Ta Man Hoang Bộ Lạc
Chương 366: Bí Cảnh Sụp Đổ
Cổ Trần nhè nhẹ thở hắt ra, đè xuống bất an trong lòng, buộc mình tỉnh táo lại.
Bây giờ có sốt ruột cũng vô dụng, sợ cũng vô ích, đã dung nhập vào xương rồi, khiến Cổ Trần thêm một phần cảm giác nguy hiểm nặng trĩu.
Tựa như đặt một quả bom hẹn giờ trong người, bộ xương màu đen kỳ dị kia rốt cuộc có lai lịch gì?Ầm!Cổ Trần đang nghĩ ngợi, đột nhiên thạch điện nổ tung, cơ hồ trong tích tắc sụp đổ thành bột phấn bay ra, cả tòa thạch điện hoàn toàn sụp đổ.
Đứng giữa bột đá bay đầy trời, Cổ Trần không nhúc nhích, yên lặng nhìn chín cột đá phong cách cổ xưa ở trước mắt, chúng nó còn nguyên vẹn.
Nói cách khác, thạch trận vẫn hoàn chỉnh.
“Có thể mang thạch trận về không nhỉ?”Trong đầu Cổ Trần thoáng qua suy nghĩ này, muốn mang thạch trận ra, trực tiếp chuyển về, dù gì cũng là một thạch trận cường đại.
Nếu như chuyển về, đặt trong tổ lăng hoặc chôn xuống quanh bộ lạc theo vị trí thạch trận, hình thành một thạch trận lớn thì chẳng phải là càng tốt hơn?“Đào!”Cổ Trần híp hai mắt, lập tức đặt quyết tâm đào mang về, đã đến thì không thể tay không mà về, trước tiên đào trọn vẹn thạch trận mang về.
Không chừng về sau sẽ có việc cần đến nó, dù sao là thạch trận có thể khóa lại xương khô màu đen kỳ dị kia thì không đơn giản chút nào.
Cứ như vậy, Cổ Trần bắt đầu việc lớn đào móc, từng cây cột đá bị hắn ngang ngược đào ra, bưng nguyên thạch trận lên.
Nhưng khoảnh khắc Cổ Trần đào ra thạch trận, toàn bộ bí cảnh bỗng nhiên rung lắc mạnh, dường như kéo theo phản ứng dây chuyền của bí cảnh.
Ầm!Vang tiếng nổ, hư không trong bí cảnh rối loạn, khắp nơi nổ đì đùng, trong tiểu bí cảnh truyền đến chấn động mạnh như sắp sụp đổ.
“Bí cảnh sắp sụp?”Cổ Trần hoàn toàn thay đổi sắc mặt, không kịp suy tư, trực tiếp quay người chạy thục mạng về phía lối ra bí cảnh!.
Trong núi lớn, một mặt vách đá bỗng nhiên gợn sóng ánh sáng.
Xoẹt!Giây sau, từ bên trong lao ra một bóng người, không chút nào ngừng lại cấp tốc lao đi.
Khi lao ra trăm thước mới tạm dừng, đứng trên một ngọn cây.
- Phù.
Cổ Trần thở nhẹ một hơi, nhìn vách đá phía trước rung lắc, ánh sáng lấp lóe, giống như sắp sụp đổ.
“Đáng tiếc không ngờ tan vỡ.
”Vẻ mặt Cổ Trần tiếc nuối nhìn vách đá kia, bí cảnh bên trong tan vỡ, là điều không thể dự đoán trước, ngoài ý muốn.
Oong!Ngay lúc này, vách đá run nhẹ, chợt vỡ nát, một luồng năng lượng cực kỳ khủng bố từ bên trong bắn ra.
“Nguy rồi!”Cổ Trần thầm la nguy, lắc người biến mất tại chỗ.
Cổ Trần vừa biến mất, nơi này bị năng lượng hủy diệt bao phủ, trong khoảnh khắc nuốt chửng tất cả vật chất trong phạm vi nghìn thước.
Năng lượng cường đại bao phủ, càn quét bát hoang, hoa cỏ cây cối nham thạch, tất cả vạn vật hóa thành tro tàn biến mất không còn tăm tích.
Vèo!Năng lượng bùng nổ bỗng nhiên cuốn ngược trở về, hình thành đốm đen ngòm ở lối vào, cuối cùng ầm ầm nổ nát vụn, không gian biến mất.
Cách hơn nghìn thước, Cổ Trần đứng trên đá núi, nét mặt cực kỳ kinh dị nhìn tình cảnh này, quả thực không dám tin vào hai mắt của mình.
Hắn trông thấy không gian quanh cửa vào bí cảnh sụp đổ, tràn ra năng lượng vô tận sau đó nhanh chóng co vào, cuối cùng hóa thành một điểm đen nhấn chìm vạn vật.
Cuối cùng vặn vẹo lên biến mất không thấy gì nữa, dường như cho tới bây giờ chưa từng xuất hiện.
Chỉ để lại phạm vi nghìn thước một mảnh trụi lủi, ngọn núi, rừng cây, nham thạch đều biến mất.
“Thật là khủng khiếp!”Cổ Trần tim đập nhanh vô cùng, may mắn vừa rồi chạy nhanh, nếu bị kẹt lại bên trong thì sẽ bị nuốt chửng thành tro.
Không ngờ một bí cảnh sụp đổ hủy diệt mà thả ra sức phá hoại khủng bố như vậy, may mắn phạm vi không lớn, nếu không thì trốn không thoát.
“Ài, đáng tiếc, vốn định khống chế bí cảnh này, xem ra là hy vọng xa vời.
”Cổ Trần vẻ mặt tiếc nuối lắc đầu, nhủ thầm xui xẻo, lần thứ hai vào bí cảnh nhưng không tìm được trung tâm bí cảnh.
Lại gặp phải xương khô đen kỳ dị khó lường, suýt còn bị đối phương bám vào người, còn vì thế mà để lại tai họa ngầm, sau cùng bởi vì đào đi thạch trận, dẫn đến bí cảnh sụp đổ hủy diệt.
Không rõ ràng bên trong có báu vật nào khác hay không, nhưng bây giờ bí cảnh hủy diệt, cho dù có thứ tốt cỡ nào cũng chỉ có thể tiếc nuối.
Đứng yên một lúc, Cổ Trần bình ổn tâm trạng, quay người rời đi nơi này.
Bí cảnh đã bị hủy, có ở lại đây cũng vô dụng, nên mau chóng trở về bộ lạc, tiếp tục vùi đầu phát triển bộ lạc của mình.
Vèo!Cổ Trần bay lên trời, lao nhanh đi, chớp mắt không thấy bóng dáng.
.