Sủng Mị
Chương 1459: Điểm cuối Tịch Tĩnh Lâm
Thế Chủ Thụ!
Trong nội tâm Sở Mộ đã có gợn sóng nổi lên.
Trữ Mạn Nhi nói có được lực lượng không phải từ Thế Chủ Thụ sao?
Chẳng lẽ nói Tiểu Tiểu truy tra chính là Thế Chủ Thụ, có quan hệ tới Trữ Mạn Nhi?
Tôn Huyền sư rất nhanh ý thức được ở nơi này còn có người ngoài, vừa rồi hắn xác thực là vì Tiểu Tiểu lỗ mãng mà tức giận, nếu không cũng không dễ dàng nói ra chuyện này trước mặt người ngoài.
Sở Mộ vốn còn muốn hỏi thăm, nhưng nhìn thấy Tôn Huyền sư đã cố ý dừng chủ đề lại Sở Mộ liền biết rõ không cách nào hỏi thăm nữa.
Tuy Tiểu Tiểu làm ra bộ dáng biết sai, có thể nhìn ra được ánh mắt của nàng vẫn có suy nghĩ trước kia của nàng, nhất định phải truy xét đến ngọn nguồn!
- Mấy vị ở đây uống rượu nghỉ ngơi đi, huyền vật các ngươi muốn sẽ có sau một thời gian nữa.
Tôn Huyền sư khách khí nói với bọn người Sở Mộ.
- Làm phiền Tôn Huyền sư.
Sở Mộ trả lời.
Tôn Huyền sư mỉm cười, từ trên ghế đứng lên, lại cho tỳ nữ ở đây hầu hạ mấy người bọn họ, Tôn Huyền sư đi tới dược viện, hẳn là muốn địch thân luyện chế huyền vật cho bọn người Sở Mộ.
Sở Mộ yêu cầu huyền vật đều là huyền vật cửu cấp, loại huyền vật cửu cấp không phải là thứ tùy tiện là có thể luyện thành, cho dù là Tôn Huyền sư cũng phải cẩn thận.
Sau khi Tôn Huyền sư rời khỏi, Sở Mộ lập tức hỏi thăm Tiểu Tiểu:
- Tiểu Tiểu, ngươi truy tra đám người kia rốt cuộc là những người nào?
- Là một ít tên côn đồ mặc quần áo thế lực lớn đi ra ngoài mà thôi, chuyện này phải nói tới một chuyện ác liệt nhiều năm trước...
Tiểu Tiểu cũng không có cấm kỵ gì.
- Ngươi nói một chút, chuyện này có thể quan hệ tới nữ hài mà ta biết.
Sở Mộ nói ra.
Tiểu Tiểu gật đầu nói:
- Tịch Tĩnh Lâm các ngươi biết không?
Sở Mộ, Triêu Lãnh Xuyên, Diệp Hoàn Sinh, Bàng Duyệt đều lắc đầu. Bọn họ lần đâu tiên đi tới Ô Bàn đại địa, rất nhiều địa phương cũng không biết.
"..."
Tiểu Tiểu lập tức im lặng, rừng cấm nổi danh của Ô Bàn đại địa không ngờ bốn người này không biết, tốt xấu gì mấy người này cũng là cường giả cấp Hồn Tể nha?
- Chúng ta đến từ Tranh Minh đại địa Tân Nguyệt Chi Địa, không quá hiểu với Ô Bàn đại địa này.
Sở Mộ giải thích.
- Ah, thì ra là người Tranh Minh đại địa.
Tiểu Tiểu bừng tỉnh đại ngộ, lúc này mới hiểu được.
- Tịch Tĩnh Lâm là rừng cấm nổi danh của Ô Bàn đại địa chúng ta, nó có thể là phát nguyên của Ô Bàn đại địa này, Tịch Tĩnh Lâm truyền thuyết có rất nhiều sinh vật thủy tổ, rừng cấm này vẫn không cho phép nhân loại đi vào nơi đó, một phương diện trong Tịch Tĩnh Lâm có đủ loại sinh vật cấp Thần Thoại, trong mắt tổ tiên chúng ta đó là thánh địa không thể khinh nhờn. Một phương diện khác trong Tịch Tĩnh Lâm có rất nhiều sinh vật cường đại nghĩ lại.
Sau khi Tiểu Tiểu khởi đầu thì Ly lão nhân cũng xông ra, bắt đầu bổ sung lời của Tiểu Tiểu:
- Thì ra là Khinh Lâm, cách gọi của nhân loại các ngươi không giống chúng ta.
- Ngươi cũng biết chuyện Tịch Tĩnh Lâm?
Sở Mộ hỏi.
- Ân, nàng vừa nói như vậy thì ta biết ngay nàng nói là rừng cấm đó rồi.
Ly lão nhân gật gật đầu.
Tiểu Tiểu ngày hôm qua nhìn thấy con báo của Sở Mộ biết nói chuyện rồi, vì vậy nhìn qua nó, nhìn xem nó có thể nói ra cái gì.
- Các ngươi nói Tịch Tĩnh Lâm thật ra chính là nơi ra đời của thủy tổ mộc hệ. Chúng ta lại tìm hiểu ngược dòng lịch sử dài lâu nhất, đồng thời sinh vật thủy tổ mộc hệ có thể nói chính là Thế Chủ Thụ. Có thể nói hiện tại ngàn vạn loại chủng tộc mộc hệ mà nhân loại các ngươi biết ít nhất có hơn một nửa là trực hệ hoặc là hậu đại chi thứ của Thế Chủ Thụ, Thế Chủ Thụ trong mộc hệ có địa vị ngang bằng và cùng cấp bậc với Thuỷ tổ thiện ác Yêu Cơ hoa đấy.
Ly lão nhân nói ra.
Ánh mắt Diệp Hoàn Sinh, Triêu Lãnh Xuyên, Bàng Duyệt nhanh chóng nhìn qua Sở Mộ.
Sở Mộ thu thập yêu nữ xinh đẹp không phải là Thiện Ác Nữ Vương sao?
Mặc dù biết điểm ấy nhưng bọn họ không ngờ Thiện Ác Nữ Vương chính là thủy tổ hoa hệ, khó trách nữ nhân kia chưa tới mười đoạn lại có sức chiến đấu khủng bố như vậy.
Sở Mộ phát hiện ba người đều nhìn mình chằm chằm. Vì vậy bổ sung một câu:
- Thuỷ tổ không có nghĩa là mạnh nhất.
- Đúng, thuỷ tổ cũng không có nghĩa là mạnh nhất, bọn họ mạnh đúng là rất mạnh, nhưng trải qua vô số tuế nguyệt diễn biến sẽ có một ít hậu duệ mạnh hơn tổ tiên. Mà chúng ta đều biết sinh vật thủy tổ hầu như đã tuyệt tích rồi. Trình độ nhất định là vì chúng không còn thích hợp sinh tồn trên thế giới này.
Ly lão nhân nói ra.
- Mượn Thế Chủ Thụ mà nói đầu tiên Thế Chủ Thụ có một thiếu hụt cực kỳ nghiêm trọng, chính là sức chiến đấu bản thân của nó là bằng không.
- Sức chiến đấu là không? Không thể nào, không phải nói sinh vật thủy tổ có sức mạnh hủy thiên diệt địa hay sao?
Diệp Hoàn Sinh mặt mũi tràn đầy kinh ngạc hỏi.
Ly lão nhân lung lay ngón tay, tiếp tục nói:
- Thế Chủ Thụ không có sức chiến đấu, nó chính là cây thế giới đấy, năng lực của nó là thu thập ánh nắng mặt trời, nguyên tố, trọc khí, năng lượng, đem chúng hóa thành linh vận, huyền vận, tiên vận chi khí cho các chủng tộc khác, để cho chủng tộc khác sinh tồn, có thể nói nó hoàn toàn kính dâng tất cả.
- Thời kỳ viễn cổ chủng tộc không có nhiều như hiện giờ, cũng không hỗn loạn như vậy, Thế Chủ Thụ giống như thần thụ, bởi vì khí tức của nó tẩm bổ thế gian, tẩm bổ hàng tỉ sinh linh.
- Ở thời kì đó Thế Chủ Thụ xác thực là thần, không có bất kỳ chủng tộc nào dám khinh nhờn thần kính dâng này. Thế nhưng mà từ khi càng nhiều sinh vật cường đại diễn biến ra, càng ngày càng nhiều sinh vật cường đại xuất hiện, nếu Thế Chủ Thụ trước kia chỉ ân cần săn sóc một trăm chủng tộc, sau khi biến thành một ngàn chủng tộc thì lực lượng ân cần săn sóc của Thế Chủ Thụ biến thành một phần mười, một phần mười lực lượng ân cần săn sóc không thể nào thỏa mãn những chủng tộc càng mạnh mẽ kia, vì vậy những chủng tộc này ỷ lại vào Thế Chủ Thụ càng ngày càng yếu, cuối cùng phân hóa thành nhiều chi nhánh, những chi nhánh này có mạnh hơn, có càng yếu hơn, càng mạnh hơn thì không chiếm được ân cần săn sóc, chúng trái lại tham lam chiếm cứ lãnh địa của Thế Chủ Thụ.
- Cứ như vậy, tham lam, chém giết, cướp đoạt lan tới từng bộ lạc, đế quốc, thế triêu đều muốn được Thế Chủ Thụ ân cần săn sóc, cho tới bây giờ Thế Chủ Thụ đã diệt sạch, không thể tìm ở nơi nào cả.
Ly lão nhân nói ra lời này rất sâu xa, nhưng mà Sở Mộ thật sự có thể phát họa ra quá khứ của Thế Chủ Thụ đi tới suy bại, có lẽ thật sự đúng như Ly lão nhân nói chuyện, sinh vật mạnh hơn nữa cũng không thể vượt qua thời đại biến thiên.
- Có lẽ là một ít vương của chủng tộc cường đại ý thức được Thế Chủ Thụ tuyệt diệt có quan hệ tới tham lam của chúng, dù sao Thế Chủ Thụ trên ý nghĩa là thần kính dâng, thẹn trong lòng cho nên tất cả vương của các chủng tộc cho rằng Thế Chủ Thụ sinh ra đời ở Tịch Tĩnh Lâm thiết lập thành thánh địa mà không chủng tộc nào được phép khinh nhờn, tựa có một tòa bia đá đứng ở trong đó, hơn nữa khuyên bảo hậu đại của mình không được quấy rầy thần thụ.
Sau khi sinh vật cường đại sẽ có được trí tuệ, nhân loại là sinh vật có trí khôn cao nhất, nhưng cũng không có ý nghĩa chỉ có nhân loại mới có văn minh. Tất cả vương giả cao nhất của đại chủng tộc đều xác định điểm này.
- Mặc dù đã có ước định nhưng lại không chịu được khảo nghiệm của thời gian. Đến thời đại hiện giờ có rất nhiều chủng tộc quật khởi đã quên đi ước định này, nói thí dụ như nhân tộc các ngươi, ta dám khẳng định nhân tộc các ngươi hiện tại đã quên mất ước định của vương giả cao nhất rồi.
Ly lão nhân mang theo vài phần hương vị châm chọc.
Nói xong ánh mắt Ly lão nhân nhìn quia Tiểu Tiểu, mở miệng nói ra.
- Ngươi bây giờ có thể nói Tịch Tĩnh Lâm xảy ra chuyện gì.
Tiểu Tiểu nghe được có chút ngây người.
Ly lão nhân nói những chuyện này thật giống như một truyền thuyết cổ xưa, vô cùng mờ mịt.
NẾu như những lời Ly lão nhân nói là sự thật, như vậy những người chà đạp Tịch Tĩnh Lâm và hủy diệt thần thụ chính là tội nhân lịch sử.
Tiểu Tiểu trước kia chỉ cho rằng những người kia làm ra một ít chuyện vi phạm đạo đức, thật không ngờ chuyện này thậm chí liên quan tới ước định cổ xưa.
- Ta... Ta kỳ thật biết rõ cũng không nhiều, ta chỉ biết có một đám người đứng đầu nhân loại muốn cướp đoạt đại lượng tài nguyên của Tịch Tĩnh Lâm mà thôi...
Tiểu Tiểu sững sờ.
Tiểu Tiểu cũng được xem là thành viên cao cấp của Yêu Thú Cung, nàng phụng lệnh truy tra chuyện cướp đoạt tài nguyên trong Tịch Tĩnh Lâm, sau đó truy tung lên hai người hôm qua, Tiểu Tiểu phát hiện hai người này có khả năng là thủ hạ của đại nhân vật tham dự chuyện này, nàng chỉ muốn đào ra thân phận những người tham gia mà thôi, sau đó chuyện kế tiếp là của lão sư của nàng.
- Các ngươi biết rõ quả thật quá nhiều, chuyện này với thân phận các ngươi mà nói không thích hợp.
Bỗng nhiên một âm thanh truyền tới, bỗng nhiên hào khí cải biến.
- Tôn thúc thúc.
Tiểu Tiểu nhìn qua Tôn Huyền sư đi từ lâu đã quay lại lúc nào không hay, trong lúc nhất thời có chút không biết làm sao.
Tôn Huyền sư bất đắc dĩ lắc đầu, chậm rãi đi tới vị trí cũ, ánh mắt của hắn có chút tò mò nhìn qua Ly lão nhân biết được bí mật cổ xưa.
- Các ngươi đã cũng biết được không sai biệt lắm, chuyện kế tiếp do ta nói, để ta nói thì có thể bóp chết lòng hiếu kỳ của các ngươi, miễn cho lại dẫn tai họa nào đó, người trẻ tuổi đúng là người trẻ tuổi, cái gì cũng dám tìm hiểu nên thật sự làm người ra quá đau đầu.
Tôn Huyền sư xoa huyệt Thái Dương của mình.
Chuyện này có quan hệ tới Trữ Mạn Nhi, Sở Mộ đương nhiên phải biết rõ toàn bộ mới được, nhưng mà nhìn ra được chuyện này có liên quan nhiều tới các thế lực lớn.
- Đúng như con báo này đã nói, vương giả cao nhất của nhân loại chúng ta dường như không ước thúc tộc nhân của mình, một ít nhân loại tham lam đứng đầu đi vào Tịch Tĩnh Lâm, nương tựa vào thực lực cường đại của mình cướp đoạt tài nguyên cuối cùng của Tịch Tĩnh Lâm... Ta nghĩ đứng đầu nhân loại trong lòng các ngươi chính là Cương Thống, Cương Chủ, nhưng mà ta nói các ngươi rõ cấp bậc của bọn họ không là gì trong chuyện này cả, bằng không các ngươi cho rằng vì cái gì Thần Tông lại không dám chế tài chuyện này?
- Mấy tồn tại đứng đầu rất mạnh, cơ hồ đều là nhân vật che trời ở hai đại lục, cho dù Thần Tông đoán được đám tội nhân này là ai, nhưng lại không muốn lĩnh vực nhân loại có phong ba huyết tinh quá lớn... Có thể nói đây là lần duy nhất Thần Tông trầm mặc trong mấy trăm năm qua.
Trong nội tâm Sở Mộ đã có gợn sóng nổi lên.
Trữ Mạn Nhi nói có được lực lượng không phải từ Thế Chủ Thụ sao?
Chẳng lẽ nói Tiểu Tiểu truy tra chính là Thế Chủ Thụ, có quan hệ tới Trữ Mạn Nhi?
Tôn Huyền sư rất nhanh ý thức được ở nơi này còn có người ngoài, vừa rồi hắn xác thực là vì Tiểu Tiểu lỗ mãng mà tức giận, nếu không cũng không dễ dàng nói ra chuyện này trước mặt người ngoài.
Sở Mộ vốn còn muốn hỏi thăm, nhưng nhìn thấy Tôn Huyền sư đã cố ý dừng chủ đề lại Sở Mộ liền biết rõ không cách nào hỏi thăm nữa.
Tuy Tiểu Tiểu làm ra bộ dáng biết sai, có thể nhìn ra được ánh mắt của nàng vẫn có suy nghĩ trước kia của nàng, nhất định phải truy xét đến ngọn nguồn!
- Mấy vị ở đây uống rượu nghỉ ngơi đi, huyền vật các ngươi muốn sẽ có sau một thời gian nữa.
Tôn Huyền sư khách khí nói với bọn người Sở Mộ.
- Làm phiền Tôn Huyền sư.
Sở Mộ trả lời.
Tôn Huyền sư mỉm cười, từ trên ghế đứng lên, lại cho tỳ nữ ở đây hầu hạ mấy người bọn họ, Tôn Huyền sư đi tới dược viện, hẳn là muốn địch thân luyện chế huyền vật cho bọn người Sở Mộ.
Sở Mộ yêu cầu huyền vật đều là huyền vật cửu cấp, loại huyền vật cửu cấp không phải là thứ tùy tiện là có thể luyện thành, cho dù là Tôn Huyền sư cũng phải cẩn thận.
Sau khi Tôn Huyền sư rời khỏi, Sở Mộ lập tức hỏi thăm Tiểu Tiểu:
- Tiểu Tiểu, ngươi truy tra đám người kia rốt cuộc là những người nào?
- Là một ít tên côn đồ mặc quần áo thế lực lớn đi ra ngoài mà thôi, chuyện này phải nói tới một chuyện ác liệt nhiều năm trước...
Tiểu Tiểu cũng không có cấm kỵ gì.
- Ngươi nói một chút, chuyện này có thể quan hệ tới nữ hài mà ta biết.
Sở Mộ nói ra.
Tiểu Tiểu gật đầu nói:
- Tịch Tĩnh Lâm các ngươi biết không?
Sở Mộ, Triêu Lãnh Xuyên, Diệp Hoàn Sinh, Bàng Duyệt đều lắc đầu. Bọn họ lần đâu tiên đi tới Ô Bàn đại địa, rất nhiều địa phương cũng không biết.
"..."
Tiểu Tiểu lập tức im lặng, rừng cấm nổi danh của Ô Bàn đại địa không ngờ bốn người này không biết, tốt xấu gì mấy người này cũng là cường giả cấp Hồn Tể nha?
- Chúng ta đến từ Tranh Minh đại địa Tân Nguyệt Chi Địa, không quá hiểu với Ô Bàn đại địa này.
Sở Mộ giải thích.
- Ah, thì ra là người Tranh Minh đại địa.
Tiểu Tiểu bừng tỉnh đại ngộ, lúc này mới hiểu được.
- Tịch Tĩnh Lâm là rừng cấm nổi danh của Ô Bàn đại địa chúng ta, nó có thể là phát nguyên của Ô Bàn đại địa này, Tịch Tĩnh Lâm truyền thuyết có rất nhiều sinh vật thủy tổ, rừng cấm này vẫn không cho phép nhân loại đi vào nơi đó, một phương diện trong Tịch Tĩnh Lâm có đủ loại sinh vật cấp Thần Thoại, trong mắt tổ tiên chúng ta đó là thánh địa không thể khinh nhờn. Một phương diện khác trong Tịch Tĩnh Lâm có rất nhiều sinh vật cường đại nghĩ lại.
Sau khi Tiểu Tiểu khởi đầu thì Ly lão nhân cũng xông ra, bắt đầu bổ sung lời của Tiểu Tiểu:
- Thì ra là Khinh Lâm, cách gọi của nhân loại các ngươi không giống chúng ta.
- Ngươi cũng biết chuyện Tịch Tĩnh Lâm?
Sở Mộ hỏi.
- Ân, nàng vừa nói như vậy thì ta biết ngay nàng nói là rừng cấm đó rồi.
Ly lão nhân gật gật đầu.
Tiểu Tiểu ngày hôm qua nhìn thấy con báo của Sở Mộ biết nói chuyện rồi, vì vậy nhìn qua nó, nhìn xem nó có thể nói ra cái gì.
- Các ngươi nói Tịch Tĩnh Lâm thật ra chính là nơi ra đời của thủy tổ mộc hệ. Chúng ta lại tìm hiểu ngược dòng lịch sử dài lâu nhất, đồng thời sinh vật thủy tổ mộc hệ có thể nói chính là Thế Chủ Thụ. Có thể nói hiện tại ngàn vạn loại chủng tộc mộc hệ mà nhân loại các ngươi biết ít nhất có hơn một nửa là trực hệ hoặc là hậu đại chi thứ của Thế Chủ Thụ, Thế Chủ Thụ trong mộc hệ có địa vị ngang bằng và cùng cấp bậc với Thuỷ tổ thiện ác Yêu Cơ hoa đấy.
Ly lão nhân nói ra.
Ánh mắt Diệp Hoàn Sinh, Triêu Lãnh Xuyên, Bàng Duyệt nhanh chóng nhìn qua Sở Mộ.
Sở Mộ thu thập yêu nữ xinh đẹp không phải là Thiện Ác Nữ Vương sao?
Mặc dù biết điểm ấy nhưng bọn họ không ngờ Thiện Ác Nữ Vương chính là thủy tổ hoa hệ, khó trách nữ nhân kia chưa tới mười đoạn lại có sức chiến đấu khủng bố như vậy.
Sở Mộ phát hiện ba người đều nhìn mình chằm chằm. Vì vậy bổ sung một câu:
- Thuỷ tổ không có nghĩa là mạnh nhất.
- Đúng, thuỷ tổ cũng không có nghĩa là mạnh nhất, bọn họ mạnh đúng là rất mạnh, nhưng trải qua vô số tuế nguyệt diễn biến sẽ có một ít hậu duệ mạnh hơn tổ tiên. Mà chúng ta đều biết sinh vật thủy tổ hầu như đã tuyệt tích rồi. Trình độ nhất định là vì chúng không còn thích hợp sinh tồn trên thế giới này.
Ly lão nhân nói ra.
- Mượn Thế Chủ Thụ mà nói đầu tiên Thế Chủ Thụ có một thiếu hụt cực kỳ nghiêm trọng, chính là sức chiến đấu bản thân của nó là bằng không.
- Sức chiến đấu là không? Không thể nào, không phải nói sinh vật thủy tổ có sức mạnh hủy thiên diệt địa hay sao?
Diệp Hoàn Sinh mặt mũi tràn đầy kinh ngạc hỏi.
Ly lão nhân lung lay ngón tay, tiếp tục nói:
- Thế Chủ Thụ không có sức chiến đấu, nó chính là cây thế giới đấy, năng lực của nó là thu thập ánh nắng mặt trời, nguyên tố, trọc khí, năng lượng, đem chúng hóa thành linh vận, huyền vận, tiên vận chi khí cho các chủng tộc khác, để cho chủng tộc khác sinh tồn, có thể nói nó hoàn toàn kính dâng tất cả.
- Thời kỳ viễn cổ chủng tộc không có nhiều như hiện giờ, cũng không hỗn loạn như vậy, Thế Chủ Thụ giống như thần thụ, bởi vì khí tức của nó tẩm bổ thế gian, tẩm bổ hàng tỉ sinh linh.
- Ở thời kì đó Thế Chủ Thụ xác thực là thần, không có bất kỳ chủng tộc nào dám khinh nhờn thần kính dâng này. Thế nhưng mà từ khi càng nhiều sinh vật cường đại diễn biến ra, càng ngày càng nhiều sinh vật cường đại xuất hiện, nếu Thế Chủ Thụ trước kia chỉ ân cần săn sóc một trăm chủng tộc, sau khi biến thành một ngàn chủng tộc thì lực lượng ân cần săn sóc của Thế Chủ Thụ biến thành một phần mười, một phần mười lực lượng ân cần săn sóc không thể nào thỏa mãn những chủng tộc càng mạnh mẽ kia, vì vậy những chủng tộc này ỷ lại vào Thế Chủ Thụ càng ngày càng yếu, cuối cùng phân hóa thành nhiều chi nhánh, những chi nhánh này có mạnh hơn, có càng yếu hơn, càng mạnh hơn thì không chiếm được ân cần săn sóc, chúng trái lại tham lam chiếm cứ lãnh địa của Thế Chủ Thụ.
- Cứ như vậy, tham lam, chém giết, cướp đoạt lan tới từng bộ lạc, đế quốc, thế triêu đều muốn được Thế Chủ Thụ ân cần săn sóc, cho tới bây giờ Thế Chủ Thụ đã diệt sạch, không thể tìm ở nơi nào cả.
Ly lão nhân nói ra lời này rất sâu xa, nhưng mà Sở Mộ thật sự có thể phát họa ra quá khứ của Thế Chủ Thụ đi tới suy bại, có lẽ thật sự đúng như Ly lão nhân nói chuyện, sinh vật mạnh hơn nữa cũng không thể vượt qua thời đại biến thiên.
- Có lẽ là một ít vương của chủng tộc cường đại ý thức được Thế Chủ Thụ tuyệt diệt có quan hệ tới tham lam của chúng, dù sao Thế Chủ Thụ trên ý nghĩa là thần kính dâng, thẹn trong lòng cho nên tất cả vương của các chủng tộc cho rằng Thế Chủ Thụ sinh ra đời ở Tịch Tĩnh Lâm thiết lập thành thánh địa mà không chủng tộc nào được phép khinh nhờn, tựa có một tòa bia đá đứng ở trong đó, hơn nữa khuyên bảo hậu đại của mình không được quấy rầy thần thụ.
Sau khi sinh vật cường đại sẽ có được trí tuệ, nhân loại là sinh vật có trí khôn cao nhất, nhưng cũng không có ý nghĩa chỉ có nhân loại mới có văn minh. Tất cả vương giả cao nhất của đại chủng tộc đều xác định điểm này.
- Mặc dù đã có ước định nhưng lại không chịu được khảo nghiệm của thời gian. Đến thời đại hiện giờ có rất nhiều chủng tộc quật khởi đã quên đi ước định này, nói thí dụ như nhân tộc các ngươi, ta dám khẳng định nhân tộc các ngươi hiện tại đã quên mất ước định của vương giả cao nhất rồi.
Ly lão nhân mang theo vài phần hương vị châm chọc.
Nói xong ánh mắt Ly lão nhân nhìn quia Tiểu Tiểu, mở miệng nói ra.
- Ngươi bây giờ có thể nói Tịch Tĩnh Lâm xảy ra chuyện gì.
Tiểu Tiểu nghe được có chút ngây người.
Ly lão nhân nói những chuyện này thật giống như một truyền thuyết cổ xưa, vô cùng mờ mịt.
NẾu như những lời Ly lão nhân nói là sự thật, như vậy những người chà đạp Tịch Tĩnh Lâm và hủy diệt thần thụ chính là tội nhân lịch sử.
Tiểu Tiểu trước kia chỉ cho rằng những người kia làm ra một ít chuyện vi phạm đạo đức, thật không ngờ chuyện này thậm chí liên quan tới ước định cổ xưa.
- Ta... Ta kỳ thật biết rõ cũng không nhiều, ta chỉ biết có một đám người đứng đầu nhân loại muốn cướp đoạt đại lượng tài nguyên của Tịch Tĩnh Lâm mà thôi...
Tiểu Tiểu sững sờ.
Tiểu Tiểu cũng được xem là thành viên cao cấp của Yêu Thú Cung, nàng phụng lệnh truy tra chuyện cướp đoạt tài nguyên trong Tịch Tĩnh Lâm, sau đó truy tung lên hai người hôm qua, Tiểu Tiểu phát hiện hai người này có khả năng là thủ hạ của đại nhân vật tham dự chuyện này, nàng chỉ muốn đào ra thân phận những người tham gia mà thôi, sau đó chuyện kế tiếp là của lão sư của nàng.
- Các ngươi biết rõ quả thật quá nhiều, chuyện này với thân phận các ngươi mà nói không thích hợp.
Bỗng nhiên một âm thanh truyền tới, bỗng nhiên hào khí cải biến.
- Tôn thúc thúc.
Tiểu Tiểu nhìn qua Tôn Huyền sư đi từ lâu đã quay lại lúc nào không hay, trong lúc nhất thời có chút không biết làm sao.
Tôn Huyền sư bất đắc dĩ lắc đầu, chậm rãi đi tới vị trí cũ, ánh mắt của hắn có chút tò mò nhìn qua Ly lão nhân biết được bí mật cổ xưa.
- Các ngươi đã cũng biết được không sai biệt lắm, chuyện kế tiếp do ta nói, để ta nói thì có thể bóp chết lòng hiếu kỳ của các ngươi, miễn cho lại dẫn tai họa nào đó, người trẻ tuổi đúng là người trẻ tuổi, cái gì cũng dám tìm hiểu nên thật sự làm người ra quá đau đầu.
Tôn Huyền sư xoa huyệt Thái Dương của mình.
Chuyện này có quan hệ tới Trữ Mạn Nhi, Sở Mộ đương nhiên phải biết rõ toàn bộ mới được, nhưng mà nhìn ra được chuyện này có liên quan nhiều tới các thế lực lớn.
- Đúng như con báo này đã nói, vương giả cao nhất của nhân loại chúng ta dường như không ước thúc tộc nhân của mình, một ít nhân loại tham lam đứng đầu đi vào Tịch Tĩnh Lâm, nương tựa vào thực lực cường đại của mình cướp đoạt tài nguyên cuối cùng của Tịch Tĩnh Lâm... Ta nghĩ đứng đầu nhân loại trong lòng các ngươi chính là Cương Thống, Cương Chủ, nhưng mà ta nói các ngươi rõ cấp bậc của bọn họ không là gì trong chuyện này cả, bằng không các ngươi cho rằng vì cái gì Thần Tông lại không dám chế tài chuyện này?
- Mấy tồn tại đứng đầu rất mạnh, cơ hồ đều là nhân vật che trời ở hai đại lục, cho dù Thần Tông đoán được đám tội nhân này là ai, nhưng lại không muốn lĩnh vực nhân loại có phong ba huyết tinh quá lớn... Có thể nói đây là lần duy nhất Thần Tông trầm mặc trong mấy trăm năm qua.