Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 731





Thuận tiện để lại cho mấy vị đại tướng thủ hạ của hắn một chút thần huyết, để bọn họ cũng thối luyện tăng cấp.
Rất nhanh, Cổ Trần đã đi tới quân doanh, nhìn từng đội quân tinh nhuệ chỉnh tề đang huấn luyện nghiêm chỉnh, sát khí ập vào mặt hắn.
- Tham kiến tộc trưởng!Cổ Trần vừa bước đến, khí thế sát phạt ngút trời như sóng to gió lớn đã ập tới.
Mấy chục vạn chiến sĩ quân đoàn chỉnh tề quỳ một chân xuống, tiếng gầm phá vỡ mây xanh, cuồn cuộn dâng lên, truyền khắp toàn bộ Hoang Cổ thành.
Trước mặt hắn là một đám người đen nghịt, từng nhánh quân đoàn hành lễ, cảnh tượng ấy khiến lòng người chấn động, khiến người nào nhìn thấy cũng không nhịn được nhiệt huyết sôi trào.

Đứng đầu chính là ba vị đại tướng mạnh nhất trong bộ lạc, Hắc Thổ, thân thể cao năm thước, quỳ một gối yên lặng tại chỗ đểu phát ra cảm giác áp bách.
Nhìn hắn giống như là một vị ma tướng, sát khí trên người bừng bừng, từng đạo Thanh Đồng Chiến khí vây quanh thân thể, khí thế sát phạt bốc lên hừng hực, khiến người ta khiếp đảm.
Bên cạnh là Man Phi, một vị hổ tướng của bộ lạc, thống lĩnh Tấn Mãnh Long khinh kỵ binh, thoắt ẩn thoắt hiện tới vô ảnh đi vô tung, chiến lực cường đại.
Người cuối cùng chính là Long Uyên, tuy vừa mới gia nhập không lâu, nhưng đã từng có công kề vai chiến đấu với Cổ Trần, hơn nữa cả tộc đều đầu nhập vào bộ lạc của Cổ Trần, không thể bỏ qua công lao của người này được.
Cho dù thế nào, người ta cũng đã dẫn theo gần trăm vạn tộc nhân của cả bộ lạc đầu nhập vào, điểm ấy không ai có thể coi khinh được, nếu không cấp cho người ta đãi ngội giống như của Man Phi thì đúng là không còn gì để nói.
Ba người trước mắt chính là ba vị chiến tướng mạnh nhất bộ lạc, Long Uyên, vẫn chưa tiến hành trọng tu, đang trong quá trình chuẩn bị, lần này may mắn có Thần huyết, hắn có thể dựa vào nó để trọng tu một lần.
Còn Man Phi, hắn đã trọng tu từ lâu rồi, hiện giờ đang tự mình tích cớp nội lực, có Thần huyết, có lẽ hắn sẽ tiến thêm một bước.
Đương nhiên, vị chiến tướng mà Cổ Trần tin tưởng nhất vẫn là Hắc Thổ, người này đã đi theo Cổ Trần từ những ngày đầu tiên cho tới tận bây giờ.
Là một trong những thủ hạ sớm nhất của Cổ Trần, cũng là một trong số những người được hắn tín nhiệm nhất.
- Rất tốt, các ngươi không khiến ta thất vọng, cũng không để ngàn ngàn vạn vạn tộc nhân thất vọng.
Cổ Trần liếc mắt nhìn về phía quân đoàn cường đại trước mắt, hài lòng gật đầu, tán thưởng một câu.

Đối với lời tán thưởng và công nhận của tộc trược, ba người Hắc Thổ, Man Phi, Long Uyên vô cùng kích động, hưng phấn, đồng thời cũng nhẹ nhàng thở ra.
- Khí tức của tộc trưởng càng ngày càng mạnh.
Giờ phút này, cảm nhận được khí tức đáng sợ phát ra một cách tự nhiên trên người Cổ Trần, đè ép khiến hắn cảm thấy khó thởi, trong lòng Long Uyên âm thầm kinh hãi.
Điều này khiến hắn rất khiếp sợ, lúc này hắn mới nhận ra khoảng cách giữa hai người càng ngày càng xa, không có cách nào có thể lấp đầy được, thậm chí hắn cũng không thể đuổi kịp, chỉ có thể đứng ở sau lưng ngước lên nhìn.
Man Phi cũng vậy, trong lòng hắn cực kỳ chấn động, âm thầm than thở, quả nhiên không hổ là tộc trưởng, cuối cùng vẫn có khoảng cách quá lớn không cách nào bù đắp được.
Còn Hắc Thổ, suy nghĩ của hắn đơn giản hơn nhiều, đối với tộc trưởng từ trước đến giờ hắn chỉ ngước lên nhìn, kính ngưỡng, sùng bái, chưa bao giờ có ý nghĩ so sánh ganh đua.
Trong lòng hắn chỉ có một ý nghĩ duy nhất, muốn đi theo tộc trưởng, chung tay góp sức vì bộ lạc, vì Nhân tộc khai sáng cơ nghiệp, những chuyện khác căn bản hắn không nghĩ nhiều thêm.
Không, nói đúng ra hắn còn một ý nghĩ khác nữa, đó chính là muốn sinh mười mấy đứa con, cống hiến vì bộ lạc.
- Đứng hết lên đi, ba người các ngươi đi theo ta.
Cổ Trần kiểm tra tình hình quân đoàn một phen, hài lòng gật đầu, sau đó nói với ba người đang quỳ trên mặt đất một câu, rồi xoay người đi vào trong một tòa quân doanh bằng đá.

Ba người Hắc Thổ, Man Phi, Long Uyên nhìn nhau, nhanh chóng giải tán đi quân đoàn của mỗi người, sắp xếp để bọn họ tự huấn luyện, sau đó mới vội vàng chạy vào trong quân doanh.
Trong phòng, Cổ Trần đang ngồi một mình ở chính giữa, yên lặng giống như đang suy nghĩ điều gì đó.
Sau khi ba người đi vào, không ai lên tiếng, vẫn luôn yên tĩnh đứng ở đó chờ đợi.
- Ngồi xuống đi!Cổ Trần ngẩng đầu, nở nụ cười, cất lời bảo ba người ngồi xuống.
Hắn quan sát ba người một lượt, cuối cùng ánh mắt rơi vào trên người Long Uyên, rồi mở miệng nói:- Long Uyên, ngươi chuẩn bị thế nào rồi? Sắp trọng tu được chưa?Câu hỏi này, khiến tâm trạng của Long Uyên lập tức chấn phấn, hắn đứng dậy, cả người thẳng tắp, nói to rõ ràng một câu.
- Tộc trưởng, Long Uyên đã chuẩn bị xong, có thể trọng tu bất cứ lúc nào.
Long Uyên trả lời dứt khoát.
.


Chương trước Chương tiếp
Loading...