Sủng Mị
Chương 856: Băng Sa liệt cốc (thượng)
"Ừ, ta ngưỡng mộ nàng đã lâu rồi."
Sở Mộ cũng giả vờ nói chen vào một câu.
Sau đó Sở Mộ đi theo Đằng Lãng nghênh đón Thiên Cơ vào thành, các cường giả ba thế lực lớn xếp hàng thật dài nối đuôi nhau trở về Hồn Điện.
Dọc đường đi, Sở Mộ không ngừng suy nghĩ đủ thứ chuyện, âm thầm cảm thấy nhức đầu vì sự tình Đằng Lãng tiết lộ lúc nãy.
Đầu tiên, Minh chủ Hồn Minh khẳng định biết Mạc Tà liên tục dị biến là Hồn sủng của mình. Một khi hắn biết mình còn sống, cái vị Minh chủ "tuyệt đối vô địch trong thế giới nhân loại" sẽ lập tức tự mình xuất thủ. Cho dù có Thất Đồ Thánh Vương trấn trụ hắn, nhưng hắn sẽ phái ra một đám cường giả Hồn Minh truy sát, rất có thể tồn tại một, hai người trong Tứ Hùng. Khi đó Hồn Điện vì bảo vệ mình nhất định sẽ xuất động bảy đại Thánh Vương, ngay sau đó Yểm Ma lão tổ cũng chui ra quan tài, Hồn sủng cung lật lá bài tẩy… vân vân và vân vân…
Chỉ cần hắn xuất hiện công khai thân phận, tất cả thế lực lớn nhỏ trong thế giới nhân sẽ lập tức lâm vào hỗn chiến. Nếu như ba thế lực lớn thắng còn đỡ, tất cả mọi người đều vui vẻ, nhưng thua một cái thiết tưởng hậu quả không chịu nổi.
Bây giờ ba thế lực lớn và Hồn Minh còn đang giằng co ám chiến, trạng thái không tốt cũng không xấu. Sở Mộ thấy mình tạm thời không nên xuất hiện mới tốt, chờ tăng cường thực lực Hồn sủng có đầy đủ tư cách đối kháng Hồn Minh rồi lại tính sau.
Thời điểm bình thường cứ việc giả trang Ma nhân xuất thủ, mười đầu Bạch Yểm Ma kia chính là đả thủ đắc lực nhất của hắn.
Ma nhân đã được Thiên Cơ xác định là vương giả Bạch Yểm Ma ở nam Cấm Vực, lúc này chỉ có nàng và Mạch Lăng tới gây phiền phức. Chỉ cần hắn không làm chuyện gì quá giới hạn, đoán chừng Thiên Cơ có tức nổ phổi cũng không làm gì được hắn.
Sở Mộ trước tiên phải tìm ra một người nào đó đáng tin cậy, sau đó thông báo cho mẫu thân Băng Lam và nguyên lão biết mình vẫn còn sống. Hẳn là một năm qua, hai người bọn họ vô cùng đau khổ khi nghĩ đến hắn.
Sở Mộ hỏi thăm một hồi mới biết được Băng Lam và nguyên lão tạm thời lưu lại Thiên Hạ thành. Do Thiên Hạ thành là đối tượng bị uy hiếp lớn nhất, cho nên nơi đó phải có đầy đủ lực lượng phòng thủ, không được phép xảy ra bất kỳ sai lầm nào.
Nhân lực và tài nguyên của Vạn Tượng Cảnh cực kỳ khổng lồ, nơi đây chính là địa phương giao chiến thường xuyên nhất của hai thế lực. Mặc dù Thiên Hạ Cảnh không thể so sánh nhưng vẫn cung cấp đầy đủ nhu cầu cho ba thế lực lớn, đây là điểm mấu chốt ổn định lực lượng trong quá trình giằng co với Hồn Minh.
Sở Mộ viết một bức thư, dùng đạo cụ đặc thù lưu lại một đạo hồn niệm tường thuật vài chuyện trọng yếu. Liễu Băng Lam là mẫu thân của hắn, thời điểm nghe thấy thanh âm này nhất định sẽ đoán được người nào viết bức thư này. Chỉ cần nàng biết nhi tử mình còn sống là tốt rồi, những chuyện tình sau đó cứ để cho nàng tự quyết định.
"Sở Phương Trần huynh đệ, theo ta đi gặp Thiên Cơ điện hạ nào! Ngươi ngưỡng mộ nàng bao lâu rồi hả?"
Đằng Lãng biết Thiên Cơ không có ý định tấn công Tuyết thành lập tức biến chuyển thái độ, giọng nói bắt đầu hòa hoãn trở lại.
Nếu bỏ qua lập trường song phương đối địch, Thiên Cơ quả thật là tồn tại đáng để người ta khâm phục. Ngay cả nhân tài kiệt xuất như thiếu chủ thứ ba Đằng Lãng cũng thua kém quá xa, chỉ cần nắm được cơ hội hắn sẽ tranh thủ tiếp xúc tạo ra chút ít giao tình với nàng.
"Chuyện này à? Được rồi..."
Sở Mộ nghe thế cũng chỉ biết mỉm cười bất đắc dĩ.
Vốn là hắn chỉ thuận miệng nói một câu xem như sắm vai một người thanh niên bình thường mà thôi. Không nghĩ tới cái tên Đằng Lãng này lại nhiệt tình như vậy, tự mình chạy đi bái kiến Thiên Cơ không nói, lại còn lôi kéo hắn theo nữa chứ.
Mặc dù Sở Mộ ma hóa biến đổi triệt để từ trong ra ngoài, khí chất tà dị khác xa với hình tượng Sở Mộ chân thật. Nhưng hắn không dám khẳng định nữ nhân kia có nhận ra sơ hở gì không, dù sao nàng đã từng chiến đấu với Ma nhân, ít nhất cũng đã thấy rõ ràng diện mạo của hắn.
Đằng Lãng lôi kéo Sở Mộ chủ yếu là muốn kết giao bằng hữu, Đằng Lãng là Hồn Hoàng nhưng không có cách nào nhìn thấu cảnh giới hồn niệm của Sở Mộ. Vì thế hắn suy đoán thực lực Sở Mộ không hề tầm thường, Đằng Lãng tính tình phóng khoáng, ưa thích kết giao hiển nhiên nguyện ý tiếp xúc giúp cho quan hệ giữa hai người thân mật hơn một chút.
"Ta thật ra xuất thân từ Tuyết thành, thỉnh thoảng mới đi tới địa phương khác lịch lãm, phần lớn thời gian đều chuyển quanh các vùng phụ cận Tuyết thành. Ngươi lúc nãy nói mình có Băng hệ Hồn sủng muốn lịch lãm đúng không? Đằng lão ca ta đây chịu trách nhiệm nói cho ngươi biết, Tuyết Ma quật và Băng Sa liệt cốc là hai cái Mê giới siêu cấp. Ta nói mình quen thuộc nơi đó đứng thứ hai thì không ai dám nói mình thứ nhất, bao gồm đám lão gia hỏa kia cũng không được."
Đằng Lãng nói rất nhanh, dọc theo đường đi cung cấp cho Sở Mộ rất nhiều tin tức về Tuyết thành.
Thông thường ở trong những địa giới cao cấp sẽ có một số Mê giới đẳng cấp tương ứng.
Tòa thành phát triển không thể rời bỏ lãnh địa, Mê giới, Cấm Vực là địa phương chủ yếu cung cấp tài nguyên cho lĩnh vực Hồn sủng sư. Tuyết thành là Giới thành cấp mười, Tuyết Ma quật và Băng Sa liệt cốc là nguồn cung ứng tài nguyên quan trọng đối với Tuyết thành, hai địa phương này là lãnh thổ địa cực của thế giới nhân loại, không khí rét lạnh quanh năm chính là thiên đường của Băng hệ Hồn sủng.
"Lần trước ta tiến sâu vào Băng Sa liệt cốc gặp phải một đám Hồn sủng cao đẳng đế hoàng. Đáng tiếc Hồn sủng của ta còn cách cao đẳng đế hoàng một bước ngắn nhưng nhảy mãi không qua. Tuy rằng năm đầu trung đẳng đế hoàng cũng có hi vọng đánh thắng một con, nhưng ta sợ liều mạng cường sát một con cao đẳng đế hoàng chọc giận chúng nó, cuối cùng vẫn không dám động thủ …"
Đằng Lãng thấy Sở Mộ có vẻ hứng thú liền tường thuật tình huống của Băng Sa liệt cốc.
Băng Sa liệt cốc là nơi dành riêng cho cường giả Hồn Hoàng lịch lãm, còn khu vực sâu hơn ngàn dặm cực kỳ nguy hiểm, ngay cả trưởng lão, nguyên lão cũng chưa chắc toàn mạng trở về.
Tuy Đằng Lãng không ngừng nói chuyện, giảng giải đủ thứ trên trời dưới đất, thật ra hắn vẫn một mực quan sát vẻ mặt Sở Mộ. Đến khi nhắc tới Hồn sủng trung đẳng đế hoàng, cao đẳng đế hoàng lại thấy Sở Mộ bình thản như thường, Đằng Lãng âm thầm cho ra kết luận người thanh niên này sâu không lường được. Thế là hắn dự định mời Sở Mộ xâm nhập Băng Sa liệt cốc một chuyến.
Thời điểm Sở Mộ điều dưỡng trong cỗ quan tài băng thì Ngưng cũng được hưởng chỗ tốt rất lớn, bây giờ thực lực nó đã đạt tới trung đẳng đế hoàng.
Nhưng trung đẳng đế hoàng khẳng định không đủ dùng đối với Sở Mộ, vì thế hắn muốn tăng cường thực lực Ngưng tới cao đẳng đế hoàng. Hiện tại đã có Đằng Lãng quen thuộc hoàn cảnh dẫn đường, Sở Mộ cũng không ngại đồng hành với hắn.
Băng Sa liệt cốc rộng lớn như vậy, nếu không có người dẫn đường rất khó tìm thấy linh vật cần thiết. Cho dù Sở Mộ tiến hành Bán Ma hóa giết thẳng vào trong cũng không có bao nhiêu tác dụng, thậm chí còn lãng phí thời gian và công sức vô ích.
Dĩ nhiên, linh vật Băng thuộc tính không phải là vấn đề quá lớn. Sở Mộ chủ yếu muốn tìm một nơi để cho Băng Không Tinh Linh tận tình chiến đấu, thực lực cao cường tới đâu nhưng kinh nghiệm không đủ vẫn chỉ là tồn tại nhỏ yếu. Nguồn: http://truyenfull.vn
"Cứ định như vậy đi, chờ Thiên Cơ rời khỏi chúng ta lập tức lịch lãm Băng Sa liệt cốc một chuyến."
Đằng Lãng cười phá lên, đưa tay vỗ vỗ bả vai Sở Mộ.
"Ừ, không thành vấn đề! Chúng ta rốt cuộc có gặp Thiên Cơ không? Chờ đợi bên ngoài cũng lâu rồi, nếu nàng không muốn gặp chúng ta thì trở về chuẩn bị sớm một chút. Ngày mai lập tức lên đường!"
Sở Mộ cũng giả vờ nói chen vào một câu.
Sau đó Sở Mộ đi theo Đằng Lãng nghênh đón Thiên Cơ vào thành, các cường giả ba thế lực lớn xếp hàng thật dài nối đuôi nhau trở về Hồn Điện.
Dọc đường đi, Sở Mộ không ngừng suy nghĩ đủ thứ chuyện, âm thầm cảm thấy nhức đầu vì sự tình Đằng Lãng tiết lộ lúc nãy.
Đầu tiên, Minh chủ Hồn Minh khẳng định biết Mạc Tà liên tục dị biến là Hồn sủng của mình. Một khi hắn biết mình còn sống, cái vị Minh chủ "tuyệt đối vô địch trong thế giới nhân loại" sẽ lập tức tự mình xuất thủ. Cho dù có Thất Đồ Thánh Vương trấn trụ hắn, nhưng hắn sẽ phái ra một đám cường giả Hồn Minh truy sát, rất có thể tồn tại một, hai người trong Tứ Hùng. Khi đó Hồn Điện vì bảo vệ mình nhất định sẽ xuất động bảy đại Thánh Vương, ngay sau đó Yểm Ma lão tổ cũng chui ra quan tài, Hồn sủng cung lật lá bài tẩy… vân vân và vân vân…
Chỉ cần hắn xuất hiện công khai thân phận, tất cả thế lực lớn nhỏ trong thế giới nhân sẽ lập tức lâm vào hỗn chiến. Nếu như ba thế lực lớn thắng còn đỡ, tất cả mọi người đều vui vẻ, nhưng thua một cái thiết tưởng hậu quả không chịu nổi.
Bây giờ ba thế lực lớn và Hồn Minh còn đang giằng co ám chiến, trạng thái không tốt cũng không xấu. Sở Mộ thấy mình tạm thời không nên xuất hiện mới tốt, chờ tăng cường thực lực Hồn sủng có đầy đủ tư cách đối kháng Hồn Minh rồi lại tính sau.
Thời điểm bình thường cứ việc giả trang Ma nhân xuất thủ, mười đầu Bạch Yểm Ma kia chính là đả thủ đắc lực nhất của hắn.
Ma nhân đã được Thiên Cơ xác định là vương giả Bạch Yểm Ma ở nam Cấm Vực, lúc này chỉ có nàng và Mạch Lăng tới gây phiền phức. Chỉ cần hắn không làm chuyện gì quá giới hạn, đoán chừng Thiên Cơ có tức nổ phổi cũng không làm gì được hắn.
Sở Mộ trước tiên phải tìm ra một người nào đó đáng tin cậy, sau đó thông báo cho mẫu thân Băng Lam và nguyên lão biết mình vẫn còn sống. Hẳn là một năm qua, hai người bọn họ vô cùng đau khổ khi nghĩ đến hắn.
Sở Mộ hỏi thăm một hồi mới biết được Băng Lam và nguyên lão tạm thời lưu lại Thiên Hạ thành. Do Thiên Hạ thành là đối tượng bị uy hiếp lớn nhất, cho nên nơi đó phải có đầy đủ lực lượng phòng thủ, không được phép xảy ra bất kỳ sai lầm nào.
Nhân lực và tài nguyên của Vạn Tượng Cảnh cực kỳ khổng lồ, nơi đây chính là địa phương giao chiến thường xuyên nhất của hai thế lực. Mặc dù Thiên Hạ Cảnh không thể so sánh nhưng vẫn cung cấp đầy đủ nhu cầu cho ba thế lực lớn, đây là điểm mấu chốt ổn định lực lượng trong quá trình giằng co với Hồn Minh.
Sở Mộ viết một bức thư, dùng đạo cụ đặc thù lưu lại một đạo hồn niệm tường thuật vài chuyện trọng yếu. Liễu Băng Lam là mẫu thân của hắn, thời điểm nghe thấy thanh âm này nhất định sẽ đoán được người nào viết bức thư này. Chỉ cần nàng biết nhi tử mình còn sống là tốt rồi, những chuyện tình sau đó cứ để cho nàng tự quyết định.
"Sở Phương Trần huynh đệ, theo ta đi gặp Thiên Cơ điện hạ nào! Ngươi ngưỡng mộ nàng bao lâu rồi hả?"
Đằng Lãng biết Thiên Cơ không có ý định tấn công Tuyết thành lập tức biến chuyển thái độ, giọng nói bắt đầu hòa hoãn trở lại.
Nếu bỏ qua lập trường song phương đối địch, Thiên Cơ quả thật là tồn tại đáng để người ta khâm phục. Ngay cả nhân tài kiệt xuất như thiếu chủ thứ ba Đằng Lãng cũng thua kém quá xa, chỉ cần nắm được cơ hội hắn sẽ tranh thủ tiếp xúc tạo ra chút ít giao tình với nàng.
"Chuyện này à? Được rồi..."
Sở Mộ nghe thế cũng chỉ biết mỉm cười bất đắc dĩ.
Vốn là hắn chỉ thuận miệng nói một câu xem như sắm vai một người thanh niên bình thường mà thôi. Không nghĩ tới cái tên Đằng Lãng này lại nhiệt tình như vậy, tự mình chạy đi bái kiến Thiên Cơ không nói, lại còn lôi kéo hắn theo nữa chứ.
Mặc dù Sở Mộ ma hóa biến đổi triệt để từ trong ra ngoài, khí chất tà dị khác xa với hình tượng Sở Mộ chân thật. Nhưng hắn không dám khẳng định nữ nhân kia có nhận ra sơ hở gì không, dù sao nàng đã từng chiến đấu với Ma nhân, ít nhất cũng đã thấy rõ ràng diện mạo của hắn.
Đằng Lãng lôi kéo Sở Mộ chủ yếu là muốn kết giao bằng hữu, Đằng Lãng là Hồn Hoàng nhưng không có cách nào nhìn thấu cảnh giới hồn niệm của Sở Mộ. Vì thế hắn suy đoán thực lực Sở Mộ không hề tầm thường, Đằng Lãng tính tình phóng khoáng, ưa thích kết giao hiển nhiên nguyện ý tiếp xúc giúp cho quan hệ giữa hai người thân mật hơn một chút.
"Ta thật ra xuất thân từ Tuyết thành, thỉnh thoảng mới đi tới địa phương khác lịch lãm, phần lớn thời gian đều chuyển quanh các vùng phụ cận Tuyết thành. Ngươi lúc nãy nói mình có Băng hệ Hồn sủng muốn lịch lãm đúng không? Đằng lão ca ta đây chịu trách nhiệm nói cho ngươi biết, Tuyết Ma quật và Băng Sa liệt cốc là hai cái Mê giới siêu cấp. Ta nói mình quen thuộc nơi đó đứng thứ hai thì không ai dám nói mình thứ nhất, bao gồm đám lão gia hỏa kia cũng không được."
Đằng Lãng nói rất nhanh, dọc theo đường đi cung cấp cho Sở Mộ rất nhiều tin tức về Tuyết thành.
Thông thường ở trong những địa giới cao cấp sẽ có một số Mê giới đẳng cấp tương ứng.
Tòa thành phát triển không thể rời bỏ lãnh địa, Mê giới, Cấm Vực là địa phương chủ yếu cung cấp tài nguyên cho lĩnh vực Hồn sủng sư. Tuyết thành là Giới thành cấp mười, Tuyết Ma quật và Băng Sa liệt cốc là nguồn cung ứng tài nguyên quan trọng đối với Tuyết thành, hai địa phương này là lãnh thổ địa cực của thế giới nhân loại, không khí rét lạnh quanh năm chính là thiên đường của Băng hệ Hồn sủng.
"Lần trước ta tiến sâu vào Băng Sa liệt cốc gặp phải một đám Hồn sủng cao đẳng đế hoàng. Đáng tiếc Hồn sủng của ta còn cách cao đẳng đế hoàng một bước ngắn nhưng nhảy mãi không qua. Tuy rằng năm đầu trung đẳng đế hoàng cũng có hi vọng đánh thắng một con, nhưng ta sợ liều mạng cường sát một con cao đẳng đế hoàng chọc giận chúng nó, cuối cùng vẫn không dám động thủ …"
Đằng Lãng thấy Sở Mộ có vẻ hứng thú liền tường thuật tình huống của Băng Sa liệt cốc.
Băng Sa liệt cốc là nơi dành riêng cho cường giả Hồn Hoàng lịch lãm, còn khu vực sâu hơn ngàn dặm cực kỳ nguy hiểm, ngay cả trưởng lão, nguyên lão cũng chưa chắc toàn mạng trở về.
Tuy Đằng Lãng không ngừng nói chuyện, giảng giải đủ thứ trên trời dưới đất, thật ra hắn vẫn một mực quan sát vẻ mặt Sở Mộ. Đến khi nhắc tới Hồn sủng trung đẳng đế hoàng, cao đẳng đế hoàng lại thấy Sở Mộ bình thản như thường, Đằng Lãng âm thầm cho ra kết luận người thanh niên này sâu không lường được. Thế là hắn dự định mời Sở Mộ xâm nhập Băng Sa liệt cốc một chuyến.
Thời điểm Sở Mộ điều dưỡng trong cỗ quan tài băng thì Ngưng cũng được hưởng chỗ tốt rất lớn, bây giờ thực lực nó đã đạt tới trung đẳng đế hoàng.
Nhưng trung đẳng đế hoàng khẳng định không đủ dùng đối với Sở Mộ, vì thế hắn muốn tăng cường thực lực Ngưng tới cao đẳng đế hoàng. Hiện tại đã có Đằng Lãng quen thuộc hoàn cảnh dẫn đường, Sở Mộ cũng không ngại đồng hành với hắn.
Băng Sa liệt cốc rộng lớn như vậy, nếu không có người dẫn đường rất khó tìm thấy linh vật cần thiết. Cho dù Sở Mộ tiến hành Bán Ma hóa giết thẳng vào trong cũng không có bao nhiêu tác dụng, thậm chí còn lãng phí thời gian và công sức vô ích.
Dĩ nhiên, linh vật Băng thuộc tính không phải là vấn đề quá lớn. Sở Mộ chủ yếu muốn tìm một nơi để cho Băng Không Tinh Linh tận tình chiến đấu, thực lực cao cường tới đâu nhưng kinh nghiệm không đủ vẫn chỉ là tồn tại nhỏ yếu. Nguồn: http://truyenfull.vn
"Cứ định như vậy đi, chờ Thiên Cơ rời khỏi chúng ta lập tức lịch lãm Băng Sa liệt cốc một chuyến."
Đằng Lãng cười phá lên, đưa tay vỗ vỗ bả vai Sở Mộ.
"Ừ, không thành vấn đề! Chúng ta rốt cuộc có gặp Thiên Cơ không? Chờ đợi bên ngoài cũng lâu rồi, nếu nàng không muốn gặp chúng ta thì trở về chuẩn bị sớm một chút. Ngày mai lập tức lên đường!"