Tang Từ - 余音
Chương 12
Ngày hôm sau, khi ta tỉnh dậy, Tạ Từ đã rời đi.
Ta chậm rãi đứng dậy, thay nước mới cho lọ hoa sen.
Tiểu đồng từ phủ Thẩm Triệt đột nhiên không mời mà xông vào.
"Phu nhân, người mau về cứu Như Ý tỷ đi!"
"Nếu người không quay lại, Như Ý tỷ sẽ mất mạng mất!"
Đầu óc ta trở nên trống rỗng, vội vàng theo tiểu đồng ra khỏi cửa.
Lại ở cửa gặp chưởng quầy của Lâm Lang Các đang đứng đợi.
Vẻ mặt đầy lo lắng, nhìn thấy ta như thấy được cứu tinh.
"Phu nhân, một đám du côn vô lại đang ngồi lì trước cửa tiệm của chúng ta, chúng không gây rối, chỉ ngồi đó, rõ ràng là muốn ngăn cản việc buôn bán mà."
"Đã điều tra xem ai đứng đằng sau chưa?"
Ta hít sâu một hơi, cố gắng giữ bình tĩnh.
Chưởng quầy ngập ngừng, "Nghe nói là người của Thẩm gia sai đến."
Lại là Thẩm Triệt!
Ta ghé sát tai chưởng quầy dặn dò vài câu, sau đó vội vàng theo tiểu đồng lên xe ngựa quay về Thẩm phủ.
Trên đường, tiểu đồng giải thích rõ sự tình.
Hôm qua Thẩm Triệt trở về nhà nổi trận lôi đình, đập phá vô số đồ đạc.
Sau đó hắn tới viện của ta, đụng phải Như Ý đang quét sân.
Thẩm Triệt lớn tiếng mắng Như Ý "đồ ăn cháo đá bát, ngay cả chủ tử cũng không trông nom được", rồi đá một cú vào ngực nàng.
Như Ý bị đá hôn mê bất tỉnh.
Thẩm Triệt vẫn còn chưa nguôi giận, ở trong phủ còn tuyên bố nếu mỗi một ngày ta không trở về, Như Ý sẽ phải quỳ ngoài sân ngày đó.
Tay ta vô thức co lại, sắc mặt cũng trở nên tái nhợt.
Như Ý theo ta ba năm, không có công lao cũng có khổ lao.
Bởi vì nàng là người của Thẩm Triệt, cho nên khi ta rời đi đương nhiên cũng sẽ không mang nàng theo.
Giờ đây Thẩm Triệt lấy Như Ý ép ta quay về, rõ ràng biết ta chắc chắn sẽ mềm lòng.
Ta cũng có thể quay đầu bỏ đi, nhưng sợ là Như Ý...
Cuối cùng.
Tiểu đồng rụt rè mở miệng.
"Phu nhân, hay người đừng làm lớn chuyện nữa, quay trở về đi."
"Đêm qua tướng gia ở lại trong phòng người suốt cả đêm, sáng nay quầng mắt đen thui luôn rồi."
"Trong lòng tướng gia vẫn chỉ có phu nhân là quan trọng nhất, huống chi nam nhân..."
Huống chi nam nhân tam thê tứ thiếp là chuyện bình thường.
Tiểu đồng không nói hết câu, nhưng ý tứ thì quá rõ ràng.
Ta có thể chấp nhận việc Thẩm Triệt có tam thê tứ thiếp, nhưng người đó không thể là đích tỷ của ta.
Thẩm Triệt muốn bắt chước Thuấn đế, nhưng không phải ai cũng muốn làm Nga Hoàng Nữ Anh.
(*) Thuấn đế: người nổi tiếng trong lịch sử Trung Quốc với việc có hai vợ là chị em ruột là Nga Hoàng và Nữ Anh
Cũng không phải ai cũng cam lòng chung trượng phu với kẻ thù giết mẫu thân mình.
Dưa hỏng thì vứt bỏ đi.
Trên đời này thứ không thiếu nhất chính là nam nhân.
Ta chậm rãi đứng dậy, thay nước mới cho lọ hoa sen.
Tiểu đồng từ phủ Thẩm Triệt đột nhiên không mời mà xông vào.
"Phu nhân, người mau về cứu Như Ý tỷ đi!"
"Nếu người không quay lại, Như Ý tỷ sẽ mất mạng mất!"
Đầu óc ta trở nên trống rỗng, vội vàng theo tiểu đồng ra khỏi cửa.
Lại ở cửa gặp chưởng quầy của Lâm Lang Các đang đứng đợi.
Vẻ mặt đầy lo lắng, nhìn thấy ta như thấy được cứu tinh.
"Phu nhân, một đám du côn vô lại đang ngồi lì trước cửa tiệm của chúng ta, chúng không gây rối, chỉ ngồi đó, rõ ràng là muốn ngăn cản việc buôn bán mà."
"Đã điều tra xem ai đứng đằng sau chưa?"
Ta hít sâu một hơi, cố gắng giữ bình tĩnh.
Chưởng quầy ngập ngừng, "Nghe nói là người của Thẩm gia sai đến."
Lại là Thẩm Triệt!
Ta ghé sát tai chưởng quầy dặn dò vài câu, sau đó vội vàng theo tiểu đồng lên xe ngựa quay về Thẩm phủ.
Trên đường, tiểu đồng giải thích rõ sự tình.
Hôm qua Thẩm Triệt trở về nhà nổi trận lôi đình, đập phá vô số đồ đạc.
Sau đó hắn tới viện của ta, đụng phải Như Ý đang quét sân.
Thẩm Triệt lớn tiếng mắng Như Ý "đồ ăn cháo đá bát, ngay cả chủ tử cũng không trông nom được", rồi đá một cú vào ngực nàng.
Như Ý bị đá hôn mê bất tỉnh.
Thẩm Triệt vẫn còn chưa nguôi giận, ở trong phủ còn tuyên bố nếu mỗi một ngày ta không trở về, Như Ý sẽ phải quỳ ngoài sân ngày đó.
Tay ta vô thức co lại, sắc mặt cũng trở nên tái nhợt.
Như Ý theo ta ba năm, không có công lao cũng có khổ lao.
Bởi vì nàng là người của Thẩm Triệt, cho nên khi ta rời đi đương nhiên cũng sẽ không mang nàng theo.
Giờ đây Thẩm Triệt lấy Như Ý ép ta quay về, rõ ràng biết ta chắc chắn sẽ mềm lòng.
Ta cũng có thể quay đầu bỏ đi, nhưng sợ là Như Ý...
Cuối cùng.
Tiểu đồng rụt rè mở miệng.
"Phu nhân, hay người đừng làm lớn chuyện nữa, quay trở về đi."
"Đêm qua tướng gia ở lại trong phòng người suốt cả đêm, sáng nay quầng mắt đen thui luôn rồi."
"Trong lòng tướng gia vẫn chỉ có phu nhân là quan trọng nhất, huống chi nam nhân..."
Huống chi nam nhân tam thê tứ thiếp là chuyện bình thường.
Tiểu đồng không nói hết câu, nhưng ý tứ thì quá rõ ràng.
Ta có thể chấp nhận việc Thẩm Triệt có tam thê tứ thiếp, nhưng người đó không thể là đích tỷ của ta.
Thẩm Triệt muốn bắt chước Thuấn đế, nhưng không phải ai cũng muốn làm Nga Hoàng Nữ Anh.
(*) Thuấn đế: người nổi tiếng trong lịch sử Trung Quốc với việc có hai vợ là chị em ruột là Nga Hoàng và Nữ Anh
Cũng không phải ai cũng cam lòng chung trượng phu với kẻ thù giết mẫu thân mình.
Dưa hỏng thì vứt bỏ đi.
Trên đời này thứ không thiếu nhất chính là nam nhân.