Ta Dựa Vào Y Thuật Tung Hoành Tu Tiên Giới
Chương 348
Mặc dù hắn vì thân phận là người đứng đầu Phá Nhạc Kiếm Tông, không thể trực tiếp giúp Thẩm Dao Chu, nhưng không có nghĩa là hắn có thể trơ mắt nhìn Thẩm Dao Chu bị người của Thái Sơ Kiếm Tông bắt nạt, bọn họ không phải luôn miệng nói muốn sự thật sao! Vậy thì hắn sẽ cho bọn họ một sự thật!
Những t.h.i t.h.ể đầy đất, còn có trận pháp không trọn vẹn này, đều chứng tỏ mọi chuyện không đơn giản.
Thái Sơ Kiếm Tông hùng hổ doạ người, vậy thì hắn sẽ lột sạch ruột gan của Thái Sơ Kiếm Tông, bày nguyên vẹn dưới ánh mặt trời.
Trong lúc nói chuyện, Sở chưởng môn của Chử Sơn Kiếm Tông đã dẫn người đến, sau đó là Bách Luyện Kiếm Tông và Hồng Diễm Kiếm Tông thay thế Thương Huyền Kiếm Tông.
Trước đây khi diễn ra đại hội tông môn, nhờ có Thẩm Dao Chu mới không gây ra họa lớn, Sở chưởng môn vẫn luôn ghi nhớ ân tình này, cho nên không nói hai lời đã đứng về phía Phá Nhạc Kiếm Tông.
Sư huynh của Bách Luyện Kiếm Tông do dự một lát, cũng cùng hắn đứng về phía Phá Nhạc Kiếm Tông, còn Hồng Diễm Kiếm Tông vì mới gia nhập Ngũ đại Kiếm Tông không lâu, cũng không có quyền lên tiếng nên theo đại lưu.
Sở chưởng môn mỉm cười nói: "Dù sao cũng là chuyện liên quan đến cái c.h.ế.t của Trình chưởng môn, vật thì Ngũ Đại Kiếm Tông phải có trách nhiệm đòi lại công bằng cho Trình chưởng môn, các vị thấy có đúng không?"
Sư huynh của Bách Luyện Kiếm Tông nhíu mày nói: "Đúng vậy, Ngũ Đại Kiếm Tông chúng ta đều ở đây, đông người sức lớn, nhất định có thể điều tra rõ ràng mọi chuyện, nếu có người cản trở, không biết là không muốn để tra ra sự thật hay là có ẩn tình gì khác?"
Hắn chỉ thiếu điều đổ luôn cái nồi lên đầu Thái Sơ Kiếm Tông.
Người của Thái Sơ Kiếm Tông cũng không ngờ bây giờ lại chính mình bị dồn vào thế tiến thoái lưỡng nan.
Sau khi mọi người bàn bạc một hồi, liền cử ra một người của mỗi Kiếm Tông trong Ngũ Đại Kiếm Tông cùng Thẩm Dao Chu trông coi Phó Sinh Hàn, những người còn lại ở lại Tuyệt Linh Địa tìm kiếm sự thật.
Thẩm Dao Chu trở về Thẩm gia, xác nhận tình hình của Phó Sinh Hàn vẫn ổn, liền trực tiếp đến ngục tối tìm Mộ Thiên Hồ.
Sức khỏe của Mộ Thiên Hồ vẫn còn hơi yếu, đến tìm Thẩm Dao Chu đối với hắn mà nói cũng là một chuyện rất mạo hiểm, nhưng so với Thẩm Dao Chu, hắn càng hận Cận Ngạn hơn, cho nên dù là Thẩm Túy An hay Thẩm Dao Chu hỏi hắn, hắn đều tỏ ra rất hợp tác.
Thẩm Dao Chu khi nghe hắn nói đến Linh Xu thì đầu sửng sốt. Không ngờ Hứa Tinh Dạ lại bị Cận Ngạn cứu đi.
Mộ Thiên Hồ lập tức chú ý đến điểm này: "Ngươi biết linh khí này?"
Thẩm Dao Chu gật đầu nhưng không nói thêm gì nữa.
Mộ Thiên Hồ thức thời không hỏi thêm, tiếp tục nói: "Cận Ngạn và Trình Tịch Bạch đã sớm cấu kết với nhau, chính hắn là người dụ Phó Sinh Hàn đến đây."
"Chờ đã." Thẩm Dao Chu có chút nghi hoặc: "Trình Tịch Bạch biết các ngươi muốn g.i.ế.c Phó Sinh Hàn?”
Mộ Thiên Hồ: "Biết." Thẩm Dao Chu càng không hiểu, cho dù Trình Tịch Bạch không thích Phó Sinh Hàn nhưng cũng không đến mức muốn g.i.ế.c hắn chứ?
Mộ Thiên Hồ như nhìn ra sự nghi hoặc của nàng, nói: "Bởi vì ông ta biết thân thế của Phó Sinh Hàn, sợ sau này hắn nhập ma sẽ hủy diệt toàn bộ Thái Sơ Kiếm Tông."
Thẩm Dao Chu kinh ngạc nói: "Ý ngươi là sao?"
Mộ Thiên Hồ: "Thẩm y tu, ta nghĩ trong lòng ngươi, những người như chúng ta đều là những kẻ hung thần ác sát, coi mạng người như cỏ rác, đúng không?”
Những t.h.i t.h.ể đầy đất, còn có trận pháp không trọn vẹn này, đều chứng tỏ mọi chuyện không đơn giản.
Thái Sơ Kiếm Tông hùng hổ doạ người, vậy thì hắn sẽ lột sạch ruột gan của Thái Sơ Kiếm Tông, bày nguyên vẹn dưới ánh mặt trời.
Trong lúc nói chuyện, Sở chưởng môn của Chử Sơn Kiếm Tông đã dẫn người đến, sau đó là Bách Luyện Kiếm Tông và Hồng Diễm Kiếm Tông thay thế Thương Huyền Kiếm Tông.
Trước đây khi diễn ra đại hội tông môn, nhờ có Thẩm Dao Chu mới không gây ra họa lớn, Sở chưởng môn vẫn luôn ghi nhớ ân tình này, cho nên không nói hai lời đã đứng về phía Phá Nhạc Kiếm Tông.
Sư huynh của Bách Luyện Kiếm Tông do dự một lát, cũng cùng hắn đứng về phía Phá Nhạc Kiếm Tông, còn Hồng Diễm Kiếm Tông vì mới gia nhập Ngũ đại Kiếm Tông không lâu, cũng không có quyền lên tiếng nên theo đại lưu.
Sở chưởng môn mỉm cười nói: "Dù sao cũng là chuyện liên quan đến cái c.h.ế.t của Trình chưởng môn, vật thì Ngũ Đại Kiếm Tông phải có trách nhiệm đòi lại công bằng cho Trình chưởng môn, các vị thấy có đúng không?"
Sư huynh của Bách Luyện Kiếm Tông nhíu mày nói: "Đúng vậy, Ngũ Đại Kiếm Tông chúng ta đều ở đây, đông người sức lớn, nhất định có thể điều tra rõ ràng mọi chuyện, nếu có người cản trở, không biết là không muốn để tra ra sự thật hay là có ẩn tình gì khác?"
Hắn chỉ thiếu điều đổ luôn cái nồi lên đầu Thái Sơ Kiếm Tông.
Người của Thái Sơ Kiếm Tông cũng không ngờ bây giờ lại chính mình bị dồn vào thế tiến thoái lưỡng nan.
Sau khi mọi người bàn bạc một hồi, liền cử ra một người của mỗi Kiếm Tông trong Ngũ Đại Kiếm Tông cùng Thẩm Dao Chu trông coi Phó Sinh Hàn, những người còn lại ở lại Tuyệt Linh Địa tìm kiếm sự thật.
Thẩm Dao Chu trở về Thẩm gia, xác nhận tình hình của Phó Sinh Hàn vẫn ổn, liền trực tiếp đến ngục tối tìm Mộ Thiên Hồ.
Sức khỏe của Mộ Thiên Hồ vẫn còn hơi yếu, đến tìm Thẩm Dao Chu đối với hắn mà nói cũng là một chuyện rất mạo hiểm, nhưng so với Thẩm Dao Chu, hắn càng hận Cận Ngạn hơn, cho nên dù là Thẩm Túy An hay Thẩm Dao Chu hỏi hắn, hắn đều tỏ ra rất hợp tác.
Thẩm Dao Chu khi nghe hắn nói đến Linh Xu thì đầu sửng sốt. Không ngờ Hứa Tinh Dạ lại bị Cận Ngạn cứu đi.
Mộ Thiên Hồ lập tức chú ý đến điểm này: "Ngươi biết linh khí này?"
Thẩm Dao Chu gật đầu nhưng không nói thêm gì nữa.
Mộ Thiên Hồ thức thời không hỏi thêm, tiếp tục nói: "Cận Ngạn và Trình Tịch Bạch đã sớm cấu kết với nhau, chính hắn là người dụ Phó Sinh Hàn đến đây."
"Chờ đã." Thẩm Dao Chu có chút nghi hoặc: "Trình Tịch Bạch biết các ngươi muốn g.i.ế.c Phó Sinh Hàn?”
Mộ Thiên Hồ: "Biết." Thẩm Dao Chu càng không hiểu, cho dù Trình Tịch Bạch không thích Phó Sinh Hàn nhưng cũng không đến mức muốn g.i.ế.c hắn chứ?
Mộ Thiên Hồ như nhìn ra sự nghi hoặc của nàng, nói: "Bởi vì ông ta biết thân thế của Phó Sinh Hàn, sợ sau này hắn nhập ma sẽ hủy diệt toàn bộ Thái Sơ Kiếm Tông."
Thẩm Dao Chu kinh ngạc nói: "Ý ngươi là sao?"
Mộ Thiên Hồ: "Thẩm y tu, ta nghĩ trong lòng ngươi, những người như chúng ta đều là những kẻ hung thần ác sát, coi mạng người như cỏ rác, đúng không?”