Sủng Mị
Chương 225: Chân chính bá chủ
Chín đoạn Bạo Huyết Uyên Thú thể hiện ra lực lượng mạnh mẽ vô song, một khi thi triển kỹ năng không hề thua kém Thiên Diễm Lễ hợp lực.
"Hống hống hống ~!"
Bạo Huyết Uyên Thú đột nhiên điên cuồng gầm thét, một luồng khí thế trầm trọng đột nhiên áp xuống, mặt đất cũng bị đè ép rung động từng đợt.
Sở Mộ và Mạc Tà cũng biết Bạo Huyết Uyên Thú cường đại ngoài sức tưởng tượng, quyết đoán sử dụng ưu thế tốc độ kéo giãn khoảng cách với con hung thú này.
"Rầm rầm!"
Hai cái chân to lớn của Bạo Huyết Uyên Thú đạp mạnh xuống đất, nhất thời một luồng năng lượng cuồng bạo khuếch tán ra bốn phía, rừng cây vốn bị thiêu đốt trơ trọi không còn chịu nổi lực lượng tàn phá, tất cả cùng nhau kêu lêu "răng rắc" rồi đổ xuống đầm "ầm ầm".
Sở Mộ và Mạc Tà không thể hoàn toàn né tránh lực lượng xung kích này, theo sau rừng cây bị đánh nát bấy từng mảng lớn, thân thể Sở Mộ và Mạc Tà dần dần bị lực lượng chấn động bao phủ mất đi năng lực khống chế không ngừng xoay vòng vòng trên không trung.
Lúc này cả hai ở vị trí cách mặt đất một trăm thước khoảng cách, đối với Sở Mộ và Mạc Tà dù có bị đánh rơi xuống cũng sẽ không ảnh hưởng quá lớn.
Mạc Tà thi triển ra kỹ năng Đạp Diễm nhanh chóng lách sang ngang, Bạch Mị ma diễm nâng đỡ Sở Mộ từ từ hạ xuống đất.
"Ầm!"
Phía sau lưng Sở Mộ và Mạc Tà đột nhiên xuất hiện thân ảnh Bạo Huyết Uyên Thú, ngay lúc đó một trảo của nó phách vào không khí, nhất thời một mảnh không gian chung quanh chấn động kịch liệt, năng lượng cường đại tiếp tục đánh văng Sở Mộ và Mạc Tà ra ngoài.
Bản thân Sở Mộ có cấp sáu hồn giáp, lúc này lại có khả năng phòng ngự cấp bảy đỉnh phong của Bạch Yểm Ma, dung hợp chung một chỗ hiển nhiên đạt đến trình độ cấp tám. Vì thế lực phòng ngự mạnh hơn Mạc Tà một chút, Bạo Huyết Uyên Thú thi triển một chiêu Không Gian Trảo không có thương tổn Sở Mộ, nhưng Mạc Tà lại bị thương nặng.
Sở Mộ không thể nào để cho Mạc Tà bị thương tổn quá lớn, vội vã niệm chú ngữ gia trì một đạo Thừa Phong cho mình. Đồng thời sử dụng hiệu quả Bạch Mị ma diễm biến mất ở giữa không trung, sau đó lập tức xuất hiện bên cạnh Bạo Huyết Uyên Thú thả ra kỹ năng Yểm Ma Ấn Ngân.
Sức mạnh Yểm Ma Ấn Ngân chỉ có thể tạo thành trở ngại nho nhỏ đối với Bạo Huyết Uyên Thú, con hung thú này không những không bị ảnh hưởng, mà còn gầm lên tức giận nhào tới, thân thể khổng lồ từ trên cao đè xuống đầu Sở Mộ.
"Rống rống!"
Tiếng gầm cuồng bạo quanh quẩn bên tai Sở Mộ, nhưng hắn vô cùng quyết đoán thi triển Ma Mị Ảnh hóa thành vô số đốm lửa trắng nhanh chóng thay đổi vị trí. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn
"Kiệt …!"
Khi Bạo Huyết Uyên Thú công kích phủ xuống đầu, Sở Mộ đột nhiên nghe thấy một tiếng kêu quái dị đập vào tai.
Hắn lập tức nhìn lướt qua bầu trời, loáng thoáng cảm thấy phía trên đầu chín đoạn Bạo Huyết Uyên Thú xuất hiện một đạo yêu ảnh mông lung quỷ dị.
Tốc độ yêu ảnh quá nhanh, Sở Mộ còn chưa kịp chớp mắt một cái, nó đã hóa thành một dãy hư ảnh mờ mờ ảo ảo lao xuống đầu Bạo Huyết Uyên Thú.
Sở Mộ nhìn không rõ thật thể của yêu ảnh này, từ đường viền hiện ra bên ngoài chỉ có thể đoán được thân hình nó không quá ba thước, nhưng mà khí tức bộc phát lại hoàn toàn vượt xa Bạo Huyết Uyên Thú.
"Kiệt kiệt!"
Tiếng kêu bén nhọn lại vang lên một lần nữa, chốc lát sau thân thể mờ ảo kia từ trên không trung hạ xuống, giống như tảng đá nặng ngàn cân trực tiếp đè Bạo Huyết Uyên Thú lún xuống đất.
Bạo Huyết Uyên Thú vốn là tồn tại sánh ngang quân chủ, sức mạnh cường hãn vô song lại không đỡ nổi một chiêu.
"Uỳnh uỳnh!"
Chấn động kịch liệt vang lên khắp không gian, mặt đất chỗ Bạo Huyết Uyên Thú đứng lún xuống trong nháy mắt tạo thành một cái hố to kinh khủng.
Lam Vũ Yêu Linh Hoàng.
Sở Mộ lẳng lặng trôi nổi giữa không trung, ánh mắt nhìn vào thân ảnh chủ nhân vùng đất này.
Không có khí tức cường đại, thậm chí hoàn toàn không cảm giác được Lam Vũ Yêu Linh Hoàng tồn tại.
Dịch chuyển vị trí trong nháy mắt, Lam Vũ Yêu Linh Hoàng lấy tư thế cuồng ngạo chế trụ Bạo Huyết Uyên Thú ngay lập tức.
"Rầm rầm rầm!"
Chấn đông rung trời vẫn tiếp tục vang lên, khí lưu xung quanh trở nên vô cùng hỗn loạn, cho dù là rừng rậm ngoài ngàn thước vẫn bị cuồng phong càn quét xơ xác.
"Rống rống!"
Bạo Huyết Uyên Thú thống khổ kêu rên mấy tiếng, thân thể to lớn lại bị đánh bay ra xa mấy trăm thước, một đường cày nát rừng cây mở ra cái rãnh sâu hoắm dưới đất.
"Kiệt!"
Thanh âm Lam Vũ Yêu Linh Hoàng vang lên tràn đầy uy nghiêm.
Chốc lát sau một đạo Ám quang đột ngột hiện lên bao phủ không gian, ánh mặt trời cũng không thể nào chiếu xuyên qua tia sáng u ám quỷ dị này.
Ám quang bắt đầu mở rộng ra bốn phương tám hướng, rừng cây, mặt đất, bầu trời, cuồng phong đều bị nó nuốt vào, không gian mờ mịt biến ảo ly kỳ.
Sở Mộ đứng ở đằng xa nhưng vẫn bị kỹ năng Yêu Linh này chèn ép đến mức không thở nổi, tinh thần bất an bỗng dưng run rẩy mấy lần.
Đến tận lúc này Lam Vũ Yêu Linh Hoàng đã biểu hiện ra lực lượng tuyệt đối, ngay cả Bạo Huyết Uyên Thú cũng đành phải bất lực, trơ mắt nhìn Ám quang từ từ tiếp cận thân thể nó.
Bỗng nhiên thân ảnh Lam Vũ Yêu Linh Hoàng tan rã, vòng tròn Ám quang bao phủ cũng biến mất theo đó, thậm chí hết thảy vật thể trong đó cũng biến mất tung tích.
Một mảng rừng cây, thổ địa và Bạo Huyết Uyên Thú đang bị áp chế lập tức hóa thành hư ảo.
Làn gió nhẹ nhàng thổi tung đám tro bụi còn sót lại, ánh mặt trời chậm rãi lan ra, vùng đất Lam Vũ Yêu Linh Hoàng đứng lúc nãy hoàn toàn biết mất triệt để, chỉ lưu lại một khoảng không trống rỗng.
Không có tiếng nổ rung trời, không có năng lượng khuếch tán bừa bãi, kỹ năng Yêu Linh được buông thả yên tĩnh đến mức tận cùng, nhưng lực lượng của nó đã hủy diệt một khu vực hóa thành hư ảo. Hết thảy mọi vật bên ngoài đều bình yên vô sự, thậm chí con thỏ trắng nhỏ xíu trốn dưới gốc cây gần đó vẫn còn ngủ say, ngây thơ không biết rằng mặt đất cách nó vài tấc đã biến mất tung tích.
Sở Mộ nhìn thấy lực lượng hủy diệt kinh khủng như thế, trong lòng bỗng nhiên nhấc lên từng trận sóng to gió lớn, lực phá hoại cỡ này đã vượt ra khỏi phạm vi hắn có thể nhận thức.
Lam Vũ Yêu Linh Hoàng cường đại cũng nằm ngoài khả năng tưởng tượng của Sở Mộ, khó trách Hạ Nghiễm Hàn lúc trước bị thương tổn năm lần bảy lượt vẫn không dám triệu hoán chủ sủng của mình. Có một tồn tại khủng bố như vậy bảo hộ Mê Giới cấp chín, cho dù hắn đồng thời triệu hồi ra bốn con chủ sủng cũng sẽ bị tiêu diệt gọn gàng.
Hạ Nghiễm Hàn đờ cả người đứng im như phỗng, bộ dáng giống như là mất đi linh hồn, ánh mắt đờ đẫn nhìn xuống vùng đất trống rỗng kia.
Chín đoạn Bạo Huyết Uyên Thú là Hồn sủng có lực chiến đấu mạnh nhất của Hạ Nghiễm Hàn, hắn tưởng rằng Bạo Huyết Uyên Thú có thể chống lại Lam Vũ Yêu Linh Hoàng được một lát. Nhưng không có nghĩ đến thực lực Lam Vũ Yêu Linh Hoàng lại khủng đến trình độ này. Hạ Nghiễm Hàn không kịp niệm chú ngữ thu hồi Hồn sủng, chín đoạn Bạo Huyết Uyên Thú đã bị hủy diệt triệt để ngay cả thi thể cũng không lưu lại.
Ba hồn bị thương, lúc này linh hồn Hạ Nghiễm Hàn yếu ớt thê thảm vô cùng. Ngày hôm nay chỉ đánh một trận nhưng hắn đã thất bại thảm hại, tám đoạn Sát Mộng Yêu, bảy đoạn Tang Hoàng Sa Long, chín đoạn Bạo Huyết Uyên Thú, ba con Hồn sủng này chính là tính mạng của hắn. Bây giờ đồng loạt chết hết, đối với Hạ Nghiễm Hàn quả thực là đau đớn như chặt đứt tứ chi của hắn rồi.
Cặp mắt Hạ Nghiễm Hàn long lên sòng sọc, tàn bạo ngó chừng Sở Mộ. Nhiều năm qua địa vị Hạ Nghiễm Hàn ở Yểm Ma cung không ngừng thăng tiến, đã trở thành thành viên trọng yếu nắm giữ quyền sanh sát, có thể nói là uy chấn một phương.
Hạ Nghiễm Hàn cũng là một người tàn ác đạp lên thi thể người khác để tiến bước, trải qua không biết bao lần máu tanh tẩy lễ, từng rất nhiều lần bị thất bại và khuất nhục. Nhưng mà hôm nay đánh một trận với Sở Mộ chính là sỉ nhục lớn nhất trong đời hắn.
"Sở Mộ, sỉ nhục ngày hôm nay, Hạ Nghiễm Hàn ta sẽ nhớ kỹ, ngày khác sẽ trả lại gấp mười lần, ta sẽ khiến cho linh hồn người vĩnh viễn thừa nhận linh hồn tàn phá." Mặc dù linh hồn bị thương nặng nhưng Hạ Nghiễm Hàn vẫn không tiếc hồn lực, ngưng tụ thành thanh âm thề độc với Sở Mộ.
"Hống hống hống ~!"
Bạo Huyết Uyên Thú đột nhiên điên cuồng gầm thét, một luồng khí thế trầm trọng đột nhiên áp xuống, mặt đất cũng bị đè ép rung động từng đợt.
Sở Mộ và Mạc Tà cũng biết Bạo Huyết Uyên Thú cường đại ngoài sức tưởng tượng, quyết đoán sử dụng ưu thế tốc độ kéo giãn khoảng cách với con hung thú này.
"Rầm rầm!"
Hai cái chân to lớn của Bạo Huyết Uyên Thú đạp mạnh xuống đất, nhất thời một luồng năng lượng cuồng bạo khuếch tán ra bốn phía, rừng cây vốn bị thiêu đốt trơ trọi không còn chịu nổi lực lượng tàn phá, tất cả cùng nhau kêu lêu "răng rắc" rồi đổ xuống đầm "ầm ầm".
Sở Mộ và Mạc Tà không thể hoàn toàn né tránh lực lượng xung kích này, theo sau rừng cây bị đánh nát bấy từng mảng lớn, thân thể Sở Mộ và Mạc Tà dần dần bị lực lượng chấn động bao phủ mất đi năng lực khống chế không ngừng xoay vòng vòng trên không trung.
Lúc này cả hai ở vị trí cách mặt đất một trăm thước khoảng cách, đối với Sở Mộ và Mạc Tà dù có bị đánh rơi xuống cũng sẽ không ảnh hưởng quá lớn.
Mạc Tà thi triển ra kỹ năng Đạp Diễm nhanh chóng lách sang ngang, Bạch Mị ma diễm nâng đỡ Sở Mộ từ từ hạ xuống đất.
"Ầm!"
Phía sau lưng Sở Mộ và Mạc Tà đột nhiên xuất hiện thân ảnh Bạo Huyết Uyên Thú, ngay lúc đó một trảo của nó phách vào không khí, nhất thời một mảnh không gian chung quanh chấn động kịch liệt, năng lượng cường đại tiếp tục đánh văng Sở Mộ và Mạc Tà ra ngoài.
Bản thân Sở Mộ có cấp sáu hồn giáp, lúc này lại có khả năng phòng ngự cấp bảy đỉnh phong của Bạch Yểm Ma, dung hợp chung một chỗ hiển nhiên đạt đến trình độ cấp tám. Vì thế lực phòng ngự mạnh hơn Mạc Tà một chút, Bạo Huyết Uyên Thú thi triển một chiêu Không Gian Trảo không có thương tổn Sở Mộ, nhưng Mạc Tà lại bị thương nặng.
Sở Mộ không thể nào để cho Mạc Tà bị thương tổn quá lớn, vội vã niệm chú ngữ gia trì một đạo Thừa Phong cho mình. Đồng thời sử dụng hiệu quả Bạch Mị ma diễm biến mất ở giữa không trung, sau đó lập tức xuất hiện bên cạnh Bạo Huyết Uyên Thú thả ra kỹ năng Yểm Ma Ấn Ngân.
Sức mạnh Yểm Ma Ấn Ngân chỉ có thể tạo thành trở ngại nho nhỏ đối với Bạo Huyết Uyên Thú, con hung thú này không những không bị ảnh hưởng, mà còn gầm lên tức giận nhào tới, thân thể khổng lồ từ trên cao đè xuống đầu Sở Mộ.
"Rống rống!"
Tiếng gầm cuồng bạo quanh quẩn bên tai Sở Mộ, nhưng hắn vô cùng quyết đoán thi triển Ma Mị Ảnh hóa thành vô số đốm lửa trắng nhanh chóng thay đổi vị trí. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn
"Kiệt …!"
Khi Bạo Huyết Uyên Thú công kích phủ xuống đầu, Sở Mộ đột nhiên nghe thấy một tiếng kêu quái dị đập vào tai.
Hắn lập tức nhìn lướt qua bầu trời, loáng thoáng cảm thấy phía trên đầu chín đoạn Bạo Huyết Uyên Thú xuất hiện một đạo yêu ảnh mông lung quỷ dị.
Tốc độ yêu ảnh quá nhanh, Sở Mộ còn chưa kịp chớp mắt một cái, nó đã hóa thành một dãy hư ảnh mờ mờ ảo ảo lao xuống đầu Bạo Huyết Uyên Thú.
Sở Mộ nhìn không rõ thật thể của yêu ảnh này, từ đường viền hiện ra bên ngoài chỉ có thể đoán được thân hình nó không quá ba thước, nhưng mà khí tức bộc phát lại hoàn toàn vượt xa Bạo Huyết Uyên Thú.
"Kiệt kiệt!"
Tiếng kêu bén nhọn lại vang lên một lần nữa, chốc lát sau thân thể mờ ảo kia từ trên không trung hạ xuống, giống như tảng đá nặng ngàn cân trực tiếp đè Bạo Huyết Uyên Thú lún xuống đất.
Bạo Huyết Uyên Thú vốn là tồn tại sánh ngang quân chủ, sức mạnh cường hãn vô song lại không đỡ nổi một chiêu.
"Uỳnh uỳnh!"
Chấn động kịch liệt vang lên khắp không gian, mặt đất chỗ Bạo Huyết Uyên Thú đứng lún xuống trong nháy mắt tạo thành một cái hố to kinh khủng.
Lam Vũ Yêu Linh Hoàng.
Sở Mộ lẳng lặng trôi nổi giữa không trung, ánh mắt nhìn vào thân ảnh chủ nhân vùng đất này.
Không có khí tức cường đại, thậm chí hoàn toàn không cảm giác được Lam Vũ Yêu Linh Hoàng tồn tại.
Dịch chuyển vị trí trong nháy mắt, Lam Vũ Yêu Linh Hoàng lấy tư thế cuồng ngạo chế trụ Bạo Huyết Uyên Thú ngay lập tức.
"Rầm rầm rầm!"
Chấn đông rung trời vẫn tiếp tục vang lên, khí lưu xung quanh trở nên vô cùng hỗn loạn, cho dù là rừng rậm ngoài ngàn thước vẫn bị cuồng phong càn quét xơ xác.
"Rống rống!"
Bạo Huyết Uyên Thú thống khổ kêu rên mấy tiếng, thân thể to lớn lại bị đánh bay ra xa mấy trăm thước, một đường cày nát rừng cây mở ra cái rãnh sâu hoắm dưới đất.
"Kiệt!"
Thanh âm Lam Vũ Yêu Linh Hoàng vang lên tràn đầy uy nghiêm.
Chốc lát sau một đạo Ám quang đột ngột hiện lên bao phủ không gian, ánh mặt trời cũng không thể nào chiếu xuyên qua tia sáng u ám quỷ dị này.
Ám quang bắt đầu mở rộng ra bốn phương tám hướng, rừng cây, mặt đất, bầu trời, cuồng phong đều bị nó nuốt vào, không gian mờ mịt biến ảo ly kỳ.
Sở Mộ đứng ở đằng xa nhưng vẫn bị kỹ năng Yêu Linh này chèn ép đến mức không thở nổi, tinh thần bất an bỗng dưng run rẩy mấy lần.
Đến tận lúc này Lam Vũ Yêu Linh Hoàng đã biểu hiện ra lực lượng tuyệt đối, ngay cả Bạo Huyết Uyên Thú cũng đành phải bất lực, trơ mắt nhìn Ám quang từ từ tiếp cận thân thể nó.
Bỗng nhiên thân ảnh Lam Vũ Yêu Linh Hoàng tan rã, vòng tròn Ám quang bao phủ cũng biến mất theo đó, thậm chí hết thảy vật thể trong đó cũng biến mất tung tích.
Một mảng rừng cây, thổ địa và Bạo Huyết Uyên Thú đang bị áp chế lập tức hóa thành hư ảo.
Làn gió nhẹ nhàng thổi tung đám tro bụi còn sót lại, ánh mặt trời chậm rãi lan ra, vùng đất Lam Vũ Yêu Linh Hoàng đứng lúc nãy hoàn toàn biết mất triệt để, chỉ lưu lại một khoảng không trống rỗng.
Không có tiếng nổ rung trời, không có năng lượng khuếch tán bừa bãi, kỹ năng Yêu Linh được buông thả yên tĩnh đến mức tận cùng, nhưng lực lượng của nó đã hủy diệt một khu vực hóa thành hư ảo. Hết thảy mọi vật bên ngoài đều bình yên vô sự, thậm chí con thỏ trắng nhỏ xíu trốn dưới gốc cây gần đó vẫn còn ngủ say, ngây thơ không biết rằng mặt đất cách nó vài tấc đã biến mất tung tích.
Sở Mộ nhìn thấy lực lượng hủy diệt kinh khủng như thế, trong lòng bỗng nhiên nhấc lên từng trận sóng to gió lớn, lực phá hoại cỡ này đã vượt ra khỏi phạm vi hắn có thể nhận thức.
Lam Vũ Yêu Linh Hoàng cường đại cũng nằm ngoài khả năng tưởng tượng của Sở Mộ, khó trách Hạ Nghiễm Hàn lúc trước bị thương tổn năm lần bảy lượt vẫn không dám triệu hoán chủ sủng của mình. Có một tồn tại khủng bố như vậy bảo hộ Mê Giới cấp chín, cho dù hắn đồng thời triệu hồi ra bốn con chủ sủng cũng sẽ bị tiêu diệt gọn gàng.
Hạ Nghiễm Hàn đờ cả người đứng im như phỗng, bộ dáng giống như là mất đi linh hồn, ánh mắt đờ đẫn nhìn xuống vùng đất trống rỗng kia.
Chín đoạn Bạo Huyết Uyên Thú là Hồn sủng có lực chiến đấu mạnh nhất của Hạ Nghiễm Hàn, hắn tưởng rằng Bạo Huyết Uyên Thú có thể chống lại Lam Vũ Yêu Linh Hoàng được một lát. Nhưng không có nghĩ đến thực lực Lam Vũ Yêu Linh Hoàng lại khủng đến trình độ này. Hạ Nghiễm Hàn không kịp niệm chú ngữ thu hồi Hồn sủng, chín đoạn Bạo Huyết Uyên Thú đã bị hủy diệt triệt để ngay cả thi thể cũng không lưu lại.
Ba hồn bị thương, lúc này linh hồn Hạ Nghiễm Hàn yếu ớt thê thảm vô cùng. Ngày hôm nay chỉ đánh một trận nhưng hắn đã thất bại thảm hại, tám đoạn Sát Mộng Yêu, bảy đoạn Tang Hoàng Sa Long, chín đoạn Bạo Huyết Uyên Thú, ba con Hồn sủng này chính là tính mạng của hắn. Bây giờ đồng loạt chết hết, đối với Hạ Nghiễm Hàn quả thực là đau đớn như chặt đứt tứ chi của hắn rồi.
Cặp mắt Hạ Nghiễm Hàn long lên sòng sọc, tàn bạo ngó chừng Sở Mộ. Nhiều năm qua địa vị Hạ Nghiễm Hàn ở Yểm Ma cung không ngừng thăng tiến, đã trở thành thành viên trọng yếu nắm giữ quyền sanh sát, có thể nói là uy chấn một phương.
Hạ Nghiễm Hàn cũng là một người tàn ác đạp lên thi thể người khác để tiến bước, trải qua không biết bao lần máu tanh tẩy lễ, từng rất nhiều lần bị thất bại và khuất nhục. Nhưng mà hôm nay đánh một trận với Sở Mộ chính là sỉ nhục lớn nhất trong đời hắn.
"Sở Mộ, sỉ nhục ngày hôm nay, Hạ Nghiễm Hàn ta sẽ nhớ kỹ, ngày khác sẽ trả lại gấp mười lần, ta sẽ khiến cho linh hồn người vĩnh viễn thừa nhận linh hồn tàn phá." Mặc dù linh hồn bị thương nặng nhưng Hạ Nghiễm Hàn vẫn không tiếc hồn lực, ngưng tụ thành thanh âm thề độc với Sở Mộ.