Ta Trồng Bắp Cải Ở Hậu Cung
Chương 44
Chỉ dựa vào một mình nàng, tuyệt đối không thể lặng lẽ xuất cung, chắc chắn có người giúp nàng.
Hy vọng nàng không có quan hệ gì với thích khách đó.
Ta lục soát từng tấc đất trong Vân Hà Cung, thậm chí cả xà nhà cũng không bỏ qua.
Nhưng vẫn không tìm thấy gì.
Vân Hà Cung trống rỗng, vẫn chỉ có ba người chúng ta.
Chẳng lẽ ta thật sự quá đa nghi?
Ta tăng cường phòng bị xung quanh Vân Hà Cung.
Gia đình bắt đầu giục ta xem mắt, Lý Quý phi cũng vài lần nói chuyện với bệ hạ về việc này.
Ta không muốn cưới ai.
Ta thích ánh mắt nàng khi nhìn vào sân đầy xanh tươi ở Vân Hà Cung, thích nàng nhẹ nhàng cảm ơn ta khi nhận đèn thỏ, thích vẻ mặt phồng má khi nàng ôm dưa hấu ăn.
Lý Quý phi mang thai, nhưng khi sinh nở gặp khó khăn, bệ hạ ra lệnh giữ mẹ không giữ con, làm Lý Quý phi cảm động rơi lệ.
Bệ hạ không hề muốn lập Lý Quý phi làm hoàng hậu.
Nhưng bệ hạ thực sự đang xem xét việc lập hoàng hậu.
Một khi lập hoàng hậu, sự cân bằng giữa bốn phi tần trong hậu cung sẽ bị phá vỡ, vị trí của nàng trong cung sẽ rất khó xử.
Không có ai muốn nàng còn sống trong Vân Hà Cung.
Ta thử nhắc nàng, trông nàng không vui lắm.
Cũng đúng thôi, dù biết rồi, nàng cũng có thể làm gì?
Cái mồi hấp dẫn này thả ra, suýt chút nữa làm nổ tung hậu cung.
Thậm chí còn có phi tần cầu xin đến đầu của thị vệ, nói là giúp truyền bí quyết sinh con từ ngoài cung, nếu có thể sinh con trai sẽ trọng thưởng.
Đúng là nghĩ nhiều quá.
Sao bệ hạ có thể đặt ngôi hoàng hậu vào một đứa trẻ chưa biết rõ?
Một cung nữ không biết là đi đúng đường hay gặp may mắn, tránh được thuốc tránh thai, thành công sinh hoàng tử.
Phi tần trong hậu cung mặt có đen hay không ta không biết, nhưng ngày nàng ta sinh, mặt bệ hạ đen thui.
Để diễn đủ trò, bệ hạ chuyển cung nữ đó ra khỏi Trữ Tú cung, sắp xếp một cung riêng biệt cho nàng ta sinh, sau đó luôn ở ngoài phòng sinh, khi bà đỡ xác định sinh ra hoàng tử, bệ hạ gọi ta đến.
Ta biết, đây là lệnh ta mang người xử lý sạch sẽ.
Tất cả nha hoàn và bà đỡ giúp cung nữ đó sinh đều bị bắt giam với tội danh hãm hại hoàng tử, ta đích thân dùng d.a.o m.ổ b.ụ.n.g cung nữ đó, sau đó để thái giám thân cận của bệ hạ tung tin, ngôi thai không đúng, cung nữ khó sinh, bà đỡ hết sức cứu chữa, cuối cùng chỉ có thể m.ổ b.ụ.n.g lấy con.
Bệ hạ trọng thưởng gia đình cung nữ đó, lệnh chôn cất theo lễ Chiêu nghi, tất cả nha hoàn và bà đỡ từng phục vụ cung nữ đó đều phải chôn cùng.
Hoàng hậu là mẫu quốc, một cung nữ cũng dám mơ tưởng?
Thật là không biết điều.
Gia đình thúc giục ta thành thân càng ngày càng gấp, bệ hạ cũng có ý để ta chọn một tiểu thư từ gia đình danh giá, thậm chí trên triều đình còn ám chỉ cha ta rằng, ngay cả cưới tiểu thư đích tôn của gia đình danh giá cũng xứng đáng.
Ta nghĩ đến hình ảnh cung nữ đó khi chết, lại nghĩ đến Vân Hà Cung, bỗng nhiên sợ hãi.
Lệ Viễn có thể miễn cưỡng dựa vào công lao quân sự để xin Thúy Thúy, còn ta dùng gì để bảo vệ nàng?
Hơn nữa, tiền đề để Lệ Viễn xin được Thúy Thúy là Thúy Thúy không còn hầu hạ hoàng hậu.
Thúy Thúy không còn hầu hạ hoàng hậu chỉ có hai khả năng, nàng ấy tự tìm lối ra rời khỏi Vân Hà Cung, hoặc trong Vân Hà Cung không còn ai cần nàng ấy hầu hạ.
Ta đổi ca trực đêm Trung Thu, rồi đến Vân Hà Cung.
Kết quả là nàng bảo Thúy Thúy đánh ngất ta.
Như vậy ngược lại làm ta tỉnh táo hơn.
Nàng không thể mãi ở trong Vân Hà Cung, trong cung không có ai chứa chấp nàng, cũng không có chỗ nào chứa chấp nàng.
Ta muốn đưa nàng đi.
Có lẽ lập hoàng hậu sẽ là một cơ hội tốt, sắc phong hoàng hậu thường sẽ đại xá thiên hạ, trong cung cũng sẽ thả một số người ra ngoài, ta có thể sắp xếp cho nàng một thân phận cung nữ, rồi lẫn vào danh sách ra cung, lúc đó chỉ cần tìm ai đó đẩy vào giếng, ngâm mười ngày nửa tháng rồi vớt lên, mọi người sẽ nghĩ rằng hoàng hậu đã chết, không ai điều tra nữa. Ở phía tây thành có một ngôi nhà trong của hồi môn của mẹ ta, nàng có thể ở tạm, đợi qua cơn sóng gió, ta sẽ tạo cho nàng một thân phận mới rồi quay lại.
Trong cung chỉ cần biết hoàng hậu đã chết, dù nàng chưa chết, cũng sẽ làm thành án tử không thể điều tra lại.
Nếu nàng đồng ý thì ở phía tây thành cũng được, ta có thể nói rõ với nàng, suốt đời chỉ chân thành với nàng, dù ta phải cưới người khác, nàng vẫn luôn là người quan trọng nhất trong lòng ta.
Nếu nàng không đồng ý, ta cũng có thể xin bệ hạ cho ta ra ngoài làm quan, lúc đó đưa nàng đi nhậm chức, sẽ không ai quan tâm nữa.