền đồ khó khăn
- Nước chuẩn bị xong rồi, ta giúp ngươi tắm.
Khi Ninh Thành đang sắp xếp lại một số chuyện trong đầu, Kỷ Lạc Phi đã đi ra nói.
Tuy Ninh Thành và Điền Mộ Uyển sống chung với nhau gần hai, ba năm, nhưng tối đa cũng chỉ giới hạn trong nắm tay một chút mà thôi. Ngoài ra, hắn chưa từng tiến thêm một bước nào. Hiện tại Kỷ Lạc Phi muốn giúp hắn tắm, Ninh Thành lập tức thấy mất tự nhiên. Hắn khẳng định Ninh Thành lúc trước cũng không để cho Kỷ Lạc Phi tắm hộ, không phải do có suy nghĩ giống hắn, mà là do dung mạo của Kỷ Lạc Phi.
- Ta tự làm cũng được..
Ninh Thành vội nói.
Thấy Kỷ Lạc Phi nghi hoặc nhìn mình, Ninh Thành vội vàng từ trên giường bò dậy, miễn cưỡng vịn mép giường nói:
- Ngươi xem, giờ ta đã có thể tự mình đi lại rồi.
Tuy ở trong lao ngục bị hành hạ một thời gian, nhưng sau khi uống được chút nước, Ninh Thành đã miễn cưỡng có thể hành động.
Thấy Ninh Thành thật sự có thể lảo đảo đi tới chỗ tắm, Kỷ Lạc Phi càng thêm nghi ngờ. Trong ấn tượng của nàng, Ninh Thành tuyệt đối sẽ không cự tuyệt người khác hầu hạ hắn. Với Ninh Thành mà nói, hầu hạ không tốt là đánh, chắc chắn sẽ không nói những lời như thế với mình. Chẳng lẽ Ninh Thành sau khi cửa nát nhà tan, hiểu ra rất nhiều lí lẽ?
Bất quá những nghi hoặc này nhanh chóng bị Kỷ Lạc Phi ném qua một bên, cũng không quản chuyện Ninh Thành tự tắm rửa nữa, mà vào bếp nấu một ít cháo. Ninh Thành tu luyện nhiều năm như vậy vẫn chưa thể tụ khí, cái này tuy có liên quan đến việc hắn không muốn chịu khổ tu luyện, nhưng một phần cũng là do tư chất của hắn cực kém. Giờ Ninh gia cửa nát nhà tan, Ninh Thành dù không chết trong lao ngục, thì kết cục thê thảm sau này Kỷ Lạc Phi vẫn có thể đoán trước được.
Nàng tuy là thê tử trên danh nghĩa Ninh Thành, nhưng lại chưa thành hôn, hơn nữa nàng đã là Tụ khí tầng ba, một khi nàng tấn cấp đến Tụ khí tầng bốn, sẽ được học viện bồi dưỡng trọng điểm. Dù nàng không bỏ Ninh Thành, học viện cũng sẽ không cho phép nàng ở cùng với Ninh Thành. Là một tu sĩ Tụ khí tầng bốn, nếu như nàng tiếp tục ở cùng với Ninh Thành, theo hoàn cảnh hiện giờ của hắn, thì đó không phải là giúp đỡ, mà là làm hắn chết nhanh hơn một chút.
Với việc không ở cùng với Ninh Thành, Kỷ Lạc Phi cũng không có mâu thuẫn gì. Ninh Thành đối với nàng vốn vô cùng ác liệt, không đánh thì mắng, chưa bao để nàng vào mắt. Lý do nàng cứu Ninh Thành, còn tận tâm chiếu cố cho hắn, là vì nàng thiếu nợ Ninh gia.
Theo Kỷ Lạc Phi, Ninh Thành vô pháp tu luyện, lại chán nản như thế, nếu nàng không cứu, hắn chỉ có thể chờ chết. Nàng biết dù mình không tiếp tục gả cho Ninh Thành, thì cũng sẽ không tái giá với người khác. Sở dĩ đề xuất giúp Ninh Thành tắm rửa, là do nàng vốn chính là vị hôn thê của hắn, ngoài ra là vì giờ chỉ có nàng mới có thể giúp Ninh Thành. Nếu Ninh Thành đã có thể tự hành động, thì đương nhiên nàng sẽ không nhất định phải giúp hắn.
Điều duy nhất hiện giờ nàng có thể làm cho Ninh Thành, là trước khi bản thân mình tấn cấp Tụ khí tầng bốn, giúp hắn có một hoàn cảnh sinh hoạt dễ chịu. Với tư chất tu luyện của nàng, cho dù dung mạo bị hủy, tương lai rồi cũng sẽ phải rời khỏi Thương Tần Quốc, Ninh Thành khi đó đối với nàng sẽ chỉ là một vị khách qua đường.
...
Sau khi Ninh Thành tắm xong, dù cảm giác có chút hư thoát, nhưng vẫn khá hơn lúc trước. Lúc hắn đi ra, Kỷ Lạc Phi đã nấu xong cháo bưng lên. Ăn một ít cháo, Ninh Thành đã khôi phục được một ít khí lực.
- Cho ngươi, ta phải đến học viện. Giờ ngươi đã có thể hành động, việc ăn uống tự ngươi lo đi.
Kỷ Lạc Phi trông thấy Ninh Thành sau khi ăn, ngoại trừ hơi suy yếu, thì không có gì đáng ngại. Nàng lấy ra một bao ngân tệ đưa cho Ninh Thành nói.
Ninh Thành không nhận lấy ngân tệ của Kỷ Lạc Phi, hắn hiểu ý của nàng. Kỷ Lạc Phi một mực tu luyện ở Thương Tần Nhị Tinh Học Viện, hơn nữa còn là đệ tử không tệ của học viện. Nhưng theo hắn nhớ thì bản thân cũng là học sinh của học viện này, lập tức nói:
- Ngươi đến học viện à, ta đi cùng ngươi.
Kỷ Lạc Phi nhất thời kinh ngạc nhìn chằm chằm Ninh Thành, Ninh Thành trước kia đến học viện đều là do ông nội hắn ép. Hiện tại Ninh gia không còn, hắn cũng không chịu ràng buộc gì, tại sao vẫn muốn học viện? Hơn nữa, lấy tư chất của hắn, dù đến học viện, thì học được thứ gì chứ?
Ninh Thành vừa thấy vẻ mặt của Kỷ Lạc Phi, liền biết mình hơi vội vàng rồi. Trong lòng hắn chỉ nghĩ rằng, ở cái địa phương này, nếu như không có thực lực, chắc hắn cũng chả sống không được bao lâu. Cho nên Kỷ Lạc Phi muốn đến học viện, hắn lập tức muốn đi cùng. Lại quên “hắn” lúc trước chưa bao giờ muốn đến học viện, hơn nữa hắn không có tư chất, đến học viện rồi cũng chẳng có ý nghĩa gì.
- Ách... Vừa rồi ta sợ gia gia trách cứ, giờ mới nhớ ra gia gia đã không còn...
Ninh Thành nói một cách thương cảm, trong lòng nhớ đến vẻ tuyệt tình của Điền Mộ Uyển, nỗi thương cảm đó không cần phải giả bộ, bộc lộ một cách tự nhiên.
Kỷ Lạc Phi nghe Ninh Thành nói về gia gia, vành mắt cũng đỏ lên, nếu như không có gia gia của Ninh Thành, sớm đã không còn Kỷ Lạc Phi nàng rồi. Giờ Ninh Thành lại nhắc đến gia gia của hắn, Kỷ Lạc Phi cũng bị cảm nhiễm. Nàng nhét ngân tệ vào trong tay Ninh Thành:
- Ngươi bây giờ cần tĩnh dưỡng thân thể, ta cố gắng rút thời gian trở lại coi ngươi, chờ thân thể ngươi tốt lên, nếu ngươi còn muốn đến học viện, ta mang ngươi đi.
Nói xong, Kỷ Lạc Phi quay người đi ra khỏi nhà, nhanh chóng biến mất.
Ninh Thành nhìn túi ngân tệ không nhiều trong tay, lại nhìn ngôi nhà xây bằng đá sơn đen thấp bé, hiểu rằng cuộc sống của Kỷ Lạc Phi cũng không tốt.
Tương lai hắn muốn tồn tại ở cái địa phương này, tuyệt đối không thể dựa vào Kỷ Lạc Phi. Ninh Thành giờ đây không còn là tên Ninh Thành lúc nào cũng mơ mơ hồ hồ trước kia. Hắn có thể cảm nhận được sinh tồn ở đây gian khổ đến thế nào, đây là một thế giới mạnh được yếu thua. Chưa nói không có thực lực thì khó có thể sinh tồn, chỉ có thể sinh tồn dưới chân người khác, dù Ninh gia đã từng có thực lực lớn như thế, cũng trực tiếp bị diệt trong một đêm.
Hắn biết rõ Kỷ Lạc Phi một khi tấn cấp đến Tụ khí tầng bốn, sẽ rời xa hắn. Không nói hai người chưa thành hôn, dù đã thành hôn rồi. Một tu sĩ Tụ khí tầng bốn, tại Thương Tần Quốc sẽ được bồi dưỡng trọng điểm, tuyệt đối không cho phép một tên phế nhân như hắn đi theo.
Trừ phi hắn cũng tu luyện tới Tụ khí tầng bốn. Tuy hắn có công pháp tu luyện của Ninh gia, nhưng lại không có tư chất, tu luyện nhiều năm như vậy vẫn vô pháp tụ khí, còn về Tụ khí tầng bốn thì đúng là nằm mơ.
Không thể tu luyện, cũng phải nghĩ biện pháp sống tiếp, Ninh Thành trong lòng thầm hạ quyết tâm, đồng thời thở dài một tiếng. Đáng tiếc hắn không thể tu luyện, nếu như có thể tu luyện, ở tinh cầu vị diện này, có lẽ một ngày nào đó hắn có thể tu luyện tới Trúc Nguyên Cảnh, sau đó nghĩ biện pháp trở lại Địa Cầu.
Ninh Thành không thể tu luyện, nhưng không có nghĩa hắn không biết về một vài cảnh giới tu luyện. Hắn biết tu luyện có chín đại cảnh giới, tám mươi mốt tiểu cảnh giới. Nhưng cảnh giới cao nhất hắn biết chỉ là Trúc Nguyên Cảnh, trong trí nhớ hắn lấy được, Thương Tần Quốc đã từng có một cao thủ Trúc Nguyên Cảnh.
Mà cảnh giới tu sĩ mà Ninh Thành hiểu được chỉ có ba tầng trước, Tụ Khí Cảnh, Ngưng Chân Cảnh cùng Trúc Nguyên Cảnh. Tụ Khí Cảnh chính là tụ kết chân khí trong kinh mạch, căn cứ vào số lượng chân khí có thể tụ kết, tổng cộng chia làm chín tầng. Kỷ Lạc Phi hiện tại chính là Tụ khí tầng ba, Tụ khí tầng bốn cùng Tụ khí tầng ba là một cái ranh giới. Thương Tần Nhị Tinh Học Viện Tụ khí tầng ba rất nhiều, đến Tụ khí tầng bốn thì lại giảm mạnh.
Sau khi chân khí tu sĩ đạt tới trình độ nhất định, sẽ tấn cấp Ngưng Chân cảnh giới, thời điểm này chân khí bắt đầu chuyển hóa thành chân nguyên. Ngưng Chân Cảnh cũng có chín tầng, chân nguyên càng hùng hậu, tu vi càng cường đại. Viện Trưởng và Phó Viện Trưởng của Thương Tần Nhị Tinh Học Viện đều là tu sĩ Ngưng Chân Cảnh, thực lực ở Thương Tần Quốc vô cùng cường đại.
Về phần tu sĩ Trúc Nguyên Cảnh, Thương Tần Quốc hiện tại không có ai.
Ninh Thành đến từ Địa Cầu, đã từng nghe về các loại truyền thuyết tu luyện. Hơn nữa Địa Cầu hiện tại cũng có người có thể tu luyện nội khí, cho nên Dịch Tinh đại lục có thể tu luyện, Ninh Thành không hề cảm thấy kinh ngạc. Đương nhiên, đây cũng là do hắn chưa biết tu luyện đến phần sau, sẽ vượt qua phạm vi tưởng tượng của hắn.
Ninh Thành biết tư chất của mình cực kém, không thể tu luyện, cộng thêm thân thể hiện tại lại chả ra gì. Dù hắn có thể nhớ lại một ít công pháp tu luyện của Ninh gia, hắn cũng không tu luyện. Muốn sống sót ở đây, yếu tố đầu tiên chính là phải tu dưỡng tốt thân thể của mình.
Sau khi Kỷ Lạc Phi trở lại học viện, đã không còn tin tức gì. Ninh Thành cũng không đi ra ngoài. Ngoại trừ nghỉ ngơi trong nhà, thì hắn chỉ ở tiền viện rèn luyện thân thể của mình.
Vài ngày sau, Ninh Thành tuy vẫn có vẻ gầy yếu, những đã chậm rãi khôi phục nguyên khí. Ít nhất, đã không còn cảm giác suy yếu. Ninh Thành cảm thấy, hắn có thể đi ra ngoài quan sát một chút. Tối thiểu nhất hắn phải hiểu một chút về hoàn cảnh Đô thành Thương Tần Quốc này. Tương lai muốn sinh tồn ở đây, hắn có thể làm gì?
Khi Ninh Thành đang sắp xếp lại một số chuyện trong đầu, Kỷ Lạc Phi đã đi ra nói.
Tuy Ninh Thành và Điền Mộ Uyển sống chung với nhau gần hai, ba năm, nhưng tối đa cũng chỉ giới hạn trong nắm tay một chút mà thôi. Ngoài ra, hắn chưa từng tiến thêm một bước nào. Hiện tại Kỷ Lạc Phi muốn giúp hắn tắm, Ninh Thành lập tức thấy mất tự nhiên. Hắn khẳng định Ninh Thành lúc trước cũng không để cho Kỷ Lạc Phi tắm hộ, không phải do có suy nghĩ giống hắn, mà là do dung mạo của Kỷ Lạc Phi.
- Ta tự làm cũng được..
Ninh Thành vội nói.
Thấy Kỷ Lạc Phi nghi hoặc nhìn mình, Ninh Thành vội vàng từ trên giường bò dậy, miễn cưỡng vịn mép giường nói:
- Ngươi xem, giờ ta đã có thể tự mình đi lại rồi.
Tuy ở trong lao ngục bị hành hạ một thời gian, nhưng sau khi uống được chút nước, Ninh Thành đã miễn cưỡng có thể hành động.
Thấy Ninh Thành thật sự có thể lảo đảo đi tới chỗ tắm, Kỷ Lạc Phi càng thêm nghi ngờ. Trong ấn tượng của nàng, Ninh Thành tuyệt đối sẽ không cự tuyệt người khác hầu hạ hắn. Với Ninh Thành mà nói, hầu hạ không tốt là đánh, chắc chắn sẽ không nói những lời như thế với mình. Chẳng lẽ Ninh Thành sau khi cửa nát nhà tan, hiểu ra rất nhiều lí lẽ?
Bất quá những nghi hoặc này nhanh chóng bị Kỷ Lạc Phi ném qua một bên, cũng không quản chuyện Ninh Thành tự tắm rửa nữa, mà vào bếp nấu một ít cháo. Ninh Thành tu luyện nhiều năm như vậy vẫn chưa thể tụ khí, cái này tuy có liên quan đến việc hắn không muốn chịu khổ tu luyện, nhưng một phần cũng là do tư chất của hắn cực kém. Giờ Ninh gia cửa nát nhà tan, Ninh Thành dù không chết trong lao ngục, thì kết cục thê thảm sau này Kỷ Lạc Phi vẫn có thể đoán trước được.
Nàng tuy là thê tử trên danh nghĩa Ninh Thành, nhưng lại chưa thành hôn, hơn nữa nàng đã là Tụ khí tầng ba, một khi nàng tấn cấp đến Tụ khí tầng bốn, sẽ được học viện bồi dưỡng trọng điểm. Dù nàng không bỏ Ninh Thành, học viện cũng sẽ không cho phép nàng ở cùng với Ninh Thành. Là một tu sĩ Tụ khí tầng bốn, nếu như nàng tiếp tục ở cùng với Ninh Thành, theo hoàn cảnh hiện giờ của hắn, thì đó không phải là giúp đỡ, mà là làm hắn chết nhanh hơn một chút.
Với việc không ở cùng với Ninh Thành, Kỷ Lạc Phi cũng không có mâu thuẫn gì. Ninh Thành đối với nàng vốn vô cùng ác liệt, không đánh thì mắng, chưa bao để nàng vào mắt. Lý do nàng cứu Ninh Thành, còn tận tâm chiếu cố cho hắn, là vì nàng thiếu nợ Ninh gia.
Theo Kỷ Lạc Phi, Ninh Thành vô pháp tu luyện, lại chán nản như thế, nếu nàng không cứu, hắn chỉ có thể chờ chết. Nàng biết dù mình không tiếp tục gả cho Ninh Thành, thì cũng sẽ không tái giá với người khác. Sở dĩ đề xuất giúp Ninh Thành tắm rửa, là do nàng vốn chính là vị hôn thê của hắn, ngoài ra là vì giờ chỉ có nàng mới có thể giúp Ninh Thành. Nếu Ninh Thành đã có thể tự hành động, thì đương nhiên nàng sẽ không nhất định phải giúp hắn.
Điều duy nhất hiện giờ nàng có thể làm cho Ninh Thành, là trước khi bản thân mình tấn cấp Tụ khí tầng bốn, giúp hắn có một hoàn cảnh sinh hoạt dễ chịu. Với tư chất tu luyện của nàng, cho dù dung mạo bị hủy, tương lai rồi cũng sẽ phải rời khỏi Thương Tần Quốc, Ninh Thành khi đó đối với nàng sẽ chỉ là một vị khách qua đường.
...
Sau khi Ninh Thành tắm xong, dù cảm giác có chút hư thoát, nhưng vẫn khá hơn lúc trước. Lúc hắn đi ra, Kỷ Lạc Phi đã nấu xong cháo bưng lên. Ăn một ít cháo, Ninh Thành đã khôi phục được một ít khí lực.
- Cho ngươi, ta phải đến học viện. Giờ ngươi đã có thể hành động, việc ăn uống tự ngươi lo đi.
Kỷ Lạc Phi trông thấy Ninh Thành sau khi ăn, ngoại trừ hơi suy yếu, thì không có gì đáng ngại. Nàng lấy ra một bao ngân tệ đưa cho Ninh Thành nói.
Ninh Thành không nhận lấy ngân tệ của Kỷ Lạc Phi, hắn hiểu ý của nàng. Kỷ Lạc Phi một mực tu luyện ở Thương Tần Nhị Tinh Học Viện, hơn nữa còn là đệ tử không tệ của học viện. Nhưng theo hắn nhớ thì bản thân cũng là học sinh của học viện này, lập tức nói:
- Ngươi đến học viện à, ta đi cùng ngươi.
Kỷ Lạc Phi nhất thời kinh ngạc nhìn chằm chằm Ninh Thành, Ninh Thành trước kia đến học viện đều là do ông nội hắn ép. Hiện tại Ninh gia không còn, hắn cũng không chịu ràng buộc gì, tại sao vẫn muốn học viện? Hơn nữa, lấy tư chất của hắn, dù đến học viện, thì học được thứ gì chứ?
Ninh Thành vừa thấy vẻ mặt của Kỷ Lạc Phi, liền biết mình hơi vội vàng rồi. Trong lòng hắn chỉ nghĩ rằng, ở cái địa phương này, nếu như không có thực lực, chắc hắn cũng chả sống không được bao lâu. Cho nên Kỷ Lạc Phi muốn đến học viện, hắn lập tức muốn đi cùng. Lại quên “hắn” lúc trước chưa bao giờ muốn đến học viện, hơn nữa hắn không có tư chất, đến học viện rồi cũng chẳng có ý nghĩa gì.
- Ách... Vừa rồi ta sợ gia gia trách cứ, giờ mới nhớ ra gia gia đã không còn...
Ninh Thành nói một cách thương cảm, trong lòng nhớ đến vẻ tuyệt tình của Điền Mộ Uyển, nỗi thương cảm đó không cần phải giả bộ, bộc lộ một cách tự nhiên.
Kỷ Lạc Phi nghe Ninh Thành nói về gia gia, vành mắt cũng đỏ lên, nếu như không có gia gia của Ninh Thành, sớm đã không còn Kỷ Lạc Phi nàng rồi. Giờ Ninh Thành lại nhắc đến gia gia của hắn, Kỷ Lạc Phi cũng bị cảm nhiễm. Nàng nhét ngân tệ vào trong tay Ninh Thành:
- Ngươi bây giờ cần tĩnh dưỡng thân thể, ta cố gắng rút thời gian trở lại coi ngươi, chờ thân thể ngươi tốt lên, nếu ngươi còn muốn đến học viện, ta mang ngươi đi.
Nói xong, Kỷ Lạc Phi quay người đi ra khỏi nhà, nhanh chóng biến mất.
Ninh Thành nhìn túi ngân tệ không nhiều trong tay, lại nhìn ngôi nhà xây bằng đá sơn đen thấp bé, hiểu rằng cuộc sống của Kỷ Lạc Phi cũng không tốt.
Tương lai hắn muốn tồn tại ở cái địa phương này, tuyệt đối không thể dựa vào Kỷ Lạc Phi. Ninh Thành giờ đây không còn là tên Ninh Thành lúc nào cũng mơ mơ hồ hồ trước kia. Hắn có thể cảm nhận được sinh tồn ở đây gian khổ đến thế nào, đây là một thế giới mạnh được yếu thua. Chưa nói không có thực lực thì khó có thể sinh tồn, chỉ có thể sinh tồn dưới chân người khác, dù Ninh gia đã từng có thực lực lớn như thế, cũng trực tiếp bị diệt trong một đêm.
Hắn biết rõ Kỷ Lạc Phi một khi tấn cấp đến Tụ khí tầng bốn, sẽ rời xa hắn. Không nói hai người chưa thành hôn, dù đã thành hôn rồi. Một tu sĩ Tụ khí tầng bốn, tại Thương Tần Quốc sẽ được bồi dưỡng trọng điểm, tuyệt đối không cho phép một tên phế nhân như hắn đi theo.
Trừ phi hắn cũng tu luyện tới Tụ khí tầng bốn. Tuy hắn có công pháp tu luyện của Ninh gia, nhưng lại không có tư chất, tu luyện nhiều năm như vậy vẫn vô pháp tụ khí, còn về Tụ khí tầng bốn thì đúng là nằm mơ.
Không thể tu luyện, cũng phải nghĩ biện pháp sống tiếp, Ninh Thành trong lòng thầm hạ quyết tâm, đồng thời thở dài một tiếng. Đáng tiếc hắn không thể tu luyện, nếu như có thể tu luyện, ở tinh cầu vị diện này, có lẽ một ngày nào đó hắn có thể tu luyện tới Trúc Nguyên Cảnh, sau đó nghĩ biện pháp trở lại Địa Cầu.
Ninh Thành không thể tu luyện, nhưng không có nghĩa hắn không biết về một vài cảnh giới tu luyện. Hắn biết tu luyện có chín đại cảnh giới, tám mươi mốt tiểu cảnh giới. Nhưng cảnh giới cao nhất hắn biết chỉ là Trúc Nguyên Cảnh, trong trí nhớ hắn lấy được, Thương Tần Quốc đã từng có một cao thủ Trúc Nguyên Cảnh.
Mà cảnh giới tu sĩ mà Ninh Thành hiểu được chỉ có ba tầng trước, Tụ Khí Cảnh, Ngưng Chân Cảnh cùng Trúc Nguyên Cảnh. Tụ Khí Cảnh chính là tụ kết chân khí trong kinh mạch, căn cứ vào số lượng chân khí có thể tụ kết, tổng cộng chia làm chín tầng. Kỷ Lạc Phi hiện tại chính là Tụ khí tầng ba, Tụ khí tầng bốn cùng Tụ khí tầng ba là một cái ranh giới. Thương Tần Nhị Tinh Học Viện Tụ khí tầng ba rất nhiều, đến Tụ khí tầng bốn thì lại giảm mạnh.
Sau khi chân khí tu sĩ đạt tới trình độ nhất định, sẽ tấn cấp Ngưng Chân cảnh giới, thời điểm này chân khí bắt đầu chuyển hóa thành chân nguyên. Ngưng Chân Cảnh cũng có chín tầng, chân nguyên càng hùng hậu, tu vi càng cường đại. Viện Trưởng và Phó Viện Trưởng của Thương Tần Nhị Tinh Học Viện đều là tu sĩ Ngưng Chân Cảnh, thực lực ở Thương Tần Quốc vô cùng cường đại.
Về phần tu sĩ Trúc Nguyên Cảnh, Thương Tần Quốc hiện tại không có ai.
Ninh Thành đến từ Địa Cầu, đã từng nghe về các loại truyền thuyết tu luyện. Hơn nữa Địa Cầu hiện tại cũng có người có thể tu luyện nội khí, cho nên Dịch Tinh đại lục có thể tu luyện, Ninh Thành không hề cảm thấy kinh ngạc. Đương nhiên, đây cũng là do hắn chưa biết tu luyện đến phần sau, sẽ vượt qua phạm vi tưởng tượng của hắn.
Ninh Thành biết tư chất của mình cực kém, không thể tu luyện, cộng thêm thân thể hiện tại lại chả ra gì. Dù hắn có thể nhớ lại một ít công pháp tu luyện của Ninh gia, hắn cũng không tu luyện. Muốn sống sót ở đây, yếu tố đầu tiên chính là phải tu dưỡng tốt thân thể của mình.
Sau khi Kỷ Lạc Phi trở lại học viện, đã không còn tin tức gì. Ninh Thành cũng không đi ra ngoài. Ngoại trừ nghỉ ngơi trong nhà, thì hắn chỉ ở tiền viện rèn luyện thân thể của mình.
Vài ngày sau, Ninh Thành tuy vẫn có vẻ gầy yếu, những đã chậm rãi khôi phục nguyên khí. Ít nhất, đã không còn cảm giác suy yếu. Ninh Thành cảm thấy, hắn có thể đi ra ngoài quan sát một chút. Tối thiểu nhất hắn phải hiểu một chút về hoàn cảnh Đô thành Thương Tần Quốc này. Tương lai muốn sinh tồn ở đây, hắn có thể làm gì?