Ta Man Hoang Bộ Lạc
Chương 1722
Hắn kinh hãi nhìn thượng thương, thượng thương ý chí đang bị Vận Mệnh Trường Hà chậm rãi kéo ra khỏi thân thể, nhưng chính vào thời điểm đó, một viên hạt châu thần bí ẩn nấp trong thân thể đột nhiên xuất hiện, linh hồn ý chí của Cổ Trần lập tức hợp nhất cùng hạt châu.
Oanh!Một tiếng ầm vang, Tử Phủ Hỗn Độn nổ tung như thể khai thiên tích địa, một cỗ ý chí cường đại hoàn toàn mới hiện lên từ trong bóng tối.
Sâu trong biển ý thức tăm tối, một cỗ ý chí cường đại xuất hiện, trong nháy mắt quét ngang khắp nơi, dọn sạch biển ý thức Tử Phủ bị thượng thương chiếm cứ.
- Ta, trở về.
Một thanh âm nhàn nhạt truyền ra, hắc ám tránh lui, Hỗn Độn không ngừng khai mở.
Ông!Một luồng sáng xé mở đêm tối, đốt sáng biển ý thức Hỗn Độn.
Chỉ thấy một hạt châu tan ra, một người chậm rãi đi ra từ bên trong, bóng dáng hắn mờ nhạt, sau lưng lấp lóe từng vầng sáng, tạo thành một cái 3000 bàn quay.
Nhìn kỹ, lại là linh hồn thể của Cổ Trần, nó đã hoàn toàn dung hợp cùng hạt châu kia, hắn dường như đã biến thành người khác, khí tức trở nên huyền ảo khó lường.
- Là ngươi?Thượng thương ý chí sửng sốt, tỏ ra ngoài ý muốn, có vẻ khá là ngạc nhiên.
- Đúng vậy, là ta! Cổ Trần lạnh nhạt đáp lại.
.
Thượng thương ý chí rõ ràng có chút chấn động, hắn mở miệng nói:- Không phải ngươi đã! - Ngươi quá nhiều lời! Cổ Trần ngắt lời hắn, trực tiếp tế ra một vật.
Ông!Một trái tim quỷ dị hiện lên, phong cấm chi lực dày đặc tuôn ra, trong nháy mắt quấn chặt lấy thượng thương ý chí.
Đó là Phong Cấm Chi Tâm!“! ”Thượng thương ý chí trầm mặc, hắn bị Vận Mệnh Trường Hà giam cầm, vốn sắp tránh thoát được, nhưng không ngờ Cổ Trần lại đột nhiên từ trong biển ý thức giết ra ngoài, vừa đến đã cầm giữ hắn.
- Hỗn Độn Bát Cấm, phong!Cổ Trần đánh ra từng viên ký hiệu bí hiểm, tám cấm phù u ám bao phủ lên thượng thương ý chí, kéo thẳng nó vào Phong Cấm Chi Tâm.
Bên ngoài, Thanh Thiên kinh ngạc không thôi, rõ ràng mới nãy hắn đã nhìn thấy ý chí của Cổ Trần.
Răng rắc!Đột nhiên, thượng thương ý chí sắp bị Vận Mệnh Trường Hà cuốn đi đột nhiên biến mất, cứ như bị một cỗ lực lượng khác trực tiếp mang đi, hút vào thân thể.
Đồng tử Thanh Thiên giãn ra, hắn nhỏ giọng hô:- Làm sao có thể, thượng thương ý chí bị phong ấn? Cổ Trần, hắn không chết?Thanh Thiên ngơ ngác, có chút nghĩ không thông, vì sao Cổ Trần không bị thượng thương ý chí mạt sát cắn nuốt, ngược lại còn có thể phản kích?Hơn nữa thoạt nhìn thì có vẻ thượng thương ý chí đã bị Cổ Trần phong ấn.
Thật không thể tin, không thể tưởng tượng.
- Chuyện gì xảy ra?Lúc này, 18 vị Vận Mệnh tộc cường giả đều chấn động, Vận Mệnh Trường Hà thất bại trong việc bắt thượng thương ý chí lại, dẫn đến sông dài sôi trào, suýt nữa là sụp đổ.
Bọn họ kinh hãi nhìn lại, chỉ thấy Cổ Trần bỗng nhiên mở mắt, hai mắt trắng xám biến trở về hình dáng ban đầu, chỉ là nhiều thêm chút gì đó khó nói thành lời.
Cổ Trần chậm rãi đảo qua bốn phía, ánh mắt bình tĩnh kia khiến người khác bất an, thậm chí sinh ra hoảng sợ.
- Nhân Hoàng, Cổ Trần?- Làm sao lại như vậy?- Thượng thương ý chí không mạt sát được hắn?Vận Mệnh tộc kinh ngạc, cứ tưởng rằng Cổ Trần đã bị thượng thương xóa bỏ ý chí, hoàn toàn chết rồi, ai ngờ cuối cùng hắn sống lại, còn phong ấn thượng thương.
Đây là có chuyện gì?Kỳ thật, tất cả đều nhờ hạt châu thần bí kia, vào thời khắc mấu chốt nó đã cuốn linh hồn thể của Cổ Trần đi, từ đó khiến linh hồn của Cổ Trần và hạt châu hòa thành một thể.
Đến khi Cổ Trần dung hợp vào hạt châu mới thật sự hiểu rõ lai lịch của nó, chẳng qua không ai biết được mà thôi.
Thiên Nữ bên cạnh sửng sốt, ngơ ngác nhìn Cổ Trần, trong lòng có chút bất an khó hiểu, lại cảm thấy kích động, mừng rỡ.
- Thương?Thiên Nữ thì thảo gọi.
Cổ Trần nhìn nàng một cái, nhẹ nhàng trả lời:- Thượng thương đã bị ta phong ấn, mà ngươi, chờ lát nữa cũng sẽ bị ta phong ấn, tốt nhất là ngươi nên cầu nguyện cho Thanh Y không có việc gì, nếu không, ngươi đi theo nàng thôi.
- Ngươi! Thiên Nữ không ngăn được lửa giận trong lòng.
Nhưng rất nhanh liền bị chấn kinh thay thế, thượng thương ý chí bị phong ấn, cái này sao có thể?Thượng thương cũng có thể bị phong ấn?- Mỹ Đỗ Toa, nhân tình này của ngươi thật là quá lớn.
Cổ Trần nắm Phong Cấm Chi Tâm, trong lòng âm thầm thở dài, nếu không nhờ Mỹ Đỗ Toa trao Phong Cấm Chi Tâm này cho hắn, hắn đã không thể phong ấn được thượng thương ý chí.
n nghĩa này, thật lớn.
Cổ Trần ngẩng đầu, ánh mắt bình tĩnh lướt qua đám Vận Mệnh tộc nhân, từng người thân khoác hắc bào, được sương mù bao phủ, hư vô mờ mịt.
Số Vận Mệnh tộc nhân này đều cực kỳ cường đại, lại còn là 18 vị Bán Thần, có thể nói Vận Mệnh tộc cường đại vượt qua tưởng tượng.
.