Ta Man Hoang Bộ Lạc
Chương 740
Cổ Trần đã coi Bách Man sơn là mảnh đất cội nguồn gốc rễ của mình, không thể nào cho phép có bất cứ mối uy hiếp nào tồn tại, ngay cả đám m linh trước mặt hắn cũng không được.
Ầm!Keng keng keng! Hai mươi chiếc Thanh Đồng chiến hạm đồng loạt mở cửa khoang ra, từng bóng người cường đại từ bên trong bước ra, chính là quân đoàn át chủ bài mạnh nhất của Cổ Trần, Bất Tử cấm vệ.
Thanh Đồng chiến kỳ bay phần phật, tản ra khí thể sát phạt ngút trời.
Mỗi một tênThanh Đồng bất tử binh nhân, đều tản ra sát khí nồng đậm, vừa xuất hiện, đã lập tức khiến vô số m linh bạo động, không yên.
Cứ như bọn chúng đã gặp phải thiên địch, m linh có chút cảm giác kiêng kỵ đối với Bất Tử cấm vệ.
Tình hình này không thoát được ánh mắt Cổ Trần, trong lòng hắn lập tức bình tĩnh lại, Bất Tử cấm vệ có thể hấp thu sát khí, tử khí, oán khí để lột xác nâng cao thực lực, không thể nào không đối phó được m linh.
Quả thật là như vậy, hai trăm ngàn Bất Tử cấm vệ vừa xuất hiện, lập tức tạo thành ảnh hưởng to lớn, vô số m linh bắt đầu hỗn loạn, phát ra từng tiếng gào thét.
- Ô ô! Trên cánh đồng hoang, vô số m linh lít nha lít nhít tụ lại, từ bốn phương tám hướng xông tới, số lượng nhiều đến mức không cách nào tính toán được.
Ngay cả Cổ Trần cũng cảm thấy da đầu có chút tê dại, nhưng vẫn coi như còn tỉnh táo.
- Tiến công, giết sạch bọn chúng!Hắn giơ cao Thanh Đồng Thạch Kiếm, nhẹ nhàng vung lên, hạ lệnh tiến công.
Ầm!Hai trăm ngàn Bất Tử cấm vệ ào ào xuất kích, sát khí mênh mông sôi trào, hung hăng va chạm vào vô số m linh, tạo thành cơn chấn động cực mạnh.
Sát ý cuồng bạo, đáng sợ, sinh ra ảnh hưởng và độ sát thương cực lớn đối với m linh, Bất Tử cấm vệ không có ý thức, chỉ có bản năng giết hại.
Mỗi một cử động, mỗi một chiêu thức của bọn họ đều ẩn chứa sát khí và sát ý khủng bố, có tác dụng gây thương tích cực lớn đối với m linh.
Sát khí, hung khí, đều có thể làm tổn thương m linh.
Hai trăm ngàn Bất Tử cấm vệ giết vào trong, vừa tiếp xúc, vô số m linh đã bị đánh tan giống như tuyết lở, sau đó bị Bất Tử cấm vệ trực tiếp thôn phệ hấp thu.
Nhìn thấy cảnh này, hai mắt Cổ Trần sáng ngời, nhìn chằm chằm vào toàn bộ quá trình, trong chiến trường, từng đám m linh đang bị Bất Tử cấm vệ nghiền ép, đánh tan, không có cách nào tụ lại, chỉ có thể bị hấp thu thôn phệ.
Nhìn thấy tình hình này, cuối cùng Cổ Trần cũng thở phào nhẹ nhõm, vấn đề m linh có thể để Bất Tử cấm vệ giải quyết, nhưng còn một vấn đề lớn hơn nữa chính là, rốt cuộc nơi này có bao nhiêu m linh?Hơn nữa những m linh này, có phải có một bàn tay nào đó đứng sau điều khiển hay không? Không thể không cẩn thận được, nếu sau lưng bọn chúng là một thứ đáng sợ đang ẩn náu, vậy thì phiền phức lớn.
Tử Vong hoang nguyên này, nói đúng ra chính là một cấm địa của sinh linh, hễ sinh linh nào tiến vào bên trong, cho dù là sinh vật gì, đều bị m linh xé nát, thôn phệ, không có ngoại lệ.
Ầm ầm! - A! - Gào…Trong bóng tối, từng đám Linh thể âm u lạnh lẽo kêu rên thê thảm, từng bóng ma trơi ào tào tản ra, từng m linh bị chém giết, thôn phệ.
Trên người của bọn chúng được hội tụ từ âm khí, tử khí, cũng chính là chất dinh dưỡng dành cho Bất Tử cấm vệ, để Bất tử cấm vệ đánh tan sau đó hấp thu để lột xác tăng cường thực lực.
Những m linh này, hoàn toàn không phải đối thủ của bọn nó.
- Gào!Đột nhiên, trong vô số m linh có một tiếng rống hung dữ truyền đến, một Hung ảnh cao lớn đáng sợ hiện lên.
Đó là bóng dáng của một con thú khổng lồ, hung khí ngập trời, toàn thân được bao phủ bởi âm khí nồng đậm, hai con mắt giống như hai ngọn Quỷ hỏa đang bốc cháy trong không gian, tản ra khí tức âm u lạnh lẽo.
Nó căm tức nhìn về phía Bất Tử cấm vệ, há mồm gào thét, phun ra một cỗ Quỷ hỏa ngập trời, hỏa diễm âm u lạnh lẽo xông tới thiêu đốt.
Loại Quỷ hỏa này rất đáng sợ, có thể thiêu đốt linh hồn, đáng tiếc không hề có ảnh hưởng đối với Bất Tử cấm vệ, bởi vì bọn họ không có linh hồn ý thức.
- Khí tức m linh khí của cái bóng này rất mạnh, hơn đám m linh còn lại rất nhiều.
Cổ Trần chú ý tới m linh to lớn hình thú này, khí tức trên người nó vô cùng khủng bố, lực lượng phải tương đương với một sinh linh Chiến Thể đại thành.
Nhưng đối với hắn mà nói, lực lượng ấy lại nhỏ bé đến mức không chịu nổi một kích, sau đó mi tâm Cổ Trần sáng lên, hai tia Thần mang phát ra từ trong đôi mắt, đột nhiên xé rách hư không lao tới công kích, đáng thẳng lên người Thú ảnh kia.
- Gào!.