Ta Man Hoang Bộ Lạc
Chương 2326
Có sự trợ giúp của Giới Linh, tốc độ nhanh hơn rất nhiều, trong suốt quá trình cũng không xảy ra vấn đề gì.
Cứ như vậy, trước mặt rất nhiều cường giả đang kích động, nhìn Vĩnh Hằng Chi Chu càng ngày càng hiện rõ, trong lòng tuôn ra cảm giác rung động.
- Tập hợp bản nguyên của chúng sinh, rèn đúc ra Vĩnh Hằng Chi Chu.
”Đột nhiên, giọng nói lạnh lùng của Thiên Đế truyền ra ngoài, quanh quẩn bên trong các thế giới trong Hồng Hoang, khiến chúng sinh đều nghe rõ câu này.
Ầm!Gần như chỉ trong chớp mắt, tất cả mọi người thuộc Nhân tộc đứng ra đầu tiên, dâng lên một tia bản nguyên của chính mình, cống hiến một phần sức lực để Thiên Đế chế tạo ra Vĩnh Hằng Chi Chu.
Những cường giả, vô số sinh linh của chủng tộc khác cũng ào ào dâng lên một tia bản nguyên của bản thân, không hề nhiều, cũng sẽ không bị ảnh hưởng hay tổn thương đến căn cơ của mỗi người.
Sau khi thu thập bản nguyên của chúng sinh, tốc độ chế tạo Vĩnh Hằng Chi Chu được đẩy lên nhanh hơn, ba nghìn Đại Đạo mặt ngoài đã hoàn toàn dung nhập vào trong, không thể chia tách.
Vỏ ngoài của Vĩnh Hằng Chi Chu, có vô số Hỗn Độn khí tuôn ra, hóa thành một tấm màn ánh sáng u ám bao phủ cả con tàu, tạo ra hàng phòng ngự cường đại.
- Dùng bản nguyên của chúng sinh làm năng lượng, tập hợp tín niệm của chúng thành ngọn lửa, rèn đúc Vĩnh Hằng Chi Chu, có thể đưa chúng sinh vượt qua thời không, đến mảnh đất khởi nguyên cực lạc.
Cổ Trần lẩm bẩm, ánh mắt tỏa sáng, cùng với Thiên Đế không ngừng đánh ra từng đạo từng đạo hoa văn, lạc ấn trên thân Vĩnh Hằng Chi Chu.
Dưới sự hợp sức của hai người, lấy ra bản nguyên và tín niệm của chúng sinh, đẩy nhanh tốc độ dung nhập Hỗn Độn giới, dần dần toàn bộ Hỗn Độn giới đã bắt đầu chu vào bên trong Vĩnh Hằng Chi Chu.
Khí tức cường đại kia dần dần bộc lộ, tỏa ra từng tia, khiếm đám cường giả có mặt ở chỗ này không thể không rung động, trên mặt mỗi người đều lộ ra vẻ kinh hãi.
Nhìn từ khí tức, Vĩnh Hằng Chi Chu đã vượt qua tất cả các loại bảo vật trên đời này, chứa đựng ba nghìn Đại Đạo, thậm chí còn có một tia khí tức vĩnh hằng bất hủ.
Nó đã trở thành một kiện Vô Thượng Đạo Khí.
Bảo vật do Cổ Trần tập hợp lực lượng của chúng sinh trong Hồng Hoang, gần như đã hao phí toàn bộ tài nguyên lực lượng của Hồng Hoang mới tạo ra được, tất nhiên sẽ tiếp nhận được áp lực đả kích đến từ khởi nguyên.
- Sắp xong rồi!Cổ Trần nghĩ đến điều gì đó, ánh mắt lộ ra vẻ kích động.
Thiên Đế ở bên cạnh cũng vậy, ánh mắt sáng như sao, lạnh lùng nói:- Gần như đã hao phí một nửa bản nguyên của Hồng Hoang rồi, lực lượng Thiên Đạo cũng bị suy yếu bắt đầu khô héo.
- Hơn nữa, gần như chín phần tài nguyên trong Hồng Hoang đều rót toàn bộ vào trong đó rồi, còn tập hợp tín niệm của chúng sinh, dung nhập cả Hỗn Độn giới, thế giới Hồng Hoang thứ mười.
- Hao phí kinh người như vậy mới có thể thành hình, vật này, nếu không thể vượt qua khởi nguyên, vậy thì thật sự không có cách nào ăn nói với chúng sinh bàn.
Thiên Đế lạnh lùng nói ra những lời này.
Mọi người nghe xong sắc mặt đều ngưng trọng, liên tục kinh hãi, bọn họ suy đoán tiêu hao sẽ rất lớn, hao phí rất nhiều, nhưng không ngờ lại đáng sợ đến mức ấy.
Hao phí tới tận chín phần tài nguyên trong Hồng Hoang, tương đương với việc dùng toàn bộ tài nguyên trong trời đất này để tạo ra bảo vật, nếu như không thành công, vậy thì Hồng Hoang xong đời rồi.
Cũng chỉ có Cổ Trần và Thiên Đế mới dám chơi kiểu này thôi, dù sao Hồng Hoang cũng do Thiên Đế khống chế trong tay, là Hồng Hoang Thiên Đạo, tất nhiên hắn có đủ tư cách tuỳ tiện làm những việc này.
Hơn nữa vì để cho thứ này càng cường đại hơn, Cổ Trần quyết định không chỉ dung nhập một mình Hỗn Độn giới vào trong đó, trong lòng hắn còn có một kế hoạch to gan hơn.
Đó chính là luyện hóa cả Hồng Hoang dung nhập hoàn toàn vào trong Vĩnh Hằng Chi Chu, tương đương với việc, biến cả Hồng Hoang này hóa thành Vĩnh Hằng Chi Chu, đây mới là kế hoạch cuối cùng của Cổ Trần.
Hiện giờ mới chỉ thành hình sơ bộ, còn cần thêm những hành động khác phía sau, luyện hóa toàn bộ Hồng Hoang dung nhập vào trong đó, mới có thể mang theo Nhân tộc trong Hồng Hoang, thậm chí tát cả chúng sinh cùng nhau đánh vào trong khởi nguyên.
Còn chuyện sau khi giết vào trong khởi nguyên, có gặp phải bất trắc hay không, hoặc gặp phải tình trảng thảm bại bị hủy diệt hay không, về điểm ấy, Cổ Trần không quản được nhiều như vậy.
Bây giờ mũi tên đã bắn đi rồi không thể quay đầu lại, đã quyết định thì phải theo đến cùng, mang theo cả Hồng Hoang cùng nhau giết vào trong khởi nguyên, chinh chiến khởi nguyên.
.