Sủng Mị
Chương 900: Chiến thuật tằm ăn dâu (1)
"Lương Minh bị Sở Phương Trần giết."
"Ha ha ha, Sở Phương Trần quả nhiên là nhân tài. Thế nhưng đã ép đối phương rút ra ba gã Hồn Hoàng đối phó hắn."
Vào lúc này, Đằng Giang Phong cũng không nhịn được lớn tiếng khen một câu.
Đối phương lại điều Lý Chiến thoát khỏi đội hình, như vậy chênh lệch thực lực đã thu nhỏ lại chỉ còn 9 đầu Hồn sủng cao đẳng đế hoàng, 15 trung đẳng đế hoàng. Từ đó đội ngũ Hồn Hoàng của ba thế lực lớn ứng phó không đến nổi chật vật như trước.
"Để hắn làm tổng soái quân đoàn Hồn Chủ quả nhiên là lựa chọn cực kỳ sáng suốt."
Mấy vị trưởng lão cũng nở nụ cười sáng lạn.
Sở Phương Trần biểu hiện hoàn toàn nằm ngoài khả năng dự liệu của bọn họ. Mặc dù nhiêu đó còn chưa đủ để thay đổi chiến cuộc, nhưng cũng đã giảm bớt không ít áp lực cho ba thế lực lớn.
"Thế nhưng, Lý Chiến là nhân vật không thể khinh thường. Sở Phương Trần nãy giờ đã chiến hai gã Hồn Hoàng rồi, huống chi hắn chỉ đơn khống, sợ rằng đánh không lại Lý Chiến."
Trác nguyên lão lo lắng nói.
Trác nguyên lão nói như thế khiến cho mấy người kia cau mày bất an.
Ba thế lực lớn tuyệt đối không có dư lực điều Hồn Hoàng qua trợ giúp, bọn họ chỉ có thể hi vọng Sở Mộ có thể ngăn cản Lý Chiến càng lâu càng tốt. Sau khi quân đoàn Hồn Sư giành được ưu thế, Đằng Lãng nhất định sẽ chạy tới cứu viện.
"Thần lão" đứng ở gần đó hiển nhiên là nghe thấy mấy người kia nói chuyện, nàng nhìn thoáng qua khu vực chiến trường của quân đoàn Hồn Chủ, bởi vì đeo mặt nạ nên không biết được nàng đang suy nghĩ gì.
"Ca ca cần phải cố gắng lên, Bạch Nhất còn chưa có xuất thủ, cái tên Vũ Tuyệt Tần Vũ một lát nữa nhất định sẽ gặp tao ương. Nếu như quân đoàn Hồn Minh rơi vào hoàn cảnh xấu, cái gã râu cá trê kia khẳng định đứng ngồi không yên."
Trữ Mạn Nhi biết rõ thực lực Sở Mộ, lúc này chỉ cười thầm trong lòng.
Bạch Nhất là tên hiệu của Yểm Ma Thống trị giả do Trữ Mạn Nhi đặt cho. Sau đó nàng dựa theo thực lực đặt một hơi ra Bạch Nhị, Bạch Tam, Bạch Tứ…
Sở Mộ ở trong sân nghe dã nha đầu dùng mấy cái tên kiểu nô tài đặt cho đám Bạch Yểm Ma lệ khí mười phần cũng cảm giác cực kỳ quái dị.
Hết lần này tới lần khác, hắn nghe Trữ Mạn Nhi gọi nhiều lần riết cũng thành quen. Sau này dứt khoát gọi tên chúng nó theo như vậy luôn cho tiện.
Bây giờ chiến trường Hồn Hoàng chỉ mới có Bạch Yểm Đế và Bạch Yểm Hoàng xuất thủ. Hai tên ma quỷ đó chính là Bạch Nhị, Bạch Tam, ngoài ra Bạch Cửu, Bạch Ngũ, Bạch Bát vẫn đang ẩn núp bên ngoài chiến trường. Đây là dùng để phòng ngừa đối phương trực tiếp triệu hoán chủ sủng, lấy một hơi đánh sụp thế trận bên phía ba thế lực lớn.
Dù sao đối phương vẫn còn ẩn giấu một cỗ lực lượng có tính uy hiếp rất lớn. Nếu không phòng ngừa rất có thể sẽ phân thắng bại trong nháy mắt.
Nhưng Mạch Lăng cũng biết phương pháp tác chiến kiểu đó chính là con dao hai lưỡi, hai bên vẫn chưa biết được quân bài ẩn giấu của đối phương. Một khi dốc toàn lực không thể công phá thành công, Hồn Hoàng ba thế lực lớn sẽ lập tức vồ ngược trở lại, hậu quả thiết tưởng không chịu nổi. Mạch Lăng không phải là hạng người cấp tiến, dưới tình huống chiếm cứ ưu thế tuyệt đối, hắn quyết định lựa chọn tiến hành theo chất lượng, từ từ mài chết ba thế lực lớn.
Hơn nữa, Mạch Lăng phải đề phòng lá bài tẩy của ba thế lực lớn. Nếu không có chỗ dựa dẫm, bọn họ làm sao đáp ứng trận quyết chiến này sảng khoái như thế?
Pháo đài Nham hệ và Mộc hệ của quân đoàn Hồn Chủ không ngừng áp gần, quân đoàn Nguyên Tố thậm chí đã có thể công kích tới pháo đài phòng ngự của đối phương rồi. Cho đến hiện tại, quân đoàn cận chiến của đối phương đã bị tiêu diệt một phần ba, chiến cuộc dần dần nghiêng về phía ba thế lực lớn.
Sở Mộ mỉm cười vui vẻ, nhìn tới Tần chiến đấu hăng hái cách đó không xa.
Trận chiến này, Tần đã phát huy đến mức tận cùng rồi, dựa vào ưu thế tốc độ và kỹ năng chủng tộc phát huy ra chiến lược di động, tránh né, công kích vô cùng xuất sắc. Trước sau đã lần lượt đánh bại Hưng Thân và Lương Minh.
Hưng Thân và Lương Minh đều là cường giả có năm đầu Hồn sủng trung đẳng đế hoàng. Nếu mỗi người bọn họ dùng ba đầu trung đẳng đế hoàng trở lên cùng nhau vây công Tần, Tần nhất định là chống đỡ không nổi. Thực lực cực hạn của Tần là đồng thời đối chiến với ba đầu trung đẳng đế hoàng.
Nhưng đối chiến từng người một lại là chuyện khác, chủng tộc Phược Phong Linh nắm giữ năng lực Ý Chí Viễn Cổ sẽ chiếm cứ ưu thế rất lớn. Cho dù là Yêu Linh đồng cấp cũng không có cách nào so sánh tốc độ, linh hoạt và uy lực kỹ năng với Tần.
Dĩ nhiên, chỉ cần có đủ thời gian, Tần hoàn toàn có có khả năng đánh bại Hưng Thân và Lương Minh.
Mấy vị quân thống của quân đoàn Hồn Chủ cũng biểu hiện rất tốt, Hưng Thân - Dực hệ trung đẳng đế hoàng và Lương Minh - Hai con trung đẳng đế hoàng đều bị quân đoàn Nguyên Tố tập trung lực lượng miểu sát.
Quân đoàn Hồn Chủ của ba thế lực lớn mạnh mẽ hơn Hồn Minh rất nhiều, tổng soái Sở Mộ và mấy vị quân thống tận dụng điểm này điểm này vô cùng triệt để, càng đánh sĩ khí lại càng dâng cao.
Giết chết hai gã Hồn Hoàng của đối phương là kết quả không tưởng đối với binh sĩ quân đoàn Hồn Chủ, vì thế tinh thần bọn họ lúc này vừa cuồng nhiệt vừa thống khoái vô bờ.
"Không tới hai canh giờ nữa, bọn họ sẽ bị chúng ta giết sạch."
Lão quân sư cũng cảm thấy tự tin gấp trăm lần.
Dựa vào một đầu trung đẳng đế hoàng, trước sau tiêu diệt địch nhân mạnh gấp bảy, tám lần. Chiến tích này thật sự kinh người, cũng nhờ có vị tổng soái cường đại như thế, đám binh sĩ dưới trướng mới cảm thấy nhiệt huyết sôi trào, cả người thoải mái tựa như được gia trì hàng chục đạo kỹ năng tăng phúc.
"Hồn Minh còn có thể phái chi viện, nhưng không sao cả, tới bao nhiêu chúng ta giết bấy nhiêu!"
Sở Mộ nhếch miệng cười tà, hắn đã có một chủ ý tốt.
Sở Mộ niệm chú ngữ thu hồi Tần đã mệt mỏi vào trong không gian Hồn sủng. Nguồn: http://truyenfull.vn
Tần biểu hiện làm cho Sở Mộ cực kỳ hài lòng, thậm chí hắn cũng không nghĩ tới nó lại đạt được chiến tích to lớn cỡ đó. Hiện tại nó cũng nên nghỉ ngơi rồi, kế tiếp sẽ do những Hồn sủng khác xử lý.
"Lực sát thương mạnh, chiến đấu kéo dài, động tác phiêu dật, chú ngữ lưu loát. Lấy sức một mình tiêu diệt bảy địch nhân cùng cấp. Sở Phương Trần có một con Phược Phong Linh cực mạnh."
Ở trên trời cao bên ngoài chiến trường, Tiểu Đồng trợn tròn mắt kinh ngạc.
Trên thực tế, bảy nữ đệ tử của Mục Thanh Y phân ra đại biểu cho hai trận doanh, thế nhưng Mục Thanh Y không cho phép các nàng tham dự vào cuộc chiến phân tranh lãnh thổ này. Bao gồm cả Vũ Hoang - Phương Vũ, Thập Lục Tuyệt - Thiết Tâm cũng là như thế.
Lúc này trận chiến Hồn Hoàng vẫn đang sử dụng thứ sủng tiêu hao, phương thức tiêu hao chiến này hiển nhiên không có chỗ nào kinh tâm động phách. Ngược lại quân đoàn Hồn Chủ giết chết hai gã Hồn Hoàng được coi là điểm sáng chói mắt, mấy Cơ nữ đã bắt đầu dời lực chú ý về phía bọn họ.
Thế nhưng, thời điểm Tiểu Đồng cảm thán vì thực lực của Sở Mộ - Phược Phong Linh, hai cônàng Thiết Tâm và Phương Vũ lại cảm thấy buồn bực trong lòng, thầm mắng Hưng Thân và Lương Minh quá mức ngu xuẩn.
"Lý Chiến xuất thủ, tên kia tiêu đời rồi."
Vũ Hoang Phương Vũ cười lạnh nói.
Phương Vũ bây giờ cực kỳ tức giận lại không có chỗ phát tiết. Thân là thành viên Hồn Minh, lại là một trong Bát Hoang, nàng rất muốn tham gia vào trận chiến dưới kia, chỉ cần nàng tham chiến, ba thế lực lớn đã trực tiếp phất cờ đầu hàng từ lâu rồi.
Nhưng nàng còn phải suy nghĩ đến Mục Thanh Y, lúc trước nàng không có tìm kiếm Ma nhân theo như Mục Thanh Y phân phó. Ngược lại trở tay gia nhập chiến sự, tai nạn của Tuyết thành có một phần do nàng tạo thành. Sau đó Mục Thanh Y nổi giận lôi đình, mắng chửi nàng một phen tê tái. Cho nên lần này Phương Vũ ngàn vạn lần không muốn cũng phải an phận đứng ở bên ngoài.
"Ha ha ha, Sở Phương Trần quả nhiên là nhân tài. Thế nhưng đã ép đối phương rút ra ba gã Hồn Hoàng đối phó hắn."
Vào lúc này, Đằng Giang Phong cũng không nhịn được lớn tiếng khen một câu.
Đối phương lại điều Lý Chiến thoát khỏi đội hình, như vậy chênh lệch thực lực đã thu nhỏ lại chỉ còn 9 đầu Hồn sủng cao đẳng đế hoàng, 15 trung đẳng đế hoàng. Từ đó đội ngũ Hồn Hoàng của ba thế lực lớn ứng phó không đến nổi chật vật như trước.
"Để hắn làm tổng soái quân đoàn Hồn Chủ quả nhiên là lựa chọn cực kỳ sáng suốt."
Mấy vị trưởng lão cũng nở nụ cười sáng lạn.
Sở Phương Trần biểu hiện hoàn toàn nằm ngoài khả năng dự liệu của bọn họ. Mặc dù nhiêu đó còn chưa đủ để thay đổi chiến cuộc, nhưng cũng đã giảm bớt không ít áp lực cho ba thế lực lớn.
"Thế nhưng, Lý Chiến là nhân vật không thể khinh thường. Sở Phương Trần nãy giờ đã chiến hai gã Hồn Hoàng rồi, huống chi hắn chỉ đơn khống, sợ rằng đánh không lại Lý Chiến."
Trác nguyên lão lo lắng nói.
Trác nguyên lão nói như thế khiến cho mấy người kia cau mày bất an.
Ba thế lực lớn tuyệt đối không có dư lực điều Hồn Hoàng qua trợ giúp, bọn họ chỉ có thể hi vọng Sở Mộ có thể ngăn cản Lý Chiến càng lâu càng tốt. Sau khi quân đoàn Hồn Sư giành được ưu thế, Đằng Lãng nhất định sẽ chạy tới cứu viện.
"Thần lão" đứng ở gần đó hiển nhiên là nghe thấy mấy người kia nói chuyện, nàng nhìn thoáng qua khu vực chiến trường của quân đoàn Hồn Chủ, bởi vì đeo mặt nạ nên không biết được nàng đang suy nghĩ gì.
"Ca ca cần phải cố gắng lên, Bạch Nhất còn chưa có xuất thủ, cái tên Vũ Tuyệt Tần Vũ một lát nữa nhất định sẽ gặp tao ương. Nếu như quân đoàn Hồn Minh rơi vào hoàn cảnh xấu, cái gã râu cá trê kia khẳng định đứng ngồi không yên."
Trữ Mạn Nhi biết rõ thực lực Sở Mộ, lúc này chỉ cười thầm trong lòng.
Bạch Nhất là tên hiệu của Yểm Ma Thống trị giả do Trữ Mạn Nhi đặt cho. Sau đó nàng dựa theo thực lực đặt một hơi ra Bạch Nhị, Bạch Tam, Bạch Tứ…
Sở Mộ ở trong sân nghe dã nha đầu dùng mấy cái tên kiểu nô tài đặt cho đám Bạch Yểm Ma lệ khí mười phần cũng cảm giác cực kỳ quái dị.
Hết lần này tới lần khác, hắn nghe Trữ Mạn Nhi gọi nhiều lần riết cũng thành quen. Sau này dứt khoát gọi tên chúng nó theo như vậy luôn cho tiện.
Bây giờ chiến trường Hồn Hoàng chỉ mới có Bạch Yểm Đế và Bạch Yểm Hoàng xuất thủ. Hai tên ma quỷ đó chính là Bạch Nhị, Bạch Tam, ngoài ra Bạch Cửu, Bạch Ngũ, Bạch Bát vẫn đang ẩn núp bên ngoài chiến trường. Đây là dùng để phòng ngừa đối phương trực tiếp triệu hoán chủ sủng, lấy một hơi đánh sụp thế trận bên phía ba thế lực lớn.
Dù sao đối phương vẫn còn ẩn giấu một cỗ lực lượng có tính uy hiếp rất lớn. Nếu không phòng ngừa rất có thể sẽ phân thắng bại trong nháy mắt.
Nhưng Mạch Lăng cũng biết phương pháp tác chiến kiểu đó chính là con dao hai lưỡi, hai bên vẫn chưa biết được quân bài ẩn giấu của đối phương. Một khi dốc toàn lực không thể công phá thành công, Hồn Hoàng ba thế lực lớn sẽ lập tức vồ ngược trở lại, hậu quả thiết tưởng không chịu nổi. Mạch Lăng không phải là hạng người cấp tiến, dưới tình huống chiếm cứ ưu thế tuyệt đối, hắn quyết định lựa chọn tiến hành theo chất lượng, từ từ mài chết ba thế lực lớn.
Hơn nữa, Mạch Lăng phải đề phòng lá bài tẩy của ba thế lực lớn. Nếu không có chỗ dựa dẫm, bọn họ làm sao đáp ứng trận quyết chiến này sảng khoái như thế?
Pháo đài Nham hệ và Mộc hệ của quân đoàn Hồn Chủ không ngừng áp gần, quân đoàn Nguyên Tố thậm chí đã có thể công kích tới pháo đài phòng ngự của đối phương rồi. Cho đến hiện tại, quân đoàn cận chiến của đối phương đã bị tiêu diệt một phần ba, chiến cuộc dần dần nghiêng về phía ba thế lực lớn.
Sở Mộ mỉm cười vui vẻ, nhìn tới Tần chiến đấu hăng hái cách đó không xa.
Trận chiến này, Tần đã phát huy đến mức tận cùng rồi, dựa vào ưu thế tốc độ và kỹ năng chủng tộc phát huy ra chiến lược di động, tránh né, công kích vô cùng xuất sắc. Trước sau đã lần lượt đánh bại Hưng Thân và Lương Minh.
Hưng Thân và Lương Minh đều là cường giả có năm đầu Hồn sủng trung đẳng đế hoàng. Nếu mỗi người bọn họ dùng ba đầu trung đẳng đế hoàng trở lên cùng nhau vây công Tần, Tần nhất định là chống đỡ không nổi. Thực lực cực hạn của Tần là đồng thời đối chiến với ba đầu trung đẳng đế hoàng.
Nhưng đối chiến từng người một lại là chuyện khác, chủng tộc Phược Phong Linh nắm giữ năng lực Ý Chí Viễn Cổ sẽ chiếm cứ ưu thế rất lớn. Cho dù là Yêu Linh đồng cấp cũng không có cách nào so sánh tốc độ, linh hoạt và uy lực kỹ năng với Tần.
Dĩ nhiên, chỉ cần có đủ thời gian, Tần hoàn toàn có có khả năng đánh bại Hưng Thân và Lương Minh.
Mấy vị quân thống của quân đoàn Hồn Chủ cũng biểu hiện rất tốt, Hưng Thân - Dực hệ trung đẳng đế hoàng và Lương Minh - Hai con trung đẳng đế hoàng đều bị quân đoàn Nguyên Tố tập trung lực lượng miểu sát.
Quân đoàn Hồn Chủ của ba thế lực lớn mạnh mẽ hơn Hồn Minh rất nhiều, tổng soái Sở Mộ và mấy vị quân thống tận dụng điểm này điểm này vô cùng triệt để, càng đánh sĩ khí lại càng dâng cao.
Giết chết hai gã Hồn Hoàng của đối phương là kết quả không tưởng đối với binh sĩ quân đoàn Hồn Chủ, vì thế tinh thần bọn họ lúc này vừa cuồng nhiệt vừa thống khoái vô bờ.
"Không tới hai canh giờ nữa, bọn họ sẽ bị chúng ta giết sạch."
Lão quân sư cũng cảm thấy tự tin gấp trăm lần.
Dựa vào một đầu trung đẳng đế hoàng, trước sau tiêu diệt địch nhân mạnh gấp bảy, tám lần. Chiến tích này thật sự kinh người, cũng nhờ có vị tổng soái cường đại như thế, đám binh sĩ dưới trướng mới cảm thấy nhiệt huyết sôi trào, cả người thoải mái tựa như được gia trì hàng chục đạo kỹ năng tăng phúc.
"Hồn Minh còn có thể phái chi viện, nhưng không sao cả, tới bao nhiêu chúng ta giết bấy nhiêu!"
Sở Mộ nhếch miệng cười tà, hắn đã có một chủ ý tốt.
Sở Mộ niệm chú ngữ thu hồi Tần đã mệt mỏi vào trong không gian Hồn sủng. Nguồn: http://truyenfull.vn
Tần biểu hiện làm cho Sở Mộ cực kỳ hài lòng, thậm chí hắn cũng không nghĩ tới nó lại đạt được chiến tích to lớn cỡ đó. Hiện tại nó cũng nên nghỉ ngơi rồi, kế tiếp sẽ do những Hồn sủng khác xử lý.
"Lực sát thương mạnh, chiến đấu kéo dài, động tác phiêu dật, chú ngữ lưu loát. Lấy sức một mình tiêu diệt bảy địch nhân cùng cấp. Sở Phương Trần có một con Phược Phong Linh cực mạnh."
Ở trên trời cao bên ngoài chiến trường, Tiểu Đồng trợn tròn mắt kinh ngạc.
Trên thực tế, bảy nữ đệ tử của Mục Thanh Y phân ra đại biểu cho hai trận doanh, thế nhưng Mục Thanh Y không cho phép các nàng tham dự vào cuộc chiến phân tranh lãnh thổ này. Bao gồm cả Vũ Hoang - Phương Vũ, Thập Lục Tuyệt - Thiết Tâm cũng là như thế.
Lúc này trận chiến Hồn Hoàng vẫn đang sử dụng thứ sủng tiêu hao, phương thức tiêu hao chiến này hiển nhiên không có chỗ nào kinh tâm động phách. Ngược lại quân đoàn Hồn Chủ giết chết hai gã Hồn Hoàng được coi là điểm sáng chói mắt, mấy Cơ nữ đã bắt đầu dời lực chú ý về phía bọn họ.
Thế nhưng, thời điểm Tiểu Đồng cảm thán vì thực lực của Sở Mộ - Phược Phong Linh, hai cônàng Thiết Tâm và Phương Vũ lại cảm thấy buồn bực trong lòng, thầm mắng Hưng Thân và Lương Minh quá mức ngu xuẩn.
"Lý Chiến xuất thủ, tên kia tiêu đời rồi."
Vũ Hoang Phương Vũ cười lạnh nói.
Phương Vũ bây giờ cực kỳ tức giận lại không có chỗ phát tiết. Thân là thành viên Hồn Minh, lại là một trong Bát Hoang, nàng rất muốn tham gia vào trận chiến dưới kia, chỉ cần nàng tham chiến, ba thế lực lớn đã trực tiếp phất cờ đầu hàng từ lâu rồi.
Nhưng nàng còn phải suy nghĩ đến Mục Thanh Y, lúc trước nàng không có tìm kiếm Ma nhân theo như Mục Thanh Y phân phó. Ngược lại trở tay gia nhập chiến sự, tai nạn của Tuyết thành có một phần do nàng tạo thành. Sau đó Mục Thanh Y nổi giận lôi đình, mắng chửi nàng một phen tê tái. Cho nên lần này Phương Vũ ngàn vạn lần không muốn cũng phải an phận đứng ở bên ngoài.