Ta Man Hoang Bộ Lạc
Chương 2346
Đây là một chiêu cường đại nhất của hắn, trước đó nhờ có chiêu này hắn đã chém chết Thời Không Cự Thú một lần, nhưng bởi vì không thể chém chết hàng tỷ dòng thời không cùng một lúc, cho nên không thể giết chết Thời Không Cự Thú.
Hiện giờ Cổ Trần lại thi triển chiêu này thêm lần nữa, khí tức càng kinh khủng hơn, lĩnh ngộ càng sâu sắc hơn, dường như nó đã thôi diễn thai nghén đến cực hạn.
- Vô Thượng Thiên Đạo, lực lượng bất hủ!Hai tay Thiên Đế đan vào nhau, năm mươi vầng sáng đại đạo ở sau lưng tỏa sáng, trong nháy mắt đã dung hợp làm một, một cỗ khí tức đại đạo vô thượng tràn ra.
- Đại đạo chi mộ, mai táng chư thiên!Thâm Uyên kêu to, cũng thi triển một chiêu át chủ bài cường đại nhất của mình, là một chiêu hắn vừa mới lĩnh ngộ được, lĩnh ngộ từ trong hạch tâm của Đại Mộ.
Đại Mộ rung động ù ù, phát ra ánh sáng vô lượng, giống như muốn nhấn chìm chư thiên vào trong vực sâu khủng bố, giống như ngay cả đại đạo cũng bị mai táng vậy.
Ầm!Đúng vào lúc này, vòng xoáy rung động, một con dị thú kinh khủng xông ra từ bên trong, thân thể cao lớn vắt ngang trong hỗn độn, phát ra khí tức vô thượng.
Một con dị thú Vô Thượng cảnh, dị thú tổ vương của khu vực này, chính là Hỗn Độn Thú vương.
- Gào…Hỗn Độn Dị Thú Vương hét lớn một tiếng, từng tia sáng như ánh mặt trời phát ra từ trên người nó, một luồng khí tức đáng sợ hội tụ trong miệng.
Nó nhắm thẳng vào ba người Cổ Trần, phun ra một cỗ lực lượng vô thượng, hủy thiên diệt địa.
- Giết!Ba người Cổ Trần, Thiên Đế, Thâm Uyên đồng loạt công kích, đánh ra một chiêu cường đại nhất của mình, ánh sáng vô lượng cuồn cuộn, bao phủ khắp nơi, từng tầng Hỗn Độn bị phá nát, bị chôn vùi.
Ầm ầm! Năng lượng đang sợ va chạm vào nhau, sinh ra từng cơn lốc xoáy diệt thế vô cùng vô tận, hủy diệt tất cả.
Năng lượng cường đại ấy, gần như đã xé rách tất cả mọi thứ, khiến Hỗn Độn rung chuyển, kinh động đến không ít sinh vật cường đại khác.
- Khí tức này là… Hỗn Độn dị thú đang bạo động?Trong một mảnh hỗn độn khác, khí tức đáng sợ tràn ngập, một tồn tại khủng bố giật mình tỉnh lại.
Tồn tại thần bí kia ngước mắt nhìn về phía bên này, đáng tiếc khoảng cách quá xa khiến hắn không thể trông thấy gì, dù là cường giả Vô Thượng cảnh cũng không có cách nào nhìn xuyên qua Hỗn Độn.
Nhưng mà hắn có thể cảm nhận được rõ ràng, có cơn chấn động cường đại đến từ cuộc đại chiến giữa các vị cường giả, tất nhiên không chỉ mình hắn bị kinh động, còn có không ít tồn tại cường đại khác cũng nhìn về phía bên này, sau đó không chú ý thêm nữa.
nhìn thoáng qua liền không có lại chú ý.
Trong Khởi Nguyên Hỗn Độn, đại chiến tiểu chiến xảy ra là chuyện bình thường, thậm chí thỉnh thoảng còn có thể trông thấy cường giả Vô Thượng cảnh chém giết lẫn nhau.
Cho nên, bọn họ đã quen rồi, rất nhanh đã không để ý đến tình hình phía bên này nữa.
Trong cuộc chiến ấy, ba người Cổ Trần, Thiên Đế, Thâm Uyên đều cắn răng đau khổ chống đỡ, ngăn cản lực lượng trùng kích khủng bố của Dị Thú Vương.
- Mạnh quá!Cổ Trần vô cùng nghiêm túc, không ngờ con dị thú vương này lại mạnh mẽ như vậy, ba người hợp lực, đã phát ra một chiêu cường đại nhất của mình rồi, nhưng vẫn còn kém một chút nữa.
May mà, cuối cùng ba người hợp lực cũng phá tan được lực lượng đáng sợ của Dị Thú Vương, ba cỗ lực lượng hội tụ thành một dòng lũ đâm thẳng vào người Dị Thú Vương.
Ầm!Cơ thể Dị Thú Vương chấn động kịch liệt, ngay lập tức đã bị cỗ năng lượng đáng sợ kia xông vào trong cơ thể, chiêu thức của ba cường giả mạnh nhất, ẩn chứa lực sát thương đáng sợ.
- Gào…Dị Thú Vương đau đớn phát ra một tiếng kêu gào thảm thiết, thân thể nó đã bị xuyên tạo ra một lỗ thủng, huyết dịch tuôn ra, vương vãi khắp bốn phía trong Hỗn Độn.
Nó đã bị thương, không thể ngăn cản hoàn toàn một kích đáng sợ của ba người Cổ Trần, cuối cùng cơ thể nó bị đánh xuyên qua tạo thành một lỗ máu.
Nhìn thấy cảnh này, hai mắt Cổ Trần sáng lên, lại lần nữa ngưng tụ ra quang mang u ám, một cỗ khí tức đại đạo lan tràn ra ngoài, ý chí cường đại khóa chặt cơ thể Dị Thú Vương.
- Ngươi, lên đường đi!Cổ Trần hét lớn một tiếng, bóng người nhoáng một cái đã xuyên qua dòng nước xiết hỗn loạn trùng trùng điệp điệp, bước qua từng cơn phong bạo diệt thế, trong nháy mắt đã hóa thành một tia sáng đánh tới.
Đó là một kích vô thượng, cả người hóa thành tia sáng đại đạo, đâm xuyên qua thân thể Dị Thú Vương.
Một tiếng “Phập” vang lên, thân thể Dị Thú Vương cứng đờ, thời gian dần trôi qua hai mắt trở nên vô thần, lộ ra một tia sợ hãi.
.