Sủng Mị
Chương 555: Biển hoa mộng ảo - Mị thuật đáng sợ
"Thiếu chủ, là nơi này hả?" Ly lão nhi đứng ở bên cạnh Sở Mộ, chỉ vào biển hoa rực rỡ đủ màu sắc ở phía trước.
"Cảm giác rất giống nhưng không thể xác định, khu vực ranh giới Đế Thánh thánh vực hẳn là chỉ có một cái biển hoa này phải không?" Sở Mộ nói.
"Cái này khó nói lắm, đường kính ranh giới Đế Thánh thánh vực dài tới mấy trăm dặm, nếu như là hình quạt sẽ còn dài hơn nữa. Một mảnh đất nhỏ nhất cũng có diện tích vạn dặm vuông, mà đây chỉ là ranh giới bên ngoài cùng mà thôi. Bất kỳ nơi nào cũng có thể xuất hiện biển hoa lớn hơn chỗ này, hơn nữa chúng ta quá nhỏ bé so với thế giới này nên khó lòng tìm kiếm những nơi khác. Nếu không có người đi trước dẫn đường tuyệt đối không thể tìm ra địa điểm chính xác, có lẽ mọi chuyện nên đợi Nữ Tôn điện hạ trở lại, đừng có phí thời gian vô ích. Cứ trực tiếp hỏi mẫu thân ngươi, nàng khẳng định biết tình hình cụ thể vào lúc đó." Ly lão nhi cố gắng khuyên nhủ Sở Mộ.
Vừa nghe nhắc tới mẫu thân Băng Lam, Sở Mộ cũng không nhịn được lo lắng cho nàng.
Lúc trước đã nói một năm sau sẽ gặp nhau ở Thiên Hạ thành, nàng sẽ đưa Thiên Tiên Băng cho Sở Mộ áp chế trạng thái Bán Ma. Nhưng mà bây giờ đã hơn một năm rồi, Băng Lam vẫn chưa quay trở về.
"Thiếu chủ đừng lo lắng, tuy rằng thực lực Nữ Tôn điện hạ không thể nói quét ngang thiên hạ, nhưng mà trong thiên hạ không có sinh vật nào có thể lưu nàng lại nổi. Nói không chừng Nữ Tôn điện hạ đã tìm được tin tức liên quan đến Thiên Tiên Băng, đang cố gắng đoạt lấy hoặc là từ địa phương quá xa quay trở về."
Ly lão nhi nhìn thấu Sở Mộ lo lắng, lập tức mở miệng giải thích.
Sở Mộ gật đầu nhưng cũng không nói câu nào, bắt đầu triệu hồi Ma Thụ chiến sĩ ra làm hộ vệ, đi vào trong biển hoa tràn ngập sát cơ.
"Nơi này là lĩnh vực Hoa hệ và Thảo hệ, thiếu chủ nhớ lưu ý cẩn thận, có lẽ vô tình thu được không ít linh vật trân quý." Ly lão nhi cười nói.
Sở Mộ dẫn theo Ma Thụ chiến sĩ đi từng bước từng bước vào trong biển hoa kỳ ảo. Nơi này không có vật thể che dấu thân hình, chỉ cần là sinh vật di động sẽ lập tức bại lộ ra ngoài. Sở Mộ đành phải hạ thấp người xuống, chậm chạp di chuyển bên trong biển hoa.
Theo quá trình từ từ xâm nhập, Sở Mộ đồng thời cố gắng nhớ lại ký ức trước kia, tiến hành so sánh biển hoa trong trí nhớ và nơi này.
Chẳng qua là thời gian mười hai năm đã trôi qua, trí nhớ Sở Mộ đã mơ hồ rất khó nhớ lại chính xác. Nếu đi tìm lung tung sẽ khó lòng phát hiện đầu mối, Sở Mộ cắn răng niệm chú ngữ triệu hồi ra Dạ Lôi Mộng Thú.
"Ma Thụ chiến sĩ, bảo vệ chúng ta. Dạ, thi triển Ngạc Lâm đối với ta." Sở Mộ kiên quyết hạ lệnh.
Nếu đã nhớ không ra, vậy thì hắn dùng hình thức mộng cảnh nhìn lại một lần.
Dạ Lôi Mộng Thú hiểu Sở Mộ cần thông qua mộng cảnh Ngạc Lâm để quay trở lại quá khứ khôi phục trí nhớ. Hai tròng mắt nó nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, năng lực mộng cảnh lập tức xâm chiếm nội tâm Sở Mộ, lấy cảnh tượng chung quanh biển hoa làm tiêu điểm bắt đầu tạo ra mộng cảnh.
Dạ Lôi Mộng Thú không thể nào nhìn thấy những nơi người khác đã đi qua, nó chỉ có thể tạo ra hoàn cảnh tương tự làm cho người ta có cảm giác quen thuộc lạc vào cảnh giới kỳ lạ. Rồi dựa vào trí nhớ tìm thấy tiến hành bổ khuyết, kéo dài nội dung và chi tiết chân thật.
Mộng cảnh từ từ dẫn dắt Sở Mộ đi vào một biển hoa toàn là sương mù.
Cảnh tượng này chỉ là ảo giác nhưng vô cùng rõ ràng.
Đây là lần thứ hai Sở Mộ tiến vào biển hoa trong giấc mộng, lần đầu tiên tại cấm vực Yêu Linh Gia bị trúng bẫy rập mộng cảnh của Sát Mộng Yêu đã kích thích cơn ác mộng ẩn sâu trong nội tâm Sở Mộ.
Lần này Dạ Lôi Mộng Thú thi triển kỹ năng Ngạc Lâm tận lực giữ vững ý thức của Sở Mộ, để cho hắn không bị hoàn toàn mê mang trong mộng cảnh.
Biển hoa tuyệt mỹ màu cam và xanh lục xen kẽ lẫn nhau, vô số hoa cỏ đủ màu sắc trải dài khắp mặt đất lấp lánh tia sáng rực rỡ nhất. Vào lúc này Sở Mộ dần dần dung nhập vào trong giấc mộng, chẳng biết từ lúc nào tinh thần trở nên say mê và hưng phấn.
Sở Mộ chậm rãi đi vào trong thế giới hoa, hắn có thể nhìn thấy rất nhiều loại hoa không biết tên chập chờn trong gió, dọc theo cành lá kỳ lạ phát ra quang mang nhu hòa say đắm lòng người, bay từng cánh hoa sinh động phối hợp với nhau hóa thành một điệu vũ khiến người ta như say như si.
Sở Mộ tiếp tục đi tới trước, không khí kiều diễm làm cho hắn hoàn toàn buông lỏng cảnh giác, dõi mắt nhìn quanh chợt phát hiện một đóa hoa màu lam cao quý hấp dẫn ánh mắt của hắn, tiếp theo đó tầm mắt không có cách nào dời đi nữa.
Khi hắn dụng tâm nhìn vào khu vực đó, trong lúc nhất thời ngay cả tâm thần cũng cuốn hút vào trong đóa hoa mỹ lệ, thân hình không kìm hãm được đi về phía đóa hoa thánh khiết kia.
Cảm giác này giống như vô số mỹ nữ xinh đẹp vờn quanh rừng rậm, các nàng vừa múa vừa hát, mị nhãn như tơ, tóc dài phiêu động trong gió có thể đưa lòng người vào trong giấc mộng đẹp đẽ nhất. Nhưng mà trong đó chỉ có một đóa hoa tươi đẹp, thánh khiết nhất tồn tại độc lập với biển hoa, ánh sáng của nó làm cho tất cả những đóa hoa phải lu mờ, ảm đạm.
Sở Mộ hoàn toàn bị đóa hoa thánh khiết kia hấp dẫn, ngưng mắt nhìn đó trông thấy nó từ từ nở rộ.
Trên thực tế, lúc này tâm tình Sở Mộ vô cùng mâu thuẫn, hắn còn giữ lại một chút ý thức biết đây chỉ là mộng cảnh, biết đây là huyễn thuật do thiếu nữ trốn tránh dùng để mê hoặc mình, biết trong nhụy hoa toàn là độc dược. Nhưng mà giờ phút này, ở trong mắt hắn đóa hoa đó thánh khiết và mỹ lệ nhất trên đời, giống như là một nàng tiên xinh đẹp tuyệt trần từ từ tỏa ra khí tức sinh mạng. Hắn biết được nàng chuẩn bị ra đời từ trong đóa hoa kia.
Đây là ảo giác, hơn nữa tinh thần Sở Mộ đã sinh ra mâu thuẫn mãnh liệt, nhưng mà nội tâm hắn vẫn bị xúc động khó thể tưởng tượng nổi. Không ngờ thiếu nữ phản bội lại có thể tạo ra Mị thuật cường đại tới mức nào, chỉ là ký ức vẫn có năng lực thay đổi tâm trí đã hoàn toàn thành thục của hắn, có thể đánh tan oán khí và tức giận chồng chất mười hai năm trong lòng hắn tạo thành ảo giác hấp dẫn và say mê kỳ dị.
Là do linh hồn không đủ mạnh bị mê hoặc lần nữa, hay là sinh mạng thể này thực sự không nhuốm bụi trần?
"Van cầu ngươi, hãy giúp ta!"
Thanh âm đáng yêu mang theo cảm xúc bi thương dần dần xâm nhập vào trong linh hồn hắn. Một khuôn mặt tuyệt mỹ tràn đầy ngây thơ xuất hiện từ bên trong đóa hoa.
Một thiếu niên mười tuổi tâm trí chưa tròn làm sao cự tuyệt đây?
Thậm chí bây giờ Sở Mộ đã hai mươi hai tuổi, tâm niệm cố định và tín niệm kiên cường vẫn thiếu chút nữa nguyện ý tin tưởng nàng đang thừa nhận thống khổ lớn lao, hi vọng có người ra tay giúp nàng giải thoát. Bởi vì hai tròng mắt tinh khiết kia sẽ không biết lừa gạt.
Ban đầu Sát Mộng Yêu bố trí bẫy rập mộng cảnh là vì giải trừ hồn ước Sở Mộ và Mạc Tà, mộng cảnh này làm cho oán khí trong nội tâm Sở Mộ tăng trưởng lớn hơn. Cho nên thời điểm nhìn thấy thiếu nữ phản bội xuất hiện, nội tâm Sở Mộ tràn đầy oán giận.
Dạ Lôi Mộng Thú đưa Sở Mộ vào trong mộng cảnh lại mang tính chân thật nhất của trí nhớ, ngay cả cảm giác cũng vô cùng cụ thể, không có hiệu quả tăng cường hoặc giảm bớt cảm xúc. Chẳng qua là Sở Mộ làm sao cũng không nghĩ tới cơn ác mộng trong lòng hắn chân thành như thế, thiếu nữ thánh khiết như thế, ít nhất hai tròng mắt linh động kia làm cho Sở Mộ hoàn toàn tin tưởng, ở trong đó không có một chút gì khác lạ. Chỉ có đáng thương và tội nghiệp.
Quá trình tinh thần đối kháng tạo thành kết quả vô cùng tàn khốc, hết lần này tới lần khác Sở Mộ vẫn bị rung động tâm linh.
Thậm chí chuyện này giống như một tình yêu đã biết rõ sẽ lâm vào bi kịch, nhưng người ta vẫn như thiêu thân lao đầu vào lửa, hoàn toàn không có ý niệm phản kháng.
"Dạ, dừng mộng cảnh."
Rốt cuộc Sở Mộ hô to một tiếng.
Ánh mắt Dạ Lôi Mộng Thú lập tức ảm đạm xuống.
Nhất thời tất cả mộng cảnh vỡ vụn, trí nhớ trong tầm mắt Sở Mộ bắt đầu tan rã.
"Hí!"
Dạ Lôi Mộng Thú kêu lên một tiếng, tựa hồ cảm thấy tâm tình Sở Mộ dao động quá kịch liệt, nó tiến lại dùng Mộng giác nhẹ nhàng cọ vào bàn tay Sở Mộ.
Mồ hôi lạnh từ trên sống lưng Sở Mộ chảy xuống, cặp mắt hắn thất thần hồi lâu, mãi cho đến khi Dạ Lôi Mộng Thú trấn an mới dần dần khôi phục như cũ.
Nội tâm xao động giảm đi, Sở Mộ nhận thấy được Dạ Lôi Mộng Thú lo lắng chỉ biết nở nụ cười khổ sở, lấy tay vuốt ve đầu Dạ Lôi Mộng Thú nói cho nó biết mình đã điều chỉnh tinh thần lại rồi.
"Thiếu chủ, ngươi có khỏe không?"
Ly lão nhi đứng trên lưng Dạ Lôi Mộng Thú, lo lắng hỏi.
Sở Mộ hít vào một hơi thật sâu, tình cảnh trong giấc mộng có thể nói đã hiện rõ ở trong mắt hắn.
Cảm giác này thật sự là đáng sợ, từ trước tới nay Sở Mộ có cảm giác oán khí của mình đối với thiếu nữ phản bội đã đạt tới trình độ kinh khủng nhất, nếu nhìn thấy nàng lần nữa nhất định sẽ là một trận tử chiến.
Nhưng mà Sở Mộ sai lầm rồi, khí chất phát ra từ thiếu nữ phản bội cực kỳ quỷ dị, Mị thuật cường đại đến mức có thể xâm nhập vào trong linh hồn con người, thậm chí tác dụng còn mạnh hơn hồn niệm nhiều lắm.
"Nàng thật sự đáng sợ."
Sở Mộ không nhịn được rùng mình một cái.
Thiếu nữ phản bội có khí chất tươi đẹp và hoàn mỹ đánh sâu vào trong nội tâm người khác, cái này cũng không đáng sợ. Để cho Sở Mộ cảm thấy đáng sợ chính là sai lầm mười hai năm trước tạo thành vết sẹo linh hồn tưởng như không thể xóa nhòa, nhưng lúc nãy hắn không tự chủ được sinh ra ý nghĩ tin tưởng lời nói của nàng.
"Thiếu chủ, thiếu nữ phản bội này hẳn là có tâm trí rất cao, ít nhất cấp bậc hồn niệm của ngươi bây giờ không thể nào ngăn cản nổi kỹ năng Hoa hệ Mị thuật. Xem ra chuyện này không thể gấp gáp được, cho dù thiếu chủ tìm được nàng cũng không có tác dụng, thậm chí còn mang đến họa sát thân."
Ly lão nhi lắc lắc đầu, thở dài cảm thán.
Ly lão nhi không nghĩ tới Sở Mộ đụng phải một Hồn sủng hình người làm cho người ta rét lạnh từ tận xương tủy như vậy, hiện tại hồi tưởng lại ngay cả lão cũng muốn sởn tóc gáy.
Sở Mộ cực kỳ vất vả mới tìm được biển hoa tương tự trong trí nhớ, hơn nữa thông qua hoàn cảnh giống nhau đã thành công nhớ lại một đoạn ký ức lãng quên. Nhưng hắn lại phát hiện thực lực thiếu nữ phản bội vào lúc đó còn cao hơn mình không biết bao nhiêu lần, mặc dù không ôm hi vọng có thể tìm được nàng, cho dù tìm được thì thực lực hắn cũng không bằng nàng. Hơn nữa, một khi lại bị mê hoặc lần nữa thì cả đời hắn xem như tiêu rồi. Nghĩ đến đây, Sở Mộ không nhịn được muốn mắng to vài câu thô tục cho đỡ tức.
"Thiếu chủ không cần phải tức giận, kỹ năng Mị thuật của Hoa hệ không hề thua kém kỹ năng tinh thần của Yêu Linh. Hơn nữa cấp bậc của nàng cao như vậy, có lẽ không phải là thực lực ngươi không bằng nàng, mà là vì kỹ năng của nàng quá mức bá đạo. Thiếu chủ đừng nóng vội, nếu như đã tìm thấy căn nguyên, lấy tốc độ tăng cường thực lực của thiếu chủ, khẳng định nàng chạy không thoát."
Ly lão nhi lên tiếng khuyên giải.
"Nếu như tâm trí nàng còn cao hơn ta, cho dù ta đối mặt nàng cũng không thể phát hiện ra hồn ước tồn tại?" Sở Mộ chợt quay lại hỏi.
"Cái này… nếu như cấp bậc của nàng cao hơn ngươi rất nhiều, hẳn là có thể che giấu được. Thế nhưng, cho dù thực lực nàng ngang bằng ngươi, ta cảm thấy nàng cũng có không ít biện pháp cản trở linh hồn liên lạc với ngươi. À, thiếu chủ có tìm được đầu mối gì từ trong trí nhớ không?"
Ly lão nhi mở miệng hỏi.
"Ừ, đúng là ở trong Mạn Vũ Hoa Hải, tại vị trí bên kia!"
Sở Mộ gật đầu xác nhận, sau khi nói xong, trong đầu hắn liền nhớ lại một chi tiết nhỏ.
Sở Mộ nhớ lúc ấy mình thấy được một linh vật hình thái đặc thù, gốc linh vật này tồn tại ở vị trí cách Thánh Lam Hoa mười thước.
Trước kia Sở Mộ không biết đó là thứ gì, nhưng mà bây giờ cẩn thận nghĩ lại mới biết đó là một loại linh vật hiếm thấy, nó là bảo vật có thể cường hóa đẳng cấp cho Ma Thụ chiến sĩ.
Nếu như mười hai năm trước, gốc linh vật kia đã tồn tại nơi đó, vậy thì Sở Mộ muốn tìm xem có thu hoạch được gì hay không.
Ngay sau đó Sở Mộ nói cho Ly lão nhi biết vị trí gốc linh vật kia. Truyện Sắc Hiệp - http://truyenfull.vn
"Đế Thánh thánh vực không phải là Mê giới, người nào cũng có thể tùy tiện đi vào, hơn nữa diện tích Đế Thánh thánh vực rộng lớn khôn cùng, cho nên số người tiến vào Mạn Vũ Hoa Hải sẽ không nhiều lắm. Khúc Linh Căn đúng là linh vật hiếm thấy, tỷ lệ bị lấy đi rất thấp. Ta nghĩ mười hai năm sau rất có thể nó đã trưởng thành hình thái cao cấp hơn rồi. Thiếu chủ, đây là cơ hội tốt tăng cường thực lực Ma Thụ chiến sĩ."
Ly lão nhi hưng phấn kêu lên.
Mộng cảnh mê hoặc của thiếu nữ phản bội đã xuất hiện trong trí nhớ của Sở Mộ, cảm xúc tức giận lúc nãy đã hoàn toàn mất đi, thay vào đó là vui sướng vì có thể nhận được một loại linh vật có tác dụng trực tiếp tăng cường thực lực Ma Thụ chiến sĩ.
Quả nhiên bảo vật luôn luôn xuất hiện trong tình cảnh hiểm tử hoàn sinh, Sở Mộ cảm thấy lần này xâm nhập Đế Thánh thánh vực vô cùng đáng giá.
Nói không chừng sau khi rời khỏi nơi này, thực lực của hắn sẽ có thể tăng cường một mảng lớn. Dù sao linh vật Khúc Linh Căn giá trị cực cao, lại rất hiếm thấy, chưa chắc mua được trong sở giao dịch.
Sở Mộ lập tức dâng trào ý chí chiến đấu, ra lệnh cho Dạ Lôi Mộng Thú đi tới, Ma Thụ chiến sĩ cũng chậm rãi theo sau, cả đám tiến về phía trung tâm biển hoa.
Mạn Vũ Hoa Hải thật ra không lớn lắm, Sở Mộ đi vào khu vực trung tâm đã có thể cảm giác động tĩnh không tầm xuất hiện ở dưới chân mình, còn có mùi vị mơ hồ trong không khí ẩn ẩn hiện hiện.
Sở Mộ không phải lần đầu tiên tiếp xúc với Thực Vật giới Hồn sủng, hắn biết mùi vị như có như không này không phải là ảo giác, mà là thủ pháp thôi miên, mê hoặc các Hoa hệ Hồn sủng thường dùng. Vì thế Sở Mộ nhanh chóng dùng hồn niệm thủ hộ tinh thần, đồng thời để cho Dạ Lôi Mộng Thú phóng thích khí tức hắc ám phòng ngừa phấn hoa bay vào trong mũi.
"Thiếu chủ, phấn hoa này rất là đặc thù, dựa vào mùi vị hẳn là phát ra từ Hoa hệ Hồn sủng cấp thống lĩnh, trưởng thành trong hoàn cảnh này nhất định là đạt tới trình độ mười đoạn. Đáng lưu ý nhất là năng lực mê hoặc và khống chế cực mạnh, trên trình độ nhất định có thể không nhìn phòng ngự. Tốt nhất là để cho Ma Thụ chiến sĩ đối phó."
Ly lão nhi lập tức nhắc nhở Sở Mộ.
Sở Mộ hiển nhiên biết rõ điểm này, thật ra vấn đề không phải là Sở Mộ có thể giải quyết Hoa hệ Hồn sủng cấp thống lĩnh hay không, mà hắn đã cảm giác được bên trong khu vực kia có không ít Hoa hệ Hồn sủng tạo thành một cái tộc quần nho nhỏ.
Linh vật trân quý luôn đi kèm với nguy hiểm lớn lao, đây là một lần khiêu chiến đối với Sở Mộ. Hắn sẽ nghĩ hết biện pháp thu nó vào tay, để cho thực lực của mình nhanh chóng tăng cường, sau đó quét ngang Thiên Hạ Quyết.
Ở chung quanh có tồn tại không ít Thực Vật giới Hồn sủng cấp thống lĩnh, lấy Sở Mộ cảm giác đoán chừng có trên dưới mười con.
Sở Mộ bây giờ chỉ có thể ba khống, bởi vì Ma Thụ chiến sĩ là Thực Vật giới Hồn sủng, lại có kỹ năng Sinh Mệnh Duyện Hấp hoàn toàn có thể từ từ tiêu hao thể lực của đám Hoa hệ Hồn sủng này.
Bạch Yểm Ma và Mạc Tà cũng có thể khắc chế Thực Vật giới Hồn sủng, chỉ riêng Bạch Yểm Ma đã có thể đối kháng một con mười đoạn Hoa hệ Hồn sủng cấp thống lĩnh.
Thời điểm ban đêm, Mạc Tà dựa vào ánh trăng thực lực sẽ tăng cường một cấp bậc, ứng phó hai con mười đoạn Hoa hệ Hồn sủng cấp thống lĩnh cũng không thành vấn đề.
Tính toán đơn giản một vòng, Sở Mộ cùng một lúc ứng phó được bốn con Hồn sủng cấp thống lĩnh, còn sáu con khác xem như thúc thủ vô sách.
"Cảm giác rất giống nhưng không thể xác định, khu vực ranh giới Đế Thánh thánh vực hẳn là chỉ có một cái biển hoa này phải không?" Sở Mộ nói.
"Cái này khó nói lắm, đường kính ranh giới Đế Thánh thánh vực dài tới mấy trăm dặm, nếu như là hình quạt sẽ còn dài hơn nữa. Một mảnh đất nhỏ nhất cũng có diện tích vạn dặm vuông, mà đây chỉ là ranh giới bên ngoài cùng mà thôi. Bất kỳ nơi nào cũng có thể xuất hiện biển hoa lớn hơn chỗ này, hơn nữa chúng ta quá nhỏ bé so với thế giới này nên khó lòng tìm kiếm những nơi khác. Nếu không có người đi trước dẫn đường tuyệt đối không thể tìm ra địa điểm chính xác, có lẽ mọi chuyện nên đợi Nữ Tôn điện hạ trở lại, đừng có phí thời gian vô ích. Cứ trực tiếp hỏi mẫu thân ngươi, nàng khẳng định biết tình hình cụ thể vào lúc đó." Ly lão nhi cố gắng khuyên nhủ Sở Mộ.
Vừa nghe nhắc tới mẫu thân Băng Lam, Sở Mộ cũng không nhịn được lo lắng cho nàng.
Lúc trước đã nói một năm sau sẽ gặp nhau ở Thiên Hạ thành, nàng sẽ đưa Thiên Tiên Băng cho Sở Mộ áp chế trạng thái Bán Ma. Nhưng mà bây giờ đã hơn một năm rồi, Băng Lam vẫn chưa quay trở về.
"Thiếu chủ đừng lo lắng, tuy rằng thực lực Nữ Tôn điện hạ không thể nói quét ngang thiên hạ, nhưng mà trong thiên hạ không có sinh vật nào có thể lưu nàng lại nổi. Nói không chừng Nữ Tôn điện hạ đã tìm được tin tức liên quan đến Thiên Tiên Băng, đang cố gắng đoạt lấy hoặc là từ địa phương quá xa quay trở về."
Ly lão nhi nhìn thấu Sở Mộ lo lắng, lập tức mở miệng giải thích.
Sở Mộ gật đầu nhưng cũng không nói câu nào, bắt đầu triệu hồi Ma Thụ chiến sĩ ra làm hộ vệ, đi vào trong biển hoa tràn ngập sát cơ.
"Nơi này là lĩnh vực Hoa hệ và Thảo hệ, thiếu chủ nhớ lưu ý cẩn thận, có lẽ vô tình thu được không ít linh vật trân quý." Ly lão nhi cười nói.
Sở Mộ dẫn theo Ma Thụ chiến sĩ đi từng bước từng bước vào trong biển hoa kỳ ảo. Nơi này không có vật thể che dấu thân hình, chỉ cần là sinh vật di động sẽ lập tức bại lộ ra ngoài. Sở Mộ đành phải hạ thấp người xuống, chậm chạp di chuyển bên trong biển hoa.
Theo quá trình từ từ xâm nhập, Sở Mộ đồng thời cố gắng nhớ lại ký ức trước kia, tiến hành so sánh biển hoa trong trí nhớ và nơi này.
Chẳng qua là thời gian mười hai năm đã trôi qua, trí nhớ Sở Mộ đã mơ hồ rất khó nhớ lại chính xác. Nếu đi tìm lung tung sẽ khó lòng phát hiện đầu mối, Sở Mộ cắn răng niệm chú ngữ triệu hồi ra Dạ Lôi Mộng Thú.
"Ma Thụ chiến sĩ, bảo vệ chúng ta. Dạ, thi triển Ngạc Lâm đối với ta." Sở Mộ kiên quyết hạ lệnh.
Nếu đã nhớ không ra, vậy thì hắn dùng hình thức mộng cảnh nhìn lại một lần.
Dạ Lôi Mộng Thú hiểu Sở Mộ cần thông qua mộng cảnh Ngạc Lâm để quay trở lại quá khứ khôi phục trí nhớ. Hai tròng mắt nó nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, năng lực mộng cảnh lập tức xâm chiếm nội tâm Sở Mộ, lấy cảnh tượng chung quanh biển hoa làm tiêu điểm bắt đầu tạo ra mộng cảnh.
Dạ Lôi Mộng Thú không thể nào nhìn thấy những nơi người khác đã đi qua, nó chỉ có thể tạo ra hoàn cảnh tương tự làm cho người ta có cảm giác quen thuộc lạc vào cảnh giới kỳ lạ. Rồi dựa vào trí nhớ tìm thấy tiến hành bổ khuyết, kéo dài nội dung và chi tiết chân thật.
Mộng cảnh từ từ dẫn dắt Sở Mộ đi vào một biển hoa toàn là sương mù.
Cảnh tượng này chỉ là ảo giác nhưng vô cùng rõ ràng.
Đây là lần thứ hai Sở Mộ tiến vào biển hoa trong giấc mộng, lần đầu tiên tại cấm vực Yêu Linh Gia bị trúng bẫy rập mộng cảnh của Sát Mộng Yêu đã kích thích cơn ác mộng ẩn sâu trong nội tâm Sở Mộ.
Lần này Dạ Lôi Mộng Thú thi triển kỹ năng Ngạc Lâm tận lực giữ vững ý thức của Sở Mộ, để cho hắn không bị hoàn toàn mê mang trong mộng cảnh.
Biển hoa tuyệt mỹ màu cam và xanh lục xen kẽ lẫn nhau, vô số hoa cỏ đủ màu sắc trải dài khắp mặt đất lấp lánh tia sáng rực rỡ nhất. Vào lúc này Sở Mộ dần dần dung nhập vào trong giấc mộng, chẳng biết từ lúc nào tinh thần trở nên say mê và hưng phấn.
Sở Mộ chậm rãi đi vào trong thế giới hoa, hắn có thể nhìn thấy rất nhiều loại hoa không biết tên chập chờn trong gió, dọc theo cành lá kỳ lạ phát ra quang mang nhu hòa say đắm lòng người, bay từng cánh hoa sinh động phối hợp với nhau hóa thành một điệu vũ khiến người ta như say như si.
Sở Mộ tiếp tục đi tới trước, không khí kiều diễm làm cho hắn hoàn toàn buông lỏng cảnh giác, dõi mắt nhìn quanh chợt phát hiện một đóa hoa màu lam cao quý hấp dẫn ánh mắt của hắn, tiếp theo đó tầm mắt không có cách nào dời đi nữa.
Khi hắn dụng tâm nhìn vào khu vực đó, trong lúc nhất thời ngay cả tâm thần cũng cuốn hút vào trong đóa hoa mỹ lệ, thân hình không kìm hãm được đi về phía đóa hoa thánh khiết kia.
Cảm giác này giống như vô số mỹ nữ xinh đẹp vờn quanh rừng rậm, các nàng vừa múa vừa hát, mị nhãn như tơ, tóc dài phiêu động trong gió có thể đưa lòng người vào trong giấc mộng đẹp đẽ nhất. Nhưng mà trong đó chỉ có một đóa hoa tươi đẹp, thánh khiết nhất tồn tại độc lập với biển hoa, ánh sáng của nó làm cho tất cả những đóa hoa phải lu mờ, ảm đạm.
Sở Mộ hoàn toàn bị đóa hoa thánh khiết kia hấp dẫn, ngưng mắt nhìn đó trông thấy nó từ từ nở rộ.
Trên thực tế, lúc này tâm tình Sở Mộ vô cùng mâu thuẫn, hắn còn giữ lại một chút ý thức biết đây chỉ là mộng cảnh, biết đây là huyễn thuật do thiếu nữ trốn tránh dùng để mê hoặc mình, biết trong nhụy hoa toàn là độc dược. Nhưng mà giờ phút này, ở trong mắt hắn đóa hoa đó thánh khiết và mỹ lệ nhất trên đời, giống như là một nàng tiên xinh đẹp tuyệt trần từ từ tỏa ra khí tức sinh mạng. Hắn biết được nàng chuẩn bị ra đời từ trong đóa hoa kia.
Đây là ảo giác, hơn nữa tinh thần Sở Mộ đã sinh ra mâu thuẫn mãnh liệt, nhưng mà nội tâm hắn vẫn bị xúc động khó thể tưởng tượng nổi. Không ngờ thiếu nữ phản bội lại có thể tạo ra Mị thuật cường đại tới mức nào, chỉ là ký ức vẫn có năng lực thay đổi tâm trí đã hoàn toàn thành thục của hắn, có thể đánh tan oán khí và tức giận chồng chất mười hai năm trong lòng hắn tạo thành ảo giác hấp dẫn và say mê kỳ dị.
Là do linh hồn không đủ mạnh bị mê hoặc lần nữa, hay là sinh mạng thể này thực sự không nhuốm bụi trần?
"Van cầu ngươi, hãy giúp ta!"
Thanh âm đáng yêu mang theo cảm xúc bi thương dần dần xâm nhập vào trong linh hồn hắn. Một khuôn mặt tuyệt mỹ tràn đầy ngây thơ xuất hiện từ bên trong đóa hoa.
Một thiếu niên mười tuổi tâm trí chưa tròn làm sao cự tuyệt đây?
Thậm chí bây giờ Sở Mộ đã hai mươi hai tuổi, tâm niệm cố định và tín niệm kiên cường vẫn thiếu chút nữa nguyện ý tin tưởng nàng đang thừa nhận thống khổ lớn lao, hi vọng có người ra tay giúp nàng giải thoát. Bởi vì hai tròng mắt tinh khiết kia sẽ không biết lừa gạt.
Ban đầu Sát Mộng Yêu bố trí bẫy rập mộng cảnh là vì giải trừ hồn ước Sở Mộ và Mạc Tà, mộng cảnh này làm cho oán khí trong nội tâm Sở Mộ tăng trưởng lớn hơn. Cho nên thời điểm nhìn thấy thiếu nữ phản bội xuất hiện, nội tâm Sở Mộ tràn đầy oán giận.
Dạ Lôi Mộng Thú đưa Sở Mộ vào trong mộng cảnh lại mang tính chân thật nhất của trí nhớ, ngay cả cảm giác cũng vô cùng cụ thể, không có hiệu quả tăng cường hoặc giảm bớt cảm xúc. Chẳng qua là Sở Mộ làm sao cũng không nghĩ tới cơn ác mộng trong lòng hắn chân thành như thế, thiếu nữ thánh khiết như thế, ít nhất hai tròng mắt linh động kia làm cho Sở Mộ hoàn toàn tin tưởng, ở trong đó không có một chút gì khác lạ. Chỉ có đáng thương và tội nghiệp.
Quá trình tinh thần đối kháng tạo thành kết quả vô cùng tàn khốc, hết lần này tới lần khác Sở Mộ vẫn bị rung động tâm linh.
Thậm chí chuyện này giống như một tình yêu đã biết rõ sẽ lâm vào bi kịch, nhưng người ta vẫn như thiêu thân lao đầu vào lửa, hoàn toàn không có ý niệm phản kháng.
"Dạ, dừng mộng cảnh."
Rốt cuộc Sở Mộ hô to một tiếng.
Ánh mắt Dạ Lôi Mộng Thú lập tức ảm đạm xuống.
Nhất thời tất cả mộng cảnh vỡ vụn, trí nhớ trong tầm mắt Sở Mộ bắt đầu tan rã.
"Hí!"
Dạ Lôi Mộng Thú kêu lên một tiếng, tựa hồ cảm thấy tâm tình Sở Mộ dao động quá kịch liệt, nó tiến lại dùng Mộng giác nhẹ nhàng cọ vào bàn tay Sở Mộ.
Mồ hôi lạnh từ trên sống lưng Sở Mộ chảy xuống, cặp mắt hắn thất thần hồi lâu, mãi cho đến khi Dạ Lôi Mộng Thú trấn an mới dần dần khôi phục như cũ.
Nội tâm xao động giảm đi, Sở Mộ nhận thấy được Dạ Lôi Mộng Thú lo lắng chỉ biết nở nụ cười khổ sở, lấy tay vuốt ve đầu Dạ Lôi Mộng Thú nói cho nó biết mình đã điều chỉnh tinh thần lại rồi.
"Thiếu chủ, ngươi có khỏe không?"
Ly lão nhi đứng trên lưng Dạ Lôi Mộng Thú, lo lắng hỏi.
Sở Mộ hít vào một hơi thật sâu, tình cảnh trong giấc mộng có thể nói đã hiện rõ ở trong mắt hắn.
Cảm giác này thật sự là đáng sợ, từ trước tới nay Sở Mộ có cảm giác oán khí của mình đối với thiếu nữ phản bội đã đạt tới trình độ kinh khủng nhất, nếu nhìn thấy nàng lần nữa nhất định sẽ là một trận tử chiến.
Nhưng mà Sở Mộ sai lầm rồi, khí chất phát ra từ thiếu nữ phản bội cực kỳ quỷ dị, Mị thuật cường đại đến mức có thể xâm nhập vào trong linh hồn con người, thậm chí tác dụng còn mạnh hơn hồn niệm nhiều lắm.
"Nàng thật sự đáng sợ."
Sở Mộ không nhịn được rùng mình một cái.
Thiếu nữ phản bội có khí chất tươi đẹp và hoàn mỹ đánh sâu vào trong nội tâm người khác, cái này cũng không đáng sợ. Để cho Sở Mộ cảm thấy đáng sợ chính là sai lầm mười hai năm trước tạo thành vết sẹo linh hồn tưởng như không thể xóa nhòa, nhưng lúc nãy hắn không tự chủ được sinh ra ý nghĩ tin tưởng lời nói của nàng.
"Thiếu chủ, thiếu nữ phản bội này hẳn là có tâm trí rất cao, ít nhất cấp bậc hồn niệm của ngươi bây giờ không thể nào ngăn cản nổi kỹ năng Hoa hệ Mị thuật. Xem ra chuyện này không thể gấp gáp được, cho dù thiếu chủ tìm được nàng cũng không có tác dụng, thậm chí còn mang đến họa sát thân."
Ly lão nhi lắc lắc đầu, thở dài cảm thán.
Ly lão nhi không nghĩ tới Sở Mộ đụng phải một Hồn sủng hình người làm cho người ta rét lạnh từ tận xương tủy như vậy, hiện tại hồi tưởng lại ngay cả lão cũng muốn sởn tóc gáy.
Sở Mộ cực kỳ vất vả mới tìm được biển hoa tương tự trong trí nhớ, hơn nữa thông qua hoàn cảnh giống nhau đã thành công nhớ lại một đoạn ký ức lãng quên. Nhưng hắn lại phát hiện thực lực thiếu nữ phản bội vào lúc đó còn cao hơn mình không biết bao nhiêu lần, mặc dù không ôm hi vọng có thể tìm được nàng, cho dù tìm được thì thực lực hắn cũng không bằng nàng. Hơn nữa, một khi lại bị mê hoặc lần nữa thì cả đời hắn xem như tiêu rồi. Nghĩ đến đây, Sở Mộ không nhịn được muốn mắng to vài câu thô tục cho đỡ tức.
"Thiếu chủ không cần phải tức giận, kỹ năng Mị thuật của Hoa hệ không hề thua kém kỹ năng tinh thần của Yêu Linh. Hơn nữa cấp bậc của nàng cao như vậy, có lẽ không phải là thực lực ngươi không bằng nàng, mà là vì kỹ năng của nàng quá mức bá đạo. Thiếu chủ đừng nóng vội, nếu như đã tìm thấy căn nguyên, lấy tốc độ tăng cường thực lực của thiếu chủ, khẳng định nàng chạy không thoát."
Ly lão nhi lên tiếng khuyên giải.
"Nếu như tâm trí nàng còn cao hơn ta, cho dù ta đối mặt nàng cũng không thể phát hiện ra hồn ước tồn tại?" Sở Mộ chợt quay lại hỏi.
"Cái này… nếu như cấp bậc của nàng cao hơn ngươi rất nhiều, hẳn là có thể che giấu được. Thế nhưng, cho dù thực lực nàng ngang bằng ngươi, ta cảm thấy nàng cũng có không ít biện pháp cản trở linh hồn liên lạc với ngươi. À, thiếu chủ có tìm được đầu mối gì từ trong trí nhớ không?"
Ly lão nhi mở miệng hỏi.
"Ừ, đúng là ở trong Mạn Vũ Hoa Hải, tại vị trí bên kia!"
Sở Mộ gật đầu xác nhận, sau khi nói xong, trong đầu hắn liền nhớ lại một chi tiết nhỏ.
Sở Mộ nhớ lúc ấy mình thấy được một linh vật hình thái đặc thù, gốc linh vật này tồn tại ở vị trí cách Thánh Lam Hoa mười thước.
Trước kia Sở Mộ không biết đó là thứ gì, nhưng mà bây giờ cẩn thận nghĩ lại mới biết đó là một loại linh vật hiếm thấy, nó là bảo vật có thể cường hóa đẳng cấp cho Ma Thụ chiến sĩ.
Nếu như mười hai năm trước, gốc linh vật kia đã tồn tại nơi đó, vậy thì Sở Mộ muốn tìm xem có thu hoạch được gì hay không.
Ngay sau đó Sở Mộ nói cho Ly lão nhi biết vị trí gốc linh vật kia. Truyện Sắc Hiệp - http://truyenfull.vn
"Đế Thánh thánh vực không phải là Mê giới, người nào cũng có thể tùy tiện đi vào, hơn nữa diện tích Đế Thánh thánh vực rộng lớn khôn cùng, cho nên số người tiến vào Mạn Vũ Hoa Hải sẽ không nhiều lắm. Khúc Linh Căn đúng là linh vật hiếm thấy, tỷ lệ bị lấy đi rất thấp. Ta nghĩ mười hai năm sau rất có thể nó đã trưởng thành hình thái cao cấp hơn rồi. Thiếu chủ, đây là cơ hội tốt tăng cường thực lực Ma Thụ chiến sĩ."
Ly lão nhi hưng phấn kêu lên.
Mộng cảnh mê hoặc của thiếu nữ phản bội đã xuất hiện trong trí nhớ của Sở Mộ, cảm xúc tức giận lúc nãy đã hoàn toàn mất đi, thay vào đó là vui sướng vì có thể nhận được một loại linh vật có tác dụng trực tiếp tăng cường thực lực Ma Thụ chiến sĩ.
Quả nhiên bảo vật luôn luôn xuất hiện trong tình cảnh hiểm tử hoàn sinh, Sở Mộ cảm thấy lần này xâm nhập Đế Thánh thánh vực vô cùng đáng giá.
Nói không chừng sau khi rời khỏi nơi này, thực lực của hắn sẽ có thể tăng cường một mảng lớn. Dù sao linh vật Khúc Linh Căn giá trị cực cao, lại rất hiếm thấy, chưa chắc mua được trong sở giao dịch.
Sở Mộ lập tức dâng trào ý chí chiến đấu, ra lệnh cho Dạ Lôi Mộng Thú đi tới, Ma Thụ chiến sĩ cũng chậm rãi theo sau, cả đám tiến về phía trung tâm biển hoa.
Mạn Vũ Hoa Hải thật ra không lớn lắm, Sở Mộ đi vào khu vực trung tâm đã có thể cảm giác động tĩnh không tầm xuất hiện ở dưới chân mình, còn có mùi vị mơ hồ trong không khí ẩn ẩn hiện hiện.
Sở Mộ không phải lần đầu tiên tiếp xúc với Thực Vật giới Hồn sủng, hắn biết mùi vị như có như không này không phải là ảo giác, mà là thủ pháp thôi miên, mê hoặc các Hoa hệ Hồn sủng thường dùng. Vì thế Sở Mộ nhanh chóng dùng hồn niệm thủ hộ tinh thần, đồng thời để cho Dạ Lôi Mộng Thú phóng thích khí tức hắc ám phòng ngừa phấn hoa bay vào trong mũi.
"Thiếu chủ, phấn hoa này rất là đặc thù, dựa vào mùi vị hẳn là phát ra từ Hoa hệ Hồn sủng cấp thống lĩnh, trưởng thành trong hoàn cảnh này nhất định là đạt tới trình độ mười đoạn. Đáng lưu ý nhất là năng lực mê hoặc và khống chế cực mạnh, trên trình độ nhất định có thể không nhìn phòng ngự. Tốt nhất là để cho Ma Thụ chiến sĩ đối phó."
Ly lão nhi lập tức nhắc nhở Sở Mộ.
Sở Mộ hiển nhiên biết rõ điểm này, thật ra vấn đề không phải là Sở Mộ có thể giải quyết Hoa hệ Hồn sủng cấp thống lĩnh hay không, mà hắn đã cảm giác được bên trong khu vực kia có không ít Hoa hệ Hồn sủng tạo thành một cái tộc quần nho nhỏ.
Linh vật trân quý luôn đi kèm với nguy hiểm lớn lao, đây là một lần khiêu chiến đối với Sở Mộ. Hắn sẽ nghĩ hết biện pháp thu nó vào tay, để cho thực lực của mình nhanh chóng tăng cường, sau đó quét ngang Thiên Hạ Quyết.
Ở chung quanh có tồn tại không ít Thực Vật giới Hồn sủng cấp thống lĩnh, lấy Sở Mộ cảm giác đoán chừng có trên dưới mười con.
Sở Mộ bây giờ chỉ có thể ba khống, bởi vì Ma Thụ chiến sĩ là Thực Vật giới Hồn sủng, lại có kỹ năng Sinh Mệnh Duyện Hấp hoàn toàn có thể từ từ tiêu hao thể lực của đám Hoa hệ Hồn sủng này.
Bạch Yểm Ma và Mạc Tà cũng có thể khắc chế Thực Vật giới Hồn sủng, chỉ riêng Bạch Yểm Ma đã có thể đối kháng một con mười đoạn Hoa hệ Hồn sủng cấp thống lĩnh.
Thời điểm ban đêm, Mạc Tà dựa vào ánh trăng thực lực sẽ tăng cường một cấp bậc, ứng phó hai con mười đoạn Hoa hệ Hồn sủng cấp thống lĩnh cũng không thành vấn đề.
Tính toán đơn giản một vòng, Sở Mộ cùng một lúc ứng phó được bốn con Hồn sủng cấp thống lĩnh, còn sáu con khác xem như thúc thủ vô sách.