Ta Man Hoang Bộ Lạc
Chương 1910
Cổ Trần dùng sức mạnh cường đại ngăn trở cột sáng diệt thế kia, bị đẩy lùi một đường dài, cuối cùng phá tan dòng lũ đáng sợ này.
Khi Cổ Trần lao ra thì phát hiện Tinh linh nương năng lượng này thúc đẩy, hành tinh bay lướt qua mấy tinh hệ xa xăm.
- Trốn nhanh đấy.
Cổ Trần cười cười, lắc người đuổi theo.
Hắn dùng lực lượng pháp tắc không gian xé mở tinh hệ, xuyên qua, một bước chợt lóe, cơ hồ trong một phút đồng hồ đã áp sát.
Cả hai một trước một sau, một đuổi một chạy, chỉ cách nhau một tinh hệ.
Phía sau, Cổ Trần phát ra một ý niệm linh hồn mạnh mẽ truyền đến tin tức:“Này, đừng trốn, ngươi trốn không thoát.
”Tinh linh ở phía trước nghe vậy không giảm tốc độ, ngược lại càng nhanh mấy phần, cơ hồ là liều mạng chạy trốn, thân thể hành tinh khổng lồ phát sáng.
Hai vòng sáng ngoài người nó không ngừng xoay tròn, từng vòng càng lúc càng nhanh, cuối cùng thế nhưng xé mở một lỗ sâu, thoáng chốc chui vào trong.
“Ôi mợ!”Cổ Trần giật nảy mình, Tinh linh này còn có thể tự mở ra lỗ sâu tinh hệ?Thật ra đây là một loại ứng dụng pháp tắc không gian, đại biểu cho Tinh linh nắm giữ pháp tắc không gian với trình độ khá cao, mở ra hố sâu bỏ chạy.
Vèo!Cổ Trần lắc người, cũng xuyên qua lỗ sâu, cả hai người một trước một sau, vượt qua mấy không gian tinh hệ, cuối cùng xuyên qua không gian lỗ sâu.
Nhưng Tinh linh hay Cổ Trần, mới bước ra lỗ sâu tinh hệ liền cảm giác nguy cơ mãnh liệt ập vào mặt, giật mình cùng dừng lại.
“Đây là! ”Cổ Trần con ngươi co rút nhìn trời sao đen như mực phía trước, cảm giác nguy hiểm âm u lạnh lẽo.
Tinh linh kia cũng dừng lại, không dám đi tới, giống như có nguy hiểm đáng sợ nào đó làm nó không dám lỗ mãng.
Một người một sao cứ như thế kỳ dị lơ lửng trước mảnh hắc ám này, mơ hồ thấy cả hai đang bị lực hút từ từ kéo qua.
Trong không gian tinh hệ phía trước cả hai có một vật chất tròn đáng sợ đen như mực không ngừng cắn nuốt vật chất giữa các vì sao xung quanh mình, ngay cả ánh sáng cũng bị hút vào trong đó.
“Lỗ đen?”Trong đầu Cổ Trần thoáng qua một ý nghĩ.
Cảnh tượng trước mắt không ngờ là một lỗ đen, từ bên trong lan ra từng đợt dao động pháp tắc hỗn loạn, hình thành một khu vực tận cùng đáng sợ, xung quanh không có bất cứ thứ gì có thể tồn tại.
Toàn bộ đều bị lỗ đen trực tiếp cắn nuốt, ánh sáng và năng lượng đều không ngoại lệ.
- Ôi ôi ôi! tiêu rồi, tiêu rồi, ta sắp chết! Tinh linh hoảng hốt, gặp phải lỗ đen giống như gặp được kẻ địch trời sinh, thoáng chốc xoay tròn nảy lung tung, muốn chạy trốn khỏi sức hút của lỗ đen này.
Cổ Trần nhìn mà kinh thán, Tinh linh xoay tít sản sinh từng đợt sức mạnh cưỡng lại, muốn trốn thoát lực hút của lỗ đen.
Nhưng lực hút của lỗ đen quá mạnh, khiến tốc độ chạy trốn của Tinh linh kém hơn sức hút của lỗ đen, cho nên nó bất lực bị từ từ hút đi.
Cổ Trần rùng mình, rậm rạp tiên ngân đan xen, leng keng không dứt, không ngừng chống cự lại lực hút mạnh mẽ này.
Ở sau lưng hắn hiện ra từng đợt tiên ngân pháp tắc cưỡng lại lực hút kia, không để mình bị lỗ đen hút vào.
Nhưng Tinh linh thì bất lực, giống như gặp được khắc tinh, không ngừng bị kéo về phía lỗ đen, nó tỏ ra đặc biệt hoảng loạn.
Tinh linh luống cuống, cầu cứu Cổ Trần:- Cứu! ta!Thấy vậy, Cổ Trần có chút buồn cười nói:- Ngươi là Tinh linh, ta cho rằng ngươi cấp cao hơn lỗ đen kia nhiều, về sau ngươi có thể tiến hóa thành một Lỗ Đen Chi thể, cắn nuốt thiên địa vạn vật, thậm chí cắn nuốt vũ trụ.
- Ôi ôi, ta sợ! Tinh linh kinh hoàng hét lên, âm thanh non nớt giống như đứa bé mới bi bô tập nói.
Nó thật sự rất sợ hãi, nỗi sợ bẩm sinh đối với lỗ đen, giống như khắc tinh của ngôi sao.
Hơn nữa lỗ đen này tương đương cường đại khủng bố, ở trong Thượng giới cũng xem như một tuyệt địa, bởi vì mặc kệ là Thần Linh, Thiên Thần, Thượng Thần, thậm chí Cổ Thần khi bước vào lỗ đen đều sẽ bị nuốt hết.
Đây là một chốn tử vong trăm phần trăm, cấm địa trời sao, Thượng Thần thấy cũng phải kinh khủng chạy trốn, dù là Cổ Thần cũng không dám tùy tiện đến gần.
- Ta có thể cứu ngươi, nhưng ngươi phải trả giá.
Cổ Trần nhìn Tinh linh bị kéo đi càng lúc càng nhanh, nếu không hành động thì nó thật sự sẽ bị hút vào trong đó, thế thì xong hết mọi chuyện.
Nhưng lời này khiến Tinh linh tỏ ra rất chần chừ, hỏi:- Trả giá? Trả cái giá gì?- Cũng không có gì, đi theo ta là được.
Cổ Trần cười tủm tỉm nhìn Tinh linh, đưa ra yêu cầu của mình, cứu nó cũng được, nhưng nhất định phải đi theo bên cạnh hắn.
Tinh linh do dự nhìn Cổ Trần, lại nhìn lỗ đen càng lúc càng gần, tuy cách một tinh hệ khổng lồ, nhưng nó không cách nào trốn thoát sức mạnh tẩy rửa kia.
.