Ta Man Hoang Bộ Lạc
Chương 677
Hoàng giả, không hổ là cường giả đã lĩnh ngộ áo nghĩa, có thể tạo ra lĩnh vực đáng sợ.Roẹt!Sương lạnh bao phủ, vạn vật đóng băng.Cảm giác nguy hiểm mãnh liệt sinh ra trong lòng, khiến Cổ Trần không có cách nào bình tĩnh lại, thân thể cũng không có cách nào động đậy được, trên người hắn đã phủ đầy sương lạnh, bắt đầu kết băng.- Thời Gian Tĩnh Chỉ!Trong nháy mắt, Cổ Trần trực tiếp thi triển lực lượng huyết mạch của mình, Thời Gian Tĩnh Chỉ.Hắn điểm ra một chỉ, hư không kêu “Ù ù” một tiếng, lĩnh vực khẽ run lên, vốn dĩ sương lạnh đang bao phủ lại từ từ dừng lại.Hai cỗ lực lượng đáng sợ không ngừng va chạm, đan xen lẫn nhau, giao tranh kịch liệt.Một cỗ khí tức sương lạnh, một cỗ lực lượng thời gian, vậy mà lại giằng co lẫn nhau không phân thắng bại, khiến sắc mặt Cổ Trần hơi đổi một chút, đây là lần đầu hắn gặp phải tình trạng này.Trái tim hắn khẽ run lên, không hổ là Hoàng giả, ngay cả lực lượng thời gian cũng có thể chống đỡ được, xem ra, lực lượng thời gian của hắn vẫn chưa đủ mạnh mẽ.Thật ra chuyện này cũng rất bình thường thôi, dù sao Mỹ Đỗ Toa cũng đã lĩnh ngộ ra áo nghĩa của sương lạnh, chân chính lĩnh ngộ ra Sinh Tử của cảnh giới Hoàng giả.Lực lượng thời gian của Cổ Trần, vẫn chưa đạt tới trình độ này, mới chạm được vào chút da lông bên trong, căn bản chưa hiểu được thời gian áo nghĩa chân chính.Nếu hắn lĩnh ngộ ra thời gian áo nghĩa, thì lực lượng sương lạnh của Mỹ Đỗ Toa tất nhiên sẽ bị đông cứng lại, mà không phải giằng co không phân thắng bại giống như bây giờ.- Sao có thể?Hai mắt Mỹ Đỗ Toa phát ra hàn khí, trong lòng nghi ngờ không thôi.Nàng cảm thấy có một cỗ uy hiếp cường đại, thứ có thể ngăn cản lực lượng sương lạnh áo nghĩa của nàng rốt cuộc là gì? Vậy mà lại giằng co mãi không dứt.- Lĩnh ngộ về thời gian chưa đủ sao?Cổ Trần nhíu mày, cắn răng phát đông chân huyết trong cơ thể, trực tiếp thiêu đốt mười giọt Tiên Thiên chân huyết, hóa thành một cỗ lực lượng bản nguyên rót vào trong huyết mạch.Vù!Ngay lập tức, một cỗ lực lượng thời gian cường đại hơn được phóng ra ngoài, trong nháy mắt đã phá vỡ thế giằng co không phân thắng bại kia, lập tức áp chế lực lượng sương lạnh từng chút một.Mỹ Đỗ Toa trợn trừng mắt, sững sờ nhìn khí tức sương lạnh của mình sương bị giam cầm từng chút một, dường như bị lực lượng nào đó giam cầm.- Phá!Nhưng Mỹ Đỗ Toa không chịu thua, nàng ta gầm lên, hàn khí trên người nở rộ, sương lạnh nhiều vô cùng ùn ùn kéo tới, hung hăng va chạm với lực lượng thời gian của Cổ Trần.Hai cỗ lực lượng va chạm vào nhau, khiến hư không đóng băng, vạn vật đứng im.Nhưng vậy mà sau đó hai cỗ lực lượng lại đồng thời tiêu tán, biến mất không thấy đâu nữa, chôn vùi lẫn nhau.- Thời Gian Tĩnh Chỉ!Trái tim Cổ Trần khẽ run lên, lại lần nữa điểm ra một chỉ, lực lượng thời gian tràn ngập, bao trùm Thời Gian Tĩnh Chỉ lên một khu vực, khiến vạn vật dừng lại.- Ngươi...!Lực lượng này...!Là...!Lực lượng...!gì?Mỹ Đỗ Toa vô cùng khó khăn chậm rãi nói ra từng chữ.Trên mặt nàng lộ ra vẻ khiếp sợ, sương lạnh trong mắt đan xen lẫn nhau, vẫn đang khổ cực chống cự lại lực lượng thời gian ăn mòn.Hoàng giả đúng là Hoàng giả, vẫn chưa thể giam cầm nàng hoàn toàn, điều này khiến Cổ Trần kinh thán.- Đây là...!Lực lượng thời gian?Đột nhiên, hai mắt Mỹ Đỗ Toa trợn trừng, trong lòng chấn động, một đạo ý chí kia dần dần trở nên trì độn, cuối cùng bị lực lượng thời gian làm cho bất động.Trong tích tắc khi ý chí không thể cử động, cuối cùng nàng ta mới hiểu ra được đây là lực lượng gì, hóa ra là lực lượng thời gian, đây mới là phát hiện kinh khủng nhất, khiến nàng ta khiếp sợ nhất.Cổ Trần không chỉ nắm giữ lực lượng lôi đình Thiên Phạt, còn có năng lực thao túng lực lượng thời gian, đúng là không thể tưởng tượng nổi.- Mỹ Đỗ Toa, ngươi thua rồi.Nhìn thấy Mỹ Đỗ Toa bị giam cầm, Cổ Trần thầm thở phào nhẹ nhõm, hắn bước từng bước đi tới trước mặt nàng ta, cẩn thận quan sát vị Thâm Hải Nữ hoàng trước mắt.Không thể không nói, Mỹ Đỗ Toa thật sự rất đẹp, nhưng nhìn đến lũ rắn lít nha lít nhít trên tóc nàng ta, thì hắn không nhịn được cảm thấy da đầu tê dại.Người phụ nữ này, đừng chọc vào thì vẫn tốt hơn.- Chỉ một đạo ý niệm, đã có thể bắt ta phải lộ hai con át chủ bài lớn, xem ra, Hoàng giả không phải tồn tại trước mắt ta có thể chạm vào.Trong lòng Cổ Trần âm thầm suy nghĩ, không hề biết lúc này một đạo ý niệm của Mỹ Đỗ Toa đang sáng lên, một cỗ linh hồn ý chí rất lớn đột nhiên truyền đến từ chỗ bản thể thông qua linh hồn.- Hả?.