Sủng Mị
Chương 338: Quan Huyết Mộc Yêu
"Quán Chi."
"Nảy sinh."
Rễ cây vừa mọc ra là kỹ năng nảy sinh lập tức tiếp nối, các rễ cây dài mảnh nhanh chóng sinh trưởng ra vô số cành lá nho nhỏ nhưng vô cùng bền bỉ. Chốc lát sau chúng nó đã bện thành dây thừng trói chặt thân thể sáu đoạn tám giai Hấp Huyết Mộc Yêu, không cho nó có cơ hội buông thả kỹ năng.
"Căn Tu Xuyên Thứ."
Sở Mộ ra lệnh một tiếng, Ma Thụ chiến sĩ lập tức khống chế đám rễ cây biến thành mũi tên nhọn nhoắc xỏ xuyên qua thân thể đối phương. Hấp Huyết Mộc Yêu cuối cùng vẫn khó thể ngăn cản Căn Tu Xuyên Thứ công kích, chỉ kịp gào lên một tràng đau đớn trong lúc thân thể bị đục ra trăm ngàn lỗ thủng. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Theo Quán Chi từ từ nảy sinh, Hấp Huyết Mộc Yêu rốt cuộc ngã gục trên mặt đất, hoàn toàn mất đi dấu hiệu tính mạng. Sở Mộ chậm rãi bước tới để cho Chiến Dã dùng móng vuốt xé rách vỏ cây bên ngoài cơ thể Hấp Huyết Mộc Yêu, nhìn xem nó có Hấp Huyết Mộc hay không.
Rất đáng tiếc chính là con Hấp Huyết Mộc Yêu thứ năm bị giết trong ngày vẫn không có ngưng tụ ra linh vật Hấp Huyết Mộc trong cơ thể.
"Xem ra phải đi vào trong kia rồi."
Sở Mộ ngẩng đầu nhìn vào trong rừng rậm cách đó tầm hai trăm thước.
Sở Mộ bây giờ đang đứng trong một mảnh rừng thưa thớt, cây cối cũng không cao, ánh mặt trời vẫn có thể xuyên qua táng cây chiếu xuống mặt đất nên không khí ấm áp và rất an bình.
Còn khu rừng ở trước mặt Sở Mộ hai trăm thước lại là một nơi khác hẳn, đó là một cánh rừng dày đặc, âm u do ánh sáng mặt trời không thể xuyên qua. Không khí trong đó lại vô cùng ẩm ướt, không thích hợp lưu lại lâu ngày.
Cây cối trong rừng cao lớn rậm rạp, cỏ dại mọc thành bụi cao ngất. Đồng thời hoàn cảnh nơi này rất giốn với Mê Giới cho nên sẽ có không ít Hồn sủng nguy hiểm sinh sống.
Lúc nãy Sở Mộ vẫn đi qua đi lại bên ngoài lãnh địa Hấp Huyết Mộc Yêu, những con năm đoạn và sáu đoạn Hấp Huyết Mộc Yêu tương đối ít thấy. Chỉ có một vài Hấp Huyết Mộc Yêu huyết thống đặc thù mới có thể dựng dục ra linh vật Mộc hệ. Tuy rằng năm đoạn và sáu đoạn Hấp Huyết Mộc Yêu cũng có thể dựng dục ra Hấp Huyết Mộc, nhưng mà giai đoạn càng cao thì khả năng sinh ra Hấp Huyết Mộc lại càng lớn.
Lãnh địa Hấp Huyết Mộc Yêu là một khu rừng âm trầm kinh khủng. Sở Mộ vốn không có ý định tiến vào trong đó nhưng tới giờ vẫn không có tìm được Hấp Huyết Mộc. Vì muốn tiết kiệm thời gian nên Sở Mộ đành phải liều mạng xông vào.
Bên ngoài Hấp Huyết Mộc Yêu vẫn có ánh mặt trời chiếu sáng ấm áp, khí trời mát dịu, nhưng vừa tiến vào rừng rậm Sở Mộ đã cảm giác nhiệt độ chung quanh bất chợt giảm xuống rất nhanh, có lẽ bởi vì thảm thực vật từ màu xanh đậm biến thành màu đen xám nên Sở Mộ cảm giác như mình vừa xâm nhập vào một khu rừng khác. Bên tai lần lượt truyền đến tiếng kêu kỳ quái, thỉnh thoảng còn có những bụi cây lắc lư quỷ dị, một vài thân ảnh Hồn sủng nho nhỏ xẹt qua trước mắt, sau đó biến mất phía sau những rặng cây, bụi cỏ cao quá đầu người.
Không gian trong rừng rậm rạp bị những táng cây rộng lớn ngăn cản hết ánh sáng, thỉnh thoảng mới có một ít tia nắng xuyên thấu qua khe hở giữa lá cây chiếu xuống mặt đất trống trải. Nhưng cũng không thể mang lại bao nhiêu sinh cơ cho khu rừng này, không khí vẫn trầm lặng và tịch mịch đến rợn người.
Sở Mộ dẫn Ma Thụ chiến sĩ và Chiến Dã đi vào trong rừng đại khái một trăm thước liền buông thả hồn niệm ra tùy thời giữ vững cảnh giác. Sở Mộ rõ ràng nhận ra có thứ gì đó đang di chuyển chung quanh mình. Khi hồn niệm Sở Mộ đạt tới cấp bậc Hồn Chủ, dưới tình huống bình thường sẽ có thể bao trùm trong phương viên hai trăm thước, tất cả tính mạng và Hồn sủng đều không thể thoát khỏi cảm giác của hắn.
Thế mà ở trong khu rừng tối tăm này, hồn niệm Sở Mộ rõ ràng là bị ảnh hưởng rất lớn. Hơn nữa những con Thực Vật giới Hồn sủng kia vốn biết cách ẩn giấu khí tức của mình, cho nên Sở Mộ rất khó phát hiện những con Hồn sủng này tồn tại. Tuy rằng cảm giác được có thứ gì đó đang ở phụ cận nhưng không thể nào nắm bắt được vị trí chính xác.
"Xào xạc!"
Bỗng nhiên mặt đất phía trước mặt Sở Mộ vang lên thanh âm kỳ lạ, một sinh vật rất giống mãng xà đang nhanh chóng trườn tới chỗ Sở Mộ.
"Ma Thụ!"
Sở Mộ tự biết mình không tránh kịp, lập tức ra lệnh cho Ma Thụ chiến sĩ đi lên cứu viện. Ma Thụ chiến sĩ phản ứng cũng rất nhanh, cánh tay duỗi dài ra quấn chặt thân thể Sở Mộ vào giữa, sau đó kéo Sở Mộ lùi về phía sau hai mươi thước.
"Vụt!"
"Ầm!"
Sinh vật kia bổ nhào cắn tới trúng ngay vị trí lúc nãy Sở Mộ đứng, nhất thời đào ra một cái hố khá to, cây cối hai bên cũng bị lực chấn động làm đổ gãy liên tiếp.
"Lôi nó ra!"
Sở Mộ liếc sang con Hồn sủng kỳ lạ kia, thân thể rõ ràng là giống mãng xà nhưng hình dáng lại tựa như dây leo thô ráp. Vì thế hắn lập tức suy đoán con Hồn sủng đó hơn phân nửa thuộc về sinh vật Thực Vật giới Đằng hệ. Chúng nó thường thường sử dụng dây leo phục kích con mồi, mỗi lần tấn công đều vô cùng nguy hiểm.
Ma Thụ chiến sĩ buông Sở Mộ ra rồi hạ hai cánh tay xuống mặt đất, vô số rễ cây nho nhỏ từ đó tràn ra bò về phía bản thể của Đằng hệ Hồn sủng.
"Phốc!"
Cánh tay Ma Thụ chiến sĩ bỗng nhiên từ dưới nền đất đột ngột chui lên, ngón tay biến thành hai cái dùi nhọn hoắc đánh tới con Đằng hệ Hồn sủng kia.
Đằng hệ Hồn sủng phản ứng cũng rất nhanh, lập tức thu hồi dây leo về trói chặt cánh tay Ma Thụ chiến sĩ cực kỳ chính xác, trong nháy mắt đã thành công ngăn trở hai cái dùi nhọn xuyên thấu.
"Thì ra là Quan Huyết Đằng."
Trong lúc Ma Thụ chiến sĩ dây dưa với Đằng hệ Hồn sủng, Sở Mộ đã đoán ra được lai lịch của con Hồn sủng này.
Ma Thụ chiến sĩ có Thú thuộc tính, lực lượng trên cánh tay mạnh hơn Thực Vật giới Hồn sủng bình thường mấy phần. Đằng hệ Hồn sủng chủ yếu lấy công kích khoảng cách xa làm chính, nếu như đối phó những Thú hệ Hồn sủng khác sẽ có thể trực tiếp trói chặt rồi trực tiếp khống chế lôi đi. Nhưng mà đối mặt với Ma Thụ chiến sĩ rõ ràng là yếu thế hơn không ít.
Cánh tay Ma Thụ chiến sĩ vẫn tiếp tục trườn về phía trước, mặc dù mũi dùi đã bị dây leo trói lại nhưng nó vẫn cương quyết bám lấy Quan Huyết Đằng rồi kéo ra ngoài. Lúc này bản thể Quan Huyết Đằng đã hiện ra trước mắt Sở Mộ, làn da trên thân thể nó có màu đỏ như máu, chung quanh người có vô số dây leo quấn quanh chằng chịt.
"Ý, hình như không phải là Quan Huyết Đằng?"
Sở Mộ nhìn thấy hình dáng con Hồn sủng này có vẻ quái dị liền kêu lên kinh ngạc.
Thân thể Quan Huyết Đằng hoàn toàn là do dây leo tạo thành, căn bản không có thân thể chân chính. Mà con Hồn sủng này đã xuất hiện một thân thể tương tự Hấp Huyết Mộc Yêu, điều này làm cho Sở Mộ cảm giác giống như là Quan Huyết Đằng và Hấp Huyết Mộc Yêu kết hợp với nhau vậy.
"Ly lão nhi, đây là thứ gì?" Sở Mộ lần đầu tiên nhìn thấy loại sinh vật này, mở miệng dò hỏi.
"Cái này… ta cũng không biết tên gì, dựa theo ta phỏng đoán hẳn là Hồn sủng lai tạp giữa Quan Huyết Đằng và Hấp Huyết Mộc Yêu. Ít nhất từ ngoại hình và thực lực vừa biểu hiện thì bảy đoạn Ma Thụ chiến sĩ của ngươi không thể đối phó được." Ly lão nhi chậm rãi nói.
Ma Thụ chiến sĩ có lực chiến đấu tương đương với Thực Vật giới cấp thống lĩnh bình thường, cho dù là Quan Huyết Đằng hay Hấp Huyết Mộc Yêu đều là Hồn sủng cấp thống lĩnh. Nếu như đạt tới bảy đoạn thì Ma Thụ chiến sĩ rất khó chiến thắng chúng nó.
Ly lão nhi vừa mới dứt lời, con Hồn sủng kỳ lạ kia bỗng nhiên kêu lên một tiếng, thân thể bỗng nhiên lắc lưu quay cuồng phóng ra mười mấy sợi dây leo thật to đánh tới Ma Thụ chiến sĩ.
Ma Thụ chiến sĩ vội vàng thu cánh tay về giữ chặt hai sợi dây leo trong đó rồi xé thành hai đoạn, nhưng mà còn có bảy, tám sợi dây leo khác vẫn hung hăng lao tới thân thể Ma Thụ chiến sĩ.
"Vụt vụt vụt!"
Có năm sợi dây leo công kích uy lực đạt tới cấp bảy quất vào thân thể Ma Thụ chiến sĩ, trên người Ma Thụ chiến sĩ rõ ràng bị chấn động mạnh mẽ không ngừng nghiêng trái ngã phải, lớp da sần sùi trên người cũng bị đánh văng mấy mảng lớn.
"Nảy sinh."
Rễ cây vừa mọc ra là kỹ năng nảy sinh lập tức tiếp nối, các rễ cây dài mảnh nhanh chóng sinh trưởng ra vô số cành lá nho nhỏ nhưng vô cùng bền bỉ. Chốc lát sau chúng nó đã bện thành dây thừng trói chặt thân thể sáu đoạn tám giai Hấp Huyết Mộc Yêu, không cho nó có cơ hội buông thả kỹ năng.
"Căn Tu Xuyên Thứ."
Sở Mộ ra lệnh một tiếng, Ma Thụ chiến sĩ lập tức khống chế đám rễ cây biến thành mũi tên nhọn nhoắc xỏ xuyên qua thân thể đối phương. Hấp Huyết Mộc Yêu cuối cùng vẫn khó thể ngăn cản Căn Tu Xuyên Thứ công kích, chỉ kịp gào lên một tràng đau đớn trong lúc thân thể bị đục ra trăm ngàn lỗ thủng. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Theo Quán Chi từ từ nảy sinh, Hấp Huyết Mộc Yêu rốt cuộc ngã gục trên mặt đất, hoàn toàn mất đi dấu hiệu tính mạng. Sở Mộ chậm rãi bước tới để cho Chiến Dã dùng móng vuốt xé rách vỏ cây bên ngoài cơ thể Hấp Huyết Mộc Yêu, nhìn xem nó có Hấp Huyết Mộc hay không.
Rất đáng tiếc chính là con Hấp Huyết Mộc Yêu thứ năm bị giết trong ngày vẫn không có ngưng tụ ra linh vật Hấp Huyết Mộc trong cơ thể.
"Xem ra phải đi vào trong kia rồi."
Sở Mộ ngẩng đầu nhìn vào trong rừng rậm cách đó tầm hai trăm thước.
Sở Mộ bây giờ đang đứng trong một mảnh rừng thưa thớt, cây cối cũng không cao, ánh mặt trời vẫn có thể xuyên qua táng cây chiếu xuống mặt đất nên không khí ấm áp và rất an bình.
Còn khu rừng ở trước mặt Sở Mộ hai trăm thước lại là một nơi khác hẳn, đó là một cánh rừng dày đặc, âm u do ánh sáng mặt trời không thể xuyên qua. Không khí trong đó lại vô cùng ẩm ướt, không thích hợp lưu lại lâu ngày.
Cây cối trong rừng cao lớn rậm rạp, cỏ dại mọc thành bụi cao ngất. Đồng thời hoàn cảnh nơi này rất giốn với Mê Giới cho nên sẽ có không ít Hồn sủng nguy hiểm sinh sống.
Lúc nãy Sở Mộ vẫn đi qua đi lại bên ngoài lãnh địa Hấp Huyết Mộc Yêu, những con năm đoạn và sáu đoạn Hấp Huyết Mộc Yêu tương đối ít thấy. Chỉ có một vài Hấp Huyết Mộc Yêu huyết thống đặc thù mới có thể dựng dục ra linh vật Mộc hệ. Tuy rằng năm đoạn và sáu đoạn Hấp Huyết Mộc Yêu cũng có thể dựng dục ra Hấp Huyết Mộc, nhưng mà giai đoạn càng cao thì khả năng sinh ra Hấp Huyết Mộc lại càng lớn.
Lãnh địa Hấp Huyết Mộc Yêu là một khu rừng âm trầm kinh khủng. Sở Mộ vốn không có ý định tiến vào trong đó nhưng tới giờ vẫn không có tìm được Hấp Huyết Mộc. Vì muốn tiết kiệm thời gian nên Sở Mộ đành phải liều mạng xông vào.
Bên ngoài Hấp Huyết Mộc Yêu vẫn có ánh mặt trời chiếu sáng ấm áp, khí trời mát dịu, nhưng vừa tiến vào rừng rậm Sở Mộ đã cảm giác nhiệt độ chung quanh bất chợt giảm xuống rất nhanh, có lẽ bởi vì thảm thực vật từ màu xanh đậm biến thành màu đen xám nên Sở Mộ cảm giác như mình vừa xâm nhập vào một khu rừng khác. Bên tai lần lượt truyền đến tiếng kêu kỳ quái, thỉnh thoảng còn có những bụi cây lắc lư quỷ dị, một vài thân ảnh Hồn sủng nho nhỏ xẹt qua trước mắt, sau đó biến mất phía sau những rặng cây, bụi cỏ cao quá đầu người.
Không gian trong rừng rậm rạp bị những táng cây rộng lớn ngăn cản hết ánh sáng, thỉnh thoảng mới có một ít tia nắng xuyên thấu qua khe hở giữa lá cây chiếu xuống mặt đất trống trải. Nhưng cũng không thể mang lại bao nhiêu sinh cơ cho khu rừng này, không khí vẫn trầm lặng và tịch mịch đến rợn người.
Sở Mộ dẫn Ma Thụ chiến sĩ và Chiến Dã đi vào trong rừng đại khái một trăm thước liền buông thả hồn niệm ra tùy thời giữ vững cảnh giác. Sở Mộ rõ ràng nhận ra có thứ gì đó đang di chuyển chung quanh mình. Khi hồn niệm Sở Mộ đạt tới cấp bậc Hồn Chủ, dưới tình huống bình thường sẽ có thể bao trùm trong phương viên hai trăm thước, tất cả tính mạng và Hồn sủng đều không thể thoát khỏi cảm giác của hắn.
Thế mà ở trong khu rừng tối tăm này, hồn niệm Sở Mộ rõ ràng là bị ảnh hưởng rất lớn. Hơn nữa những con Thực Vật giới Hồn sủng kia vốn biết cách ẩn giấu khí tức của mình, cho nên Sở Mộ rất khó phát hiện những con Hồn sủng này tồn tại. Tuy rằng cảm giác được có thứ gì đó đang ở phụ cận nhưng không thể nào nắm bắt được vị trí chính xác.
"Xào xạc!"
Bỗng nhiên mặt đất phía trước mặt Sở Mộ vang lên thanh âm kỳ lạ, một sinh vật rất giống mãng xà đang nhanh chóng trườn tới chỗ Sở Mộ.
"Ma Thụ!"
Sở Mộ tự biết mình không tránh kịp, lập tức ra lệnh cho Ma Thụ chiến sĩ đi lên cứu viện. Ma Thụ chiến sĩ phản ứng cũng rất nhanh, cánh tay duỗi dài ra quấn chặt thân thể Sở Mộ vào giữa, sau đó kéo Sở Mộ lùi về phía sau hai mươi thước.
"Vụt!"
"Ầm!"
Sinh vật kia bổ nhào cắn tới trúng ngay vị trí lúc nãy Sở Mộ đứng, nhất thời đào ra một cái hố khá to, cây cối hai bên cũng bị lực chấn động làm đổ gãy liên tiếp.
"Lôi nó ra!"
Sở Mộ liếc sang con Hồn sủng kỳ lạ kia, thân thể rõ ràng là giống mãng xà nhưng hình dáng lại tựa như dây leo thô ráp. Vì thế hắn lập tức suy đoán con Hồn sủng đó hơn phân nửa thuộc về sinh vật Thực Vật giới Đằng hệ. Chúng nó thường thường sử dụng dây leo phục kích con mồi, mỗi lần tấn công đều vô cùng nguy hiểm.
Ma Thụ chiến sĩ buông Sở Mộ ra rồi hạ hai cánh tay xuống mặt đất, vô số rễ cây nho nhỏ từ đó tràn ra bò về phía bản thể của Đằng hệ Hồn sủng.
"Phốc!"
Cánh tay Ma Thụ chiến sĩ bỗng nhiên từ dưới nền đất đột ngột chui lên, ngón tay biến thành hai cái dùi nhọn hoắc đánh tới con Đằng hệ Hồn sủng kia.
Đằng hệ Hồn sủng phản ứng cũng rất nhanh, lập tức thu hồi dây leo về trói chặt cánh tay Ma Thụ chiến sĩ cực kỳ chính xác, trong nháy mắt đã thành công ngăn trở hai cái dùi nhọn xuyên thấu.
"Thì ra là Quan Huyết Đằng."
Trong lúc Ma Thụ chiến sĩ dây dưa với Đằng hệ Hồn sủng, Sở Mộ đã đoán ra được lai lịch của con Hồn sủng này.
Ma Thụ chiến sĩ có Thú thuộc tính, lực lượng trên cánh tay mạnh hơn Thực Vật giới Hồn sủng bình thường mấy phần. Đằng hệ Hồn sủng chủ yếu lấy công kích khoảng cách xa làm chính, nếu như đối phó những Thú hệ Hồn sủng khác sẽ có thể trực tiếp trói chặt rồi trực tiếp khống chế lôi đi. Nhưng mà đối mặt với Ma Thụ chiến sĩ rõ ràng là yếu thế hơn không ít.
Cánh tay Ma Thụ chiến sĩ vẫn tiếp tục trườn về phía trước, mặc dù mũi dùi đã bị dây leo trói lại nhưng nó vẫn cương quyết bám lấy Quan Huyết Đằng rồi kéo ra ngoài. Lúc này bản thể Quan Huyết Đằng đã hiện ra trước mắt Sở Mộ, làn da trên thân thể nó có màu đỏ như máu, chung quanh người có vô số dây leo quấn quanh chằng chịt.
"Ý, hình như không phải là Quan Huyết Đằng?"
Sở Mộ nhìn thấy hình dáng con Hồn sủng này có vẻ quái dị liền kêu lên kinh ngạc.
Thân thể Quan Huyết Đằng hoàn toàn là do dây leo tạo thành, căn bản không có thân thể chân chính. Mà con Hồn sủng này đã xuất hiện một thân thể tương tự Hấp Huyết Mộc Yêu, điều này làm cho Sở Mộ cảm giác giống như là Quan Huyết Đằng và Hấp Huyết Mộc Yêu kết hợp với nhau vậy.
"Ly lão nhi, đây là thứ gì?" Sở Mộ lần đầu tiên nhìn thấy loại sinh vật này, mở miệng dò hỏi.
"Cái này… ta cũng không biết tên gì, dựa theo ta phỏng đoán hẳn là Hồn sủng lai tạp giữa Quan Huyết Đằng và Hấp Huyết Mộc Yêu. Ít nhất từ ngoại hình và thực lực vừa biểu hiện thì bảy đoạn Ma Thụ chiến sĩ của ngươi không thể đối phó được." Ly lão nhi chậm rãi nói.
Ma Thụ chiến sĩ có lực chiến đấu tương đương với Thực Vật giới cấp thống lĩnh bình thường, cho dù là Quan Huyết Đằng hay Hấp Huyết Mộc Yêu đều là Hồn sủng cấp thống lĩnh. Nếu như đạt tới bảy đoạn thì Ma Thụ chiến sĩ rất khó chiến thắng chúng nó.
Ly lão nhi vừa mới dứt lời, con Hồn sủng kỳ lạ kia bỗng nhiên kêu lên một tiếng, thân thể bỗng nhiên lắc lưu quay cuồng phóng ra mười mấy sợi dây leo thật to đánh tới Ma Thụ chiến sĩ.
Ma Thụ chiến sĩ vội vàng thu cánh tay về giữ chặt hai sợi dây leo trong đó rồi xé thành hai đoạn, nhưng mà còn có bảy, tám sợi dây leo khác vẫn hung hăng lao tới thân thể Ma Thụ chiến sĩ.
"Vụt vụt vụt!"
Có năm sợi dây leo công kích uy lực đạt tới cấp bảy quất vào thân thể Ma Thụ chiến sĩ, trên người Ma Thụ chiến sĩ rõ ràng bị chấn động mạnh mẽ không ngừng nghiêng trái ngã phải, lớp da sần sùi trên người cũng bị đánh văng mấy mảng lớn.