Sủng Mị
Chương 16: Biểu hiện dị thường
Tiểu Mạc Tà được Sở Mộ triệu hồi ra, vừa nhìn thấy Thập Túc Ngô Công xuất hiện, Mạc Tà cao ngạo lập tức nhảy ra phía trước Sở Mộ trợn mắt nhìn chằm chằm vào con rết hung tợn kia.
Trương Lạc hiển nhiên là không muốn bị đồng bạn cười nhạo, vì thế phải nhanh chóng giải quyết cuộc chiến đấu này mới tốt. Hắn lập tức chỉ huy Thập Túc Ngô Công phát động công kích tiểu Mạc Tà.
Thân hình Thập Túc Ngô Công tựa như một khối sắt cứng, trong quá trình di động lắc lư cái đuôi qua lại chuẩn bị lựa thế tấn công tiểu Mạc Tà.
Thân thể Tiểu Mạc Tà rõ ràng là nhỏ bé, yếu đuối hơn, lực phòng ngự cũng thua kém, chỉ cần bị Thập Túc Ngô Công đập một cái chính diện sẽ có thể mất đi lực chiến đấu.
May mà tiểu Mạc Tà có tốc độ nhanh hơn Thập Túc Ngô Công, động tác né tránh cũng linh hoạt. Tiểu Mạc Tà nhanh chóng tránh né đuôi kìm của Thập Túc Ngô Công, móng vuốt sắc bén bỗng nhiên vươn ra xẹt qua thân thể Thập Túc Ngô Công.
"Két!"
Móng vuốt Mạc Tà tựa như mài lên trên một trấm kim khí, một kích kia hiển nhiên không thể phá vỡ lớp da phòng ngự của Thập Túc Ngô Công.
Sở Mộ cũng không thèm để ý, dù sao đó là Mạc Tà phát động công kích dưới tình huống đang né tránh, thân thể mất đi điểm tụ lực rất khó phát huy đầy đủ uy lực móng vuốt.
"Chạy vòng quanh nó, cái tên kia xoay người tương đối khó khăn." Sở Mộ đã sớm nghĩ kỹ chiến lược đối phó Thập Túc Ngô Công, lập tức mệnh lệnh cho tiểu Mạc Tà hành động.
Tiểu Mạc Tà cũng rất linh mẫn, vừa né tránh Thập Túc Ngô Công công kích vừa không ngừng chạy nhiễu loạn chung quanh. Cho dù Thập Túc Ngô Công vẫn luôn vung đuôi công kích nhưng khả năng đánh trúng không cao, thân thể di chuyển lại nặng nề, lúc nào cũng phải điều chỉnh một hồi mới có thể tấn công lần nữa.
Trương Lạc nhìn ra thân thủ Nguyệt Quang Hồ phi thường nhanh nhẹn cũng biết không thể tiếp tục như vậy, lập tức đưa tay ra làm hiệu lệnh.
Chỉ lệnh vừa phát ra, Thập Túc Ngô Công dừng ngay công kích đối với tiểu Mạc Tà, mạnh mẽ bật người nhảy lên, đỉnh đầu cắm xuống chui vào trong lòng đất trong nháy mắt, lưu lại trên bãi cỏ một cái hố sâu.
"Xuống đất, Thoán Tập?" Trên mặt Sở Mộ hiện lên một nụ cười thấu hiểu, hắn biết kỹ năng Thập Túc Ngô Công có thể nói là rõ như lòng bàn tay, lập tức phát ra chỉ lệnh ứng đối.
Tiểu Mạc Tà dừng lại tại chỗ không nhúc nhích, giống như là lẳng lặng chờ đợi cái gì đó.
Trương Lạc, Cát Thanh bao gồm những người khác nhìn thấy Nguyệt Quang Hồ đứng bất động khóe miệng đồng thời nhếch lên giễu cợt. Hiển nhiên là nhận ra cuộc chiến đấu này sắp kết thúc rồi, dù sao Nguyệt Quang Hồ vẫn là loại Hồn sủng mảnh mai yếu ớt, căn bản là chịu không nổi Thập Túc Ngô Công dùng chiêu Thoán Tập.
"Mau bảo Hồn sủng chạy trốn, nếu như bị Thập Túc Ngô Công khóa định vị trí, ngươi sẽ thua đó." Đinh Vũ đứng ở bên cạnh cũng âm thầm gấp gáp dùm cho hắn.
Thoán Tập là kỹ năng điển hình của Trùng hệ, thông qua hành động tiến vào mặt đất, sau đó đột nhiên từ dưới đất chui ra công kích phần bụng địch nhân yếu ớt nhất.
Sở Mộ không có để ý Đinh Vũ lo lắng, bình tĩnh nhắm mắt lại, tiêu hao hồn lực của mình để gia tăng cảm giác phạm vi chung quanh.
Cảm giác bao trùm toàn bộ bãi cỏ, cho dù không cần dùng mắt, Sở Mộ cũng có thể thông qua hồn lực cảm giác được mảnh đất dưới chân tiểu Mạc Tà đang từ từ chấn động.
Bỗng nhiên, Sở Mộ mở mắt.
"Chính là bây giờ, nhảy lên." Rồi ra lệnh một tiếng.
Tiểu Mạc Tà luôn giữ vững tinh thần liên lạc với chủ nhân, trong nháy mắt Sở Mộ hạ chỉ lệnh, tiểu Mạc Tà lập tức tụ lực nhảy lên.
"Ầm ~!"
Thảm cỏ bỗng nhiên nổ tung, con rết dài vài thước giống như một thanh trường thương màu đen đột ngột đâm lên, theo đà bay thẳng lên không trung hơn hai thước.
Thoán Tập đã phát động, ngay khi tiểu Mạc Tà nhảy lên đúng lúc tránh thoát đòn công kích mãnh liệt này, hơn nữa còn kịp thời leo lên một cái cây khá to.
Tiểu Mạc Tà nhẹ nhàng nhảy lên, lao thẳng về phía Thập Túc Ngô Công đang lơ lửng ở giữa không trung.
"Tê Liệt Trảo." Sở Mộ hạ chỉ lệnh. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.vn
Tiểu Mạc Tà vươn móng vuốt ra, thân thể khẽ cong lại mạnh mẽ vạch ra hai đạo hàn quang.
Nhìn thấy tiểu Mạc Tà biểu diễn một màn kinh thế hãi tục này, mọi người cũng ngạc nhiên không dứt. Hiển nhiên không nghĩ tới Nguyệt Quang Hồ lại có thể thả ra Tê Liệt Trảo.
"Xẹt xẹt!"
Hàn quang bay ngang qua, cơ thể Thập Túc Ngô Công xuất hiện vết đứt khúc ngay giữa thân, nặng nề té ngã xuống mặt đất.
Còn tiểu Mạc Tà thì nhẹ nhàng hạ xuống đất, cao ngạo ngẩng đầu nhìn lên trời, không thèm nhìn tới Thập Túc Ngô Công một lần nào nữa.
"Không cần gấp gáp, Thập Túc Ngô Công của ta đã cường hóa giáp xác, tiểu hồ ly này đánh Tê Liệt Trảo nhiều lắm chỉ có thể thương tổn lớp vỏ ngoài của nó mà thôi." Trương Lạc mặt mày cứng đờ, cảm giác Thập Túc Ngô Công của mình bị Nguyệt Quang Hồ công kích té ngã như thế đúng là mất thể diện vậy, vội vàng lên tiếng giải thích.
Giải thích xong, Trương Lạc liều mạng ra lệnh cho Thập Túc Ngô Công bò dậy tiếp tục chiến đấu.
"Đứng lên."
"Mau dậy đi."
Tinh thần ý niệm không có cách nào giúp cho Thập Túc Ngô Công đứng lên, Trương Lạc đành phải nhìn về phía Thập Túc Ngô Công không ngừng la to. Nhưng mà hô hoán nhiều lần Thập Túc Ngô Công vẫn không có bất cứ động tĩnh gì.
"Chuyện gì xảy ra?" Ba người kia cũng lộ vẻ nghi ngờ, trợn mắt nhìn sang Cát Thanh.
Cát Thanh nhíu mày rơi vào trầm tư, một hồi lâu mới mở miệng nói: "Lúc nãy tiểu hồ ly sử dụng Tê Liệt Trảo có lực công kích rất mạnh..."
Nhưng Cát Thanh vừa dứt lời, thân thể Thập Túc Ngô Công bỗng nhiên co quắp một trận.
"Rẹt..." Một tiếng giòn giã vang lên, trên thân thể Thập Túc Ngô Công bỗng nhiên hiện ra mấy vết cào, những vết cào đó dĩ nhiên sinh sôi cứt đứt thân thể của nó biến thành vài khúc.
Sau khi một màn kinh hãi này xuất hiện, sắc mặt Trương Lạc lúc xanh lúc trắng, ngơ ngác nhìn hai khúc thân thể đang co quắp dưới đất của Thập Túc Ngô Công.
"Lực công kích rất mạnh." Đinh Vũ đứng ở gần đó, lúc nãy nàng thấy rõ toàn bộ quá trình tiểu Mạc Tà buông thả Tê Liệt Trảo.
Lớp giáp xác Thập Túc Ngô Công ở giai đoạn trung kỳ, lực phòng ngự coi như là thượng thừa rồi. Nhưng mà lại bị Mạc Tà chỉ dùng một kích Tê Liệt Trảo đánh chết.
Cát Thanh và mọi người cũng lộ vẻ kinh hãi, phần lớn những người ở nơi này không hiểu tại sao lại xảy ra chuyện này.
Ở trong mắt Cát Thanh và đám thiếu niên này, Thập Túc Ngô Công dữ tợn hung hãn tuyệt đối có thể dễ dàng đánh bại Nguyệt Quang Hồ. Mà lúc này Thập Túc Ngô Công lại tử vong làm cho bọn họ ngạc nhiên cùng với kinh ngạc, còn có mấy phần cảm giác không thể tin tưởng.
"Ngao ô ~~~~~~!"
Tiểu Mạc Tà giành lấy thắng lợi bỗng nhiên ngẩng đầu tru lên một tràng dài.
Một luồng quang mang bàng bạc xuyên thấu qua cành lá chiếu vào người tiểu hồ ly, bộ lông trên cơ thể Mạc Tà dần dần trở nên đầy đặn, mềm mại như nhung, bộ dạng nhìn thoáng qua có vẻ cao quý và mỹ lệ y như tiểu thư nhà quyền quý.
"Trưởng thành rồi."
Tiểu Mạc Tà trưởng thành làm cho Sở Mộ hưng phấn nhiều hơn cả việc đánh bại Thập Túc Ngô Công.
"Ô ô ô ~~~~~~" Tiểu Mạc Tà tiếp tục há miệng tru lớn.
Cát Thanh và mấy thiếu niên ở bên kia nhìn thấy tiểu Mạc Tà trưởng thành cũng ngây ngẩn cả người.
"Tiểu hồ ly này mới vừa tiến vào ba giai?"
"Hai giai Nguyệt Quang Hồ đánh bại ba giai Thập Túc Ngô Công, cái này… cũng quá kinh khủng đi? Có phải là Nguyệt Quang Hồ biến dị không?"
"Đó chính là Nguyệt Quang Hồ, móng vuốt hẳn là ở giai đoạn ấu trảo hậu kỳ." Sắc mặt Cát Thanh cực kỳ quái dị, xoay đầu nhìn lướt qua Sở Mộ.
Móng vuốt Nguyệt Quang Hồ có thể tiến vào hậu kỳ khi thực lực hai giai nói rõ đầu Nguyệt Quang Hồ này có tư chất cực cao, ngoài ra điều đó còn cho thấy Hồn sủng sư có năng lực thuần dưỡng rất tốt. Hơn nữa, từ quá trình chiến đấu lúc nãy để xem xét thì Sở Mộ hiểu biết Thập Túc Ngô Công rất rõ, tất cả mọi thứ đều biểu hiện hắn là một Hồn sủng sư ưu tú.
Trương Lạc hiển nhiên là không muốn bị đồng bạn cười nhạo, vì thế phải nhanh chóng giải quyết cuộc chiến đấu này mới tốt. Hắn lập tức chỉ huy Thập Túc Ngô Công phát động công kích tiểu Mạc Tà.
Thân hình Thập Túc Ngô Công tựa như một khối sắt cứng, trong quá trình di động lắc lư cái đuôi qua lại chuẩn bị lựa thế tấn công tiểu Mạc Tà.
Thân thể Tiểu Mạc Tà rõ ràng là nhỏ bé, yếu đuối hơn, lực phòng ngự cũng thua kém, chỉ cần bị Thập Túc Ngô Công đập một cái chính diện sẽ có thể mất đi lực chiến đấu.
May mà tiểu Mạc Tà có tốc độ nhanh hơn Thập Túc Ngô Công, động tác né tránh cũng linh hoạt. Tiểu Mạc Tà nhanh chóng tránh né đuôi kìm của Thập Túc Ngô Công, móng vuốt sắc bén bỗng nhiên vươn ra xẹt qua thân thể Thập Túc Ngô Công.
"Két!"
Móng vuốt Mạc Tà tựa như mài lên trên một trấm kim khí, một kích kia hiển nhiên không thể phá vỡ lớp da phòng ngự của Thập Túc Ngô Công.
Sở Mộ cũng không thèm để ý, dù sao đó là Mạc Tà phát động công kích dưới tình huống đang né tránh, thân thể mất đi điểm tụ lực rất khó phát huy đầy đủ uy lực móng vuốt.
"Chạy vòng quanh nó, cái tên kia xoay người tương đối khó khăn." Sở Mộ đã sớm nghĩ kỹ chiến lược đối phó Thập Túc Ngô Công, lập tức mệnh lệnh cho tiểu Mạc Tà hành động.
Tiểu Mạc Tà cũng rất linh mẫn, vừa né tránh Thập Túc Ngô Công công kích vừa không ngừng chạy nhiễu loạn chung quanh. Cho dù Thập Túc Ngô Công vẫn luôn vung đuôi công kích nhưng khả năng đánh trúng không cao, thân thể di chuyển lại nặng nề, lúc nào cũng phải điều chỉnh một hồi mới có thể tấn công lần nữa.
Trương Lạc nhìn ra thân thủ Nguyệt Quang Hồ phi thường nhanh nhẹn cũng biết không thể tiếp tục như vậy, lập tức đưa tay ra làm hiệu lệnh.
Chỉ lệnh vừa phát ra, Thập Túc Ngô Công dừng ngay công kích đối với tiểu Mạc Tà, mạnh mẽ bật người nhảy lên, đỉnh đầu cắm xuống chui vào trong lòng đất trong nháy mắt, lưu lại trên bãi cỏ một cái hố sâu.
"Xuống đất, Thoán Tập?" Trên mặt Sở Mộ hiện lên một nụ cười thấu hiểu, hắn biết kỹ năng Thập Túc Ngô Công có thể nói là rõ như lòng bàn tay, lập tức phát ra chỉ lệnh ứng đối.
Tiểu Mạc Tà dừng lại tại chỗ không nhúc nhích, giống như là lẳng lặng chờ đợi cái gì đó.
Trương Lạc, Cát Thanh bao gồm những người khác nhìn thấy Nguyệt Quang Hồ đứng bất động khóe miệng đồng thời nhếch lên giễu cợt. Hiển nhiên là nhận ra cuộc chiến đấu này sắp kết thúc rồi, dù sao Nguyệt Quang Hồ vẫn là loại Hồn sủng mảnh mai yếu ớt, căn bản là chịu không nổi Thập Túc Ngô Công dùng chiêu Thoán Tập.
"Mau bảo Hồn sủng chạy trốn, nếu như bị Thập Túc Ngô Công khóa định vị trí, ngươi sẽ thua đó." Đinh Vũ đứng ở bên cạnh cũng âm thầm gấp gáp dùm cho hắn.
Thoán Tập là kỹ năng điển hình của Trùng hệ, thông qua hành động tiến vào mặt đất, sau đó đột nhiên từ dưới đất chui ra công kích phần bụng địch nhân yếu ớt nhất.
Sở Mộ không có để ý Đinh Vũ lo lắng, bình tĩnh nhắm mắt lại, tiêu hao hồn lực của mình để gia tăng cảm giác phạm vi chung quanh.
Cảm giác bao trùm toàn bộ bãi cỏ, cho dù không cần dùng mắt, Sở Mộ cũng có thể thông qua hồn lực cảm giác được mảnh đất dưới chân tiểu Mạc Tà đang từ từ chấn động.
Bỗng nhiên, Sở Mộ mở mắt.
"Chính là bây giờ, nhảy lên." Rồi ra lệnh một tiếng.
Tiểu Mạc Tà luôn giữ vững tinh thần liên lạc với chủ nhân, trong nháy mắt Sở Mộ hạ chỉ lệnh, tiểu Mạc Tà lập tức tụ lực nhảy lên.
"Ầm ~!"
Thảm cỏ bỗng nhiên nổ tung, con rết dài vài thước giống như một thanh trường thương màu đen đột ngột đâm lên, theo đà bay thẳng lên không trung hơn hai thước.
Thoán Tập đã phát động, ngay khi tiểu Mạc Tà nhảy lên đúng lúc tránh thoát đòn công kích mãnh liệt này, hơn nữa còn kịp thời leo lên một cái cây khá to.
Tiểu Mạc Tà nhẹ nhàng nhảy lên, lao thẳng về phía Thập Túc Ngô Công đang lơ lửng ở giữa không trung.
"Tê Liệt Trảo." Sở Mộ hạ chỉ lệnh. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.vn
Tiểu Mạc Tà vươn móng vuốt ra, thân thể khẽ cong lại mạnh mẽ vạch ra hai đạo hàn quang.
Nhìn thấy tiểu Mạc Tà biểu diễn một màn kinh thế hãi tục này, mọi người cũng ngạc nhiên không dứt. Hiển nhiên không nghĩ tới Nguyệt Quang Hồ lại có thể thả ra Tê Liệt Trảo.
"Xẹt xẹt!"
Hàn quang bay ngang qua, cơ thể Thập Túc Ngô Công xuất hiện vết đứt khúc ngay giữa thân, nặng nề té ngã xuống mặt đất.
Còn tiểu Mạc Tà thì nhẹ nhàng hạ xuống đất, cao ngạo ngẩng đầu nhìn lên trời, không thèm nhìn tới Thập Túc Ngô Công một lần nào nữa.
"Không cần gấp gáp, Thập Túc Ngô Công của ta đã cường hóa giáp xác, tiểu hồ ly này đánh Tê Liệt Trảo nhiều lắm chỉ có thể thương tổn lớp vỏ ngoài của nó mà thôi." Trương Lạc mặt mày cứng đờ, cảm giác Thập Túc Ngô Công của mình bị Nguyệt Quang Hồ công kích té ngã như thế đúng là mất thể diện vậy, vội vàng lên tiếng giải thích.
Giải thích xong, Trương Lạc liều mạng ra lệnh cho Thập Túc Ngô Công bò dậy tiếp tục chiến đấu.
"Đứng lên."
"Mau dậy đi."
Tinh thần ý niệm không có cách nào giúp cho Thập Túc Ngô Công đứng lên, Trương Lạc đành phải nhìn về phía Thập Túc Ngô Công không ngừng la to. Nhưng mà hô hoán nhiều lần Thập Túc Ngô Công vẫn không có bất cứ động tĩnh gì.
"Chuyện gì xảy ra?" Ba người kia cũng lộ vẻ nghi ngờ, trợn mắt nhìn sang Cát Thanh.
Cát Thanh nhíu mày rơi vào trầm tư, một hồi lâu mới mở miệng nói: "Lúc nãy tiểu hồ ly sử dụng Tê Liệt Trảo có lực công kích rất mạnh..."
Nhưng Cát Thanh vừa dứt lời, thân thể Thập Túc Ngô Công bỗng nhiên co quắp một trận.
"Rẹt..." Một tiếng giòn giã vang lên, trên thân thể Thập Túc Ngô Công bỗng nhiên hiện ra mấy vết cào, những vết cào đó dĩ nhiên sinh sôi cứt đứt thân thể của nó biến thành vài khúc.
Sau khi một màn kinh hãi này xuất hiện, sắc mặt Trương Lạc lúc xanh lúc trắng, ngơ ngác nhìn hai khúc thân thể đang co quắp dưới đất của Thập Túc Ngô Công.
"Lực công kích rất mạnh." Đinh Vũ đứng ở gần đó, lúc nãy nàng thấy rõ toàn bộ quá trình tiểu Mạc Tà buông thả Tê Liệt Trảo.
Lớp giáp xác Thập Túc Ngô Công ở giai đoạn trung kỳ, lực phòng ngự coi như là thượng thừa rồi. Nhưng mà lại bị Mạc Tà chỉ dùng một kích Tê Liệt Trảo đánh chết.
Cát Thanh và mọi người cũng lộ vẻ kinh hãi, phần lớn những người ở nơi này không hiểu tại sao lại xảy ra chuyện này.
Ở trong mắt Cát Thanh và đám thiếu niên này, Thập Túc Ngô Công dữ tợn hung hãn tuyệt đối có thể dễ dàng đánh bại Nguyệt Quang Hồ. Mà lúc này Thập Túc Ngô Công lại tử vong làm cho bọn họ ngạc nhiên cùng với kinh ngạc, còn có mấy phần cảm giác không thể tin tưởng.
"Ngao ô ~~~~~~!"
Tiểu Mạc Tà giành lấy thắng lợi bỗng nhiên ngẩng đầu tru lên một tràng dài.
Một luồng quang mang bàng bạc xuyên thấu qua cành lá chiếu vào người tiểu hồ ly, bộ lông trên cơ thể Mạc Tà dần dần trở nên đầy đặn, mềm mại như nhung, bộ dạng nhìn thoáng qua có vẻ cao quý và mỹ lệ y như tiểu thư nhà quyền quý.
"Trưởng thành rồi."
Tiểu Mạc Tà trưởng thành làm cho Sở Mộ hưng phấn nhiều hơn cả việc đánh bại Thập Túc Ngô Công.
"Ô ô ô ~~~~~~" Tiểu Mạc Tà tiếp tục há miệng tru lớn.
Cát Thanh và mấy thiếu niên ở bên kia nhìn thấy tiểu Mạc Tà trưởng thành cũng ngây ngẩn cả người.
"Tiểu hồ ly này mới vừa tiến vào ba giai?"
"Hai giai Nguyệt Quang Hồ đánh bại ba giai Thập Túc Ngô Công, cái này… cũng quá kinh khủng đi? Có phải là Nguyệt Quang Hồ biến dị không?"
"Đó chính là Nguyệt Quang Hồ, móng vuốt hẳn là ở giai đoạn ấu trảo hậu kỳ." Sắc mặt Cát Thanh cực kỳ quái dị, xoay đầu nhìn lướt qua Sở Mộ.
Móng vuốt Nguyệt Quang Hồ có thể tiến vào hậu kỳ khi thực lực hai giai nói rõ đầu Nguyệt Quang Hồ này có tư chất cực cao, ngoài ra điều đó còn cho thấy Hồn sủng sư có năng lực thuần dưỡng rất tốt. Hơn nữa, từ quá trình chiến đấu lúc nãy để xem xét thì Sở Mộ hiểu biết Thập Túc Ngô Công rất rõ, tất cả mọi thứ đều biểu hiện hắn là một Hồn sủng sư ưu tú.