Sủng Mị
Chương 467: Mở ra một con đường máu - Tử chiến đến cùng
"Gào!"
"Mạc Tà, Ngũ Túc Viêm Hồ."
"Ầm ầm ầm ~~~!"
Mười lăm cái đuôi mở rộng ra trói chặt thân thể tám đoạn cao giai Phố Lang, nhất thời hàng loạt thanh âm đáng sợ truyền ra, gân cốt trong người Phố Lang đều bị Mạc Tà vặn gãy sạch sẽ.
"Ngao..."
Tám đoạn cao giai Phố Lang lập tức gào thét thống khổ rồi ngã xuống mềm nhũn dưới mặt đất, mặc dù còn chưa chết nhưng đã mất đi lực chiến đấu, căn bản không có khả năng khôi phục lại như cũ.
"Mạc Tà, chạy qua giúp Dạ." Sở Mộ lo lắng nói.
Cách đó trăm thước, Dạ Lôi Mộng Thú mang theo vết thương chồng chất nhanh chóng di động tới trước, nó đang sử dụng kỹ năng Yêu Linh cưỡng chế một con chín đoạn sơ giai Phố Lang. Con Phố Lang này không cường đại như con hung thú Sở Mộ từng gặp lúc trước, nhưng không cẩn thận một chút cũng sẽ nguy hiểm đến tính mạng.
Dạ Lôi Mộng Thú chỉ có thể chu toàn với chín đoạn sơ giai Phố Lang không tới một phút, hơn nữa đều là né tránh làm chủ, vết thương trên người nó càng lúc càng nhiều dần dần ảnh hưởng đến tốc độ di chuyển.
Nếu Dạ Lôi Mộng Thú có thể lột xác đến tám đoạn thì năng lực Yêu Linh dư sức đối phó chín đoạn sơ giai Phố Lang. Nhưng mà giai đoạn chênh lệch quá xa cho nên Dạ Lôi Mộng Thú hữu tâm vô lực.
"Ngao ô ô ô!"
Mạc Tà kêu lên một tiếng thị uy, rõ ràng là đang muốn gây hấn với chín đoạn sơ giai Phố Lang. Nguồn truyện: Truyện FULL
"Gào ~!"
Con chín đoạn sơ giai Phố Lang đã cảm giác được khí tức Mạc Tà tràn tới, cặp mắt hung tàn lập tức bỏ qua Dạ Lôi Mộng Thú chuyển sang trên người Mạc Tà.
Bên cạnh Mạc Tà đã xuất hiện bốn cỗ thi thể tám đoạn cao giai Phố Lang, lúc nãy nó vừa giết chết con thứ tư, mà bốn con tám đoạn cao giai Phố Lang đều là thủ hạ của chín đoạn Phố Lang. Hiện tại thủ hạ bị giết toàn bộ, vì thế đầu Phố Lang này triệt để nổi giận, cặp mắt dần dần biến thành màu đỏ như máu.
"Thị Huyết Cuồng Hóa."
Phố Lang thủ lĩnh tức giận đã hoàn toàn kích thích năng lực Thị Huyết trong người, chiến lực đang nhanh chóng tăng cường một mảng lớn.
Hiệu quả Thị Huyết Cuồng Hóa có thể giúp cho chín đoạn Phố Lang tăng cường thực lực tới hai, ba thành, lấy trình độ tám đoạn sơ giai cấp quân chủ đại khái tương đương với chín đoạn sơ giai Phố Lang. Nhưng bây giờ đối phương tăng cường hai, ba thành chiến lực nhất định phải thiệt thòi rất nhiều.
"Mạc Tà, ngươi có thể đối phó nó."
Sở Mộ không có ý định gia trì Huyết Đồng Cuồng cho Mạc Tà, cũng không cho các Hồn sủng khác trợ giúp. Bởi vì Mạc Tà chưa bao giờ chiến bại bởi những Hồn sủng thực lực tương đương, nhất là Thú hệ Hồn sủng.
Khí tức cuồng thú và yêu khí tà dị đối kháng kịch liệt, rốt cuộc Phố Lang phát động công kích đầu tiên, trong quá trình di chuyển tạo thành cuồng phong dẫn phát cát bay đá chạy, khí thế oai phong lẫm lẫm.
Mạc Tà đột ngột gia tốc thoáng một cái đã biến mất ngay tại chỗ, trên mặt đất lưu lại bốn dấu chân nám đen nhưng không có cách nào thấy rõ thân ảnh Mạc Tà.
"Thiếu chủ, tình thế không lạc quan lắm đâu! Phía trước là một con chín đoạn trung giai Phố Lang và ba con chín đoạn sơ giai Phố Lang, ngươi không có cách nào xuyên qua nơi đó nổi. Nếu ngươi dừng lại tại chỗ cũng sẽ bị đàn Phố Lang bao vây, hoàn cảnh hiện tại đúng là tiến thoái lưỡng nan mà." Ly lão nhi bây giờ đang vô cùng nhức đầu dùm cho Sở Mộ.
Tiến vào hung địa Phố Lang rõ ràng là hành động không sáng suốt, cho đến lúc này Sở Mộ đã lăn lộn trong lãnh địa Phố Lang gần bảy ngày rồi. Mà bảy ngày này Sở Mộ vẫn luôn trốn trốn tránh tránh, nhưng không có cách nào thoát khỏi một ít Phố Lang cường đại.
Số lượng Phố Lang trong khu vực này nhiều vô số kể, khứu giác chúng nó cực kỳ bén nhạy, Sở Mộ né bên này thì chạm bên kia, không thể nào bình yên vô sự di chuyển tìm kiếm phương hướng, nhiều khi bị dồn ép tới mức phải đi dạo một vòng rồi... quay trở về vị trí cũ. Tình cảnh đúng là vô cùng bi đát.
Trong bảy ngày này, Sở Mộ cơ hồ ngày nào cũng phát sinh chiến đấu, mỗi một lần chiến đấu hiển nhiên là có Hồn sủng thương. Bây giờ Bạch Yểm Ma, Ma Thụ chiến sĩ, Băng Không Tinh Linh đã bị trọng thương, ít nhất phải điều dưỡng năm ngày mới có thể khôi phục trở về trạng thái đỉnh phong.
Lúc này chỉ lại Mạc Tà đủ sức chiến đấu đảm nhiệm vị trí tiên phong, ngoài ra Chiến Dã, Dạ Lôi Mộng Thú cùng với Quỷ Khung Quân Vương đứng sau phụ trợ.
Sở Mộ một mực tìm kiếm lối ra khỏi khu vực tử vong này, trải qua bảy ngày nguy cơ trùng trùng, sinh tử uy hiếp, Sở Mộ thật vất vả mới tìm được một con đường rời khỏi lãnh địa Phố Lang. Nhưng mà khu vực đó đang có ba con chín đoạn sơ giai và một con chín đoạn trung giai Phố Lang trấn thủ.
Tám đoạn ba giai Mạc Tà chỉ có thể đối phó một con chín đoạn Phố Lang mà thôi, đồng thời đối mặt hai con rõ ràng là quá mức miễn cưỡng.
Tất cả Hồn sủng của Sở Mộ cộng lại tạm thời đủ sức đối phó ba con chín đoạn sơ giai Phố Lang, nhưng mà chín đoạn trung giai Phố Lang thủ lĩnh thì làm sao đây? Phải biết rằng trước kia Sở Mộ từng chiến thắng một con chín đoạn trung giai Phố Lang nhưng mà cả đám Hồn sủng của hắn đều trọng thương xém chết, toàn bộ mất đi lực chiến đấu.
"Ô ô ô!"
Chín cái đuôi màu bạc mở rộng ra, biến thành chín sợi dây xích rực lửa đập xuống người chín đoạn sơ giai Phố Lang.
Mạc Tà đánh một kích cực kỳ sắc bén, đầu Phố Lang kia bị đánh văng ra ngoài, trên người xuất hiện chín vết máu đỏ lòm, hiệu quả Thị Huyết Cuồng Hóa dần dần tản đi.
Con Phố Lang đã mất đi hiệu quả Thị Huyết Cuồng Hóa chắc chắn là thực lực giảm xuống vài phần, lúc này chính là thời điểm tốt nhất để Mạc Tà tiến công.
Từ trước đến giờ Mạc Tà công kích vẫn luôn mang theo sát khí điên cuồng, một khi để cho nó nắm được cơ hội nhất định sẽ tạo thành đả kích trí mệnh cho đối phương. Đây chính là thành quả đạt được khi Sở Mộ huấn luyện Mạc Tà trên Tù đảo ba năm.
Chín đoạn sơ giai Phố Lang vừa rơi vào trạng thái suy yếu, cửu vĩ và trảo nhận của Mạc Tà liền đánh tới y như cuồng phong bạo vũ. Trên người chín đoạn sơ giai Phố Lang xuất hiện một đống vết thương trong nháy mắt, thân thể màu lam toàn là vết máu, ánh mắt hung tàn khát máu dần dần biến thành sợ hãi.
"Cửu Vĩ Long Mẫn."
Mạc Tà giơ chín cái đuôi lên cao điên cuồng vũ động, hiện tại Phố Lang đã không còn cách nào chạy trốn lập tức bị lực lượng Cửu Vĩ đánh cho tan nát, hóa thành từng cục thịt vụn, máu tươi đổ xuống như mưa ướt đẫm mặt đất.
Máu tươi dính đầy người Mạc Tà tỏa ra mùi vị tanh nồng kinh dị, khí chất Yêu Hồ hoàn toàn bày ra hoàn toàn phù hợp với tư thái của một vương giả thống trị đế quốc.
Sau khi giết chết chín đoạn sơ giai Phố Lang, Mạc Tà thả lỏng chín cái đuôi chậm rãi đi tới bên cạnh Sở Mộ.
Mạc Tà cũng biết huyết chiến chân chính còn chưa có bắt đầu, một khi tiến vào trạng thái tàn sát này, Mạc Tà không bao giờ để ý đến máu tươi của địch nhân nhiễm bẩn thân thể mình. Trong đầu nó và Sở Mộ chỉ tồn tại một ý niệm duy nhất, đó là chiến đấu, và phải chiến thắng, bởi vì chỉ cần một lần thất bại cũng đồng nghĩa với vứt luôn tính mạng tại nơi này.
Sở Mộ nhanh chóng đút cho Mạc Tà ăn dược tề chữa thương cấp bảy.
Mạc Tà bị thương không nặng, hơn nữa thường xuyên chiến đấu nên Mạc Tà biết cách bảo vệ mình hơn xa những Hồn sủng khác, điểm này hoàn toàn trái ngược với Bạch Yểm Ma vẫn luôn sống trong an nhàn sung sướng.
Bạch Yểm Ma đã đạt tới trình độ bảy đoạn chín giai, bản thân là chủng tộc trung đẳng cấp quân chủ. Còn Mạc Tà là tám đoạn ba giai, sơ đẳng quân chủ, thế nhưng lực chiến đấu của cả hai không phân cao thấp.
Trong bảy ngày xâm nhập lãnh địa Phố Lang, Mạc Tà và Bạch Yểm Ma đã chiến đấu không ít trận. Nhưng cuối cùng Bạch Yểm Ma đành phải ngậm ngùi mang trọng thương trở về không gian Hồn sủng nghỉ ngơi, về phần Mạc Tà vãn có thể tiếp tục chiến đấu, thậm chí những trận kế tiếp chủ yếu là dựa vào Mạc Tà chống đỡ. Nếu như Sở Mộ mất đi Mạc Tà xem như không có một chút phần thắng.
"Chúng ta nhiều nhất chỉ có thể nghỉ ngơi một ngày, trận kế tiếp bất luận thế nào cũng phải đánh một trận với bốn con Phố Lang."
Sở Mộ vuốt ve bộ lông ướt đẫm máu tươi trên người Mạc Tà dẫn, mỉm cười an ủi nó.
Thật ra Sở Mộ đã tới nơi này vào ngày thứ sáu, nhưng mà đối mặt bốn con Phố Lang quả thật không có bao nhiêu phần thắng. Hết lần này tới lần khác đây là con đường duy nhất rời khỏi lãnh địa Phố Lang, những hướng khác sẽ xâm nhập vào sâu hơn, số lượng Phố Lang lại càng đông đúc kinh người.
Nếu chỉ là vượt qua thì Sở Mộ vô cùng tự tin với tốc độ của Dạ Lôi Mộng Thú, không cần thiết đụng chạm đám hung thú kia làm gì cho mệt xác.
Nhưng mà địa hình xuyên qua khu vực bốn con lãnh địa Phố Lang trấn thủ vừa nhỏ vừa hẹp. Sở Mộ cưỡi Dạ Lôi Mộng Thú trực tiếp chạy tới nhất định phải lướt qua phạm vi Phố Lang công kích.
Hơn nữa chung quanh khu vực đó còn có một vài đàn Phố Lang sinh sống, nếu như Sở Mộ di chuyển đường vòng quá lớn sẽ bị đám Phố Lang phát hiện. Đến khi đó Sở Mộ phải đối mặt không phải là bốn con Phố Lang đơn giản như thế.
Lấy phương pháp xử lí an toàn nhất chính là dẫn dụ bốn con Phố Lang tới vị trí này, cũng là khu vực hắn vừa mới giết chết chín đoạn sơ giai Phố Lang thủ lĩnh và bốn con tám đoạn cao giai Phố Lang thủ hạ. Ở chỗ này không gian rộng rãi hơn có thể tùy ý chiến đấu, lỡ may đánh không lại còn có đường rút lui tính kế lâu dài.
Nhưng mà kế hoạch này cũng không dễ dàng hoàn thành.
Tất cả Hồn sủng của Sở Mộ đều bị thương nặng, lực chiến đấu tổng thể giảm mạnh hơn phân nửa. Xác xuất dựa vào Mạc Tà, Chiến Dã, Dạ Lôi Mộng Thú cùng với Quỷ Khung Quân Vương rời khỏi lãnh địa Phố Lang cơ hồ chỉ là con số lẻ, bởi vì chỉ tính riêng thực lực chênh lệch thì Sở Mộ thua kém đối phương một mảng lớn, tỉ lệ tử vong vô cùng tiếp cận trăm phần trăm.
Hắn cũng biết đây là một trận chiến cực kỳ nguy hiểm, thậm chí còn dễ toàn diệt hơn lần đầu tiên tiến vào Mê giới cấp tám. Chẳng qua là Sở Mộ không có biện pháp nào khác, chỉ có đánh một trận mới có thể sống sót, sợ hãi rụt rè lưu lại nơi này sẽ bị Phố Lang bao vây càng lúc càng nhiều, cuối cùng biến thành thức ăn trong bụng chúng nó.
"Mạc Tà, Ngũ Túc Viêm Hồ."
"Ầm ầm ầm ~~~!"
Mười lăm cái đuôi mở rộng ra trói chặt thân thể tám đoạn cao giai Phố Lang, nhất thời hàng loạt thanh âm đáng sợ truyền ra, gân cốt trong người Phố Lang đều bị Mạc Tà vặn gãy sạch sẽ.
"Ngao..."
Tám đoạn cao giai Phố Lang lập tức gào thét thống khổ rồi ngã xuống mềm nhũn dưới mặt đất, mặc dù còn chưa chết nhưng đã mất đi lực chiến đấu, căn bản không có khả năng khôi phục lại như cũ.
"Mạc Tà, chạy qua giúp Dạ." Sở Mộ lo lắng nói.
Cách đó trăm thước, Dạ Lôi Mộng Thú mang theo vết thương chồng chất nhanh chóng di động tới trước, nó đang sử dụng kỹ năng Yêu Linh cưỡng chế một con chín đoạn sơ giai Phố Lang. Con Phố Lang này không cường đại như con hung thú Sở Mộ từng gặp lúc trước, nhưng không cẩn thận một chút cũng sẽ nguy hiểm đến tính mạng.
Dạ Lôi Mộng Thú chỉ có thể chu toàn với chín đoạn sơ giai Phố Lang không tới một phút, hơn nữa đều là né tránh làm chủ, vết thương trên người nó càng lúc càng nhiều dần dần ảnh hưởng đến tốc độ di chuyển.
Nếu Dạ Lôi Mộng Thú có thể lột xác đến tám đoạn thì năng lực Yêu Linh dư sức đối phó chín đoạn sơ giai Phố Lang. Nhưng mà giai đoạn chênh lệch quá xa cho nên Dạ Lôi Mộng Thú hữu tâm vô lực.
"Ngao ô ô ô!"
Mạc Tà kêu lên một tiếng thị uy, rõ ràng là đang muốn gây hấn với chín đoạn sơ giai Phố Lang. Nguồn truyện: Truyện FULL
"Gào ~!"
Con chín đoạn sơ giai Phố Lang đã cảm giác được khí tức Mạc Tà tràn tới, cặp mắt hung tàn lập tức bỏ qua Dạ Lôi Mộng Thú chuyển sang trên người Mạc Tà.
Bên cạnh Mạc Tà đã xuất hiện bốn cỗ thi thể tám đoạn cao giai Phố Lang, lúc nãy nó vừa giết chết con thứ tư, mà bốn con tám đoạn cao giai Phố Lang đều là thủ hạ của chín đoạn Phố Lang. Hiện tại thủ hạ bị giết toàn bộ, vì thế đầu Phố Lang này triệt để nổi giận, cặp mắt dần dần biến thành màu đỏ như máu.
"Thị Huyết Cuồng Hóa."
Phố Lang thủ lĩnh tức giận đã hoàn toàn kích thích năng lực Thị Huyết trong người, chiến lực đang nhanh chóng tăng cường một mảng lớn.
Hiệu quả Thị Huyết Cuồng Hóa có thể giúp cho chín đoạn Phố Lang tăng cường thực lực tới hai, ba thành, lấy trình độ tám đoạn sơ giai cấp quân chủ đại khái tương đương với chín đoạn sơ giai Phố Lang. Nhưng bây giờ đối phương tăng cường hai, ba thành chiến lực nhất định phải thiệt thòi rất nhiều.
"Mạc Tà, ngươi có thể đối phó nó."
Sở Mộ không có ý định gia trì Huyết Đồng Cuồng cho Mạc Tà, cũng không cho các Hồn sủng khác trợ giúp. Bởi vì Mạc Tà chưa bao giờ chiến bại bởi những Hồn sủng thực lực tương đương, nhất là Thú hệ Hồn sủng.
Khí tức cuồng thú và yêu khí tà dị đối kháng kịch liệt, rốt cuộc Phố Lang phát động công kích đầu tiên, trong quá trình di chuyển tạo thành cuồng phong dẫn phát cát bay đá chạy, khí thế oai phong lẫm lẫm.
Mạc Tà đột ngột gia tốc thoáng một cái đã biến mất ngay tại chỗ, trên mặt đất lưu lại bốn dấu chân nám đen nhưng không có cách nào thấy rõ thân ảnh Mạc Tà.
"Thiếu chủ, tình thế không lạc quan lắm đâu! Phía trước là một con chín đoạn trung giai Phố Lang và ba con chín đoạn sơ giai Phố Lang, ngươi không có cách nào xuyên qua nơi đó nổi. Nếu ngươi dừng lại tại chỗ cũng sẽ bị đàn Phố Lang bao vây, hoàn cảnh hiện tại đúng là tiến thoái lưỡng nan mà." Ly lão nhi bây giờ đang vô cùng nhức đầu dùm cho Sở Mộ.
Tiến vào hung địa Phố Lang rõ ràng là hành động không sáng suốt, cho đến lúc này Sở Mộ đã lăn lộn trong lãnh địa Phố Lang gần bảy ngày rồi. Mà bảy ngày này Sở Mộ vẫn luôn trốn trốn tránh tránh, nhưng không có cách nào thoát khỏi một ít Phố Lang cường đại.
Số lượng Phố Lang trong khu vực này nhiều vô số kể, khứu giác chúng nó cực kỳ bén nhạy, Sở Mộ né bên này thì chạm bên kia, không thể nào bình yên vô sự di chuyển tìm kiếm phương hướng, nhiều khi bị dồn ép tới mức phải đi dạo một vòng rồi... quay trở về vị trí cũ. Tình cảnh đúng là vô cùng bi đát.
Trong bảy ngày này, Sở Mộ cơ hồ ngày nào cũng phát sinh chiến đấu, mỗi một lần chiến đấu hiển nhiên là có Hồn sủng thương. Bây giờ Bạch Yểm Ma, Ma Thụ chiến sĩ, Băng Không Tinh Linh đã bị trọng thương, ít nhất phải điều dưỡng năm ngày mới có thể khôi phục trở về trạng thái đỉnh phong.
Lúc này chỉ lại Mạc Tà đủ sức chiến đấu đảm nhiệm vị trí tiên phong, ngoài ra Chiến Dã, Dạ Lôi Mộng Thú cùng với Quỷ Khung Quân Vương đứng sau phụ trợ.
Sở Mộ một mực tìm kiếm lối ra khỏi khu vực tử vong này, trải qua bảy ngày nguy cơ trùng trùng, sinh tử uy hiếp, Sở Mộ thật vất vả mới tìm được một con đường rời khỏi lãnh địa Phố Lang. Nhưng mà khu vực đó đang có ba con chín đoạn sơ giai và một con chín đoạn trung giai Phố Lang trấn thủ.
Tám đoạn ba giai Mạc Tà chỉ có thể đối phó một con chín đoạn Phố Lang mà thôi, đồng thời đối mặt hai con rõ ràng là quá mức miễn cưỡng.
Tất cả Hồn sủng của Sở Mộ cộng lại tạm thời đủ sức đối phó ba con chín đoạn sơ giai Phố Lang, nhưng mà chín đoạn trung giai Phố Lang thủ lĩnh thì làm sao đây? Phải biết rằng trước kia Sở Mộ từng chiến thắng một con chín đoạn trung giai Phố Lang nhưng mà cả đám Hồn sủng của hắn đều trọng thương xém chết, toàn bộ mất đi lực chiến đấu.
"Ô ô ô!"
Chín cái đuôi màu bạc mở rộng ra, biến thành chín sợi dây xích rực lửa đập xuống người chín đoạn sơ giai Phố Lang.
Mạc Tà đánh một kích cực kỳ sắc bén, đầu Phố Lang kia bị đánh văng ra ngoài, trên người xuất hiện chín vết máu đỏ lòm, hiệu quả Thị Huyết Cuồng Hóa dần dần tản đi.
Con Phố Lang đã mất đi hiệu quả Thị Huyết Cuồng Hóa chắc chắn là thực lực giảm xuống vài phần, lúc này chính là thời điểm tốt nhất để Mạc Tà tiến công.
Từ trước đến giờ Mạc Tà công kích vẫn luôn mang theo sát khí điên cuồng, một khi để cho nó nắm được cơ hội nhất định sẽ tạo thành đả kích trí mệnh cho đối phương. Đây chính là thành quả đạt được khi Sở Mộ huấn luyện Mạc Tà trên Tù đảo ba năm.
Chín đoạn sơ giai Phố Lang vừa rơi vào trạng thái suy yếu, cửu vĩ và trảo nhận của Mạc Tà liền đánh tới y như cuồng phong bạo vũ. Trên người chín đoạn sơ giai Phố Lang xuất hiện một đống vết thương trong nháy mắt, thân thể màu lam toàn là vết máu, ánh mắt hung tàn khát máu dần dần biến thành sợ hãi.
"Cửu Vĩ Long Mẫn."
Mạc Tà giơ chín cái đuôi lên cao điên cuồng vũ động, hiện tại Phố Lang đã không còn cách nào chạy trốn lập tức bị lực lượng Cửu Vĩ đánh cho tan nát, hóa thành từng cục thịt vụn, máu tươi đổ xuống như mưa ướt đẫm mặt đất.
Máu tươi dính đầy người Mạc Tà tỏa ra mùi vị tanh nồng kinh dị, khí chất Yêu Hồ hoàn toàn bày ra hoàn toàn phù hợp với tư thái của một vương giả thống trị đế quốc.
Sau khi giết chết chín đoạn sơ giai Phố Lang, Mạc Tà thả lỏng chín cái đuôi chậm rãi đi tới bên cạnh Sở Mộ.
Mạc Tà cũng biết huyết chiến chân chính còn chưa có bắt đầu, một khi tiến vào trạng thái tàn sát này, Mạc Tà không bao giờ để ý đến máu tươi của địch nhân nhiễm bẩn thân thể mình. Trong đầu nó và Sở Mộ chỉ tồn tại một ý niệm duy nhất, đó là chiến đấu, và phải chiến thắng, bởi vì chỉ cần một lần thất bại cũng đồng nghĩa với vứt luôn tính mạng tại nơi này.
Sở Mộ nhanh chóng đút cho Mạc Tà ăn dược tề chữa thương cấp bảy.
Mạc Tà bị thương không nặng, hơn nữa thường xuyên chiến đấu nên Mạc Tà biết cách bảo vệ mình hơn xa những Hồn sủng khác, điểm này hoàn toàn trái ngược với Bạch Yểm Ma vẫn luôn sống trong an nhàn sung sướng.
Bạch Yểm Ma đã đạt tới trình độ bảy đoạn chín giai, bản thân là chủng tộc trung đẳng cấp quân chủ. Còn Mạc Tà là tám đoạn ba giai, sơ đẳng quân chủ, thế nhưng lực chiến đấu của cả hai không phân cao thấp.
Trong bảy ngày xâm nhập lãnh địa Phố Lang, Mạc Tà và Bạch Yểm Ma đã chiến đấu không ít trận. Nhưng cuối cùng Bạch Yểm Ma đành phải ngậm ngùi mang trọng thương trở về không gian Hồn sủng nghỉ ngơi, về phần Mạc Tà vãn có thể tiếp tục chiến đấu, thậm chí những trận kế tiếp chủ yếu là dựa vào Mạc Tà chống đỡ. Nếu như Sở Mộ mất đi Mạc Tà xem như không có một chút phần thắng.
"Chúng ta nhiều nhất chỉ có thể nghỉ ngơi một ngày, trận kế tiếp bất luận thế nào cũng phải đánh một trận với bốn con Phố Lang."
Sở Mộ vuốt ve bộ lông ướt đẫm máu tươi trên người Mạc Tà dẫn, mỉm cười an ủi nó.
Thật ra Sở Mộ đã tới nơi này vào ngày thứ sáu, nhưng mà đối mặt bốn con Phố Lang quả thật không có bao nhiêu phần thắng. Hết lần này tới lần khác đây là con đường duy nhất rời khỏi lãnh địa Phố Lang, những hướng khác sẽ xâm nhập vào sâu hơn, số lượng Phố Lang lại càng đông đúc kinh người.
Nếu chỉ là vượt qua thì Sở Mộ vô cùng tự tin với tốc độ của Dạ Lôi Mộng Thú, không cần thiết đụng chạm đám hung thú kia làm gì cho mệt xác.
Nhưng mà địa hình xuyên qua khu vực bốn con lãnh địa Phố Lang trấn thủ vừa nhỏ vừa hẹp. Sở Mộ cưỡi Dạ Lôi Mộng Thú trực tiếp chạy tới nhất định phải lướt qua phạm vi Phố Lang công kích.
Hơn nữa chung quanh khu vực đó còn có một vài đàn Phố Lang sinh sống, nếu như Sở Mộ di chuyển đường vòng quá lớn sẽ bị đám Phố Lang phát hiện. Đến khi đó Sở Mộ phải đối mặt không phải là bốn con Phố Lang đơn giản như thế.
Lấy phương pháp xử lí an toàn nhất chính là dẫn dụ bốn con Phố Lang tới vị trí này, cũng là khu vực hắn vừa mới giết chết chín đoạn sơ giai Phố Lang thủ lĩnh và bốn con tám đoạn cao giai Phố Lang thủ hạ. Ở chỗ này không gian rộng rãi hơn có thể tùy ý chiến đấu, lỡ may đánh không lại còn có đường rút lui tính kế lâu dài.
Nhưng mà kế hoạch này cũng không dễ dàng hoàn thành.
Tất cả Hồn sủng của Sở Mộ đều bị thương nặng, lực chiến đấu tổng thể giảm mạnh hơn phân nửa. Xác xuất dựa vào Mạc Tà, Chiến Dã, Dạ Lôi Mộng Thú cùng với Quỷ Khung Quân Vương rời khỏi lãnh địa Phố Lang cơ hồ chỉ là con số lẻ, bởi vì chỉ tính riêng thực lực chênh lệch thì Sở Mộ thua kém đối phương một mảng lớn, tỉ lệ tử vong vô cùng tiếp cận trăm phần trăm.
Hắn cũng biết đây là một trận chiến cực kỳ nguy hiểm, thậm chí còn dễ toàn diệt hơn lần đầu tiên tiến vào Mê giới cấp tám. Chẳng qua là Sở Mộ không có biện pháp nào khác, chỉ có đánh một trận mới có thể sống sót, sợ hãi rụt rè lưu lại nơi này sẽ bị Phố Lang bao vây càng lúc càng nhiều, cuối cùng biến thành thức ăn trong bụng chúng nó.