Sủng Mị
Chương 757: Có chạy đằng trời !
"Ầm!"
Hỏa cầu ma diễm đột ngột nổ tung, tiếng nổ lan truyền ra khắp tòa thành rộng lớn. Một luồng năng lượng xung kích mạnh mẽ bắn ra bốn phương tám hướng, hết thảy vật thể nằm trong phạm vi đó đều biến thành tro bụi trong chớp mắt.
"Vù vù vù vù!"
Quân đoàn cấp thống lĩnh và cấp chiến tướng đang trú quân tại trung tâm quảng trường, mấy vạn người nơi đó cũng bị năng lượng xung kích ảnh hưởng, cả quân đoàn chỉnh tề đua nhau đổ rạp như lau sậy trong cơn giông, đội hình phân tán, rời rạc không còn một chút khí thế.
Bộ lạc đầm lầy phía tây phá hủy khoảng chừng ba phần năm tòa thành, thế nhưng Tây Vực thành vẫn còn không ít kiến trúc nguyên vẹn.
Nhưng mà lần này động đất và năng lượng xung kích tràn qua đã phá hủy triệt để, ngay cả tường thành vững chắc cũng sụp đổ ầm ầm, khói bụi tung bay mù mịt. Phố lớn, ngõ nhỏ xuất hiện vô số vết nứt sâu hoắm, nhìn không thấy đáy.
Trong tòa thành, quảng trường xuất hiện hàng loạt hố to hố nhỏ, đủ mọi hình thù, ba gã thủ hạ La Hắc và sáu đầu Hồn sủng quân chủ đỉnh phong đã táng thân trong đợt oanh tạc đầu tiên, không có một người nào may mắn sống sót.
Những thành viên Hồn Chủ đã chạy trốn rất xa, hồi lâu sau bọn họ mới chật vật bò dậy, khuôn mặt người nào người nấy hoảng sợ nhìn tới vị trí mình đứng lúc nãy.
Nếu như mới vừa rồi đám người này không kịp thời chạy trốn, vậy thì trong đống thi thể bên đó đã có phần của bọn họ rồi.
"Thiếu chút nữa là chết oan rồi."
Trong lòng đội ngũ Hồn Chủ vẫn còn sợ hãi, âm thầm cảm thấy may mắn vì sống sót qua tai nạn.
"Thật sự không dám tưởng tượng, người thanh niên kia lại muốn giết giới chủ."
"Tây Vực thành đã bị phá hủy triệt để rồi."
Mấy vạn Hồn sủng sư đang đóng quân tại khu vực trung tâm quảng trường đều tận mắt nhìn thấy hình ảnh ngang tàng của Sở Mộ, trực tiếp giết chết một cường giả Hồn Hoàng đã đành, bây giờ lại còn đuổi giết giới chủ ngay trên lãnh địa của người ta. Tất cả thủ hạ đắc lực và binh lính dưới tay giới chủ cũng chết sạch, quả thật là một chuyện động trời xưa nay hiếm có.
Trong bãi phế tích hỗn độn, một cơn gió lớn nổi lên cuồn cuộn hất tung đống đá vụn cản trở, giới chủ La Hắc và Hủy Phong Tinh Linh chật vật bò ra ngoài.
La Hắc dùng ánh mắt đau khổ nhìn tới thi thể ba gã thủ hạ bị đối phương mạt sát, sắc mặt xám xịt như tro tàn. Nguồn: http://truyenfull.vn
Đồng dạng là đế hoàng nhưng mà Bạch Yểm Ma đế hoàng có lực chiến đấu quá mạnh mẽ. Hồn sủng quân chủ đỉnh phong không có nửa điểm tác dụng, chuẩn đế hoàng cũng không phải là đối thủ của nó.
"Sở Mộ. Ngươi thật sự muốn giết ta? Ta là giới chủ Tây giới, đồng thời còn là môn chủ tiền nhiệm La vực môn. Ngươi giết ta thì đời này đừng mơ tưởng sống an nhàn trong thế giới nhân loại, bao gồm người nhà của ngươi cũng sẽ bị dính líu. Nếu như bây giờ dừng tay, ân oán của chúng ta sẽ lập tức xóa bỏ, ta tuyệt đối không làm khó ngươi."
Giới chủ La Hắc cắn chặt hàm răng, cố gắng chịu đựng khuất nhục trong lòng.
"Giới chủ Tây giới, môn chủ La vực môn?"
Sở Mộ cảm thấy vô cùng buồn cười. Lúc này lại còn dùng thân phận tới hù dọa mình, có tác dụng sao?
Thanh âm còn chưa chấm dứt, lửa giận trong lòng Sở Mộ lại càng bốc cháy mạnh mẽ hơn. Thân là giới chủ, thân là môn chủ lại làm ra chuyện tình táng tận thiên lương, coi mạng người như cỏ rác, chẳng lẽ còn không đáng chết?
Sở Mộ hoàn toàn không cần để ý vấn đề thân phận, ngay cả nguyên lão, trưởng lão cấp bậc cao nhất Yểm Ma cung và Hồn Điện còn không thể làm gì Sở Mộ, lại càng không cần phải nói đến một gã giới chủ nho nhỏ. Cho dù có giết cũng không có người nào dám tới hưng sư vấn tội.
"Rút linh hồn của hắn ra, thiêu đốt một ngày một đêm, để cho hắn từ từ chết đi trong đau khổ."
Sở Mộ đứng trên đống phế tích, hắn không chỉ là muốn giết chết La Hắc, mà còn muốn hành hạ cái tên ác độc này một cách thê thảm nhất.
Sắc mặt La Hắc lúc trắng lúc xanh, nhìn lướt qua quân đoàn Tây giới đã lẫn mất rất xa không biết nên làm gì nữa.
Nếu như La Hắc có thể cổ động quân đoàn Tây giới đồng tâm hợp lực tiêu diệt Sở Mộ, có lẽ hắn còn có hi vọng đánh một trận và giành lại mạng sống. Nhưng mà đại đa số thành viên trong quân đoàn không nguyện ý xuất thủ thì hắn cũng đành bất lực. Hơn nữa, đây rõ ràng là ân oán cá nhân giữa hai cường giả Hồn Hoàng, bọn họ thân là Hồn sủng sư tự do không có lý do gì đưa tính mạng của mình vào vòng xoáy nguy hiểm đó.
Không có cách nào mượn lực lượng quân đoàn, vậy thì đường sống duy nhất chính là chạy trốn.
"Các ngươi, vô luận như thế nào cũng phải ngăn trở hắn."
La Hắc nhanh kêu gọi bốn con Hồn sủng quân chủ đỉnh phong trở về bên cạnh mình.
Hiển nhiên là La Hắc muốn dùng tính mạng chúng nó đổi lấy cơ hội chạy trốn của mình.
Bốn đầu Hồn sủng quân chủ đỉnh phong hợp lực công kích vẫn miễn cưỡng trì hoãn Bạch Yểm Ma đế hoàng chút ít thời gian. Sau đó La Hắc dựa vào tốc độ của Tinh Linh đế hoàng hẳn là có thể chạy thoát khỏi nơi này.
Nhìn thấy La Hắc dùng tính mạng 4 đầu Hồn sủng nhằm kéo dài hơi tàn, Sở Mộ chỉ cười lạnh, mở miệng nói:
"Mạc Tà, giết chúng. Bạch Ma Quỷ, tiếp tục truy sát!"
Lúc nãy Mạc Tà đã bị Tinh Linh đế hoàng và Uyên Thú đế hoàng công kích thương tổn không nhẹ. Sở Mộ đã cho nó ăn dược tề chữa thương cao cấp, hiện tại cần phải nghỉ ngơi một lát, vì thế mới lưu nó lại đối phó 4 đầu Hồn sủng quân chủ đỉnh phong.
Trên người Mạc Tà lẳng lặng bốc cháy Tội Viêm, chín cái đuôi rực lửa nhẹ nhàng huy động đập thẳng xuống đất.
"Ùng ùng ùng!"
Tro bụi tung bay mù mịt che kín tầm mắt, đất đá hỗn loạn lũ lượt bắn về phía 4 đầu Hồn sủng quân chủ đỉnh phong.
Bốn đầu Hồn sủng quân chủ đỉnh phong vội vàng thi triển kỹ năng giải khai đống đất đá, nham thạch bay tới, nhưng tầm nhìn của chúng nó đã bị thu hẹp rất nhiều.
"Ngao ô ô ô!"
"Vù ~!"
Thân ảnh Mạc Tà tựa như tia chớp màu bạc xuyên qua không gian, trảo nhận nóng rực chui vào trong thân thể Băng hệ Hồn sủng cấp quân chủ hầu như không có chút lực cản. Sau đó lực lượng Tội Viêm bùng phát biến nó thành một bãi nước nhầy nhụa dưới mặt đất.
Băng hệ Hồn sủng quân chủ đỉnh phong không thể nào ngăn cản lực lượng đế hoàng công kích, sau khi Mạc Tà hoàn thành một kích lập tức tung người lên tường thành vỡ nát lướt thẳng tới trước.
Sau lưng Mạc Tà là trăm sợi Trường đằng truy đuổi sát nút, trong quá trình đó lần lượt đẩy ngã tường viện, nhà cửa cản trở. Mạc Tà bỗng nhiên đạp không vẽ ra một đường vòng cung tuyệt đẹp áp sát đối phương, chín cái đuôi hoa lệ đồng thời đập xuống.
"Ầm!"
"Rắc rắc!"
Thú hệ Hồn sủng quân chủ đỉnh phong còn chưa kịp thi triển kỹ năng đã bị Mạc Tà đánh trúng, bộ ngực lún xuống thành cái lỗ lớn, xương cốt trực tiếp vỡ vụn, lập tức trọng thương ngã lăn trong đống phế tích không thể bò dậy.
Mạc Tà chiến đấu hiển nhiên là Sở Mộ không cần lo lắng, hắn chậm rãi ngẩng đầu nhìn tới Bạch Ma Quỷ đang hóa thành bóng dáng quỷ mị lướt qua đường phố.
Tốc độ Bạch Ma Quỷ không hề thua kém Tinh Linh đế hoàng, mỗi một lần thi triển Thác Vị Ma Ảnh đều có thể rút ngắn khoảng cách với La Hắc.
Khi La Hắc và Hủy Phong Tinh Linh chạy trốn ra ngoài thành Tây Vực, Bạch Ma Quỷ hoàn thành hai lần Thác Vị Ma Ảnh rốt cuộc cũng tiếp cận được La Hắc.
"Tại sao vứt cũng không xong?"
La Hắc thẹn quá thành giận, trợn tròn mắt nhìn chằm chằm vào Bạch Ma Quỷ, vội vàng thay đổi mệnh lệnh đối với Hủy Phong Tinh Linh.
Hủy Phong Tinh Linh nhanh chóng niệm chú ngữ thi triển kỹ năng, một luồng khí lưu xoay vòng theo hình đinh ốc bao trùm cả khu vực ngoại thành, chỉ chớp mắt đã biến thành hai thanh Phong Liêm đen nhánh.
Tinh Linh đế hoàng thi triển Phong Liêm ẩn chứa lực lượng xuyên thấu kinh khủng, mỗi đạo Phong Liêm dài tới 500 thước trôi nổi phía trên đầu La Hắc.
"Xẹt xẹt!"
Hai đạo Phong Liêm bay tới với tốc độ cực nhanh, một trước một sau từ hai hướng đánh tới Bạch Ma Quỷ.
Bạch Ma Quỷ vốn đang tiếp cận La Hắc, đúng lúc chuẩn bị kỹ năng kết thúc tính mạng hắn, mắt thấy kỹ năng Phong hệ đánh tới liền dứt khoát bỏ qua kỹ năng. Thân thể ở giữa không trung lập tức tan rã, hóa thành trạng thái hư vô.
Hỏa cầu ma diễm đột ngột nổ tung, tiếng nổ lan truyền ra khắp tòa thành rộng lớn. Một luồng năng lượng xung kích mạnh mẽ bắn ra bốn phương tám hướng, hết thảy vật thể nằm trong phạm vi đó đều biến thành tro bụi trong chớp mắt.
"Vù vù vù vù!"
Quân đoàn cấp thống lĩnh và cấp chiến tướng đang trú quân tại trung tâm quảng trường, mấy vạn người nơi đó cũng bị năng lượng xung kích ảnh hưởng, cả quân đoàn chỉnh tề đua nhau đổ rạp như lau sậy trong cơn giông, đội hình phân tán, rời rạc không còn một chút khí thế.
Bộ lạc đầm lầy phía tây phá hủy khoảng chừng ba phần năm tòa thành, thế nhưng Tây Vực thành vẫn còn không ít kiến trúc nguyên vẹn.
Nhưng mà lần này động đất và năng lượng xung kích tràn qua đã phá hủy triệt để, ngay cả tường thành vững chắc cũng sụp đổ ầm ầm, khói bụi tung bay mù mịt. Phố lớn, ngõ nhỏ xuất hiện vô số vết nứt sâu hoắm, nhìn không thấy đáy.
Trong tòa thành, quảng trường xuất hiện hàng loạt hố to hố nhỏ, đủ mọi hình thù, ba gã thủ hạ La Hắc và sáu đầu Hồn sủng quân chủ đỉnh phong đã táng thân trong đợt oanh tạc đầu tiên, không có một người nào may mắn sống sót.
Những thành viên Hồn Chủ đã chạy trốn rất xa, hồi lâu sau bọn họ mới chật vật bò dậy, khuôn mặt người nào người nấy hoảng sợ nhìn tới vị trí mình đứng lúc nãy.
Nếu như mới vừa rồi đám người này không kịp thời chạy trốn, vậy thì trong đống thi thể bên đó đã có phần của bọn họ rồi.
"Thiếu chút nữa là chết oan rồi."
Trong lòng đội ngũ Hồn Chủ vẫn còn sợ hãi, âm thầm cảm thấy may mắn vì sống sót qua tai nạn.
"Thật sự không dám tưởng tượng, người thanh niên kia lại muốn giết giới chủ."
"Tây Vực thành đã bị phá hủy triệt để rồi."
Mấy vạn Hồn sủng sư đang đóng quân tại khu vực trung tâm quảng trường đều tận mắt nhìn thấy hình ảnh ngang tàng của Sở Mộ, trực tiếp giết chết một cường giả Hồn Hoàng đã đành, bây giờ lại còn đuổi giết giới chủ ngay trên lãnh địa của người ta. Tất cả thủ hạ đắc lực và binh lính dưới tay giới chủ cũng chết sạch, quả thật là một chuyện động trời xưa nay hiếm có.
Trong bãi phế tích hỗn độn, một cơn gió lớn nổi lên cuồn cuộn hất tung đống đá vụn cản trở, giới chủ La Hắc và Hủy Phong Tinh Linh chật vật bò ra ngoài.
La Hắc dùng ánh mắt đau khổ nhìn tới thi thể ba gã thủ hạ bị đối phương mạt sát, sắc mặt xám xịt như tro tàn. Nguồn: http://truyenfull.vn
Đồng dạng là đế hoàng nhưng mà Bạch Yểm Ma đế hoàng có lực chiến đấu quá mạnh mẽ. Hồn sủng quân chủ đỉnh phong không có nửa điểm tác dụng, chuẩn đế hoàng cũng không phải là đối thủ của nó.
"Sở Mộ. Ngươi thật sự muốn giết ta? Ta là giới chủ Tây giới, đồng thời còn là môn chủ tiền nhiệm La vực môn. Ngươi giết ta thì đời này đừng mơ tưởng sống an nhàn trong thế giới nhân loại, bao gồm người nhà của ngươi cũng sẽ bị dính líu. Nếu như bây giờ dừng tay, ân oán của chúng ta sẽ lập tức xóa bỏ, ta tuyệt đối không làm khó ngươi."
Giới chủ La Hắc cắn chặt hàm răng, cố gắng chịu đựng khuất nhục trong lòng.
"Giới chủ Tây giới, môn chủ La vực môn?"
Sở Mộ cảm thấy vô cùng buồn cười. Lúc này lại còn dùng thân phận tới hù dọa mình, có tác dụng sao?
Thanh âm còn chưa chấm dứt, lửa giận trong lòng Sở Mộ lại càng bốc cháy mạnh mẽ hơn. Thân là giới chủ, thân là môn chủ lại làm ra chuyện tình táng tận thiên lương, coi mạng người như cỏ rác, chẳng lẽ còn không đáng chết?
Sở Mộ hoàn toàn không cần để ý vấn đề thân phận, ngay cả nguyên lão, trưởng lão cấp bậc cao nhất Yểm Ma cung và Hồn Điện còn không thể làm gì Sở Mộ, lại càng không cần phải nói đến một gã giới chủ nho nhỏ. Cho dù có giết cũng không có người nào dám tới hưng sư vấn tội.
"Rút linh hồn của hắn ra, thiêu đốt một ngày một đêm, để cho hắn từ từ chết đi trong đau khổ."
Sở Mộ đứng trên đống phế tích, hắn không chỉ là muốn giết chết La Hắc, mà còn muốn hành hạ cái tên ác độc này một cách thê thảm nhất.
Sắc mặt La Hắc lúc trắng lúc xanh, nhìn lướt qua quân đoàn Tây giới đã lẫn mất rất xa không biết nên làm gì nữa.
Nếu như La Hắc có thể cổ động quân đoàn Tây giới đồng tâm hợp lực tiêu diệt Sở Mộ, có lẽ hắn còn có hi vọng đánh một trận và giành lại mạng sống. Nhưng mà đại đa số thành viên trong quân đoàn không nguyện ý xuất thủ thì hắn cũng đành bất lực. Hơn nữa, đây rõ ràng là ân oán cá nhân giữa hai cường giả Hồn Hoàng, bọn họ thân là Hồn sủng sư tự do không có lý do gì đưa tính mạng của mình vào vòng xoáy nguy hiểm đó.
Không có cách nào mượn lực lượng quân đoàn, vậy thì đường sống duy nhất chính là chạy trốn.
"Các ngươi, vô luận như thế nào cũng phải ngăn trở hắn."
La Hắc nhanh kêu gọi bốn con Hồn sủng quân chủ đỉnh phong trở về bên cạnh mình.
Hiển nhiên là La Hắc muốn dùng tính mạng chúng nó đổi lấy cơ hội chạy trốn của mình.
Bốn đầu Hồn sủng quân chủ đỉnh phong hợp lực công kích vẫn miễn cưỡng trì hoãn Bạch Yểm Ma đế hoàng chút ít thời gian. Sau đó La Hắc dựa vào tốc độ của Tinh Linh đế hoàng hẳn là có thể chạy thoát khỏi nơi này.
Nhìn thấy La Hắc dùng tính mạng 4 đầu Hồn sủng nhằm kéo dài hơi tàn, Sở Mộ chỉ cười lạnh, mở miệng nói:
"Mạc Tà, giết chúng. Bạch Ma Quỷ, tiếp tục truy sát!"
Lúc nãy Mạc Tà đã bị Tinh Linh đế hoàng và Uyên Thú đế hoàng công kích thương tổn không nhẹ. Sở Mộ đã cho nó ăn dược tề chữa thương cao cấp, hiện tại cần phải nghỉ ngơi một lát, vì thế mới lưu nó lại đối phó 4 đầu Hồn sủng quân chủ đỉnh phong.
Trên người Mạc Tà lẳng lặng bốc cháy Tội Viêm, chín cái đuôi rực lửa nhẹ nhàng huy động đập thẳng xuống đất.
"Ùng ùng ùng!"
Tro bụi tung bay mù mịt che kín tầm mắt, đất đá hỗn loạn lũ lượt bắn về phía 4 đầu Hồn sủng quân chủ đỉnh phong.
Bốn đầu Hồn sủng quân chủ đỉnh phong vội vàng thi triển kỹ năng giải khai đống đất đá, nham thạch bay tới, nhưng tầm nhìn của chúng nó đã bị thu hẹp rất nhiều.
"Ngao ô ô ô!"
"Vù ~!"
Thân ảnh Mạc Tà tựa như tia chớp màu bạc xuyên qua không gian, trảo nhận nóng rực chui vào trong thân thể Băng hệ Hồn sủng cấp quân chủ hầu như không có chút lực cản. Sau đó lực lượng Tội Viêm bùng phát biến nó thành một bãi nước nhầy nhụa dưới mặt đất.
Băng hệ Hồn sủng quân chủ đỉnh phong không thể nào ngăn cản lực lượng đế hoàng công kích, sau khi Mạc Tà hoàn thành một kích lập tức tung người lên tường thành vỡ nát lướt thẳng tới trước.
Sau lưng Mạc Tà là trăm sợi Trường đằng truy đuổi sát nút, trong quá trình đó lần lượt đẩy ngã tường viện, nhà cửa cản trở. Mạc Tà bỗng nhiên đạp không vẽ ra một đường vòng cung tuyệt đẹp áp sát đối phương, chín cái đuôi hoa lệ đồng thời đập xuống.
"Ầm!"
"Rắc rắc!"
Thú hệ Hồn sủng quân chủ đỉnh phong còn chưa kịp thi triển kỹ năng đã bị Mạc Tà đánh trúng, bộ ngực lún xuống thành cái lỗ lớn, xương cốt trực tiếp vỡ vụn, lập tức trọng thương ngã lăn trong đống phế tích không thể bò dậy.
Mạc Tà chiến đấu hiển nhiên là Sở Mộ không cần lo lắng, hắn chậm rãi ngẩng đầu nhìn tới Bạch Ma Quỷ đang hóa thành bóng dáng quỷ mị lướt qua đường phố.
Tốc độ Bạch Ma Quỷ không hề thua kém Tinh Linh đế hoàng, mỗi một lần thi triển Thác Vị Ma Ảnh đều có thể rút ngắn khoảng cách với La Hắc.
Khi La Hắc và Hủy Phong Tinh Linh chạy trốn ra ngoài thành Tây Vực, Bạch Ma Quỷ hoàn thành hai lần Thác Vị Ma Ảnh rốt cuộc cũng tiếp cận được La Hắc.
"Tại sao vứt cũng không xong?"
La Hắc thẹn quá thành giận, trợn tròn mắt nhìn chằm chằm vào Bạch Ma Quỷ, vội vàng thay đổi mệnh lệnh đối với Hủy Phong Tinh Linh.
Hủy Phong Tinh Linh nhanh chóng niệm chú ngữ thi triển kỹ năng, một luồng khí lưu xoay vòng theo hình đinh ốc bao trùm cả khu vực ngoại thành, chỉ chớp mắt đã biến thành hai thanh Phong Liêm đen nhánh.
Tinh Linh đế hoàng thi triển Phong Liêm ẩn chứa lực lượng xuyên thấu kinh khủng, mỗi đạo Phong Liêm dài tới 500 thước trôi nổi phía trên đầu La Hắc.
"Xẹt xẹt!"
Hai đạo Phong Liêm bay tới với tốc độ cực nhanh, một trước một sau từ hai hướng đánh tới Bạch Ma Quỷ.
Bạch Ma Quỷ vốn đang tiếp cận La Hắc, đúng lúc chuẩn bị kỹ năng kết thúc tính mạng hắn, mắt thấy kỹ năng Phong hệ đánh tới liền dứt khoát bỏ qua kỹ năng. Thân thể ở giữa không trung lập tức tan rã, hóa thành trạng thái hư vô.