Sủng Mị
Chương 493: Tâm ma đột kích
"Mở mắt ra đi, chúng ta an toàn rồi."
Sở Mộ cúi đầu nói với Đình Lan.
Nghe thấy Sở Mộ nói như thế, lúc này Đình Lan mới từ từ mở mắt ra, trên khóe mắt còn vương vài giọt nước trong suốt.
Tử vong tiến tới gần sẽ mang đến sợ hãi tột cùng, Đình Lan không phải là Sở Mộ, nàng không có cách nào giữ vững tĩnh táo khi đối mặt với tử vong. Lúc này trên mặt nàng đã ướt đẫm nước mắt, đôi môi mềm mại liên tục thở hổn hển, bộ dạng hoàn toàn không khác gì những nữ tử bình thường.
Rốt cuộc Đình Lan mơ hồ phát hiện bản thân mình không có bị kỹ năng Phong hệ cấp mười cuốn vào trong đó, vì thế trái tim nàng mới từ từ bình tĩnh trở lại.
"Chúng ta... chúng ta không có chuyện gì? Ngươi… ngươi làm thế nào?"
Đình Lan ngẩng đầu lên, mừng rỡ hỏi Sở Mộ.
Đình Lan nhớ là thời điểm Phong Trụ hoàn toàn phong bế thì bọn họ vẫn còn bị vây khốn ở trong đó, ngay lúc đó nàng cho rằng mình hẳn phải chết không thể nghi ngờ mới vội vàng nhắm mắt lại chờ chết. Thế nhưng, trong lúc nàng tuyệt vọng chuẩn bị đón nhận lực lượng kỹ năng cấp mười hủy diệt thì người nam tử này lại dẫn nàng chạy ra khỏi khu vực tử vong kia, thần kỳ y như có năng lực di động tức thời vậy. Nội tâm nàng ngoại trừ vui sướng vì được trọng sinh, còn có vài phần kinh ngạc vì năng lực thần bí của nam tử này.
"Không nói mấy chuyện này, Ly Ngân hẳn là có thể tự mình thoát thân, chúng ta nhanh chóng rời khỏi nơi này đã."
Sở Mộ hiển nhiên không thể nào giải thích đó là kỹ năng Thác Vị Ma Ảnh của Bạch Yểm Ma, lập tức chuyển sang đề tài khác.
Bây giờ Đình Lan suy nghĩ còn có chút hỗn loạn, Sở Mộ đã nói như thế cho nên nàng cũng không hỏi tới làm gì, chậm rãi buông cánh tay Sở Mộ ra.
Kỹ năng Phong hệ cấp mười vẫn đang hoành hành ở cách đó không xa, cũng không có người nào dám khẳng định kỹ năng này có thể tàn sát bừa bãi tới đây hay không? Hiển nhiên là càng chạy xa càng tốt, Sở Mộ liền niệm chú ngữ triệu hồi Dạ Lôi Mộng Thú ra trước mặt mình.
"A? Cẩn thận..."
Bỗng nhiên Đình Lan trợn mắt hoảng sợ, thì ra bên kia là tám đoạn cao giai Phược Phong Linh vẫn tiếp tục đuổi theo bọn họ tới tận nơi này.
Ngay khi Đình Lan sợ hãi kêu lên, Sở Mộ cũng đã nhận ra phía sau lưng mình đang có một đạo kỹ năng Phong hệ uy lực cực mạnh thổi tới.
Sở Mộ không có bất kỳ hồn kỹ phòng ngự nào tốt, mà lúc này tiếp tục niệm chú ngữ triệu hồi Dạ Lôi Mộng Thú lại càng vô dụng, vì thế hắn chỉ có thể cắt đứt chú ngữ hồn ước rồi triệu hồi ra Quỷ Khung Quân Vương mới có thể bảo đảm an toàn.
Nhưng mà thời gian quá gấp không đủ cho Sở Mộ niệm chú ngữ triệu hoán một lần nữa, trong giây lát kỹ năng cấp chín uy lực cường đại đã tiếp cận hắn lắm rồi.
Đình Lan đã nhận ra Sở Mộ không còn kịp thời tiến hành phòng ngự, vội vàng nhắm mắt lại niệm chú ngữ hồn kỹ.
Một cỗ Độn Phong màu đen từ dưới chân Sở Mộ và Đình Lan dâng lên, tốc độ xoay tròn càng lúc càng nhanh cuối cùng biến thành Độn Phong Thuẫn bảo vệ hai người ở bên trong.
"Hồn kỹ của ta không thể hoàn toàn ngăn cản kỹ năng Phong hệ cấp chín. Ngươi… ngươi ôm chặt ta, cấp tám hồn giáp của ta có thể bảo vệ ngươi."
Đình Lan bây giờ không thể nào lo lắng phân biệt nam nữ gì nữa, lúc này phải tìm cách thoát khỏi khốn cảnh mới là trọng yếu nhất, vì thế nàng chủ động choàng tay qua ôm lấy Sở Mộ.
"Cấp tám hồn giáp?"
Sở Mộ ngẩn người ngạc nhiên, không nghĩ tới Đình Lan lại mặc cấp tám hồn giáp vô cùng xa xỉ trên người, khó trách lúc trước nàng ở trạng thái không có bất kỳ phòng ngự nào vẫn có thể thừa nhận mười đoạn Quỷ Tinh Linh công kích, thân thể chỉ bị chút ít thương tổn mà thôi.
Cấp tám hồn giáp không thể bảo vệ toàn bộ thân thể hai người, trong lúc Sở Mộ ôm chặt Đình Lan thì quang mang của cấp tám hồn giáp chỉ che phủ đỉnh đầu và cổ hai người bọn họ.
"Vù vù vù vù vù vù!"
Cuồng phong gào thét văng vẳng bên tai, Sở Mộ cảm thấy vô số bàn tay vô hình đang đẩy mình bay lên, đồng thời Phong Nhận điên cuồng xé rách thân thể của mình, đau đớn thống khổ xâm nhập vào tận xương tủy khiến cho hắn choáng váng đầu óc. Nguồn: http://truyenfull.vn
Rốt cuộc Sở Mộ và Đình Lan vẫn không thể giữ vững hai chân trên mặt đất, kỹ năng Phong hệ cấp chín từ từ cuốn cả hai người lên không trung.
Uy lực kỹ năng Phong hệ vô cùng kinh khủng, Sở Mộ ở giữa không trung rất khó khống chế thân mình. Chỉ vừa thất thần chốc lát, Sở Mộ và Đình Lan đã bị tách ra, hai người như lá mùa thu bị gió lớn vùi dập cuốn đi càng lúc càng xa.
Thân thể nhân loại ở trong cuồng phong quả thật là cực kỳ nhỏ bé, kỹ năng Phong hệ cấp chín ném bọn họ lên trên trời cao vài trăm thước rồi bắt đầu phiêu dạt về nơi xa.
Tình huống Đình Lan còn hoàn hảo, dựa vào cấp tám hồn giáp bảo vệ nên nàng hẳn là không có vấn đề gì lớn. Bản thân Sở Mộ chỉ mặc cấp sáu hồn giáp, lực phòng ngự cỡ này hoàn toàn không đáng kể đối với kỹ năng Phong hệ cấp chín. Nếu không phải tố chất thân thể Sở Mộ đã được Bán Ma hóa thay đổi, vậy thì ngay thời khắc rời khỏi Đình Lan, Sở Mộ sẽ lập tức bị vô số Phong Nhận và Phong Liêm chém thành từng mảnh vụn.
Kỹ năng Phong hệ còn có một chút hiệu quả choáng váng tinh thần, Sở Mộ lọt vào cuồng phong kinh khủng dần dần mất đi ý thức, thậm chí hoàn toàn triệt tiêu cảm giác không biết mình trôi dạt về nơi đâu.
"Vù vù vù vù!"
Thân thể Sở Mộ bay lên chìm xuống, trên người bị chém không biết bao nhiêu là vết thương, máu tươi chậm chạp rỉ ra ướt đẫm cả y phục trên người hắn.
Cuồng phong gào thét, Phong Liêm tàn sát bừa bãi, toàn bộ khu vực rộng lớn chỉ có một thân ảnh cô độc nằm yên không nhúc nhích, nhìn qua tựa hồ không còn một chút dấu hiệu tính mạng.
Nhưng mà trên thân thể đã mất đi ý thức kia lại có một đoàn ma diễm yêu dị bốc cháy nhè nhẹ.
Đoàn ma diễm thiêu đốt theo chiều thẳng đứng, hoàn toàn không bị sức gió ảnh hưởng, nhìn qua có vẻ vô cùng quỷ dị.
"Ô ô ô..."
"Đinh… đinh!"
"Rống... rống!"
Bỗng nhiên đám Hồn sủng của Sở Mộ đồng loạt kêu lên thật lớn.
Tất cả Hồn sủng của hắn thật sự lo lắng, bởi vì Sở Mộ mất đi ý thức thì linh hồn cũng mất tự chủ biến chuyển theo hướng Bán Ma hóa. Nói cách khác Bán Ma đang từng điểm từng điểm khống chế thân thể và linh hồn Sở Mộ.
Sau trận đại chiến ở Ly thành, linh hồn Sở Mộ đã đạt tới nhiệt độ cực hạn, khoảng thời gian này không kịp thời phục dụng linh vật Băng hệ cho nên trạng thái linh hồn của Sở Mộ cực kỳ yếu ớt. Vào lúc này hắn bị cảm giác đau đớn, thống khổ hôn mê bất tỉnh, trong lúc vô tình hóa thân thành Bán Ma, ý thức cũng bị Bán Ma chi phối.
Trong quá trình lịch lãm ở sa mạc Cổ hoang nguyên, Sở Mộ đã trải qua một đoạn thời gian rất dài không có phục dụng linh vật Băng hệ áp chế ma diễm trong cơ thể. Bây giờ rơi vào trạng thái nửa hôn mê có thể nói là sáng tạo cơ hội tuyệt hảo cho con ma quỷ kia tiến hành đoạt hồn.
Ma diễm thiêu đốt khiến cho Sở Mộ càng thêm thống khổ, đám Hồn sủng gào thét trong thế giới tinh thần làm cho Sở Mộ mơ mơ màng màng tỉnh lại.
Rốt cuộc Sở Mộ cố gắng giãy dụa mở hai mắt ra, mỏi mệt ngồi bệch xuống đất, hai mắt trống rỗng vô thần nhìn ma diễm màu trắng đang bốc cháy trong lòng bàn tay.
Sở Mộ không biết giờ phút này hai mắt mình cũng đang bốc cháy ma diễm, theo ý thức từ từ thanh tĩnh, linh hồn nóng rực hành hạ khiến cho Sở Mộ cảm giác sống không bằng chết.
"Lại muốn đoạt linh hồn của ta sao?"
Sở Mộ không nghĩ tới ma hóa sẽ đến nhanh như vậy, thân thể suy yếu rất khó chống cự cái tên ma quỷ kia từ từ xâm nhập linh hồn, chiếm lấy suy nghĩ của hắn, khống chế thân thể của hắn.
Ma diễm màu trắng đã hoàn toàn thoát ra khỏi khả năng Sở Mộ khống chế, cho dù sức gió chung quanh mạnh mẽ như thế nào cũng không thể tạo thành bất kỳ ảnh hưởng đối với nó.
Sở Mộ cúi đầu nói với Đình Lan.
Nghe thấy Sở Mộ nói như thế, lúc này Đình Lan mới từ từ mở mắt ra, trên khóe mắt còn vương vài giọt nước trong suốt.
Tử vong tiến tới gần sẽ mang đến sợ hãi tột cùng, Đình Lan không phải là Sở Mộ, nàng không có cách nào giữ vững tĩnh táo khi đối mặt với tử vong. Lúc này trên mặt nàng đã ướt đẫm nước mắt, đôi môi mềm mại liên tục thở hổn hển, bộ dạng hoàn toàn không khác gì những nữ tử bình thường.
Rốt cuộc Đình Lan mơ hồ phát hiện bản thân mình không có bị kỹ năng Phong hệ cấp mười cuốn vào trong đó, vì thế trái tim nàng mới từ từ bình tĩnh trở lại.
"Chúng ta... chúng ta không có chuyện gì? Ngươi… ngươi làm thế nào?"
Đình Lan ngẩng đầu lên, mừng rỡ hỏi Sở Mộ.
Đình Lan nhớ là thời điểm Phong Trụ hoàn toàn phong bế thì bọn họ vẫn còn bị vây khốn ở trong đó, ngay lúc đó nàng cho rằng mình hẳn phải chết không thể nghi ngờ mới vội vàng nhắm mắt lại chờ chết. Thế nhưng, trong lúc nàng tuyệt vọng chuẩn bị đón nhận lực lượng kỹ năng cấp mười hủy diệt thì người nam tử này lại dẫn nàng chạy ra khỏi khu vực tử vong kia, thần kỳ y như có năng lực di động tức thời vậy. Nội tâm nàng ngoại trừ vui sướng vì được trọng sinh, còn có vài phần kinh ngạc vì năng lực thần bí của nam tử này.
"Không nói mấy chuyện này, Ly Ngân hẳn là có thể tự mình thoát thân, chúng ta nhanh chóng rời khỏi nơi này đã."
Sở Mộ hiển nhiên không thể nào giải thích đó là kỹ năng Thác Vị Ma Ảnh của Bạch Yểm Ma, lập tức chuyển sang đề tài khác.
Bây giờ Đình Lan suy nghĩ còn có chút hỗn loạn, Sở Mộ đã nói như thế cho nên nàng cũng không hỏi tới làm gì, chậm rãi buông cánh tay Sở Mộ ra.
Kỹ năng Phong hệ cấp mười vẫn đang hoành hành ở cách đó không xa, cũng không có người nào dám khẳng định kỹ năng này có thể tàn sát bừa bãi tới đây hay không? Hiển nhiên là càng chạy xa càng tốt, Sở Mộ liền niệm chú ngữ triệu hồi Dạ Lôi Mộng Thú ra trước mặt mình.
"A? Cẩn thận..."
Bỗng nhiên Đình Lan trợn mắt hoảng sợ, thì ra bên kia là tám đoạn cao giai Phược Phong Linh vẫn tiếp tục đuổi theo bọn họ tới tận nơi này.
Ngay khi Đình Lan sợ hãi kêu lên, Sở Mộ cũng đã nhận ra phía sau lưng mình đang có một đạo kỹ năng Phong hệ uy lực cực mạnh thổi tới.
Sở Mộ không có bất kỳ hồn kỹ phòng ngự nào tốt, mà lúc này tiếp tục niệm chú ngữ triệu hồi Dạ Lôi Mộng Thú lại càng vô dụng, vì thế hắn chỉ có thể cắt đứt chú ngữ hồn ước rồi triệu hồi ra Quỷ Khung Quân Vương mới có thể bảo đảm an toàn.
Nhưng mà thời gian quá gấp không đủ cho Sở Mộ niệm chú ngữ triệu hoán một lần nữa, trong giây lát kỹ năng cấp chín uy lực cường đại đã tiếp cận hắn lắm rồi.
Đình Lan đã nhận ra Sở Mộ không còn kịp thời tiến hành phòng ngự, vội vàng nhắm mắt lại niệm chú ngữ hồn kỹ.
Một cỗ Độn Phong màu đen từ dưới chân Sở Mộ và Đình Lan dâng lên, tốc độ xoay tròn càng lúc càng nhanh cuối cùng biến thành Độn Phong Thuẫn bảo vệ hai người ở bên trong.
"Hồn kỹ của ta không thể hoàn toàn ngăn cản kỹ năng Phong hệ cấp chín. Ngươi… ngươi ôm chặt ta, cấp tám hồn giáp của ta có thể bảo vệ ngươi."
Đình Lan bây giờ không thể nào lo lắng phân biệt nam nữ gì nữa, lúc này phải tìm cách thoát khỏi khốn cảnh mới là trọng yếu nhất, vì thế nàng chủ động choàng tay qua ôm lấy Sở Mộ.
"Cấp tám hồn giáp?"
Sở Mộ ngẩn người ngạc nhiên, không nghĩ tới Đình Lan lại mặc cấp tám hồn giáp vô cùng xa xỉ trên người, khó trách lúc trước nàng ở trạng thái không có bất kỳ phòng ngự nào vẫn có thể thừa nhận mười đoạn Quỷ Tinh Linh công kích, thân thể chỉ bị chút ít thương tổn mà thôi.
Cấp tám hồn giáp không thể bảo vệ toàn bộ thân thể hai người, trong lúc Sở Mộ ôm chặt Đình Lan thì quang mang của cấp tám hồn giáp chỉ che phủ đỉnh đầu và cổ hai người bọn họ.
"Vù vù vù vù vù vù!"
Cuồng phong gào thét văng vẳng bên tai, Sở Mộ cảm thấy vô số bàn tay vô hình đang đẩy mình bay lên, đồng thời Phong Nhận điên cuồng xé rách thân thể của mình, đau đớn thống khổ xâm nhập vào tận xương tủy khiến cho hắn choáng váng đầu óc. Nguồn: http://truyenfull.vn
Rốt cuộc Sở Mộ và Đình Lan vẫn không thể giữ vững hai chân trên mặt đất, kỹ năng Phong hệ cấp chín từ từ cuốn cả hai người lên không trung.
Uy lực kỹ năng Phong hệ vô cùng kinh khủng, Sở Mộ ở giữa không trung rất khó khống chế thân mình. Chỉ vừa thất thần chốc lát, Sở Mộ và Đình Lan đã bị tách ra, hai người như lá mùa thu bị gió lớn vùi dập cuốn đi càng lúc càng xa.
Thân thể nhân loại ở trong cuồng phong quả thật là cực kỳ nhỏ bé, kỹ năng Phong hệ cấp chín ném bọn họ lên trên trời cao vài trăm thước rồi bắt đầu phiêu dạt về nơi xa.
Tình huống Đình Lan còn hoàn hảo, dựa vào cấp tám hồn giáp bảo vệ nên nàng hẳn là không có vấn đề gì lớn. Bản thân Sở Mộ chỉ mặc cấp sáu hồn giáp, lực phòng ngự cỡ này hoàn toàn không đáng kể đối với kỹ năng Phong hệ cấp chín. Nếu không phải tố chất thân thể Sở Mộ đã được Bán Ma hóa thay đổi, vậy thì ngay thời khắc rời khỏi Đình Lan, Sở Mộ sẽ lập tức bị vô số Phong Nhận và Phong Liêm chém thành từng mảnh vụn.
Kỹ năng Phong hệ còn có một chút hiệu quả choáng váng tinh thần, Sở Mộ lọt vào cuồng phong kinh khủng dần dần mất đi ý thức, thậm chí hoàn toàn triệt tiêu cảm giác không biết mình trôi dạt về nơi đâu.
"Vù vù vù vù!"
Thân thể Sở Mộ bay lên chìm xuống, trên người bị chém không biết bao nhiêu là vết thương, máu tươi chậm chạp rỉ ra ướt đẫm cả y phục trên người hắn.
Cuồng phong gào thét, Phong Liêm tàn sát bừa bãi, toàn bộ khu vực rộng lớn chỉ có một thân ảnh cô độc nằm yên không nhúc nhích, nhìn qua tựa hồ không còn một chút dấu hiệu tính mạng.
Nhưng mà trên thân thể đã mất đi ý thức kia lại có một đoàn ma diễm yêu dị bốc cháy nhè nhẹ.
Đoàn ma diễm thiêu đốt theo chiều thẳng đứng, hoàn toàn không bị sức gió ảnh hưởng, nhìn qua có vẻ vô cùng quỷ dị.
"Ô ô ô..."
"Đinh… đinh!"
"Rống... rống!"
Bỗng nhiên đám Hồn sủng của Sở Mộ đồng loạt kêu lên thật lớn.
Tất cả Hồn sủng của hắn thật sự lo lắng, bởi vì Sở Mộ mất đi ý thức thì linh hồn cũng mất tự chủ biến chuyển theo hướng Bán Ma hóa. Nói cách khác Bán Ma đang từng điểm từng điểm khống chế thân thể và linh hồn Sở Mộ.
Sau trận đại chiến ở Ly thành, linh hồn Sở Mộ đã đạt tới nhiệt độ cực hạn, khoảng thời gian này không kịp thời phục dụng linh vật Băng hệ cho nên trạng thái linh hồn của Sở Mộ cực kỳ yếu ớt. Vào lúc này hắn bị cảm giác đau đớn, thống khổ hôn mê bất tỉnh, trong lúc vô tình hóa thân thành Bán Ma, ý thức cũng bị Bán Ma chi phối.
Trong quá trình lịch lãm ở sa mạc Cổ hoang nguyên, Sở Mộ đã trải qua một đoạn thời gian rất dài không có phục dụng linh vật Băng hệ áp chế ma diễm trong cơ thể. Bây giờ rơi vào trạng thái nửa hôn mê có thể nói là sáng tạo cơ hội tuyệt hảo cho con ma quỷ kia tiến hành đoạt hồn.
Ma diễm thiêu đốt khiến cho Sở Mộ càng thêm thống khổ, đám Hồn sủng gào thét trong thế giới tinh thần làm cho Sở Mộ mơ mơ màng màng tỉnh lại.
Rốt cuộc Sở Mộ cố gắng giãy dụa mở hai mắt ra, mỏi mệt ngồi bệch xuống đất, hai mắt trống rỗng vô thần nhìn ma diễm màu trắng đang bốc cháy trong lòng bàn tay.
Sở Mộ không biết giờ phút này hai mắt mình cũng đang bốc cháy ma diễm, theo ý thức từ từ thanh tĩnh, linh hồn nóng rực hành hạ khiến cho Sở Mộ cảm giác sống không bằng chết.
"Lại muốn đoạt linh hồn của ta sao?"
Sở Mộ không nghĩ tới ma hóa sẽ đến nhanh như vậy, thân thể suy yếu rất khó chống cự cái tên ma quỷ kia từ từ xâm nhập linh hồn, chiếm lấy suy nghĩ của hắn, khống chế thân thể của hắn.
Ma diễm màu trắng đã hoàn toàn thoát ra khỏi khả năng Sở Mộ khống chế, cho dù sức gió chung quanh mạnh mẽ như thế nào cũng không thể tạo thành bất kỳ ảnh hưởng đối với nó.