Sủng Mị
Chương 903: Chiến cuộc nghịch chuyển
Băng hệ cao đẳng đế hoàng đối chiến Hỏa hệ cao đẳng đế hoàng vốn đã phân ra thắng bại rồi. Lý Chiến bắt buộc phải triệu hồi bốn đầu Hồn sủng trung đẳng đế hoàng trở về phụ trợ chiến đấu mới không bị đối phương chèn ép quá thảm.
Nhưng mà thực lực Đằng Lãng lại tăng cường lên tới cao đẳng đế hoàng, đợi đến lúc hắn giết chết Hà Tây Cuồng. Chốc lát nữa, quân đoàn Hồn Sư sẽ giành lại ưu thế, Đằng Lãng có thời gian quay về trợ giúp Sở Mộ. Lý Chiến cuối cùng vẫn phải chết, bởi vì Đằng Lãng – Băng Sơn Sư cao đẳng đế hoàng cũng là Hồn sủng nắm giữ lực lượng Băng hệ.
"Hà Tây Cuồng và Lý Chiến đều thua."
Gã quân sư Hồn Minh mặt mày xanh mét như tàu lá chuối, khó khăn lắm mới nói được một câu với Mạch Lăng.
Tin tức xấu truyền đến liên tiếp, dù là Hùng Mạt Mạch Lăng thong dong bình tĩnh rốt cuộc cũng bắt đầu động dung.
Lần đầu tiên bị thua, Mạch Lăng không thèm để ý chút nào. Lần thứ hai bị thua, Mạch Lăng cũng chỉ hơi lưu ý. Nhưng mà lần thứ ba lại bị thua, Mạch Lăng cũng nhịn không được, trong lòng đã chửi một lượt 18 đời tổ tiên đám phế vật kia rồi.
Đám thủ hạ dưới tay hắn tại sao yếu kém như thế chứ? Ở thời điểm mấu chốt không làm được việc thì thôi, thế mà cả đám lại còn kéo thêm phiền toái về cho hắn.
Lý Chiến là cường giả có Hồn sủng cao đẳng đế hoàng tại sao cũng bại trận?
"Chuyện gì xảy ra?"
Mạch Lăng đã không thể coi thường tổng soái của hai quân đoàn Hồn Chủ, Hồn Sư của đối phương nữa rồi. Bởi vì bọn họ biểu hiện quá tốt, sử dụng chiến thuật tằm ăn dâu đã làm ảnh hưởng đến trận doanh Hồn Hoàng của hắn.
"Tổng soái quân đoàn Hồn Chủ đối phương là Sở Phương Trần, thực lực cực mạnh. Lúc trước dựa vào một con Phược Phong Linh trung đẳng đế hoàng đặc thù giết chết bảy đầu Hồn sủng trung đẳng đế hoàng của quân ta. Sau đó đột ngột triệu hồi ra Băng hệ cao đẳng đế hoàng liên thủ với tổng soái quân đoàn Hồn Sư đánh bại Lý Chiến. Tổng soái quân đoàn Hồn Sư là Đằng Lãng, thiếu chủ thứ ba Hồn Điện, hắn... hắn đột nhiên thăng cấp trong trận chiến."
Quân sư vừa nói vừa đưa tay lau mồ hôi trên trán. Nói thật ra hắn cũng buồn bực không dứt, trận quyết chiến này xuất hiện quá nhiều biến cố làm cho hắn trở tay không kịp. Thật sự không biết ba thế lực lớn đào đâu ra hai tên quái thai cho làm tổng soái.
"Đối phó hai con kiến không ngờ lao lực như thế!"
Giọng nói Mạch Lăng đã lạnh lẽo hơn vài phần, sau khi suy nghĩ cẩn thận liền dùng hồn niệm nói:
"Tần Vũ, ngươi còn ẩn giấu bao nhiêu chiến lực?"
"Ngươi muốn ta phân niệm chiến đấu?"
Phân niệm chiến đấu là năng lực đa khống của Hồn sủng sư, ám chỉ hắn có thể khống chế Hồn sủng chiến đấu ở nhiều khu vực khác nhau.
Phân niệm chiến đấu rất khó, cũng rất nguy hiểm. Bởi vì tinh thần lực là có hạn, Hồn sủng sư chỉ huy chiến đấu phải hết sức tập trung, một khi mặt trận nào thất thế sẽ ảnh hưởng tới tất cả chiến trường khác.
"Ta có thể đối phó đầu Bạch Yểm Ma đế hoàng đỉnh phong. Hồn sủng của ta hàng ngày được huấn luyện đơn độc chiến đấu rất tốt, mặc dù ta không chỉ huy, chúng nó cũng tự biết nhiệm vụ của mình là gì." Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Tần Vũ thong dong hồi đáp, bản thân hắn vốn không đặt trận quyết chiến này vào trong mắt. Dù sao nơi này có hắn và Mạch Lăng tồn tại là đủ rồi, những người khác chỉ dùng để làm cảnh mà thôi.
"Điều một con Hồn sủng đến quân đoàn Hồn Chủ."
Mạch Lăng nói.
Tần Vũ cũng không nhiều lời, chỉ dùng tinh thần âm truyền về tiếng cười cao ngạo.
Nếu Tần Vũ cho thứ sủng xuất thủ, điều này chứng minh rằng Mạch Lăng đã ý thức được quân đoàn Hồn Chủ và quân đoàn Hồn Sư đang ăn dần lực lượng của hắn.
Mạch Lăng không thể nào để mặc cho chuyện này tiếp tục phát sinh, mà Tần Vũ xuất thủ nhất định sẽ đặt lên một dấu chấm tròn hoàn mỹ.
Từ đầu đến cuối Mạch Lăng vẫn luôn chú ý tới khu vực Hồn Hoàng hỗn chiến, chiến đấu kéo dài đến bây giờ, đám Hồn Hoàng đã bắt đầu dùng chủ sủng thay thế tiến vào chiến trường.
Bởi vì nhân số chiếm ưu thế nên chiến thuật sử dụng thứ sủng tiêu hao vẫn nghiêng về phía thế lực Hồn Minh. Bọn họ lợi dụng thế thượng phong bắt đầu cho đám chủ sủng đẩy mạnh thế công, từng bước từng bước mở rộng phạm vi hoạt động.
Chẳng qua là, chẳng biết tại sao Mạch Lăng luôn luôn có cảm giác trận chiến này có chỗ nào đó không ổn lắm. Tựa hồ mỗi lần đến một giai đoạn, chung quy sẽ có một vài Hồn sủng mới xuất hiện đưa trận chiến trở về thế cân bằng.
"Hùng Mạt đại nhân, Yểm Ma cung xuất hiện không ít cao thủ."
Gã quân sư mở miệng nhắc nhở.
Quân sư vừa nói một câu như vậy, Mạch Lăng lập tức phát hiện Bạch Yểm Ma trên chiến trường quả thật có chút dị thường. Hắn vội vàng sử dụng hồn niệm quét qua một vòng.
"Như vậy xuất hiện nhiều Bạch Yểm Ma cao đẳng hoàng như vậy?"
Mạch Lăng nhíu mày hỏi.
Ba thế lực lớn vốn chỉ có lực lượng hữu hạn, trước khi quyết định bộc phát chiến tranh công thành, Mạch Lăng đã cho người điều tra chi tiết rõ ràng rồi.
Nhưng mà bên trong chiến trường hỗn loạn bỗng dưng nhiều ra năm đầu Bạch Yểm Ma cao đẳng hoàng. Đây là một cỗ lực lượng không thể khinh thường, không cẩn thận rất có thể sẽ bị lật thuyền trong mương.
Dưới tình huống này, Mạch Lăng đã không thể thờ ơ lạnh nhạt nữa rồi, hắn chậm rãi niệm chú ngữ triệu hồi ra một con thứ sủng tham chiến.
Mạch Lăng gọi ra đầu thứ sủng có thực lực là đế hoàng đỉnh phong, một khi nó tiến vào chiến trường nhất định sẽ mang đến áp lực rất lớn đối với trận doanh Hồn Hoàng bên kia.
"Mạch Lăng xuất thủ."
"Rất tốt, chúng ta ép buộc hắn xuất thủ trước đã chứng minh trận chiến này còn hi vọng."
Đằng Giang Phong cười nói.
Tám vị nguyên lão, trưởng lão thấy Mạch Lăng đã gọi ra thứ sủng, bọn họ cũng mau chóng niệm chú ngữ, chia ra mỗi người triệu hồi một đầu Hồn sủng cao đẳng đế hoàng.
Tám đầu cao đẳng đế hoàng đủ để ứng phó thứ sủng đế hoàng đỉnh phong của Mạch Lăng, hơn nữa bọn họ có thể nhằm vào thuộc tính khắc chế để gia tăng lợi thế của mình.
Cho đến hiện tại, ba thế lực lớn đã giành được ưu thế tuyệt đối ở trận chiến quân đoàn Hồn Chủ.
Sở Mộ chiến đấu với Lý Chiến suốt một canh giờ, quân đoàn Hồn Chủ của Hồn Minh đã bị tiêu diệt hơn phân nửa, chỉ cần có thêm một ít thời gian, đối phương sẽ bị đánh tan triệt để.
Đường quân sư cùng với mấy vị quân thống cũng ý chí chiến đấu sục sôi, tổng soái lại đánh bại địch nhân khó thể chiến thắng một lần nữa giúp cho sĩ khí bên phía bọn họ đại tăng.
Tổng soái cường đại như thế chính là liều thuốc kích thích tất cả tiềm lực chiến đấu của bọn họ.
Quân đoàn Hồn Chủ thắng lợi đã thành định cục, Sở Mộ cố ý tiến lại gần quân đoàn Hồn Sư.
Hiện tại Ngưng vẫn còn lực chiến đấu, một khi nó xuất hiện ở gần quân đoàn Hồn Sư sẽ biến thành lưỡi hái tử thần đối với địch nhân. Bất kỳ một cái kỹ năng Băng hệ nào rơi xuống cũng có thể tàn sát một mảng lớn. Cộng thêm Đằng Lãng - Băng Sơn Sư dũng mãnh xung kích ở tiền tuyền, không bao lâu sau hai quân đoàn Hồn Chủ, Hồn Sư sẽ có thể kết thúc trận chiến rồi.
"Sở Phương Trần, mau lui lại!"
Bỗng nhiên một thanh âm nữ tử truyền vào trong đầu Sở Mộ.
Sở Mộ đang dùng Băng Tiễn quần sát địch nhân liền ngẩn người ra, dùng ánh mắt nghi ngờ khó hiểu nhìn lên nữ tử cưỡi Cửu Thải Loan.
"Tần Vũ để cho Yêu Linh âm thầm chạy tới chỗ ngươi, các nguyên lão, trưởng lão đã bị Mạch Lăng hấp dẫn lực chú ý, không có nhận thấêu Linh của hắn xuất hiện."
Mục Thanh Y nói.
Mạch Lăng là tên cáo già lão luyện, hắn biết chắc Tần Vũ phái Hồn sủng đi ám sát Sở Mộ và Đằng Lãng nhất định sẽ bị cường giả ba thế lực lớn ngăn cản. Cho nên hắn cố ý triệu hoán Hồn sủng thật chậm nhằm hấp dẫn lực chú ý của bọn họ, cuối cùng giúp cho Tần Vũ - Yêu Linh thành công tiến vào chiến trường nhưng không ai hay biết.
Sở Mộ hoảng sợ toát mồ hôi hột. Nếu không phải là Mục Thanh Y nhắc nhở, hắn quả thật không nghĩ tới một trong Thập Lục Tuyệt, Tần Vũ lại nhắm vào mình.
Nhưng mà thực lực Đằng Lãng lại tăng cường lên tới cao đẳng đế hoàng, đợi đến lúc hắn giết chết Hà Tây Cuồng. Chốc lát nữa, quân đoàn Hồn Sư sẽ giành lại ưu thế, Đằng Lãng có thời gian quay về trợ giúp Sở Mộ. Lý Chiến cuối cùng vẫn phải chết, bởi vì Đằng Lãng – Băng Sơn Sư cao đẳng đế hoàng cũng là Hồn sủng nắm giữ lực lượng Băng hệ.
"Hà Tây Cuồng và Lý Chiến đều thua."
Gã quân sư Hồn Minh mặt mày xanh mét như tàu lá chuối, khó khăn lắm mới nói được một câu với Mạch Lăng.
Tin tức xấu truyền đến liên tiếp, dù là Hùng Mạt Mạch Lăng thong dong bình tĩnh rốt cuộc cũng bắt đầu động dung.
Lần đầu tiên bị thua, Mạch Lăng không thèm để ý chút nào. Lần thứ hai bị thua, Mạch Lăng cũng chỉ hơi lưu ý. Nhưng mà lần thứ ba lại bị thua, Mạch Lăng cũng nhịn không được, trong lòng đã chửi một lượt 18 đời tổ tiên đám phế vật kia rồi.
Đám thủ hạ dưới tay hắn tại sao yếu kém như thế chứ? Ở thời điểm mấu chốt không làm được việc thì thôi, thế mà cả đám lại còn kéo thêm phiền toái về cho hắn.
Lý Chiến là cường giả có Hồn sủng cao đẳng đế hoàng tại sao cũng bại trận?
"Chuyện gì xảy ra?"
Mạch Lăng đã không thể coi thường tổng soái của hai quân đoàn Hồn Chủ, Hồn Sư của đối phương nữa rồi. Bởi vì bọn họ biểu hiện quá tốt, sử dụng chiến thuật tằm ăn dâu đã làm ảnh hưởng đến trận doanh Hồn Hoàng của hắn.
"Tổng soái quân đoàn Hồn Chủ đối phương là Sở Phương Trần, thực lực cực mạnh. Lúc trước dựa vào một con Phược Phong Linh trung đẳng đế hoàng đặc thù giết chết bảy đầu Hồn sủng trung đẳng đế hoàng của quân ta. Sau đó đột ngột triệu hồi ra Băng hệ cao đẳng đế hoàng liên thủ với tổng soái quân đoàn Hồn Sư đánh bại Lý Chiến. Tổng soái quân đoàn Hồn Sư là Đằng Lãng, thiếu chủ thứ ba Hồn Điện, hắn... hắn đột nhiên thăng cấp trong trận chiến."
Quân sư vừa nói vừa đưa tay lau mồ hôi trên trán. Nói thật ra hắn cũng buồn bực không dứt, trận quyết chiến này xuất hiện quá nhiều biến cố làm cho hắn trở tay không kịp. Thật sự không biết ba thế lực lớn đào đâu ra hai tên quái thai cho làm tổng soái.
"Đối phó hai con kiến không ngờ lao lực như thế!"
Giọng nói Mạch Lăng đã lạnh lẽo hơn vài phần, sau khi suy nghĩ cẩn thận liền dùng hồn niệm nói:
"Tần Vũ, ngươi còn ẩn giấu bao nhiêu chiến lực?"
"Ngươi muốn ta phân niệm chiến đấu?"
Phân niệm chiến đấu là năng lực đa khống của Hồn sủng sư, ám chỉ hắn có thể khống chế Hồn sủng chiến đấu ở nhiều khu vực khác nhau.
Phân niệm chiến đấu rất khó, cũng rất nguy hiểm. Bởi vì tinh thần lực là có hạn, Hồn sủng sư chỉ huy chiến đấu phải hết sức tập trung, một khi mặt trận nào thất thế sẽ ảnh hưởng tới tất cả chiến trường khác.
"Ta có thể đối phó đầu Bạch Yểm Ma đế hoàng đỉnh phong. Hồn sủng của ta hàng ngày được huấn luyện đơn độc chiến đấu rất tốt, mặc dù ta không chỉ huy, chúng nó cũng tự biết nhiệm vụ của mình là gì." Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Tần Vũ thong dong hồi đáp, bản thân hắn vốn không đặt trận quyết chiến này vào trong mắt. Dù sao nơi này có hắn và Mạch Lăng tồn tại là đủ rồi, những người khác chỉ dùng để làm cảnh mà thôi.
"Điều một con Hồn sủng đến quân đoàn Hồn Chủ."
Mạch Lăng nói.
Tần Vũ cũng không nhiều lời, chỉ dùng tinh thần âm truyền về tiếng cười cao ngạo.
Nếu Tần Vũ cho thứ sủng xuất thủ, điều này chứng minh rằng Mạch Lăng đã ý thức được quân đoàn Hồn Chủ và quân đoàn Hồn Sư đang ăn dần lực lượng của hắn.
Mạch Lăng không thể nào để mặc cho chuyện này tiếp tục phát sinh, mà Tần Vũ xuất thủ nhất định sẽ đặt lên một dấu chấm tròn hoàn mỹ.
Từ đầu đến cuối Mạch Lăng vẫn luôn chú ý tới khu vực Hồn Hoàng hỗn chiến, chiến đấu kéo dài đến bây giờ, đám Hồn Hoàng đã bắt đầu dùng chủ sủng thay thế tiến vào chiến trường.
Bởi vì nhân số chiếm ưu thế nên chiến thuật sử dụng thứ sủng tiêu hao vẫn nghiêng về phía thế lực Hồn Minh. Bọn họ lợi dụng thế thượng phong bắt đầu cho đám chủ sủng đẩy mạnh thế công, từng bước từng bước mở rộng phạm vi hoạt động.
Chẳng qua là, chẳng biết tại sao Mạch Lăng luôn luôn có cảm giác trận chiến này có chỗ nào đó không ổn lắm. Tựa hồ mỗi lần đến một giai đoạn, chung quy sẽ có một vài Hồn sủng mới xuất hiện đưa trận chiến trở về thế cân bằng.
"Hùng Mạt đại nhân, Yểm Ma cung xuất hiện không ít cao thủ."
Gã quân sư mở miệng nhắc nhở.
Quân sư vừa nói một câu như vậy, Mạch Lăng lập tức phát hiện Bạch Yểm Ma trên chiến trường quả thật có chút dị thường. Hắn vội vàng sử dụng hồn niệm quét qua một vòng.
"Như vậy xuất hiện nhiều Bạch Yểm Ma cao đẳng hoàng như vậy?"
Mạch Lăng nhíu mày hỏi.
Ba thế lực lớn vốn chỉ có lực lượng hữu hạn, trước khi quyết định bộc phát chiến tranh công thành, Mạch Lăng đã cho người điều tra chi tiết rõ ràng rồi.
Nhưng mà bên trong chiến trường hỗn loạn bỗng dưng nhiều ra năm đầu Bạch Yểm Ma cao đẳng hoàng. Đây là một cỗ lực lượng không thể khinh thường, không cẩn thận rất có thể sẽ bị lật thuyền trong mương.
Dưới tình huống này, Mạch Lăng đã không thể thờ ơ lạnh nhạt nữa rồi, hắn chậm rãi niệm chú ngữ triệu hồi ra một con thứ sủng tham chiến.
Mạch Lăng gọi ra đầu thứ sủng có thực lực là đế hoàng đỉnh phong, một khi nó tiến vào chiến trường nhất định sẽ mang đến áp lực rất lớn đối với trận doanh Hồn Hoàng bên kia.
"Mạch Lăng xuất thủ."
"Rất tốt, chúng ta ép buộc hắn xuất thủ trước đã chứng minh trận chiến này còn hi vọng."
Đằng Giang Phong cười nói.
Tám vị nguyên lão, trưởng lão thấy Mạch Lăng đã gọi ra thứ sủng, bọn họ cũng mau chóng niệm chú ngữ, chia ra mỗi người triệu hồi một đầu Hồn sủng cao đẳng đế hoàng.
Tám đầu cao đẳng đế hoàng đủ để ứng phó thứ sủng đế hoàng đỉnh phong của Mạch Lăng, hơn nữa bọn họ có thể nhằm vào thuộc tính khắc chế để gia tăng lợi thế của mình.
Cho đến hiện tại, ba thế lực lớn đã giành được ưu thế tuyệt đối ở trận chiến quân đoàn Hồn Chủ.
Sở Mộ chiến đấu với Lý Chiến suốt một canh giờ, quân đoàn Hồn Chủ của Hồn Minh đã bị tiêu diệt hơn phân nửa, chỉ cần có thêm một ít thời gian, đối phương sẽ bị đánh tan triệt để.
Đường quân sư cùng với mấy vị quân thống cũng ý chí chiến đấu sục sôi, tổng soái lại đánh bại địch nhân khó thể chiến thắng một lần nữa giúp cho sĩ khí bên phía bọn họ đại tăng.
Tổng soái cường đại như thế chính là liều thuốc kích thích tất cả tiềm lực chiến đấu của bọn họ.
Quân đoàn Hồn Chủ thắng lợi đã thành định cục, Sở Mộ cố ý tiến lại gần quân đoàn Hồn Sư.
Hiện tại Ngưng vẫn còn lực chiến đấu, một khi nó xuất hiện ở gần quân đoàn Hồn Sư sẽ biến thành lưỡi hái tử thần đối với địch nhân. Bất kỳ một cái kỹ năng Băng hệ nào rơi xuống cũng có thể tàn sát một mảng lớn. Cộng thêm Đằng Lãng - Băng Sơn Sư dũng mãnh xung kích ở tiền tuyền, không bao lâu sau hai quân đoàn Hồn Chủ, Hồn Sư sẽ có thể kết thúc trận chiến rồi.
"Sở Phương Trần, mau lui lại!"
Bỗng nhiên một thanh âm nữ tử truyền vào trong đầu Sở Mộ.
Sở Mộ đang dùng Băng Tiễn quần sát địch nhân liền ngẩn người ra, dùng ánh mắt nghi ngờ khó hiểu nhìn lên nữ tử cưỡi Cửu Thải Loan.
"Tần Vũ để cho Yêu Linh âm thầm chạy tới chỗ ngươi, các nguyên lão, trưởng lão đã bị Mạch Lăng hấp dẫn lực chú ý, không có nhận thấêu Linh của hắn xuất hiện."
Mục Thanh Y nói.
Mạch Lăng là tên cáo già lão luyện, hắn biết chắc Tần Vũ phái Hồn sủng đi ám sát Sở Mộ và Đằng Lãng nhất định sẽ bị cường giả ba thế lực lớn ngăn cản. Cho nên hắn cố ý triệu hoán Hồn sủng thật chậm nhằm hấp dẫn lực chú ý của bọn họ, cuối cùng giúp cho Tần Vũ - Yêu Linh thành công tiến vào chiến trường nhưng không ai hay biết.
Sở Mộ hoảng sợ toát mồ hôi hột. Nếu không phải là Mục Thanh Y nhắc nhở, hắn quả thật không nghĩ tới một trong Thập Lục Tuyệt, Tần Vũ lại nhắm vào mình.