Sủng Mị
Chương 502: Hồn kỹ mới
"Có thể, Giai Tĩnh, ngươi dẫn hai ca ca của ta đi dạo Hồn Điện, sau đó an bài cho bọn họ một trang viện nghỉ ngơi." Sở Mộ cười nó, sau đó quay sang dặn dò thị nữ.
"Ừ, vâng, hai vị thiếu gia, mời đi theo ta." Giai Tĩnh khẽ khom người thi lễ, đưa tay ra mời hai người Sở Hưng.
"Đợi một chút, không phải ngươi vừa mới nói muốn tìm vị tiền bối kia dùm ta sao?" Đỗ Xướng vội vã chen miệng vào.
Sở Mộ bây giờ còn không có tâm tư giáo huấn người này, lập tức nói với Giai Tĩnh:
"Đây là người của La Vực môn tới đây bái phỏng một vị tiền bối, ngươi thuận tiện hướng dẫn cho hắn."
Sở Mộ nói xong cũng không muốn lưu lại nơi này quá lâu, bởi vì hắn cảm thấy cần phải thương lượng chuyện này với Vũ điện chủ để tìm ra những đầu mối quan trọng khác.
"À, thiếu gia, thiếu chút nữa là quên mất, Đình Lan tỷ tỷ lại tới tìm ngài đó. Tỷ tỷ nói nếu như ngài trở về thì đi qua gặp nàng, à, tỷ tỷ bây giờ đang ở trong Điện Thánh thư quán."
Giai Tĩnh vội vàng nói với Sở Mộ.
Sở Mộ gật đầu tỏ vẻ đã hiểu, sau khi chào hỏi đám người Sở Hưng, Sở Trữ, Tần Mộng Nhi liền sải bước tiến vào trong điện.
"Đình Lan tỷ tỷ? Chẳng lẽ là vị mỹ nữ nổi danh của Hồn Điện, cao thủ đỉnh phong bậc thang thứ hai, Đình Lan tiểu thư?" Lúc này Sở Trữ thật sự kinh ngạc, nhanh chóng quay sang hỏi Giai Tĩnh.
"Đúng nhaa…a!" Giai Tĩnh toét miệng cười hồi đáp.
Đỗ Xướng nghe xong cũng ngây ngẩn cả người, qua một hồi lâu mới nói:
"Hắn không phải là Điện Sĩ cấp bốn hả? Tại sao lại quen biết với Đình Lan tiểu thư?"
"Ai nói cho ngươi biết thiếu gia là Điện Sĩ cấp bốn? Hừ..." Giai Tĩnh trừng mắt liếc Đỗ Xướng, bộ dạng tức giận không thèm trả lời cái tên ngớ ngẩn này nữa.
Sở Mộ đi tới trang viện của mình liền thấy một người thanh niên cầm một khối tinh thạch hình tròn trong tay, chầm chậm xoay qua xoay lại thưởng thức, bộ dạng rõ ràng là đang rảnh rỗi chờ đợi.
"Ngươi là Sở Thần?"
Thanh niên thấy Sở Mộ đi tới, trên mặt hiện lên một nụ cười chào hỏi.
"Ừ!" Sở Mộ gật đầu nói.
"Ta là đệ tử Vũ điện chủ, Thượng Hằng, danh hiệu Điện Chấp. Lão sư bảo ta tới hiệp trợ ngươi làm việc." Người thanh niên tự giới thiệu.
"Vũ điện chủ bây giờ đang ở đâu?" Sở Mộ dò hỏi.
"Lão sư có chuyện khác cần xử lý, ngươi tìm Vũ điện chủ có chuyện gì?" Thượng Hằng hỏi.
"Ta nghe được một thông tin từ thành viên La Vực môn, cho nên muốn thương lượng với hắn." Sở Mộ nói.
"Ngươi nói cho ta nghe, lão cư đã tường thuật tình huống đại khái với ta rồi. Để ta tổng hợp tin tức lại trước đã." Thượng Hằng nói.
Sở Mộ gật đầu, lập tức kể lại tin tức của Đỗ Xướng cho Thượng Hằng nghe, hi vọng Thượng Hằng có thể đoán ra mục đích của Trầm Dịch Thành.
"La Vực môn - Tương Chí chỉ là một nhân vật tay sai, không đáng để quan tâm. Trầm Dịch Thành cho thuộc hạ đi giao tiếp là một chứng minh tốt nhất, huống chi La Vực môn - Tương Chí không có thực lực gì nổi trội. Thế nhưng, Hồn Minh - Phùng Khôn là một người rất khó đối phó, thực lực tương đối mạnh. Mặt khác, nếu như đám người Trầm Dịch Thành nhờ Hồn Minh xuất thủ, hẳn là có một nguyên nhân đặc thù nào đó." Thượng Hằng bắt đầu phân tích, nối ghép những thông tin có được lại với nhau.
"Vậy đã tìm được hậu duệ của cái vị cường giả ẩn thế kia chưa?" Sở Mộ mở miệng hỏi.
Thượng Hằng lắc đầu nói: "Đối phương vẫn luôn hành động cẩn thận, không biết Trầm Dịch Thành làm thế nào mới tìm được bọn họ."
"Vậy thì chúng ta thông qua La Vực môn - Tương Chí tìm đến chỗ bọn họ. Ít nhất đến lúc Trầm Dịch Thành có hành động thì chúng ta có thể âm thầm bám theo." Sở Mộ nói.
"Ừ, ta cũng nghĩ như vậy, bởi vì ta cảm thấy Trầm Dịch Thành rất có thể sẽ không tự mình làm việc, cái tên kia rất thích ẩn núp trong bóng tối làm mấy trò mờ ám."
Thượng Hằng hiển nhiên là vô cùng hiểu rõ tính cách Trầm Dịch Thành, hắn tung khối tinh thạch trong tay lên cao rồi dùng tay khác chộp lấy, suy tư một hồi mới tiếp tục nói:
"Nếu đã như vậy, chúng ta phải cho người tiếp cận Tương Chí, hơn nữa tìm hiểu hắn định làm gì. Hình như bên phía La Vực môn không có người nào đáng tin."
"Ta lúc nãy nhắc tới Đỗ Xướng tới Hồn Điện bái phỏng một vị tiền bối La Vực môn, ngươi đi tìm người này rồi thông qua hắnl bắt liên lạc với Tương Chí."
Lúc trước Sở Mộ đã suy nghĩ kỹ vấn đề này, cho nên cố ý để cho Giai Tĩnh dẫn Đỗ Xướng và Tần Mộng Nhi đi tìm người.
"Thì ra ngươi đã bố trí sẵn kế hoạch rồi. Hẳn là Trầm Dịch Thành sẽ không nghĩ tới chỉ vì một thằng ngu của La Vực môn lại bị chúng ta tìm được điểm đột phá." Thượng Hằng nở nụ cười vô cùng sáng lạn.
Sở Mộ và Thượng Hằng thương lượng mọi thứ ổn thỏa xong, Thượng Hằng lập tức đi tìm những thanh niên cao thủ khác chuẩn bị lập thành đội ngũ, hai người bọn họ khẳng định không đối phó Trầm Dịch Thành nổi. Hơn nữa trước đó bọn họ còn phải tìm hiểu rõ Trầm Dịch Thành xuất động bao nhiêu nhân lực.
Sau khi Thượng Hằng rời khỏi, Sở Mộ đi tới Điện Thánh thư quán tìm gặp Đình Lan.
Sở Mộ đang rất cần một con Phược Phong Linh làm Hồn sủng, hắn cảm thấy nên làm rõ chuyện này với Đình Lan để sau này không phát sinh hiểu lầm.
"Thiếu chủ, Điện Thánh thư quán chính là địa phương Hồn Điện lưu giữ hồn kỹ, thiếu chủ đạt tới danh hiệu cấp bảy sẽ có một cơ hội lựa chọn hồn kỹ miễn phí. Nhân tiện vào đây cũng nên tìm một quyển hồn kỹ hữu ích, tránh cho đến lúc xuất hiện tình huống nguy hiểm lại dùng thân thể ngạnh kháng." Thanh âm Ly lão nhi chậm rãi truyền ra.
Ly lão nhi vừa nói như vậy, lúc này Sở Mộ mới nhớ tới mình còn có đặc quyền này. Hồn kỹ trước giờ vẫn luôn có giá trị cực cao, còn Sở Mộ tình nguyện hao phí tiền của trên người đám Hồn sủng chứ không muốn sử dụng để mua hồn kỹ, bây giờ có cơ hội nhận được một quyển miễn phí hiển nhiên là chuyện tốt.
"Ly lão nhi, ngươi có đề nghị gì tốt không?" Sở Mộ mở miệng hỏi. Nguồn truyện: Truyện FULL
Cho dù Hồn sủng sư đạt tới cấp bậc nào, hồn lực của bọn họ cũng chỉ có giới hạn. Bởi vì triệu hoán Hồn sủng sẽ tiêu tốn hồn lực gia tăng khi thực lực Hồn sủng mạnh hơn, điều này làm cho hồn lực chính là điểm mấu chốt nhất trong mỗi trận chiến.
Đồng dạng như thế, buông thả hồn kỹ cũng phải tiêu hao hồn lực, dựa theo Sở Mộ đoán chừng ở cấp bậc năm niệm Hồn Chủ chỉ cần thi triển một hồn kỹ cấp chín xem như mất đi cơ hội thay đổi Hồn sủng, thậm chí hồn kỹ cấp tám cũng không thể sử dụng mấy lần, chỉ tới thời điểm quan trọng mới thi triển nhằm giành lấy ưu thế trận đấu.
Tình huống sử dụng hồn kỹ tương đối ít, nhưng nếu nắm trong tay vài loại hồn kỹ tốt đôi khi sẽ tạo ra tác dụng vô cùng trọng yếu.
Sở Mộ vốn không hiểu nhiều về các loại hồn kỹ, vì thế hắn mới nhờ Ly lão nhi đề cử.
"Thiếu chủ đi tới đó trước đã, đến chỗ nào ta sẽ giảng giải đến đó, sau đó tự ngươi lựa chọn hồn kỹ thích hợp." Ly lão nhi nói.
Sở Mộ gật đầu, chậm rãi đi về phía Điện Thánh thư quán.
Trong Điện Thánh thư quán xuất hiện rất nhiều dấu hiệu của Hồn Điện, tất cả mọi thứ trong thư quán đều được chế tạo và xây dựng từ chất liệu bạc nguyên chất, làm cho người ta có cảm nhận đầy đủ về lịch sử huy hoàng và thần thánh của một thế lực khổng lồ tồn tại hàng ngàn năm.
Trong và ngoài Điện Thánh thư quán có các đội hộ vệ đề phòng sâm nghiêm, hoàn toàn không hề thua kém Phược Phong thánh điện. Khi Sở Mộ tiến vào nơi này cũng trải qua nhiều lần xác nhận thân phận, đội ngũ Điện vệ làm việc vô cùng nghiêm túc., không có một chút qua loa tắc trách nào.
Đạp lên bậc thang, bước vào đại môn, thân thể Sở Mộ chìm đắm trong quang mang trắng bạc rực rỡ. Từ trước tới giờ hắn vẫn thường xuyên bôn ba bên ngoài khu vực hoang dã mênh mông, rừng rậm âm u nguy hiểm… hiện tại đứng trong nội bộ Hồn Điện làm cho Sở Mộ sinh ra cảm giác hoàn toàn trái ngược. Đồng thời cũng âm thầm suy nghĩ tranh thủ đoạn thời gian này nâng cao kiến thức về lĩnh vực Hồn sủng, như vậy mới có thể chân chính dựng thế trong cái thế giới cạnh tranh khốc liệt này.
"Ừ, vâng, hai vị thiếu gia, mời đi theo ta." Giai Tĩnh khẽ khom người thi lễ, đưa tay ra mời hai người Sở Hưng.
"Đợi một chút, không phải ngươi vừa mới nói muốn tìm vị tiền bối kia dùm ta sao?" Đỗ Xướng vội vã chen miệng vào.
Sở Mộ bây giờ còn không có tâm tư giáo huấn người này, lập tức nói với Giai Tĩnh:
"Đây là người của La Vực môn tới đây bái phỏng một vị tiền bối, ngươi thuận tiện hướng dẫn cho hắn."
Sở Mộ nói xong cũng không muốn lưu lại nơi này quá lâu, bởi vì hắn cảm thấy cần phải thương lượng chuyện này với Vũ điện chủ để tìm ra những đầu mối quan trọng khác.
"À, thiếu gia, thiếu chút nữa là quên mất, Đình Lan tỷ tỷ lại tới tìm ngài đó. Tỷ tỷ nói nếu như ngài trở về thì đi qua gặp nàng, à, tỷ tỷ bây giờ đang ở trong Điện Thánh thư quán."
Giai Tĩnh vội vàng nói với Sở Mộ.
Sở Mộ gật đầu tỏ vẻ đã hiểu, sau khi chào hỏi đám người Sở Hưng, Sở Trữ, Tần Mộng Nhi liền sải bước tiến vào trong điện.
"Đình Lan tỷ tỷ? Chẳng lẽ là vị mỹ nữ nổi danh của Hồn Điện, cao thủ đỉnh phong bậc thang thứ hai, Đình Lan tiểu thư?" Lúc này Sở Trữ thật sự kinh ngạc, nhanh chóng quay sang hỏi Giai Tĩnh.
"Đúng nhaa…a!" Giai Tĩnh toét miệng cười hồi đáp.
Đỗ Xướng nghe xong cũng ngây ngẩn cả người, qua một hồi lâu mới nói:
"Hắn không phải là Điện Sĩ cấp bốn hả? Tại sao lại quen biết với Đình Lan tiểu thư?"
"Ai nói cho ngươi biết thiếu gia là Điện Sĩ cấp bốn? Hừ..." Giai Tĩnh trừng mắt liếc Đỗ Xướng, bộ dạng tức giận không thèm trả lời cái tên ngớ ngẩn này nữa.
Sở Mộ đi tới trang viện của mình liền thấy một người thanh niên cầm một khối tinh thạch hình tròn trong tay, chầm chậm xoay qua xoay lại thưởng thức, bộ dạng rõ ràng là đang rảnh rỗi chờ đợi.
"Ngươi là Sở Thần?"
Thanh niên thấy Sở Mộ đi tới, trên mặt hiện lên một nụ cười chào hỏi.
"Ừ!" Sở Mộ gật đầu nói.
"Ta là đệ tử Vũ điện chủ, Thượng Hằng, danh hiệu Điện Chấp. Lão sư bảo ta tới hiệp trợ ngươi làm việc." Người thanh niên tự giới thiệu.
"Vũ điện chủ bây giờ đang ở đâu?" Sở Mộ dò hỏi.
"Lão sư có chuyện khác cần xử lý, ngươi tìm Vũ điện chủ có chuyện gì?" Thượng Hằng hỏi.
"Ta nghe được một thông tin từ thành viên La Vực môn, cho nên muốn thương lượng với hắn." Sở Mộ nói.
"Ngươi nói cho ta nghe, lão cư đã tường thuật tình huống đại khái với ta rồi. Để ta tổng hợp tin tức lại trước đã." Thượng Hằng nói.
Sở Mộ gật đầu, lập tức kể lại tin tức của Đỗ Xướng cho Thượng Hằng nghe, hi vọng Thượng Hằng có thể đoán ra mục đích của Trầm Dịch Thành.
"La Vực môn - Tương Chí chỉ là một nhân vật tay sai, không đáng để quan tâm. Trầm Dịch Thành cho thuộc hạ đi giao tiếp là một chứng minh tốt nhất, huống chi La Vực môn - Tương Chí không có thực lực gì nổi trội. Thế nhưng, Hồn Minh - Phùng Khôn là một người rất khó đối phó, thực lực tương đối mạnh. Mặt khác, nếu như đám người Trầm Dịch Thành nhờ Hồn Minh xuất thủ, hẳn là có một nguyên nhân đặc thù nào đó." Thượng Hằng bắt đầu phân tích, nối ghép những thông tin có được lại với nhau.
"Vậy đã tìm được hậu duệ của cái vị cường giả ẩn thế kia chưa?" Sở Mộ mở miệng hỏi.
Thượng Hằng lắc đầu nói: "Đối phương vẫn luôn hành động cẩn thận, không biết Trầm Dịch Thành làm thế nào mới tìm được bọn họ."
"Vậy thì chúng ta thông qua La Vực môn - Tương Chí tìm đến chỗ bọn họ. Ít nhất đến lúc Trầm Dịch Thành có hành động thì chúng ta có thể âm thầm bám theo." Sở Mộ nói.
"Ừ, ta cũng nghĩ như vậy, bởi vì ta cảm thấy Trầm Dịch Thành rất có thể sẽ không tự mình làm việc, cái tên kia rất thích ẩn núp trong bóng tối làm mấy trò mờ ám."
Thượng Hằng hiển nhiên là vô cùng hiểu rõ tính cách Trầm Dịch Thành, hắn tung khối tinh thạch trong tay lên cao rồi dùng tay khác chộp lấy, suy tư một hồi mới tiếp tục nói:
"Nếu đã như vậy, chúng ta phải cho người tiếp cận Tương Chí, hơn nữa tìm hiểu hắn định làm gì. Hình như bên phía La Vực môn không có người nào đáng tin."
"Ta lúc nãy nhắc tới Đỗ Xướng tới Hồn Điện bái phỏng một vị tiền bối La Vực môn, ngươi đi tìm người này rồi thông qua hắnl bắt liên lạc với Tương Chí."
Lúc trước Sở Mộ đã suy nghĩ kỹ vấn đề này, cho nên cố ý để cho Giai Tĩnh dẫn Đỗ Xướng và Tần Mộng Nhi đi tìm người.
"Thì ra ngươi đã bố trí sẵn kế hoạch rồi. Hẳn là Trầm Dịch Thành sẽ không nghĩ tới chỉ vì một thằng ngu của La Vực môn lại bị chúng ta tìm được điểm đột phá." Thượng Hằng nở nụ cười vô cùng sáng lạn.
Sở Mộ và Thượng Hằng thương lượng mọi thứ ổn thỏa xong, Thượng Hằng lập tức đi tìm những thanh niên cao thủ khác chuẩn bị lập thành đội ngũ, hai người bọn họ khẳng định không đối phó Trầm Dịch Thành nổi. Hơn nữa trước đó bọn họ còn phải tìm hiểu rõ Trầm Dịch Thành xuất động bao nhiêu nhân lực.
Sau khi Thượng Hằng rời khỏi, Sở Mộ đi tới Điện Thánh thư quán tìm gặp Đình Lan.
Sở Mộ đang rất cần một con Phược Phong Linh làm Hồn sủng, hắn cảm thấy nên làm rõ chuyện này với Đình Lan để sau này không phát sinh hiểu lầm.
"Thiếu chủ, Điện Thánh thư quán chính là địa phương Hồn Điện lưu giữ hồn kỹ, thiếu chủ đạt tới danh hiệu cấp bảy sẽ có một cơ hội lựa chọn hồn kỹ miễn phí. Nhân tiện vào đây cũng nên tìm một quyển hồn kỹ hữu ích, tránh cho đến lúc xuất hiện tình huống nguy hiểm lại dùng thân thể ngạnh kháng." Thanh âm Ly lão nhi chậm rãi truyền ra.
Ly lão nhi vừa nói như vậy, lúc này Sở Mộ mới nhớ tới mình còn có đặc quyền này. Hồn kỹ trước giờ vẫn luôn có giá trị cực cao, còn Sở Mộ tình nguyện hao phí tiền của trên người đám Hồn sủng chứ không muốn sử dụng để mua hồn kỹ, bây giờ có cơ hội nhận được một quyển miễn phí hiển nhiên là chuyện tốt.
"Ly lão nhi, ngươi có đề nghị gì tốt không?" Sở Mộ mở miệng hỏi. Nguồn truyện: Truyện FULL
Cho dù Hồn sủng sư đạt tới cấp bậc nào, hồn lực của bọn họ cũng chỉ có giới hạn. Bởi vì triệu hoán Hồn sủng sẽ tiêu tốn hồn lực gia tăng khi thực lực Hồn sủng mạnh hơn, điều này làm cho hồn lực chính là điểm mấu chốt nhất trong mỗi trận chiến.
Đồng dạng như thế, buông thả hồn kỹ cũng phải tiêu hao hồn lực, dựa theo Sở Mộ đoán chừng ở cấp bậc năm niệm Hồn Chủ chỉ cần thi triển một hồn kỹ cấp chín xem như mất đi cơ hội thay đổi Hồn sủng, thậm chí hồn kỹ cấp tám cũng không thể sử dụng mấy lần, chỉ tới thời điểm quan trọng mới thi triển nhằm giành lấy ưu thế trận đấu.
Tình huống sử dụng hồn kỹ tương đối ít, nhưng nếu nắm trong tay vài loại hồn kỹ tốt đôi khi sẽ tạo ra tác dụng vô cùng trọng yếu.
Sở Mộ vốn không hiểu nhiều về các loại hồn kỹ, vì thế hắn mới nhờ Ly lão nhi đề cử.
"Thiếu chủ đi tới đó trước đã, đến chỗ nào ta sẽ giảng giải đến đó, sau đó tự ngươi lựa chọn hồn kỹ thích hợp." Ly lão nhi nói.
Sở Mộ gật đầu, chậm rãi đi về phía Điện Thánh thư quán.
Trong Điện Thánh thư quán xuất hiện rất nhiều dấu hiệu của Hồn Điện, tất cả mọi thứ trong thư quán đều được chế tạo và xây dựng từ chất liệu bạc nguyên chất, làm cho người ta có cảm nhận đầy đủ về lịch sử huy hoàng và thần thánh của một thế lực khổng lồ tồn tại hàng ngàn năm.
Trong và ngoài Điện Thánh thư quán có các đội hộ vệ đề phòng sâm nghiêm, hoàn toàn không hề thua kém Phược Phong thánh điện. Khi Sở Mộ tiến vào nơi này cũng trải qua nhiều lần xác nhận thân phận, đội ngũ Điện vệ làm việc vô cùng nghiêm túc., không có một chút qua loa tắc trách nào.
Đạp lên bậc thang, bước vào đại môn, thân thể Sở Mộ chìm đắm trong quang mang trắng bạc rực rỡ. Từ trước tới giờ hắn vẫn thường xuyên bôn ba bên ngoài khu vực hoang dã mênh mông, rừng rậm âm u nguy hiểm… hiện tại đứng trong nội bộ Hồn Điện làm cho Sở Mộ sinh ra cảm giác hoàn toàn trái ngược. Đồng thời cũng âm thầm suy nghĩ tranh thủ đoạn thời gian này nâng cao kiến thức về lĩnh vực Hồn sủng, như vậy mới có thể chân chính dựng thế trong cái thế giới cạnh tranh khốc liệt này.