Sủng Mị
Chương 630: Cái đầu một tỷ của ngươi - Ta nhận !
Trên người nàng đang có Thủy Mạc chiến khải và Nhiên Mộc khải giáp, chỉ có điều nàng không dám xác định lực phòng ngự cỡ này có thể ngăn cản nổi Lam Thực Vương công kích hay không.
"Vụt vụt vụt!"
Bỗng nhiên Diệp Khuynh Tư nghe thấy tiếng gió rít truyền tới, ánh mắt nàng lập tức khóa định vị trí thanh âm phát ra, vô cùng quyết đoán ra lệnh cho Bàn Mộc Linh đâm rễ cây từ dưới đất lên trên.
Thế nhưng, khi Diệp Khuynh Tư thấy rõ hình dáng con Hồn sủng kia liền vội vàng ngăn cản Bàn Mộc Linh công kích, bởi vì sinh vật phát ra tiếng bước chân không phải là Lam Thực Vương, mà là Mạc Tà đang chạy tới cứu viện.
Mạc Tà xuất hiện ở bên cạnh Diệp Khuynh Tư, chín cái đuôi mở ra biến thành Cửu Vĩ Chùy mạnh mẽ đập tới một góc bên hông Diệp Khuynh Tư.
Lúc này Lam Thực Vương đã vượt qua phạm vi Chiến Đình Ô Thú kiểm soát, đang chuẩn bị công kích Diệp Khuynh Tư bỗng nhiên bị Mạc Tà chạy tới ngăn trở hành động. Tình huống Diệp Khuynh Tư nguy hiểm tới cực điểm, chỉ cần Lam Thực Vương nhích thêm nửa bước khẳng định nàng hương tiêu ngọc vẫn rồi.
"Tê tê tê!"
Lam Thực Vương kêu lên tức giận, trực tiếp vọt tới ngạnh kháng Cửu Vĩ của Mạc Tà, mặc kệ hỏa diễm thiêu đốt thân thể nó.
Lam Thực Vương vô cùng giảo quyệt, lợi dụng lực đánh của Mạc Tà đột nhiên nhảy lên cao, sau khi lộn một vòng đã xuất hiện trước mặt Chiến Dã đang lao tới.
"Hừ, coi như vận khí ngươi khá tốt, không ngờ ngươi cũng đoạn ra động cơ của ta. Thế nhưng vô dụng mà thôi, cho dù ngươi khám phá ra thì sao? Hồn sủng của ngươi sẽ phải trả giá, trước tiên ta tiếp nhận tính mạng đầu Mặc Dã kia."
Đoạn Tân Trạch cười cười tàn nhẫn.
Lam Thực Vương đã bay đến vị trí trên đầu Chiến Dã, lấy tốc độ Chiến Dã chỉ sợ đoán ra được ý định của Lam Thực Vương cũng khó lòng né tránh công kích.
"Vụt!"
Móng vuốt tàn bạo xẹt qua thân thể Chiến Dã, cho dù Chiến Dã phòng ngự đạt tới chín đoạn trung kỳ cũng có khả năng chết ngay lập tức.
Trên mặt Đoạn Tân Trạch hiện lên nụ cười đắc ý, một con chín đoạn bốn giai chiến thú Mặc Dã vốn không thể nào ngăn cản nổi công kích này. Hiện tại không thể xử lý nữ Hồn sủng sư, vậy thì giết chết một con Hồn sủng của tiểu tử lớn lối kia cũng không tồi.
Chẳng qua là…
Nụ cười trên mặt Đoạn Tân Trạch dần dần cứng ngắc lại.
Bởi vì Lam Thực Vương công kích chỉ lưu lại trên người chiến thú Mặc Dã một dấu vết mờ mờ. Đừng nói là tất sát, ngay cả cái gọi là vết thương cũng không tới.
"Chẳng lẽ bị tránh thoát rồi? Không thể nào, lúc nãy rõ ràng là đánh trúng mà."
Đoạn Tân Trạch trợn trừng hai mắt nhìn Chiến Dã, mặt mày lộ vẻ kinh ngạc không hiểu tại sao lại xảy ra chuyện này.
Lam Thực Trùng Quái công kích có thể nói dư sức miểu sát bất kỳ một con Hồn sủng nào ở nơi này, cho dù không chết cũng phải trọng thương. Nhưng mà tại sao Chiến Dã lại bình an vô sự như thế?
Đoạn Tân Trạch hạ chỉ lệnh cho Lam Thực Vương công kích một lần nữa, hắn không tin Lam Thực Vương giết không nổi một con chín đoạn trung giai Hồn sủng trung đẳng quân chủ.
Lam Thực Vương nhanh chóng xoay người, tăng cường tốc độ lao tới Chiến Dã. Dưới tình huống đối phương không kịp đề phòng lại xẹt qua người Chiến Dã lần nữa.
Lần này Đoạn Tân Trạch cố ý mở to hai mắt nhìn chằm chằm, hắn cảm thấy lần đầu tiên có lẽ chỉ là trùng hợp, hoặc là đối phương có kỹ năng né tránh thần bí nào đó. Nhưng lần thứ hai tuyệt đối không thể nào sống sót.
"Xẹt!"
Trảo nhận chém xuống người Chiến Dã vô cùng chính xác.
Nhưng mà Lam Thực Vương đánh ra một kích cực mạnh vẫn không thể tạo ra thương tổn hữu hiệu trên người Chiến Dã, ngay cả lớp vảy phòng ngự cũng không mất một miếng.
Sinh mệnh lực Chiến Dã mạnh hơn Hồn sủng bình thường gấp sáu lần, thương thế trình độ này quả thật là gãi ngứa, hoàn toàn không thể tạo thành ảnh hưởng đối với nó.
Lần này hai mắt Đoạn Tân Trạch trừng lớn gần như muốn lòi ra ngoài.
Một con chiến thú Mặc Dã phòng ngự không thể nào đạt tới trình độ này, đầu Hồn sủng này hoàn toàn không phù hợp với lẽ thường.
Ba người Đình Lan, Thượng Hằng, Diệp Khuynh Tư cũng trợn mắt há mồm nhìn Lam Thực Vương phát động công kích Chiến Dã hai lần. Bọn họ đều biết Chiến Dã có sinh mệnh lực cực kỳ ương ngạnh, Lam Thực Vương công kích bình thường không có cách nào giết chết Chiến Dã.
Nhưng mà giết không chết khẳng định vẫn có thể cho đánh trọng thương. Dù sao thực lực Lam Thực Vương cao hơn đám Hồn sủng của bọn họ quá nhiều, nhưng bọn họ không thể nào ngờ tới Lam Thực Vương công kích hai lần còn chưa đủ làm rách da Chiến Dã, nó vẫn đứng yên tại chỗ y như không có chuyện gì, hai mắt híp lại như chế giễu Lam Thực Vương đang lạn tới lạn lui.
Đây chính là một con mười đoạn Hồn sủng trung đẳng quân chủ?
Ánh mắt Chiến Dã tựa như đối đãi một con bọ chét lắc lư trước mặt mình vậy, hoàn toàn coi rẻ, khinh thường triệt để.
"Xẹt!"
"Xẹt!"
Bốn năm lượt công kích qua đi, trảo nhận Lam Thực Vương rốt cuộc có chút hiệu quả trên người Chiến Dã, ít nhất khải giáp cũng mất đi vài miếng vảy, từng tia máu chầm chậm rỉ ra.
Hiển nhiên là Lam Thực Vương công kích vẫn có thể phá vỡ Chiến Dã phòng ngự, chỉ có điều Lam Thực Vương công kích trình độ này phải thi triển mười mấy kỹ năng mới có thể tạo thành thương tổn nghiêm trọng cho Chiến Dã. Nhưng mà Chiến Dã có tới sáu lần Đoạn Chi Trọng Sinh.
Chỉ cần tính toán đơn giản là biết Lam Thực Vương phải thi triển 60 kỹ năng mới có thể giết chết Chiến Dã. Hơn nữa, đây là không tính đến năng lực tự lành và Dũng Triết Chi Tâm tăng cường thực lực.
"Ngươi đùa xong chưa?"
Sở Mộ cười nói, nhìn vẻ mặt đặc sắc của Đoạn Tân Trạch lúc này đúng là rất đáng đồng tiền bát gạo.
Đoạn Tân Trạch không còn dáng vẻ bình thản như trước nữa, trong mắt hắn tràn đầy nét kinh ngạc và hoảng sợ.
"Cấp chín hồn giáp? Thanh niên đồng tại sao lại có bảo bối quý giá cỡ này?"
Đoạn Tân Trạch rốt cuộc cũng nhìn ra chân tướng, mỗi một lần Lam Thực Vương phát động công kích sẽ có tia sáng nhàn nhạt hiện lên. Chính là vì tầng quang mang bảo vệ này làm cho Lam Thực Trùng Quái công kích mất đi phần lớn tác dụng.
"Hừ, vậy thì thế nào? Một con Mặc Dã yếu ớt cũng đòi giết Lam Thực Vương của ta? Từ từ tiêu hao con Mặc Dã của ngươi cũng phải chết, hơn nữa ngươi cho rằng ta sẽ lãng phí thời gian với nó sao? Trơ mắt nhìn đồng bạn của ngươi bị giết đi."
Đoạn Tân Trạch tức giận hét lớn.
Nếu giết không nổi chiến thú Mặc Dã, vậy thì thay đổi mục tiêu là được rồi. Trong chiến trường còn có rất nhiều Hồn sủng chờ đợi Lam Thực Vương của hắn tàn sát.
Sở Mộ nhếch miệng cười khẩy, căn bản là khinh thường thái độ của Đoạn Tân Trạch.
Lúc này Mạc Tà và Ma Thụ chiến sĩ đã vào vị trí, Mặc Dã từ đầu đến cuối đều tập trung vào Lam Thực Vương chờ đợi Sở Mộ hạ lệnh công kích.
"Ma Thụ."
Sở Mộ bình tĩnh nói.
Vô số rễ cây do Ma Thụ chiến sĩ vùi sâu vào trong lòng đất nhanh chóng trồi lên, đám rễ cây này không đuổi theo Lam Thực Vương, mà mọc lên xen kẽ bao trùm phạm vi rất lớn. Mục đích là khóa chặt không cho Lam Thực Vương đào thoát.
Lam Thực Vương vốn không biết bay, cần phải chạm đất mới có thể di động. Nhưng mà khu vực này chính là lĩnh vực của Ma Thụ chiến sĩ, bên trong toàn là độc tố có tác dụng suy yếu. Mỗi lần chạm đất nhất định sẽ bị gai nhọn đâm thủng lòng bàn chân, sau đó độc tố dần dần xâm nhập phát huy hiệu quả.
Năng lực di chuyển bị trở ngại nghiêm trọng, Lam Thực Vương bắt buộc phải hành động cẩn thận từng ly từng tý. Nhưng mà bất kể nó thay đổi phương hướng nào đều bị Ma Thụ chiến sĩ nhận ra ý đồ, tăng cường bố trí rễ cây và gai nhọn chờ sẵn. Vì thế Lam Thực Vương gặp phải phiền toái rất lớn.
"Vụt vụt!"
Mạc Tà biến thành một đạo ngân quang lướt tới, trong lúc Lam Thực Vương lâm vào tình thế khó khăn, di động càng lúc càng trì trệ. Trong nháy mắt đó, thân thể Mạc Tà huyễn hóa ra năm đạo hư ảnh.
Năm đạo hư ảnh này phân ra năm phương hướng khác nhau, có thể nói là che kín tất cả vị trí Lam Thực Vương có thể né tránh. Chỉ cần Mạc Tà thi triển kỹ năng sẽ ép Lam Thực Vương vào thế bị động, chỉ có thể dùng móng vuốt bảo vệ phần đầu chịu đựng Mạc Tà công kích.
Mạc Tà có lực công kích không yếu, Lam Thực Vương phòng ngự vốn không ra hình dáng gì. Một đạo Miện Diễm trảo hạ xuống đã tạo ra một đường thật dài trên người Lam Thực Vương, kéo dài từ ngực xuống dưới bàn chân. Lực lượng Miện Diễm men theo vết thương chui vào trong cơ thể nó, thiêu đốt máu huyết và cơ quan nội tạng.
"Tê tê tê!"
Thân thể Lam Thực Vương bốc lên một trận khói đen xì, vừa kêu lên bi thảm vừa điên cuồng giãy dụa thân thể tránh ra xa Mạc Tà.
"Chiến Dã."
Sở Mộ vốn đang chờ đợi giây phút này, dùng hồn niệm ra lệnh cho Chiến Dã nối tiếp công kích.
Lam Thực Vương mới vừa nhảy lùi lại một đoạn đã gặp phải Chiến Dã chờ đợi sẵn ở nơi đó từ lâu.
Mặc khải trên người Chiến Dã lóe lên tia sáng đen nhánh, bắt đầu ngưng tụ lực lượng ma văn Giác thú lên trên trảo nhận, sức mạnh Thú hệ trực tiếp tăng cường gấp bội.
Trải qua trận chiến ở vực sâu Ngô Công sau, Chiến Dã khống chế lực lượng ma văn Giác thú càng thêm mạnh mẽ.
Ma văn Giác thú vẫn đang ở trạng thái thức tỉnh sơ kỳ, nhưng mà trạng thái sơ kỳ này đã giúp cho Chiến Dã công kích mạnh hơn gấp mấy lần.
"Tử thần Thự quang trảo."
Chiến kỹ cấp tám trực tiếp gia tăng lực công kích lên tới cấp chín trung kỳ, cộng thêm hiệu quả ma văn gia trì trực tiếp đề thăng uy lực đạt tới cấp chín hậu kỳ.
Lam Thực Trùng Quái là Hồn sủng có thiên phú tốc độ và ẩn hình, nhưng năng lực phòng ngự cực kỳ tệ hại. Cho dù đạt tới mười đoạn, phòng ngự nhiều nhất chỉ vào khoảng cấp chín trung kỳ, Chiến Dã đánh ra một kích này dư sức phá nát thân thể của nó.
Tử thần Thự quang trảo chỉ có một đạo nhưng uy lực cường hãn không thể nghi ngờ, Chiến Dã dùng móng vuốt kéo một đường từ trên xuống dưới lập tức bộc phát ra quang mang chói mắt. Tựa như ánh sáng bình minh ló dạng từ sau đỉnh núi, đầu tiên chỉ là một tia sáng nhỏ nhoi, sau đó hóa thành một luồng hàn quang rực rỡ bắn thẳng tới Lam Thực Vương.
Tốc độ Thự quang trảo công kích không nhanh, nhưng song phương đang ở khoảng cách quá gần cho nên Lam Thực Trùng Quái không có cách nào né tránh.
"Xẹt!"
Thự quang trảo xẹt qua phá nát thân thể Lam Thực Vương không có bất kỳ trở ngại nào, bắt đầu từ làn da, gân mạch, cho đến xương cốt dần dần tan rã như tảng băng nằm dưới ánh nắng mặt trời.
Thân thể Lam Thực Vương thương tổn nghiêm trọng, Tử thần Thự quang trảo nhẹ nhàng lướt qua đã bị biến dạng không còn hình thù gì nữa.
Nhìn thấy Lam Thực Trùng Quái bị thương, Đoạn Tân Trạch không nhịn được khẽ co giật mấy cái, trong lòng chợt sinh ra cảm giác bất an.
Lúc này hắn khó lòng giữ vững trấn định, bởi vì hắn không biết tên tiểu tử kia làm thế nào để nhận ra phương hướng di chuyển của Lam Thực Vương chính xác như thế.
Lam Thực Vương trúng một kích Thự quang trảo của Chiến Dã đã thương tổn nặng nề, nhưng đó không phải là vấn đề mấu chốt. Cái mà Đoạn Tân Trạch quan tâm chính là mặc kệ nó di động tới chỗ nào đều bị ba con Hồn sủng của Sở Mộ kiềm chế gắt gao, luôn luôn bị vây công không có một chút cơ hội thở dốc.
Đoạn Tân Trạch dĩ nhiên không biết Sở Mộ nắm giữ năng lực Dị Đồng là khắc tinh của Hồn sủng tốc độ cao, Lam Thực Vương trung đẳng quân chủ bị hạn chế tốc độ đã không còn bao nhiêu lực uy hiếp. Đến thời điểm này Đoạn Tân Trạch mới ý thức được tên tiểu tử kia không có đơn giản như hắn tưởng tượng.
Lúc trước Sở Mộ đã nói giải quyết Lam Thực Vương trong thời gian một phút, bây giờ thời gian trôi qua gần tới một phút, Lam Thực Vương cũng đã hấp hối rồi. Từ đầu đến cuối ba con Hồn sủng của Sở Mộ lần lượt thi triển kỹ năng đả kích Lam Thực Vương quá mức trầm trọng, bản thân nó nắm giữ ưu thế tốc độ và năng lực ẩn hình bị phá hủy triệt để. Không ngờ một con mười đoạn Hồn sủng trung đẳng quân chủ lại có thể bị giày xéo tới mức này.
"Sở Thần có năng lực đoán trước hả? Bằng không tại sao Hồn sủng của hắn buông thả kỹ năng hoàn toàn không có quy tắc nào hết, nhưng lúc nào cũng trúng ngay chính giữa thân thể Lam Thực Vương vậy? Con quái vật kia có phải là mười đoạn trung đẳng quân chủ không đó? Tại sao lại biểu hiện tệ hại như thế?"
Thượng Hằng trợn mắt kinh ngạc nhìn Lam Thực Vương đang hấp hối chờ chết.
Một phút trước ba người bọn họ đã sợ hãi thối lui ra khỏi chiến trường, vội vàng tiến hành bố trí đủ loại phòng ngự hi vọng tránh thoát một kiếp. Bởi vì mười đoạn Lam Thực Vương trung đẳng quân chủ công kích bình thường cũng có thể đoạt đi tính mạng bọn họ. Nhưng mà một phút sau, cái con quái vật cường đại đến mức kinh khủng kia đang bị Chiến Dã giẫm ở dưới chân, phát ra thanh âm "tê tê" yếu ớt. Hình như còn có vẻ … đáng thương?
Còn Đình Lan đang trợn mắt ngó chừng Sở Mộ, nàng phát hiện ánh mắt Sở Mộ tương đối kỳ lạ.
Nàng nhận ra kỹ năng này, chính là kỹ năng Dị hệ mà Sở Mộ lựa chọn tại Thánh thư quán, chẳng qua là nàng không nghĩ tới kỹ năng Dị hệ lại có thể vận dụng đến trình độ này.
Phải biết rằng mười đoạn Hồn sủng trung đẳng quân chủ cao hơn Hồn sủng của bọn họ bốn cấp bậc, sinh vật cỡ này chính là lưỡi đao tàn bạo quét ngang tất cả tuyển thủ bậc thang thứ hai, không một người nào đủ sức ngăn chặn.
"Là kỹ năng, nhất định là một loại kỹ năng đặc thù nào đó. Nếu không ngươi không thể nào nhìn thấy phương hướng di chuyển của Lam Thực Vương."
Đoạn Tân Trạch giận dữ quát lớn. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL
Mười đoạn Lam Thực Vương trung đẳng quân chủ chính là vương bài trong tay Đoạn Tân Trạch, vốn dựa vào nó có thể tùy ý mạt sát thanh niên tuyển thủ, nhưng mà tại nơi này lại xảy ra một chuyện khiến cho tinh thần hắn hỏng mất. Đó chính là Lam Thực Vương dung hợp từ tất cả Lam Thực Trùng Quái lại bị giày xéo không hề có lực hoàn thủ, hiện tại đang hấp hối trước mặt hắn.
"Cái đầu trị giá một tỷ của ngươi, ta nhận."
Sở Mộ lạnh lùng nói.
Sau khi nói xong, cặp mắt Sở Mộ dần dần khôi phục như cũ, nhưng trong đó lại phát ra sát ý dày đặc.
Bản thân Thiên Mẫu có lực chiến đấu, nhưng mà năng lực mạnh nhất của Thiên Mẫu chính là chế tạo Lam Thực Trùng Quái. Một khi Lam Thực Trùng Quái bị giết sạch, vậy thì Đoạn Tân Trạch dựa vào cái gì đối kháng bốn gã Hồn sủng sư?
Sắc mặt Đoạn Tân Trạch khó coi tới cực điểm, Thiên Mẫu quả thật có lực chiến đấu nhưng chắc chắn không mạnh bằng Lam Thực Vương. Cho dù Thiên Mẫu có thực lực lấy một địch mười, nhưng hắn làm sao thoát khỏi hồn kỹ oanh tạc của bốn gã Hồn sủng sư?
Đoạn Tân Trạch nhận ra tình thế không ổn hiển nhiên là muốn trốn.
Hắn không dám thu hồi Thiên Mẫu. Bởi vì nếu không có Thiên Mẫu che chắn, bản thân Đoạn Tân Trạch sẽ biến thành lá chắn thịt cho cả đám Hồn sủng công kích.
Thân thể Thiên Mẫu bắt đầu ngọa nguậy, từ trong cái miệng quái dị phun ra khói độc màu lam nhạt, màn sương độc chậm rãi lan tràn ra bốn phía che kín tầm mắt của mọi người.
Trong lúc nhả ra khói độc, đồng thời trên người Thiên Mẫu lại rơi xuống một khối thịt, khối thịt này nhanh chóng hỗn hợp lại biến thành một con Lam Thực Trùng Quái thống lĩnh đỉnh phong.
Thiên Mẫu cần phải có đầy đủ năng lượng mới có thể phân liệt Lam Thực Trùng Quái, con Lam Thực Trùng Quái thống lĩnh đỉnh phong này có thể nói là nguồn năng lượng cuối cùng của nó rồi.
Đoạn Tân Trạch nhảy lên trên lưng Lam Thực Trùng Quái, trên mặt nở nụ cười khinh miệt.
Bao nhiêu người muốn giết Đoạn Tân Trạch hắn, bày ra bao nhiêu là thiên la địa võng. Nhưng cuối cùng không phải vẫn để hắn chạy thoát hay sao?
Có thể giết chết Lam Thực Vương thì thế nào? Chỉ cần tránh thoát lần này, không bao lâu nữa Đoạn Tân Trạch có thể tạo ra một nhóm lớn Lam Thực Trùng Quái khác. Đến lúc đó hắn sẽ quay lại báo thù mối nhục ngày hôm nay.
"Xẹt!"
Một thân ảnh màu đen đột ngột xuất hiện, Cốt nhận hung ác chém xuống người Đoạn Tân Trạch và Lam Thực Trùng Quái.
Đoạn Tân Hà nhất thời mặt mày trắng bệch, làm sao cũng không nghĩ tới nơi này còn có một con Hồn sủng khác.
Sinh vật công kích Đoạn Tân Trạch và Lam Thực Trùng Quái chính là Chiến Đình Ô Thú.
"Vụt vụt vụt!"
Bỗng nhiên Diệp Khuynh Tư nghe thấy tiếng gió rít truyền tới, ánh mắt nàng lập tức khóa định vị trí thanh âm phát ra, vô cùng quyết đoán ra lệnh cho Bàn Mộc Linh đâm rễ cây từ dưới đất lên trên.
Thế nhưng, khi Diệp Khuynh Tư thấy rõ hình dáng con Hồn sủng kia liền vội vàng ngăn cản Bàn Mộc Linh công kích, bởi vì sinh vật phát ra tiếng bước chân không phải là Lam Thực Vương, mà là Mạc Tà đang chạy tới cứu viện.
Mạc Tà xuất hiện ở bên cạnh Diệp Khuynh Tư, chín cái đuôi mở ra biến thành Cửu Vĩ Chùy mạnh mẽ đập tới một góc bên hông Diệp Khuynh Tư.
Lúc này Lam Thực Vương đã vượt qua phạm vi Chiến Đình Ô Thú kiểm soát, đang chuẩn bị công kích Diệp Khuynh Tư bỗng nhiên bị Mạc Tà chạy tới ngăn trở hành động. Tình huống Diệp Khuynh Tư nguy hiểm tới cực điểm, chỉ cần Lam Thực Vương nhích thêm nửa bước khẳng định nàng hương tiêu ngọc vẫn rồi.
"Tê tê tê!"
Lam Thực Vương kêu lên tức giận, trực tiếp vọt tới ngạnh kháng Cửu Vĩ của Mạc Tà, mặc kệ hỏa diễm thiêu đốt thân thể nó.
Lam Thực Vương vô cùng giảo quyệt, lợi dụng lực đánh của Mạc Tà đột nhiên nhảy lên cao, sau khi lộn một vòng đã xuất hiện trước mặt Chiến Dã đang lao tới.
"Hừ, coi như vận khí ngươi khá tốt, không ngờ ngươi cũng đoạn ra động cơ của ta. Thế nhưng vô dụng mà thôi, cho dù ngươi khám phá ra thì sao? Hồn sủng của ngươi sẽ phải trả giá, trước tiên ta tiếp nhận tính mạng đầu Mặc Dã kia."
Đoạn Tân Trạch cười cười tàn nhẫn.
Lam Thực Vương đã bay đến vị trí trên đầu Chiến Dã, lấy tốc độ Chiến Dã chỉ sợ đoán ra được ý định của Lam Thực Vương cũng khó lòng né tránh công kích.
"Vụt!"
Móng vuốt tàn bạo xẹt qua thân thể Chiến Dã, cho dù Chiến Dã phòng ngự đạt tới chín đoạn trung kỳ cũng có khả năng chết ngay lập tức.
Trên mặt Đoạn Tân Trạch hiện lên nụ cười đắc ý, một con chín đoạn bốn giai chiến thú Mặc Dã vốn không thể nào ngăn cản nổi công kích này. Hiện tại không thể xử lý nữ Hồn sủng sư, vậy thì giết chết một con Hồn sủng của tiểu tử lớn lối kia cũng không tồi.
Chẳng qua là…
Nụ cười trên mặt Đoạn Tân Trạch dần dần cứng ngắc lại.
Bởi vì Lam Thực Vương công kích chỉ lưu lại trên người chiến thú Mặc Dã một dấu vết mờ mờ. Đừng nói là tất sát, ngay cả cái gọi là vết thương cũng không tới.
"Chẳng lẽ bị tránh thoát rồi? Không thể nào, lúc nãy rõ ràng là đánh trúng mà."
Đoạn Tân Trạch trợn trừng hai mắt nhìn Chiến Dã, mặt mày lộ vẻ kinh ngạc không hiểu tại sao lại xảy ra chuyện này.
Lam Thực Trùng Quái công kích có thể nói dư sức miểu sát bất kỳ một con Hồn sủng nào ở nơi này, cho dù không chết cũng phải trọng thương. Nhưng mà tại sao Chiến Dã lại bình an vô sự như thế?
Đoạn Tân Trạch hạ chỉ lệnh cho Lam Thực Vương công kích một lần nữa, hắn không tin Lam Thực Vương giết không nổi một con chín đoạn trung giai Hồn sủng trung đẳng quân chủ.
Lam Thực Vương nhanh chóng xoay người, tăng cường tốc độ lao tới Chiến Dã. Dưới tình huống đối phương không kịp đề phòng lại xẹt qua người Chiến Dã lần nữa.
Lần này Đoạn Tân Trạch cố ý mở to hai mắt nhìn chằm chằm, hắn cảm thấy lần đầu tiên có lẽ chỉ là trùng hợp, hoặc là đối phương có kỹ năng né tránh thần bí nào đó. Nhưng lần thứ hai tuyệt đối không thể nào sống sót.
"Xẹt!"
Trảo nhận chém xuống người Chiến Dã vô cùng chính xác.
Nhưng mà Lam Thực Vương đánh ra một kích cực mạnh vẫn không thể tạo ra thương tổn hữu hiệu trên người Chiến Dã, ngay cả lớp vảy phòng ngự cũng không mất một miếng.
Sinh mệnh lực Chiến Dã mạnh hơn Hồn sủng bình thường gấp sáu lần, thương thế trình độ này quả thật là gãi ngứa, hoàn toàn không thể tạo thành ảnh hưởng đối với nó.
Lần này hai mắt Đoạn Tân Trạch trừng lớn gần như muốn lòi ra ngoài.
Một con chiến thú Mặc Dã phòng ngự không thể nào đạt tới trình độ này, đầu Hồn sủng này hoàn toàn không phù hợp với lẽ thường.
Ba người Đình Lan, Thượng Hằng, Diệp Khuynh Tư cũng trợn mắt há mồm nhìn Lam Thực Vương phát động công kích Chiến Dã hai lần. Bọn họ đều biết Chiến Dã có sinh mệnh lực cực kỳ ương ngạnh, Lam Thực Vương công kích bình thường không có cách nào giết chết Chiến Dã.
Nhưng mà giết không chết khẳng định vẫn có thể cho đánh trọng thương. Dù sao thực lực Lam Thực Vương cao hơn đám Hồn sủng của bọn họ quá nhiều, nhưng bọn họ không thể nào ngờ tới Lam Thực Vương công kích hai lần còn chưa đủ làm rách da Chiến Dã, nó vẫn đứng yên tại chỗ y như không có chuyện gì, hai mắt híp lại như chế giễu Lam Thực Vương đang lạn tới lạn lui.
Đây chính là một con mười đoạn Hồn sủng trung đẳng quân chủ?
Ánh mắt Chiến Dã tựa như đối đãi một con bọ chét lắc lư trước mặt mình vậy, hoàn toàn coi rẻ, khinh thường triệt để.
"Xẹt!"
"Xẹt!"
Bốn năm lượt công kích qua đi, trảo nhận Lam Thực Vương rốt cuộc có chút hiệu quả trên người Chiến Dã, ít nhất khải giáp cũng mất đi vài miếng vảy, từng tia máu chầm chậm rỉ ra.
Hiển nhiên là Lam Thực Vương công kích vẫn có thể phá vỡ Chiến Dã phòng ngự, chỉ có điều Lam Thực Vương công kích trình độ này phải thi triển mười mấy kỹ năng mới có thể tạo thành thương tổn nghiêm trọng cho Chiến Dã. Nhưng mà Chiến Dã có tới sáu lần Đoạn Chi Trọng Sinh.
Chỉ cần tính toán đơn giản là biết Lam Thực Vương phải thi triển 60 kỹ năng mới có thể giết chết Chiến Dã. Hơn nữa, đây là không tính đến năng lực tự lành và Dũng Triết Chi Tâm tăng cường thực lực.
"Ngươi đùa xong chưa?"
Sở Mộ cười nói, nhìn vẻ mặt đặc sắc của Đoạn Tân Trạch lúc này đúng là rất đáng đồng tiền bát gạo.
Đoạn Tân Trạch không còn dáng vẻ bình thản như trước nữa, trong mắt hắn tràn đầy nét kinh ngạc và hoảng sợ.
"Cấp chín hồn giáp? Thanh niên đồng tại sao lại có bảo bối quý giá cỡ này?"
Đoạn Tân Trạch rốt cuộc cũng nhìn ra chân tướng, mỗi một lần Lam Thực Vương phát động công kích sẽ có tia sáng nhàn nhạt hiện lên. Chính là vì tầng quang mang bảo vệ này làm cho Lam Thực Trùng Quái công kích mất đi phần lớn tác dụng.
"Hừ, vậy thì thế nào? Một con Mặc Dã yếu ớt cũng đòi giết Lam Thực Vương của ta? Từ từ tiêu hao con Mặc Dã của ngươi cũng phải chết, hơn nữa ngươi cho rằng ta sẽ lãng phí thời gian với nó sao? Trơ mắt nhìn đồng bạn của ngươi bị giết đi."
Đoạn Tân Trạch tức giận hét lớn.
Nếu giết không nổi chiến thú Mặc Dã, vậy thì thay đổi mục tiêu là được rồi. Trong chiến trường còn có rất nhiều Hồn sủng chờ đợi Lam Thực Vương của hắn tàn sát.
Sở Mộ nhếch miệng cười khẩy, căn bản là khinh thường thái độ của Đoạn Tân Trạch.
Lúc này Mạc Tà và Ma Thụ chiến sĩ đã vào vị trí, Mặc Dã từ đầu đến cuối đều tập trung vào Lam Thực Vương chờ đợi Sở Mộ hạ lệnh công kích.
"Ma Thụ."
Sở Mộ bình tĩnh nói.
Vô số rễ cây do Ma Thụ chiến sĩ vùi sâu vào trong lòng đất nhanh chóng trồi lên, đám rễ cây này không đuổi theo Lam Thực Vương, mà mọc lên xen kẽ bao trùm phạm vi rất lớn. Mục đích là khóa chặt không cho Lam Thực Vương đào thoát.
Lam Thực Vương vốn không biết bay, cần phải chạm đất mới có thể di động. Nhưng mà khu vực này chính là lĩnh vực của Ma Thụ chiến sĩ, bên trong toàn là độc tố có tác dụng suy yếu. Mỗi lần chạm đất nhất định sẽ bị gai nhọn đâm thủng lòng bàn chân, sau đó độc tố dần dần xâm nhập phát huy hiệu quả.
Năng lực di chuyển bị trở ngại nghiêm trọng, Lam Thực Vương bắt buộc phải hành động cẩn thận từng ly từng tý. Nhưng mà bất kể nó thay đổi phương hướng nào đều bị Ma Thụ chiến sĩ nhận ra ý đồ, tăng cường bố trí rễ cây và gai nhọn chờ sẵn. Vì thế Lam Thực Vương gặp phải phiền toái rất lớn.
"Vụt vụt!"
Mạc Tà biến thành một đạo ngân quang lướt tới, trong lúc Lam Thực Vương lâm vào tình thế khó khăn, di động càng lúc càng trì trệ. Trong nháy mắt đó, thân thể Mạc Tà huyễn hóa ra năm đạo hư ảnh.
Năm đạo hư ảnh này phân ra năm phương hướng khác nhau, có thể nói là che kín tất cả vị trí Lam Thực Vương có thể né tránh. Chỉ cần Mạc Tà thi triển kỹ năng sẽ ép Lam Thực Vương vào thế bị động, chỉ có thể dùng móng vuốt bảo vệ phần đầu chịu đựng Mạc Tà công kích.
Mạc Tà có lực công kích không yếu, Lam Thực Vương phòng ngự vốn không ra hình dáng gì. Một đạo Miện Diễm trảo hạ xuống đã tạo ra một đường thật dài trên người Lam Thực Vương, kéo dài từ ngực xuống dưới bàn chân. Lực lượng Miện Diễm men theo vết thương chui vào trong cơ thể nó, thiêu đốt máu huyết và cơ quan nội tạng.
"Tê tê tê!"
Thân thể Lam Thực Vương bốc lên một trận khói đen xì, vừa kêu lên bi thảm vừa điên cuồng giãy dụa thân thể tránh ra xa Mạc Tà.
"Chiến Dã."
Sở Mộ vốn đang chờ đợi giây phút này, dùng hồn niệm ra lệnh cho Chiến Dã nối tiếp công kích.
Lam Thực Vương mới vừa nhảy lùi lại một đoạn đã gặp phải Chiến Dã chờ đợi sẵn ở nơi đó từ lâu.
Mặc khải trên người Chiến Dã lóe lên tia sáng đen nhánh, bắt đầu ngưng tụ lực lượng ma văn Giác thú lên trên trảo nhận, sức mạnh Thú hệ trực tiếp tăng cường gấp bội.
Trải qua trận chiến ở vực sâu Ngô Công sau, Chiến Dã khống chế lực lượng ma văn Giác thú càng thêm mạnh mẽ.
Ma văn Giác thú vẫn đang ở trạng thái thức tỉnh sơ kỳ, nhưng mà trạng thái sơ kỳ này đã giúp cho Chiến Dã công kích mạnh hơn gấp mấy lần.
"Tử thần Thự quang trảo."
Chiến kỹ cấp tám trực tiếp gia tăng lực công kích lên tới cấp chín trung kỳ, cộng thêm hiệu quả ma văn gia trì trực tiếp đề thăng uy lực đạt tới cấp chín hậu kỳ.
Lam Thực Trùng Quái là Hồn sủng có thiên phú tốc độ và ẩn hình, nhưng năng lực phòng ngự cực kỳ tệ hại. Cho dù đạt tới mười đoạn, phòng ngự nhiều nhất chỉ vào khoảng cấp chín trung kỳ, Chiến Dã đánh ra một kích này dư sức phá nát thân thể của nó.
Tử thần Thự quang trảo chỉ có một đạo nhưng uy lực cường hãn không thể nghi ngờ, Chiến Dã dùng móng vuốt kéo một đường từ trên xuống dưới lập tức bộc phát ra quang mang chói mắt. Tựa như ánh sáng bình minh ló dạng từ sau đỉnh núi, đầu tiên chỉ là một tia sáng nhỏ nhoi, sau đó hóa thành một luồng hàn quang rực rỡ bắn thẳng tới Lam Thực Vương.
Tốc độ Thự quang trảo công kích không nhanh, nhưng song phương đang ở khoảng cách quá gần cho nên Lam Thực Trùng Quái không có cách nào né tránh.
"Xẹt!"
Thự quang trảo xẹt qua phá nát thân thể Lam Thực Vương không có bất kỳ trở ngại nào, bắt đầu từ làn da, gân mạch, cho đến xương cốt dần dần tan rã như tảng băng nằm dưới ánh nắng mặt trời.
Thân thể Lam Thực Vương thương tổn nghiêm trọng, Tử thần Thự quang trảo nhẹ nhàng lướt qua đã bị biến dạng không còn hình thù gì nữa.
Nhìn thấy Lam Thực Trùng Quái bị thương, Đoạn Tân Trạch không nhịn được khẽ co giật mấy cái, trong lòng chợt sinh ra cảm giác bất an.
Lúc này hắn khó lòng giữ vững trấn định, bởi vì hắn không biết tên tiểu tử kia làm thế nào để nhận ra phương hướng di chuyển của Lam Thực Vương chính xác như thế.
Lam Thực Vương trúng một kích Thự quang trảo của Chiến Dã đã thương tổn nặng nề, nhưng đó không phải là vấn đề mấu chốt. Cái mà Đoạn Tân Trạch quan tâm chính là mặc kệ nó di động tới chỗ nào đều bị ba con Hồn sủng của Sở Mộ kiềm chế gắt gao, luôn luôn bị vây công không có một chút cơ hội thở dốc.
Đoạn Tân Trạch dĩ nhiên không biết Sở Mộ nắm giữ năng lực Dị Đồng là khắc tinh của Hồn sủng tốc độ cao, Lam Thực Vương trung đẳng quân chủ bị hạn chế tốc độ đã không còn bao nhiêu lực uy hiếp. Đến thời điểm này Đoạn Tân Trạch mới ý thức được tên tiểu tử kia không có đơn giản như hắn tưởng tượng.
Lúc trước Sở Mộ đã nói giải quyết Lam Thực Vương trong thời gian một phút, bây giờ thời gian trôi qua gần tới một phút, Lam Thực Vương cũng đã hấp hối rồi. Từ đầu đến cuối ba con Hồn sủng của Sở Mộ lần lượt thi triển kỹ năng đả kích Lam Thực Vương quá mức trầm trọng, bản thân nó nắm giữ ưu thế tốc độ và năng lực ẩn hình bị phá hủy triệt để. Không ngờ một con mười đoạn Hồn sủng trung đẳng quân chủ lại có thể bị giày xéo tới mức này.
"Sở Thần có năng lực đoán trước hả? Bằng không tại sao Hồn sủng của hắn buông thả kỹ năng hoàn toàn không có quy tắc nào hết, nhưng lúc nào cũng trúng ngay chính giữa thân thể Lam Thực Vương vậy? Con quái vật kia có phải là mười đoạn trung đẳng quân chủ không đó? Tại sao lại biểu hiện tệ hại như thế?"
Thượng Hằng trợn mắt kinh ngạc nhìn Lam Thực Vương đang hấp hối chờ chết.
Một phút trước ba người bọn họ đã sợ hãi thối lui ra khỏi chiến trường, vội vàng tiến hành bố trí đủ loại phòng ngự hi vọng tránh thoát một kiếp. Bởi vì mười đoạn Lam Thực Vương trung đẳng quân chủ công kích bình thường cũng có thể đoạt đi tính mạng bọn họ. Nhưng mà một phút sau, cái con quái vật cường đại đến mức kinh khủng kia đang bị Chiến Dã giẫm ở dưới chân, phát ra thanh âm "tê tê" yếu ớt. Hình như còn có vẻ … đáng thương?
Còn Đình Lan đang trợn mắt ngó chừng Sở Mộ, nàng phát hiện ánh mắt Sở Mộ tương đối kỳ lạ.
Nàng nhận ra kỹ năng này, chính là kỹ năng Dị hệ mà Sở Mộ lựa chọn tại Thánh thư quán, chẳng qua là nàng không nghĩ tới kỹ năng Dị hệ lại có thể vận dụng đến trình độ này.
Phải biết rằng mười đoạn Hồn sủng trung đẳng quân chủ cao hơn Hồn sủng của bọn họ bốn cấp bậc, sinh vật cỡ này chính là lưỡi đao tàn bạo quét ngang tất cả tuyển thủ bậc thang thứ hai, không một người nào đủ sức ngăn chặn.
"Là kỹ năng, nhất định là một loại kỹ năng đặc thù nào đó. Nếu không ngươi không thể nào nhìn thấy phương hướng di chuyển của Lam Thực Vương."
Đoạn Tân Trạch giận dữ quát lớn. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL
Mười đoạn Lam Thực Vương trung đẳng quân chủ chính là vương bài trong tay Đoạn Tân Trạch, vốn dựa vào nó có thể tùy ý mạt sát thanh niên tuyển thủ, nhưng mà tại nơi này lại xảy ra một chuyện khiến cho tinh thần hắn hỏng mất. Đó chính là Lam Thực Vương dung hợp từ tất cả Lam Thực Trùng Quái lại bị giày xéo không hề có lực hoàn thủ, hiện tại đang hấp hối trước mặt hắn.
"Cái đầu trị giá một tỷ của ngươi, ta nhận."
Sở Mộ lạnh lùng nói.
Sau khi nói xong, cặp mắt Sở Mộ dần dần khôi phục như cũ, nhưng trong đó lại phát ra sát ý dày đặc.
Bản thân Thiên Mẫu có lực chiến đấu, nhưng mà năng lực mạnh nhất của Thiên Mẫu chính là chế tạo Lam Thực Trùng Quái. Một khi Lam Thực Trùng Quái bị giết sạch, vậy thì Đoạn Tân Trạch dựa vào cái gì đối kháng bốn gã Hồn sủng sư?
Sắc mặt Đoạn Tân Trạch khó coi tới cực điểm, Thiên Mẫu quả thật có lực chiến đấu nhưng chắc chắn không mạnh bằng Lam Thực Vương. Cho dù Thiên Mẫu có thực lực lấy một địch mười, nhưng hắn làm sao thoát khỏi hồn kỹ oanh tạc của bốn gã Hồn sủng sư?
Đoạn Tân Trạch nhận ra tình thế không ổn hiển nhiên là muốn trốn.
Hắn không dám thu hồi Thiên Mẫu. Bởi vì nếu không có Thiên Mẫu che chắn, bản thân Đoạn Tân Trạch sẽ biến thành lá chắn thịt cho cả đám Hồn sủng công kích.
Thân thể Thiên Mẫu bắt đầu ngọa nguậy, từ trong cái miệng quái dị phun ra khói độc màu lam nhạt, màn sương độc chậm rãi lan tràn ra bốn phía che kín tầm mắt của mọi người.
Trong lúc nhả ra khói độc, đồng thời trên người Thiên Mẫu lại rơi xuống một khối thịt, khối thịt này nhanh chóng hỗn hợp lại biến thành một con Lam Thực Trùng Quái thống lĩnh đỉnh phong.
Thiên Mẫu cần phải có đầy đủ năng lượng mới có thể phân liệt Lam Thực Trùng Quái, con Lam Thực Trùng Quái thống lĩnh đỉnh phong này có thể nói là nguồn năng lượng cuối cùng của nó rồi.
Đoạn Tân Trạch nhảy lên trên lưng Lam Thực Trùng Quái, trên mặt nở nụ cười khinh miệt.
Bao nhiêu người muốn giết Đoạn Tân Trạch hắn, bày ra bao nhiêu là thiên la địa võng. Nhưng cuối cùng không phải vẫn để hắn chạy thoát hay sao?
Có thể giết chết Lam Thực Vương thì thế nào? Chỉ cần tránh thoát lần này, không bao lâu nữa Đoạn Tân Trạch có thể tạo ra một nhóm lớn Lam Thực Trùng Quái khác. Đến lúc đó hắn sẽ quay lại báo thù mối nhục ngày hôm nay.
"Xẹt!"
Một thân ảnh màu đen đột ngột xuất hiện, Cốt nhận hung ác chém xuống người Đoạn Tân Trạch và Lam Thực Trùng Quái.
Đoạn Tân Hà nhất thời mặt mày trắng bệch, làm sao cũng không nghĩ tới nơi này còn có một con Hồn sủng khác.
Sinh vật công kích Đoạn Tân Trạch và Lam Thực Trùng Quái chính là Chiến Đình Ô Thú.