Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Sủng Mị

Chương 700: Nguy hiểm trùng trùng



Thật ra Sở Mộ không biết nguyên nhân trong đó, Thiên Thính không có hoài nghi Mạc Tà là một câu nói vô tình của vị nguyên lão thần bí kia.
Ban đầu nguyên lão âm thầm cho người đi theo bảo vệ Sở Mộ, phát hiện Sở Mộ bị Thiên Thính ngó chừng lập tức ra mặt ngăn cản. Đồng thời nói rằng thân phận Sở Mộ là thiếu chủ Hồn Điện, nhi tử của cường giả Tôn vị.
Tôn vị có thân phận đặc thù tại Hồn Điện, ngoài ra vẫn có thể giữ chức bên trong thế lực Hồn Minh. Chức vụ của người kia là Tinh Tuyệt trong Thập Lục Tuyệt, coi như là lãnh đạo trực tiếp của Thiên Thính.
Minh chủ vì không muốn bại lộ chuyện này ra ngoài mới phái Thiên Thính vốn ít bị chú ý đi thi hành. Nếu như Thiên Thính mạnh mẽ hạ thủ với Sở Mộ, lấy tính cách Tinh Tuyệt khẳng định sẽ xuất thủ giết hắn không chút do dự.
Chuyện này vốn phụng chỉ Minh chủ đi lần, Minh chủ đã dặn dò cẩn thận phải làm việc thận trọng. Vì thế Thiên Thính đành phải liên lạc với nguyên lão, bảo rằng Sở Mộ trong lúc vô tình nhặt được bảo vật của Hồn Minh, hắn nhất định phải mang về báo cáo Minh chủ.
Khi nguyên lão hỏi đó là bảo vật gì, Thiên Thính cũng không thể biểu hiện khẩn trương, giả bộ bình tĩnh nói là một món đồ tương đối trọng yếu, tác dụng không lớn nhưng lại có ý nghĩa với Minh chủ.
Thiên Thính biết nếu như mình nói rằng thứ kia cực kỳ trọng yếu, là bảo vật bí mật của Hồn Minh, Minh chủ nhiều lần dặn dò cẩn thận. Đến lúc đó vị nguyên lão cáo già này sẽ lập tức cho người đi điều tra, tự nhiên sẽ mang đến phiền toái đối với hành động của hắn.
Ở cảnh thứ chín, Sở Mộ triệu hồi ra Hồn sủng cấp đế hoàng là một đầu Thất Tội Hồ.
Khi đó nguyên lão mới bừng tỉnh đại rồi, cho rằng Thiên Thính ám chỉ chính là Thất Tội Hồ - Đọa Lạc Viêm Quân của Sở Mộ.
Nhưng Thiên Thính lại có suy nghĩ khác, trong lòng tràn đầy nghi hoặc không dám vội vàng xác nhận. Hắn nhớ là Minh chủ từng nói đã tự tay hạ cấm chế lên trên trứng Hồn sủng, trong vòng mười năm không thể nào nở ra ấu sủng. Nhưng mà Thất Tội Hồ cấp đế hoàng này xuất hiện quá mức đột ngột rồi, chính là vì điều này mới giảm bớt nghi ngờ trong lòng hắn.
Nguyên lão là nhân vật nào chứ? Nếu muốn chơi trò tâm lý chiến thuật, Thiên Thính chỉ là một đứa con nít chưa đủ kinh nghiệm.
Bởi vì như thế, thời điểm Sở Mộ triệu hồi ra Thất Tội Hồ, nguyên lão bày ra bộ dáng trấn định, lẽ thẳng khí hùng nói một câu:
"Ừ, ngươi xem đi, đầu Hồn sủng này thiên phú tốt không?"
Nguyên lão vừa nói như thế, Thiên Thính lập tức nghĩ theo chiều hướng Thất Tội Hồ rất có thể là nguyên lão và cường giả Tôn vị kia tặng cho Sở Mộ.
Thất Tội Hồ là Hồn sủng quân chủ hoàn mỹ, chỉ khi nào đạt tới cấp bậc Hồn Chủ mới không gặp phải tình huống trốn tránh. Cho dù Thất Tội Hồ cực kỳ hiếm thấy, nhưng đưa vào trong lĩnh vực đế hoàng cũng không phải là thứ gì lớn lao. Đối với nhân vật như Thiên Thính lại càng không lọt vào mắt.
Lúc ấy Thiên Thính lập tức lộ ra thần sắc khinh bỉ, âm thầm đánh giá lại nhân phẩm của nguyên lão và cường giả Tôn vị kia. Các ngươi len lén đưa cho tiểu bối một con Hồn sủng nghịch thiên như vậy, đây không phải là cố ý phá hư quy tắc Thiên Hạ Quyết hay sao?
Thiên Thính là nhân vật đứng đầu Tứ Tịch, nếu như thanh niên đồng lứa được trưởng bối đưa cho Hồn sủng quá mạnh sẽ có quyền cấm thi. Phần thưởng vinh quang cũng bị tịch thu.
Hết lần này tới lần khác Thiên Thính bây giờ không muốn đắc tội nguyên lão, tránh cho lão cáo già này nhìn ra cái gì mờ ám. Vì thế hắn dứt khoát mở một con mắt, nhắm một con mắt bỏ qua chuyện này.
Nếu như Thất Tội Hồ là nguyên lão và cường giả Tôn vị đưa cho Sở Mộ, Thiên Thính hiển nhiên sẽ loại trừ Mạc Tà ra ngoài danh sách kiểm tra. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Kết quả là trong quá trình Thiên Thính điều tra Sở Mộ, căn bản không có ý thức được quả trứng Hồn sủng bị Minh chủ hạ cấm chế đã sớm nở ra. Hơn nữa vẫn luôn đi theo bên cạnh Sở Mộ, dị biến thành Thất Tội Hồ.
Dĩ nhiên, Sở Mộ bảo trì bình thản là điểm mấu chốt quan trọng nhất. Lúc nãy Thiên Thính vừa thị uy một cái, Sở Mộ vội vàng thề thốt tỏ ý cương quyết không giao ra Mạc Tà sẽ làm cho sự tình bại lộ ngay lập tức.
Trải qua một phen tự hỏi cực nhanh, Sở Mộ cảm thấy trước hết nên tìm cách trì hoãn đối phương. Hắn liền mở miệng nói với Thiên Thính:
"Ta không biết ngươi đang nói chuyện gì, ta chỉ có Chập Long Noãn, cách đây không lâu mới vừa nở ra ấu sủng."
"Đừng có giả bộ với ta, không những là Chập Long Noãn, ngay cả trứng Hồn sủng bị hạ cấm chế cũng phải giao ra đây. Nếu không, ta bảo đảm ngươi không thể sống qua đêm nay."
Thiên Thính đã bắt đầu mất đi kiên nhẫn, gằn giọng nói.
"Trứng Hồn sủng bị hạ cấm chế? Ta làm sao có thứ đó?"
Sở Mộ liền phản bác, khí thế cũng không hề thua kém.
Thiên Thính thật sự nổi giận, trực tiếp nắm lấy cổ áo Sở Mộ.
Lúc nãy Sở Mộ có vẻ chấn kinh đã cho thấy đồ vật nằm trên tay hắn, Thiên Thính có ngốc cỡ nào cũng phải nhìn ra được điểm này.
Thế mà bây giờ tiểu tử này lại còn giả bộ hồ đồ, đúng là không đặt hắn vào trong mắt rồi. Chẳng lẽ cho rằng nơi này là Hồn Điện nên hắn không dám động thủ?
"Thiên Thính, hậu bối không hiểu chuyện, nên giáo dục, từ từ giáo dục là được rồi. Không cần thiết sử dụng hồn kỹ nha!"
Lúc này một người nam tử trung niên từ đằng xa đi tới.
Thiên Thính sửng sốt xoay người lại, lát sau mới phát hiện một nam tử có hai hàng tóc mai trắng xóa xuất hiện ở trong đình viện từ lúc nào không biết. Hơn nữa, người này còn phá vỡ bức tường hồn niệm cản trở nhưng hắn vẫn không có phát hiện.
Người nam tử đi tới bên cạnh Thiên Thính, nhẹ nhàng đặt tay lên bả vai hắn, ý bảo nên tập trung khống chế cơn giận của mình.
Khuôn mặt Thiên Thính lộ vẻ quái dị nhưng không dám phản kháng, đành phải hít vào một hơi thật sâu áp chế lửa giận trong lòng xuống.
Sở Mộ nhìn vị nam tử bỗng nhiên xuất hiện này mà âm thầm giật mình, Thiên Thính ở Thiên Hạ thành dù sao cũng là người mạnh nhất, địa vị cao quý vô cùng. Tại sao vị nam tử này chỉ nói một câu lại có thể chèn ép hắn? Hơn nữa, còn lộ ra bộ mặt cổ quái như vậy.
"Thiếu chủ, lão già này là nguyên lão, xem ra ngươi được cứu rồi."
Thanh âm Ly lão nhi lập tức bay ra.
"Nguyên lão, thực lực của hắn rất mạnh sao?"
Sở Mộ vội vàng hỏi.
"Mạnh, không phải mạnh bình thường đâu! Lão nhân này đoán chừng gọi ra một con thứ sủng cũng có thể giết rớt Thiên Thính."
Ly lão nhi cười nói.
Dùng thứ sủng tiêu diệt đứng đầu Tứ Tịch - Thiên Thính? Trong lòng Sở Mộ kinh hãi một trận, đúng là nhìn không ra lão nam nhân sắc mặt ôn hòa này lại cường hãn cỡ đó.
"Đáng tín nhiệm không?"
Sở Mộ nghi ngờ hỏi.
"Hắn họ Liễu, ngươi cảm thấy có thể tín nhiệm không?"
Ly lão nhi liền hỏi ngược lại.
Lúc nãy Sở Mộ quá mức khẩn trương đã vô tình bỏ qua chi tiết này.
"Ngươi tốt nhất là nói thật cho hắn biết, như vậy hắn sẽ giúp ngươi tìm được chuyển cơ, giấu diếm ngược lại rất dễ tạo thành hậu quả xấu. Dù sao ngươi bây giờ phải dựa vào hắn mới có cơ hội lưu lại tiểu hồ ly. Phải biết rằng Thiên Thính không phải là đèn cạn dầu, có lẽ hiện tại hắn không ý thức được Thiên Thương Thanh Chập Long mang đi trứng Hồn sủng là tiểu hồ ly. Nhưng chỉ cần ngươi không giao ra đồ vật phù hợp, hắn sẽ dời mục tiêu lên đầu Thất Tội Hồ. Sau đó tiến hành truy xét sẽ có thể tìm ra tin tức Hồn sủng liên tục dị biến."
Ly lão nhi vội vàng nhắc nhở.
Sở Mộ gật đầu, lập tức điều chỉnh tinh thần nhìn hai người kia giằng co với nhau.
"Nguyên lão, ta đã chờ đợi Thiên Hạ Quyết kết thúc rồi, bây giờ phải nhanh chóng trở về Hồn Minh phục mệnh. Ta đã bày tỏ đủ khách khí và chân thành rồi, nguyên lão lúc này đi ra ngăn cản chẳng lẽ muốn chiếm đoạt đồ vật của Minh chủ?"
Thiên Thính dùng ngữ khí hòa hoãn nói với nguyên lão.
"Hiển nhiên là không!"
Khuôn mặt nguyên lão hiện lên một nụ cười ôn hòa, chậm rãi đi đến bên cạnh Sở Mộ rồi nói:
"Sở Thần, thời điểm ngươi ở trên Tù đảo có phải là không cẩn thận lượm được một thứ vốn không thuộc về ngươi?"
Chương trước Chương tiếp
Loading...