Sủng Mị
Chương 657: Huyết Thú tế đàn
"Sở Thần bây giờ đã có thực lực một mình quét ngang tất cả tuyển thủ bậc thang thứ hai. Những cường giả mà chúng ta ngưỡng mộ đều bị hắn bóp chết dễ dàng."
Trên mặt Thượng Hằng lộ vẻ cảm khái, thở ra một hơi thật dài.
"Nói không chừng người này còn đang cất giấu chủ sủng?"
Triệu Thừa cười nói chen vào.
"Không thể? Hắn còn có chủ sủng nào khác hả? Mấy con Hồn sủng hiện tại đã biến thái lắm rồi."
Những thành viên Hồn Điện ở gần đó liền kinh ngạc kêu lên.
Tại chỗ này cũng có không ít thành viên Hồn Điện tận mắt nhìn thấy Sở Mộ đánh một trận với Khương Nghĩa Đằng. Các vị trưởng lão Hồn Điện và cao tầng khác hoàn toàn không có ý kiến gì đối với Bạch Yểm Ma của Sở Mộ. Bọn họ chỉ là thành viên cấp thấp còn có thể nói gì đây? Ngược lại cả đám bọn họ liên tục kinh ngạc khi thấy Sở Mộ biểu hiện ra khí thế chiến đấu dũng mãnh tới cực điểm, từng bước từng bước mang lại vui mừng thật lớn cho thế lực Hồn Điện. Vì thế đại đa số thành viên Hồn Điện đều hi vọng Sở Mộ tiếp tục phấn đấu giành lấy vinh quang cuối cùng.
"Ha ha, ta thuận miệng nói chơi thôi! Hắn làm sao có thể ẩn giấu chủ sủng nào khác chứ? Ha ha ha!”
Trong đại sảnh ban tổ chức Thiên Hạ Quyết.
"Từ dấu hiệu phong ấn không ổn định cho thấy Huyết Thú rất có thể đã tăng trưởng thực lực."
Tứ Tịch Hải Thu cau mày nói.
"Trước khi bị phong ấn chẳng qua là một con Hồn sủng cao đẳng quân chủ, ý của ngươi là bây giờ đã tăng cường lên tới quân chủ đỉnh phong?"
"Khả năng tương đối lớn, lúc nãy ta cố ý đi thăm dò một phen, phát hiện huyết khí trong khu vực đó rất nặng nề."
Diệp Đào mới vừa hoàn thành điều tra tình huống của Bất Hủ thành, sau khi quay trở lại đã vội vàng triệu tập hội nghị cao tầng.
"Tại sao không nói sớm? Những người chịu trách nhiệm kiểm tra chuyện này đã phạm phải sai lầm rất lớn."
Hải Thu tức giận nói.
"Nếu như là quân chủ đỉnh phong thì có bao nhiêu tuyển thủ tới nơi đó cũng sẽ toàn diệt, hi vọng bây giờ đuổi tới vẫn còn kịp. Ta tự mình đi một chuyến làm suy giảm thực lực Huyết Thú xuống một ít."
Diệp Đào lập tức đứng dậy.
Hồn sủng quân chủ đỉnh phong chính là cấp bậc tử thần đối với tuyển thủ bậc thang thứ hai, nếu không kịp thời chạy tới sẽ có rất nhiều thanh niên cao thủ bị mất mạng oan uổng.
Dưới tình huống bình thường, vinh quang cao nhất tại bậc thang thứ hai sẽ được thiết lập độ khó tương đương với mười đoạn cao đẳng quân chủ. Hơn nữa, thường thường tuyển thủ cần phải thành lập đội ngũ vây công mới có thể giết chết. Hiện tại thực lực Huyết Thú đã tăng cường hai cấp bậc, khẳng định không có bất kỳ tuyển thủ nào đủ khả năng giành lấy vinh quang cuối cùng.
"Tuyển thủ phải đi đường mười ngày mới có thể tới Huyết Thú tế đàn. Diệp Đào ngươi động tác nhanh một chút, đánh bị thương đầu quân chủ đỉnh phong kia đi, sau đó để cho đám tuyển thủ vây công hẳn là không xảy ra vấn đề gì lớn."
Hải Thu nói.
Diệp Đào gật đầu một cái, lập tức cất bước rời khỏi đại sảnh, vội vàng tiến nhập Bất Hủ thành lần nữa.
Bởi vì Hồn sủng bị phong ấn thiếu hụt chiến đấu lâu ngày, phần lớn chúng nó sẽ bị suy giảm thực lực. Nhưng mà cũng có một ít Hồn sủng sinh mệnh lực ngoan cường có thể thông qua hoàn cảnh ác liệt để rèn luyện thân thể. Sau đó trải qua năm tháng lâu dài từ từ đột phá thực lực.
"Sở Mộ, ngươi tận lực bảo tồn lực chiến đấu, nhất là chủ sủng phải ở trạng thái toàn thịnh. Vinh quang cuối cùng cảnh thứ chín không có đơn giản như bề ngoài đâu!"
Diệp Khuynh Tư nói với Sở Mộ.
Sở Mộ gật đầu, lập tức niệm chú ngữ triệu hoán Quỷ Khung Quân Vương và Phược Phong Linh ra trước mặt mình.
Quỷ Khung Quân Vương đã đạt đến chín đoạn hai giai, cộng thêm hiệu quả cấp tám hồn giáp và kỹ năng Quân Vương Quỷ Biến có thể ngăn cản chính diện Hồn sủng trung đẳng quân chủ. Trận chiến kế tiếp sẽ lấy nó làm chủ lực, trách nhiệm hỗ trợ giao cho Diệp Hoàn Sinh và Cẩn Nhu công chúa.
Cẩn Nhu công chúa lựa chọn lộ tuyến đi thẳng tới Huyết Thú tế đàn, cũng là con đường ngắn nhất giúp cho bốn người giảm bớt không ít thời gian. Chỉ qua mấy ngày dần dần đuổi kịp những tuyển thủ khác.
Dựa theo bọn họ đoán chừng, chỉ cần đi thêm đại khái hai ngày sẽ có thể tới địa điểm Huyết Thú tế đàn.
Vốn là Cẩn Nhu công chúa dự tính chỉ mất thời gian bảy ngày đi đường, nhưng bởi vì trên đường bị các loại sinh vật hoang dã và tuyển thủ quấy nhiễu, cho nên đến ngày thứ tám hoặc chín mới có thể tới nơi.
Chiến Dã khẳng định không thể nào kiên trì trong quãng thời gian dài như vậy. Sau khi kết thúc trận chiến với đội ngũ Tiếu An, Sở Mộ đã thu hồi Chiến Dã vào trong không gian Hồn sủng, cho nó nghỉ ngơi thật tốt nhằm khôi phục năng lực Đoạn Chi Trọng Sinh trở về như cũ.
Ngày thứ tám.
Bốn người Sở Mộ rốt cuộc tiến vào phạm vi Huyết Thú tế đàn.
Huyết Thú tế đàn là một quảng trường rộng lớn, toàn bộ khu vực tế đàn có hình dạng kỳ lạ, phân ra mười hai góc cạnh rõ ràng, mỗi một cạnh của tế đàn chiếm cứ phần diện tích rất lớn trong Bất Hủ thành.
Từ vị trí trung tâm tế đàn kéo dài ra đến đường biên có rất nhiều điêu khắc ma văn và cột đá, những cột trụ này cao gần ba mươi thước có màu xám trắng, phía trên dính đầy tro bụi thời gian lộ ra khí tức tang thương và cổ kính.
Mặt ngoài mười hai đường biên chia ra có mười hai lối đi tiến vào tế đàn, hai bên những con đường này do từng dãy cột trụ to lớn tạo thành bức tường. Chuyện tình làm cho lòng người kinh hãi nhất chính là tế đàn chiếm cứ diện tích rất lớn, nhưng lại tồn tại vô số tượng đá hình thù quái dị, phần lớn tượng đá rất giống với các loại sinh vật hung tàn, bề ngoài sống động y như thật. Càng tiến sâu vào trong tế đàn, số lượng tượng đá và kích thước cũng từ từ gia tăng.
"Ta đi trước dò thám."
Diệp Hoàn Sinh xung phong nhận việc, khống chế chín đoạn trung giai Ban Lan Ma Hổ tiến vào tế đàn điều tra tình hình.
Hai hàng tượng đá được sắp xếp vô cùng chỉnh tề ở hai bên đường, trên người mỗi tượng đá đều có lân giáp rõ ràng, hình thể cường tráng hơn nhân loại nhiều lắm, bề ngoài giống như là sinh vật bò sát đứng thẳng lên.
Trong đó có một vài con đầu đội mũ giáp lộ vẻ uy nghiêm và khí khái, đặc thù nhất chính là chúng nó có cái đuôi dài tương tự tắc kè.
Bốn người bọn họ chưa từng thấy qua chủng tộc sinh vật này, cho nên không thể nào biết được tên gọi và đặc điểm. Chỉ tạm thời nghĩ rằng đây là những bức tượng nghệ thuật được sắp đặt trong Bất Hủ thành.
"À, sinh vật phong ấn tại Huyết Thú tế đàn mạnh cỡ nào vậy? Khẳng định không phải là trung đẳng quân chủ, ít nhất cũng mạnh hơn cao đẳng quân chủ đúng không?"
Diệp Hoàn Sinh quay đầu lại hỏi.
"Hẳn là nằm trong khoảng cao đẳng quân chủ và quân chủ đỉnh phong."
Cẩn Nhu công chúa lập tức đưa ra nhận định tương đối chính xác.
"Chỉ mong là ở cấp thấp nhất …."
Diệp Hoàn Sinh đang nói chuyện đột nhiên ý thức được cái gì đó, vội vàng nuốt ngược mấy chữ còn lại vào trong họng.
Không biết là xảy ra chuyện gì, nhưng Diệp Hoàn Sinh và Ban Lan Ma Hổ bỗng nhiên quay ngược trở lại cắm đầu chạy như điên như cuồng, mồ hôi lạnh liên tục đổ ra ướt trán.
"Chuyện gì xảy ra?"
Ba người kia lấy làm nghi hoặc, vội vàng hỏi.
Sở Mộ, Diệp Khuynh Tư và Cẩn Nhu công chúa vốn đi theo phía sau Diệp Hoàn Sinh, bản thân bọn họ không có cảm thấy chỗ nào không ổn cả.
"Ờ ờ, hình như… như là pho tượng... sống... sống lại!"
Diệp Hoàn Sinh mở miệng mắng to một câu.
Ánh mắt ba người lập tức rơi vào chỗ pho tượng đá gần nhất, bắt đầu quan sát cẩn thận.
Chẳng qua là bất kể bọn họ tra xét như thế nào, pho tượng đá vẫn cứ đứng yên như cũ, hoàn toàn không có một chút dấu hiệu khác lạ nào. Hơn nữa nếu như nói điêu khắc còn sống, ở khoảng cách gần như vậy bọn họ không thể nào không nhận ra khí tức sinh mạng.
Trên mặt Thượng Hằng lộ vẻ cảm khái, thở ra một hơi thật dài.
"Nói không chừng người này còn đang cất giấu chủ sủng?"
Triệu Thừa cười nói chen vào.
"Không thể? Hắn còn có chủ sủng nào khác hả? Mấy con Hồn sủng hiện tại đã biến thái lắm rồi."
Những thành viên Hồn Điện ở gần đó liền kinh ngạc kêu lên.
Tại chỗ này cũng có không ít thành viên Hồn Điện tận mắt nhìn thấy Sở Mộ đánh một trận với Khương Nghĩa Đằng. Các vị trưởng lão Hồn Điện và cao tầng khác hoàn toàn không có ý kiến gì đối với Bạch Yểm Ma của Sở Mộ. Bọn họ chỉ là thành viên cấp thấp còn có thể nói gì đây? Ngược lại cả đám bọn họ liên tục kinh ngạc khi thấy Sở Mộ biểu hiện ra khí thế chiến đấu dũng mãnh tới cực điểm, từng bước từng bước mang lại vui mừng thật lớn cho thế lực Hồn Điện. Vì thế đại đa số thành viên Hồn Điện đều hi vọng Sở Mộ tiếp tục phấn đấu giành lấy vinh quang cuối cùng.
"Ha ha, ta thuận miệng nói chơi thôi! Hắn làm sao có thể ẩn giấu chủ sủng nào khác chứ? Ha ha ha!”
Trong đại sảnh ban tổ chức Thiên Hạ Quyết.
"Từ dấu hiệu phong ấn không ổn định cho thấy Huyết Thú rất có thể đã tăng trưởng thực lực."
Tứ Tịch Hải Thu cau mày nói.
"Trước khi bị phong ấn chẳng qua là một con Hồn sủng cao đẳng quân chủ, ý của ngươi là bây giờ đã tăng cường lên tới quân chủ đỉnh phong?"
"Khả năng tương đối lớn, lúc nãy ta cố ý đi thăm dò một phen, phát hiện huyết khí trong khu vực đó rất nặng nề."
Diệp Đào mới vừa hoàn thành điều tra tình huống của Bất Hủ thành, sau khi quay trở lại đã vội vàng triệu tập hội nghị cao tầng.
"Tại sao không nói sớm? Những người chịu trách nhiệm kiểm tra chuyện này đã phạm phải sai lầm rất lớn."
Hải Thu tức giận nói.
"Nếu như là quân chủ đỉnh phong thì có bao nhiêu tuyển thủ tới nơi đó cũng sẽ toàn diệt, hi vọng bây giờ đuổi tới vẫn còn kịp. Ta tự mình đi một chuyến làm suy giảm thực lực Huyết Thú xuống một ít."
Diệp Đào lập tức đứng dậy.
Hồn sủng quân chủ đỉnh phong chính là cấp bậc tử thần đối với tuyển thủ bậc thang thứ hai, nếu không kịp thời chạy tới sẽ có rất nhiều thanh niên cao thủ bị mất mạng oan uổng.
Dưới tình huống bình thường, vinh quang cao nhất tại bậc thang thứ hai sẽ được thiết lập độ khó tương đương với mười đoạn cao đẳng quân chủ. Hơn nữa, thường thường tuyển thủ cần phải thành lập đội ngũ vây công mới có thể giết chết. Hiện tại thực lực Huyết Thú đã tăng cường hai cấp bậc, khẳng định không có bất kỳ tuyển thủ nào đủ khả năng giành lấy vinh quang cuối cùng.
"Tuyển thủ phải đi đường mười ngày mới có thể tới Huyết Thú tế đàn. Diệp Đào ngươi động tác nhanh một chút, đánh bị thương đầu quân chủ đỉnh phong kia đi, sau đó để cho đám tuyển thủ vây công hẳn là không xảy ra vấn đề gì lớn."
Hải Thu nói.
Diệp Đào gật đầu một cái, lập tức cất bước rời khỏi đại sảnh, vội vàng tiến nhập Bất Hủ thành lần nữa.
Bởi vì Hồn sủng bị phong ấn thiếu hụt chiến đấu lâu ngày, phần lớn chúng nó sẽ bị suy giảm thực lực. Nhưng mà cũng có một ít Hồn sủng sinh mệnh lực ngoan cường có thể thông qua hoàn cảnh ác liệt để rèn luyện thân thể. Sau đó trải qua năm tháng lâu dài từ từ đột phá thực lực.
"Sở Mộ, ngươi tận lực bảo tồn lực chiến đấu, nhất là chủ sủng phải ở trạng thái toàn thịnh. Vinh quang cuối cùng cảnh thứ chín không có đơn giản như bề ngoài đâu!"
Diệp Khuynh Tư nói với Sở Mộ.
Sở Mộ gật đầu, lập tức niệm chú ngữ triệu hoán Quỷ Khung Quân Vương và Phược Phong Linh ra trước mặt mình.
Quỷ Khung Quân Vương đã đạt đến chín đoạn hai giai, cộng thêm hiệu quả cấp tám hồn giáp và kỹ năng Quân Vương Quỷ Biến có thể ngăn cản chính diện Hồn sủng trung đẳng quân chủ. Trận chiến kế tiếp sẽ lấy nó làm chủ lực, trách nhiệm hỗ trợ giao cho Diệp Hoàn Sinh và Cẩn Nhu công chúa.
Cẩn Nhu công chúa lựa chọn lộ tuyến đi thẳng tới Huyết Thú tế đàn, cũng là con đường ngắn nhất giúp cho bốn người giảm bớt không ít thời gian. Chỉ qua mấy ngày dần dần đuổi kịp những tuyển thủ khác.
Dựa theo bọn họ đoán chừng, chỉ cần đi thêm đại khái hai ngày sẽ có thể tới địa điểm Huyết Thú tế đàn.
Vốn là Cẩn Nhu công chúa dự tính chỉ mất thời gian bảy ngày đi đường, nhưng bởi vì trên đường bị các loại sinh vật hoang dã và tuyển thủ quấy nhiễu, cho nên đến ngày thứ tám hoặc chín mới có thể tới nơi.
Chiến Dã khẳng định không thể nào kiên trì trong quãng thời gian dài như vậy. Sau khi kết thúc trận chiến với đội ngũ Tiếu An, Sở Mộ đã thu hồi Chiến Dã vào trong không gian Hồn sủng, cho nó nghỉ ngơi thật tốt nhằm khôi phục năng lực Đoạn Chi Trọng Sinh trở về như cũ.
Ngày thứ tám.
Bốn người Sở Mộ rốt cuộc tiến vào phạm vi Huyết Thú tế đàn.
Huyết Thú tế đàn là một quảng trường rộng lớn, toàn bộ khu vực tế đàn có hình dạng kỳ lạ, phân ra mười hai góc cạnh rõ ràng, mỗi một cạnh của tế đàn chiếm cứ phần diện tích rất lớn trong Bất Hủ thành.
Từ vị trí trung tâm tế đàn kéo dài ra đến đường biên có rất nhiều điêu khắc ma văn và cột đá, những cột trụ này cao gần ba mươi thước có màu xám trắng, phía trên dính đầy tro bụi thời gian lộ ra khí tức tang thương và cổ kính.
Mặt ngoài mười hai đường biên chia ra có mười hai lối đi tiến vào tế đàn, hai bên những con đường này do từng dãy cột trụ to lớn tạo thành bức tường. Chuyện tình làm cho lòng người kinh hãi nhất chính là tế đàn chiếm cứ diện tích rất lớn, nhưng lại tồn tại vô số tượng đá hình thù quái dị, phần lớn tượng đá rất giống với các loại sinh vật hung tàn, bề ngoài sống động y như thật. Càng tiến sâu vào trong tế đàn, số lượng tượng đá và kích thước cũng từ từ gia tăng.
"Ta đi trước dò thám."
Diệp Hoàn Sinh xung phong nhận việc, khống chế chín đoạn trung giai Ban Lan Ma Hổ tiến vào tế đàn điều tra tình hình.
Hai hàng tượng đá được sắp xếp vô cùng chỉnh tề ở hai bên đường, trên người mỗi tượng đá đều có lân giáp rõ ràng, hình thể cường tráng hơn nhân loại nhiều lắm, bề ngoài giống như là sinh vật bò sát đứng thẳng lên.
Trong đó có một vài con đầu đội mũ giáp lộ vẻ uy nghiêm và khí khái, đặc thù nhất chính là chúng nó có cái đuôi dài tương tự tắc kè.
Bốn người bọn họ chưa từng thấy qua chủng tộc sinh vật này, cho nên không thể nào biết được tên gọi và đặc điểm. Chỉ tạm thời nghĩ rằng đây là những bức tượng nghệ thuật được sắp đặt trong Bất Hủ thành.
"À, sinh vật phong ấn tại Huyết Thú tế đàn mạnh cỡ nào vậy? Khẳng định không phải là trung đẳng quân chủ, ít nhất cũng mạnh hơn cao đẳng quân chủ đúng không?"
Diệp Hoàn Sinh quay đầu lại hỏi.
"Hẳn là nằm trong khoảng cao đẳng quân chủ và quân chủ đỉnh phong."
Cẩn Nhu công chúa lập tức đưa ra nhận định tương đối chính xác.
"Chỉ mong là ở cấp thấp nhất …."
Diệp Hoàn Sinh đang nói chuyện đột nhiên ý thức được cái gì đó, vội vàng nuốt ngược mấy chữ còn lại vào trong họng.
Không biết là xảy ra chuyện gì, nhưng Diệp Hoàn Sinh và Ban Lan Ma Hổ bỗng nhiên quay ngược trở lại cắm đầu chạy như điên như cuồng, mồ hôi lạnh liên tục đổ ra ướt trán.
"Chuyện gì xảy ra?"
Ba người kia lấy làm nghi hoặc, vội vàng hỏi.
Sở Mộ, Diệp Khuynh Tư và Cẩn Nhu công chúa vốn đi theo phía sau Diệp Hoàn Sinh, bản thân bọn họ không có cảm thấy chỗ nào không ổn cả.
"Ờ ờ, hình như… như là pho tượng... sống... sống lại!"
Diệp Hoàn Sinh mở miệng mắng to một câu.
Ánh mắt ba người lập tức rơi vào chỗ pho tượng đá gần nhất, bắt đầu quan sát cẩn thận.
Chẳng qua là bất kể bọn họ tra xét như thế nào, pho tượng đá vẫn cứ đứng yên như cũ, hoàn toàn không có một chút dấu hiệu khác lạ nào. Hơn nữa nếu như nói điêu khắc còn sống, ở khoảng cách gần như vậy bọn họ không thể nào không nhận ra khí tức sinh mạng.