Sủng Mị
Chương 790: Địch nhân thần bí
"Thu liễm khí tức của ngươi lại, ta sẽ dùng năng lực Hồn sủng nhiễu loạn tinh thần khóa định của nó."
Hương Vân Vận dùng hồn niệm nói với Sở Mộ.
Sở Mộ nhìn Hương Vân Vận rất cẩn thận, trong lòng âm thầm kinh ngạc vì nữ tử này biến hóa quá nhanh sau khi triệu hoán Hoa hệ Hồn sủng. Nguyên bản quyến rũ, mị hoặc tựa như yêu nữ bỗng nhiên biến thành một đóa hoa sen mỹ lệ. Chỉ có điều khí chất đặc thù của Hương Vân Vận vẫn không thay đổi, nói cho chính xác thì đây là một loại biểu hiện.
Cũng may hắn biết rõ cảnh tượng lúc trước vô cùng chân thật, nếu không, rất có thể sẽ tưởng lầm nữ tử Hương Vân Vận ở trước mặt này là hai con người khác nhau.
Nếu Sở Mộ không phán đoán sai thì nữ tử câu dẫn mình chính là một vị Hồn Hoàng, lúc trước hắn hoàn toàn không cảm giác được khí tức của nàng. Cho rằng nàng không phải là Hồn sủng sư, nhưng không nghĩ tới thực lực của nàng còn mạnh hơn hắn.
"Đừng ngó chừng tỷ tỷ, đợi tránh thoát nguy hiểm lần này, tỷ tỷ sẽ cho ngươi nhìn no mắt." Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Hương Vân Vận gắt giọng mắng một câu, nhất thời bộ dáng phong tình vạn chủng bày ra càng thêm thuần thục, khiến cho tâm thần Sở Mộ chao đảo suýt chút nữa là thất thủ.
Mùi hương hoa cỏ quả thật có tác dụng nhiễu loạn tinh thần lực của sinh vật thần bí kia, chỉ lát sau Sở Mộ phát hiện cảm giác bị áp bách đã giảm đi rất nhiều.
Thời gian nặng nề trôi qua, cặp mắt đỏ bừng kia dần dần biến mất.
Sở Mộ có thể khẳng định sinh vật kia vẫn khóa định nơi này, một khi lơ là mất cảnh giác nó sẽ lấy tốc độ nhanh nhất bay tới nơi này. Đến lúc đó hai người bọn họ khẳng định không có cơ hội chạy tới Đại Sở thế gia.
"Hình như nó đã bay đi, hoặc là núp ở nơi nào đó."
Hương Vân Vận thấp giọng nói.
Sở Mộ gật đầu đồng ý, lúc này hắn đã không còn cảm thấy một chút uy hiếp nào.
Thế nhưng, sau khi nguy cơ giải trừ, trong đầu Sở Mộ lại hiện lên vô số nghi vấn.
Đầu tiên là nguyên nhân vì sao trong lãnh địa Đại Sở thế gia bỗng nhiên xuất hiện một con Hồn sủng cao đẳng đế hoàng hoang dã. Thông thường những sinh vật thế này chính là đại cự đầu ở trong Cấm Vực, không thể nào to gan lớn mật xâm nhập lãnh thổ nhân loại.
Hơn nữa, cho dù nó liều mạng tiến vào nơi này, vậy thì tại sao lại lộ ra địch ý đối với mình? Trước kia bản thân hắn không có va chạm gì với nó, chuyện này đúng là khó hiểu.
Tiếp theo nữa, Sở Mộ rất kỳ quái Hương Vân Vận lại là cường giả Hồn Hoàng.
Lúc nãy Sở Mộ đi ra từ giao dịch hội Hồn Hoàng ở trong Đại Sở thế gia, trong đó có chừng năm sáu chục người, đa phần đều là lão giả và chỉ có một nữ nhân duy nhất. Nhưng hắn không thấy Hương Vân Vận xuất hiện trong đại sảnh giao dịch, chính vì thế cảm giác nghi ngờ trong đầu hắn lại càng sâu đậm.
Đường đường một vị Hồn Hoàng cao quý, thực lực cường đại có cần thiết phải dùng thủ đoạn cấp thấp hấp dẫn mình hay không? Lý do mê trai háo sắc có thể trực tiếp bỏ qua rồi, chỉ sợ cô nàng này ẩn giấu mục đích khác.
Sở Mộ cố gắng liên lạc Hồn sủng cao đẳng đế hoàng thần bí kia và Hương Vân Vận ở chung một chỗ. Thế nhưng cẩn thận suy nghĩ một hồi lại cảm thấy chuyện này hình như không liên quan tới Hương Vân Vận. Từ vẻ kinh ngạc và hành động bảo vệ hắn đã có thể loại trừ khả năng gây hại rồi.
"Tại sao ngươi lại trêu chọc sinh vật đáng sợ như vậy?"
Sau khi giải trừ nguy cơ, Hương Vân Vận lập tức dò hỏi.
"Ta cũng không biết!"
Sở Mộ lắc đầu bất đắc dĩ. Hiện tại hắn còn không rõ ràng lắm con quỷ kia tìm mình phiền toái là vì nguyên nhân gì.
"Ngươi đừng đi Ốc Cổ thành nữa, lưu lại Đại Sở thế gia có tỷ tỷ và mấy lão gia hỏa mới có thể bảo đảm an toàn. Một con Hồn sủng cao đẳng đế hoàng hoang dã xông vào lãnh thổ nhân loại đúng là chuyện xưa nay hiếm. Nếu như không kịp thời ngăn chặn sẽ tạo thành tai nạn kinh khủng."
Hương Vân Vận lo lắng nói.
Sau đó Hương Vân Vận dẫn Sở Mộ đi tới Đại Sở thế gia, trong quá trình di chuyển, Hoa hệ Hồn sủng của nàng không ngừng tản ra mùi thơm gia tăng hiệu quả. Tác dụng chính của nó chính là tăng cường hồn niệm của Hồn sủng sư và tiến hành quấy nhiều tinh thần lực của đối phương.
Trở lại Đại Sở thế gia, Sở Mộ tiến vào trang viện Đại Sở thế gia dùng để tiếp đón thành viên Hồn Điện, rồi bảo người hầu trong đó an bài cho mình một gian phòng.
Hương Vân Vận không muốn Sở Mộ tiếp tục hiểu lầm mình, một mình nàng đi tới đại sảnh thông báo tình huống Hồn sủng cao đẳng đế hoàng hoang dã cho đám cường giả Hồn Hoàng biết, hi vọng bọn họ tùy thời chuẩn bị phòng ngự.
Trong khi đó, Sở Mộ đi tìm Đức Lão linh sư hỏi thăm lai lịch của Hương Vân Vận.
Đức Lão linh sư cười khà khà, đưa tay vuốt chòm râu trắng bạc của mình, mở miệng nói:
"Ngươi là nói Hương cô nương kia hả? Ta quen biết nàng từ lâu lắm rồi, khi đó nàng còn là một thiếu nữ, bản tính tinh quái cực kỳ, lại ưu thích chơi mấy trò đùa dai và sử dụng thủ đoạn quấy rối người khác. Hơn nữa, có lẽ nàng muốn chứng minh bản thân mình mị lực mười phần, thường xuyên bày mưu tính kế quyến rũ mấy lão nam nhân, ngay cả thanh niên đồng lứa cũng không thể thoát khỏi tầm mắt của nàng. Những người định lực kém khẳng định chịu không nổi, rơi vào cạm bẫy rồi lãnh hậu quả đau đớn. Dĩ nhiên, nàng tự biết phân tấc, ít khi đùa quá trớn."
"Tính cách nàng vô cùng ương bướng, nhưng thiên phú Hồn sủng sư rất cao. Hiện tại chính là ứng cử viên sáng giá cho danh hiệu Hoa Hoàng sư."
"Hoa Hoàng sư?"
Sở Mộ lần đầu tiên nghe thấy danh từ này, lập tức hỏi lại lần nữa.
"Đó là danh hiệu đại biểu cho Hồn sủng sư có thành tựu cao nhất trong một hệ."
Đức Lão linh sư nhanh chóng giải thích.
"…"
Sở Mộ chỉ biết cười khổ, tại sao nữ tử này lại xuất chúng như thế? Phải biết rằng thời điểm nàng sử dụng hoa phấn kích tình đã làm cho Sở Mộ cảm thấy khó chịu, thậm chí còn cho rằng nàng là người không biết liêm sỉ.
Đức Lão linh sư thấy vẻ mặt đau khổ của Sở Mộ tựa hồ đoán ra được điều gì đó, cười ha hả nói:
"Nàng là người trưởng thành tâm hài tử, đoán chừng thấy ngươi trở thành đối tượng cạnh tranh của những nữ hài tử trong bữa tiệc mới nổi tâm trêu chọc, sau đó tìm cách chui vào đám đông tham gia náo nhiệt. Ngươi đó, vẫn còn quá trẻ tuổi, hẳn là chịu không được hấp dẫn bị nữ tử thành thục trêu đùa một phen là chuyện bình thường. Thế nhưng nàng khẳng định không có ác ý, ngươi không cần canh cánh trong lòng."
Đức Lão linh sư nghĩ rằng Sở Mộ trẻ tuổi nhất định là chịu không nổi Hương Vân Vận quyến rũ, mị hoặc đã làm một số sự tình khác thường. Kết quả đang chuẩn bị "hành sự" Hương Vân Vận dứt khoát xoay người rời khỏi, đối với thanh niên trẻ tuổi khí thịnh, lại có vinh quang đầy mình quả thật là rất khó tiếp nhận.
Sở Mộ không có ý định giải thích chuyện này, Đức Lão linh sư nói mấy câu đã khiến cho Sở Mộ thay đổi cách nhìn đối với Hương Vân Vận. Đồng thời cũng bài trừ khả năng liên quan giữa nàng và Hồn sủng cao đẳng đế hoàng.
Nhưng mà, nếu như Hương Vân Vận không có mục đích nào khác, vậy thì đầu Hồn sủng cao đẳng đế hoàng hoang dã tại sao chạy tới? Tại sao lại nhìn mình chằm chằm để lộ địch ý mãnh liệt như vậy?
"Thiếu chủ, có phải là vì Nữ Tôn điện hạ không?"
"Rất nhiều Hồn sủng hoang dã có thể cảm nhận được huyết mạch tương truyền, rất có thể Nữ Tôn điện hạ chọc giận đầu Hồn sủng cao đẳng đế hoàng này, sau đó nó truy đuổi từ Cấm Vực đến tận đây. Nhưng không tìm được Nữ Tôn điện hạ lại phát hiện ra ngươi có liên hệ máu mủ mới nàng, cho nên khóa định thiếu chủ ngươi làm mục tiêu."
Vào lúc này thanh âm Ly lão nhi bỗng nhiên truyền tới.
"Ừ, cũng có thể lắm!"
Sở Mộ gật đầu một cái, cảm thấy khả năng này tương đối lớn.
Xem ra đầu Hồn sủng cao đẳng đế hoàng này mang tới nguy hiểm quá lớn, Sở Mộ trước tiên nên tìm gặp mẫu thân Băng Lam nói chuyện một phen.
"Nó là cao đẳng cấp đế hoàng, mẫu thân ta có thể đối phó được không?"
Sở Mộ mở miệng hỏi.
Hương Vân Vận dùng hồn niệm nói với Sở Mộ.
Sở Mộ nhìn Hương Vân Vận rất cẩn thận, trong lòng âm thầm kinh ngạc vì nữ tử này biến hóa quá nhanh sau khi triệu hoán Hoa hệ Hồn sủng. Nguyên bản quyến rũ, mị hoặc tựa như yêu nữ bỗng nhiên biến thành một đóa hoa sen mỹ lệ. Chỉ có điều khí chất đặc thù của Hương Vân Vận vẫn không thay đổi, nói cho chính xác thì đây là một loại biểu hiện.
Cũng may hắn biết rõ cảnh tượng lúc trước vô cùng chân thật, nếu không, rất có thể sẽ tưởng lầm nữ tử Hương Vân Vận ở trước mặt này là hai con người khác nhau.
Nếu Sở Mộ không phán đoán sai thì nữ tử câu dẫn mình chính là một vị Hồn Hoàng, lúc trước hắn hoàn toàn không cảm giác được khí tức của nàng. Cho rằng nàng không phải là Hồn sủng sư, nhưng không nghĩ tới thực lực của nàng còn mạnh hơn hắn.
"Đừng ngó chừng tỷ tỷ, đợi tránh thoát nguy hiểm lần này, tỷ tỷ sẽ cho ngươi nhìn no mắt." Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Hương Vân Vận gắt giọng mắng một câu, nhất thời bộ dáng phong tình vạn chủng bày ra càng thêm thuần thục, khiến cho tâm thần Sở Mộ chao đảo suýt chút nữa là thất thủ.
Mùi hương hoa cỏ quả thật có tác dụng nhiễu loạn tinh thần lực của sinh vật thần bí kia, chỉ lát sau Sở Mộ phát hiện cảm giác bị áp bách đã giảm đi rất nhiều.
Thời gian nặng nề trôi qua, cặp mắt đỏ bừng kia dần dần biến mất.
Sở Mộ có thể khẳng định sinh vật kia vẫn khóa định nơi này, một khi lơ là mất cảnh giác nó sẽ lấy tốc độ nhanh nhất bay tới nơi này. Đến lúc đó hai người bọn họ khẳng định không có cơ hội chạy tới Đại Sở thế gia.
"Hình như nó đã bay đi, hoặc là núp ở nơi nào đó."
Hương Vân Vận thấp giọng nói.
Sở Mộ gật đầu đồng ý, lúc này hắn đã không còn cảm thấy một chút uy hiếp nào.
Thế nhưng, sau khi nguy cơ giải trừ, trong đầu Sở Mộ lại hiện lên vô số nghi vấn.
Đầu tiên là nguyên nhân vì sao trong lãnh địa Đại Sở thế gia bỗng nhiên xuất hiện một con Hồn sủng cao đẳng đế hoàng hoang dã. Thông thường những sinh vật thế này chính là đại cự đầu ở trong Cấm Vực, không thể nào to gan lớn mật xâm nhập lãnh thổ nhân loại.
Hơn nữa, cho dù nó liều mạng tiến vào nơi này, vậy thì tại sao lại lộ ra địch ý đối với mình? Trước kia bản thân hắn không có va chạm gì với nó, chuyện này đúng là khó hiểu.
Tiếp theo nữa, Sở Mộ rất kỳ quái Hương Vân Vận lại là cường giả Hồn Hoàng.
Lúc nãy Sở Mộ đi ra từ giao dịch hội Hồn Hoàng ở trong Đại Sở thế gia, trong đó có chừng năm sáu chục người, đa phần đều là lão giả và chỉ có một nữ nhân duy nhất. Nhưng hắn không thấy Hương Vân Vận xuất hiện trong đại sảnh giao dịch, chính vì thế cảm giác nghi ngờ trong đầu hắn lại càng sâu đậm.
Đường đường một vị Hồn Hoàng cao quý, thực lực cường đại có cần thiết phải dùng thủ đoạn cấp thấp hấp dẫn mình hay không? Lý do mê trai háo sắc có thể trực tiếp bỏ qua rồi, chỉ sợ cô nàng này ẩn giấu mục đích khác.
Sở Mộ cố gắng liên lạc Hồn sủng cao đẳng đế hoàng thần bí kia và Hương Vân Vận ở chung một chỗ. Thế nhưng cẩn thận suy nghĩ một hồi lại cảm thấy chuyện này hình như không liên quan tới Hương Vân Vận. Từ vẻ kinh ngạc và hành động bảo vệ hắn đã có thể loại trừ khả năng gây hại rồi.
"Tại sao ngươi lại trêu chọc sinh vật đáng sợ như vậy?"
Sau khi giải trừ nguy cơ, Hương Vân Vận lập tức dò hỏi.
"Ta cũng không biết!"
Sở Mộ lắc đầu bất đắc dĩ. Hiện tại hắn còn không rõ ràng lắm con quỷ kia tìm mình phiền toái là vì nguyên nhân gì.
"Ngươi đừng đi Ốc Cổ thành nữa, lưu lại Đại Sở thế gia có tỷ tỷ và mấy lão gia hỏa mới có thể bảo đảm an toàn. Một con Hồn sủng cao đẳng đế hoàng hoang dã xông vào lãnh thổ nhân loại đúng là chuyện xưa nay hiếm. Nếu như không kịp thời ngăn chặn sẽ tạo thành tai nạn kinh khủng."
Hương Vân Vận lo lắng nói.
Sau đó Hương Vân Vận dẫn Sở Mộ đi tới Đại Sở thế gia, trong quá trình di chuyển, Hoa hệ Hồn sủng của nàng không ngừng tản ra mùi thơm gia tăng hiệu quả. Tác dụng chính của nó chính là tăng cường hồn niệm của Hồn sủng sư và tiến hành quấy nhiều tinh thần lực của đối phương.
Trở lại Đại Sở thế gia, Sở Mộ tiến vào trang viện Đại Sở thế gia dùng để tiếp đón thành viên Hồn Điện, rồi bảo người hầu trong đó an bài cho mình một gian phòng.
Hương Vân Vận không muốn Sở Mộ tiếp tục hiểu lầm mình, một mình nàng đi tới đại sảnh thông báo tình huống Hồn sủng cao đẳng đế hoàng hoang dã cho đám cường giả Hồn Hoàng biết, hi vọng bọn họ tùy thời chuẩn bị phòng ngự.
Trong khi đó, Sở Mộ đi tìm Đức Lão linh sư hỏi thăm lai lịch của Hương Vân Vận.
Đức Lão linh sư cười khà khà, đưa tay vuốt chòm râu trắng bạc của mình, mở miệng nói:
"Ngươi là nói Hương cô nương kia hả? Ta quen biết nàng từ lâu lắm rồi, khi đó nàng còn là một thiếu nữ, bản tính tinh quái cực kỳ, lại ưu thích chơi mấy trò đùa dai và sử dụng thủ đoạn quấy rối người khác. Hơn nữa, có lẽ nàng muốn chứng minh bản thân mình mị lực mười phần, thường xuyên bày mưu tính kế quyến rũ mấy lão nam nhân, ngay cả thanh niên đồng lứa cũng không thể thoát khỏi tầm mắt của nàng. Những người định lực kém khẳng định chịu không nổi, rơi vào cạm bẫy rồi lãnh hậu quả đau đớn. Dĩ nhiên, nàng tự biết phân tấc, ít khi đùa quá trớn."
"Tính cách nàng vô cùng ương bướng, nhưng thiên phú Hồn sủng sư rất cao. Hiện tại chính là ứng cử viên sáng giá cho danh hiệu Hoa Hoàng sư."
"Hoa Hoàng sư?"
Sở Mộ lần đầu tiên nghe thấy danh từ này, lập tức hỏi lại lần nữa.
"Đó là danh hiệu đại biểu cho Hồn sủng sư có thành tựu cao nhất trong một hệ."
Đức Lão linh sư nhanh chóng giải thích.
"…"
Sở Mộ chỉ biết cười khổ, tại sao nữ tử này lại xuất chúng như thế? Phải biết rằng thời điểm nàng sử dụng hoa phấn kích tình đã làm cho Sở Mộ cảm thấy khó chịu, thậm chí còn cho rằng nàng là người không biết liêm sỉ.
Đức Lão linh sư thấy vẻ mặt đau khổ của Sở Mộ tựa hồ đoán ra được điều gì đó, cười ha hả nói:
"Nàng là người trưởng thành tâm hài tử, đoán chừng thấy ngươi trở thành đối tượng cạnh tranh của những nữ hài tử trong bữa tiệc mới nổi tâm trêu chọc, sau đó tìm cách chui vào đám đông tham gia náo nhiệt. Ngươi đó, vẫn còn quá trẻ tuổi, hẳn là chịu không được hấp dẫn bị nữ tử thành thục trêu đùa một phen là chuyện bình thường. Thế nhưng nàng khẳng định không có ác ý, ngươi không cần canh cánh trong lòng."
Đức Lão linh sư nghĩ rằng Sở Mộ trẻ tuổi nhất định là chịu không nổi Hương Vân Vận quyến rũ, mị hoặc đã làm một số sự tình khác thường. Kết quả đang chuẩn bị "hành sự" Hương Vân Vận dứt khoát xoay người rời khỏi, đối với thanh niên trẻ tuổi khí thịnh, lại có vinh quang đầy mình quả thật là rất khó tiếp nhận.
Sở Mộ không có ý định giải thích chuyện này, Đức Lão linh sư nói mấy câu đã khiến cho Sở Mộ thay đổi cách nhìn đối với Hương Vân Vận. Đồng thời cũng bài trừ khả năng liên quan giữa nàng và Hồn sủng cao đẳng đế hoàng.
Nhưng mà, nếu như Hương Vân Vận không có mục đích nào khác, vậy thì đầu Hồn sủng cao đẳng đế hoàng hoang dã tại sao chạy tới? Tại sao lại nhìn mình chằm chằm để lộ địch ý mãnh liệt như vậy?
"Thiếu chủ, có phải là vì Nữ Tôn điện hạ không?"
"Rất nhiều Hồn sủng hoang dã có thể cảm nhận được huyết mạch tương truyền, rất có thể Nữ Tôn điện hạ chọc giận đầu Hồn sủng cao đẳng đế hoàng này, sau đó nó truy đuổi từ Cấm Vực đến tận đây. Nhưng không tìm được Nữ Tôn điện hạ lại phát hiện ra ngươi có liên hệ máu mủ mới nàng, cho nên khóa định thiếu chủ ngươi làm mục tiêu."
Vào lúc này thanh âm Ly lão nhi bỗng nhiên truyền tới.
"Ừ, cũng có thể lắm!"
Sở Mộ gật đầu một cái, cảm thấy khả năng này tương đối lớn.
Xem ra đầu Hồn sủng cao đẳng đế hoàng này mang tới nguy hiểm quá lớn, Sở Mộ trước tiên nên tìm gặp mẫu thân Băng Lam nói chuyện một phen.
"Nó là cao đẳng cấp đế hoàng, mẫu thân ta có thể đối phó được không?"
Sở Mộ mở miệng hỏi.