Ta Man Hoang Bộ Lạc
Chương 643
Bên trong thần miếu, bóng đen không hiểu sao khẽ rùng mình một cái, cảm giác như có một luồng hơi lạnh vừa ập tới, giống như có một luồng ác ý nồng đậm đang bao quanh nó.
- Người nào đang tính kế bổn tọa?Hắc ảnh kinh nghi nói thầm một câu, cảm nhận được lồng ác ý kia, nó lập tức suy đoán là có người đang tính kế mình.
Bóng đen chưa bao giờ nghĩ đến, người mà hắn đang lầm bầm, trong tương lai sẽ tìm đến nó, rồi dẫn Thiên Phạt tới đánh nó một nghìn lần.
- Không quan tâm nữa, sắp đến Hư Không chiến trường rồi, đến đó phải cẩn thận bồi dưỡng con nhóc này mới được, đúng là không để bổn tọa bớt lo, may mà mình đã mang nàng đi, nếu không làm vậy sớm muộn gì cũng bị tiểu quái vật của Nhân tộc kia cướp mất.
Hắc ảnh lầm bầm một lúc, mắt nhìn về phía Thanh Y đang ở trong thần miếu phía sau lưng không nói lời nào.
Nó mang theo thần miếu phá vỡ hư vô, trong chớp mắt đã rơi vào thế giới rách nát rộng mênh mông vô bờ bến, ở nơi đó, tràn ngập sát khí, oán khí, tử khí vô cùng vô tận, giống như chiến trường cổ!.
Một bên khác, Cổ Trần không tìm được Thanh Y đang điều tra khắp nơi trong Cấm khu này, trước đó hắn từng đi quanh khu vực ngoài vùng cấm khu này hai lần rồi.
Nhưng đây là lần đầu tiên hắn đi vào trong cấm khu, hiện giờ thần miếu đã biến mất không thấy đâu nữa, sinh vật cấm kỵ cũng đã mất tích, đại biểu cho việc cấm khu này sẽ không còn nữa.
Hai Cấm Khu lớn trong Bách Man sơn trực tiếp biến mất không thấy đâu nữa, bị Cổ Trần cứ hai ba ngày lại gọi không phải Thiên Kiếp thì là Thiên Phạt đến dọa cho sợ chạy mất.
- Hả, nơi này có thứ gì đó.
Sau khi kiểm tra một vòng, cuối cùng Cổ Trần lại quay về vị trí ban đầu là thần miếu, đột nhiên hắn cảm nhận được một tia khí tức khác thường.
Hắn lập tức vươn tay đánh nát mặt đất, đá vụn nổ tung, bên trong chôn giấu rất nhiều hài cốt, bị hắn đánh tạo thành một cái hố to lớn.
- Đó là cái gì?Cổ Trần kinh ngạc vạn phần, nhìn dưới đáy hố, nơi đó có một luồng khói đen mờ mịt đang phát ra, có chứa khí tức bất tường.
Lúc này trên người hắn đang có vô số tia sét màu đỏ thẫm vây quanh, bao phủ hoàn toàn cơ thể, trong người tuôn ra vô số sấm sét Thiên Phạt ngăn cản cỗ lực lượng bất tường kia.
Làm xong hết những việc này, Cổ Trần mới nhảy xuống hố, hắn lập tức trông thấy hắc khí đang không ngừng tuôn ra từ dưới đáy.
Nơi này trước kia là thần miếu, dưới nền đất sẽ là thứ gì nhỉ?Ầm!Một chân đạp xuống đất, bùn đất màu đen vô cùng cứng rắn được tạo nên từ đát đá và hài cốt bị hắn đạp nát vụn, bên trong lộ ra một đám sương mù màu đen.
Cổ Trần nheo mắt lại, nhìn chằm chằm vào đám sương mù màu đen dưới đáy hố, đang không ngừng phun lên, hòa vào không khí, từng sợi từng sợi hắc khí đang nhúc nhích.
Bọn chúng giống như một loại sinh vật còn sống vậy.
- Chúng là thứ gì?Hai mắt Cổ Trần hiện ra từng tia sáng, muốn nhìn xuyên qua đám sương mù màu đen xem rốt cuộc bên trong là thứ gì, hình như thứ đó vẫn còn sống.
Mang theo một tia nghi hoặc, Cổ Trần vươn một tay ra, trên tay hiện đầy vô số sấm sét Thiên Phạt, trực tiếp chộp lấy đám sương mù màu đen lớn như trái bóng rổ kia.
Xì xì!Trong tích tắc khi bị tay hắn chạm vào, vậy mà đám sương mù màu đen kia lại tan ra, giống như bị hòa tan vậy.
Thiên Phạt, mang theo Thiên Uy rực rỡ, là khắc tinh của bất cứ thứ gì tà ác.
Đám hắc vụ quỷ dị trước mắt này, lộ ra bất tường nồng đậm, thậm chí mang theo khí tức nguyền rủa, chạm phải lực lượng Thiên Phạt tất nhiên sẽ tan rã.
Vù!Sau khi Cổ Trần xua tan lớp sương mù màu đen bên ngoài, rốt cục cũng lộ ra chân tướng bên trong.
- Đây là! Cổ Trần nheo mắt lại, kinh ngạc nhìn một đám chất lỏng màu đen được sương mù bao phủ, lớn chừng một nắm tay.
Nhìn nó giống như là một đám huyết dịch.
- Huyết dịch?Sắc mặt Cổ Trần có chút nghi ngờ, lòng bàn tay phát ra trăm vạn tia sét, trực tiếp bao vây đám máu đen tà dị kia, cầm lên cẩn thận xem xét.
Ánh mắt đầu tiên đã thấy được sự tà ác, bất tường, tràn đầy khí tức nguyền rủa.
Bên trong một giọt máu, Cổ Trần nhìn thấy có vô số ký hiệu quỷ dị lít nha lít nhít, lộ ra khí tức nguyền rủa, không an lành.
Cổ Trần suy đoán, đây là một giọt huyết dịch bị nguyền rủa, lộ ra sự quỷ dị và bất tường.
Một giọt huyết dịch bị nguyền rủa, vì sao lại ở nơi này, có quan hệ gì với sinh vật cấm kỵ kia, có phải là máu của nó hay không, hay là có bí ẩn khác?Cổ Trần yên lặng quan sát giọt huyết dịch bị nguyền rủa này, trầm ngâm một lát rồi cẩn thận phong ấn lại, sau đó cất kỹ vào trong không gian trữ vật của mình.
Thứ này, rất nguy hiểm, cứ để đó trước đã rồi nói sau.
Sau khi xem xét một vòng nữa, không có thu hoạch gì, Cổ Trần trực tiếp bay lên không trung, hóa thành một tia sáng biến mất khỏi chỗ này.
.