Sủng Mị
Chương 365: Tin tức Thanh Chập Long
Lão học giả giải thích rõ ràng như vậy, cho dù Sở Mộ và Diệp Khuynh Tư ngây ngôi đến mấy cũng hiểu rõ vài phần.
"Thật ra sinh vật tồn tại kiểu Nô sủng không bao giờ được xem là Hồn sủng, đó là bởi vì Nô sủng chỉ là những sinh vật có sinh mệnh đặc thù, chúng nó vốn có lực chiến đấu không mạnh, hơn nữa phải dựa vào mẫu thể để xử lý những hành động đơn thuần."
Lão học giả chỉ nói vài câu nhưng đã giải khai tất cả nghi ngờ trong lòng Sở Mộ và Diệp Khuynh Tư.
Đông Thanh nhắc tới lần này tập kích thành vệ đội có lẽ là do một người vạch kế hoạch. Nhưng Sở Mộ vẫn cảm thấy nghi ngờ một người làm sao có thể khống chế nhiều Hồn sủng như vậy.
Nếu như nói những hung vật kia đều là Nô sủng. Vậy thì chỉ cần Hồn sủng sư điều khiển mẫu thể cho tốt sẽ có thể khống chế tất cả những sinh vật cấp dưới của nó.
"Loại năng lực này rất đáng sợ, nếu diễn sinh ra số lượng lớn sẽ tương đương với điều khiển cả một tộc quần Hồn sủng. Các ngươi đang nói tới đám sinh vật vừa mới xuất hiện ở Tây Nhai đúng không?" Lão học giả mở miệng hỏi.
"Đúng thế!" Sở Mộ gật đầu.
"Nô sủng tương đương với bảy đoạn cấp thống lĩnh, hơn nữa còn có năng lực tự mình cường hóa. Số lượng rất có thể là trên trăm con, cũng có thể là nhiều hơn."
Ánh mắt lão học giả biến hóa mơ hồ, có lẽ là đang đoán chừng thực lực tổng thể của đám hung vật kia.
Chỉ chốc lát sau, lão học giả đã kết thúc quá trình suy luận của mình, chợt mở miệng nói:
"Chuyện này hai người các ngươi không cần phải lưu ý rồi."
"Tại sao vậy chứ?" Diệp Khuynh Tư nghi ngờ hỏi.
"Mẫu thể rất mạnh, không phải là thứ các ngươi có thể đối phó." Lão học giả nhàn nhạt nói.
"Mẫu thể mạnh đến mức nào?" Sở Mộ tò mò hỏi lại.
Lão học giả nhắc tới khái niệm Nô sủng, cộng thêm trên trăm hung vật lệ thuộc vào mẫu thể. Vậy thì Hồn sủng được gọi là mẫu thể sẽ lợi hại đến mức nào đây? Bởi vì chúng nó đã tương đương với một tộc quần Hồn sủng có chiến lực vô cùng khổng lồ rồi.
"Mẫu thể sẽ sản sinh ra số lượng Nô sủng tùy theo ý nó, nếu dựa vào giai đoạn và cấp bậc thì rất khó diễn tả chi tiết."
"Chủng tộc Hồn sủng quyết định số lượng diễn sinh của mẫu thể, Thập Mẫu cấp chiến tướng, Bách Mẫu cấp thống lĩnh, Thiên Mẫu cấp quân chủ. Trừ phi phát sinh biến dị, nếu không số lượng Nô sủng diễn sinh không bao giờ biến hóa chỉ vì cấp bậc của mẫu thể."
"Lấy thí dụ rõ ràng nhất, một con Thập Mẫu cấp chiến tướng, cho dù tiến hành cường hóa tối ưu đến cấp quân chủ cũng chỉ có thể diễn sinh ra mười con Nô sủng. Dĩ nhiên, mười con Nô sủng này sẽ có lực chiến đấu rất mạnh, cũng không thua kém Bách Mẫu đã cường hóa."
"Lần này các ngươi gặp phải chính là một con Bách Mẫu cấp thống lĩnh, mà nó đã diễn sinh ra trên trăm sinh vật thuộc hạng Nô sủng."
"Bách Mẫu cấp thống lĩnh sẽ diễn sinh ra sinh vật có đẳng cấp và giai đoạn chênh lệch một tầng, nói cách khác con Bách Mẫu này rất có thể là chín đoạn cấp thống lĩnh. Ngoài ra, những sinh vật được diễn sinh ra sẽ có thực lực không đồng đều. Theo như lời các ngươi nói chúng nó thể tự mình cường hóa thì thực lực Bách Mẫu rất khó lường." Lão học giả chậm rãi nói.
Nếu như đó là một con chín đoạn Bách Mẫu cấp thống lĩnh, vậy thì thành quan (quan viên trong thành) phải đi tìm cao thủ chân chính đối phó với nó. Sở Mộ và Diệp Khuynh Tư đúng là không có năng lực nhúng tay vào sự tình nguy hiểm này.
"Dĩ nhiên, đây là ta đoán chừng bảo thủ nhất. Đám Nô sủng của Bách Mẫu còn có thể bị phân chia dựa theo công việc cụ thể, nói thí dụ như các ngươi đụng phải có thể là những Nô sủng chịu trách nhiệm đi kiếm ăn, lực chiến đấu không cao. Ở trong sào huyệt Bách Mẫu rất có thể tồn tại không ít Nô sủng mạnh mẽ hơn, nếu đúng như ta dự đoán thì đám Nô sủng đó sẽ có lực chiến đấu tương đối kinh khủng. Mặc dù ta suy đoán đây là một con chín đoạn Bách Mẫu, nhưng cũng sẽ có chút ít sự tình nằm ngoài dự liệu, thực lực của nó đôi khi còn mạnh hơn nữa." Lão học giả tiếp tục nói.
Nghe thấy lão giả nói như thế, Sở Mộ và Diệp Khuynh Tư đều lộ vẻ khó xử.
Sở Mộ vốn ưa thích khiêu chiến cực hạn, khiêu chiến Hồn sủng mạnh mẽ hơn mình. Nhưng nếu như thực lực đối phương quá mức kinh khủng thì Sở Mộ cũng không ngu xuẩn chạy đi lấy trứng chọi đá.
Sau khi cáo biệt lão học giả, hai người Sở Mộ và Diệp Khuynh Tư quay trở lại trụ sở, báo cáo tình huống chi tiết cho thành quan Lý Cốc.
Vừa mới nghe được tin tức kia, khuôn mặt Lý Cốc lập tức một trời u ám, trầm tư rất lâu không hề mở miệng nói câu nào.
Bản thân Lý Cốc là một gã Hồn Chủ, cũng có mấy con Hồn sủng tám đoạn và chín đoạn cấp thống lĩnh, thực lực của hắn coi như miễn cưỡng đạt tới Bách Mẫu tầng thấp nhất trong lời lão học giả. Nhưng cho dù là như vậy cũng chưa chắc là đối thủ của con quái vật kia.
"Không có ý kiến gì sao?" Lý Cốc bình tĩnh quay sang hỏi các vị đội trưởng.
Các vị đội trưởng đều cúi đầu không nói, gặp phải tình huống như thế cũng chỉ còn cách thỉnh cầu cấp trên trợ giúp mà thôi. Thế nhưng, hết lần này tới lần khác hiện tại đang là thời kì rất khó khăn, ngay cả tướng quân hay thành chủ cũng không còn dư thừa nhân lực để điều động.
"Đông Thanh, rốt cuộc là chuyện gì khiến cho toàn bộ Ly thành điều không ra nổi một cao thủ để giải quyết chuyện này vậy?"
Sở Mộ lấy làm kinh ngạc vì biểu hiện của mọi người ở nơi này, lập tức mở miệng hỏi.
Từ trên quy mô và địa vị thì Ly thành phải là một tòa thành trì cực kỳ cường đại, bên trong hiển nhiên là cao thủ nhiều như mây, kỳ nhân dị sĩ nhiều không đếm hết mới đúng. Nhưng bây giờ Sở Mộ cảm thấy vạn phần kỳ quái chính là vì sao trong thành xảy ra sự tình trọng đại như thế, thế mà Ly thành vẫn tìm không ra một cao thủ nào để giải quyết, ngược lại cần phải dựa vào thanh niên trẻ tuổi và thành quan tới xử lý, thật sự là không thể nào tưởng tượng nổi.
Sắc mặt Đông Thanh lộ vẻ chần chờ không dứt, hồi lâu sau vẫn không có ý định nói thẳng ra vấn đề.
Diệp Khuynh Tư cũng ôm lòng nghi ngờ như Sở Mộ. Hoặc có thể nói là ngoại từ thành quan Lý Cốc ra, bản thân những thành vệ khác cũng cảm thấy cực kỳ nghi ngờ đối với chuyện này, tại sao Ly thành lại không coi trọng sự tình nguy hiểm cỡ này chứ?
Đông Thanh không có trực tiếp mở miệng, mà lại chậm rãi thối lui ra khỏi gian phòng.
Sở Mộ và Diệp Khuynh Tư bước theo sau, mới vừa rồi Đông Thanh đã dùng hồn niệm báo cho Sở Mộ biết chuyện này không thể tùy tiện lan truyền.
"Vấn đề phát sinh vào hai tháng trước."
Khi ra khỏi cửa được một quáng khá xa, Đông Thanh mới mở miệng tường thuật.
"Hai tháng trước, người trong thành chúng ta phát hiện ra dấu chân của một con Hồn sủng cường đại. Con Hồn sủng hẳn là bá chủ một phương, bởi vì nguyên nhân gì đó mới tiến vào trong Ly thành ẩn núp. Lúc ấy chúng ta điều ra một nhóm cao thủ đại chiến một phen, sau khi nó bị thương liền lẻn xuống lòng đất rồi ẩn núp phía dưới Ly thành.
"Chuyện này kinh động đến toàn bộ cường giả Ly thành, có thể nói hiện tại cơ hồ tất cả cao thủ đều dồn lực chú ý vào con Hồn sủng đó, chờ đợi sự xuất hiện của nó."
Ánh mắt Sở Mộ hơi mờ mịt, cảm giác chuyện này không thể nào giải thích được, tại sao tự dưng lại có Hồn sủng hoang dã chạy vào trong tòa thành loài người gây chuyện?
Hồn sủng thực lực càng mạnh thì trí tuệ càng cao, một số sinh vật cường đại trong Mê Giới rất ít khi tiến vào địa phương loài người. Dù sao bên trong nhân loại cũng có rất nhiều cường giả, nếu chúng nó đột nhiên xông vào nhất định sẽ phải chịu quần công, cho dù mạnh tới mức nào cuối cùng vẫn không tránh khỏi cái chết.
"Là loại sinh vật gì thực lực mạnh đến mức khiến cho cả Ly thành cũng bị oanh động?" Diệp Khuynh Tư lập tức hỏi vào điểm mấu chốt.
"Cái này... ai dà, tính ra… thật ra thì hiện tại đã có không ít người biết rồi."
Vẻ mặt Đông Thanh vô cùng nghiêm túc, hồi lâu sau mới mở miệng nói:
"Nếu như tin tức không sai, có lẽ là một con Thanh Chập Long đã tiến vào thời kỳ thành thục."
"Thanh Chập Long?"
Vừa nghe đến danh từ này, trái tim Sở Mộ lập tức nhảy lên kịch liệt.
Thanh Chập Long, chẳng lẽ đó là Thiên Thương Thanh Chập Long, vì sao nó lại chạy tới Ly thành?
"Sở Thần?"
Ánh mắt Đông Thanh và Diệp Khuynh Tư đều rơi vào người Sở Mộ. Bởi vì Sở Mộ phản ứng quá mức kích động, làm cho người ta có cảm giác rất là kỳ quái.
Sở Mộ hiển nhiên biết tin tức về Thiên Thương Thanh Chập Long phải giữ bí mật tuyệt đối, vội vàng che giấu tâm tình của mình thật tốt rồi giải thích:
"Chẳng qua là hơi kinh ngạc mà thôi, không nghĩ tới Ly thành lại xuất hiện Long tộc cường đại."
"Phụ thân ta cũng không nghĩ tới sẽ phát sinh chuyện như vậy, trên thực tế con Thanh Chập Long này đến Ly thành chúng ta là có mục đích." Đông Thanh nói. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
"Mục đích, mục đích gì?" Sở Mộ lập tức ngạc nhiên hỏi tới.
"Cái này... ta cũng không rõ ràng lắm, ta chỉ biết có nhiêu đó thôi." Đông Thanh lắc đầu bất đắc dĩ.
"Vậy ý của ngươi là hiện tại mọi người đều dồn lực chú ý vào con Thanh Chập Long ẩn núp dưới đất, căn bản không có ai thèm để ý tới chuyện tình Tây Nhai?" Diệp Khuynh Tư hỏi.
"Không khác lắm đâu, mặc dù con Thanh Chập Long kia hình thể khổng lồ, nhưng mà năng lực ẩn giấu rất mạnh, tất cả mọi người đã tìm liên tục hơn hai tháng rồi nhưng vẫn không có ai thấy nó. Sau cùng không biết là người nào để lọt tin tức ra ngoài để cho thành viên Hồn Minh biết được. Mấy ngày gần đây đã có một số cao thủ Hồn Minh tiến vào Ly thành chúng ta." Đông Thanh nói.
Sở Mộ đã rơi vào trầm mặc, hắn hiện tại rất muốn biết tại sao Thiên Thương Thanh Chập Long đã đào tẩu lại bỗng nhiên quay trở lại tòa thành loài người, chẳng lẽ bên trong Ly thành có món đồ gì đó mà Thiên Thương Thanh Chập Long cần phải có.
"Các ngươi thử nghĩ xem, một con Thanh Chập Long thành thục sợ rằng rất khó thuần phục, nhưng trên người nó toàn là bảo bối, đặc biệt là Chập Long Noãn. Trên đời này có ai mà không thèm thuồng chứ? Vì thế chẳng còn ai rảnh rỗi để ý tới chuyện tình Tây Nhai. Mặt khác, bởi vì con Thanh Chập Long này tùy thời đều có thể xuất hiện bất cứ lúc nào, lực chiến đấu của nó cực kỳ kinh khủng, hễ động tay động chân một chút là tạo ra sức mạnh hủy diệt đáng sợ. Cho nên tất cả nhân viên tuần tra Ly thành thời thời khắc khắc đều phải ở vào cương vị của mình, đồng thời cố gắng tìm kiếm đầu mối của con Thanh Chập Long, hiện tại hầu như trong thành đã điều động hết nhân thủ rồi." Đông Thanh thở dài một hơi, buồn bực nói.
"Thật ra sinh vật tồn tại kiểu Nô sủng không bao giờ được xem là Hồn sủng, đó là bởi vì Nô sủng chỉ là những sinh vật có sinh mệnh đặc thù, chúng nó vốn có lực chiến đấu không mạnh, hơn nữa phải dựa vào mẫu thể để xử lý những hành động đơn thuần."
Lão học giả chỉ nói vài câu nhưng đã giải khai tất cả nghi ngờ trong lòng Sở Mộ và Diệp Khuynh Tư.
Đông Thanh nhắc tới lần này tập kích thành vệ đội có lẽ là do một người vạch kế hoạch. Nhưng Sở Mộ vẫn cảm thấy nghi ngờ một người làm sao có thể khống chế nhiều Hồn sủng như vậy.
Nếu như nói những hung vật kia đều là Nô sủng. Vậy thì chỉ cần Hồn sủng sư điều khiển mẫu thể cho tốt sẽ có thể khống chế tất cả những sinh vật cấp dưới của nó.
"Loại năng lực này rất đáng sợ, nếu diễn sinh ra số lượng lớn sẽ tương đương với điều khiển cả một tộc quần Hồn sủng. Các ngươi đang nói tới đám sinh vật vừa mới xuất hiện ở Tây Nhai đúng không?" Lão học giả mở miệng hỏi.
"Đúng thế!" Sở Mộ gật đầu.
"Nô sủng tương đương với bảy đoạn cấp thống lĩnh, hơn nữa còn có năng lực tự mình cường hóa. Số lượng rất có thể là trên trăm con, cũng có thể là nhiều hơn."
Ánh mắt lão học giả biến hóa mơ hồ, có lẽ là đang đoán chừng thực lực tổng thể của đám hung vật kia.
Chỉ chốc lát sau, lão học giả đã kết thúc quá trình suy luận của mình, chợt mở miệng nói:
"Chuyện này hai người các ngươi không cần phải lưu ý rồi."
"Tại sao vậy chứ?" Diệp Khuynh Tư nghi ngờ hỏi.
"Mẫu thể rất mạnh, không phải là thứ các ngươi có thể đối phó." Lão học giả nhàn nhạt nói.
"Mẫu thể mạnh đến mức nào?" Sở Mộ tò mò hỏi lại.
Lão học giả nhắc tới khái niệm Nô sủng, cộng thêm trên trăm hung vật lệ thuộc vào mẫu thể. Vậy thì Hồn sủng được gọi là mẫu thể sẽ lợi hại đến mức nào đây? Bởi vì chúng nó đã tương đương với một tộc quần Hồn sủng có chiến lực vô cùng khổng lồ rồi.
"Mẫu thể sẽ sản sinh ra số lượng Nô sủng tùy theo ý nó, nếu dựa vào giai đoạn và cấp bậc thì rất khó diễn tả chi tiết."
"Chủng tộc Hồn sủng quyết định số lượng diễn sinh của mẫu thể, Thập Mẫu cấp chiến tướng, Bách Mẫu cấp thống lĩnh, Thiên Mẫu cấp quân chủ. Trừ phi phát sinh biến dị, nếu không số lượng Nô sủng diễn sinh không bao giờ biến hóa chỉ vì cấp bậc của mẫu thể."
"Lấy thí dụ rõ ràng nhất, một con Thập Mẫu cấp chiến tướng, cho dù tiến hành cường hóa tối ưu đến cấp quân chủ cũng chỉ có thể diễn sinh ra mười con Nô sủng. Dĩ nhiên, mười con Nô sủng này sẽ có lực chiến đấu rất mạnh, cũng không thua kém Bách Mẫu đã cường hóa."
"Lần này các ngươi gặp phải chính là một con Bách Mẫu cấp thống lĩnh, mà nó đã diễn sinh ra trên trăm sinh vật thuộc hạng Nô sủng."
"Bách Mẫu cấp thống lĩnh sẽ diễn sinh ra sinh vật có đẳng cấp và giai đoạn chênh lệch một tầng, nói cách khác con Bách Mẫu này rất có thể là chín đoạn cấp thống lĩnh. Ngoài ra, những sinh vật được diễn sinh ra sẽ có thực lực không đồng đều. Theo như lời các ngươi nói chúng nó thể tự mình cường hóa thì thực lực Bách Mẫu rất khó lường." Lão học giả chậm rãi nói.
Nếu như đó là một con chín đoạn Bách Mẫu cấp thống lĩnh, vậy thì thành quan (quan viên trong thành) phải đi tìm cao thủ chân chính đối phó với nó. Sở Mộ và Diệp Khuynh Tư đúng là không có năng lực nhúng tay vào sự tình nguy hiểm này.
"Dĩ nhiên, đây là ta đoán chừng bảo thủ nhất. Đám Nô sủng của Bách Mẫu còn có thể bị phân chia dựa theo công việc cụ thể, nói thí dụ như các ngươi đụng phải có thể là những Nô sủng chịu trách nhiệm đi kiếm ăn, lực chiến đấu không cao. Ở trong sào huyệt Bách Mẫu rất có thể tồn tại không ít Nô sủng mạnh mẽ hơn, nếu đúng như ta dự đoán thì đám Nô sủng đó sẽ có lực chiến đấu tương đối kinh khủng. Mặc dù ta suy đoán đây là một con chín đoạn Bách Mẫu, nhưng cũng sẽ có chút ít sự tình nằm ngoài dự liệu, thực lực của nó đôi khi còn mạnh hơn nữa." Lão học giả tiếp tục nói.
Nghe thấy lão giả nói như thế, Sở Mộ và Diệp Khuynh Tư đều lộ vẻ khó xử.
Sở Mộ vốn ưa thích khiêu chiến cực hạn, khiêu chiến Hồn sủng mạnh mẽ hơn mình. Nhưng nếu như thực lực đối phương quá mức kinh khủng thì Sở Mộ cũng không ngu xuẩn chạy đi lấy trứng chọi đá.
Sau khi cáo biệt lão học giả, hai người Sở Mộ và Diệp Khuynh Tư quay trở lại trụ sở, báo cáo tình huống chi tiết cho thành quan Lý Cốc.
Vừa mới nghe được tin tức kia, khuôn mặt Lý Cốc lập tức một trời u ám, trầm tư rất lâu không hề mở miệng nói câu nào.
Bản thân Lý Cốc là một gã Hồn Chủ, cũng có mấy con Hồn sủng tám đoạn và chín đoạn cấp thống lĩnh, thực lực của hắn coi như miễn cưỡng đạt tới Bách Mẫu tầng thấp nhất trong lời lão học giả. Nhưng cho dù là như vậy cũng chưa chắc là đối thủ của con quái vật kia.
"Không có ý kiến gì sao?" Lý Cốc bình tĩnh quay sang hỏi các vị đội trưởng.
Các vị đội trưởng đều cúi đầu không nói, gặp phải tình huống như thế cũng chỉ còn cách thỉnh cầu cấp trên trợ giúp mà thôi. Thế nhưng, hết lần này tới lần khác hiện tại đang là thời kì rất khó khăn, ngay cả tướng quân hay thành chủ cũng không còn dư thừa nhân lực để điều động.
"Đông Thanh, rốt cuộc là chuyện gì khiến cho toàn bộ Ly thành điều không ra nổi một cao thủ để giải quyết chuyện này vậy?"
Sở Mộ lấy làm kinh ngạc vì biểu hiện của mọi người ở nơi này, lập tức mở miệng hỏi.
Từ trên quy mô và địa vị thì Ly thành phải là một tòa thành trì cực kỳ cường đại, bên trong hiển nhiên là cao thủ nhiều như mây, kỳ nhân dị sĩ nhiều không đếm hết mới đúng. Nhưng bây giờ Sở Mộ cảm thấy vạn phần kỳ quái chính là vì sao trong thành xảy ra sự tình trọng đại như thế, thế mà Ly thành vẫn tìm không ra một cao thủ nào để giải quyết, ngược lại cần phải dựa vào thanh niên trẻ tuổi và thành quan tới xử lý, thật sự là không thể nào tưởng tượng nổi.
Sắc mặt Đông Thanh lộ vẻ chần chờ không dứt, hồi lâu sau vẫn không có ý định nói thẳng ra vấn đề.
Diệp Khuynh Tư cũng ôm lòng nghi ngờ như Sở Mộ. Hoặc có thể nói là ngoại từ thành quan Lý Cốc ra, bản thân những thành vệ khác cũng cảm thấy cực kỳ nghi ngờ đối với chuyện này, tại sao Ly thành lại không coi trọng sự tình nguy hiểm cỡ này chứ?
Đông Thanh không có trực tiếp mở miệng, mà lại chậm rãi thối lui ra khỏi gian phòng.
Sở Mộ và Diệp Khuynh Tư bước theo sau, mới vừa rồi Đông Thanh đã dùng hồn niệm báo cho Sở Mộ biết chuyện này không thể tùy tiện lan truyền.
"Vấn đề phát sinh vào hai tháng trước."
Khi ra khỏi cửa được một quáng khá xa, Đông Thanh mới mở miệng tường thuật.
"Hai tháng trước, người trong thành chúng ta phát hiện ra dấu chân của một con Hồn sủng cường đại. Con Hồn sủng hẳn là bá chủ một phương, bởi vì nguyên nhân gì đó mới tiến vào trong Ly thành ẩn núp. Lúc ấy chúng ta điều ra một nhóm cao thủ đại chiến một phen, sau khi nó bị thương liền lẻn xuống lòng đất rồi ẩn núp phía dưới Ly thành.
"Chuyện này kinh động đến toàn bộ cường giả Ly thành, có thể nói hiện tại cơ hồ tất cả cao thủ đều dồn lực chú ý vào con Hồn sủng đó, chờ đợi sự xuất hiện của nó."
Ánh mắt Sở Mộ hơi mờ mịt, cảm giác chuyện này không thể nào giải thích được, tại sao tự dưng lại có Hồn sủng hoang dã chạy vào trong tòa thành loài người gây chuyện?
Hồn sủng thực lực càng mạnh thì trí tuệ càng cao, một số sinh vật cường đại trong Mê Giới rất ít khi tiến vào địa phương loài người. Dù sao bên trong nhân loại cũng có rất nhiều cường giả, nếu chúng nó đột nhiên xông vào nhất định sẽ phải chịu quần công, cho dù mạnh tới mức nào cuối cùng vẫn không tránh khỏi cái chết.
"Là loại sinh vật gì thực lực mạnh đến mức khiến cho cả Ly thành cũng bị oanh động?" Diệp Khuynh Tư lập tức hỏi vào điểm mấu chốt.
"Cái này... ai dà, tính ra… thật ra thì hiện tại đã có không ít người biết rồi."
Vẻ mặt Đông Thanh vô cùng nghiêm túc, hồi lâu sau mới mở miệng nói:
"Nếu như tin tức không sai, có lẽ là một con Thanh Chập Long đã tiến vào thời kỳ thành thục."
"Thanh Chập Long?"
Vừa nghe đến danh từ này, trái tim Sở Mộ lập tức nhảy lên kịch liệt.
Thanh Chập Long, chẳng lẽ đó là Thiên Thương Thanh Chập Long, vì sao nó lại chạy tới Ly thành?
"Sở Thần?"
Ánh mắt Đông Thanh và Diệp Khuynh Tư đều rơi vào người Sở Mộ. Bởi vì Sở Mộ phản ứng quá mức kích động, làm cho người ta có cảm giác rất là kỳ quái.
Sở Mộ hiển nhiên biết tin tức về Thiên Thương Thanh Chập Long phải giữ bí mật tuyệt đối, vội vàng che giấu tâm tình của mình thật tốt rồi giải thích:
"Chẳng qua là hơi kinh ngạc mà thôi, không nghĩ tới Ly thành lại xuất hiện Long tộc cường đại."
"Phụ thân ta cũng không nghĩ tới sẽ phát sinh chuyện như vậy, trên thực tế con Thanh Chập Long này đến Ly thành chúng ta là có mục đích." Đông Thanh nói. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
"Mục đích, mục đích gì?" Sở Mộ lập tức ngạc nhiên hỏi tới.
"Cái này... ta cũng không rõ ràng lắm, ta chỉ biết có nhiêu đó thôi." Đông Thanh lắc đầu bất đắc dĩ.
"Vậy ý của ngươi là hiện tại mọi người đều dồn lực chú ý vào con Thanh Chập Long ẩn núp dưới đất, căn bản không có ai thèm để ý tới chuyện tình Tây Nhai?" Diệp Khuynh Tư hỏi.
"Không khác lắm đâu, mặc dù con Thanh Chập Long kia hình thể khổng lồ, nhưng mà năng lực ẩn giấu rất mạnh, tất cả mọi người đã tìm liên tục hơn hai tháng rồi nhưng vẫn không có ai thấy nó. Sau cùng không biết là người nào để lọt tin tức ra ngoài để cho thành viên Hồn Minh biết được. Mấy ngày gần đây đã có một số cao thủ Hồn Minh tiến vào Ly thành chúng ta." Đông Thanh nói.
Sở Mộ đã rơi vào trầm mặc, hắn hiện tại rất muốn biết tại sao Thiên Thương Thanh Chập Long đã đào tẩu lại bỗng nhiên quay trở lại tòa thành loài người, chẳng lẽ bên trong Ly thành có món đồ gì đó mà Thiên Thương Thanh Chập Long cần phải có.
"Các ngươi thử nghĩ xem, một con Thanh Chập Long thành thục sợ rằng rất khó thuần phục, nhưng trên người nó toàn là bảo bối, đặc biệt là Chập Long Noãn. Trên đời này có ai mà không thèm thuồng chứ? Vì thế chẳng còn ai rảnh rỗi để ý tới chuyện tình Tây Nhai. Mặt khác, bởi vì con Thanh Chập Long này tùy thời đều có thể xuất hiện bất cứ lúc nào, lực chiến đấu của nó cực kỳ kinh khủng, hễ động tay động chân một chút là tạo ra sức mạnh hủy diệt đáng sợ. Cho nên tất cả nhân viên tuần tra Ly thành thời thời khắc khắc đều phải ở vào cương vị của mình, đồng thời cố gắng tìm kiếm đầu mối của con Thanh Chập Long, hiện tại hầu như trong thành đã điều động hết nhân thủ rồi." Đông Thanh thở dài một hơi, buồn bực nói.