Ta Man Hoang Bộ Lạc
Chương 421: Át Chủ Bài
Cộng thêm năm cái vòng sáng bảo vệ linh hồn, có thể thương tổn ý chí linh hồn hắn mới là lạ, thậm chí một chút ảnh hưởng cũng không có.
- Dị lực huyết mạch của Bản Vương chuyên đối phó ý chí linh hồn, vì sao ngươi không bị ảnh hưởng?Lang Vương trẻ tuổi đứng dậy, toàn thân bốc lên tử khí bừng bừng, bao vây lấy cơ thể, ở sau lưng hiện lên một đầu tử sắc lang ảnh to lớn.
Đó là huyết mạch ấn ký, sau khi bị kích hoạt sẽ phóng xuất ra, có một loại áp bách uy hiếp mạnh mẽ nào đó đối với ý chí linh hồn, thậm chí ảnh hưởng ý thức của ngươi.
Cái tử sắc lang ảnh kia, mọc ra ba cái đầu, giống như là Địa Ngục Tam Đầu Khuyển, nhìn vào có loại cảm giác linh hồn run rẩy, khiến cho người hoảng sợ.
- Hoá ra, ngươi có được huyết mạch Địa Ngục Tam Đầu Ma Khuyển, không trách được, đáng tiếc.
Cổ Trần tỏ vẻ hiểu ra.
Có điều hắn cười lạnh nói:- Đáng tiếc, lực lượng huyết mạch của ngươi không có tác dụng đối với ta, nếu ngươi không có năng lực khác, vậy kế tiếp ngươi sẽ phải chết.
- Nhân tộc cuồng vọng!Lang Vương trẻ tuổi giận dữ, hừ nói:- Bản Vương có huyết mạch Vương tộc, làm sao nhân tộc đê tiện ngươi có thể so sánh, xem ra, ngươi có bảo vật bảo vệ ý chí linh hồn, giết ngươi thứ đó chính là của bản Vương.
- Địa Ngục Ma Khuyển, Thôn Hồn Thị Phách!Chỉ nghe một tiếng rít lên, Địa Ngục Tam Đầu Lang há mồm gào thét, một loại khí tức đến từ linh hồn lao thẳng tới, muốn thôn diệt ý chí linh hồn Cổ Trần.
Địa Ngục Tam Đầu Khuyển lóe lên, lập tức xông vào bên trong tử phủ mi tâm Cổ Trần, muốn đại triển thần uy.
Ầm ầm!Kết quả, vừa mới vào đã bị năm cái linh hồn hắc động vây khốn, tiếp theo tạch tạch tạch mài nhỏ thân hình, toàn bộ bị thôn phệ luyện hóa.
- Ngao! Ngươi! Lang Vương trẻ tuổi kinh sợ kêu to, há mồm phun ra một dòng máu màu tím.
Sắc mặt hắn trắng bệch, hoảng sợ không thôi, hoàn toàn không tin sát chiêu linh hồn mình lại bị phá mất, thậm chí ngay cả huyết mạch ấn ký Địa Ngục Tam Đầu Ma Khuyển cũng bị xoắn nát.
- Lang Vương, đây là tử kỳ của ngươi rồi.
Bóng người Cổ Trần nhoáng lên một cái, đi tới trước mặt Lang Vương, Chiến Thương trong tay đâm về chỗ mi tâm đối phương, sát khí đằng đằng.
Nguy hiểm!Mi tâm Lang Vương trẻ tuổi đột nhiên nhảy lên, chỉ thấy một cỗ sát cơ xuyên thấu linh hồn vọt tới, một loại nguy cơ tử vong quanh quẩn lấy tâm thần.
Ông!Trong lúc nguy cấp, mi tâm Lang Vương trẻ tuổi bỗng nhiên sáng lên, một đạo ngân quang sáng chói bay ra, nháy mắt, tứ phương đứng im, vạn vật dừng lại, ngay cả Cổ Trần cũng bị cố định.
Ông!Một mảnh vỡ tinh thể kỳ quái trôi nổi, tản ra ngân quang mông lung, khiến tất cả mọi thứ trong phương viên mười thước đều dừng lại.
Thân thể Cổ Trần bị định trụ, phong mang Thanh Đồng Chiến Thương chỉ cách mi tâm Lang Vương trẻ tuổi có một chút xíu, là có thể xuyên qua mi tâm đối phương.
Nhưng lại bị dừng lại.
- Hừ!Lang Vương trẻ tuổi nhếch miệng cười lạnh.
Nhìn bị Cổ Trần dừng lại, trong mắt lộ ra một tia trào phúng cùng tàn nhẫn, sát ý tràn ngập.
- Không phải ngươi rất ngông cuồng sao?Hắn nhe răng cười lui lại.
Ở trước mặt của hắn có một mảnh vỡ quỷ dị lơ lửng, ánh sáng mông lung, vậy mà khiến vạn vật bốn phía dừng lại, dường như thời gian cũng bị dừng lại.
Cảnh tượng này rất quỷ dị, giống như một bức tranh vậy, Cổ Trần không thể nhúc nhích, biểu lộ trên mặt cũng bị ngừng lại, sát ý trong ánh mắt khiến người ta có cảm giác lạnh thấu xương.
Nhưng hắn bị dừng lại, tất cả đều dừng lại, quỷ dị và khủng bố không nói lên lời.
- Đây là cái gì?Ý thức Cổ Trần có thể chuyển động, nhưng thân thể lại không động được.
Tâm thần hắn chấn động, cảm thụ được toàn bộ thân thể như bị đông cứng, không cách nào động đậy, tất cả lực lượng đều bị đọng lại.
Không có đạo lý, không thể nào hiểu được, giống như thời gian cũng đều bị đông lại, tất cả đều mất đi ý nghĩa.
Duy chỉ có ý thức còn có thể nhúc nhích, nhưng bất kể Cổ Trần truyền ý niệm như thế nào, thì tất cả lực lượng trong thân thể cũng không thể động đậy mảy may.
Khủng bố, kinh dị!- Ha ha ha! Trông thấy Cổ Trần bị vậy, Lang Vương trẻ tuổi cười ha hả, cười rất thoải mái, trong mắt lộ ra một vệt ánh sáng khát máu.
Hắn đi từng bước một đên chỗ Cổ Trần, giống như giẫm đạp trên mặt nước, từng cơn sóng khuếch tán ra, mỗi một bước như nện lên tâm linh Cổ Trần.
- Đây là bảo vật bản Vương lấy được bên trong một cái cấm khu.
Lang Vương trẻ tuổi vừa bước đi vừa cười gằn nói.
.