Sủng Mị
Chương 451: Địa vị Nữ Tôn
Chí Tôn vương tọa.
Sở Mộ không biết mình cần phải khổ tu bao nhiêu năm tháng mới có dũng khí bước lên bậc thang đại biểu cho địa vị cao nhất trong lĩnh vực Hồn sủng sư kia.
Hiện tại hắn chỉ có thể ngẩng đầu chiêm ngưỡng bức tượng uy nghiêm ở trên cao, sau đó mặc nhiên rơi vào trầm tư.
Trong lòng gợn sóng thật lâu mới bình tĩnh xuống, Sở Mộ tiếp tục tiến về phía trước đột nhiên phát hiện cả tòa Thiên Hạ thành hùng vĩ không còn trọng yếu nữa. Vào lúc này, trong đầu Sở Mộ chỉ còn lại cung điện hoàng kim, bảo tọa tối cao.
"Thiếu chủ, đến Hồn Điện rồi."
Ly lão nhi bỗng nhiên lên tiếng nhắc nhở Sở Mộ.
Sở Mộ phục hồi tinh thần lại, ngẩng đầu lên liền nhìn thấy tòa cung điện màu bạc nguy nga, tráng lệ.
Sở Mộ bây giờ chỉ có thể nhìn thấy khu tiền điện (mặt trước), nhưng chỉ riêng khu tiền điện đã tỏa ra khí thế bàng bạc hơn cả Hồn Điện ở Ly thành. Nguyên liệu chính của cung điện là bạc đại biểu cho sự tôn quý và liêm chính, trong lòng hắn đột nhiên sinh ra cảm giác trang nhiêm và thần thánh kỳ diệu.
"Đây chính là tổng bộ Hồn Điện?"
Tinh thần Sở Mộ mới vừa bình tĩnh lại bắt đầu dâng trào gợn sóng.
Hồn Điện đại biểu cho chính trực, dũng cảm, vinh quang … mà tòa Hồn Điện ở trước mặt lại càng hoành tráng. Đại môn của tổng bộ Hồn Điện mang đến cho Sở Mộ một loại tâm cảnh hoàn toàn khác biệt. Hắn chỉ đứng yên tại chỗ chiêm ngưỡng nhưng vẫn bị khí thế tòa cung điện đè ép nghẹt thở, tự nhiên thấy mình quá mức nhỏ bé. Chốc lát sau, trong lòng hắn dần dần phát sinh ý chí chiến đấu và tín niệm tăng cường thực lực mãnh liệt.
Nếu như nói Thiên Hạ vương tọa là một cái ghế dành cho Chí Tôn tối cường, những người tín niệm vô cùng kiên định sẽ lấy vương tọa làm mục tiêu phấn đấu. Nhưng đối với những người tinh thần không đủ, bị khí thế khổng lồ kia làm cho dao động sẽ bị đánh sụp lòng tin trong nháy mắt.
Về phần tòa chủ Hồn Điện này lại có chỗ khác biệt, nó cao quý thánh khiết, trang nghiêm như một vị nữ thần. Cũng đồng dạng là cao xa không thể chạm, nhưng chỉ cần trong lòng còn có tín niệm, vị nữ thần tôn quý này sẽ dùng ánh sáng thánh khiết kia phổ độ chúng sinh, khích lệ ý chí tất cả thành viên và con dân của mình tiến về phía vinh quang rực rỡ.
Sở Mộ từ trước tới nay không có bao nhiêu hảo cảm đối với hai từ "thế lực", cảm thấy những thế lực này chẳng qua là những người có ý nghĩ cuồng nhiệt giống nhau tụ tập ở chung một chỗ, sau đó từ từ thi hành các chính sách thủ đoạn và độc tài để tranh đoạt lợi ích.
Nhưng mà bây giờ không thể không nói địa vị Hồn Điện trong lòng Sở Mộ đang chậm rãi bay lên, nhất là cảm giác nhỏ bé sau khi đối mặt Chí Tôn vương tọa lại càng khiến hắn sục sôi ý chí chiến đấu mạnh mẽ chưa từng có.
Đứng ở ngoài Hồn Điện, Sở Mộ bỗng nhiên nghĩ tới mẫu thân Băng Lam của mình. Có lẽ trong ý thức Sở Mộ xem Hồn Điện như một vị nữ thần có ảnh hưởng rất lớn từ vị mẫu thân này.
Sở Mộ không biết mẫu thân đã trở lại Hồn Điện chưa, hay là còn đang nỗ lực tìm kiếm Thiên Tiên Băng tại một thế giới nguy hiểm nào đó.
Lúc đầu Sở Mộ có ấn tượng không tốt với mẫu thân, hắn luôn luôn cảm giác Băng Lam giống như một vị nữ thần cao cao tại thượng, dùng ánh mắt hờ hững lạnh như băng nhìn xuống mình, trên khuôn mặt tuyệt mỹ không có bất kỳ cảm xúc dao động nào.
Mãi cho đến khi rời khỏi Mê Giới của Lam Vũ Yêu Linh Hoàng, Sở Mộ tâm tính càng thêm thành thục mới ý thức được tựa hồ không phải là mẫu thân Băng Lam không để ý tới mình, mà bản tính của nàng vốn không biết biểu đạt, hoặc có thể nói là căn bản không biết làm một vị mẫu thân như thế nào.
Sở Mộ là một người có lý trí rõ ràng, mặc dù hai mươi năm nay luôn luôn cảm giác mẫu thân Băng Lam lãnh đạm và cao ngạo. Nhưng ở thời điểm biết được nàng đi tìm Thiên Tiên Băng vì mình, Sở Mộ đã dứt khoát triệt tiêu cảm xúc oán hận kia.
Cho nên sau khi tiến vào Hồn Điện, chuyện đầu tiên Sở Mộ cần làm không phải là liên hệ người bán trái tim Cửu Vĩ Viêm Hồ, mà tranh thủ hỏi thăm Băng Lam có ở trong Hồn Điện không?
"Thiếu chủ, hỏi thăm tình huống Nữ Tôn điện hạ đừng có đứng ở trong đại sảnh làm gì! Bọn họ thậm chí còn không có khái niệm về Tôn vị." Ly lão nhi nhắc nhở Sở Mộ một câu.
"Đây là tại sao? Địa vị của nàng không phải là cao lắm sao? Vì sao thành viên Hồn Điện ngược lại không biết?" Sở Mộ nghi ngờ hỏi lại.
"Hồn Điện có Thất Đồ Thánh Thú, căn cứ theo đó phân ra làm Thất Đại Điện, mà chức vị Điện Tôn lại nằm ngoài thể chế của Thất Đại Điện. Hoàn toàn không bị bảy Đại nguyên lão quản hạt, nhưng vẫn có quyền lực tương đương bảy Đại nguyên lão. Đối với những người ở bên ngoài thì thế lực Hồn Điện chỉ có Thất Đại Điện, người có quyền lực cao nhất chính là bảy Đại nguyên lão, trên thực tế bên trong đó còn có bốn vị Điện Tôn ngồi ngang hàng với bảy Đại nguyên lão." Ly lão nhi chậm rãi giải thích.
"Điện Tôn và nguyên lão có chỗ nào khác nhau? Hồn Điện có rất nhiều Nữ Tôn hay là chỉ một mình nàng?"
Sở Mộ vẫn luôn kỳ quái không biết địa vị Băng Lam ở Hồn Điện như thế nào? Đoạn thời gian gần đây hắn thường xuyên tiếp xúc thế lực Hồn Điện nhưng lại phát hiện những tòa Hồn Điện ở Giới thành khác hoàn toàn không có danh hiệu Nữ Tôn tồn tại.
"Xem ra ta phải giải thích thể chế Hồn Điện cho rõ ràng rồi. Bây giờ dù gì ngươi cũng là thiếu chủ Hồn Điện, nếu như không biết mấy thứ này đoán chừng sẽ bị người ta cười đến rụng răng." Ly lão nhi thở dài cảm thán.
Sở Mộ cũng đang muốn hiểu rõ chi tiết về Hồn Điện, lập tức im lặng lắng nghe Ly lão nhi nói.
"Lúc trước ta đã nói Hồn Điện có Thất Đồ Thánh Thú, mà Thất Đồ Thánh Thú theo thứ tự là:
Phược Phong Linh, Huyền Chân Chập, Mính Tiên Điểu, Chưởng Thự Cơ, Lâm Dận Thú, Đế Thánh Hoa, Vạn Triêu Thú.
Căn cứ theo thứ tự Thất Đồ Thánh Thú, thế lực Hồn Điện phân ra làm Thất Đại Điện. Theo thứ tự là: Phược Phong Điện, Huyền Chân Điện, Mính Tiên Điện, Chưởng Thự Điện, Lâm Dận Điện, Đế Thánh Điện, Vạn Triêu Điện. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn
Kết cấu chủ yếu của Hồn Điện là dựa theo bảy tòa Thất Đại Điện này, trên thực tế đó cũng là nhóm cao tầng duy trì và quản lý mọi động của Hồn Điện. Mỗi một tòa cung điện sẽ thiết lập một vị nguyên lão, hai vị trưởng lão, ba vị Điện chủ.
Điện chủ là danh hiệu cấp mười, xem như là địa vị cao nhất rồi, ở trên không có danh hiệu nào khác nữa. Bọn họ có quyền lực cao nhất tại Hồn Điện, chịu trách nhiệm điều hành phương hướng hoạt động và phát triển thế lực. Nội bộ Hồn Điện bao gồm các nhóm cao tầng nguyên lão, trưởng lão hợp lại tạo thành cơ cấu quản lý cao nhất của Hồn Điện gọi là Điện Đình.
Bởi vì các Đại nguyên lão và trưởng lão của Thất Đại Điện có tiếng nói quyết định trong phạm vi mình quản hạt, đôi khi sẽ va chạm với Điện chủ. Vì muốn điều tiết hai nhân tố này, Điện Đình lại phân ra bốn vị Điện Tôn.
À, trên thực tế Hồn Điện tuy có bốn Tôn, nhưng hiện tại chỉ có ba người đảm nhiệm, còn có một Tôn trống rỗng. Hơn nữa nghe nói đã bỏ không thời gian rất lâu rồi, ta cũng không rõ ràng nguyên nhân lắm.
Nữ Tôn là danh xưng của mẫu thân ngươi, thật ra đó là danh hiệu độc nhất trong lĩnh vực Hồn sủng sư. Bởi vì Nữ Tôn điện hạ là phái nữ duy nhất ba vị Điện Tôn, đồng thời cũng là nữ nhân có địa vị cao nhất trong tổ chức Điện Đình.
Về phần tại sao Nữ Tôn điện hạ có quyền lực như vậy thì phải giải thích chuyện xưa rất dài dòng, điểm này thiếu chủ có thể tự mình đi hỏi Nữ Tôn điện hạ, bởi vì ta cũng chỉ biết sơ sơ. Thuận tiện nhắc nhở thiếu chủ một câu, nội bộ Hồn Điện không có ông ngoại, bà ngoại, chú bác …v…v gì gì đó đâu nhé! Hình như Nữ Tôn điện hạ là một cô nhi. Hình như..."
Ly lão nhi nói loạn một đống tin tức như vậy làm cho Sở Mộ nghe muốn hôn mê, nhất là lúc trước nghe tới đoạn Thất Đồ Thánh Thú thì Sở Mộ chỉ nhớ kỹ mấy cái tên. Dĩ nhiên quan trọng nhất là Ly lão nhi nhắc nhở vấn đề mẫu thân mình cũng là một cô nhi, điểm này khiến cho Sở Mộ thật sự không biết nói gì cho phải. Ít nhất chưa từng có người nào nói với hắn về chuyện của nàng, cho nên lai lịch và thân phận của mẫu thân từ trước tới giờ vẫn luôn là một bí ẩn cực lớn đối với hắn.
Sở Mộ không biết mình cần phải khổ tu bao nhiêu năm tháng mới có dũng khí bước lên bậc thang đại biểu cho địa vị cao nhất trong lĩnh vực Hồn sủng sư kia.
Hiện tại hắn chỉ có thể ngẩng đầu chiêm ngưỡng bức tượng uy nghiêm ở trên cao, sau đó mặc nhiên rơi vào trầm tư.
Trong lòng gợn sóng thật lâu mới bình tĩnh xuống, Sở Mộ tiếp tục tiến về phía trước đột nhiên phát hiện cả tòa Thiên Hạ thành hùng vĩ không còn trọng yếu nữa. Vào lúc này, trong đầu Sở Mộ chỉ còn lại cung điện hoàng kim, bảo tọa tối cao.
"Thiếu chủ, đến Hồn Điện rồi."
Ly lão nhi bỗng nhiên lên tiếng nhắc nhở Sở Mộ.
Sở Mộ phục hồi tinh thần lại, ngẩng đầu lên liền nhìn thấy tòa cung điện màu bạc nguy nga, tráng lệ.
Sở Mộ bây giờ chỉ có thể nhìn thấy khu tiền điện (mặt trước), nhưng chỉ riêng khu tiền điện đã tỏa ra khí thế bàng bạc hơn cả Hồn Điện ở Ly thành. Nguyên liệu chính của cung điện là bạc đại biểu cho sự tôn quý và liêm chính, trong lòng hắn đột nhiên sinh ra cảm giác trang nhiêm và thần thánh kỳ diệu.
"Đây chính là tổng bộ Hồn Điện?"
Tinh thần Sở Mộ mới vừa bình tĩnh lại bắt đầu dâng trào gợn sóng.
Hồn Điện đại biểu cho chính trực, dũng cảm, vinh quang … mà tòa Hồn Điện ở trước mặt lại càng hoành tráng. Đại môn của tổng bộ Hồn Điện mang đến cho Sở Mộ một loại tâm cảnh hoàn toàn khác biệt. Hắn chỉ đứng yên tại chỗ chiêm ngưỡng nhưng vẫn bị khí thế tòa cung điện đè ép nghẹt thở, tự nhiên thấy mình quá mức nhỏ bé. Chốc lát sau, trong lòng hắn dần dần phát sinh ý chí chiến đấu và tín niệm tăng cường thực lực mãnh liệt.
Nếu như nói Thiên Hạ vương tọa là một cái ghế dành cho Chí Tôn tối cường, những người tín niệm vô cùng kiên định sẽ lấy vương tọa làm mục tiêu phấn đấu. Nhưng đối với những người tinh thần không đủ, bị khí thế khổng lồ kia làm cho dao động sẽ bị đánh sụp lòng tin trong nháy mắt.
Về phần tòa chủ Hồn Điện này lại có chỗ khác biệt, nó cao quý thánh khiết, trang nghiêm như một vị nữ thần. Cũng đồng dạng là cao xa không thể chạm, nhưng chỉ cần trong lòng còn có tín niệm, vị nữ thần tôn quý này sẽ dùng ánh sáng thánh khiết kia phổ độ chúng sinh, khích lệ ý chí tất cả thành viên và con dân của mình tiến về phía vinh quang rực rỡ.
Sở Mộ từ trước tới nay không có bao nhiêu hảo cảm đối với hai từ "thế lực", cảm thấy những thế lực này chẳng qua là những người có ý nghĩ cuồng nhiệt giống nhau tụ tập ở chung một chỗ, sau đó từ từ thi hành các chính sách thủ đoạn và độc tài để tranh đoạt lợi ích.
Nhưng mà bây giờ không thể không nói địa vị Hồn Điện trong lòng Sở Mộ đang chậm rãi bay lên, nhất là cảm giác nhỏ bé sau khi đối mặt Chí Tôn vương tọa lại càng khiến hắn sục sôi ý chí chiến đấu mạnh mẽ chưa từng có.
Đứng ở ngoài Hồn Điện, Sở Mộ bỗng nhiên nghĩ tới mẫu thân Băng Lam của mình. Có lẽ trong ý thức Sở Mộ xem Hồn Điện như một vị nữ thần có ảnh hưởng rất lớn từ vị mẫu thân này.
Sở Mộ không biết mẫu thân đã trở lại Hồn Điện chưa, hay là còn đang nỗ lực tìm kiếm Thiên Tiên Băng tại một thế giới nguy hiểm nào đó.
Lúc đầu Sở Mộ có ấn tượng không tốt với mẫu thân, hắn luôn luôn cảm giác Băng Lam giống như một vị nữ thần cao cao tại thượng, dùng ánh mắt hờ hững lạnh như băng nhìn xuống mình, trên khuôn mặt tuyệt mỹ không có bất kỳ cảm xúc dao động nào.
Mãi cho đến khi rời khỏi Mê Giới của Lam Vũ Yêu Linh Hoàng, Sở Mộ tâm tính càng thêm thành thục mới ý thức được tựa hồ không phải là mẫu thân Băng Lam không để ý tới mình, mà bản tính của nàng vốn không biết biểu đạt, hoặc có thể nói là căn bản không biết làm một vị mẫu thân như thế nào.
Sở Mộ là một người có lý trí rõ ràng, mặc dù hai mươi năm nay luôn luôn cảm giác mẫu thân Băng Lam lãnh đạm và cao ngạo. Nhưng ở thời điểm biết được nàng đi tìm Thiên Tiên Băng vì mình, Sở Mộ đã dứt khoát triệt tiêu cảm xúc oán hận kia.
Cho nên sau khi tiến vào Hồn Điện, chuyện đầu tiên Sở Mộ cần làm không phải là liên hệ người bán trái tim Cửu Vĩ Viêm Hồ, mà tranh thủ hỏi thăm Băng Lam có ở trong Hồn Điện không?
"Thiếu chủ, hỏi thăm tình huống Nữ Tôn điện hạ đừng có đứng ở trong đại sảnh làm gì! Bọn họ thậm chí còn không có khái niệm về Tôn vị." Ly lão nhi nhắc nhở Sở Mộ một câu.
"Đây là tại sao? Địa vị của nàng không phải là cao lắm sao? Vì sao thành viên Hồn Điện ngược lại không biết?" Sở Mộ nghi ngờ hỏi lại.
"Hồn Điện có Thất Đồ Thánh Thú, căn cứ theo đó phân ra làm Thất Đại Điện, mà chức vị Điện Tôn lại nằm ngoài thể chế của Thất Đại Điện. Hoàn toàn không bị bảy Đại nguyên lão quản hạt, nhưng vẫn có quyền lực tương đương bảy Đại nguyên lão. Đối với những người ở bên ngoài thì thế lực Hồn Điện chỉ có Thất Đại Điện, người có quyền lực cao nhất chính là bảy Đại nguyên lão, trên thực tế bên trong đó còn có bốn vị Điện Tôn ngồi ngang hàng với bảy Đại nguyên lão." Ly lão nhi chậm rãi giải thích.
"Điện Tôn và nguyên lão có chỗ nào khác nhau? Hồn Điện có rất nhiều Nữ Tôn hay là chỉ một mình nàng?"
Sở Mộ vẫn luôn kỳ quái không biết địa vị Băng Lam ở Hồn Điện như thế nào? Đoạn thời gian gần đây hắn thường xuyên tiếp xúc thế lực Hồn Điện nhưng lại phát hiện những tòa Hồn Điện ở Giới thành khác hoàn toàn không có danh hiệu Nữ Tôn tồn tại.
"Xem ra ta phải giải thích thể chế Hồn Điện cho rõ ràng rồi. Bây giờ dù gì ngươi cũng là thiếu chủ Hồn Điện, nếu như không biết mấy thứ này đoán chừng sẽ bị người ta cười đến rụng răng." Ly lão nhi thở dài cảm thán.
Sở Mộ cũng đang muốn hiểu rõ chi tiết về Hồn Điện, lập tức im lặng lắng nghe Ly lão nhi nói.
"Lúc trước ta đã nói Hồn Điện có Thất Đồ Thánh Thú, mà Thất Đồ Thánh Thú theo thứ tự là:
Phược Phong Linh, Huyền Chân Chập, Mính Tiên Điểu, Chưởng Thự Cơ, Lâm Dận Thú, Đế Thánh Hoa, Vạn Triêu Thú.
Căn cứ theo thứ tự Thất Đồ Thánh Thú, thế lực Hồn Điện phân ra làm Thất Đại Điện. Theo thứ tự là: Phược Phong Điện, Huyền Chân Điện, Mính Tiên Điện, Chưởng Thự Điện, Lâm Dận Điện, Đế Thánh Điện, Vạn Triêu Điện. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn
Kết cấu chủ yếu của Hồn Điện là dựa theo bảy tòa Thất Đại Điện này, trên thực tế đó cũng là nhóm cao tầng duy trì và quản lý mọi động của Hồn Điện. Mỗi một tòa cung điện sẽ thiết lập một vị nguyên lão, hai vị trưởng lão, ba vị Điện chủ.
Điện chủ là danh hiệu cấp mười, xem như là địa vị cao nhất rồi, ở trên không có danh hiệu nào khác nữa. Bọn họ có quyền lực cao nhất tại Hồn Điện, chịu trách nhiệm điều hành phương hướng hoạt động và phát triển thế lực. Nội bộ Hồn Điện bao gồm các nhóm cao tầng nguyên lão, trưởng lão hợp lại tạo thành cơ cấu quản lý cao nhất của Hồn Điện gọi là Điện Đình.
Bởi vì các Đại nguyên lão và trưởng lão của Thất Đại Điện có tiếng nói quyết định trong phạm vi mình quản hạt, đôi khi sẽ va chạm với Điện chủ. Vì muốn điều tiết hai nhân tố này, Điện Đình lại phân ra bốn vị Điện Tôn.
À, trên thực tế Hồn Điện tuy có bốn Tôn, nhưng hiện tại chỉ có ba người đảm nhiệm, còn có một Tôn trống rỗng. Hơn nữa nghe nói đã bỏ không thời gian rất lâu rồi, ta cũng không rõ ràng nguyên nhân lắm.
Nữ Tôn là danh xưng của mẫu thân ngươi, thật ra đó là danh hiệu độc nhất trong lĩnh vực Hồn sủng sư. Bởi vì Nữ Tôn điện hạ là phái nữ duy nhất ba vị Điện Tôn, đồng thời cũng là nữ nhân có địa vị cao nhất trong tổ chức Điện Đình.
Về phần tại sao Nữ Tôn điện hạ có quyền lực như vậy thì phải giải thích chuyện xưa rất dài dòng, điểm này thiếu chủ có thể tự mình đi hỏi Nữ Tôn điện hạ, bởi vì ta cũng chỉ biết sơ sơ. Thuận tiện nhắc nhở thiếu chủ một câu, nội bộ Hồn Điện không có ông ngoại, bà ngoại, chú bác …v…v gì gì đó đâu nhé! Hình như Nữ Tôn điện hạ là một cô nhi. Hình như..."
Ly lão nhi nói loạn một đống tin tức như vậy làm cho Sở Mộ nghe muốn hôn mê, nhất là lúc trước nghe tới đoạn Thất Đồ Thánh Thú thì Sở Mộ chỉ nhớ kỹ mấy cái tên. Dĩ nhiên quan trọng nhất là Ly lão nhi nhắc nhở vấn đề mẫu thân mình cũng là một cô nhi, điểm này khiến cho Sở Mộ thật sự không biết nói gì cho phải. Ít nhất chưa từng có người nào nói với hắn về chuyện của nàng, cho nên lai lịch và thân phận của mẫu thân từ trước tới giờ vẫn luôn là một bí ẩn cực lớn đối với hắn.