Sủng Mị
Chương 1470: Cứ điểm biên giới Tịch Tĩnh Lâm
Đi về hướng tây toàn bộ đều là rừng rậm mênh mông, đây là rừng rậm chiếm diện tích lớn nhất trên Ô Bàn đại địa, trong đó có vài vạn quốc gia hồn sủng nghỉ lại.
Toàn bộ phiền rừng rậm này là địa bàn của các hồn sủng, bởi vì nơi này là một khu rừng rậm vô tận.
Nơi này người của Ô Bàn đại địa gọi là rừng rậm biên cương, bất cứ tòa thành thị nào cũng được thành lập trong rừng rậm, chung quanh toàn bộ là hải dương màu xanh lá.
Tài nguyên trong rừng rậm này vô cùng phong phú, nhất là tài nguyên của thực vật và thú, một ít chủng tộc đẳng cấp tương đối cao nghỉ lại ở những nơi được gọi là hiểm địa, trong rừng rậm này những hồn sủng cấp Đế Hoàng thường là ấu sủng.
Bởi vậy rất nhiều hồn sủng sư ở Ô Bàn đại địa đều mộ danh mà tới, dù sao trong rừng rậm này vận khí tốt có thể thường xuyên tìm được ấu sủng mà cha mẹ chúng bỏ rơi, những ấu sủng này không thiếu cấp Quân Chủ, cấp Đế Hoàng!
Địa hình dãy núi nơi đây càng thêm phức tạp, bởi vì dần dần tiến vào sâu trong đã cự tuyệt nhân loại ở ngoài, chỉ có một ít mạo hiểm giả thực lực cường đại mới dám đi vào nơi này tìm kiếm tài nguyên.
Xuyên qua địa hình rừng núi sẽ xuất hiện rừng rậm mênh mông.
Nơi này là rừng rậm nguyên thủy, cây cối cao lớn cao ngất, có chút thậm chí hoàn toàn vươn lên tầng mây, nhìn qua giống như một ngọn núi vậy.
Rừng rậm nguyên thủy này là một lãnh địa kéo dài của Tịch Tĩnh Lâm.
Bắt đầu từ rừng rậm nguyên thủy này sẽ gặp một cấm khu chính thức, cho dù là thực lực cường đại thì rừng rậm cũng có thể biến ảo đa đoan khốn chế cường giả cấp Bất Hủ.
Phiến cấm khu đã dần dần xuất hiện thế triêu hồn sủng hung tàn, một ít chủng tộc có thiên hướng xâm lược là thiên địch nhân của nhân loại, mỗi khi tới nguyệt thực thì chúng đại lượng sinh sôi nẩy nở thì bắt đầu tính kế xâm lược, thậm chí xâm lược lãnh thổ của nhân loại.
Ô Bàn đại địa thường xuyên chịu sự công kích của đám hồn sủng này, kể cả người ở ranh giới các nơi cũng thường xuyên chịu tai họa từ chúng.
Bởi vì có nhiều chiến tranh như vậy cho nên ở rừng rậm vô tận này, Ô Bàn đại địa phải xây dựng nhiều cứ điểm biên giới giáp với Tịch Tĩnh Lâm phòng ngừa.
Mà biên giới rừng rậm này lại được thành lập ba tòa thành cứ điểm theo hình tam giác, có đại quân trấn thủ, khiến cho an toàn của tòa thành này được cam đoan nhiều.
Tài nguyên trong rừng rậm nguyên thủy là phong phú nhất, cho dù là linh vật, huyền vật, ấu sủng hay lịch lãm rèn luyện đều phi thường thích hợp cho hồn sủng sư cao cấp.
Vì vậy tòa thành cứ điểm biên giới của Tịch Tĩnh Lâm bắt đầu trở thành tòa thành giao dịch tụ tập nhiều hồn sủng sư và mạo hiểm giả, thậm chí ở một ít nơi khác có nhiều mạo hiểm giả tới được cứ điểm biên giới Tịch Tĩnh Lâm làm vẻ vang.
...
Ở trong rừng rậm rậm rạp này, một tòa lạnh thành lạnh như băn xây bằng nham thạch cứng rắn hiện ra, vừa vặn chặn lối đi giữa hai tòa sơn mạch to lơn.
Tòa thành này khóa cứng địa thế của hai tòa sơn mạch này, nó giống như bình chướng thiên nhiên vậy, đem tường thành biến thành một ngọn núi bất khả xâm phạm.
Cứ điểm Tịch Tĩnh Lâm này quy mô không phải rất lớn, nhưng mà tầm quan trọng của nó còn vượt qua nhiều Cương thành, bởi vì một khi thế triêu hồn sủng phát động công kich thì tòa thành này chính là khu vực phòng ngự ban đầu, có thể kéo dài thời gian xâm lược của hồn sủng, giúp cho các tòa thành biên giới khác có thêm thời gian chuẩn bị. Nếu không đại quân hồn sủng tiến quân thần tốc, hoàn toàn có thể nuốt trọn địa giới của các Địa cương khác.
Kỳ thật thời gian nguyệt thực còn kéo dài. Nhất là sau khi trải qua sự kiện Tịch Tĩnh Lâm lúc trước thì cứ điểm Tịch Tĩnh Lâm bị tổn thương nghiêm trọng, mặc dù là đến bây giờ cũng chưa khôi phục hoàn toàn.
Cứ điểm biên giới Tịch Tĩnh Lâm hiện giờ có năm vạn quân đang đóng ở đây, tuy đều là tinh nhuệ, nhưng khi đối mặt với thế triêu hồn sủng công kích thì quân đoàn năm vạn này chỉ có tác dụng kéo dài thời gian mà thôi.
Trong thành thị, trên đường phố có vài phần tiêu điều, một ít công trình kiên trúc bị phá hư còn không tận lực sửa chữa. Duy chỉ có tường thành bên ngoài là được xây dựng lại chắc chắn.
Tường thành và trạm gác đều có hồn sủng sư trong coi, không trung có nhiều dực hệ tuần tra.
Thời gian nguyệt thực còn chưa chấm dứt, bất luận là tướng lãnh nào cũng không dám lơ là.
...
- Khang đại nhân, trong khoảng thời gian này chúng ta vẫn được phân phó lưu ý những người tiến vào trong thành thị, thậm chí cũng đã điều động đội điều tra rồi, cho dù là một con chuột từ thành thị đi vào Tịch Tĩnh Lâm cũng tra rõ, trên không trung chúng ta vẫn có người giám sát.
Một gã tướng lãnh thủ thành nói với người kia.
Bên cạnh tướng lãnh thủ thành là một nam tử, trên trán nam tử này có quắn một cái khăn đen, xương gò má nổi bật lên, thân thể của hắn làm cho người ta có cảm giác hắn không lương thiện gì cả.
Sau lưng của hắn còn có hơn mười hồn sủng sư, từ khi tức của những hồn sủng sư này có thể nhận ra được bọn họ thực lực mạnh mẽ, đây cũng là nguyên nhân đường đường một tướng lãnh lại khách khí với hắn như vậy. Có thể chỉ huy nhiều cường giả cao niệm Hồn Tể như vậy nhất định là cường giả cấp Bất Hủ.
Cường giả cấp Bất Hủ phi thường đáng giá tôn kính, đồng thời cũng phi thường đáng sợ.
- Gần đây còn có người nào đi vào trong tòa thành này không?
Khang Nhược Đổng mở miệng hỏi.
- Có, hải quân bộ Trịnh Vũ Trịnh hải thống đang ở trong thành thị, ngoài ra còn có Hứa chủ quan của Thần Tông đang đi tới nơi này, người khác tạm thời không có đến, nhưng mà thủ hạ của hắn tới rồi.
Tướng lãnh thủ thành nói ra.
- Thần Tông Hứa Lô?
Khang Nhược Đổng thoáng nhíu mày.
- Đúng vậy.
Tướng lãnh trả lời.
Khang Nhược Đổng trầm mặc một lát, con mắt không ngừng chuyển động.
Người của Thần Tông xuất hiện ở chỗ này, đây cũng không phải là chuyện tốt.
Nhưng mà mấy năm qua Khang Nhược Đổng chợt nghe thấy Hứa Lô người này kỳ thật không giông như các thành viên ngoan cố của Thần Tông khác, cũng không biết hắn tới Tịch Tĩnh Lâm có mục đích chính thức là gì, chẳng lẽ nói hắn cũng có tin tức nên tới đây thử thời vận?
- Còn có người nào không?
Khang Nhược Đổng tiếp tục hỏi.
- Tạm thời không có, những chuyện kế tiếp rất nhiều, bởi vì một ít thế lực lớn cũng phái người âm thầm chú ý tới nơi này, bọn ho tới nơi này dường như là chào hỏi Đồng tướng quân trước rồi, tình huống cụ thể chỉ có Đồng tướng quân là hiểu rõ ràng mà thôi.
Toàn bộ phiền rừng rậm này là địa bàn của các hồn sủng, bởi vì nơi này là một khu rừng rậm vô tận.
Nơi này người của Ô Bàn đại địa gọi là rừng rậm biên cương, bất cứ tòa thành thị nào cũng được thành lập trong rừng rậm, chung quanh toàn bộ là hải dương màu xanh lá.
Tài nguyên trong rừng rậm này vô cùng phong phú, nhất là tài nguyên của thực vật và thú, một ít chủng tộc đẳng cấp tương đối cao nghỉ lại ở những nơi được gọi là hiểm địa, trong rừng rậm này những hồn sủng cấp Đế Hoàng thường là ấu sủng.
Bởi vậy rất nhiều hồn sủng sư ở Ô Bàn đại địa đều mộ danh mà tới, dù sao trong rừng rậm này vận khí tốt có thể thường xuyên tìm được ấu sủng mà cha mẹ chúng bỏ rơi, những ấu sủng này không thiếu cấp Quân Chủ, cấp Đế Hoàng!
Địa hình dãy núi nơi đây càng thêm phức tạp, bởi vì dần dần tiến vào sâu trong đã cự tuyệt nhân loại ở ngoài, chỉ có một ít mạo hiểm giả thực lực cường đại mới dám đi vào nơi này tìm kiếm tài nguyên.
Xuyên qua địa hình rừng núi sẽ xuất hiện rừng rậm mênh mông.
Nơi này là rừng rậm nguyên thủy, cây cối cao lớn cao ngất, có chút thậm chí hoàn toàn vươn lên tầng mây, nhìn qua giống như một ngọn núi vậy.
Rừng rậm nguyên thủy này là một lãnh địa kéo dài của Tịch Tĩnh Lâm.
Bắt đầu từ rừng rậm nguyên thủy này sẽ gặp một cấm khu chính thức, cho dù là thực lực cường đại thì rừng rậm cũng có thể biến ảo đa đoan khốn chế cường giả cấp Bất Hủ.
Phiến cấm khu đã dần dần xuất hiện thế triêu hồn sủng hung tàn, một ít chủng tộc có thiên hướng xâm lược là thiên địch nhân của nhân loại, mỗi khi tới nguyệt thực thì chúng đại lượng sinh sôi nẩy nở thì bắt đầu tính kế xâm lược, thậm chí xâm lược lãnh thổ của nhân loại.
Ô Bàn đại địa thường xuyên chịu sự công kích của đám hồn sủng này, kể cả người ở ranh giới các nơi cũng thường xuyên chịu tai họa từ chúng.
Bởi vì có nhiều chiến tranh như vậy cho nên ở rừng rậm vô tận này, Ô Bàn đại địa phải xây dựng nhiều cứ điểm biên giới giáp với Tịch Tĩnh Lâm phòng ngừa.
Mà biên giới rừng rậm này lại được thành lập ba tòa thành cứ điểm theo hình tam giác, có đại quân trấn thủ, khiến cho an toàn của tòa thành này được cam đoan nhiều.
Tài nguyên trong rừng rậm nguyên thủy là phong phú nhất, cho dù là linh vật, huyền vật, ấu sủng hay lịch lãm rèn luyện đều phi thường thích hợp cho hồn sủng sư cao cấp.
Vì vậy tòa thành cứ điểm biên giới của Tịch Tĩnh Lâm bắt đầu trở thành tòa thành giao dịch tụ tập nhiều hồn sủng sư và mạo hiểm giả, thậm chí ở một ít nơi khác có nhiều mạo hiểm giả tới được cứ điểm biên giới Tịch Tĩnh Lâm làm vẻ vang.
...
Ở trong rừng rậm rậm rạp này, một tòa lạnh thành lạnh như băn xây bằng nham thạch cứng rắn hiện ra, vừa vặn chặn lối đi giữa hai tòa sơn mạch to lơn.
Tòa thành này khóa cứng địa thế của hai tòa sơn mạch này, nó giống như bình chướng thiên nhiên vậy, đem tường thành biến thành một ngọn núi bất khả xâm phạm.
Cứ điểm Tịch Tĩnh Lâm này quy mô không phải rất lớn, nhưng mà tầm quan trọng của nó còn vượt qua nhiều Cương thành, bởi vì một khi thế triêu hồn sủng phát động công kich thì tòa thành này chính là khu vực phòng ngự ban đầu, có thể kéo dài thời gian xâm lược của hồn sủng, giúp cho các tòa thành biên giới khác có thêm thời gian chuẩn bị. Nếu không đại quân hồn sủng tiến quân thần tốc, hoàn toàn có thể nuốt trọn địa giới của các Địa cương khác.
Kỳ thật thời gian nguyệt thực còn kéo dài. Nhất là sau khi trải qua sự kiện Tịch Tĩnh Lâm lúc trước thì cứ điểm Tịch Tĩnh Lâm bị tổn thương nghiêm trọng, mặc dù là đến bây giờ cũng chưa khôi phục hoàn toàn.
Cứ điểm biên giới Tịch Tĩnh Lâm hiện giờ có năm vạn quân đang đóng ở đây, tuy đều là tinh nhuệ, nhưng khi đối mặt với thế triêu hồn sủng công kích thì quân đoàn năm vạn này chỉ có tác dụng kéo dài thời gian mà thôi.
Trong thành thị, trên đường phố có vài phần tiêu điều, một ít công trình kiên trúc bị phá hư còn không tận lực sửa chữa. Duy chỉ có tường thành bên ngoài là được xây dựng lại chắc chắn.
Tường thành và trạm gác đều có hồn sủng sư trong coi, không trung có nhiều dực hệ tuần tra.
Thời gian nguyệt thực còn chưa chấm dứt, bất luận là tướng lãnh nào cũng không dám lơ là.
...
- Khang đại nhân, trong khoảng thời gian này chúng ta vẫn được phân phó lưu ý những người tiến vào trong thành thị, thậm chí cũng đã điều động đội điều tra rồi, cho dù là một con chuột từ thành thị đi vào Tịch Tĩnh Lâm cũng tra rõ, trên không trung chúng ta vẫn có người giám sát.
Một gã tướng lãnh thủ thành nói với người kia.
Bên cạnh tướng lãnh thủ thành là một nam tử, trên trán nam tử này có quắn một cái khăn đen, xương gò má nổi bật lên, thân thể của hắn làm cho người ta có cảm giác hắn không lương thiện gì cả.
Sau lưng của hắn còn có hơn mười hồn sủng sư, từ khi tức của những hồn sủng sư này có thể nhận ra được bọn họ thực lực mạnh mẽ, đây cũng là nguyên nhân đường đường một tướng lãnh lại khách khí với hắn như vậy. Có thể chỉ huy nhiều cường giả cao niệm Hồn Tể như vậy nhất định là cường giả cấp Bất Hủ.
Cường giả cấp Bất Hủ phi thường đáng giá tôn kính, đồng thời cũng phi thường đáng sợ.
- Gần đây còn có người nào đi vào trong tòa thành này không?
Khang Nhược Đổng mở miệng hỏi.
- Có, hải quân bộ Trịnh Vũ Trịnh hải thống đang ở trong thành thị, ngoài ra còn có Hứa chủ quan của Thần Tông đang đi tới nơi này, người khác tạm thời không có đến, nhưng mà thủ hạ của hắn tới rồi.
Tướng lãnh thủ thành nói ra.
- Thần Tông Hứa Lô?
Khang Nhược Đổng thoáng nhíu mày.
- Đúng vậy.
Tướng lãnh trả lời.
Khang Nhược Đổng trầm mặc một lát, con mắt không ngừng chuyển động.
Người của Thần Tông xuất hiện ở chỗ này, đây cũng không phải là chuyện tốt.
Nhưng mà mấy năm qua Khang Nhược Đổng chợt nghe thấy Hứa Lô người này kỳ thật không giông như các thành viên ngoan cố của Thần Tông khác, cũng không biết hắn tới Tịch Tĩnh Lâm có mục đích chính thức là gì, chẳng lẽ nói hắn cũng có tin tức nên tới đây thử thời vận?
- Còn có người nào không?
Khang Nhược Đổng tiếp tục hỏi.
- Tạm thời không có, những chuyện kế tiếp rất nhiều, bởi vì một ít thế lực lớn cũng phái người âm thầm chú ý tới nơi này, bọn ho tới nơi này dường như là chào hỏi Đồng tướng quân trước rồi, tình huống cụ thể chỉ có Đồng tướng quân là hiểu rõ ràng mà thôi.