Ta Man Hoang Bộ Lạc
Chương 2155
Trong đó chỉ có hai người tốc độ nhanh một chút mới trốn thoát một kiếp, còn lại đều bị chộp trong lòng bàn tay.
- Đừng! đừng mà!- A! !!Đột nhiên từng tiếng hét thảm truyền đến, tiếng hét thảm thiết phát ra từ Thiên Đạo Chi thủ, tất cả cường giả kinh khủng không thôi, bị cảnh tượng trước mắt dọa ngớ ngẩn.
Đùng!Thiên Đạo Chi thủ siết chặt năm ngón tay, vang tiếng nổ lớn, trong lòng bàn tay truyền đến tiếng nổ mạnh.
Từng đoàn sáng nổ tung, cường giả Thiên Cấm ở bên trong đều bị bóp nát, hòa thành từng đoàn sáng căn nguyên bay tản ra.
Những căn nguyên này nháy mắt đã bị Thiên Đế cắn nuốt hết, ăn sạch, hơn mười vị cường giả Thiên Cấm trong chớp mắt đã bị diệt gần hết.
Hai người may mắn sống sót trốn trở về trước mặt Đại Điện chủ, đang định thở phào.
Phụt!Giây sau, Hỗn Độn vỡ ra, một bàn tay từ bên trong vươn ra, ngay tại chỗ bắt lấy hai cường giả Chư Thiên điện trốn trở về, chớp mắt rút lại.
- Khốn kiếp!Đại Điện chủ nổi khùng, giơ Chư Thiên điện lên ném qua.
Keng!Bàn tay kia rung lên, năm ngón tay răng rắc gãy, hai cường giả Thiên Cấm bị bóp chặt cũng bị chấn thành cục thịt vụn, bị mang đi.
Một kích của Đại Điện chủ như cũ không thể đánh nát bàn tay kia, chẳng những không thể cứu người ra, ngược lại chấn chết hai thuộc hạ của mình.
- A! Thiên Đế, bổn tọa cùng ngươi không đội trời chung!Tiếng rít gào của Đại Điện chủ truyền khắp Giới hải, nguyên Chư Thiên điện khủng hoảng, bị cảnh này kích động mạnh.
Thiên Đế, cường đại khiến người tuyệt vọng.
- Đi chết đi!Đại Điện chủ hét muốn bể giọng, lấy ra Chư Thiên điện, bùng nổ tu vi mạnh nhất của mình, không thèm giữ sức nữa.
Đại Điện chủ bùng nổ lập tức kinh động rất nhiều cường giả trong Giới hải, Bá chủ khác đều giật nảy mình.
Không ngờ Đại Điện chủ của Chư Thiên điện là một vị cường giả Thiên Cấm bát trọng thiên, hơn nữa mơ hồ có xu hướng đột phá lên cửu trọng.
Ầm!Hỗn Độn vỡ ra, Đại Điện chủ cầm Chư Thiên điện lướt qua Giới hải, một kích đánh hướng Hồng Hoang Thiên giới, thẳng tới chỗ Thiên Đế.
- Chúng Sinh Pháp, Thiên Đạo Nhất Chỉ!Thiên giới, Thiên Đế chỉ một cái, chợt thấy vô lượng tiên quang hội tụ, hóa thành một ngón tay ầm ầm phá vỡ Hỗn Độn điểm ra.
Keng!Một chỉ điểm ra, thần điện leng keng không dứt, ánh sáng nổ tung, bắn tung tóe.
Một chỉ cường đại không giảm uy thế, đè mạnh lên người Đại Điện chủ, đánh nát phòng ngự trên người hắn, xương toàn thân răng rắc vỡ vụn.
- Phụt!Đại Điện chủ phun máu bay ngược, cả người thê thảm vô cùng.
Vẻn vẹn một chỉ đã tổn hại nặng Đại Điện chủ, khiến các phương kinh dị, đều hoảng sợ sự cường đại và khủng bố của Thiên Đế.
- Một chỉ trọng thương, làm sao có thể?Cường giả Chư Thiên điện khác hoảng sợ nhìn Đại Điện chủ bị một chỉ tổn hại nặng, người và bảo vật bị đánh bay ngược về.
Đại Điện chủ thì càng kinh dị, tu vi trong người chạy một vòng, vết thương lập tức khép lại, hơi thở đạt đến trạng thái cao nhất.
“Quá mạnh, ngô không thể địch lại.
”Đại Điện chủ thầm rùng mình, nhìn đám Điện chủ ở bốn phía đại chiến với cường giả Hồng Hoang, thế nhưng không cách nào thoát khỏi, thậm chí từng chút một bị áp chế.
Tình huống này khiến hắn chẳng thể nào ngờ, hơn hai trăm vị! Tại sao đối diện phe Hồng Hoang lại bị ngăn cản hoàn toàn?“Đánh không lại! ”Đại Điện chủ hoảng sợ, làm ra một hành động khiến người mở rộng tầm mắt, hắn xoay người, tăng tốc, thoáng chốc bỏ chạy.
Cường giả, Điện chủ khác của Chư Thiên điện vốn tự tin tràn đầy, nhưng nhìn thấy Đại Điện chủ bị vị Thiên Đế Hồng Hoang một chỉ tổn hại nặng thì lòng lạnh lẽo.
Bây giờ trông thấy Đại Điện chủ thế nhưng xoay người bỏ chạy, trực tiếp trốn đi, mọi người ngơ ngác nhìn theo.
- Đại Điện chủ chạy rồi!Có người vừa kinh vừa giận rống to một tiếng, tỏ ra rất tức giận, không ngờ Đại Điện chủ bỏ chạy.
Vì một phút lơ là, vị Điện chủ Chư Thiên điện này bị một búa chém thành hai nửa, máu tưới Hỗn Độn, chết thảm dưới búa của Hình Thiên.
- A Di Đà Phật!Đột nhiên, một tiếng phật hiệu truyền khắp bốn phía Hỗn Độn, chợt thấy phật quang mênh mông, hóa thành bàn tay phật che trời đè xuống.
Ầm!Đại Điện chủ gặp phải đánh bất ngờ, bị đánh bay về, rơi xuống Hỗn Độn Giới hải, dâng lên sóng lớn ngập trời.
- Chết tiệt!Đại Điện chủ vừa kinh vừa giận nhìn lại, chợt thấy một vị Đại Phật chắn ở đằng trước, mới vừa rồi là Đại Phật buộc hắn trở về.
Người tới đúng là Phật tổ, vẻ mặt từ bi chắp hai tay:- A Di Đà Phật, đại thí chủ, đừng đi vội, thí chủ và phật có duyên, hãy nghe ngô giảng áo nghĩa kinh Phật cho thí chủ.
- Khốn kiếp, cút xéo cho ta!.